ayumiradex
01-10-10, 12:47 PM
Ngày xưa,nhớ lại,lúc yêu một người mang sắc phục người CAND,một thời gian không thể đọc báo an ninh,công an nhiều được,v́ mỗi lần đọc những bài báo viết về những vụ án,những táo bạo của bọn tội phạm,những hiểm nguy để phá án,nhói tim bao lần,có lần đọc 1 vụ án mà cầm lên bỏ xuống gần 5 lần mới đọc xong,v́ lo,v́ tưởng tượng nữa,lỡ như..
Anh đi rồi bụi ngâu không thơm nữa
Chậu cúc vàng một sớm úa ngoài hiên
Mảnh sân cũ ngập đầy hoa thiên lư
Như một hôm sông bỏ nước xa thuyền..
hôm đọc báo thấy vụ 1 người đồng nghiệp hại nhau ở HN,kiếm cellphone liền,call cho ông cậu "cẩn thận nha,nhiều ng bằng mặt không bằng ḷng chả biết đâu,lí thông th́ ít mà bạn lí thông th́ nhiều,mà lí thông có 1 thằng à,bạn lí thông mấy chục thằng mà ḿnh lại ko bít nó"-dù ông cậu hơn ḿnh 1 giáp,mỗi tội ham chơi,đến jờ chưa lập gia đ́nh,nhà ai cũng chửi,nhờ vậy ḿnh có bạn hú hí mỗi lần ra Bắc chơi
Với anh, em là người đến muộn
Năm tháng vèo qua, vừa lỡ chuyến tàu
Sống một nửa, một nửa dành nghe ngóng
Nửa lẳng lặng buồn, c̣n nửa để…. xôn xao
người thứ 2 ḿnh nhắn nhủ là...người ấy,anh có bít là mỗi lần emlo cho anh là em nghe bao nhiu lời "sỉ nhục" của bè bạn và đàn em hông??"hắn là ai mà cứ như vậy v́ hắn thế?" haizz,uh th́ chiếc áo ko làm nên thầy tu,uh th́ sau lớp áo CAND anh cũng chỉ là 1 người đàn ông b́nh thường,cũng biết nhớ,biết quên,và biết cả bội bạc nữa..
Lật qua lật lại từng chiếc lá
Này lá xanh chọn hướng để xa cành
Em đoán chính anh rồi cũng thế
Chọn một ngày gió nổi để xa em
.....
Rồi bất chợt thu đi không về nữa
Rớt ngay tim chiếc lá chết khẽ khàng
Em bó gối ngồi ĺ nơi quán cũ
Không nhớ là trời đang hạ hay thu...
...Mà anh có gian dối đâu,anh chỉ sống thật với t́nh cảm của ḿnh,không thể trách một con người khi người ta sống thật,th́ anh cứ vô tâm theo như anh đă sống,c̣n em vẫn yêu vẫn nhớ với kí ức riêng em,một cách sống để đi đến điểmkết thúc nhanh nhất,v́ khi không c̣n j để nhớ và yêu,dễ chấp nhận những ǵ đă qua hơn...giống như...bây giờ...người yêu dấu cũ ạ,anh b́nh yên nhé!niềm yêu th́ đă không như xưa,nhưng niềm tin vẫn thế!mạnh mẽ và cẩn thận nha anh
KHÚC TỪ LY
Không đi được cùng nhau đến hết
Con đường xưa lá rụng âm thầm
Anh về nhé! Trời xanh c̣n muốn khóc
Nửa là em sau giông băo một thời
Con đường về không anh sẽ đơn côi
Em sẽ bước với bàn chân lặng lẽ
Em sẽ hát sau ngút ngàn dâu bể
Lời ca dứt áo không đành..
Nếu ra về hăy thanh thản nghe anh
Ta xa nhau v́ con đường lỗi hẹn
Ngă ba t́nh yêu là nơi chứng kiến
Những niềm đau không đi đến tận cùng.
Em đi nha- Uh,em đi nhé-Bắt tay nhé anh-tại sao lại.....uh th́ bắt tay...-chào em!
....Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn ..Em mới hiểu bây giờ anh có lư...Chuyện cũ xa rồi anh cũng xa cách thế..Em sống khác xưa rồi và khóc cũng khác xưa...
Anh đi rồi bụi ngâu không thơm nữa
Chậu cúc vàng một sớm úa ngoài hiên
Mảnh sân cũ ngập đầy hoa thiên lư
Như một hôm sông bỏ nước xa thuyền..
hôm đọc báo thấy vụ 1 người đồng nghiệp hại nhau ở HN,kiếm cellphone liền,call cho ông cậu "cẩn thận nha,nhiều ng bằng mặt không bằng ḷng chả biết đâu,lí thông th́ ít mà bạn lí thông th́ nhiều,mà lí thông có 1 thằng à,bạn lí thông mấy chục thằng mà ḿnh lại ko bít nó"-dù ông cậu hơn ḿnh 1 giáp,mỗi tội ham chơi,đến jờ chưa lập gia đ́nh,nhà ai cũng chửi,nhờ vậy ḿnh có bạn hú hí mỗi lần ra Bắc chơi
Với anh, em là người đến muộn
Năm tháng vèo qua, vừa lỡ chuyến tàu
Sống một nửa, một nửa dành nghe ngóng
Nửa lẳng lặng buồn, c̣n nửa để…. xôn xao
người thứ 2 ḿnh nhắn nhủ là...người ấy,anh có bít là mỗi lần emlo cho anh là em nghe bao nhiu lời "sỉ nhục" của bè bạn và đàn em hông??"hắn là ai mà cứ như vậy v́ hắn thế?" haizz,uh th́ chiếc áo ko làm nên thầy tu,uh th́ sau lớp áo CAND anh cũng chỉ là 1 người đàn ông b́nh thường,cũng biết nhớ,biết quên,và biết cả bội bạc nữa..
Lật qua lật lại từng chiếc lá
Này lá xanh chọn hướng để xa cành
Em đoán chính anh rồi cũng thế
Chọn một ngày gió nổi để xa em
.....
Rồi bất chợt thu đi không về nữa
Rớt ngay tim chiếc lá chết khẽ khàng
Em bó gối ngồi ĺ nơi quán cũ
Không nhớ là trời đang hạ hay thu...
...Mà anh có gian dối đâu,anh chỉ sống thật với t́nh cảm của ḿnh,không thể trách một con người khi người ta sống thật,th́ anh cứ vô tâm theo như anh đă sống,c̣n em vẫn yêu vẫn nhớ với kí ức riêng em,một cách sống để đi đến điểmkết thúc nhanh nhất,v́ khi không c̣n j để nhớ và yêu,dễ chấp nhận những ǵ đă qua hơn...giống như...bây giờ...người yêu dấu cũ ạ,anh b́nh yên nhé!niềm yêu th́ đă không như xưa,nhưng niềm tin vẫn thế!mạnh mẽ và cẩn thận nha anh
KHÚC TỪ LY
Không đi được cùng nhau đến hết
Con đường xưa lá rụng âm thầm
Anh về nhé! Trời xanh c̣n muốn khóc
Nửa là em sau giông băo một thời
Con đường về không anh sẽ đơn côi
Em sẽ bước với bàn chân lặng lẽ
Em sẽ hát sau ngút ngàn dâu bể
Lời ca dứt áo không đành..
Nếu ra về hăy thanh thản nghe anh
Ta xa nhau v́ con đường lỗi hẹn
Ngă ba t́nh yêu là nơi chứng kiến
Những niềm đau không đi đến tận cùng.
Em đi nha- Uh,em đi nhé-Bắt tay nhé anh-tại sao lại.....uh th́ bắt tay...-chào em!
....Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn ..Em mới hiểu bây giờ anh có lư...Chuyện cũ xa rồi anh cũng xa cách thế..Em sống khác xưa rồi và khóc cũng khác xưa...