Phan Duy
17-01-13, 08:55 PM
VẦNG TRÁN SUY TƯ
Nhạc: Thanh Sơn
Vọng cổ: Phan Duy
Nhạc:
Tôi đếm thời gian trên ngón tay
Thường suy tư mắt đầy, hỏi lòng bao đắng cay
Bạn cũ có đứa ra đi buồn thiên thu
Ðứa giàu sang bỏ bạn
Nhiều nghiệt khắc phơi bày thế gian.
Em có lần yêu đương với tôi
Thường lên tiếng gọi đậm đà trên nét môi
Ngày cưới khoác áo vu qui đành chia ly
Ngỡ tình nhân dối gạt
Rồi từ đó không còn đối mặt.
Vọng cổ:
1. Lặng đếm thời gian bay nhẹ nhàng qua song cửa. Một chút suy tư còn trĩu nặng trên đôi mắt... u...sầu. Biết gửi về đâu bao kỷ niệm ban đầu. Tự hỏi lòng mình bao nhiêu cay đắng, lối nhỏ năm nào giờ quạnh vắng cô đơn (-) Buồn làm sao chút nắng hạ chập chờn, những giọt hồng nhỏ lệ buồn tênh. Quán vắng một mình giữa lúc chiều lên, nỗi nhớ mênh mông đọng sầu trên hố mắt...
2. Bạn cũ ngày xưa có đứa đi không về nữa, trong khói lửa điêu linh phiêu bạt đến phương...nào. Còn ai đang sống trong cảnh sang giàu. Khi gặp lại họ hững hờ không quen biết, chỉ liếc nhìn bằng ánh mắt khinh khi(-) Có ai về đâu mà mình đợi kẻ ra đi, khi họ đã quên đi bao lời ước thệ. Nhấp ly cà phê buồn cho tình nhân thế, đắng hơn giọt sầu còn sót lại ở bờ môi...
Nhạc:
Nâng ly cà phê thật đắng
Vầng trán suy tư tô đậm hằn vết nhăn
Người đã mang cho, đem tình yêu cháy đỏ
Ôi phút giây dại khờ xin cảm ơn suốt đời tôn thờ
Tôi với người chung thân cách xa
Tình theo bước lạ, cuộc đời ta với ta
Còn nhớ tiếng nói yêu anh và yêu em
Nếu hình dung kỷ niệm lòng tuổi trẻ đôi lần muốn tìm.
Vọng cổ:
5. Bỏ lại sau lưng lòng dạ con người thay đen đổi trắng. Tôi chợt nhớ về em khi nắng đã ..phai.. màu.. Tiếng nói yêu đương còn nồng đượm ngọt ngào. Ai có ngờ đâu giữa dòng đời xuôi ngược, người cũng bỏ đi rồi không một tiếng từ ly (-) Không có pháo hồng đưa tiễn bước em đi, nên áo vu quy cứ phập phồng trước ngõ. Cô lái xưa theo chồng rời bến nhỏ, bỏ khách bơ vơ hoài vọng bóng con đò.
6. Tôi muốn uống cạn những giọt lòng thật đắng, để tự ru mình trong lặng lẽ chiều lên. Cơn gió nào vừa đẩy bóng hoàng hôn, về phía xa xăm ngàn năm không trở lại (-) Tôi với em giờ đây xa cách mãi, những phút giây dại khờ ngày ấy bên nhau. Tình yêu ơi xin ngủ vùi trong kỷ niệm, dấu vết suy tư thôi hằn xuống vai gầy (-) Điếu thuốc buồn cháy dở trên môi, cõi lòng ơi sao ta còn lạnh quá. Ai đưa ân tình đi về theo bước lạ, sỏi đá bên đường trầm mặc bóng người qua./.
Nhạc: Thanh Sơn
Vọng cổ: Phan Duy
Nhạc:
Tôi đếm thời gian trên ngón tay
Thường suy tư mắt đầy, hỏi lòng bao đắng cay
Bạn cũ có đứa ra đi buồn thiên thu
Ðứa giàu sang bỏ bạn
Nhiều nghiệt khắc phơi bày thế gian.
Em có lần yêu đương với tôi
Thường lên tiếng gọi đậm đà trên nét môi
Ngày cưới khoác áo vu qui đành chia ly
Ngỡ tình nhân dối gạt
Rồi từ đó không còn đối mặt.
Vọng cổ:
1. Lặng đếm thời gian bay nhẹ nhàng qua song cửa. Một chút suy tư còn trĩu nặng trên đôi mắt... u...sầu. Biết gửi về đâu bao kỷ niệm ban đầu. Tự hỏi lòng mình bao nhiêu cay đắng, lối nhỏ năm nào giờ quạnh vắng cô đơn (-) Buồn làm sao chút nắng hạ chập chờn, những giọt hồng nhỏ lệ buồn tênh. Quán vắng một mình giữa lúc chiều lên, nỗi nhớ mênh mông đọng sầu trên hố mắt...
2. Bạn cũ ngày xưa có đứa đi không về nữa, trong khói lửa điêu linh phiêu bạt đến phương...nào. Còn ai đang sống trong cảnh sang giàu. Khi gặp lại họ hững hờ không quen biết, chỉ liếc nhìn bằng ánh mắt khinh khi(-) Có ai về đâu mà mình đợi kẻ ra đi, khi họ đã quên đi bao lời ước thệ. Nhấp ly cà phê buồn cho tình nhân thế, đắng hơn giọt sầu còn sót lại ở bờ môi...
Nhạc:
Nâng ly cà phê thật đắng
Vầng trán suy tư tô đậm hằn vết nhăn
Người đã mang cho, đem tình yêu cháy đỏ
Ôi phút giây dại khờ xin cảm ơn suốt đời tôn thờ
Tôi với người chung thân cách xa
Tình theo bước lạ, cuộc đời ta với ta
Còn nhớ tiếng nói yêu anh và yêu em
Nếu hình dung kỷ niệm lòng tuổi trẻ đôi lần muốn tìm.
Vọng cổ:
5. Bỏ lại sau lưng lòng dạ con người thay đen đổi trắng. Tôi chợt nhớ về em khi nắng đã ..phai.. màu.. Tiếng nói yêu đương còn nồng đượm ngọt ngào. Ai có ngờ đâu giữa dòng đời xuôi ngược, người cũng bỏ đi rồi không một tiếng từ ly (-) Không có pháo hồng đưa tiễn bước em đi, nên áo vu quy cứ phập phồng trước ngõ. Cô lái xưa theo chồng rời bến nhỏ, bỏ khách bơ vơ hoài vọng bóng con đò.
6. Tôi muốn uống cạn những giọt lòng thật đắng, để tự ru mình trong lặng lẽ chiều lên. Cơn gió nào vừa đẩy bóng hoàng hôn, về phía xa xăm ngàn năm không trở lại (-) Tôi với em giờ đây xa cách mãi, những phút giây dại khờ ngày ấy bên nhau. Tình yêu ơi xin ngủ vùi trong kỷ niệm, dấu vết suy tư thôi hằn xuống vai gầy (-) Điếu thuốc buồn cháy dở trên môi, cõi lòng ơi sao ta còn lạnh quá. Ai đưa ân tình đi về theo bước lạ, sỏi đá bên đường trầm mặc bóng người qua./.