phale
05-04-11, 02:20 PM
Trước biển
Cho những ǵ đă qua.......
Đêm nhẹ nhàng buông ḿnh xuống với biển
Trăng hạ huyền soi tỏ phía bờ xa
Dắt tay em dạo bước dưới trăng ngà
Mùi hương tóc nhẹ nhàng bay trong gió
Đi bên em phân vân điều chưa tỏ
Nên ngập ngừng chẳng dám một lần ôm
Luống cuống quá bàn tay chừng như lạ
Chạm vào em tim bỗng hóa lửa sôi
Gần bên nhau mà sao ước chung đôi
Ừ có lẽ
Em thuộc về ai khác
Anh muốn giữ trái tim đừng đi lạc
Mà sao lạ
Cứ loạn nhịp măi thôi
Hôm tiễn em
Anh tiễn cả tâm hồn
Nên nỗi nhớ cứ đầy theo ngày tháng
Phủ kín anh vào những đêm hoang vắng
Ngẩn ngơ hoài
Anh khắc khoải t́m em
28.6.10
PL thích biển, yêu biển, có thể ngồi hàng giờ ở biển chỉ để nghe tiếng sóng lao xao vỗ vào bờ âu yếm, tiếng gió ŕ rào trên những ngọn dương t́nh tự... PL thích cái vị biển mằn mặn trong hơi gió thổi sươn sướt mặt người... Cái không gian mênh mông của biển, khiến người ta khi đứng trước biển thấy ḿnh thật lẻ loi giữa bao la biển trời...
V́ thế, PL rất thích những bài thơ về biển...
Bài thơ như một nốt nhạc buồn sót lại từ quá khứ. Buồn bắt đầu từ tiêu đề "Cho những ǵ đă qua..."...
Tác giả có lẽ cũng là hay hoài niệm như PL. Với những người hay hoài niệm th́ "những ǵ đă qua..." chỉ thiếp ngủ trong ḷng chứ không mất đi... Những hồi ức đă qua ấy chỉ cần một lay động thôi cũng giật ḿnh thức dậy... Và "trước biển" của Nothing là một hồi ức trở ḿnh thức dậy:
Đêm nhẹ nhàng buông ḿnh xuống với biển
Trăng hạ huyền soi tỏ phía bờ xa
Dắt tay em dạo bước dưới trăng ngà
Mùi hương tóc nhẹ nhàng bay trong gió
Một đêm trăng năm nào... Em năm nào... Hương tóc năm nào... Anh trong bài thơ bắt đầu chuỗi hoài niệm của ḿnh như thế...
PL không phải con trai, để có thể kiểm chứng nỗi nhớ "mùi hương tóc" này... nhưng hay bắt gặp trong thơ văn những h́nh ảnh tương tự...Có lẽ đúng khi người ta bảo, người con trai nhớ người con gái lâu nhất là nhớ mùi hương tóc của người con gái ấy. Có lẽ v́ thế mà từ ngày xưa, các mẹ, các chị dù ở vùng thôn quê, không có điều kiện dùng nước hoa hay các loại dầu gội tẩm hương, cũng đă biết cách hái hoa bưởi nấu nước gội đầu... khiến bao nhiêu chàng trai làng gặp rồi đêm về tương tư mùi hương không ngủ được...
Đi bên em phân vân điều chưa tỏ
Nên ngập ngừng chẳng dám một lần ôm
Luống cuống quá bàn tay chừng như lạ
Chạm vào em tim bỗng hóa lửa sôi
Đây hẳn là lần hẹn ḥ đầu tiên của người con trai và người con gái... nên chàng trai mới nhiều phân vân và ngập ngừng luống cuống đến vậy...
Chàng trai phân vân điều ǵ nhỉ? Chắc chỉ có Nothing mới trả lời chính xác được. Riêng PL, PL suy diễn theo câu từ... v́ ngập ngừng không dám ở câu dưới mà PL nghĩ là chàng trai chắc hẳn phân vân về t́nh cảm của cô gái dành cho ḿnh... Chắc ḷng chàng trai ngổn ngang... "Ḿnh yêu em quá, mà em yêu ḿnh không...?" Bàn tay lúng túng nửa muốn nắm, nửa e dè... để rồi những giây phút vô t́nh chạm nhau nào đó... tim chàng trai như lửa... PL lấy làm thú vị với chữ "Lửa sôi"... Người ta thường nói dầu sôi, nước sôi... Giờ PL nghe thêm lửa sôi. Lửa thôi đă nghe hôi hổi lắm rồi... sôi nữa th́ PL đoán, chàng trai đang hẳn đang bị tiếng sét ái t́nh đày đọa...
Gần bên nhau mà sao ước chung đôi
Ừ có lẽ
Em thuộc về ai khác
Anh muốn giữ trái tim đừng đi lạc
Mà sao lạ
Cứ loạn nhịp măi thôi
Khi bạn yêu thương một ai đó... bạn luôn muốn gần gũi nhiều nhất với người ấy, có thể. Chàng trai trong thơ cũng không ngoai lệ... Ước mong lắm... nhưng mà "có lẽ em đă thuộc về ai khác". PL nghe một nỗi buồn đọng lại ở cuối câu này... PL nghe cả nỗi trở trăn của chàng trai "Em đă của người ta rồi... thôi ta cố giữ lại trái tim ḿnh...".
Cái bi của t́nh yêu là đây... Yêu người ta mà phải cố nén ḷng. Nhưng nén làm sao được... Trái tim luôn có lư lẽ riêng mà không ai có thể sai khiến được. T́nh yêu vốn lạ như thế đó chàng trai ơi...
Hôm tiễn em
Anh tiễn cả tâm hồn
Nên nỗi nhớ cứ đầy theo ngày tháng
Phủ kín anh vào những đêm hoang vắng
Ngẩn ngơ hoài
Anh khắc khoải t́m em
Có câu danh ngôn "Lư trí có thể mách bảo ta điều phải tránh, c̣n con tim sẽ chỉ cho ta biết điều phải làm". Chàng trai có lẽ biết vậy nên đă cam ḷng "tiễn em"... Lần hẹn ḥ ấy là đầu tiên, cũng là duy nhất... Buồn...
PL có thể cảm nhận chàng trai yêu cô gái lắm... nên tiễn em cũng ví như tiễn cả tâm hồn ḿnh theo em. Tôi chợt nhớ lời bài hát "người đi một nửa hồn tôi chết, một nửa hồn kia bỗng dại khờ"... T́nh yêu có thể hồi sinh một người nhưng cũng có thể giết chết một người là vậy...
Chia tay em để rồi thương nhớ em theo từng ngày trôi. Ai trong chúng ta lại không từng thương nhớ ai phải không? Nhất là vào những đêm khuya thanh vắng... khi vạn vật ch́m vào giấc ngủ, chỉ c̣n ḿnh ta với nỗi nhớ vây quanh... Khắc khoải lắm...
PL không biết chàng trai đến bây giờ đă t́m được cô gái chưa... hay vẫn c̣n đang ngẩn ngơ đi t́m... Không biết Tơ Nguyệt có động ḷng mà se cho họ không... Dù sao PL cũng cầu chúc cho chàng trai đi qua được nỗi niềm của ḿnh và dù có cập được bến t́nh yêu hay không vẫn gạn được niềm vui từ cuộc t́nh này...
Cảm ơn Nothing đă viết những ḍng thơ nhiều cảm xúc này nhé!
PL 5.4.11
Cho những ǵ đă qua.......
Đêm nhẹ nhàng buông ḿnh xuống với biển
Trăng hạ huyền soi tỏ phía bờ xa
Dắt tay em dạo bước dưới trăng ngà
Mùi hương tóc nhẹ nhàng bay trong gió
Đi bên em phân vân điều chưa tỏ
Nên ngập ngừng chẳng dám một lần ôm
Luống cuống quá bàn tay chừng như lạ
Chạm vào em tim bỗng hóa lửa sôi
Gần bên nhau mà sao ước chung đôi
Ừ có lẽ
Em thuộc về ai khác
Anh muốn giữ trái tim đừng đi lạc
Mà sao lạ
Cứ loạn nhịp măi thôi
Hôm tiễn em
Anh tiễn cả tâm hồn
Nên nỗi nhớ cứ đầy theo ngày tháng
Phủ kín anh vào những đêm hoang vắng
Ngẩn ngơ hoài
Anh khắc khoải t́m em
28.6.10
PL thích biển, yêu biển, có thể ngồi hàng giờ ở biển chỉ để nghe tiếng sóng lao xao vỗ vào bờ âu yếm, tiếng gió ŕ rào trên những ngọn dương t́nh tự... PL thích cái vị biển mằn mặn trong hơi gió thổi sươn sướt mặt người... Cái không gian mênh mông của biển, khiến người ta khi đứng trước biển thấy ḿnh thật lẻ loi giữa bao la biển trời...
V́ thế, PL rất thích những bài thơ về biển...
Bài thơ như một nốt nhạc buồn sót lại từ quá khứ. Buồn bắt đầu từ tiêu đề "Cho những ǵ đă qua..."...
Tác giả có lẽ cũng là hay hoài niệm như PL. Với những người hay hoài niệm th́ "những ǵ đă qua..." chỉ thiếp ngủ trong ḷng chứ không mất đi... Những hồi ức đă qua ấy chỉ cần một lay động thôi cũng giật ḿnh thức dậy... Và "trước biển" của Nothing là một hồi ức trở ḿnh thức dậy:
Đêm nhẹ nhàng buông ḿnh xuống với biển
Trăng hạ huyền soi tỏ phía bờ xa
Dắt tay em dạo bước dưới trăng ngà
Mùi hương tóc nhẹ nhàng bay trong gió
Một đêm trăng năm nào... Em năm nào... Hương tóc năm nào... Anh trong bài thơ bắt đầu chuỗi hoài niệm của ḿnh như thế...
PL không phải con trai, để có thể kiểm chứng nỗi nhớ "mùi hương tóc" này... nhưng hay bắt gặp trong thơ văn những h́nh ảnh tương tự...Có lẽ đúng khi người ta bảo, người con trai nhớ người con gái lâu nhất là nhớ mùi hương tóc của người con gái ấy. Có lẽ v́ thế mà từ ngày xưa, các mẹ, các chị dù ở vùng thôn quê, không có điều kiện dùng nước hoa hay các loại dầu gội tẩm hương, cũng đă biết cách hái hoa bưởi nấu nước gội đầu... khiến bao nhiêu chàng trai làng gặp rồi đêm về tương tư mùi hương không ngủ được...
Đi bên em phân vân điều chưa tỏ
Nên ngập ngừng chẳng dám một lần ôm
Luống cuống quá bàn tay chừng như lạ
Chạm vào em tim bỗng hóa lửa sôi
Đây hẳn là lần hẹn ḥ đầu tiên của người con trai và người con gái... nên chàng trai mới nhiều phân vân và ngập ngừng luống cuống đến vậy...
Chàng trai phân vân điều ǵ nhỉ? Chắc chỉ có Nothing mới trả lời chính xác được. Riêng PL, PL suy diễn theo câu từ... v́ ngập ngừng không dám ở câu dưới mà PL nghĩ là chàng trai chắc hẳn phân vân về t́nh cảm của cô gái dành cho ḿnh... Chắc ḷng chàng trai ngổn ngang... "Ḿnh yêu em quá, mà em yêu ḿnh không...?" Bàn tay lúng túng nửa muốn nắm, nửa e dè... để rồi những giây phút vô t́nh chạm nhau nào đó... tim chàng trai như lửa... PL lấy làm thú vị với chữ "Lửa sôi"... Người ta thường nói dầu sôi, nước sôi... Giờ PL nghe thêm lửa sôi. Lửa thôi đă nghe hôi hổi lắm rồi... sôi nữa th́ PL đoán, chàng trai đang hẳn đang bị tiếng sét ái t́nh đày đọa...
Gần bên nhau mà sao ước chung đôi
Ừ có lẽ
Em thuộc về ai khác
Anh muốn giữ trái tim đừng đi lạc
Mà sao lạ
Cứ loạn nhịp măi thôi
Khi bạn yêu thương một ai đó... bạn luôn muốn gần gũi nhiều nhất với người ấy, có thể. Chàng trai trong thơ cũng không ngoai lệ... Ước mong lắm... nhưng mà "có lẽ em đă thuộc về ai khác". PL nghe một nỗi buồn đọng lại ở cuối câu này... PL nghe cả nỗi trở trăn của chàng trai "Em đă của người ta rồi... thôi ta cố giữ lại trái tim ḿnh...".
Cái bi của t́nh yêu là đây... Yêu người ta mà phải cố nén ḷng. Nhưng nén làm sao được... Trái tim luôn có lư lẽ riêng mà không ai có thể sai khiến được. T́nh yêu vốn lạ như thế đó chàng trai ơi...
Hôm tiễn em
Anh tiễn cả tâm hồn
Nên nỗi nhớ cứ đầy theo ngày tháng
Phủ kín anh vào những đêm hoang vắng
Ngẩn ngơ hoài
Anh khắc khoải t́m em
Có câu danh ngôn "Lư trí có thể mách bảo ta điều phải tránh, c̣n con tim sẽ chỉ cho ta biết điều phải làm". Chàng trai có lẽ biết vậy nên đă cam ḷng "tiễn em"... Lần hẹn ḥ ấy là đầu tiên, cũng là duy nhất... Buồn...
PL có thể cảm nhận chàng trai yêu cô gái lắm... nên tiễn em cũng ví như tiễn cả tâm hồn ḿnh theo em. Tôi chợt nhớ lời bài hát "người đi một nửa hồn tôi chết, một nửa hồn kia bỗng dại khờ"... T́nh yêu có thể hồi sinh một người nhưng cũng có thể giết chết một người là vậy...
Chia tay em để rồi thương nhớ em theo từng ngày trôi. Ai trong chúng ta lại không từng thương nhớ ai phải không? Nhất là vào những đêm khuya thanh vắng... khi vạn vật ch́m vào giấc ngủ, chỉ c̣n ḿnh ta với nỗi nhớ vây quanh... Khắc khoải lắm...
PL không biết chàng trai đến bây giờ đă t́m được cô gái chưa... hay vẫn c̣n đang ngẩn ngơ đi t́m... Không biết Tơ Nguyệt có động ḷng mà se cho họ không... Dù sao PL cũng cầu chúc cho chàng trai đi qua được nỗi niềm của ḿnh và dù có cập được bến t́nh yêu hay không vẫn gạn được niềm vui từ cuộc t́nh này...
Cảm ơn Nothing đă viết những ḍng thơ nhiều cảm xúc này nhé!
PL 5.4.11