PDA

View Full Version : CHUYỆN QUANH TA của Nguyễn Trí Hiếu


hieua
16-06-14, 02:50 PM
TRONG THƠ MANG ĐÂM NỖI BUỒN

Ông anh vừa đưa cho vài bài thơ mới viết. Chắc là đêm qua buồn quá. Không ngủ được. Làm mấy bài liền một lúc hay sao. Bài nào cũng toàn ư hận đời, hận ḿnh.

"Đời ta cống hiến cho tất cả
Bây giờ trắng xoá một ḿnh ta..."

"Cái kiếp tằm ăn để nhả kén
Rạch xác cho người được ǵ đâu..."

"Làm ăn như là... thôi không bậy
Bậy quá bảo là ghét làm ăn
Thằng nợ ba trăm chưa trả trược
Người đ̣i một tỷ phải trả mau..."

"Thôi th́ chết đi chui xuống đất
Ăn đất nằm chờ sướng kiếp sau..."

"Thơ vài câu văn vẻ
Uống cà phê
Lại thấy ḿnh ĐEN..."

.....


Ôi đọc đến bài thứ hai đă chẳng muốn đọc rồi. Mà thơ cứ dài tuồn tuột. Chắc dạo này công ty có vấn đề ǵ đây. Hay vợ chồng lại căi nhau. Đang t́m cách mời anh đi uống nước, hoặc uống bia để hỏi han t́nh h́nh, chia sẻ vài câu vui buồn.

Thơ trả lại cho chủ, chẳng muốn đọc nữa!

Trong thơ mang đậm nỗi buồn
Bài thơ càng đượm cái hồn thiên thu
Cuộc đời chẳng mấy chơn chu
Cho nên nhiều lúc mộng du khỏi buồn. (thơ tôi)

hieua
16-06-14, 02:51 PM
CHUYỆN LỚP NGHIỆP VỤ CỦA TÔI


Đi học muộn đă chớ. Vừa ngồi chưa ấm chỗ, cô giáo đứng lên nói:
-Hôm nay thấy nhiều em không tuân thủ luật lệ lớp học th́ phải.
Cô giáo bảo lớp trưởng đứng lên ngắm một ṿng, rồi đếm hộ cô xem bao nhiêu người mặc áo không cổ, và đi dép lê.
Lớp trưởng báo cáo cô giáo sau khi đến từng bàn một kiểm tra.
-Dạ thưa cô, tính cũng gần nửa lớp mặc áo không cổ. 1/4 lớp đi dép lê.
Cô giáo:
-Lớp học đă vào học gần một tuần rồi, vẫn chưa ai rơ nội quy ư? Thầy Tài dạy nội quy học đường, có nhắc đến việc mặc áo không cổ và dép lê, không được vào pḥng học không.
-Dạ thầy có nhắc ạ - Thằng Ḷ A Sính lên tiếng.
-Thế sao em vẫn mặc áo không cổ đến lớp.
-Em đi dày, và mặc áo có cổ chứ?
-Em không phân biệt nổi áo có cổ và không có cổ à?
-Thưa cô, áo mà không có cổ, th́ biết mặc biết ǵ, chui vào đâu hả cô.

Thế đấy, ḿnh không đồng t́nh lắm. Viết vài lời chia sẻ...

hieua
16-06-14, 02:52 PM
CHUYỆN VUI TRONG QUÁN NHẬU CÙNG MẤY ANH EM

Hai ông anh ḿnh đúng là dân viết văn, tâm hồn bay quá. Thức cả đêm, bật đèn điện thoại ngắm hoa Quỳnh nở. Đêm thấy con kiến đi qua cửa sổ cũng soi đèn để xem điểm kết thúc của nó đến.

Vừa cười hai ông anh xong thằng em đốp ngay một câu.

-Anh cũng thế thôi chứ cười ai. Ngắm măi con bướm sâu lạc vào sân mà phát ra thơ thôi.

Nó đọc cả bài thơ của ḿnh, chứng tỏ thằng này nhớ dai ghê.

"Ngắm cụ bướm bà về trong mơ tưởng cơi mờ xa..."

hieua
16-06-14, 02:53 PM
BIỂN NÀO MẶN HƠN

Đang buồn quá, mở cuốn thơ của chị Huỳnh Thúy Kiều (Cà Mau) tặng ba năm trước. Chợt đọc được một câu:

"Biển đă mặn
Xin anh đừng giấu em vào nước mắt"

Đúng là biển của t́nh yêu c̣n mặn hơn cả nước biển. Nước mắt của người đàn ông c̣n mặn hơn gấp bội.

Không nên buồn, sẽ làm người ấy thêm đau. Nỗi đau sẽ càng đau hơn, khi người ấy biết được. Và cũng chỉ xin

"Biển đă quá mặn rồi
Xin em yêu đừng giấu anh vào nước mắt"

hieua
09-07-14, 06:06 PM
CHÊ

Ngồi bia trên Từ Sơn:

Tôi : Đúng là lươn chê rắn dài đuôi
Rắn với lươn như nhau cả thôi.

Bác Công: Ṣ méo miệng c̣n chê chai lệch mồm.

Tôi: Đời là vậy mà... Thôi việc chúng ta bia cứ bia đi, kệ họ.