View Full Version : Trang thơ Ngô Nguyễn
Ngô Nguyễn
27-12-10, 07:46 PM
QU Ả CAM
Người khen
cam ngọt, cam ṛn
đă đẹp h́nh thức
lại ngon trong ḷng
Để ta
đi lại ḷng ṿng
muốn mua lại ngại
bên trong thế nào?
bề ngoài
đẹp mẽ làm sao
hay đâu chua đắng
mua vào nặng tâm...
Quả cam
nhỏ nhẻ lầm rầm:
có ăn mới hiểu
thăng trầm do đâu
nếu như
chẳng hiểu ḷng nhau
xin đừng
rước cái khổ đau vào người
Cam ơi
ta đă quyết rồi
cũng đành
nhờ cậy duyên trời vậy thôi
cam tṛn
sắc nước
vàng tươi
đă mua
ta gửi phận đời vào đây
hết nh́n lại ngắm
đắm say
Với ta
cam toả hương bay khắp nhà
Thế là
thơm mát ḷng ta
cho dù chua ngọt
vẫn là cái duyên
Nhím con
27-12-10, 10:49 PM
Chào mừng Ngô Nguyễn đă vào vườn thơ NV !
Hy vọng NN sẽ có những giờ phút vui vẻ và thoải mái ở "vườn trăng" !... :handshake:
Rất mong được đọc thêm nhiều sáng tác nữa của NN !...
Thân !
NC
Ngô Nguyễn
28-12-10, 08:03 PM
CHỢ NGƯỜI
Mới mười sáu mười bảy thôi
Chân em đan ngược đan xuôi rối bời
Nụ cười gữ lại trên môi
Em đi t́m kiếm con người miếng ăn
Tuổi em đáng được học hành
Sách vở đành gác để dành tương lai
Em như thân liễu mảnh mai
Cuộc đời gió xoáy sát mài xác xơ
Thân gầy giữa chợ chơ vơ
Nh́n người vẫy gọi lao xô, vập vồ
Dáng từng trải vẻ ngây thơ
Thấy em chạy bổ tôi ngơ ngẩn ḷng
Phải chăng nợ gánh chất chồng
Đồng tiền em kiếm trông mong cả nhà
Mẹ cha nào! Có sót sa
Xé tan tuổi trẻ em ra chợ người
Chợ người chỉ nhỏ bé thôi
Đă từng nuốt chửng bao đời mộng mơ...
:loipha:
Ngô Nguyễn
29-12-10, 07:07 PM
Hàng cây ven đường
Cây làm duyên
cạnh ḷng hè
Ngắm người đi lại
bộn bề lo toan
Cây xoè tán lá sang ngang
cho người bóng mát
ngập tràn niềm vui
Nhưng sao cứ bị dập vùi
Đủ loại dây buộc
rụng rời đớn đau
Dây chằng
dây chéo trên đầu
khác chi rác rưởi
cây đâu phụ người
lại c̣n kéo buộc dây phơi
bắt cây phải chịu
đầy vơi nặng ḿnh
Tội lỗi chi
phải đóng đinh
cây đau thắt ruột quặn ḿnh
kêu ai
Con người
chỉ một mẩu gai
đâm vào một chút
nằm dài đớn đau
chiếc đinh người đóng rất sâu
bập tới xương
buốt tận đầu
ai hay
Người ơi!
xin hăy dừng tay
cho cây tươi tốt
những ngày sang xuân
NN
Ngô Nguyễn
30-12-10, 06:51 PM
Đâu rồi
quê hương
Đâu rồi
đồng lúa lũy tre
đường về cát bụi
xun xoe nhà tầng
Đâu rồi
thời khắc lâng lâng
chiều chiều đi dạo
giữa đồng xả hơi
vẫn mảnh đất
vẫn mảng trời
bàn chân run rẩy
rụng rơi sứ người
Đâu rồi
mái ngói đỏ tươi
con gà cục tác,
trâu ngồi nhai rơm
bát cơm gạo tám
c̣n thơm
ăn vừa ngon miệng
lại ươm t́nh đời
Con người
cũng những con người
mà sao cứ thấy
chơi vơi cạn t́nh
phải chăng
thôn hoá đô thành
mà đời nham nhở
em anh bất hoà
nào tranh đất
nào đ̣i nhà
ruột thịt đứt nát
bê tha v́ tiền
Ứơc ǵ
ta có phép tiên
trở về cái cơi
êm đềm xưa say
ước ǵ
làm ngọn gió lay
xoay về gốc rễ
những ngày xa xưa
Ngô Nguyễn
31-12-10, 06:58 PM
Hạt sương:no:
Ngẫm ḿnh
bụi nước nhỏ nhoi
phận hèn lơ lửng
chơi vơi giữa trời
Muốn rơi
mà chẳng dám rơi
lỡ làm cây héo
hại người trồng cây
Sương nhỏ nhắn
ḷng thảo ngay
thương người chẳng nỡ
bay bay rối bời
Mong sao
sớm hết cuộc chơi
trở về hạt nước
đầy vơi với đời
Hạt sương óng ánh t́nh người
đọng trên hoa lá
rạng ngời cỏ cây
Ngô Nguyễn
01-01-11, 06:42 PM
Vén
Vén bầu trời
thổi ước mơ
lộng đời gió thổi
lơ ngơ cơi ḷng
Vén mùa
thả nắng vào đông
mong cho giá rét
lưu vong sứ người
Vén đêm
thả vạn sao trời
để cho tăm tối
ngậm ngùi bỏ đi
Vén đời
thả mối t́nh si
để ta nàng ấy
chẳng ǵ cắt chia...
N.N.
Vén
Vén bầu trời
thổi ước mơ
lộng đời gió thổi
lơ ngơ cơi ḷng
Vén mùa
thả nắng vào đông
mong cho giá rét
lưu vong xứ người
Vén đêm
thả vạn sao trời
để cho tăm tối
ngậm ngùi bỏ đi
N.N.
Chào bác Ngô Nguyễn
Bài thơ này đọc hay quá, từ bác dùng khéo và ư nhị bác ạ.
CHÚC BÁC MỘt NĂM MỚI 2011 VẠN AN _ VẠN HẠNH
Ngô Nguyễn
04-01-11, 08:51 PM
VẤP Lỡ
T́nh đang bốc lửa rạt rào
Lỡ đem nước lạnh đổ vào men say
Để t́nh ngày cứ lắt lay
Lấy chi khêu ngọn lửa này bùng lên
Vợ chồng đang ấm đang êm
Lỡ đem cay đắng đặt bên giường nằm
Để rồi t́nh cứ âm thầm
Rời ra xa măi trắng ngần đêm thâu
Hạnh phúc vừa bén giọt dầu
Lỡ làm han rỉ: dấu nhau tư t́nh
Lấy ǵ gột sạch ḷng ḿnh
Để làm sáng lại bóng h́nh năm xưa
Bây giờ dù tỉnh hay mơ
Vẫn lo vấp lỡ xa cơ một thời
Giữ t́nh sạch sẽ sáng ngời
Cho dù có lỡ khó phôi phai t́nh
N.N.
Ngô Nguyễn
05-01-11, 08:22 PM
NHÂN T̀NH
Luật trời thay đổi bất ngờ
Tránh nắng th́ dễ tránh mưa khó lường
Đang nắng lửa bỗng mưa vương
Hoàng hôn vừa hé đă buông màn chiều
Ngập ngừng chưa nói tiếng yêu
Đẫ nghe sấp ngửa một điều chia tay
Hứa hẹn chi để gió bay
Thà rằng im lặng cho ngày dài ra
T́m về ẩn chốn nhạt nḥa
Tránh mê hoa thắm để mà hết duyên
Đừng mê mẩn chốn thần tiên
Dễ say cảnh sắc mà quên nhân t́nh
:ok:
NHÂN T̀NH
Luật trời thay đổi bất ngờ
Tránh nắng th́ dễ tránh mưa khó lường
Đang nắng lửa bỗng mưa vương
Hoàng hôn vừa hé đă buông màn chiều
Ngập ngừng chưa nói tiếng yêu
Đẫ nghe sấp ngửa một điều chia tay
Hứa hẹn chi để gió bay
Thà rằng im lặng cho ngày dài ra
T́m về ẩn chốn nhạt nḥa
Tránh mê hoa thắm để mà hết duyên
Đừng mê mẩn chốn thần tiên
Dễ say cảnh sắc mà quên nhân t́nh
:ok:
Dặn ḍ ai thế hở ai
Làm khuôn th́ dễ... để cài ngất ngư
Thế nhân hiểu lắm cũng nhừ
Th́ thôi cứ sống nhân từ... riêng ta...
Vui với NN mấy ḍng làm quen. Chúc NN vui với nơi này nhé!
Tường Thụy
05-01-11, 08:54 PM
Hôm nay mới để ư trang thơ Ngô Nguyễn thấy toàn thơ lục bát. Đọc một mạch. Bạn viết lục bát rất có nghề, tuy đề cập nhiều góc độ cuộc sống nhưng vào thơ rất ngọt. Xin chúc mừng bạn.
Ngô Nguyễn
07-01-11, 04:53 PM
Cánh đồng hoang
Cánh đồng hoang
cỏ ngập tràn
Ḷng trống rỗng
t́nh ngổn ngang ùa vào
Một lời nhỏ nhẻ ngọt ngào
cũng làm tim rỗng
xôn xao tṛn ngày
Một cái liếc mắt
nhíu mày
trời đông hửng nắng
đêm dầy tan băng
Ta về
xoá bỏ ruộng hoang
nhổ hết cỏ dại
khẽ khàng trồng cây
Bón chăm
tỉa tót hàng ngày
bắt sâu
nhổ cỏ
bàn tay chính ḿnh
Hiểu ḷng ta
nặng nghĩa t́nh
cây xanh tốt lá
rung rinh cành mềm
Tâm ta rộng mở
đời êm
t́nh càng lai láng
tới miền yêu thương
Ngô Nguyễn
11-01-11, 08:32 PM
Cây cao bóng cả
Cây ơi
đừng quá xum xuê
lỡ mà
giông băo đổ về
tính sao?
Biết là
tán rộng cành cao
bóng cây che chở
cho bao dân lành.
Nhưng mà
nặng gánh lá cành,
gốc sao chịu nổi
tam bành băo giông...
N.N.
Hieua chúc tết bạn. Mong bạn viết nhiều để mọi người thưởng thức hơn nữa
Ngô Nguyễn
14-01-11, 08:51 PM
GẬP GHỀNH
Gập ghềnh cây
gập ghềnh người
gập ghềnh đường phố
ḍng đời ngổn ngang
Gập ghềnh tiền
gập ghềnh vàng
gập ghềnh hàng hoá
ngỡ ngàng bán mua
Gập ghềnh nắng
gập ghềnh mưa
gập ghềnh băo lụt
chiêm mùa bấp bênh
Gập ghềnh giá
gập ghềnh dân
gập ghềnh mức sống
chênh vênh t́nh người
Gập gềnh
cái thuở thiếu thời
gập ghềnh thi cử
chơi vơi học đường
Gập ghềnh
những mảnh t́nh vương
ai gieo hạt nhớ
hạt buồn vào tâm
Gập ghềnh
gặt hái thăng trầm
gập ghềnh sáng tối
lầm rầm khen chê
gập ghềnh
những bước chân xưa
bờ ao ruộng lúa
cầy bừa đồng xa
gập ghềnh
con cháu ông cha
bước cao bước thấp
mưa sa nhấn ch́m
Gập ghềnh
bến vắng lặng im
gập ghềnh mộng ảo
ngóng t́m người yêu
Gập ghềnh
mờ tỏ ráng chiều
chân mây tía đỏ
sợ điều vu vơ
Gập ghềnh
ch́m nổi âu lo
gập ghềnh nước bước
gió mưa cuộc đời
gập ghềnh
khép mở nụ cười
gập ghềnh gánh nặng
tả tơi dáng người
gập gềnh
cả tiếng ru hời
ngàn năm c̣n vọng
những lời gập ghênh
NN
Ngô Nguyễn
17-01-11, 08:09 PM
GIẢ
Giả người,
giả ngợm,
giả ma,
Hàng giả,
tiền giả,
thật là chớ trêu.
Giả nhân,
giả nghĩa,
càng nhiều.
Yêu giả,
cưới giả,
liêu xiêu cơi người.
Giả thành thật mới tuyệt vời
Thật thành giả như tṛ chơi hàng ngày.
Có ǵ khó nói hôm nay
Đồng tiền, nén bạc múa may dở tṛ...
N.N.
Ngô Nguyễn
22-01-11, 10:47 AM
Thâm trầm
Có những cái nh́n
dán vào soi mói
lục moi dữ dội
như muốn lột trần
Có những lời nói
chẳng phải dao găm
nhưng cứ âm thầm
luồn đau tâm khảm
Có những việc làm
Tưởng chừng vô nghĩa
nhưng lại thấm thía
tựa hồ quất doi
Có những con người
hiền như cục đất
nhưng khi cờ phất
chồng chất giáo gươm
Có những mảnh vườn
chỉ toàn hoa dại
ra vẻ quư phái
thân mọc đầy gai
Có những mảnh đời
tưởng chừng nông nổi
nhưng cứ vợi vời
thăm thẳm biển khơi
Tất thảy tuỳ thời
ngó trời, nh́n đất
là ma hay phật
bản chất khó tường
N.N.
GIẢ
Giả người,
giả ngợm,
giả ma,
Hàng giả,
tiền giả,
thật là chớ trêu.
Giả nhân,
giả nghĩa,
càng nhiều.
Yêu giả,
cưới giả,
liêu xiêu cơi người.
Giả thành thật mới tuyệt vời
Thật thành giả như tṛ chơi hàng ngày.
Có ǵ khó nói hôm nay
Đồng tiền, nén bạc múa may dở tṛ...
N.N.
Giả th́ nhiều lắm ai ơi
Nh́n thêm ngán ngẩm cuộc đời này ra
Tội t́nh một kiếp người ta
Giả chen với thật nhập nḥa ảo hư...
Ngô Nguyễn
31-01-11, 08:47 PM
Thả thơ
Anh đem thả nổi
bài thơ
Em quơ tay bắt
chẳng quờ thấy đâu
Em buồn
nhíu mắt thả sầu
Anh nge vọng lại
những câu thơ ḿnh...
N.N.
Ngô Nguyễn
05-02-11, 06:21 PM
Mừng Xuân
Xuân mới chúc bạn xa gần
Vui tươi hạnh phúc bội lần năm xưa
Khí Xuân hun đúc vần thơ
Hương Xuân toả ngát bến bờ yêu thương
Ta về lấy mạng làm đường
Gặp nhau tay bắt mặt mừng chào Xuân
Bạn đến chơi,
Chút phân vân
Lấy t́nh, lấy nghĩa đưa dần lên thơ
Gặp nhau đây
thoả ước mơ
Ta nâng nhau chén rượu thơ đầy tràn
N.N.
Như Diệu Linh
05-02-11, 06:58 PM
Ô... XUÂN ^.^
Xuân về!
Ừ nhỉ, xuân sang
Chúc cho xuân măi tươi vàng ánh xuân
T́nh yêu cứ thế mà dâng
Muộn phiền cứ thế mà lưng nữa này
Xuân xưa!
Chắc khác xuân nay
Ĺ x́ anh nhé tháng ngày tươi vui !
:cutesmile:
Thấy anh "xuất hiện" khá nhiều ở thơ Linh mà chưa có dịp ghé thăm, xuân vui nhiều thiệt nhiều ạ ^.^
Ngô Nguyễn
13-02-11, 04:59 PM
Bạc vàng
Tôi muốn là mây trôi
Ôm trọn đời trái đất
Tôi muốn làm ám chất
Phủ hết ánh hào quang
Trước hết là bạc vàng
Cùng những loài đá quư
Để cho tia ác quỷ
Không quỵ luỵ nhân gian
N.N.
Ngô Nguyễn
21-02-11, 09:16 PM
G̣ Đống Đa
Có những cái chết
người đời khinh miệt
c̣n măi ngàn năm
gào than oan nghiệt
Có những cái chết
chẳng thể lăng quên
của thời bạo nghiệt
lịch sử tạo nên
Cái chết nào đây
chất thây thành đống
cái chết chống rỗng
một lũ lưu vong
Chả biết hổ ḷng
Lũ quân xâm lược
Cái chết bạo ngược
lạnh buốt xứ người
Cái chết chơi vơi
không người hương khói
của bè lang sói
chống trọi lương tâm
Cái chết ầm ầm
vang trời động đất
chẳng lật thế cờ
kẻ mạnh chịu thua
Trên g̣ Đống Đa
C̣n đó thây ma
chết chồng, chồng chất
không cửa không nhà
Đất nước người ta
chớ mà lấn chiếm
Ngắm nh́n kỷ niệm
Chiếc G̣ Đống Đa
N.N.
Ngô Nguyễn
25-02-11, 08:04 PM
Hăy để em học
Em đang
lo cho tương lai
sách đèn,
đèn sách
miệt mài sớm khuya
Yêu thương sẽ phải sẻ chia
Em mải mê học
xin ĺa xa em
và đừng
tính cách nhập nhèm
yên tâm ngồi học
chẳng phiền đến ai
Mai này em học nên người
Anh tha hồ đến
sóng đôi ngày dài...
N.N.
Ngô Nguyễn
02-03-11, 08:35 PM
Nhầm
Ngỡ là chờ đợi nắng sang
Hoa xoè cánh trắng
ngỡ ngàng nắng vương
Mơn man cánh trắng thơm hương
Nào ngờ hoa khép,
nắng giương mắt nh́n
N.N.
vBulletin® v3.8.7, Copyright ©2000-2024, vBulletin Solutions, Inc.