PDA

View Full Version : Canh Khuya_Thơ Phiêu Dao


Trang : 1 [2]

Phiêu Dao
04-09-12, 04:38 PM
Thất lạc thơ...

Thơ tôi thất lạc cũng hơi nhiều
Phần lớn chủ đề là "nhớ, yêu"
Mong mỏi một ngày ai đó nhặt
Vô t́nh phổ nhạc lúc ban chiều

Thơ tôi thất lạc cũng hơi lâu
Phần lớn nhan đề chuyện đẩu đâu
Hy vọng một ngày ai đó đọc
Bất ngờ tôi-ấy thốt thương nhau

Thơ tôi tứ tán với phân chia
Một mảnh rách bươm, một mảnh ĺa
B́a ố giấy vàng, ḍng cũ nát
Bụi bay theo gió ánh từng tia

Ḿnh tôi già cỗi khóc từng ngày
Ôm, níu, gh́, hôn bản viết tay
Mắt ngóng miệng t́m người họa đáp
Nguyện làm tri kỷ cả đêm nay
pd

Phiêu Dao
09-09-12, 12:34 PM
Đúng ra, thơ phải như vầy:
"Yêu anh, em muốn đắp xây cuộc t́nh"
Ai ngờ, thế sự điêu linh!
Nên anh phải viết: "chuyện ḿnh đớn đau"
pd

Phiêu Dao
20-09-12, 09:09 PM
Chinh an khúc...

Người vác hồng kỳ, khóc giữa chiều
Trùng khơi chẳng hẹn tiếng thương yêu
Đầu cân theo gió phai màu tóc
Mắt ướt nh́n xa đón hải triều

Người vác non xanh, nhớ đất liền
Trong ḷng ấp ủ một niềm tin
Lúa thơm mạ chín, dân cày ải
Địa chánh bội thu, mẹ có tiền

Người đi trên cát, dấu chân phai
Bên dưới bóng kia- tuẫn táng đài
Đồng đội ngước nh́n lên nức nở
Lo âu phương Bắc, với phương Đoài

Người vác thân đi, bỏ mẹ già
Một thân c̣m cơi với người ta
Gió mưa hùa với t́nh nhân thế
Có kịp nhận về tin nhắn xa?

Người vác thân theo tiếng nói ḷng
Súng t́ tay nải, mắt hoen trông
Vội nh́n mái tóc người tri kỷ
Nghe bước hồng nhan, tim cố gồng

Người vui đạn ống, bạn ca-nô
Mắt rọi từng tia, sáng khắp bờ
Dầu súng trên vai, trên cổ áo
Mồ hôi pha thắm cả bài thơ
pd

Phiêu Dao
21-09-12, 11:02 PM
Con út nằm mơ...

Con út thường mơ thấy bác hai
Bác hai nhậu xỉn phải nằm dài
Nằm dài, trúng gió về tiên tổ
Tiên tổ mở bàn tiệc lai rai

Con út thường mơ thấy chú Ba
Chú Ba vừa mới mất năm qua
Năm qua, tang tóc nhiều phiền muộn
Phiền muộn làm điên náo cả nhà

Con út cũng mơ thấy chú Tư
Chú Tư mắc tội phải vào tù
Vào tù, chúng đánh, hôm qua chết
Tỉnh dậy, giật ḿnh khóc hú hu

Con út thường mơ thấy giượng năm
Giượng năm bại liệt chỉ nên nằm
Nên nằm v́ đứng, ngồi, đi khó
Đi khó lại c̣n chẳng chịu "măm"

Cô sáu thường hay báo mộng về
Khi xưa, theo mấy bước si mê
Kẻ gian hăm hại, thân ô nhục
Hoa héo giữa đường chết thảm thê

Mợ bảy sanh em cũng chết rồi!
Đàn con bỏ lại, kiếp mồ côi
Cậu thường lui tới nhà cô Lược
Mợ hiện hồn về bóp cổ người

Đêm đêm, con út khóc thân gầy
Chán chuyện thông linh, chán ở đây
Chỉ ước một lần em xuất ngoại
Giấc yên thụ hưởng, ấm bàn tay
pd

Phiêu Dao
24-09-12, 10:33 AM
Lư Diệp Sương

Chắp dính mong manh giữa cơi đời
Hồ công xây tạo giọt đường rơi
Xạ hương phơ phất ḥa trong gió
Giọt kết yêu kiều, giọt kết ơi!!!

Năm tháng, tha h́nh dưới đáy sông
Bay cùng nắng ấm, trôi theo ḍng
Ngấm mùi tô hợp muôn hoa cỏ
Giọt kết tê mê, giọt đỏ hồng....

Mùa sen năm cánh trổ đ̣ng đ̣ng
Sao chẳng nằm im trong cánh cong?
Ấp ủ ḷng tin lời cổ tích
Thôi rồi, theo gió, sống lưu vong

Dáng huyền gót ngọc, mộng cầm ca
Suối tóc mát nhung chất thật thà
Tinh diệu tuyệt luân dung mỹ lệ
Thôi rồi, giọt kết chẳng ai tha

Hồn phách thanh cao sẽ chết ṃn
Phơi trần triển lăm dấu màu son
Nhuần cùng con nước sâu trong vách
Nghe mạch long tŕ hất lệ đơn
pd

Phiêu Dao
24-09-12, 02:57 PM
Anh mới nh́n em có một lần
Trời ơi, ai cướp nét thanh tân?
Hoa tàn cánh rũ, đời quăn quật
Em hăy đứng yên, chớ lại gần!

Anh gặp lại em, chẳng dám nh́n
Thời gian gieo rắc những điêu linh
Dáng xưa giai lệ, nay c̣m cơi
Tra tấn đời em lănh cực h́nh

Anh gặp lại em, ngó lướt qua
Vội nh́n xuống dưới mũi chân ta
Dường như đâu đó trong hơi thở
Cố nhắn làn mi hăy vỡ ̣a!

Thời gian cay độc đến vô cùng
Hăy chết đi nào, ta chết chung!
Sống sót làm chi thêm nhục nhă!
Ôi nét kiêu kỳ, thủa lẫy lừng!

Hăy đến bên anh, dẫu một lần
Bàn tay teo tóp măi phân vân
Thu ba uể oải nh́n trơ trọi
Con cháu vẫy vùng níu bước chân
pd

Phiêu Dao
13-10-12, 09:39 PM
RẤT VUI KHI NHẬN TIN EM LẤY CHỒNG

Em ạ, khi anh nhận được tin em lấy chồng, một cảm giác bàng hoàng đă xô đẩy anh gục gă. Chiếc thiệp hồng trên tay đă biến thành cái thiệp mời tang lễ, đưa những kỷ niệm buồn vui và t́nh yêu chôn vào dĩ văng. Dù biết vậy, nhưng anh cũng sẽ đi dự tiệc cưới của em, để nh́n thấy em lộng lẫy với chiếc áo hồng và hạnh phúc bên người mà em đă chọn. Và...hơn nữa, anh cũng cần một bữa ăn

Đó là một bữa ăn no thịnh soạn, với đầy đủ các món sơn hào hải vị mà cả đời anh không thể tự t́m kiếm cho ḿnh. Đó là một bữa ăn của giới thượng lưu, của người trí thức, của một đám cưới to đùng, của một gia đ́nh danh giá, mà anh khó thể bước chân vào. Đó cũng chính là lư do mà anh tự nguyện ra đi, rời bỏ t́nh yêu, gieo vào em những đớn đau tủi nhục, để rồi em không c̣n ở bên anh nữa...Nhiều người sẽ trề môi kêu "nhảm", tại sao lại để cho sự đói khát chiến thắng danh dự, ḷng tự tôn của ḿnh?- Nhưng họ không biết rằng: trong những hoàn cảnh khó khăn, mọi việc đều có thể...

Em ạ, một người đàn ông không lo nỗi một bữa ăn tươm tất cho ḿnh, th́ làm sao có thể lo lắng cho người yêu thương một cách trọn vẹn. Dù anh rất hiểu: em không cần vật chất phù phiếm, nhưng điều đó lại càng khiến anh muốn từ bỏ em. V́ sự khác biệt về xuất thân. Em là một cô tiểu thư đài các, bàn tay trắng trẻo chưa từng một lần giặt ủi, làm bếp, đôi môi xinh xắn chưa một lần ra chốn chợ trời ồn ả, để trả giá từng miếng thịt, cọng rau, con cá...rồi em sẽ thấy tiếc những chiếc áo đẹp, những ṿng trang sức lấp lánh ở những sạp hàng và thầm hiểu rằng: thu nhập của anh không đáp ứng đủ cho sự tiêu sài phung phí đó...Đêm đêm, em sẽ nghe thấy tiếng ngáy kḥ khè của anh, sau một ngày làm việc vất vả. Em sẽ ứa nước mắt v́ anh, và cả những cái áo, cái ṿng trang sức đó....

Hăy suy nghĩ chín chắn về những bước đường tương lai. Liệu t́nh yêu sẽ vĩnh cửu, khi vật chất không đủ để thỏa măn mọi nhu cầu sống?. Anh muốn chứng minh cho em thấy rằng: "bữa ăn trong tiệc cưới hơn hẳn t́nh yêu, vật chất vẫn luôn chiến thắng". Bao nhiêu món ngon được bày biện trong bàn tiệc, anh đều cố gắng gom hết vào chén của ḿnh, chỉ cặm cuội ăn ngấu nghiến đến nghẹn cổ, dù em có đến gần, giới thiệu chồng của em với anh. Anh hiểu: "đó chỉ là tính hờn dỗi của con gái", một sự trả thù cỏn con của một t́nh yêu đă lụi tàn. Và em sẽ thấy rằng: "anh không c̣n to lớn, vĩ đại. Giờ đây, anh chỉ là kẻ đáng khinh bỉ, tởm lợm mà thôi!"

Phiêu Dao

hoabeodai
13-10-12, 09:50 PM
Con út nằm mơ...

Con út thường mơ thấy bác hai
Bác hai nhậu xỉn phải nằm dài
Nằm dài, trúng gió về tiên tổ
Tiên tổ mở bàn tiệc lai rai

Con út thường mơ thấy chú Ba
Chú Ba vừa mới mất năm qua
Năm qua, tang tóc nhiều phiền muộn
Phiền muộn làm điên náo cả nhà

Con út cũng mơ thấy chú Tư
Chú Tư mắc tội phải vào tù
Vào tù, chúng đánh, hôm qua chết
Tỉnh dậy, giật ḿnh khóc hú hu

Con út thường mơ thấy giượng năm
Giượng năm bại liệt chỉ nên nằm
Nên nằm v́ đứng, ngồi, đi khó
Đi khó lại c̣n chẳng chịu "măm"

Cô sáu thường hay báo mộng về
Khi xưa, theo mấy bước si mê
Kẻ gian hăm hại, thân ô nhục
Hoa héo giữa đường chết thảm thê

Mợ bảy sanh em cũng chết rồi!
Đàn con bỏ lại, kiếp mồ côi
Cậu thường lui tới nhà cô Lược
Mợ hiện hồn về bóp cổ người

Đêm đêm, con út khóc thân gầy
Chán chuyện thông linh, chán ở đây
Chỉ ước một lần em xuất ngoại
Giấc yên thụ hưởng, ấm bàn tay
pd
Hổng hiểu :thuoc:

Phiêu Dao
20-10-12, 10:51 PM
Chán người, chán cuộc phân tranh
Khóc lên vài tiếng ngọn ngành, đầu đuôi
Bây giờ, gác hẳn tiếng cười
Cùng nhau phân giải, chuyện vui, sự buồn
Vui th́ không cản lệ tuôn
Giận th́ cất giọng ngông cuồng hê ha.
Trên đầu, có ánh trăng tà
Dưới hiên, một lũ thơ ca hợm đời
pd

Phiêu Dao
20-10-12, 10:51 PM
Anh đi về Phương Bắc
Anh gặp người Phương Nam
Anh hỏi dừa đất đỏ
Trong tim một nội hàm

Anh cưới con gái Bắc
Anh nói giọng Miền Nam
Lâu ngày, anh lạc lơng
Tiếng xưa cao, bỗng trầm

Anh vui, anh nhắm mắt
Anh buồn, anh trợn ra
Lệ buồn vui chảy ngược
Làm bạn với trăng tà

Cửa nhà anh ngược hướng
Anh ở rễ nơi này
Chiều lê vào xóm nhỏ
Khóc ướt một bàn tay
pd

Phiêu Dao
15-11-12, 04:21 PM
Bây chừ, phiếm luận cùng nhau
Nắng trên vai nặng kéo đầu nghiêng nghiêng
T́nh thương đă hoá xích xiềng
Bàn tay cột lấy cũng kiêng, cũng cường
Ấp ôm chật ních, không nương
Buồn chen chẳng được nên trườn ḅ ra
Đấu tranh dừng để nghị hoà
Hồng hoang trở lại hát ca, giỡn cười.
Thà trong mông muội mà vui
Hơn trong ánh mị ngậm ngùi văn minh.
pd

Phiêu Dao
17-11-12, 09:00 PM
Cuộc đời đầy những đua chen
Đến khi cần thiết trắng đen rơ ràng.
Bất ngờ rồi đến hoang mang
Lâu lâu có dịp ngỡ ngàng vậy thôi!
pd

Phiêu Dao
22-11-12, 10:55 PM
Xưa, anh cao lớn ít người hơn
C̣n bé yêu kiều nhất thế nhân
Nếu có ghép đôi lau với nứa
Th́ trai lăng tử, gái phong trần.

Réo rắt mùa Xuân khẽ gọi yêu
Tràn trề nhựa sống, tiếng chim kêu
Mênh mang sức khoẻ t́nh đôi lứa
Đập cánh bên sông dưới nắng chiều

Rồi anh vác súng đến sa trường
Bỏ lại đằng sau nỗi nhớ thương
Trái chín trên tay chưa kịp hái.
Mùa Xuân gác lại, tim yêu nhường.

Bến lặng sông yên, xă tắc mừng
Anh về an ổn, thiếu đôi chân
Bầm ơi! đừng tủi v́ con có:
"Một tấm bằng khen Vệ Quốc Quân"

Lăn lê chiến trận, bệnh nay nhiều
Anh nhiễm Da Cam chỉ bấy nhiêu!
Đơn độc, cút côi nh́n ngán ngẫm
Gục đầu qua trái, lệch đời xiêu.

Nay, anh ngồi đó ít người hơn
C̣n bé theo chồng, chẳng dỗi hờn
Nếu có ghép đôi cao với thấp
Th́ đôi đũa lệch chẳng ai cần.
pd

Phiêu Dao
25-12-12, 10:01 PM
Chờ em giữa chốn đông người
Xác thân ṃn mỏi, hoa rơi đầy thềm
Chờ em mẻ cả trăng đêm
Giấc hồ chưa thể êm đềm trước-sau
Chờ em đầu bạc mái đầu
Trắng bong vừa thét đôi câu bất ngờ
Chờ em, viết một vần thơ
Gởi cho ánh mắt hững hờ với tôi
Chờ em, nhấp nhỏm đứng ngồi
Điệu trên vai nhảy đơn côi, một ḿnh
Chờ em, đôi lúc lặng thinh
Đón trăm thất vọng, cái nh́n ngẩn ngơ
Chờ em, anh măi bơ vơ
Cười ôm môi ấy chỉ vờ vĩnh thôi!
pd

Phiêu Dao
29-01-13, 05:46 PM
Anh chết trên bàn nhậu
Để vài tiếng thở buồn
Bạn bè anh hiểu thấu
Những nợ t́nh đă buông
pd

Phiêu Dao
31-01-13, 02:36 PM
ĐÂU THỂ V̀ ANH...

Sài g̣n trai tráng cười hê ha
Có thiếu ǵ đâu chút mặn mà
Đâu thể v́ anh, mà luỵ khóc?
Đưa chân ra phố, người theo ta

Sài g̣n trai tráng cười duyên duyên
Chẳng thể v́ anh, vướng muộn phiền
Có bánh, có hoa, có phỉnh ngọt
Lệ trong nước mắt đọng từng viên

Sài g̣n trai tráng vẫn chờ tôi
Kẻ đón người đưa, hát nghẹo mời
Mai mốt trai tim đau sẽ đập
Nắng hồng bên phố hẹn xanh tươi
pd

Phiêu Dao
21-02-13, 01:15 PM
Con ḿnh chẳng phải con tôi
Theo chân nghiệp quả, luân hồi bốn phương
Là con của bác Vô thường
Bá gia, bá tánh là đương nhiên rồi

Con ḿnh chẳng thể con tôi
Xin đừng nói bậy, đứng ngồi không yên
Rồi thêm hụt hẫng, ưu phiền
Chỉ xin niệm Phật, ngồi thiền như xưa
Có nghe chuông đổ sân chùa
Vang b́nh đẳng pháp mới đưa giữa chiều
Con ḿnh th́ chẳng nên yêu
Công nhiều phải ngợi, tội nhiều phải tra
Con ḿnh-tử tức mọi nhà
Con ḿnh chẳng phải ruột rà với tôi
pd

Phiêu Dao
25-03-13, 11:49 PM
Nguyện làm một kiếp sơ cua
Khi em đơn độc, anh lùa bước theo
Nguyện làm một kẻ chèo queo
Khi em có cặp, anh vèo... nơi xa
pd

Phiêu Dao
26-03-13, 12:08 AM
Đại gia có đất với nhiều nhà
Cuối tháng đầu tuần lắm kẻ qua
Giữa đống bùn kia, sen vắng mặt
Đơn phương khóc đứng, ướt, dơ, nhoà
pd

Phiêu Dao
26-03-13, 04:05 PM
Đâu phải ai cũng thích?
Ngồi nếm giọt cà phê
Đời đắng như tuồng kịch
Sáng ra, tối lại về...
pd

KuTit
26-03-13, 06:22 PM
Đời đắng như tuồng kịch
Thêm đường ngọt... chết cha!
Lỡ uống rồi phải hết
Tối về sáng lại ra

:rang:

Phiêu Dao
04-04-13, 12:25 AM
Hôm qua, anh bán chiếu
Để dành một án thơ
Hôm nay, bán hết chiếu
Đọc thơ dưới trăng mờ
pd

Phiêu Dao
06-04-13, 11:08 PM
Vợ chồng hay lục đục
Chẳng c̣n tôn trọng nhau
Hốt nhiên, cười tỉnh táo!
V́ yêu chỉ lúc đầu
pd

Phiêu Dao
06-04-13, 11:12 PM
Làm vua trên mặt đất
Không hay được ư trời
Nh́n đời bằng nửa mắt
Sẽ chột một đường lui
pdi

Phiêu Dao
16-04-13, 12:53 AM
Yêu nhau cùng vọng tiếng đêm buồn
Trăng quyện trên đầu suối tóc thơm
Nghĩ đến t́nh nghèo c̣n trắc trở
Cũng v́ sợ lửa đến gần rơm

Yêu nhau cùng tấu khúc phân li
Gói gém niềm vui lúc có th́
Dù ở cận nhau nhưng cách biệt
Con đường lễ giáo sẽ ai đi?

Yêu nhau như thể chẳng từng quen
Hư ảo mong manh khẽ gọi đèn
Cho rực nơi nào c̣n khúc mắc
Công khai minh bạch, tỏ cùng em
pd

Phiêu Dao
22-04-13, 04:44 PM
Đă lâu, không hoá thành thơ
Nép trong giấy trắng đợi chờ em hôn

Đă lâu, không thấy tiếng hờn?
Giật ḿnh tử nhủ: ḿnh buông tay rồi!

Đă lâu, không ngóng vành môi
C̣n như sen mỏng dệt lời đắng cay?

Đă lâu, không hẹn nắng ngày
Nhớ đôi hồ điệp dắt tay về rừng

Đă lâu, t́nh rất mông lung
Một tha thiết, một lạnh lùng, vỡ tan.

Mới đây, nh́n ngắm mây ngàn
Ước theo chân gió lang thang khắp trời

pd

Phiêu Dao
12-05-13, 01:33 PM
Điềm nhiên giữa tám tháng ba
Nụ cười khanh khách thay quà cho em

Điềm nhiên thu nhớ trăng đêm
Bánh quên ngày trước môi mềm long lanh

Điềm nhiên thắp nến hôm rằm
Không hay sinh nhật vừa thăm hỏi nàng

Điềm nhiên giữa những tiếng than
"Chồng ơi, hăy cố ngó ngàng đến em!"

Hốt nhiên, trong đống chăn mềm
Có mùi kẻ lạ qua đêm...
Lạnh buồn!
pd

Phiêu Dao
14-05-13, 05:50 PM
Nhấp đắng cay
Nh́n quanh đây
Nhớ bao kỷ niệm, ḷng đầy đớn đau
Uống cho mau
Viết đôi câu
Chợt ngưng ḍng cảm đậm màu tương tư
Xé tâm thư
Trách ai ư?
Ḷng không dám hỏi, lừ đừ tỉnh say
Khóc Thiên Thai
Nhớ tên Mai
Trong cơn ngất ngưởng, thở dài nhớ nhung

pd

Phiêu Dao
15-06-13, 05:36 PM
Tôi nhớ ngày xưa em tóc dài
Tay ôm quyển sách, chẳng nh́n ai...
Tôi thầm len lén vào tâm sự
Bằng chiếc kẹp xinh em đă cài
pd

Phiêu Dao
08-07-13, 05:20 PM
Ba, má khen em đẹp
Nhưng em chẳng hài ḷng
Ham lời yêu ngọt lịm
Của người-em thầm mong

Ba, má khen em đẹp
Nhưng em chẳng hài ḷng
Một ngày, em tự đến...
Một ngày, buồn bên sông

Ba, má khen em đẹp
Nhưng em chẳng hài ḷng
Ghanh với người bên cạnh
Ghét ai nhận đóa hồng.

Bá, má khen em đẹp
Dù cho chẳng thật ḷng
Đấng sinh thành cao cả!
Suốt đời, măi long đong ...
pd

Phiêu Dao
26-07-13, 11:37 AM
Anh về, hoa thắm pha đầu
Hương thơm ḥa gió, trầu cau mời chào

Anh về, vui sướng biết bao!
Cờ bay phấp phới, sao vàng vàng hơn!

Anh về, tan biến nỗi hờn
Tuyết đông giờ đă phải nhường cỏ cây

Anh về, tay nắm bàn tay
Nụ cười chợt tắt, mắt đầy lệ vui

Anh về, sương rớt trên đùi
Tiếng trầm e ấp kêu: "Ơi !!!" nghẹn ngào!
pd

Phiêu Dao
27-07-13, 11:25 AM
Gia phả nhà họ Phiêu?

Cùng xem gia phả nhà Phiêu
Phiêu bồng,phiêu dạt,phiêu diêu sau cùng
Dài ḍng,khó hiểu,mông lung
Phiêu du,phiêu lăng là cùng một cha
Phiêu linh_trụ cột trong nhà
Linh là ông nội,cháu là phiêu dao
Buôn ḅng bán bưởi lao đao
Tha hương khắp chợ ḱa chào phiêu lưu
Phù trầm quyện với sa mù
Đó là phiêu bạt ngàn thu mĩm cười
pd
Không hay lắm! nhưng tạm ổn!

Phiêu Dao
01-08-13, 08:01 PM
Nhiều năm, tóc đă bạc rồi
Nhiều năm không nói, không ơi, không chào

Nhiều năm qua tựa chiêm bao
C̣n chưa đếm, đă nghẹn ngào từ lâu
Cũng nhiều kiểu tóc trên đầu
Mặt cười, mắt híp nhưng đau nhói ḷng

Nhiều năm, làm cũng chưa xong
Muôn trùng kế hoạch chẳng mong đợi nhiều

Nhiều năm, ôm một t́nh yêu
Nằm bên cạnh vợ, nhớ chiều xa xưa
Cái thời, người đón kẻ đưa
Vừa cười tủm tỉm, cũng vừa rung rung...

Nhiều năm, đă mất ngại ngùng
Nhiều năm, một cái giường chung hai người.
pd

Phiêu Dao
12-08-13, 11:34 AM
Hôm qua, nghiên cứu tế bào
Thấy đôi nhiễm sắc bên nhau lạ lùng
Ước ǵ t́nh măi thủy chung
Như đôi nhiễm sắc luôn cùng với nhau
pd

Phiêu Dao
24-08-13, 09:46 AM
suutam

Sống 1 kiếp người, b́nh an là được.
2 bánh 4 bánh, chạy được là được.
Tiền ít tiền nhiều, đủ ăn là được.
Người xấu người đẹp, dễ coi là được.

Người già người trẻ, miễn khỏe là được.
Nhà giàu nhà nghèo, ḥa thuận là được.
Ông xă về trễ, miễn về là được.
Bà xă càu nhàu, thương ḿnh là được.

Tiến sĩ cũng được, bán rau cũng được.
Tất cả phiền năo, biết xả là được.
Kiên tŕ cố chấp, biết quên là được
Bạn bè xa gần, nhớ nhau là được.

Không phải có tiền, muốn ǵ cũng được.
Tâm tốt việc tốt, số mệnh đổi được.
Ai đúng ai sai, trời biết là được.
Tích đức tu thân, kiếp sau cũng được.

Thiên địa vạn vật, tùy duyên là được
Có rất nhiều việc, nh́n xa sẽ được.
Nói nhiều như vậy, hiểu được là được.
Vẫn c̣n chưa hiểu, xem lại là được!
sưutam

Phiêu Dao
05-09-13, 04:59 PM
Thơ viết nhanh như bay
Thơ đề trên ngực áo
Thơ than trách duyên tạo
Thơ rụng trắng con đường
Thơ biến nắng thành sương
Thơ t́m sầu trong tối
Thơ bung ba tiếng gọi
Thơ nát giữa trần đời
Thơ khóc nhớ em tôi
Thơ buồn, thơ chẳng nói
Thơ dang dở, ngưng lời...
pd

Phiêu Dao
05-10-13, 11:06 PM
Nói đi...dù ít hay nhiều
Át thanh c̣ng gió đang kêu giữa trời
Sân hoành bóng thượng lả lơi
Áo bay, nón vật lựa lời hỏi nhau
Củi, rơm đă bén bữa nào?
Mà quên than vốn đỏ au hận đời
Khóc than chuyện của ba người
Người sau, t́nh trước chung đôi, chung đường
Chỉ c̣n một kẻ đơn phương
Sân cao, bóng thượng nén buồn, hỏi nhau.
pd

Phiêu Dao
07-10-13, 12:03 AM
Muốn bán hàng đa cấp
Trước tiên, bạn phải mua
Muốn làm nghề bảo hiểm
Cần hay chẳng phải chùa
pd

Phiêu Dao
07-10-13, 09:45 PM
Mấy hôm, bị loét dạ dày
Không thơ thẩn,
Chẳng giải bày
...cùng ai...
Năm năm, tháng tháng, ngày ngày
Chỉ lên facce-book, loay hoay với buồn
Bao giờ mới tỏ nguồn cơn?
Giận anh, em giận...
Nổi hờn v́ đâu?
Hay là băo táp, mưa mau?
Hai bên Ô-thước không cầu bắt qua
Hoặc khi trăng sáng, đêm tà
Lén trông áo cưới, kiệu hoa thay ḷng?
Một người chắc sẽ trôi sông
Cuộc t́nh chắc sẽ lịm ḷng từ đây...
pd

Phiêu Dao
10-10-13, 12:49 PM
Biết em buôn tảo bán tần
Sớm, rao mỹ phẩm,
Tối, bâng khuâng buồn
Có khi trời đổ như tuôn
Tóc mềm quặn ướt
Gió cuồng hất vai
Trong tuần, không rảnh một ngày
Nắng soi cháy sạm da mai nhiều lần
Phấn kem bồi bỗ vào thân
Bao nhiêu biệt dược, thuốc trần bấy nhiêu
Gặp anh với thói lắm điều
Hay ghen cùng với đăm chiêu mấy lần
pd

Phiêu Dao
12-10-13, 12:39 AM
Hôm qua, anh viết vần thơ
Tưởng rằng, em hết hững hờ với anh
Giải tŕnh, phân tích ngọn ngành
Thông qua liên hệ trời xanh, mây hồng
Bao nhiêu bất cập v́ mong
Vài lần gặp mặt, vẹn ḷng các bên
Với em, cốt ở thực quyền
Với anh, phũ quyết...đường nhiên sai rồi!
Tiếp thu, vận dụng, vâng lời
Thực hành chỉ đạo, không lơi phút nào
Đôi bên phối hợp cùng nhau
Dựng xây, đoàn kết một lầu ấm êm
pd

Phiêu Dao
23-10-13, 09:28 PM
Hôm qua, ta lỡ ngáp dài
Có con ruồi nhỏ lỡ bay vào mồm
Tức thời, khó nói chữ "ôm"
Nên đêm cô lẻ, người lườm với ta
^^
pd

Phiêu Dao
26-11-13, 12:38 AM
Mâu thuẫn
(tác giả Đinh Thu Hương)

em tập nh́n anh như một người dưng
dẫu điều ấy - bây giờ - không bắt buộc,
nhưng ngày mai ...
ai mà nói trước
t́nh yêu nào lại không có khổ đau!

em tập nh́n anh như một người bên đường lướt qua mau,
t́nh yêu - niềm tin,
cùng những ǵ trôi qua tương tự
chia tay rồi, em không thể níu giữ
một chút vấn vương ǵ của ngày xưa.

em sẽ quên đi những đêm mưa
những khoảnh khắc anh ngập tràn ở đó
anh nồng nàn trong hơi thở
để bây giờ ... chúng ḿnh mất nhau.

em biết yêu anh là nhận cho ḿnh những nỗi đau,
những băn khoăn, những giận hờn day dứt ...
và điều ấy thường làm em kiệt sức
nhưng ai mà hiểu được ... T̀NH YÊU ...

em tập quên anh, tập xa anh, và hứa thật nhiều ...
sao em có thể làm được điều vừa nói?


(tác giả Đinh Thu Hương)

Phiêu Dao
26-11-13, 12:41 AM
SƯU TẦM

Tôi ví t́nh yêu như hơi thở
Tôi ví em như nụ hoa
Tôi ví tôi là cánh bướm
Tôi ví đời như một cuộc chơi

Đến một hôm không ví von ǵ cả
Tôi mới nhận ra t́nh yêu mạnh đến nhường nào
Tôi nhận ra em b́nh thường và chung thủy
Tôi nhận ra đời gai góc biết bao nhiêu

Đến một hôm không ví von ǵ cả
Tôi nhận ra tôi lười nhác đến mức nào
Những ước mơ của thời mới lớn
Rụng dần theo từng chân bước sáo ṃn

Tôi ví t́nh yêu như hơi thở
Tôi ví em như nụ hoa
Tôi ví tôi là cánh bướm
Tôi ví đời như một cuộc chơi
Cho đến một hôm không ví von ǵ cả…

SUU TAM

Phiêu Dao
13-12-13, 10:26 AM
T́nh

Khóc trông ngóng
Lệ sầu!
Tay cầm tay
Người t́nh
Người!
Người ơi!
Đừng rời xa nữa.

Khóc trông ngóng
Ḷng buồn
Tay cầm tay
Muốn nói
Yêu
Nếu yêu
Xin đợi nhau...

Những năm tháng
Đợi chờ...
Trong ḷng chưa
Người nào...
T́nh!
T́nh ơi!
Xin đừng lừa dối

Nắng trên tóc
Bạc màu
Đêm cuồng mưa
Chân bước...

Giấc mơ
Anh gặp em...
pd

Phiêu Dao
03-01-14, 10:41 PM
Người về nặng hạt tương tư
Ta vờ gặng hỏi: Bây chừ, khoẻ không?
Nắng ôm lúa mọc trên đồng
Tâm tư quạnh vắng chờ mong sắc vàng
Bao nhiêu cực khổ, gian nan
Chưa ngày thụ hưởng, lỡ làng cái duyên
Người đi vẽ một chiếc thuyền
Người về thở khói truân chuyên một ḿnh
Bất ngờ, ta hỏi th́nh ĺnh
Cơn mưa rào rạt trung, trinh khắp trời
pd

Phiêu Dao
29-07-15, 10:36 PM
Ta thấy mặt trời lửa
Trên đỉnh đầu cao cao
Ta nh́n em chói lóa
Tỏa ánh dương hôm nào!


Ta trèo lên ngọn tháp
Em nghiêng vai, thoắt nh́n
Sấm hồng hoang trở lại
Lửa, con người, văn minh.
pd

Phiêu Dao
30-07-15, 09:30 PM
NUỐT MỘT CÁI TỨC

Nuốt một cái tức
Đỡ lo trăm ngày
Nhịn được một lúc
Được vạn điều hay

Nuốt một cái tức
Suy xét tỏ tường
Tránh xa hiểm ác
Được người mến thương

Nuốt một cái tức
Chồng vợ thuận ḥa
Các con quư trọng
Êm ấm cửa nhà

Nuốt một cái tức
Bạn bè mến yêu
Con đường thăng tiến
Chẳng nhanh th́ nhiều.

Phiêu Dao
30-07-15, 09:40 PM
Anh khóc cùng em có một lần
Trời ơi! Thôi mất dáng thanh tân?
Râu thêm tiều tụy t́nh tiều tụy
Hốc hác, gầy xương nói: "Vẫn cần"


Anh khóc cùng em giữa phố phường
Người đi lơ đễnh, có người thương?
Trầm buồn, nhịp nhịp không hề thẹn
U uẫn trào lên, hét dị thường

Anh khóc cùng em bởi một người
Dùng khăn khéo léo thấm ḍng rơi
Chao ôi! mù cả t́nh con gái
Bất tỉnh, mê man trước thói đời

Anh dắt tay em chạy thật dài
Đầu không quay lại để nh́n ai!
Nhưng em c̣n tiếc vài nghiệp chướng
Buông thả bàn tay, chậm dấu hài....

Anh khóc cùng em có một lần!
Trời ơi! Thôi mất dáng thanh tân?


Phiêu Dao

Phiêu Dao
07-10-15, 06:36 PM
Anh vùng dậy
Những kỹ năng
T́m em trong giấc mơ hằn đậm sâu
Anh đè hết
Những mái đầu
Loi ngoi tranh đoạt dáng châu diễm kiều
Anh gom hết
Những lời yêu
Điên cuồng thưa gởi bao nhiêu sự t́nh
Anh nhận lấy
Những lặng thinh
Từ em một chút
Từ ḿnh trăm năm.
pd

Phiêu Dao
27-10-15, 06:00 PM
PHÂN LI

Từ độ hoa tàn rơi cuối ngơ
Cười to cho vỡ nỗi thương sầu
Đâu biết khói lên từ đáy mộ,
Cho đời trai gái khóc thương nhau!

Phân li hai ngă, thôi chờ đợi
Cành lá hanh khô, mộng cũ càng
Lều nát trơ vơ ḿnh sớm tối
Bao giờ thôi hết nỗi đa mang!
pd

Phiêu Dao
12-11-15, 11:02 PM
Buồn
Lệ chảy-sầu vương
Không h́nh dáng-chẳng tṛn vuông
Đâu hay gốc cội-Chả hiểu ngọn nguồn
Đêm nằm ôm kỷ niệm-Sáng ngồi khóc đoạn trường
Thế gian cạm bẫy không biết -Ḷng người hiểm địa khó lường
Thà giống gỗ cây vô cảm xúc-Đành như con nít cứ ḅ trườn
NHẤT THẤT LỆNH
pd

Phiêu Dao
03-07-16, 10:18 PM
Anh từ bạch lạp của đêm
Trôi trong tiền kiếp yếu mềm bước chân
Ánh giăng lúc yếu lúc gần
Cần tay che chở chân thân của ḿnh
Anh từ hương khói lặng thinh
Nép vào tia sáng ngước nh́n bóng đêm
Đến khi chân đă yếu mềm
Cố kêu một tiếng "yêu em" nghẹn ngào!
PD

Phiêu Dao
03-07-16, 10:40 PM
Anh trở về thấy tiếng khóc của đêm
Nghe nức nở âm thanh buồn da diết
Trong xóm cũ, không gian đầy tiễn biệt
Và mắt em, màu khăn trắng vừa treo

Anh trở về không thấy tiếng sương reo
Những con dế, con giun chùn dưới đất
Những cái xác chồng lên nhau cao ngất
Những đàn người lũ lượt kéo nhau thăm


Anh ra đi, người đồng chí đă nằm
Đợt sóng dữ không cuốn theo kư ức
Bước cơm áo bên xứ người đă chật
U uẩn buồn theo những tiếng ră rời
pd

Phiêu Dao
17-07-16, 07:44 AM
Tặng Một Người


Em nói: Ngày mai, ghé lại trường
Giăng giăng hàm tiếu của người thương
Trái dâu đỏ chín chờ tay hái
Sách luật hiên ngang níu lạnh tường

Em nói: Khi nào rảnh, sẽ qua
Tám phương ríu rít tiếng chim ca
Mấy phen tập hát cùng sương sớm
Hứa hẹn cùng nhau gói tặng quà

Em nói: Bây giờ, tạm hoăn thi
Tương lai hùng hục giữ người đi
Slide, bài giảng buồn thoi thóp
Nắng rát hai vai chẳng muốn gh́


Em nói: Mai kia, sẽ lấy chồng
Người ngơ, kẻ ngác hỏi càng đông
Chỉ c̣n chàng ngốc buồn không nói;
Đưa sách cho em, một tấm ḷng

Hứa Ngọc Long