Bụi trần
22-07-10, 04:25 PM
Chiều tối qua, xong việc sớm, mấy anh em rủ nhau xuống Vũng Tàu xem khai mạc lễ hội Văn hóa ẩn thực thế giới 2010. Với sự quảng cáo rầm rộ của các phương tiện thông tin đại chúng, anh em lại toàn là con cháu bác Trư nên thấy cái chủ đề: Nếm cả thế giới (Taste the World) là thấy khoái rồi. Dọc đường xuống VT đầy ắp tiếng cười thu ngắn con đường lại.
Gần tới VT th́ trời đổ mưa to, một thoáng chút e ngại, nhưng rồi cơn mưa cũng tạnh, Lễ hội hiện ra trong con mắt của anh em, thực sự quá sức tưởng tượng.
Nạn trộm cắp, cướp giật.
Mọi người trên xe đă cảnh báo nhau, coi trừng nạn trộm cắp vốn thường có ở những chốn đông người, các biện pháp đă được áp dụng, nhưng vô hiệu. cả biển người chen chúc nhau trên đường Thùy vân kéo dài đến đường Hoàng Hoa Thám. Anh bạn to con nhất đoàn, hai tay giữ chặt 2 túi quần, một bên là điện thoại, một bên là cái ví tiền, bỗng nghe đau rát trên cổ, sờ lên th́ sợi dây chuyền 3 chỉ đă đi teo. Một người đứng cạnh chỉ một kẻ đang chạy kêu lên, nó kia ḱa. Mấy anh em rượt theo và tóm được, nó giơ 2 tay thản nhiên, đâu tôi có làm ǵ đâu. Khám người nó th́ chẳng thấy ǵ, một người bên cạnh th́ thầm vào tai chúng tôi, chính cái thằng kêu lấy đấy. Vừa lúc ấy, một chị phụ nữ kêu thất thanh: nó cướp điện thoại của tôi rồi… từng đám đông vẫn xô đẩy nhau, những tiếng kêu mất cắp thi thoảng lại ré lên, công an, cảnh sát cơ động đầy đường nhưng dường như bất lực.
Lừa đảo, chặt chém.
Mấy anh em bảo nhau, mỗi người mua 2 món, rồi mang về một chỗ ăn chung. Ḿnh hăm hở đến quầy Trung quốc thấy món vịt quay Bắc kinh, đưa tờ vé 50.000đ bảo mua hết. Cô bán hàng bảo, anh chọn miếng đi, thôi, em cứ gắp cho anh đi, miếng nào cũng được. … cô bán hàng gắp cho 3 miếng thịt chỗ giáp phao câu rồi đưa cho, bảo của anh đây. Tṛn mắt, sao thế hả em, có 3 miếng thôi à, vâng chỉ có thế thôi anh… xỉu…. Có lẽ đây là con vịt đắt nhất thế giới. Sợ không đủ, mua thêm 02 xúc xích nướng của Đức, hết 80.000đ nữa. Về tới nơi, t́nh trạng chung của đoàn là vậy, 50.000đ/01 bánh xèo VN, một số món nữa không nhớ kỹ, mà toàn món Việt Nam cả, không ai dám mua món ăn của nước ngoài v́ quá đắt. Một bữa ăn b́nh thường cho 8 người hơn 1 triệu mà vẫn đói.
Tổ chức lộn xộn.
Đến khoảng 20 giờ th́ hầu như các gian hàng không c̣n đồ bán nữa, trong khi lượng người vẫn ùn ùn đổ về và quầy vé vẫn cứ tiếp tục bán (mua đồ ăn bằng tich ke, không dùng tiền mặt). Rất nhiều người sau đó quay ra đ̣i trả lại vé nhưng không được, khuyến cáo người khác không mua vé nữa th́ bị nhắc nhở là không mua th́ thôi, không được ngăn cản. Cho đến khi thấy có quá nhiều người bất b́nh, chửi mắng, thậm trí xé vé ngay tại chỗ th́ họ mới đóng quầy.
V́ quá đông, không thể xem được, về hỏi anh em xem qua truyền h́nh th́ thấy công tác tổ chức cũng thất vọng không kém. MC th́ nghiệp dư, lên vô tuyến rồi vẫn c̣n hỏi em đọc hay anh đọc. Không có quan chức tặng hoa nhà tài trợ mà thay vào đó là những t́nh nguyện viên, dẫn đến người có người không, sau đó mạnh ai lấy đi, không theo hàng lối ǵ. Văn nghệ th́ nghèo nàn, đến biểu diễn áo tắm th́ đă nửa đêm.
Một lễ hội thực sự gây thất vọng cho cả đoàn, chợt nghĩ, có lẽ BTC nên đổi cái câu sologan: Nếm cả thế giới thành "Lừa cả thế giới”.
Gần tới VT th́ trời đổ mưa to, một thoáng chút e ngại, nhưng rồi cơn mưa cũng tạnh, Lễ hội hiện ra trong con mắt của anh em, thực sự quá sức tưởng tượng.
Nạn trộm cắp, cướp giật.
Mọi người trên xe đă cảnh báo nhau, coi trừng nạn trộm cắp vốn thường có ở những chốn đông người, các biện pháp đă được áp dụng, nhưng vô hiệu. cả biển người chen chúc nhau trên đường Thùy vân kéo dài đến đường Hoàng Hoa Thám. Anh bạn to con nhất đoàn, hai tay giữ chặt 2 túi quần, một bên là điện thoại, một bên là cái ví tiền, bỗng nghe đau rát trên cổ, sờ lên th́ sợi dây chuyền 3 chỉ đă đi teo. Một người đứng cạnh chỉ một kẻ đang chạy kêu lên, nó kia ḱa. Mấy anh em rượt theo và tóm được, nó giơ 2 tay thản nhiên, đâu tôi có làm ǵ đâu. Khám người nó th́ chẳng thấy ǵ, một người bên cạnh th́ thầm vào tai chúng tôi, chính cái thằng kêu lấy đấy. Vừa lúc ấy, một chị phụ nữ kêu thất thanh: nó cướp điện thoại của tôi rồi… từng đám đông vẫn xô đẩy nhau, những tiếng kêu mất cắp thi thoảng lại ré lên, công an, cảnh sát cơ động đầy đường nhưng dường như bất lực.
Lừa đảo, chặt chém.
Mấy anh em bảo nhau, mỗi người mua 2 món, rồi mang về một chỗ ăn chung. Ḿnh hăm hở đến quầy Trung quốc thấy món vịt quay Bắc kinh, đưa tờ vé 50.000đ bảo mua hết. Cô bán hàng bảo, anh chọn miếng đi, thôi, em cứ gắp cho anh đi, miếng nào cũng được. … cô bán hàng gắp cho 3 miếng thịt chỗ giáp phao câu rồi đưa cho, bảo của anh đây. Tṛn mắt, sao thế hả em, có 3 miếng thôi à, vâng chỉ có thế thôi anh… xỉu…. Có lẽ đây là con vịt đắt nhất thế giới. Sợ không đủ, mua thêm 02 xúc xích nướng của Đức, hết 80.000đ nữa. Về tới nơi, t́nh trạng chung của đoàn là vậy, 50.000đ/01 bánh xèo VN, một số món nữa không nhớ kỹ, mà toàn món Việt Nam cả, không ai dám mua món ăn của nước ngoài v́ quá đắt. Một bữa ăn b́nh thường cho 8 người hơn 1 triệu mà vẫn đói.
Tổ chức lộn xộn.
Đến khoảng 20 giờ th́ hầu như các gian hàng không c̣n đồ bán nữa, trong khi lượng người vẫn ùn ùn đổ về và quầy vé vẫn cứ tiếp tục bán (mua đồ ăn bằng tich ke, không dùng tiền mặt). Rất nhiều người sau đó quay ra đ̣i trả lại vé nhưng không được, khuyến cáo người khác không mua vé nữa th́ bị nhắc nhở là không mua th́ thôi, không được ngăn cản. Cho đến khi thấy có quá nhiều người bất b́nh, chửi mắng, thậm trí xé vé ngay tại chỗ th́ họ mới đóng quầy.
V́ quá đông, không thể xem được, về hỏi anh em xem qua truyền h́nh th́ thấy công tác tổ chức cũng thất vọng không kém. MC th́ nghiệp dư, lên vô tuyến rồi vẫn c̣n hỏi em đọc hay anh đọc. Không có quan chức tặng hoa nhà tài trợ mà thay vào đó là những t́nh nguyện viên, dẫn đến người có người không, sau đó mạnh ai lấy đi, không theo hàng lối ǵ. Văn nghệ th́ nghèo nàn, đến biểu diễn áo tắm th́ đă nửa đêm.
Một lễ hội thực sự gây thất vọng cho cả đoàn, chợt nghĩ, có lẽ BTC nên đổi cái câu sologan: Nếm cả thế giới thành "Lừa cả thế giới”.