sonata
16-12-10, 12:01 PM
.
.
Tôi vẽ v́ tôi muốn tụng ca
“Cũng như bao phụ nữ Huế, tôi yêu thơ nhưng lại…vẽ tranh. Thơ để sẻ chia, tranh để giải bày. Nếu hiểu theo chiều không gian mở rộng th́ tôi muốn mỗi bức tranh là một bài thơ.Luôn trân trọng những nổi buồn nhưng không bao giờ thỏa hiệp cùng thân phận. Tôi vẽ nổi buồn dấu mặt dưới gam màu trầm mặc. Tôi chiêm ngưỡng nỗi buồn ẩn ḿnh sau lớp rêu phong thời gian qua từng nét cọ. Tôi tụng ca nỗi buồn trên mỗi bố cục cho sắc màu đạt đến đỉnh lăng mạn, để nổi buồn âu hóa thành thi vị đời thường.Tôi vẽ tôi, tôi vẽ những người phụ nữ…tôi đă, đang và tôi sẽ theo cách nh́n riêng: cuộc sống không lên màu ở sự ồn ào, sự vật hay sự kiện…cuộc sống chỉ dậy màu trong sâu lắng trầm tư.Đừng ngạc nhiên khi tranh tôi vẽ thường chỉ hiện lên những nỗi buồn…và thường chỉ là những nỗi buồn của phụ nữ. Tôi vẽ v́ tôi muốn tụng ca.”
( Ái Lan )
Tôi rất thích ḍng tranh của họa sĩ Ái Lan. Và khi đọc những lời trên của chị trong tôi gợn lên một cảm xúc khó tả và có sự đồng cảm cùng chị .
Vâng, những bức tranh của chị đối với tôi là những bài thơ, và mỗi một bài thơ ấy mang một sự sống riêng đầy sinh động, gợi lên những khía cạnh của con tim trăn trở; diễn đạt nỗi trầm tư, ngậm ngùi man mác mà sâu lắng, nhưng chừng như có chút ǵ như là kiêu hănh len qua nỗi buồn bay lên giữa thinh không...Thật khó dùng lời để diễn đạt những ǵ người họa sĩ tài năng này gởi gắm vào tranh, nhưng trong tôi sao vẫn cứ nghe ḷng có một chút u trầm, một chút khắc khoải khi thưởng lăm những bức tranh chị vẽ.
http://seablogs.zenfs.com/u/oEwXthOGGAIaufJS7YKOrTh.VQ--/photo/ap_20101214013558862.jpg
Các bức tranh của chị mang một màu sắc nhẹ nhàng thanh thoát, diễn đạt một hoài cảm kín đáo, gợi một nét thanh tao, mênh mông trong cảm quan người thưởng thức. Nền chung của tranh mở ra với một khung cảnh man mác, buồn buồn, tất cả tạo một không khí ai hoài , hư ảo.
http://seablogs.zenfs.com/u/oEwXthOGGAIaufJS7YKOrTh.VQ--/photo/ap_20101214013550901.jpg
Này đây, chiếc đàn tỳ bà kia với dáng người con gái nọ tất cả tạo nên một khung cảnh như ch́m trong xa vắng khôn cùng. Tôi có cảm giác như đang nghe tiếng đàn d́u dặt trong không gian, dư âm của cung khúc như giải tơ trời mùa thu, thời gian như ngừng lại và không gian th́ mênh mông với áng tơ trời pha lẫn màu sương trong mênh mang chơi vơi...
http://seablogs.zenfs.com/u/oEwXthOGGAIaufJS7YKOrTh.VQ--/photo/ap_20101214013552210.jpg
Nền của các bức tranh như tôn hẳn bóng người con gái với nhan sắc nhu ḿ có tâm tư sầu lắng nổi bật trong không gian có ánh trăng mờ quạnh quẽ...Tranh mang một nội dung nhẹ nhàng, buồn buồn khiến ḷng tôi bỗng dưng có một nỗi thương cảm xa xôi, có cùng một nỗi cô đơn, một niềm mong nhớ và… chờ đợi một sự cảm thông…
Mỗi một bức ảnh của chị đưa tôi đi từ h́nh ảnh tượng trưng đến cảm giác trừu tượng một cách nhẹ nhàng uyển chuyển , tất cả rất bâng khuâng, rất im ắng mà mối tương tác khơi sầu trong tôi lắng nhẹ, khôn cùng…Tất cả chất chứa một không gian nghệ thuật thật đẹp gợi trong ḷng tôi một nỗi buồn dài, lặng và rung động…
Những bức tranh của chị đă giúp tôi mô tả thêm cho cảm xúc của ḿnh trong những bài thơ.
Chị Ái Lan ơi, cảm ơn chị thật nhiều.
Sonata tháng 12/2010
.
Tôi vẽ v́ tôi muốn tụng ca
“Cũng như bao phụ nữ Huế, tôi yêu thơ nhưng lại…vẽ tranh. Thơ để sẻ chia, tranh để giải bày. Nếu hiểu theo chiều không gian mở rộng th́ tôi muốn mỗi bức tranh là một bài thơ.Luôn trân trọng những nổi buồn nhưng không bao giờ thỏa hiệp cùng thân phận. Tôi vẽ nổi buồn dấu mặt dưới gam màu trầm mặc. Tôi chiêm ngưỡng nỗi buồn ẩn ḿnh sau lớp rêu phong thời gian qua từng nét cọ. Tôi tụng ca nỗi buồn trên mỗi bố cục cho sắc màu đạt đến đỉnh lăng mạn, để nổi buồn âu hóa thành thi vị đời thường.Tôi vẽ tôi, tôi vẽ những người phụ nữ…tôi đă, đang và tôi sẽ theo cách nh́n riêng: cuộc sống không lên màu ở sự ồn ào, sự vật hay sự kiện…cuộc sống chỉ dậy màu trong sâu lắng trầm tư.Đừng ngạc nhiên khi tranh tôi vẽ thường chỉ hiện lên những nỗi buồn…và thường chỉ là những nỗi buồn của phụ nữ. Tôi vẽ v́ tôi muốn tụng ca.”
( Ái Lan )
Tôi rất thích ḍng tranh của họa sĩ Ái Lan. Và khi đọc những lời trên của chị trong tôi gợn lên một cảm xúc khó tả và có sự đồng cảm cùng chị .
Vâng, những bức tranh của chị đối với tôi là những bài thơ, và mỗi một bài thơ ấy mang một sự sống riêng đầy sinh động, gợi lên những khía cạnh của con tim trăn trở; diễn đạt nỗi trầm tư, ngậm ngùi man mác mà sâu lắng, nhưng chừng như có chút ǵ như là kiêu hănh len qua nỗi buồn bay lên giữa thinh không...Thật khó dùng lời để diễn đạt những ǵ người họa sĩ tài năng này gởi gắm vào tranh, nhưng trong tôi sao vẫn cứ nghe ḷng có một chút u trầm, một chút khắc khoải khi thưởng lăm những bức tranh chị vẽ.
http://seablogs.zenfs.com/u/oEwXthOGGAIaufJS7YKOrTh.VQ--/photo/ap_20101214013558862.jpg
Các bức tranh của chị mang một màu sắc nhẹ nhàng thanh thoát, diễn đạt một hoài cảm kín đáo, gợi một nét thanh tao, mênh mông trong cảm quan người thưởng thức. Nền chung của tranh mở ra với một khung cảnh man mác, buồn buồn, tất cả tạo một không khí ai hoài , hư ảo.
http://seablogs.zenfs.com/u/oEwXthOGGAIaufJS7YKOrTh.VQ--/photo/ap_20101214013550901.jpg
Này đây, chiếc đàn tỳ bà kia với dáng người con gái nọ tất cả tạo nên một khung cảnh như ch́m trong xa vắng khôn cùng. Tôi có cảm giác như đang nghe tiếng đàn d́u dặt trong không gian, dư âm của cung khúc như giải tơ trời mùa thu, thời gian như ngừng lại và không gian th́ mênh mông với áng tơ trời pha lẫn màu sương trong mênh mang chơi vơi...
http://seablogs.zenfs.com/u/oEwXthOGGAIaufJS7YKOrTh.VQ--/photo/ap_20101214013552210.jpg
Nền của các bức tranh như tôn hẳn bóng người con gái với nhan sắc nhu ḿ có tâm tư sầu lắng nổi bật trong không gian có ánh trăng mờ quạnh quẽ...Tranh mang một nội dung nhẹ nhàng, buồn buồn khiến ḷng tôi bỗng dưng có một nỗi thương cảm xa xôi, có cùng một nỗi cô đơn, một niềm mong nhớ và… chờ đợi một sự cảm thông…
Mỗi một bức ảnh của chị đưa tôi đi từ h́nh ảnh tượng trưng đến cảm giác trừu tượng một cách nhẹ nhàng uyển chuyển , tất cả rất bâng khuâng, rất im ắng mà mối tương tác khơi sầu trong tôi lắng nhẹ, khôn cùng…Tất cả chất chứa một không gian nghệ thuật thật đẹp gợi trong ḷng tôi một nỗi buồn dài, lặng và rung động…
Những bức tranh của chị đă giúp tôi mô tả thêm cho cảm xúc của ḿnh trong những bài thơ.
Chị Ái Lan ơi, cảm ơn chị thật nhiều.
Sonata tháng 12/2010