PDA

View Full Version : Hoa Ngọc Lan


phale
23-05-11, 01:56 PM
Hoa Ngọc Lan
Hồng Thúy

Trắng muốt, nhỏ nhoi, e ấp, hoa ngọc lan tự nép mình trong vòm là xanh nhưng vẫn không giấu nổi mùi hương thơm ngát lan tỏa. Không phải ngẫu nhiên mà người ta thường ví hoa với người đẹp và thường đoán tính cách của con người từ sở thích các loài hoa. Người yêu hoa ngọc lan phải là người có tâm hồn thanh cao, lối sống giản dị và biết cảm nhận cái đẹp tinh tế lắm. Trời sinh ra loài hoa này và đặt cho nó một cái tên rất đẹp. Ngọc Lan hẳn đã gửi gắm một niềm yêu qúy. Cha mẹ sinh ra con cái chọn tên các loài hoa đặt: "những hồng, những cúc, những lan, những mai, những huệ trần gian nao lòng". Mỗi đứa con là một bông hoa mang vẻ riêng , hoa ngọc lan là sự dịu dàng kín đáo, duyên dáng của các cô gái phương Đông. Cái hạnh phúc nhất thượng đế ban cho con người là được sống và thưởng thức những mùi hương hoa thiên nhiên. Đi vào các làng hoa Hà Nội ta như lạc vào mê cung của các mùi hương: quyến rũ của hoa hồng, ngan ngát của hoa huệ, nồng nan của hoa cúc, kiêu hãnh của đóa trà mi. Hương Ngọc Lan vẫn không lẫn vào rừng hương ấy. Ngọc Lan có một mùi hương riêng biệt, là thứ hoa để cảm nhận chứ không phải đưa lên mũi ngửi.Mùi hương ấy thoang thỏang mà rất sâu cho ta cảm giác mát lạnh và dễ chịu, khoan khoái, mùi hương không dễ lãng quên và nhầm lẫn. Những người khó tính nhất trong nghệ thuật thường yêu thích hương ngọc lan, nó làm hài lòng người vì nó đạt được cả ba tiêu chuẩn cho một mùi hương, đó là vừa lạnh, vừa sâu, vừa bền. Mùi hương lạnh khiến ta quên những bức bối mùa hè. Mùi hương sâu làm ta khó quên. Hương bền thì thoang thỏang nhưng thơm lâu dài quanh ta mãi mãi. Để trong phòng vài bông hoa ngọc lan, hương thơm lan tỏa khắp, cả đến khi hoa úa ra rồi ta vẫn cảm thấy như hương thơm vẫn còn đâu đây...

Trên những nẻo đường Hà Nội ngày nay có biết bao người bán hoa ngọc lan, bán rong hoặc đứng ở lề đường. Những bông hoa ngọc lan trắng muốt nổi lên trên màu xanh của lá, cành cắt khéo léo bằng đôi tay người bán hoa. Trong bônhg hoa đã rời khỏi cây, được ghép vào cành giả mà vẫn đầy sức sống. Đi qua đường Kim Liên, Chùa Bộc, nhất là đường Thanh niên vào những buổi chiều muộn, mùi ngọc lan theo gió như níu chân người qua đường. Ta không thể hững hờ đi qua cho đành để dừng lại mua một cành hoa cho vào giỏ xe hoặc túi xách, mang trên mình một mùi hương thiên nhiên nhẹ nhàng, thoang thoảng suốt cả chặng đường về nhà. Mùi hương vẫn quấn quít trong nhà và cho ta một giấc ngủ ngon với giấc mơ đẹp. Thời trước Hà Nội đã từng nổi tiếng bởi những gánh hoa của các cô gái làng hoa Ngọc Hà. Thời nay, nét đẹp ấy vẫn còn tuy có phần khác xưa. Những người bán hoa ngọc lan rong ruổi trên đường phố thường là những người nghèo ở ngoại thành một ngày kiếm dăm ba chục nghìn để nuôi con ăn học. Hà Nội mùa hè, tất cả các loại hoa ưa khí hậu nhiệt đới nắng nóng đồng loạt thức dậy: Hoa bằng lăng tím biếc, hoa phượng đỏ rực trời. Bước vào "shop hoa" ta bắt gặp cả thế giới các loại hoa khoe màu rực rỡ, hoa nội, hoa ngoại từ khắp mọi nơi về tự hội. Có hoa hồng Pháp, hồng Hà Lan, cúc Nhật, hoa Mimoa của Đà lạt...Ôi! Có thế giới nào phong phú, đẹp đẽ hơn thế giới ấy. Ngọc Lan khiêm nhường nhỏ nhoi giữa muôn vàn màu sắc trong thế giới ấy nhưng nó không hề bị quên lãng.

Những người chơi hoa sành điệu thường sưu tầm các loại hoa, trong đó không thể thiếu một cây ngọc lan trước cổng hoặc sau nhà vừa tỏa bóng, lại vừa có hương thơm, hoa đẹp. Tôi xin tâm sự cùng bạn câu chuyện có liên quan đến hoa ngọc lan mà nó đã trở thành kỉ niệm của tôi và mỗi lần nhìn hoa ngọc lan nở hay cảm thấy có mùi hương ngọc lan là tôi lại nhớ đến bùi ngùi. Ông nội tôi trồng trước cổng một cây ngọc lan như muốn răn dạy con cháu rằng hãy sốn giản dị, khiêm tốn và thanh cao như hoa ngọc lan. Tuổi thơ của tôi là những khi vui đùa cùng chị em xung quanh bóng mát của ngọc lan. Ngọc lan ra hoa quanh năm và khách vào nhà tôi bao giờ cũng ấn tượng nhất là hương thơm của hoa. Cây ngọc lan trước cổng đã trở thành một đặc trưng riêng của nhà tôi để phân biệt với các nhà khác trong khu phố. Ai ở xa đến hỏi thăm nhà tôi sẽ được mọi người chỉ "nhà có cây ngọc lan trước cổng kia kìa". Ông nội tôi mất đi , cây ngọc lan trút hoa trắng xuống đất nhiều và chỉ một lần duy nhất tôi thấy như vậy. Từ đó hoa ít hẳn, cây già cỗi đi nhiều mặc dù cha tôi vẫn cố gắng thay ông chăm sóc. Cho đến một đêm, cơn bão giật cấp 12 ập về thành phố. Gió rít mạnh, những cành lá tơi tả. Nằm trong nhà , đóng kín cửa lại tôi vẫn nghe tiếng mưa hòa với tiếng gió và tiếng cành cây gãy răng rắc. Sáng hốm sau, cơn bão tan, tôi tỉnh, mở toang cửa và đau đớn kêu lên: Trời ơi, Cây ngọc lan đã bị bật gốc rồi. Nó bị quật đổ xuống như một cái xác chắn ngang con đường. Tôi khóc và lượm những bông hoa cuối cùng cho vào khăn tay để mùi thơm cứ vương vấn, ám ảnh mãi trong cuộc đời.

Lại nhớ tuổi học trò, tôi yêu hoa ngoc lan vô cùng. Thứ hoa đó cũng không kiêu sa đắt đỏ như nhiều loài hoa khác cho nên mặc dù túi tiền ít ỏi, tôi cũng có thể đáp ứng sở thích của mình. Ở cổng trường tôi hồi đó có một bà cụ lưng còng ngày ngày bưng rổ hoa đi dọc hành lang cả bốn tầng để bán cho học trò. Một bông hoa chỉ có 200 đồng, có khi bà cho không. số tiền thu được cũng chẳng bõ công hái hoa và mệt nhọc leo lẹn cả bốn tầng. Nhưng cụ yêu hoa ngọc lan và lũ học trò nghèo cũng có sở thích giản dị ấy. Cụ không muốn để những bông hoa rơi xuống sân rồi quét đi, lãng phí một cái đẹp trong thiên nhiên. Bà cụ cô đơn ấy cuộc đời cũng trầm tư như ngọc lan. Ngày nào đi học không thấy cụ đến chúng tôi lại áy náy"hay là cụ ốm rồi?". Khi cảm nhận được mùi hương quen thuộc thỏang đến thì đúng là cụ rồi, hương thơm đến trước cả con người.

Nhiều năm không trở lại trường, bổng một hôm tôi gặp lại bạn cũ, nhắc đến chuyện xưa, bạn tôi dưng dưng nước mắt: "bà cụ bán hoa ngọc lan ở trường mình ngày xưa mất rồi!". Tôi chợt se lòng . Một cuộc đời đi qua để lại một mùi hương thơm nơi lớp học, trong tâm trí của tuổi học trò . Một cuộc đời giản dị, nghèo túng mà thanh bạch đáng trân trọng biết bao! Chúng tôi tự nhủ rằng: mình đã làm được điều gì để gửi chút hương cho cuộc đời, cho thế hệ mai sau? và lặng lẽ cúi đầu trướng hương hoa ngọc lan.

Hà Nội tạp văn (NXB TN + Hà Nội mới tr.321)

Bụi đường
23-05-11, 08:43 PM
B thích hoa ngọc lan từ ngày còn nhỏ xíu vì trước cổng nhà ngoại trồng cây này. Thích hoa một phần là vì có tật hay trèo cây, thứ đến vì hay trèo cây nên bị nghiện mùi hương của Ngọc lan hồi nào không hay. B còn nhớ lúc ấy chỉ học lớp 2, cứ mỗi lần qua Ngoại là trèo tót lên cây hái nhét đầy hai túi áo mới chịu. Trước khi trèo xuống, bao giờ B cũng cố lựa 2 cái hoa nào vừa chớm nở, loe vài cái cánh trắng muốt để cài hai bên tai, thích lắm vì vừa làm điệu, vừa ngửi được mùi thơm nhè nhẹ quyến rũ!
Mùi hương Ngọc Lan giữ mãi trong ký ức của tuổi thơ những kỷ niệm không thể quên, cái thời cái gì cũng thiếu, cũng quý dù chỉ là những cánh hoa mỏng manh!
Bây giờ mình cũng trồng một cây Ngọc Lan trên sân thượng, nhưng vì trồng trong chậu nên cứ èo uộc chẳng chịu ra hoa, lâu lắm mới nhú được vài nụ là mình mừng lắm lắm. Ngửi hương Ngọc lan, bao nhiêu hình ảnh của tuổi thơ lại quay về cứ như chỉ mới thoáng qua thôi...

phale
24-05-11, 08:44 AM
PL cũng rất thích mùi hương hoa Ngọc Lan, đang muốn tìm mua một cây về trồng trên sân thượng. Bụi mua ở đâu chỉ PL mua với B...

http://www.mediafire.com/imgbnc.php/6da9546b9432543f69fc1fb22958b43d2b59cc68ef401d7785 c7df56ff49e59b6g.jpg

CM4Q
24-05-11, 09:34 AM
8 tuổi nó đã mê cái mùi hoa ngọc lan . Những trưa hè dù nóng bỏng như thế nào đi nữa cũng sẽ cảm thấy dễ chịu khi thoang thoảng trong gió mùi ngọc lan .Nhất là khi trời vừa mưa xong , mùi đất mùi nắng mùi gió có hương ngọc lan thì ....ôi chao tuyệt vời

4 cũng như Bụi ,hồi Bé cái thời của sự thiếu thốn ấy mọi thứ hình như đều có giá trị .Gần nhà 4 có cây ngọc lan cao ngất chẳng biết nó được bao nhiêu tuổi nhưng với sức 1 đứa trẻ 8 tuổi thì không thể hái được những bông hoa có mùi hương tinh khiết đó .Nên mỗi lần muốn chúng đều phải năn nỉ mấy ông Anh ...hái dùm , mà chẳng phải công không đâu phải có điều kiện là ...trông nhà và làm hết mấy việc nhà của mấy ổng để mấy ổng đi chơi , hay là không được mách lỗi với Mẹ khi mấy ổng có lỗi...Nói chung , chấp nhận ...tất cả mọi điều kiện chỉ vì...mê ngọc lan

Mấy chục năm xa SG , lần đầu tiên về bỗng ngơ ngẩn khi ngang qua 1 cây ngọc lan được trồng trong khu nhà sắp mua .Cũng định bụng khi xây nhà xong sẽ trồng 1 cây ngọc lan trước cổng theo quy định của khu dân cư là phải trồng 1 cây trước cổng , nhưng...kiếm mãi chẳng có đành phải trồng cái cây hoa gì của Nhật ,làm cái mơ ước nhỏ nhoi đó không thành , cài giấc mơ... đêm mùa hạ ngồi ngắm trăng cùng với hương ngọc lan giờ vĩnh viễn...bay xa... bay xa như mùi ngọc lan nương cánh gió ...Cái viễn cảnh ngọt ngào vẫn còn phảng phất như mùi hoa ngọc lan...

Bụi đường
24-05-11, 09:59 AM
PL cũng rất thích mùi hương hoa Ngọc Lan, đang muốn tìm mua một cây về trồng trên sân thượng. Bụi mua ở đâu chỉ PL mua với B...

http://www.mediafire.com/imgbnc.php/6da9546b9432543f69fc1fb22958b43d2b59cc68ef401d7785 c7df56ff49e59b6g.jpg

Cô PL ra công viên Phú Nhuận, đối diện sở cứu hỏa PN hoặc ra khu công viên Gia định đều có bán hết cô ơi! Mua cây cao khoảng 1m2 thì vừa tiền, dễ vận chuyển nha cô. Mua được nhớ mời B một chầu bún riêu.

phale
24-05-11, 10:31 AM
Cô PL ra công viên Phú Nhuận, đối diện sở cứu hỏa PN hoặc ra khu công viên Gia định đều có bán hết cô ơi! Mua cây cao khoảng 1m2 thì vừa tiền, dễ vận chuyển nha cô. Mua được nhớ mời B một chầu bún riêu.

1m2 thì cao gần bằng PL roài, chắc PL mua cây nửa mét thôi...
Đâu cần mua được mới mời Bụi đâu. Chiều mai PL mời Bụi bún riêu luôn nè...

úm_bala
24-05-11, 10:40 PM
Ngoài hoa hồng hương Ngọc Lan cũng mang lại cảm giác thanh tĩnh trong lòng. Trước đây em cũng có 1 cây trồng trong chậu cảnh nhưng sau lớn quá phải cho đi. Cây Ngọc Lan trồng phải có nhiều diện tích và ko gian rộng vì nó lớn rất nhanh

Nhìn bông Ngọc Lan của PL làm em nhớ chuyện tình Lan Điệp .