PDA

View Full Version : Nhỏ nhiều chuyện!


hamy
30-04-10, 08:47 AM
Nó vốn là nhỏ đă từ lâu được những người quen thân gắn cho biệt danh là "nhiều chuyện"..., thế nhưng nó thấy chỉ đúng có tíu xíu xiu thôi hà. V́ ấn tượng đầu tiên mọi người nh́n nó rất đanh đá, khuôn mặt rất...giống bà lăo đánh cá (vợ của ông lăo đánh cá trong truyện "Ông lăo đánh cá và con cá vàng"). Bởi vậy ai mới quen nó hổng dám nói chơi với nó v́...sợ! Thế rồi, khi quen thân với nó, ai cũng phát hiện ra nó là "nhỏ nhiều chuyện" nhất nhất thế gian, và h́nh như nó đă lây bệnh hết cho mọi người quen nó, bây giờ nó h́nh như có cả một đội ngũ nhiều chuyện nhất, từ ông 8 đến bà 8, từ cuộc sống đời thật đến cả thế giới ảo. Bởi vậy, có khi họ c̣n nói đùa với nó là bao giờ có tổ chức thi nhiều chuyện, bảo đảm anh em bạn bè của nó hổng có đối thủ...
"Ai bảo nhỏ ... nhiều chuyện?
Chỉ v́ nhỏ ... chuyện nhiều...
Chuyện nhiều thành nhiều chuyện...
Thế là có biệt danh!"

hamy
30-04-10, 09:10 AM
Hôm nay đang ngủ ngon ơi là ngon tự dưng nhỏ nhiều chuyện mơ thấy ḿnh đi thi trễ và bị cô hổng cho vào lớp thi...Sợ quá khóc hu hu và giật ḿnh thức dậy...Th́ ra ḿnh đă thi xong rồi mà, hên ghê, nếu biết là mơ ḿnh cứ nằm hoài coi sau đó ḿnh có bị ǵ hôn nữa, chứ năy thấy lo quá hà!

hamy
01-05-10, 01:09 AM
Chiều nay, nhà nhỏ nhiều chuyện mưa to ơi là to, tự dưng lại thích nằm mè nheo với mẹ ghê đi …ngủ một giấc tới bây giờ thật ngon, thật b́nh yên trong ḷng mẹ…mà nghe ấm áp biết bao!
Tiếng mưa rơi cứ tí tách, tí tách...từng giọt sầu bay bay như gieo vào ḷng nhỏ bao nỗi nhớ ...từng chuyện vui và chuyện buồn như đan xen lẫn nhau...Tự dưng nhỏ nhớ lại bài thơ của chú tặng...bài thơ thật dễ thương...

"Anh viết tặng em bài thơ người lính
Khoác trên ḿnh loài thảo mộc không tên
Với những lúc hành quân gối súng
Trăng trên đầu không đủ viết thư đêm

Rồi mùa khô Campuchia! Nàng Riêm Kê hóa lửa
Cơn khát dày ṿ như nỗi nhớ thẩm sâu
Ôi! Suối mơ và cả chiếc cầu mơ...
Cho mắt hoẵng buồn tênh chiều mây tím

Hỡi người em yêu màu sim tím...
Gió vỗ về ru ngủ giấc mơ ngoan,
Linh hồn anh xin gơ nhịp rừng hoang
Dệt mộng mị .. Đốt lửa thiên đàng mong em đến...

Ḱa tinh tú thắp sao trời đêm tối...
Chờ Hằng Nga và mây gió lên khơi
Anh sẽ mượn cung đàn thơ ghi lại,
Cuộc t́nh này mây tím ghé thảo nguyên

Ôi! Cuộc t́nh ngàn đời tinh tú...
Biết rồi ngày mai sẽ ra sao?
Anh không muốn như Thụy Miên theo măi "Dấu T́nh Sầu"...
Và Thành An... T́m khói trắng ru hồn vào quên lăng.

Nhưng Nhỏ ạ!
Bởi là lính anh nuôi nhiều mộng ước...
Mơ một ngày hoa mở lối đường về...
Anh sẽ mang một chút mây hồng trên đỉnh núi,
Cùng tơ trời nơi ấy dệt t́nh ta

Nhỏ có biết!? Đêm nay trăng trải đầy cành lá
Cuội mơ màng, Cuội ngồi gốc cây đa
Anh thầm nghe...
"Nếu thiếu Hằng... Cuội không là Cuội nữa"

Nếu một mai xuân về trên phố tím
Quên nỗi buồn, mây tím măi lăng du
Thảo nguyên sẽ nghiêng ḿnh cằn cỗi..
Cho mắt hoẵng buồn tênh mơ một thoáng mưa ngâu..."

hamy
05-05-10, 06:54 AM
Mấy hôm nay nhỏ nhiều chuyện lại có thêm tật lười nữa, thi xong rồi lại lười ghê, vào trang thơ định làm bài nộp cô nhưng vốn từ chạy trốn mất tiêu rồi ...nên đăng kí măi mà chẳng làm bài lớp 5...Mà lạ nha, lười vậy chứ nhiều chuyện th́ siêng lắm hen, sẵn sàng nằm nhiều chuyện tới mấy chục tiếng đồng hồ, đến khi máy hết pin lại sạc và ...nhiều chuyện tiếp! Bây giờ tự dưng nhỏ tâm đắc một điều...làm thơ Đường phải cho ḷng thanh tịnh giống như đang ngồi thiềng ...mới làm được! Mong rằng cô thông cảm cho nhỏ hẹn lại nha!

Cá chuồn
10-05-10, 12:19 PM
Dạo này nhỏ đi đâu mà để nhà hoang vắng thế này?

phale
10-05-10, 12:27 PM
Dạo này nhỏ đi đâu mà để nhà hoang vắng thế này?

H́nh như là nhỏ dời nhà
Nhỏ đi lặng lẽ người ta nhớ nhiều
Góc vườn hoang vắng sáng chiều
Có con nhện dệt đ́u hiu thơ chờ

hamy
10-05-10, 08:33 PM
H́nh như là nhỏ dời nhà
Nhỏ đi lặng lẽ người ta nhớ nhiều
Góc vườn hoang vắng sáng chiều
Có con nhện dệt đ́u hiu thơ chờ

Cách xa mới có mấy giờ
Hôm nay vào lại thẫn thờ nhớ thương
Nhỏ nào để nhện tơ vương
Chỉ là vướng mắc kiếm đường gỡ ra
Bây giờ nhỏ lại về nhà
Góc vườn dọn cỏ phát hoang gọn gàng
Cô chú có ghé mời sang
Vào đây nhỏ đón hân hoan chào mừng!

hamy
12-05-10, 06:29 PM
Mấy hôm nay đất trời Tây Ninh- nơi nhỏ nhiều chuyện ở -đă vào hạ, những cơn nắng như thiêu như đốt làm nhỏ nhiều chuyện như mất đi cả tật nhiều chuyện mà thêm tật "uống hàng" (uống nhiều hơn ăn)...Hồn thơ giờ như bay mất...

hamy
14-05-10, 10:35 PM
Tây Ninh quê nhỏ nhiều chuyện tuy nắng cháy nhưng người Tây Ninh t́nh cảm rất chân thành nếu ai hổng tin một lần đến Tây Ninh sẽ hiểu...

hamy
15-05-10, 06:47 AM
Hôm qua, nhỏ nhiều chuyện gặp một ông anh có tên nick là hoangtuxumattroi và nhỏ lại suy diễn thành hoàng tử xứ ma trơi làm ổng la làng ...nhỏ này đúng là chúa suy diễn người ta là xứ mặt trời rơ ràng mà nhỏ này cứ cho là ma trơi...bởi vậy tối ngày sợ ma cho ớn...Nhỏ cũng hổng biết tại sao trong đầu ḿnh nghĩ vậy không hà...ḱ ghê!

hamy
15-05-10, 09:27 PM
Hôm nay, đất trời Tây Ninh nắng như thiêu như đốt, nhỏ nhiều chuyện bỗng thèm cái man mát, dịu dàng của mùa xuân...chợt nhớ tới bài làm văn giới thiệu về quê hương của ḿnh ...giờ nhỏ đăng lên cho mọi người hiểu hơn về quê hương Tây Ninh của nhỏ nha!
Từ thị xă Tây Ninh, phía Đông Bắc cách 11 km là núi Bà Đen- một danh lam thắng cảnh, di tích lịch sử và là điểm du lịch nổi tiếng ở Tây Ninh quê em. Hằng năm cứ vào đầu tháng giêng, lúc tiết trời mát mẻ, từng ḍng người từ nhiều ngả đường hướng về núi Bà Đen để ngoạn cảnh, lễ Bà.
Núi Bà Đen được du khách mến mộ một phần v́ cảnh đẹp quyến rũ, một phần v́ nơi này có chùa Linh Sơn Thánh Mẫu. Đặc biệt nó c̣n là một khu di tích lịch sử, và cả trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mĩ, nơi đây là căn cứ địa cách mạng của nhân dân ta. Đồng thời với chiều cao gần 1000 m, có rừng cây bạt ngàn, suối chảy quanh năm, cùng nhiều loài thú hoang dă. Quả thật thiên nhiên đă ban tặng cho Tây Ninh một địa điểm du lịch thật lí tưởng.
Núi Bà Đen ngày nay được Nhà nước công nhận là di tích lịch sử văn hóa đă được tỉnh đầu tư, xây dựng thành một khu tổng hợp nhiều loại h́nh du lịch sinh thái. Văn hóa - tín ngưỡng, thu hút hàng triệu lượt du khách tham quan chiêm bái hàng năm. Với sự phối hợp nhịp nhàng, đoàn kết giữa Công ty du lịch Tây Ninh và ba chùa núi Bà, du khách sẽ được hài ḷng ngay khi vừa đặt chân đến núi. Sẽ có đoàn xe chờ đón du khách từ cổng khu du lịch đến nhà ga cáp treo, và chỉ cần 15 phút bồng bềnh trên cáp treo, nhẹ lướt trên sườn núi là du khách ung dung có mặt tại chùa Bà mịt mờ hương khói. Hang động đầy huyền bí- rừng thẳm kề vực sâu, quanh co khe suối uốn lượn. Trong rừng vượn hót, chim kêu.
Nếu thích đi bộ, du khách sẽ được chiêm ngưỡng nét đẹp của thiên nhiên hài ḥa với những công tŕnh xây dựng từ bàn tay con người. Vừa đến chân núi đă thấy bên trái có rừng cây râm mát, thấp thoáng hồ nước trong xanh và những mái nhà rông mời gọi du khách nghỉ ngơi. Bên phải là ngôi chùa Trung cổ kính, trầm mặc. Từ chùa Trung đến chùa Bà, du khách sẽ thả bộ trên con đường lát những bậc đá vượt non cao, có đoạn gập ghềnh, hiểm trở, khoảng 400 m là đến chùa Bà sừng sững uy nghiêm giữa lưng chừng núi. Nơi đây du khách phóng tầm mắt qua những cánh đồng xanh mát quanh năm. Xa xa, về hướng Nam, Tây Nam là thị xă Tây Ninh tươi đẹp cùng với khu nội ô Ṭa Thánh Cao Đài Tây Ninh, phía Đông là hồ Dầu Tiếng mênh mông đưa nước tưới mát những cánh đồng không chỉ của Tây Ninh mà đến tận thành phố Hồ Chí Minh. Lên cao hơn nữa là đến đỉnh núi bồng bềnh mây trắng, du khách sẽ được thỏa thích ngắn cảnh rừng núi bên suối hoa vàng óng ả đọt lá non tơ, trông thật đẹp và huyền bí.
Núi Bà Đen là một quần thể di tích lịch sử văn hóa và danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở Nam Bộ nói chung và Tây Ninh quê em nói riêng. Với hệ thống hang động và cảnh quan thiên nhiên kết hợp kiến trúc tôn giáo độc đáo đă tô điểm cho núi Bà Đen một nét đẹp thánh thiện, con người ḥa quyện với thiên nhiên. Nó thật sự trở thành nơi trở về cội nguồn với đời sống tâm linh, du lịch sinh thái và truyền thống cách mạng của dân tộc. Chính v́ thế, em vô cùng tự hào về quê hương, đất nước ḿnh.
Nhỏ hi vọng một ngày nào đó mọi người sẽ đến Tây Ninh để ngoạn cảnh lễ Bà, đồng thời sẽ hiểu hết t́nh cảm của người dân Tây Ninh dành cho ḿnh...

hamy
16-05-10, 10:01 PM
Hôm qua nhỏ nhiều chuyện buồn buồn chạy vào yahoo để kiếm người tám, ai dè gặp một ông anh học ở lớp trên lâu rồi mới thấy ổng xuất hiện... Tự dưng gặp nhỏ cái ổng hu ...hu ...hu... làm nhỏ nhiều chuyện ngạc nhiên quá và hỏi...
-Anh ơi cho em hỏi tí
-Uh nhỏ hỏi đi!
- Bộ nhỏ giống quỷ lắm hay sao mà gặp em anh hu hu khóc hả?
-Ủa anh đâu có khóc?
-Vậy sao anh hu hu?
-Uh anh hu hu là hù nhỏ đó v́ anh biết nhỏ rất sợ ma.
-Trời cái ông quỷ này hu hu là hù hù vậy hả? Ai biết cứ ngỡ anh cho nhỏ là ma nên thấy hoảng hồn và khóc hu hu..,
-Trời, nhỏ này hay suy diễn dễ sợ...
-Ai biết, thấy hổng có dấu cứ tưởng vậy chứ...
Mấy nhỏ bạn của nhỏ nhiều chuyện là chuyên gia viết hổng có dấu và khó đọc ghê đi, mỗi khi chát với nhỏ bị nhỏ la tụi nó cứ chê nhỏ là nhà quê...Nhưng thà nhỏ chịu quê mùa chứ viết như tụi nó sẽ thành thói quen mai mốt làm văn sẽ bị sai lỗi chính tả...
Nhỏ chợt nhớ lại năm trước nhỏ hay chát và viết như tụi nó ...và viết chữ "rồi" thành chữ "rùi" khi làm bài văn tệ nạn xă hội nhỏ viết "để rồi" thành "để rùi" bị cô khoanh tṛn mực đỏ to tướng...hết hồn luôn, từ đó nhỏ hổng dám viết theo tụi nó nữa...Hên là cô hổng trừ điểm...

hamy
17-05-10, 10:34 AM
Nhỏ nhiều chuyện thấy thế giới của người lớn sao nhiều phức tạp đến khó hiểu...Chẳng hạn như khi vui th́ hổng dám cười ha ha, c̣n lúc buồn cũng hổng dám hu hu khóc, mà có khóc th́ cũng giấu đi giọt lệ với người khác, như mẹ chẳng hạn. Có lần nhỏ bắt gặp mắt mẹ đỏ hoe nhỏ biết là mẹ khóc mà mẹ lại nói dối là bụi rơi vào mắt ...Bụi đâu mà hay quá, cứ chọn lúc mẹ buồn mới rơi vào mắt c̣n khi mẹ vui sao bụi hổng rơi vào...Nhỏ mang suy nghĩ này hỏi mẹ th́ bị mẹ la ...ḱ ghê...Đôi khi nhỏ hổng hiểu tại sao??? Như nhỏ nè, khi vui th́ cười ha ha và buồn th́ hu hu khóc..., vậy mà đôi khi cũng bị la...con gái hổng được như vậy ? Mà lạ ghê, con gái hổng được vậy chắc con trai th́ được ư? Hỏi mẹ th́ mẹ lại bảo là nhỏ lí sự cùn...

hamy
18-05-10, 11:03 PM
Hôm nay, lớp nhỏ nhiều chuyện thật buồn cười v́ có những tên ngông ơi là ngông...
Tự dưng hổng có chuyện làm lại mang nhóm cửu cô nương ra đánh cá để rủ đi ăn...(Nghĩ cũng mắc cười..., được ăn miễn phí mà c̣n la thầm mấy tên con trai có tiền hổng biết cất...). Chả hiểu sao mấy tên con trai lớp khác cho là nhóm cửu cô nương của nhỏ nhiều chuyện là 9 con yêu nhền nhện chuyên gia "khôn trường dạy chợ " (Người ta khôn nhà dạy chợ c̣n tụi nhỏ là vậy), v́ người ngoài rủ đi ăn th́ vô tư c̣n trong trường th́ hổng thèm. Có lẽ mấy tên đó thấy tụi nhỏ đi với chú, mà có đi nhiều đâu chỉ hơn 10 lần thôi hà. Với lại mấy lần đó nhỏ đi có phân nửa thôi c̣n lại có 8 đứa. Vậy mà cũng bị tụi nó mang ra "b́nh loạn" và "quánh giá" cơ chứ. Đă thế tên Tí C̣i c̣n nói có ngày sẽ bị chú bỏ bùa rồi cả nhóm mê chú luôn, làm mấy đứa đâm mũi dùi vào nhỏ nhiều chuyện..., hên là tên C̣i đáng ghét bị nhỏ M ví hắn chạy ṿng ṿng đến hụt hơi nên tụi nó quên luôn chuyện ấy. Sau đó hắn mới khai nhận vụ đánh cá và năn nỉ nhóm nhiều chuyện của tụi nhỏ. Hắn hết lời ca tụng đưa cả bọn lên trời xanh, hắn c̣n gọi bọn nhỏ là chị và xưng em làm nhỏ M khoái ơi là khoái. Đi ăn hổng tốn tiền mà c̣n được tâng bốc nữa chứ...Đă thế mà bọn Tí C̣i c̣n hứa là sẽ đăi tụi nhỏ sau nữa:
-Mấy chị thương t́nh đi mum dùm em để em thắng "phi vụ" này, (hắn làm như chuyện ǵ mờ ám lắm) sau đó mấy chị về nhà đóng cửa dạy nhau thế nào cũng được, em t́nh nguyện hi sinh cho mấy chị xẻo thịt (khôn dễ sợ, tướng ṛm hổng có miếng thịt lấy ǵ xẻo), và em sẽ đăi mấy chị thêm một chầu chè nữa..., thế là cả bọn kéo nhau đi. Riêng nhỏ, tự dưng thấy hơi ḱ nên chần chừ hổng đi, nhưng rồi cái ḱ của nhỏ bị bagiawadat lột quăng mất khi cứ chèo kéo muốn rớt cái tay ra luôn (tay đang đau mà - từ hôm thi xong, tự dưng nhỏ nhiều chuyện bị viêm cơ tay đau ơi là đau). Thôi đành theo tụi nó..., Không ngờ chầu đăi nặng đô ghê đi , gần 20 đứa lại tốn hơn 400 K. Mấy tên vô công rỗi nghề, thừa tiền hổng có chỗ cất, cả tên Tí C̣i lớp nhỏ cũng rănh thiệt, hết chuyện lại đi lấy tụi nhỏ ra đánh cá. Nhỏ M c̣n cảnh cáo hắn là mai mốt mà làm vậy nữa th́ cho hắn tiêu luôn chứ hổng thèm đi nữa đâu. (Lạ ghê, được người ta đăi ăn mà c̣n ra vẻ nữa chứ). Vậy mà tên Tí C̣i yes.. yes liên tục với điệu bộ buồn cười ghê đi...

hamy
20-05-10, 11:41 AM
Đôi khi nhỏ có những so sánh và rồi lại căm ghét đến cực điểm...Sao người thân của ḿnh lại không suy nghĩ mà cứ hết lần này đến lần khác làm đau ḷng con trẻ cơ chứ??? Ông trời ơi hăy đánh thẳng vào tôi!!!

Nếu t́nh cũ chẳng c̣n ǵ lưu luyến
Th́ ai ơi sao cứ giữ trong ḷng
Cho đau hoài bởi nhỏ cứ hằng mong
Ḿnh là sợi tơ hồng đang nối kết

Nếu t́nh nghĩa chẳng c̣n giờ đă chết
Sao im ĺm chẳng nói tiếng chia tay
Dằn vặt chi để từng tháng từng ngày
Cho đau đớn xót ḷng người chứng kiến

Sao cứ măi im hơi hoài lặng tiếng
Cho ḷng người lẩn khuất một niềm đau
Chẳng c̣n ǵ để dành gởi cho nhau
Không giải thoát cho mỗi người vui vẻ

Cứ nặng nhẹ cho buồn ḷng con trẻ
Đă từng đêm đau đớn khóc v́ ai
Chuyện hai người giờ thấy đă nhạt phai
Sao níu kéo cho đau ḷng tất cả.

Giọt sầu đọng mắt ḿnh giờ lả chả
Cũng v́ ai đau xót lệ hoài rơi
Chẳng vấn vương xin cách biệt trọn đời
Sẽ đau đớn nhưng đó là giải thoát

Thầm hờn trách người kia không dứt khoát
Để đau ḷng kẻ gắn kết cả hai
Hiểu rơ ḿnh nói vậy thật là sai
Nhưng thà vậy sẽ tốt hơn cho họ.

phale
20-05-10, 11:51 AM
HM,

Những ḍng thơ trăn trở này của em, nghe thật xót ḷng.
Có những điều chỉ khi ḿnh là người trong cuộc mới thấu hiểu được HM ạ.
Mong HM hiểu và thông cảm cho người thân của ḿnh cũng chính là thông cảm cho bản thân ḿnh nhé HM.

Chúc HM luôn vui vẻ trong sáng với lứa tuổi của ḿnh.

hamy
20-05-10, 12:11 PM
Dạ em cảm ơn cô...

Gởi vào thơ tâm sự thấy buồn so
Bởi nhỏ hiểu oán trách là không đúng
Nếu được chọn ḷng vẫn không nao núng
Thà chia xa c̣n nghĩ tốt về nhau...

CM4Q
20-05-10, 08:29 PM
HM ơi , đọc bài thơ trên Cô 4 hiểu tâm trạng của HM lắm . Nhưng có lẽ đến khi HM trở thành ngươi Mẹ th́ HM sẽ hiểu những việc của ngày hôm nay. Có những chuyện tưởng chừng như đơn gian trong ánh mắt trẻ thơ nhưng nó lại phức tạp và khó giải quyết trong ḷng của người lớn .Dù ǵ th́ ǵ ...HM cũng hăy giữ lại sự hồn nhiên và hiểu 1 điều rằng đấng sanh thành luôn t́m giải pháp tốt nhất cho con cái ḿnh . C̣n bản thân họ có cay đắng ,ê chề thế nào cũng không xá ǵ . C̣n nấn ná là bởi trong ḷng họ con cái là quan trọng nhất . Có thể điều đó chưa phải là tốt đẹp cho tất cả người trong cuộc nhất là cho con trẻ , nhưng tự xưa tới giờ ... "nhiễu điều " luôn phủ lấy "giá gương " mà .Hăy đừng vội trách 2 đấng sanh thành nghen HM

Chúc Bé luôn giữ được tuổi ngọc vô tư hồn nhiên và nhiều niềm tin và ước vọng

Cô 4

hamy
20-05-10, 09:54 PM
Em cảm ơn cô cô 4 ơi...

hamy
22-05-10, 05:00 AM
Trang web này ta dành kể chuyện vui
Nên mới lấy tựa đề là “nhiều chuyện”
Giờ b́nh lặng buồn ơi xin đưa tiễn
Tự nhủ rằng vui vẻ để t́m quên!

hamy
22-05-10, 05:36 AM
Hôm qua nhỏ nhiều chuyện lười đến trường nên nghỉ một buổi ai dè...chú lại đến trường hẹn mấy nhỏ đăi kem. Hèn ǵ nhỏ bagiawadat cứ điện thoại liên tục nhắn ḿnh. Sợ nhất là cái chiêu lôi tay của nó...
...Cả bọn mum cũng như ngày nào, vậy mà chú cũng vui vẻ. Chú đâu biết rằng nhỏ là người ngại nhất...Mà ḱ ghê, nhỏ ngại th́ có ngại nhưng cũng mum hổng thua ǵ cả nhóm "xuất giá ṭng bạn" mà (người ta xuất giá ṭng phu c̣n nhỏ th́ ṭng bạn). Trời th́ nắng như thiêu như đốt mà nhà điện bị cúp nữa chứ, bởi vậy mum kem rất ngon, trên cả tuyệt với. Cả bọn hoan hô- có lẽ v́ mum hổng tốn tiền hay sao ấy. Ban đầu nhỏ định trả lễ chầu này nhưng hên là có người gánh dùm...Vui ghê, về nhà buồn v́ cúp điện, ngồi thơ thần tiếp ư cho bài thơ lục bát vừa làm nộp,...viết xong rồi thấy cũng buồn cười làm sao! Tự dưng nhỏ thấy ḿnh đúng là tâm hơ tâm hất, học xong lớp thơ tự do rồi mà khi làm lại vẫn bị sai, vậy mà mẹ bảo ḿnh là con lật đật lại giẫy nẩy lên cơ chứ! Hôm qua bật máy lên định kể lại, ai dè nằm nhiều chuyện điện thoại với Bụt rồi ngủ hồi nào cũng hổng hay để máy coi nhỏ ngủ luôn...Giờ chợt nghĩ, khi ḿnh ngủ vậy rồi nhiều chuyện với Bụt sao đây ta, hay khi Bụt hỏi ḿnh... kḥ...kḥ ...kḥ...nhỏ ngủ rồi, ngủ rồi!

Hạ về rộn ră tiếng ve
Bạn bè giă biệt sao nghe thấy rầu
Cách chia nào có quá lâu
Mà ḷng thấy nhớ giọt sầu chực rơi
Bút ghi chữ khắc vài lời
Để rồi lưu luyến trọn đời chẳng quên!
Nhớ khi biệt hiệu kèm tên
Cả nhóm vui vẻ bắt đền đăi kem!
Ai ơi hăy đến mà xem
Mấy nhỏ bé xíu mà kèm ba ly
Ăn mà chẳng chịu nghĩ suy
Để cho kẻ đăi thở kh́ buồn so
Có người giành trả hổng cho
Vậy mà ruột héo bởi co bụng rồi
Đành ḷng phải nhịn phở thôi
Bởi v́ “mum ít” bay rồi phở ôi!
Hên là người hiểu bụng tôi
Đứng ra trả hết buồn thôi xa rồi!
Kỉ niệm giờ đă xa xôi
Vậy mà nhắc tới ôi thôi lại thèm
Trách nhỏ nhiều chuyện lèm nhèm
Làm cho ḷng nhớ ăn kem hôm nào
Ngẩn ngơ chẳng hiểu tại sao
Người kia hay rủ để bao mới ḱ
Để rồi mum tới nhiều ly
Trời ơi chẳng sợ béo ph́ hay sao?
Vậy mà người ấy hổng nao
Ḷng đầy vui vẻ hẹn sau nữa nè
Đăi luôn cả bọn chầu chè
Chín cô dáng nhỏ ai dè mum ghê
Thế mà người đó hổng chê
Mua thêm dăm bịt mang về tối mum…
Cả bọn la hét um sùm
Chú là tất cả đăi mum hoài hoài!

hamy
24-05-10, 07:53 AM
Nhỏ thật chẳng thể nào ngờ trên thế gian có người giống người đến thế cơ chứ. Hôm nghe ngoại kể bà cố Chín mất lâu lắm rồi, vậy mà cũng có bà giống y chang bà cố Chín đang bán bánh canh, hủ tíu ở thị xă Tây Ninh. Bởi thế hàng tuần các ông, bà - con bà cố hay lên đó ăn để từng giờ lặng nh́n bà ấy và tự nhủ đó là mẹ của ḿnh đang nấu cho các con ăn. Ngoại cũng lên chỗ đó và công nhận như vậy luôn, làm nhỏ nhiều chuyện xúc động đến rơi nước mắt và cũng ṭ ṃ ghê đi, nên hôm đi mua sách hỏi ngoại địa chỉ để lên đó coi có như vậy hôn ...(ngoại c̣n dặn là lên đó sẵn ăn rồi coi luôn chứ hổng lẽ tự dưng đứng nh́n vậy chắc người ta cho là nhỏ tửng sao nè!)
Thật đúng y lời ngoại và các ông bà con bà cố Chín, bà ấy giống đến không ngờ. Nhỏ hổng biết mặt bà cố nhưng chỉ thấy h́nh không hà, nhưng những tấm h́nh ấy cho nhỏ sự kinh ngạc v́ nó giống đến ḱ lạ...Ngoại c̣n nói trên đời lắm chuyện bất ngờ mà nhỏ chẳng thể nào biết được...
Bởi thế nhỏ tin lắm khi có chuyện người giống người...
Nói về chuyện này nhỏ chợt nhớ đến chuyện ngày xưa, xưa ơi là xưa cách nay đến mấy...trăm ngày...
Đó là một buổi sáng mùa hè năm trước khi nhỏ vào mum ở quán phở cách nhà ḿnh khoảng 1 km, lúc ấy quán đông ơi là đông, bỗng dưng có một chú lớn tuổi hơn cả ba nhỏ, người rất lịch sự đến ngồi cùng bàn với nhỏ và hỏi nhỏ tên tuổi, lớp học sau đó chú kể là nhỏ giống con chú đến kinh ngạc. Hên là chú vừa ở nhà đi chứ không thôi chú cứ tưởng con ḿnh đang lạc bước đến đây. Nhỏ chỉ khác con chú ở tuổi tác và mái tóc, con chú lớn hơn nhỏ một tuổi, tóc th́ ngắn c̣n nhỏ th́ tóc dài ơi là dài, khi ấy nhỏ bím thành hai bím thả hai bên vai cho gọn. Nhỏ hỏi chú ở đâu th́ chú cho biết là ở Sài G̣n. Thế rồi chú trả tiền cho nhỏ và hỏi: Cháu ở gần đây không? Nhỏ trả lời bâng quơ: Cháu ở dưới này tí chú ơi, và vội vă chạy về nhà, kể cho anh Nhỏ nghe th́ ổng hổng tin và c̣n la nhỏ ... Coi chừng có ngày người ta bắt mất nhỏ v́ cái tật ham ăn! Cái ông thấy ghét! Mà lạ nha, suy nghĩ của Bụt giống anh Nhỏ ghê, bởi vậy khi nhỏ kể cho Bụt nghe, Bụt cũng chẳng tin.
Sau đó nhỏ lại nghe anh Phước - bạn của Bụt - nói ở Sài G̣n ngay nhà sách "Chị em" cũng có người giống nhỏ, nhưng mặt chị đó bị mụn c̣n nhỏ th́ hổng có...Vậy là lần thứ hai nhỏ bị đụng hàng rồi...Chẳng biết chuyện này Bụt có tin hôn nữa, mà nhỏ hổng thấy nhắc tới. Nhỏ thấy lạ ghê và đôi lần ngắm ḿnh trong gương, thấy ḿnh có ǵ ấn tượng đâu mà sao cứ bị đụng hàng hoài...
Lần thứ ba lại có người giống nhỏ, khi t́nh cờ nhỏ nghe kể chuyện của chú...Giờ nhỏ hiểu v́ sao chú lại có ấn tượng tốt với nhỏ...Th́ ra nhỏ giống đứa em gái của chú, bạn ấy bằng tuổi nhỏ. Mẹ chú sinh bạn ấy muộn màng nên anh em cách nhau tới mười mấy tuổi luôn. Chú rất thương yêu em của ḿnh, thế nên, khi bạn ấy mất v́ bệnh sốt xuất huyết cấp tính chú đau đớn cả tháng trời. Bởi vậy, chú thấy nhỏ nhiều chuyện giống em của chú nên chú thương nhỏ lắm. Nhỏ cảm động rất nhiều và trân trọng t́nh cảm mà chú dành cho người thân của ḿnh. Nhỏ thấy chú thật dễ thương nhưng nếu như chú đừng cho nhỏ đọc ḍng chữ chú viết hôm nào th́ có lẽ quan hệ giữa chú và nhỏ sẽ không như bây giờ và nhỏ sẽ bớt tránh mặt chú. Nhỏ mang chuyện này kể cho Bụt nghe th́ cũng giống như anh Nhỏ, Bụt cũng hổng tin...Riêng anh Nhỏ th́ nói rằng h́nh chỉ hơi giống nhỏ thôi hổng giống lắm...Và Bụt thường nhắc lại bức thư chú gởi nhỏ năm nào có ḍng chữ mà nhỏ chẳng tài nào hiểu nổi nghĩa của nó. Nhỏ mang hỏi Bụt, khi ấy Bụt c̣n là ông của nhỏ (...Thời gian và cuộc đời người con gái- vâng, anh hiểu nhưng anh sợ rồi đây thời gian sẽ cướp đi người con gái anh yêu ...) để mà nhắc nhở nhỏ đủ thứ giống như anh Nhỏ, nhưng trừ cái ấy ra th́ nhỏ thấy chú rất tốt mà. Nhỏ mang suy nghĩ này nói với Bụt th́ bị Bụt la cho là nhỏ bênh chú...H́nh như Bụt cà nanh th́ phải..., cái ông kẹ này người lớn mà ganh tị giống y như là nhỏ...Bởi vậy, mỗi lần Bụt điện đến thấy nhỏ đi ăn với các bạn là hay hỏi có chú đi không?...Và nhỏ muốn nói dối cũng hổng được v́ khi đang ú ớ th́ Bụt biết liền, giống như là có phép tiên, làm đôi lúc nhỏ thấy sợ, hổng dám nói dối Bụt, bởi vậy nhỏ hay bị Bụt giận hoài nên cũng ít đi. Với lại, nhỏ nghĩ ḿnh ăn vậy hoài rồi mai mốt hổng có tiền bao lại chú...

hamy
26-05-10, 03:24 PM
Mấy hôm nay nhỏ nhiều chuyện hổng về nhà của ḿnh v́ bận đi...gây lộn!
Nghĩ tới cũng buồn cười ghê đi, lớp học thơ chẳng vào, trốn lớp bỏ thầy, cô để đi chỗ khác gây lộn bằng thơ!
Nói đến chuyện gây nhau đến giờ nhỏ vẫn c̣n ức và mặc cho Bụt cả vạn lần kêu nhỏ bỏ qua nhỏ cũng hổng thèm nghe!
...Chuyện như thế này... Hồi xa xưa ấy, cách nay mấy trăm ngày nhỏ và Bụt cùng vào trang thơ, Bụt th́ làm thơ hay ơi là hay c̣n nhỏ th́ dở ẹt, chỉ nghe có chút vần thôi hà. Vậy mà khi trang ấy tuyển Mod, nhỏ có biết Mod là làm sao, khi thấy tên nick được màu xanh xanh, khác người ta nên khoái. Thế rồi nhỏ và Bụt được làm Mod. Ban đầu, sợ người ta biết ḿnh là nhỏ nít, hổng cho vào trang thơ tinhiu, nên nhỏ nhờ ông anh đăng ở trang giới thiệu là người lớn. Vậy là từ nhỏ nít, nhỏ nhiều chuyện biến thành một người già ơi là già tới năm tuổi lận. Từ năm 95 nhỏ phóng cái vèo lên năm 90. Nhỏ yên tâm làm thơ và đối thơ với mọi người, kể cả những lời yêu thương tha thiết đầm đ́a nước mắt, rơi lộp độp mà nhỏ lén đọc trong tiểu thuyết khi nhà nhỏ c̣n cho thuê truyện. (Sau này v́ thấy nhỏ ghiền truyện quá nên mẹ phải giải nghệ, nhưng nhỏ đă kịp đọc hết cả mấy ngàn cuốn truyện được mẹ cập nhật thường xuyên, từ cô tiên xanh đến cổ tích và trinh thám, kiếm hiệp đến cả t́nh yêu). Mỗi lần đối thơ t́nh cảm với ai nhỏ cứ nghĩ đến mẹ ḿnh, để lấy cảm xúc...
Thế rồi sau đó, LH rủ Bụt vào NR và Bụt bắt đầu rê theo nhỏ. Từ lúc vào NR, tự dưng nhỏ mất cả hồn thơ...v́ nơi ấy người ta toàn là nhân tài không mà nhỏ chỉ là nhóc t́, miệng c̣n hôi sữa. Bởi thế, nhỏ chẳng dám trả lời thơ với ai hết. Nhỏ mang trong ḷng cái cảm giác ḿnh thật nhỏ bé trước đại dương bao la, rộng lớn...Và rồi nhỏ đầu quân để học cả hai lớp thơ. Thơ tự do nhỏ ́ ạch cũng leo tới hết lớp. Vậy mà, khi làm lại nhỏ vẫn bị sai hoài bởi tật tâm hơ tâm hất, vô ư như con lật đật... C̣n thơ Đường th́ ...thê thảm hơn...Toàn là nhờ bà con chỉ không hà, cứ coi như là nhỏ đi copy hết người này đến người khác, rồi nhỏ cũng leo tới lớp năm. Vậy mà luật cũng sai hoài khi làm lại các bài tập từ 1 đến 4. Nhỏ thấy ḿnh giống như đang ngồi nhầm lớp ghê đi. Sau đó nhỏ đầu quân vào lớp học thơ có cô 4 và thầy VMT dạy nhỏ. Ở đây, hổng ai cho nhỏ copy hết, đành cố làm thôi. Giờ nhỏ cũng tạm gọi là bớt ngồi nhầm lớp rồi nè!
Nhớ lại hồi mới vào NR, nhỏ hay có ư kiến quá chừng và khiếu nại lung tung. Sau đó, khi đọc một topic của ai nhỏ quên rồi, với lời lẽ thật khó nghe, nhỏ hoảng hồn và xấu hổ ghê đi. Thấy ḿnh sao giống như chú Dế Mèn huênh hoang, kiêu ngạo để rồi gây ra cái chết cho Dế Choắt. Từ đó, nhỏ chú tâm luyện tập và bớt đi cái tính bồng bột.
Vậy nên, lâu ơi là lâu, nhỏ nhiều chuyện chẳng vào trang web tinhiu cũng như làm cái vụ Mod của ḿnh. Hôm rồi, trang NR tự dưng biến mất mang theo tất cả “Nỗi ḷng của nhỏ", làm nhỏ nhiều chuyện cảm thấy buồn và về lại trang thơ t́nh. Nhỏ thật không ngờ, bấy lâu nhỏ bỏ nhà đi tầm sư học thơ, th́ nơi ấy xảy ra biết bao nhiêu là sóng gió. Nhỏ cứ ngỡ ḿnh nằm mơ …, khi có một người tự xưng là yêu thơ và post những bài thơ hay đến thế, nhưng lời lẽ “chợ búa" đến khủng khiếp. Làm nhỏ đọc mà giận đến tái cả mặt, tím cả gan. Thế rồi trên khung chát ấy, nhỏ gặp bà ta, nghe bà ta bảo nhỏ vào đối thơ với bả. Ban đầu nhỏ chưa đọc tới topíc ấy nên chưa biết bả, nhưng cũng vào đối, v́ ḿnh là Mod thơ mà người ta thách thức nếu hổng đối được th́ ê mặt mất. Nhỏ liền hồi đáp cho bả và yêu cầu bả trả lời tiếp để nhỏ hồi âm. Nhưng lạ thay, bả lại không hồi đáp mà chỉ nhỏ vào topic khác để đáp lại. Nhỏ cũng lụi cụi vào làm. Thế rồi, khi vô t́nh đọc những lời nói của mụ ta ở một topíc, nhỏ thấy mụ đáng ghét làm sao. Và qua câu trả lời thơ với nhỏ cùng mọi người trong khoảng thời gian ngắn, nhỏ hiểu rằng mụ ta chẳng là ǵ cả, chỉ là một tên "đạo" thơ, một tên vừa ăn trộm vừa la làng. Tự dưng nhỏ ghét mụ ta đến dễ sợ, c̣n mụ ta h́nh như hổng biết nhỏ ghét mụ, c̣n ra vẻ ta đây thầy đời, khi đưa bài thơ Bánh trôi nước của Hồ Xuân Hương ra để đố nhỏ, đây là bài thơ ǵ? Nhỏ trút cả sự giận dữ của ḿnh vào câu trả lời trên khung chát : “Đó là bài thơ Bánh trôi nước đă bị chị xuyên tạc làm mất đi vẻ đẹp của bài thơ”. H́nh như mụ cảm nhận sự tức giận của nhỏ hay sao ấy, mụ liền xin lỗi nhỏ, nhưng nhỏ lại tiếp tục phang vào mụ bằng câu nói: “Chị chẳng có ǵ để xin lỗi em hết, chuyện chị xuyên tạc bài thơ như thế nào th́ đó là suy nghĩ của chị, em hổng có ư kiến, tại v́ chị mang ra đố em, nên em mới nói lên suy nghĩ của ḿnh. Mỗi người có một suy nghĩ và suy nghĩ của em khác chị”. Chẳng biết mụ suy nghĩ thế nào mà c̣n mang bài hát "Hôm qua em tới trường" để đố nhỏ, nhỏ càng ghét dữ dội nên cố ư nói: “Chị ơi, chị nghĩ sao mà cứ đố em hoài vậy? Nếu cần chị cứ mở topíc đi em sẵn sàng hầu chuyện, tiếp thơ với chị chứ đây là khung chát nói vầy nó bất tiện lắm”. Thế là mụ co ṿi.
Hằng ngày, nhỏ vào trang thơ, thấy mụ cũng vào khung chát và chẳng hồi đáp bài thơ mà mụ mang ra thách thức mọi người, nhỏ càng thêm ghét mụ, nên trút cả vào thơ để gây với mụ. H́nh như mụ thấy vậy vội chuồn luôn.
Nhỏ bị Bụt la hoài về chuyện này, nhưng nhỏ thấy một người yêu thơ mà lại có lời lẽ khó nghe đến đáng sợ. Nhỏ từng đọc sự tranh cải bằng những lời lẽ đến chết người, nhưng đó cũng cho thấy ngôn ngữ của những người học thức. C̣n ở mụ th́ ngược lại. Mụ dùng tất cả ngôn ngữ của chợ búa để nhục mạ những người trong diễn đàn, từ BQT đến thành viên. Vậy mà, diễn đàn cố gắng dùng lời lẽ ngọt ngào để xoa dịu mụ và chẳng hề band nick mụ.
Ḷng đầy bức xúc, nhỏ liền từ chức Mod, chẳng thà ḿnh hổng làm Mod để làm thơ gây với mụ, chứ làm Mod như vầy nhỏ tức lắm. Thế rồi, khi nhỏ gởi cho Adim, th́ có một bà chức cũng trên Mod vào tài lanh tài lẹt nói này, nói nọ với nhỏ ra giọng kẻ bề trên, mà bà ta h́nh như làm Mod sau cả nhỏ nữa. Hôm nhỏ về lại nhà th́ thấy bà ta đăng kí xin làm chức trên Mod. Cái bà này, nhỏ cũng bực từ lâu lắm v́ hay ra vẻ quyền hành, tự cao tự đại với mọi người, chuyên môn góp ư người này viết tắt và viết hổng có dấu, trong khi bà ta có 10 chữ đă viết tắt tới 8 chữ. Và rồi, nhỏ copy lời của bà ta và góp ư bả thẳng thừng cho bả ớn. Nhưng sau đó chị Love - trợ lí của Admin- nhắn với nhỏ là hăy bỏ ngoài tai những lời ấy và làm Mod cho chị, làm nhỏ cũng dịu bớt cái nóng giận của ḿnh….
Bởi thế, mấy hôm nay nhỏ bỏ nhà đi gây với thiên hạ, giờ về lại nhà ḿnh sao hoang vắng, cỏ mọc đầy sân luôn á! Vội vàng dọn cỏ và làm bài nộp thầy, cô chấm…th́ hỡi ơi! Sai vẫn hoàn sai, chẳng tiến bộ tí nào, đầu óc nhỏ giờ h́nh như đang dành cho cuộc chiến ở trang web ấy vậy! Giờ nhỏ lại thấy ḿnh như chàng Dế Mèn lúc ngao du sơn thủy ngang qua Quán Cỏ ven đường, gặp tên Bọ Ngựa kênh kiệu để rồi sắp sửa đấu với tên đó là hai mụ đáng ghét kia, nhưng đáng ghét nhất là cái mụ chửi cả nhà, c̣n mang nhỏ ra để thách đố và sau đó lại trốn biệt dạng luôn. Nhưng trong nhỏ cái tức vẫn con to ơi là to luôn vậy đó!

phale
26-05-10, 04:16 PM
Đọc những bài viết của nhỏ, PL cũng trầm ngâm theo...
Những suy nghĩ chân thật của nhỏ với đầy đủ hỉ nộ ái ố, khiến PL cũng h́nh dung được phần nào cuộc sống xung quanh nhỏ...

Chỉ mong nhỏ b́nh yên trên thế giới ảo cũng như ngoài đời!

hamy
26-05-10, 04:18 PM
Em cảm ơn cô đă thấu hiểu nỗi ḷng em! Tự dưng, đọc câu viết của cô mà nước mắt nhỏ bỗng rưng rưng...

phale
26-05-10, 04:34 PM
Em cảm ơn cô đă thấu hiểu nỗi ḷng em! Tự dưng, đọc câu viết của cô mà nước mắt nhỏ bỗng rưng rưng...

Ầy, đừng khóc nghen nhỏ.
Cuộc sống đa chiều nhỏ ạ. Ḿnh chỉ biết chiều ḿnh đang có mặt, c̣n những chiều khác thế nào th́ dù có muốn tưởng tượng cũng không h́nh dung ra được đâu nhỏ ơi.
Song, điều ǵ cũng có thể xảy ra nhỏ ạ. Cho nên, nếu có thể th́ nhỏ hăy tập kiểm soát cảm xúc của ḿnh trong mọi trường hợp. Và cười bao giờ cũng xinh hơn là giận dữ phải hông nè.

Nhỏ tuy nhỏ, nhưng suy nghĩ sâu sắc lắm. Vững vàng nhé nhỏ!

hamy
26-05-10, 04:45 PM
Ầy, đừng khóc nghen nhỏ.
Cuộc sống đa chiều nhỏ ạ. Ḿnh chỉ biết chiều ḿnh đang có mặt, c̣n những chiều khác thế nào th́ dù có muốn tưởng tượng cũng không h́nh dung ra được đâu nhỏ ơi.
Song, điều ǵ cũng có thể xảy ra nhỏ ạ. Cho nên, nếu có thể th́ nhỏ hăy tập kiểm soát cảm xúc của ḿnh trong mọi trường hợp. Và cười bao giờ cũng xinh hơn là giận dữ phải hông nè.

Nhỏ tuy nhỏ, nhưng suy nghĩ sâu sắc lắm. Vững vàng nhé nhỏ!

Trời, cô ơi giờ nhỏ nhiều chuyện lại cười rồi nè, vừa khóc vừa cười v́ câu nói của cô...
Đôi khi nhỏ chẳng thể nào kiểm soát được t́nh cảm của ḿnh cô ơi, dù nhỏ thật ư là cố gắng! Cảm ơn cô đă sẻ chia cùng nhỏ.

CM4Q
26-05-10, 10:20 PM
Hahaha...đọc những ǵ Bé viết Cô cười quá xá luôn .Tại Bé cũng tà lanh tà lẹt khắp nơi nên khi về nhà làm thơ cứ sai hoài là vậy đó . Nghe lời Cô , bế môn chừng 1 tháng đừng tạt ngang tạt ngửa ở đâu hết th́ đảm bảo Bé sẽ tiến bộ và hoàn tất chương tŕnh sớm . Hổng tin...nghe lời Cô 4 1 lần thử xem ...:luoi: Tâm hồn thật thanh thản th́ con chữ mới thoát được và thơ mới hay được , Chứ Bé cứ mang tâm trạng ...là trả bài cho Thầy Cô th́ ...híc híc...thật tội cho nàng thơ :D
Chúc Bé buổi tối b́nh an !!!

phale
26-05-10, 10:26 PM
Trời, cô ơi giờ nhỏ nhiều chuyện lại cười rồi nè, vừa khóc vừa cười v́ câu nói của cô...
Đôi khi nhỏ chẳng thể nào kiểm soát được t́nh cảm của ḿnh cô ơi, dù nhỏ thật ư là cố gắng! Cảm ơn cô đă sẻ chia cùng nhỏ.

Cười là tốt rồi nà HM. :cutesmile::cutesmile:

hamy
27-05-10, 06:16 AM
Hahaha...đọc những ǵ Bé viết Cô cười quá xá luôn .Tại Bé cũng tà lanh tà lẹt khắp nơi nên khi về nhà làm thơ cứ sai hoài là vậy đó . Nghe lời Cô , bế môn chừng 1 tháng đừng tạt ngang tạt ngửa ở đâu hết th́ đảm bảo Bé sẽ tiến bộ và hoàn tất chương tŕnh sớm . Hổng tin...nghe lời Cô 4 1 lần thử xem ...:luoi: Tâm hồn thật thanh thản th́ con chữ mới thoát được và thơ mới hay được , Chứ Bé cứ mang tâm trạng ...là trả bài cho Thầy Cô th́ ...híc híc...thật tội cho nàng thơ :D
Chúc Bé buổi tối b́nh an !!!

Cô 4 của nhỏ ơi!
Nhỏ cũng biết khi làm thơ Đường th́ ḷng phải thanh tịnh mới nảy ra ư thơ, nhưng sao hổng làm được như vậy. Trong nhỏ như có hai con người, một người của dịu dàng, thầm lặng và một người của nông nổi, sôi động và nhiều chuyện nhất thế giới. Nhưng h́nh như người ham chơi, nhiều chuyện lại chiến thắng nên kẻ dịu dàng trốn mất tiêu luôn rồi! Bởi vậy, có khi nhỏ hứng chí làm mấy bài thơ liền một lúc, rồi sau đó như một tên lính bại trận, mệt nhoài..., áo giáp tả tơi nằm...thở! Có lẽ nhỏ vốn là chuyên gia nhiều chuyện hay sao ấy! Ủa mà đúng chứ có lẽ ǵ nữa, nên mỗi khi bật máy lên vào chỗ này và cả chỗ kia, hai ba chỗ luôn. Nhưng mấy hôm trước NR bị ai ăn trộm mất tiêu rồi, chú Phù Sinh biến mất mang hết "Nỗi ḷng của nhỏ" theo...Bởi vậy, nhỏ nhiều chuyện cũng buồn ơi là buồn, nên đi lang thang kiếm người nhiều chuyện, ai dè, lại gặp người gây lộn rồi mang cục tức to ơi là to về nhà, kể cho Bụt nghe c̣n bị la thêm...
Đôi khi ḷng lắng dịu, nhỏ thấy ḿnh cũng buồn cười....Cứ mỗi lần bật máy lên vào trang web ấy là nhỏ cũng liếc xem phía dưới coi có tên mụ kia không. Và khi không thấy mụ ta, tự dưng nhỏ hả hê và khoái chí cười một ḿnh. Bởi lẽ, khi nhỏ đọc topic mụ chửi từng người trong cả nhà, nhỏ thấy cả nhà có người chào tiễn biệt mụ mà mụ cũng vào hoài, làm nhỏ ghét quá đi. Xui cho mụ là hôm ấy gặp nhỏ ở khung chát và rồi ...sự việc lại diễn ra, mà chẳng phải một ḿnh nhỏ c̣n với mọi người, để rồi khung chát mới mở được vài ngày đành phải đóng cửa v́ quá tải -trước kia trang web ấy hổng có khung chát...

hamy
27-05-10, 07:03 AM
Hôm nay, nhỏ nhiều chuyện bắt đầu ngày mới đi học thêm chương tŕnh đầu tiên của cấp III. Mới có một môn thôi, c̣n tháng sau, sau ngày QT thiếu nhi, là ngày nhỏ chấm dứt những ngày rănh rỗi đi lang thang để nhiều chuyện nữa rồi. Nghĩ cũng mắc cười, hồi c̣n đi học, học nhiều quá th́ than thở, c̣n nghỉ ở nhà hoài cũng buồn...Nhưng đó là suy nghĩ của mấy bạn của nhỏ và Bụt, khi nào được nghỉ hổng đi làm mấy ngày liền th́ Bụt than buồn, nhớ công ty. Ủa mà ông kẹ này nhớ công ty là phải, v́ lên đó ổng chỉ chơi game không hà. Mà cái công ty của Bụt làm cũng lạ ghê, toàn là chơi không, để khi làm th́ đầu bù tóc rối đến nổi chẳng nhớ ḿnh là ai, ở đâu, và tên ǵ nữa, làm nhỏ phải nhắc hoài (tự dưng nhỏ thấy ḿnh nói thách thấy ghê luôn). C̣n riêng nhỏ th́ ngược lại, hổng buồn, v́ hết về ngoại lại đi lang thang vào các trang web chơi và gây lộn. Bỗng dưng, giờ nhỏ thấy ḿnh sao hăng hái gây lộn ghê vậy ta???
Nhớ lại mấy ngày trước, ngoài chuyện gây lộn với mụ kia, nhỏ c̣n được một ông anh mới quen ở trang web đó cho địa chỉ vào trang NQB, v́ anh đó làm chức trên cả Mod, y như cái bà trên Mod mà nhỏ góp ư. Trời ơi, nhỏ nhiều chuyện vào đó làm thơ được người ta hoan hô quá chừng, làm nhỏ khoái ơi là khoái. Khoái nhất là nhỏ nhiều chuyện làm thơ tự do dở ẹt, sai tới sai lui vậy mà cũng được khen, có người c̣n mở riêng một topíc làm thơ tặng nhỏ, c̣n gọi nhỏ là thi sĩ nữa chứ, làm mũi nhỏ to như quả cà chua...Nhỏ chợt nghĩ...nếu mấy người đó mà vào KV, thấy nhỏ đang bỏ lớp chạy trốn mất tiêu v́ bị phạt bài thơ lớp 10, chắc họ sẽ làm bài thơ đ̣i lại những ǵ họ đă khen nhỏ quá...
Hôm qua, khi nhỏ đang trả lời thơ ở trang web NQB th́ Bụt gởi cho nhỏ một tin nhắn với giọng người xứ Quảng, làm nhỏ hết hồn. Ban đầu, nhỏ cứ tưởng ông kẹ này vào chỗ đó trước để trêu nhỏ. Nhưng sau đó, khi Bụt điện thoại kể, nhỏ mới vỡ lẽ ra là bữa ấy, nhỏ có nói cho Bụt nghe và Bụt biểu nhỏ lấy số điện thoại của Bụt để đăng kí làm thành viên ở đó. Bởi vậy, khi ghi nhỏ c̣n chú thích là xài ké của ông anh. Đă thế, Bụt c̣n hù nhỏ là nhắn trả lời với người đó, kêu người đó gọi cho Bụt, và Bụt giả giọng con gái trả lời lại cho người ấy hoảng hồn té ngửa, khi nghĩ rằng người họ khen ngợi là BD. Nghe Bụt nói vậy, nhỏ hoảng hồn khi chợt nghĩ ...Nếu ngày mai nhỏ mà vào đó thế nào cũng có bài thơ mắng nhỏ, y như nhỏ từng làm để chửi mụ kia ở trang web tinhiu. Nhỏ thấy ḿnh te tua, thê thảm khi nghĩ rằng "gậy ông đập lưng ông". Vậy mà, Bụt c̣n trêu hổng phải "gậy ông đập lưng ông", mà là "thơ nhỏ đập lưng nhỏ". Trời trả báo nhỏ rồi, nhỏ sợ quá, hổng biết làm sao hết liền khóc hu hu, làm Bụt phải dỗ dành măi và nói là giả bộ hù nhỏ chơi, khi ấy nhỏ mới hết lo. Cái ông già Bụt thật đáng ghét làm sao! Bởi vậy, mỗi lần Bụt đi nhậu là bị nhỏ ghi vào sổ b́a đen hết, và hàng tháng nhỏ tổng kết cho ổng ớn!

hamy
28-05-10, 06:54 AM
Hôm nay, nhỏ thức giấc trong tâm trạng mệt mỏi, ră rời...Đang nằm thơ thẩn, thả hồn theo nhạc Trịnh...chợt giật ḿnh nhớ lại hôm nay là ngày mà nơi nhỏ cúp điện theo định ḱ, nên lật đật vào đây nhiều chuyện tí chút!
Hồi tối này ba mẹ nhỏ lại tiếp tục điệp khúc của muôn thuở, mẹ vào ngủ với nhỏ, Bụt không c̣n à ơi ru nhỏ ngủ bằng giọng hát ngọt ngào mà chỉ ru bằng những ḍng tin nhắn...Một đêm thật buồn với nhỏ về chuyện gia đ́nh...
Nhỏ thấy thật lạ ghê, nghỉ hè mới có một tuần mà sao ḿnh lười ghê đi. Học có một môn mà người mệt nhoài, nàng thơ chạy trốn mất tiêu. Hồi đáp bài thơ lục bát cho Bụt mà nhỏ phải sửa đến cả 5 lần, vậy mà vẫn thấy dở ơi là dở. Tự dưng, nhỏ nghĩ tháng sau ḿnh học nhiều môn chắc ḿnh tiêu luôn quá. Bởi vậy, ba hay la mẹ ... sao cho nhỏ học thêm nhiều vậy, để nhỏ đă ngu càng ngu thêm!
Nghĩ đến chuyện này nhỏ ức ghê, người ta học giỏi tới chín năm liền chứ bộ, vậy mà ba hay lấy khuyết điểm của nhỏ để la nhỏ. Đôi khi nhỏ thấy lời ba cũng đúng, hổng biết tại sao nhỏ lại thích học môn Văn ghê đi, c̣n mấy môn khác h́nh như nó học nhỏ th́ phải? Bởi vậy, khi mua được quyển sách mới nào dính dáng tới Văn hay truyện là nhỏ đọc ngấu nghiến đến hết mới ăn cơm. C̣n mấy cuốn sách Toán, Li, Hóa, Anh văn nhỏ đọc hoài mà hổng hiểu ǵ hết! V́ vậy, mấy ông anh mà nhỏ quen hay nhắc nhỏ là phải học tốt các môn ấy, nhất là môn Anh văn v́ bây giờ rất thông dụng, nhưng biết làm sao được ... khi nhỏ cố mà đầu nhỏ lại chẳng tập trung, hễ ép nó quá th́ nó nóng ran lên và hành nhỏ măi. Nhất là ông kẹ Bụt, hễ mỗi lần điện đến hay đưa ra một vài từ vựng dạy nhỏ đọc, để rồi cười kh́ khi nghe nhỏ uốn miệng đến lẹo cả lưỡi mà đọc cũng sai bét!
Nhớ lại cái vụ thi HKII hôm rồi, nhỏ vui ghê. Nhờ nhỏ soạn đề cương ôn tập môn Văn, nên khi thi đều có hết, cho mấy nhỏ bạn khác trường, nhưng học thêm chung nhóm mượn ôn thi, bởi vậy mấy đứa làm điểm cao ơi là cao, cả tuần nay nhỏ được tụi nó dẫn đi ăn hoài. Nhóm cửu cô nương mà biết, chắc nó chửi nhỏ thê thảm lắm đây v́ đi ăn mà hổng rủ, nhưng sao rủ được khi nhỏ chỉ đi ăn ké thôi mà...
Đôi lúc, nhỏ cố gắng soạn đề cương của các môn kia, nhưng khi đụng tới tự dưng nhỏ hổng đau đầu th́ buồn ngủ, chẳng biết tại sao...
Hồi năy khi mở máy vào trang web tinhiu, nhỏ cũng liếc phía dưới coi có mụ kia hôn, và ḷng vui vui khi hổng thấy bà ta! Nhỏ cũng chẳng biết ḿnh làm vậy để làm ǵ, tự dưng lại muốn vậy đó, nhỏ thấy ḿnh cũng thật ḱ ghê! Có lúc, nhỏ trách ḿnh sao lại háo chiến, háo thắng quá chừng, làm vậy để rồi nhỏ được ǵ cơ chứ? Nhưng chỉ là hơi trách thôi hen, chứ nhỏ hổng trách ḿnh nhiều đâu khi đọc lại lời của bà ta!
Nhắc đến cái vụ gây lộn, nhỏ bỗng nhớ lại ... Hôm kia ở nhà một ḿnh cũng buồn, nhỏ lên mạng định t́m truyện để nó đọc cho ḿnh nghe mà anh NS chỉ. Hổng biết nhỏ bấm lộn vào chỗ nào nó chạy ra trang chọc công an, nhỏ ṭ ṃ nghe thử, ban đầu thấy cũng mắc cười và nằm nghe. Nhưng khi Bụt điện đến thấy vậy la nhỏ quá chừng và phân tích đủ thứ làm nhỏ hết hồn hổng dám nghe nữa! Sợ quá ... nhất là khi Bụt làm cho nhỏ có cảm giác ḿnh sắp bị mẹ quánh đ̣n và rồi công an bắt nhốt luôn!

hamy
29-05-10, 07:28 AM
Hôm nay là một ngày mà nhỏ thật buồn. Nhưng nhỏ nghĩ có lẽ sẽ tốt hơn cho Bụt và nhỏ, bởi lẽ theo nhỏ hiểu... càng biết quá rơ về nhỏ cũng như gia đ́nh nhỏ, th́ Bụt càng thấy chán ghét nhỏ nhiều hơn chăng? Nhỏ chỉ là nhỏ nít với suy nghĩ non nớt là quen một người nhỏ thương, rồi người đó cũng chờ khi nhỏ lớn mới gặp mặt...nhỏ đâu biết thế giới người lớn rất phức tạp. Và theo lời Bụt nói có lẽ điều đó chỉ có trong thế giới liêu trai...Vây mà tự bấy lâu nay nhỏ măi cứ ngộ nhận giữa cuộc đời thật và thế giới ảo chứ. Để rồi hôm nay lại ngỡ ngàng nhận ra sự thật khi nhận được những ḍng tin nhắn của người ta.... mà suốt đời nhỏ nhiều chuyện không thể nào quên... “Nghĩ mà xem, trong thời gian quen năm năm, hai năm cấp II và ba năm cấp III mà không muốn cho anh gặp mặt dù chỉ một lần đó là t́nh yêu đích thực ư? Hay chỉ là niềm vui giúp em quên đi bao phiền muộn trong cuộc sống đời thường, năm năm dài đăng đẳng không một cuộc hẹn, yêu được chăng?" Nhỏ đâu có nói là hổng gặp mặt đâu, nhỏ chỉ nói bây giờ nhỏ c̣n quá nhỏ thôi mà, bởi vậy, chưa kiểm soát được t́nh cảm của ḿnh. Sao Bụt không chịu cho nhỏ thời gian cơ chứ?
Đôi lúc nhỏ tự trách ḿnh thật nhiều, sao không để cho Bụt là ông của nhỏ như trước kia, để nhỏ tự do nói lên những suy nghĩ thầm kính nhất của ḿnh, cũng như những mắc mứu về t́nh cảm... Dù hiện tại, những suy nghĩ ấy thường bị Bụt mang ra cằn nhằn nhỏ. Giờ đây, nhỏ có cảm giác như ḿnh từ thế giới cổ tích trở về với cuộc đời thật, để rồi ngỡ ngàng khi thấy thế giới của đời thường khác xa thế giới liêu trai. Từ nay, trong cuộc sống của nhỏ sẽ chẳng c̣n bóng dáng của Bụt nữa rồi. Nhỏ phải tập đứng trên đôi chân của ḿnh, chứ không như cây chùm gởi cứ măi nương tựa vào Bụt, để mỗi lần có chuyện ǵ cứ khóc kêu Bụt ơi, Bụt à hoài. Nhỏ tự nhủ …ḿnh đă rời thế giới cổ tích rồi mà sao bóng dáng của Bụt cứ lảng vảng quanh ḿnh hoài vậy nhỉ?
Thầy NX hồi tối điện tới kiếm nhỏ, buộc ḷng Bụt phải nhắn tin cho nhỏ và bảo rằng nhỏ đi học hổng có ở nhà. Nhỏ bảo để nhỏ xóa số điện thoại ấy và ghi số điện thoại của mẹ, nhưng nhỏ cũng sợ mẹ la nên chưa dám nói, mẹ chẳng thích nhỏ vào các trang web chút nào, dù rằng đây là trang web nhỏ học thơ Đường nơi các thầy cô rất tốt và nhiệt t́nh. Mẹ cứ sợ nhỏ mê rồi lậm luôn, v́ nhỏ vốn là nhỏ hay sống hết ḿnh với những ǵ ḿnh yêu thích. Có lẽ trong mắt mẹ nhỏ vẫn c̣n như ngày nào mẹ đưa nhỏ đi học chăng? Dù rằng nay nhỏ đă vào cấp III rồi mà! C̣n chuyện của anh người xứ Quảng, cứ nhắn tin đến măi, nhỏ nói Bụt muốn trả lời sao cũng được. Chắc Bụt không trách nhỏ đâu, v́ hôm đó Bụt kêu nhỏ lấy số điện thoại và địa chỉ của Bụt để đăng mà!
Giờ nhỏ cũng rối lắm chẳng biết làm sao, nếu cho Bụt biết trường của nhỏ cũng được, nhưng sao tự dưng nhỏ thấy ngại ngần. V́ mấy lúc sau này nhỏ thấy Bụt có những hành động rất lạ, đôi khi cách xử sự hổng giống như người mà nhỏ nhiều chuyện quen trước kia. C̣n ngược lại, nhỏ nói dối Bụt tên trường cũng vẫn được v́ Bụt đang ép nhỏ mà, nhưng nhỏ chẳng muốn vậy. Nhỏ không muốn ḿnh là kẻ dối lừa. để một ngày nào đó Bụt biết rơ ra th́ c̣n ǵ để nói nữa, chẳng thà nhỏ từ chối không nói. Vậy mà Bụt lại đi giận nhỏ. Trong suy nghĩ của Bụt nhỏ mượn Bụt ra để t́m vui ư? Sao nhỏ nghe chua chát vô cùng! Nhỏ chợt nghĩ, nếu ḿnh làm vậy rồi Bụt mất ǵ? Nhỏ được ǵ? Theo lời Bụt có lẽ nhỏ là người được lợi nhất v́ có thêm niềm vui trong cuộc sống của ḿnh để xóa đi bao nỗi buồn phiền v́ chuyện của gia đ́nh, c̣n Bụt th́ mất hết thời gian và tiền bạc cho nhỏ khi điện thoại đến nhỏ hàng giờ đến cháy túi luôn chăng? T́nh cảm của một con người mà giờ đây bị coi là thế, trong phút chốc bất chợt vụt tan như bọt nước xà pḥng v́ ḍng tin nhắn ấy của Bụt. Bụt của nhỏ giờ sao giống như một ác ma chứ hổng c̣n hiền lành như trước nữa. Nhỏ ghét Bụt rồi!
Nhỏ tự nhủ ḿnh rằng hăy thức tỉnh đi nhỏ ơi! Nay là thời hiện đại th́ làm ǵ có cô tiên xanh hay Bụt nữa! Nhưng tận đáy ḷng nhỏ h́nh ảnh ấy vẫn c̣n. Có lẽ, nhỏ đọc quá nhiều chuyện cổ tích rồi lậm chăng? Và sự lo sợ của mẹ cũng đúng! Bởi vậy, nhỏ nh́n thế giới xung quanh hay liên tưởng đến thế giới cổ tích với những mụ phù thủy, chằn tinh, cô tiên và Bụt….
…Một ngày nhỏ thật ghét Bụt, v́ Bụt chẳng c̣n là Bụt của nhỏ nữa rồi! Bụt giờ như bị tên ác ma nhập vào…nhỏ ghét Bụt và nghỉ chơi với Bụt luôn rồi! Bụt cứ trở về với thế giới thần tiên của Bụt đi!
...Và nhỏ cứ để cho thời gian chứng minh cho Bụt thấy nhỏ là người thế nào!

phale
29-05-10, 08:38 AM
HM,

PL hy vọng là Bụt sẽ đọc được những ḍng tâm sự này của HM để hiểu HM và không nỡ phá đi thế giới cổ tích thật dễ thương này của HM.
Quả thật HM c̣n quá nhỏ để bước chân ra khỏi thế giới cổ tích mà HM đang vun đắp.
Điều quan trọng của HM bây giờ là việc học. Chúng ta chỉ có mười mấy năm để học hành, trước khi xây cho ḿnh một con đường vững chăi. Tương lai của HM phụ thuộc vào những năm tháng học hành này.

Dù thế nào cũng mong HM đừng buồn nhiều dẫn đến xao lăng việc học nhé HM. Chúc HM vui nhiều, làm thơ ngày càng hay nhé!

hamy
29-05-10, 07:22 PM
Em cảm ơn cô đă thấu hiểu và cùng chia sẻ với em ...Cô ơi, tự dưng trong ḷng em có suy nghĩ ... nếu như có một điều ước, em xin ước cô là Bụt của em!

hamy
31-05-10, 05:19 PM
Mấy hôm nay nhỏ nhiều chuyện bệnh nhiều ghê, phải về má Hai chuyền nước và chích thuốc. Hôm thứ bảy, hứa với má Hai đi Siêu thị Miễn thế nên dù mệt trong người nhưng vẫn ráng đi để về bị bệnh và sau đó c̣n bắt đền má Hai nữa chứ!
Nhớ lại bữa trước khi mẹ vào pḥng thấy nhỏ nằm chèo queo, mẹ rất ngạc nhiên và bảo nhỏ này mỗi bữa chơi picachu th́ cười reo lên to ơi là to, sao nay lại lặng thinh vầy nè. Và mẹ rờ người nhỏ th́ thấy nóng ơi là nóng. Mẹ lau cho nhỏ và cho nhỏ uống thuốc, sau khi hạ sốt mẹ c̣n bảo nhỏ mở máy cho mẹ đọc tin tức về các thầy cô gần chỗ nhỏ ở đi du lịch rồi bị tai nạn. Trường mẹ mới đi và về chưa được một tuần. Nhỏ mở máy vào báo Tuổi trẻ và bật video nằm nghe đọc tin tức. Mẹ c̣n bảo cuộc sống thật chẳng biết đâu lường, thấy đó rồi mất đó, bởi vậy ḿnh phải trân trọng những ǵ ḿnh có. Nhất là t́nh cảm của người thân. Nghe lời mẹ nói, tự dưng đêm ấy trong giấc ngủ chập chờn, nhỏ có cảm giác như thần chết trong áo thụng đen, tay cầm lưỡi hái đến bên nhỏ để bắt nhỏ đi chứ, làm nhỏ la quá chừng và mẹ chạy vào, th́ ra nhỏ sốt lại và mê sảng. Thế rồi nhỏ được hộ tống lên nhà ngoại để má Hai trị bệnh.
Hôm qua, nhỏ vẫn c̣n bệnh chưa hết th́ Bụt điện tới nói nhiều lắm và rồi nhỏ với Bụt cùng khóc, để rồi sau đó cả hai lại làm lành. Bụt bảo là Bụt bị stress, nên bữa ấy khi gây với nhỏ rồi Bụt c̣n oánh lộn với anh Hai của ḿnh luôn..., cái ông Bụt này ḱ ghê!

CM4Q
31-05-10, 05:32 PM
Chúc Nhỏ nhiều chuyện mau khỏe để tiếp tục nhiều chuyện và ...tiếp tục bị phạt hihihi...

Mấy bữa vắng Nhỏ , Cô 4 cứ nghĩ Nhỏ đang nhiều chuyện ở chốn nào chớ hổng nghĩ là nhỏ bị bịnh nữa :D

Cuộc đời này đúng là không thể lường trước được chuyện ǵ .Cho nên ḿnh phải trân trọng nhưng ǵ ḿnh đang có

Chúc Nhỏ luôn vui và học tốt

hamy
31-05-10, 05:48 PM
Dạ, cảm ơn cô 4. Cô biết hôn mấy bữa trước nhỏ vào lớp thơ, định làm bài, bị thầy hăm phạt gấp đôi, tự dưng sợ quá ..., nàng thơ trốn nhỏ luôn! Và nhỏ trốn học, đi nhiều chuyện chỗ khác, để rồi sau đó bệnh luôn!

hamy
01-06-10, 08:22 AM
Mấy bữa nay nhỏ nhiều chuyện hổng có vào trang Web NQB nữa..., v́ hai bài thơ và một tin nhắn vào nick nhỏ của ba người ở trang Web đó...
Nhớ lại bài thơ ấy, đến giờ nhỏ cũng hổng hiểu nghĩa của nó, chỉ hiểu là người đó nói nhỏ vào đây để lả lơi, đùa cợt cùng trai đất Quảng và sau đó làm mấy người ấy đi tù. Đă vậy c̣n có thêm một bài thơ về táo bón (đă bị Admin xóa rồi) thấy mà ghê, c̣n tin nhắn th́ có ư chê cười nhỏ. Nhưng khi nhỏ kể cho Bụt nghe và vào đọc thử th́ Bụt lại nói khác, chẳng phải như nhỏ nghĩ mà là bài thơ ư của nó rất xấu xa, tục tằn. Bởi vậy, nhỏ làm hai bài thơ, một bài hồi đáp và một bài tỏ thái độ của ḿnh. Sau đó nhỏ nhắn lại ở chỗ đó luôn, dài tới một gang tay để nói lời chia tay. Bụt vào đọc và trêu nhỏ là khi viết, nước mắt nhỏ giống như rơi lộp đột hứng chắc cả tô, làm nhỏ cười h́ h́. Có ǵ đâu mà nhỏ buồn, tại thấy bài thơ nói thấy ghét nên nhỏ hơi gây sự tí thôi. Hổng thèm vào trang Web đó nữa, nhưng nhỏ cố t́nh để lại lời nhắn cằn nhằn tí chút. Vậy chứ mỗi khi lên mạng nhỏ cũng lén vào coi có ai nói xấu nhỏ hôn! Để rồi bật cười khi nghe ở đó gọi nhỏ là "Cơn sốt Tây Ninh". T́nh cảm người xứ Quảng ở đó thật nồng ấm, tại nhỏ ghét mấy người kia nên quơ hết cả Hội nghệ sĩ luôn! Vậy mà người ta hổng buồn nhỏ cơ chứ! C̣n nhắn tin và điện thoại đến Bụt hoài, làm Bụt cũng ganh tị thấy ghê! Biết vậy, nên nhỏ nhắn với Bụt nói với mấy người ấy là Hà My giờ ghét rồi, hổng vào đó chơi nữa! Bụt c̣n nhắc nhỏ mai mốt có muốn vào trang Wed nào, hăy nói cho Bụt kiểm tra hoặc cứ lấy số điện thoại và địa chỉ của Bụt đi, để có ǵ Bụt trả lời với người ta.

phale
01-06-10, 08:31 AM
Em cảm ơn cô đă thấu hiểu và cùng chia sẻ với em ...Cô ơi, tự dưng trong ḷng em có suy nghĩ ... nếu như có một điều ước, em xin ước cô là Bụt của em!

Ước chi có thể HM nhỉ?
PL vẫn thấy đằng sau những tâm sự ăm ắp này của Nhỏ là một HM hồn nhiên, trong trẻo.
Hôm nay chắc là hết bệnh rồi phải không HM?
Cố gắng giữ sức khỏe, học hành và giải trí điều độ nhé!

Trân trọng những ǵ đang có HM nhé. Chúc mọi sự an lành cho HM.

hamy
01-06-10, 09:26 AM
Ước chi có thể HM nhỉ?
PL vẫn thấy đằng sau những tâm sự ăm ắp này của Nhỏ là một HM hồn nhiên, trong trẻo.
Hôm nay chắc là hết bệnh rồi phải không HM?
Cố gắng giữ sức khỏe, học hành và giải trí điều độ nhé!

Trân trọng những ǵ đang có HM nhé. Chúc mọi sự an lành cho HM.

Dạ, cảm ơn cô, em giờ khỏe ơi là khỏe rồi, cô ơi!

hamy
01-06-10, 07:36 PM
Nhớ lại chuyện hồi sáng, nhỏ mắc cười ghê đi...và lêu lêu ông kẹ Bụt quá chừng luôn!
Chuyện là như vầy...Hồi sáng này nhỏ vào lớp thơ ghi bài nộp cho thầy, cô v́ trốn học lâu quá, sợ thầy, cô cho người khác ngồi chỗ của nhỏ th́ sao nè... Bởi vậy, khi làm bài xong, định đi kiếm người để nhiều chuyện. Tự dưng, nhỏ thấy mục giới thiệu thành viên có tên ngochai, nhỏ liếc sơ th́ thấy...Ủa lạ nha, cái người này sao lại có số điện thoại của ông kẹ Bụt nhà nhỏ. Mà địa chỉ ǵ xa lắc xa lơ. Ḱ ghê, hổng lẽ Bụt cho ai mượn số điện thoại để học thơ chăng? Hoài nghi vậy nhưng nhỏ cũng tranh thủ mét với thầy luôn (ai biểu nhỏ là nhỏ nhiều chuyện chi nè? Bởi vậy, hổng nhiều chuyện th́ hổng phải là nhỏ!)...Nhưng sau đó, nhỏ nghĩ lại hổng lẽ ông kẹ này giả bộ lấy tên khác đây ta? Nhất là bài thơ ở chữ kí của ổng, nhỏ thấy quen quen. Nhưng nhỏ biết ư ổng ưa chối lắm khi hổng có bằng chứng cụ thể, qua cái vụ ổng vào trang Web KV hôm trước. Xí, tưởng nhỏ ngu lắm hén. Ban đầu ổng chối quá chừng nhưng sau đó, nhỏ đưa dẫn chứng ra ...hết chối luôn! Nhớ lại vụ đó, tự dưng máu Selochom của nhỏ nổi lên. Nhỏ bắt đầu t́m hiểu từng bước một...Nhỏ liền vào NV th́ thấy ngochai, sau đó nhỏ vào trang Web NQB lại thấy ngochai, và rồi nhỏ hỏi ổng...bởi nhỏ biết ngoài ổng ra hổng ai biết nhỏ vào trang Web NQB cả. Nhỏ mới vừa hỏi tới, tự dưng ổng chịu liền..., ḱ ghê ta.... Hỏi ra mới biết, thầy NX vừa điện cho Bụt hỏi về ngochai, tự dưng ổng nói thầy lộn số...Thầy bảo số này đăng kí học thơ....Sau một phút ấp úng, Bụt nhà ta cũng nhanh nhảu trả lời thầy là...thằng bạn mượn để học thơ! Nhỏ nghe mắc cười ghê với ư nghĩ ...chắc ông kẹ này ganh tị với nhỏ khi nhỏ học tới lớp 5, c̣n ổng giờ mới... lẹt đẹt như con vịt bầu ở lớp vỡ ḷng, nên hổng dám ghi tên ḿnh, sợ bị nhỏ trêu rồi bắt buộc phải gọi nhỏ là....sư tỷ! Bởi vậy ghi tên khác nhưng lại quên mất cái tên ḿnh ghi ...nên khi thầy NX hỏi th́ cứ lớ ngớ!!! Làm nhỏ cười hở hết 15 cái răng luôn! Xí quên, nhỏ vừa soi gương và đếm lại tới 20 chục cái răng chứ hổng phải 15! H́...h́...

hamy
03-06-10, 04:47 PM
Hôm nay, chỗ nhỏ nhiều chuyện mưa to ơi là to. Ông trời cứ như đang hờn dỗi, muốn trút hết cả nước xuống để trừ hao cho những ngày nóng bức mà mọi người cứ kêu ổng măi, làm cho ổng ăn hổng ngon và ngủ cũng chẳng yên!
Sau cơn mưa, không khí thật dịu mát. Nhỏ nhiều chuyện ngủ hết một giấc dài và ngon thật là ngon...
Mấy hôm trước nhỏ lại trốn học nữa rồi...v́ một bài thơ đối...Giờ đây, tự dưng nhỏ mang trong ḷng cái cảm giác sợ công an bắt quá chừng luôn. Dù anh Nhỏ đă đọc và bảo nhỏ hổng có sao đâu...
Chuyện là như vầy...
...Bữa ấy, nhỏ đang nằm nghỉ trưa, chợt suy nghĩ được một câu đối và lật đật lấy viết ra ghi liền. Nhỏ thật tâm đắc với câu đó. Khi nộp bài cho thầy, nhỏ vô tư đi nhiều chuyện khắp nơi...Đến khi thầy SH vào nói nhỏ hổng sợ bị c̣ng sao? Nhỏ cũng chưa hiểu và hỏi lại th́ thầy NX giải thích làm nhỏ hết hồn về nội dung của nó. Nhỏ mang chuyện này hỏi mẹ: "Mẹ ơi, có bao giờ ai đó làm một bài thơ rồi bị công an bắt hôn mẹ?" Vậy mà mẹ nhỏ bảo là có và kể cho nhỏ nghe câu chuyện xa xưa thời mẹ c̣n đi học. Đó là một câu chuyện có thật...
...Mấy chục năm về trước, lúc mẹ nhỏ nhiều chuyện học lớp 10 ở trường cấp III Phú Khương- Ḥa Thành- Tây Ninh (Bây giờ được đổi thành THPT Lư Thường Kiệt) th́ có một cô đó học trên mẹ một lớp. Cô là học sinh giỏi Văn của tỉnh. Mỗi bài cô làm lúc nào cũng đạt được điểm 8 hoặc 9. Vây mà một hôm, có một bài cô ấy làm lại bị có điểm 6. Tự dưng cô rất buồn và ghi vào sách Văn bài thơ mà đến tận bây giờ mẹ vẫn thuộc:
"Người đi trước là những người ngu ngốc
Lớp đi sau tiếp bước cũng ngu khờ
Đường học vấn tưởng đâu là vinh quang rực rỡ
Nhưng thật ra tăm tối vô cùng
Bước đi lên c̣n muôn ngàn vấp ngă
Kẻ thành công ắt hẳn tổn thương nhiều!"
Thế rồi, khi cô lên lớp 11, nghĩa là một năm sau, khi mẹ vào học bài thơ ấy được phát hiện ra và công an đă tạm giữ cô khoảng 10 ngày để điều tra. (Thời ấy mới ḥa b́nh được vài năm, sách học cũng rất khan hiếm không như bây giờ, muốn mua lúc nào cũng được. Hồi ấy, nhà trường cho học sinh mượn sách để học.) Chẳng những thế, mà cả gia đ́nh cô ấy cũng bị liên lụy luôn. Sau khi điều tra kĩ càng, công an trả tự do cho cô và cô ấy phải đứng trước toàn trường - ngày thứ hai, sau khi chào cờ xong để nói lên lời xin lỗi, v́ lí do quá uất ức v́ bài làm của ḿnh bị cô giáo cho điểm thấp mà hổng chỉ ra chỗ sai, nên cô ghi vậy...
Nghe mẹ kể, nhỏ nhiều chuyện càng sợ dữ...Nhất là chiều hôm trước, tự dưng nhỏ đi học thêm về, gặp một chú trong sắc phục công an ghé nhà từ trước. Nhỏ sợ quá, định quay xe ra đi trốn, nhưng lỡ trớn nên vào chào chú... Ai dè đó là bạn của ba, mới chuyển về làm công an G̣ Dầu nên trên đường đi làm về nhà ghé thăm gia đ́nh nhỏ! Hú hồn...
Bởi vậy, mấy bữa nay nhỏ cứ mang trong ḷng nỗi sợ ấy, nên thơ chạy trốn nhỏ mất rồi...Dù cho anh Nhỏ của nhỏ bảo hổng có sao đâu, nhưng nhỏ vẫn cứ sợ sợ, hổng dám vào nên trốn học và đi nhiều chuyện bằng thơ!
Nhắc lại cái vụ nhiều chuyện, nhỏ thấy mắc cười ghê đi...
Mấy người xứ Quảng cứ điện thoại cũng như nhắn tin đến Bụt hoài nên nhỏ nghĩ lại, giờ hết giận luôn và lại vào đó nhiều chuyện tiếp. Giống như hôm ấy, nhỏ cũng làm bài thơ và sau đó viết một đoạn văn dài cũng gần cả gang tay để xin lỗi Hội NS ở chỗ đó (dù người ta hổng trách nhỏ, nhưng nhỏ cũng xin lỗi trừ hao!). Nhưng nhỏ vẫn nhớ để trừ ba người kia ra. Ba người làm nhỏ giận nhỏ hổng có xin lỗi đâu nha. Vậy mà một người trong ba người mà nhỏ ghét, lại cười h́ h́ bảo là tính thử nhiệt nhỏ chơi. Nào ngờ nhỏ này bị sock. Xí, chắc tại ổng đọc mấy ḍng dài cả gang tay nhỏ ghi lại mà c̣n biểu lộ bằng màu đỏ nữa đó (biểu tượng thái độ tức giận ghê lắm). Bởi vậy, cứ nghĩ nhỏ buồn ơi là buồn. Nào hay biết nhỏ thấy ghét nên viết vậy thôi chứ buồn ǵ nè...Thế rồi, "cơn sốt Tây Ninh" lại hết giận và trở về, lại được mọi người chào đón nồng nhiệt ghê đi...

hamy
04-06-10, 08:53 PM
Chẳng biết thế nào mà mấy hôm nay trong ḷng nhỏ nhiều chuyện có chút ǵ đó bực dọc. Bởi vậy, một câu nói của ai hơi khó nghe một tí là nhỏ gây sự liền và hổng thèm nhịn...
Nhỏ vốn là một nhỏ lơ đăng, bởi vậy, khi vào các trang web nào th́ cứ ngay mục đó mà đi chứ ít có lang thang qua chỗ khác, để t́m hiểu thế giới xung quanh đó ra sao nữa...
Nè nha, ở trang tinhiu, nhỏ vào mục thơ t́nh, ATCT th́ học thơ Đường, thỉnh thoảng ôn luyện thêm vài bài, KV th́ học lại thơ tự do, NQB th́ trả lời thơ và rồi NV là nơi nhỏ nghỉ ngơi ở mục tùy bút sau một ngày lang thang! Đôi khi, nhỏ vô t́nh lướt qua các mục khác nhưng rồi sau đó cũng quên luôn...
Giờ đây, nhỏ mang tâm trạng gây hấn ấy vào tinhiu, để rồi gây lộn hết người này đến người khác...Và sau khi cuộc chiến đă tàn, chiến lợi phẩm nhỏ thu được là một chiến binh bại trận, áo giáp tả tơi đang nằm dưỡng thương ở NV, nơi ánh trăng tṛn đầy tỏa sáng xuống vườn thơ, và cả nhà của nhỏ h́nh như được bao bọc bởi ánh sáng ấm áp của trăng! Về nơi đây, nhỏ có cảm giác thật b́nh yên trong ḷng mẹ, cũng như ṿng tay yêu thương của mọi người...
Không gian ở đây thật yên b́nh, c̣n ở trang tinhiu sao lắm chiến tranh. Một câu nói sock cũng gây nên sóng gió, một lời thơ châm chọc cũng tạo trận cuồng phong...Tự dưng, nhỏ có cảm giác ḿnh sao giống nhân vật Đônkihôtê khi đi hành hiệp giang hồ quá...Mà thời đại ngày nay làm ǵ c̣n mụ phù thủy cũng như gă khổng lồ hung ác, cho nên cuối cùng chỉ là ảo tưởng mà thôi...Và khi đến cuối đời, nhân vật ấy cũng nhận ra sai lầm của ḿnh. C̣n riêng nhỏ...cả trăm ngàn lần nhỏ suy nghĩ và đều thấy ḿnh chẳng sai...dù dôi khi, nhỏ thấy ḿnh thật nóng vội...
Ở tinhiu, cho nhỏ hiểu đó là một xă hội với đủ thành phần trí thức có, giang hồ chợ búa cũng có luôn. Và đặc biệt là những con người tự cao, tự đại thật nhiều...Bởi thế, tự dưng ḷng nhỏ thật bực dọc mất cả hứng làm thơ. C̣n nơi đây th́ nhỏ mang cảm giác nhỏ bé, hổng dám vào vườn thơ chơi v́ sợ bị sai...đành rút ḿnh vào tùy bút... C̣n ở ATCT th́ nhỏ lại mang cảm giác của một nhỏ học tṛ cá biệt, chuyên trốn học để rồi bị thầy cô phạt, và mỗi lần nhỏ làm bài để nộp trong đầu nhỏ lại vang lên năm chữ: "Coi chừng công an bắt!"...Nhỏ sợ ghê đi...Dù hôm nay chuyện đă qua mấy ngày rồi, nhưng sao ḷng nhỏ vẫn c̣n hoài nỗi lo ấy!
Rời thế giới mạng, nhỏ trở về với cuộc đời thật, nhỏ lại mang cảm giác xót xa khi nghĩ ḿnh chẳng khác nào cô bé bán diêm...Nhưng ở đây, nhỏ đỡ hơn một tí là được sống trong ṿng tay yêu thương của bà ngoại và mẹ cũng như c̣n được đi học...C̣n ba ư? Sao giống ba của cô bé bán diêm! Nhỏ thật đau ḷng cho cô bé ấy trong đêm giao thừa giá lạnh, thời gian mà mọi người thân cùng nhau sum họp để đón giao thừa, riêng em bé ấy, dù đang đói đến lả người vẫn phải phơi ḿnh trong lạnh giá của đêm đen để bán từng bao diêm...Bán chưa được, em chẳng dám về nhà v́ sợ bố đánh đập và chửi mắng khi không có tiền cho ông uống rượu...Để rồi, cuối cùng em phải chết v́ giá lạnh trong tay là những que diêm thắp sáng cho những ước mơ của ḿnh...

CM4Q
04-06-10, 09:09 PM
Đúng là...nhỏ nhiều chuyện nà .Đi nhiều vậy hổng mỏi chân sao Cưng ??? Nếu Cưng để dành thời gian đó lên núi vô động luyện ...ĐL th́ hay biết mấy :luoi:

Nè ...:telephone: có mần được bài nào chưa ??? Nếu chưa th́ ...về nộp bài nhanh lên , tối Cô 4 dźa mà hổng có bài là ăn đ̣n đó nghen

Bé ơi , chiến tranh hay ḥa b́nh đều do ḷng người mà ra .Kẻ nào gieo gió th́ sẽ gặt băo .Cứ nghĩ đơn giản để ḷng ḿnh nhẹ nhàng thanh thản trước mọi việc hen Bé .Uhm....mà Bé đă có kết quả thi tốt nghiệp chưa ??? Và khi nào th́ thi tuyển ...??? Cố gắng nha .Bữa nay Cô 4 nhận được tin đứa cháu vừa thi xong PTTH , Làm bài tốt ...nghe nó báo rất khả quan . Thấy ḷng vui vui....:p Tụi nhỏ thi mà Cô cứ nghĩ là ...ḿnh đi thi không hà ,cũng nôn nao sốt ruột ...chờ...qua rồi vẫn tiếp tục chờ nhưng với tâm trạng nhẹ nhàng hơn ...Hihih...Cô 4 bị lây cái bịnh nhiều chuyện của nhỏ rồi nà ... Thôi Cô 4 chuẩn bị bay đây , bữa nay làm trễ 2 tiếng nên giờ này mới rảnh mà nhiều chuyện đó .Chúc Bé buổi tối an lành

hamy
04-06-10, 09:38 PM
Cảm ơn cô 4, em hổng có thi cô ơi. Cấp II khi vào cấp III chỉ xét tuyển thôi hà, và đến giờ này nhỏ cũng chưa biết ḿnh học ở trường nào nữa v́ chưa có kết quả. Chúc cô buổi tối vui vẻ và sức khỏe tốt nha cô!

CM4Q
04-06-10, 09:56 PM
Cảm ơn cô 4, em hổng có thi cô ơi. Cấp II khi vào cấp III chỉ xét tuyển thôi hà, và đến giờ này nhỏ cũng chưa biết ḿnh học ở trường nào nữa v́ chưa có kết quả. Chúc cô buổi tối vui vẻ và sức khỏe tốt nha cô!


Vậy th́ ...sướng hén . Hổng thi hổng Stress ...:luoi:

Giờ th́ Cô bay thiệt nà .Good Night Nhỏ

hamy
04-06-10, 11:12 PM
Vậy th́ ...sướng hén . Hổng thi hổng Stress ...:luoi:

Giờ th́ Cô bay thiệt nà .Good Night Nhỏ

Chúc cô vui thật vui nha!

Nhím con
05-06-10, 01:13 AM
HM ui, h́nh như HM c̣n 5 lớp nữa á, HM trốn 1 tuần rùi đó nha, hihi !... ;) :D

Chúc bé ngủ ngon và cuối tuần thiệt là vui vẻ !...

hamy
06-06-10, 07:52 PM
Mấy hôm nay nhỏ trốn cả nhà, bỏ trường, bỏ lớp để đi gây lộn, rồi mang thêm cục tức vào ḿnh...Bởi lẽ, họ là những người bè phái, nịnh nọt, ỷ quyền, c̣n nhỏ th́ chỉ là một con ngốc mà thôi!
Thật đáng buồn khi "bị cáo lại là quan ṭa"!...Đôi khi nhỏ thấy thế giới ảo hay cuộc sống đời thường vẫn thế...cũng tranh giành, bè cánh, quyền lực...Để làm ǵ cơ chứ, có lẽ để tự khẳng định ḿnh chăng, chứ ở thế giới ảo họ được những bổng lộc ǵ? À mà có...có lẽ họ được thiên hạ tung hô, tâng bốc như một vị thánh, c̣n người thấp cổ bé miệng như nhỏ th́ là một kẻ gian ác nhất! Nhỏ thật buồn cười cho t́nh đời...Điều đáng tiếc của nhỏ là lại lôi Bụt vào trong cuộc để chịu vạ lây với ḿnh. Mà ông già Bụt này cũng ḱ, người lớn ǵ ban đầu đềm đạm khuyên nhỏ hoài là đừng gây nữa, nhưng rồi sau đó ổng bị nhỏ dụ rồi theo nhỏ gây với người ta luôn, mà lại gây với một kẻ chức trên cả Mod! Thôi giờ nhỏ ghét trang Web đó rồi, nhỏ hổng vào chỗ ấy nữa đâu, toàn là những nhân vật xu nịnh thời Chu Văn An không hà, c̣n người hiền th́ chẳng bao nhiêu!
...Hôm nay, nhỏ - một tên lính bại trận sau những ngày lang thang giờ lại về đến nhà ḿnh, bên cạnh những người thân luôn lắng nghe và thấu hiểu nhỏ, để nghe một chút b́nh yên, tĩnh lặng trong tâm hồn và chợt thấy thân thương, gắn bó làm sao! Vậy mà ta cứ bỏ nhà lang thang măi!

CM4Q
06-06-10, 08:42 PM
Nhỏ nè...Cô 4 tặng cho nhỏ câu ngạn ngữ của Tiệp " Ở đâu cũng tốt , nhưng ở nhà vẫn tốt hơn "

Bé nên chọn 1 nơi là nhà của ḿnh và hăy chăm chút cho ngôi nhà đó ,Nhỏ sẽ có niềm vui thực sự .Về lớp làm bài đi nà .Mọi người đang chờ Nhỏ đó

Chúc Nhỏ luôn vui khỏe

hamy
06-06-10, 11:45 PM
Cho em thiếu lại đi cô 4 ơi! Hôm nay tên lính bại trận này đang nằm dưỡng thương cô à. Ngày mai em sẽ bế quan luyện ...thơ nha cô!

hamy
09-06-10, 08:07 AM
Mấy hôm nay nhỏ thấy ḿnh làm những chuyện thật là vô ích...Vào trang web đó chi để rồi gây nhau lung tung vậy nhỉ? Có lẽ nhỏ bất b́nh v́ những người trong đó ư? Giờ nghĩ lại, thật ra chỉ một kẻ chẳng ra ǵ thôi. Nhưng rồi nhỏ làm vậy để được ǵ cơ chứ, khi nhỏ đă xác định đó là cuộc đấu không cân sức, khi bị cáo lại là một quan ṭa. Đó là một điều hài hước nhất mà có lúc nhỏ nghĩ chưa bao giờ xảy ra với ḿnh đâu. Nhỏ thật buồn cười cho chính ḿnh. Đâu cần thiết phải vào một trang web mà nơi ấy có một kẻ chẳng ra ǵ...
"Nực cười hai chữ phép vua
Ở nơi xa tít c̣n thua lệ làng
Dung cho một kẻ ngang tàng
Ra oai cho thấy ta hàng Admin".
Mà lạ nha, nhỏ giận ǵ nè, thiếu ǵ trang web để ta thư giăn, chứ đâu nhất thiết phải là trang tinhiu đáng ghét đó. Hay nhỏ là người mê danh vọng? Ham cái chức Mod bù nh́n ở đó? Vào đấy để rồi mệt mỏi thêm, nàng thơ cũng chạy trốn mất rồi để trong ḷng nhỏ sao nghe chua chát thế này nhỉ?
Biết là vậy, nhưng nhỏ thấy ḿnh chẳng là ǵ cả khi đấu tranh cho các thành viên trong trang ḿnh quản lí. Vậy c̣n lưu luyến làm ǵ nữa mà phải hao hơi tổn sức vậy chứ? Các bài học đang chờ nhỏ ở trường, thầy cô chờ nhỏ nộp bài sao nhỏ lại vướng vào những chuyện không đâu cho mệt mỏi vậy nhỉ? Nhỏ có cảm giác ḿnh là một chàng đonkihôtê mất rồi...!
Thôi hăy xóa cái trang ấy ra khỏi kí ức ḿnh đi nhá để mà lo học bài và làm bài, lớp học đang chờ ta ở đấy...
Nhỏ cũng thấy ḿnh thật lạ lùng. Người ta học thơ Đường để luyện cho ḿnh tính kiên nhẫn, c̣n nhỏ, vẫn chứng nào tật nấy, chẳng thể nào giấu đi bao cảm xúc của ḿnh. Khi vui th́ nhỏ cười h́ h́, c̣n khi buồn lại hu hu khóc. Đă đôi lần nhỏ cố tập cho ḿnh giấu đi bao cảm xúc nhưng nào có được đâu? Nhỏ không tài nào làm được, khi một người mà nhỏ ghét cay ghét đắng lại tay bắt mặt mừng, cười cười, nói nói...Nó cứ như là ḿnh đang là một kẻ hai mặt. Như vậy, sao nhỏ thấy đau đớn làm sao! Chẳng thà không nói tới, không giao tiếp như vậy c̣n hay hơn...Và chính v́ điều này mà nhỏ hay bị mẹ la và cũng chính điều này mà làm thơ Đường hay bị sai chăng? Tâm hồn bất an, không thanh tịnh..., giờ nghĩ lại nhỏ thấy ḿnh có lỗi với nàng thơ và cả với thầy, cô ḿnh quá...
Hay nhỏ đang ngộ nhận giữa cuộc sống ảo và cuộc đời thật, khi đă đôi lần nhỏ lớp trưởng đấu tranh để bênh vực cho các bạn trong lớp của ḿnh? Nhưng đấu tranh với những người biết lắng nghe và thấu hiểu c̣n ở đấy... nhỏ đúng là một tên ngốc nhất thiên hạ!!!

hamy
11-06-10, 08:01 AM
Mấy hôm nay, nhỏ nhiều chuyện theo mẹ và ngoại đi dự mấy cái đám tang của người bà con, rồi vào đây, nghe nhà anh NS có tang..., vẫn biết là con người chẳng thể nào thoát được những chuyện sinh, lăo, bệnh, tử nhưng sao ḷng thấy buồn ghê đi...
Nhỏ chẳng hiểu lắm chuyện người lớn, nhưng nghe ngoại kể và nhỏ cũng thấy rằng v́ danh lợi, tiền tài vật chất mà anh em chẳng thèm nh́n mặt nhau, cho đến khi người kia chết đi mà cả hai người - anh và chị vẫn không đến thắp một nén nhang nữa cơ chứ? Tiền bạc đă biến người ta thành những kẻ quên cội nguồn hết ư??? Thật đáng buồn cho t́nh đời! Nhỏ hay nghe ngoại nói như vậy, nhưng giờ nhỏ chứng kiến khi đi đám tang cùng ngoại... C̣n đâu câu nói của người xưa "Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ"? Chẳng lẽ ḿnh là con người mà c̣n thua cả con ngựa ư???

hamy
11-06-10, 11:49 AM
Mấy hôm nay nhỏ vắng bận hổng có ở nhà, vậy là ba cho cháu ổng mượn máy chơi vơ lâm truyền ḱ bị virus làm mất hết các dữ liệu của mẹ mà nhỏ mang ra ở ổ C. Mà cũng xui cho nhỏ khi của người ta ở ổ D tự dưng mang ra ổ C để sắp xếp lại định mang vào nhưng quên và rồi giờ nhỏ phải đánh lại hết các giáo án cho mẹ, thê thảm cho nhỏ ghê nè! Hu hu, có ai khổ như nhỏ hôn??

hamy
12-06-10, 08:16 AM
Nhỏ vốn là một nhỏ tùy hứng, làm việc ǵ thích th́ làm cặm cụi ngày đêm, c̣n không thích th́ hổng làm...Kỳ ghê...Đă bao lần nhỏ vạch ra cho ḿnh kế hoạch rơ ràng, nhưng rồi nào có làm được đâu...Nhỏ cũng chẳng hiểu ḿnh sao nữa. Nhớ lại trước kia, khi nhà nhỏ c̣n cho thuê truyện, khi mẹ cập nhật thêm khoảng 50 bộ truyện t́nh cảm, nhỏ lén đọc hết trong ṿng mấy ngày...Đôi khi, nhỏ nghĩ sao ḿnh không thực hiện những việc mà ḿnh vạch ra với niềm đam mê như vậy nhỉ??? Và rồi nhỏ tự biện hộ cho ḿnh để cuối cùng nhỏ đành ...bất lực với ḿnh luôn!

VỀ MIỀN TRUNG
12-06-10, 08:46 AM
Thầy gom mấy bài thơ của nhỏ lại 1 chỗ rồi. Sau này nhỏ cứ post vào chỗ ấy nhé.

hamy
12-06-10, 08:51 AM
Đôi khi nhỏ thấy tính t́nh của ḿnh cũng ḱ ghê đi...
Hôm ấy, chuẩn bị đi về ngoại thấy ba đang nhậu với chú N ở bác Hai, tự dưng nhỏ liếc chú có nửa con mắt, vậy mà chú cũng cười? Có lẽ cười nhỏ là trẻ con hay cười ǵ nhỏ đây? Mà chú làm ǵ hổng biết nhỏ ghét những người rủ ba nhỏ nhậu lắm v́ ba nhỏ có tật nhậu say xỉn về ...th́ nhà nhỏ có chuyện...
...Bởi vậy, tự dưng nhỏ ghét chú N nhiều ghê..., mà không phải chuyện này đâu, nhiều chuyện lắm, nhất là việc chú thân với mấy bà cô của nhỏ, hay mượn cớ để mấy bả kêu nhỏ - dù rủ nhỏ đi ăn - xí, nhỏ gần có đi rồi...Tự dưng nhỏ thấy ḿnh sao ghét hết cả chùm tới mấy người luôn! Nhỏ chẳng hiểu sao chú hay làm thân với mấy cô của nhỏ- những người mà nhỏ hổng thích...Có lẽ chú thấy đó là người hậu thuẫn đắc lực cho chú hay sao? Chú ơi, nếu chú nghĩ vậy là chú lầm rồi hen, nhỏ là người ghét ai th́ ghét đến chết vẫn c̣n ghét ơi là ghét...(Ủa mà chết rồi sao ghét được? Nếu có kiếp sau nhỏ ghét tiếp!)
...Nhưng đôi khi, nghĩ lại, nhỏ thấy chú ngoài mấy chuyện kia ra chú cũng đâu có đáng ghét...Và cũng v́ chuyện này ông kẹ Bụt hay gây với nhỏ...Mà thôi, nhỏ chẳng cần hiểu thế nào, giờ nhỏ cứ biết là ḿnh ghét vậy đó!

hamy
12-06-10, 08:53 AM
Thầy gom mấy bài thơ của nhỏ lại 1 chỗ rồi. Sau này nhỏ cứ post vào chỗ ấy nhé.

Dạ em thấy rồi, thầy ơi. Mấy hôm nay em hổng có tâm trạng làm bài thầy ơi, nên bỏ trường trốn lớp...

hamy
14-06-10, 07:56 AM
Hôm qua, mẹ của nhỏ nhiều chuyện đi họp lớp đại học, c̣n nhỏ th́ về nhà ngoại phụ để chuẩn bị cho đám giỗ ông ngoại. Nói là phụ cho oai chứ nhỏ chuyên môn phụ niêm nếm coi có ngon hôn mà (giống ăn vụng quá hà)...
Nhớ lại cái chuyện họp lớp của mẹ nhỏ mắc cười ghê đi...
Thầy lớp trưởng của mẹ hẹn mẹ cùng mấy cô ở "Nhà tôi" - Đó là một quán ăn vậy mà hổng nói rơ, điện thoại bảo tập trung ở nhà tôi nha! Thế mà mẹ và mấy cô cứ t́m nhà ổng gần chết, tới hơn 30 phút thấy lâu quá, ổng điện lại th́ mới hay là quán ăn chứ chẳng phải nhà ổng, làm cả nhóm cười muốn bể cả bụng luôn! Mẹ c̣n kể là la ổng quá chừng, ai biểu hổng nói rơ ràng chi! Sau đó c̣n phạt ổng đăi cả chầu karaoke nữa, làm nhỏ cứ tưởng hôm đó là ngày 8/3 chứ! Tội nghiệp thầy quá, bị mẹ và mấy cô ăn hiếp thấy ghê! Vậy mà mấy thầy khác hổng có bênh ǵ hết c̣n phụ ăn hiếp thêm!

hamy
16-06-10, 09:46 AM
Hôm nay là ngày mùng 5, ngày Tết giữa năm...Mấy nhỏ bạn réo gọi đi vườn quá chừng, riêng nhỏ nhiều chuyện lại chẳng muốn đi, với lại mẹ bảo mấy ngày này ra đường mấy đứa chạy xe ẩu lắm nên hổng cho đi. Mà lạ nha, nhỏ về ngoại th́ mẹ cho đi! Nhỏ cũng chạy xe chứ bộ sao mẹ hổng nói ǵ cơ chứ? Chắc mẹ hổng muốn nhỏ nhiều chuyện tụm năm tụm ba đi chơi chứ ǵ! Tại nhỏ cũng hổng thích đi chơi chứ nếu đi nhỏ giả bộ mẹ xuống nhà nhỏ M rồi thăng luôn sao mẹ biết nè! Nhưng nhỏ hổng thích vậy, nhỏ không thích đi chơi mà trong bụng cứ thấp thỏm v́ dối mẹ sợ mẹ biết như vậy mất cả vui!
Mấy hôm nay tâm trạng nhỏ chẳng b́nh thường, mở máy lên chợt nghe cảm giác mấy bộ giáo án của mẹ cứ như đè nặng trên vai nhỏ, nhỏ đánh được mấy ḍng lại nghe mệt mỏi làm sao! Vậy mà bữa ấy hùng hồn tuyên bố là một ngày nhỏ đánh 20 trang! Nhỏ thấy ḿnh nói thách dễ sợ luôn á! Chẳng biết tự lúc nào nhỏ có cảm giác ḿnh mang họ Hứa! "Con ma nhà họ Hứa"! Ghê quá!
Nhắc lại chuyện này, nhỏ ức ghê lắm, ba của nhỏ chuyên gia..., hễ nhỏ đi ra khỏi nhà là ổng cho cháu ổng mượn máy chơi Vơ lâm, v́ ổng nói chơi vậy hổng tốn tiền bởi mạng của mẹ là giáo viên hàng tháng chỉ có 50.000đ. Sao ba hổng nghĩ lại cho nhỏ, giờ cháu ổng làm mất hết mấy tư liệu của mẹ cũng như của nhỏ rồi nè! Nhớ lại bữa đó, nhỏ thèm đập luôn cái thùng CPU luôn cho nát tan trước cửa nhà cho mấy bà cô thấy, nhưng kịp nghĩ lại...Ḿnh làm vậy th́ chắc chắn sẽ ăn đ̣n và rồi hư hại đồ của ḿnh, ngoại mua chứ ba có mua cho ḿnh đâu...Và nếu ḿnh làm vậy th́ hổng có mạng nữa để ḿnh lên chơi...nhưng giờ mỗi khi mở máy lên, sao nhỏ chán quá...Nỗi buồn này biết tỏ cùng ai đây! Với Bụt ư? Cũng bảo là tại nhỏ lôi ra ổ C chi? Rồi bảo nhỏ cố đánh lại từ từ, hổng ấy gởi xuống cho Bụt đánh dùm, nhỏ muốn gởi lắm chứ, nhưng sợ mẹ biết sẽ la nhỏ. Sao nhỏ làm những ǵ mờ ám nhỏ hay sợ người khác biết quá hà. Thôi th́ nhỏ tự nhủ ḿnh ráng lên, đánh lại từ từ ...nhưng ḱ ghê, nhiều chuyện th́ được mà đánh th́ hổng được nè, nghe mệt mỏi quá! Hu...hu..

hamy
17-06-10, 08:51 PM
Tự dưng lúc này nhỏ hổng có tâm trạng làm thơ ǵ hết hà! Nàng thơ cứ như chạy trốn nhỏ mất rồi, giờ nhỏ nghe mệt mỏi làm sao ấy! Hổng biết thầy, cô có giận nhỏ hôn nữa...Đă bao lần nhỏ cố vắt óc làm bài thơ lớp 6 nhưng rồi sao thấy ḱ ḱ hổng được...Nhỏ cũng chẳng hiểu ḿnh sao nữa, giờ chỉ thấy đầu óc nhỏ là con số không to tướng...

hamy
17-06-10, 09:08 PM
Trong đầu nhỏ giờ đây cứ lẩn quẩn chuyện của ngoại kể không hà! Chuyện cách đây gần 10 năm cậu Út nằm ở trung tâm chỉnh h́nh do bị tai nạn đụng xe, lúc trước hoàn cảnh gia đ́nh thật nghèo túng, ngoại được hết người này đến người khác giúp đỡ mà chẳng cần cho biết địa chỉ để tạ ơn. Người ấy c̣n bảo ngoại cứ giúp đỡ lại những người khác khi ngoại có ăn. Vậy là ngoại cứ canh cánh bên ḷng món nợ ân t́nh ấy cho nên khi thấy con ông Út khổ khi đám tang xong c̣n mang nợ ngoại t́m cách xin má Hai tiền để giúp lại...Đă vậy, ngoại c̣n vận động các d́ con của ông 5, bà 2, và nhà ngoại là ông sáu giúp đỡ. Trong khi ấy bà 3, ông 7 là anh chị ruột của ông Út, họ vẫn thờ ơ tới đám tang cũng chẳng thèm đi nữa. Ngoại chỉ là chị dâu, c̣n ông ngoại th́ đă mất từ lâu...Sao họ vô t́nh như vậy nhỉ? Bởi vậy, bữa đám giỗ ông ngoại, nhỏ thấy ông 7 đi, tự dưng sao nhỏ ghét ông 7 dễ sợ. Một người không t́nh nghĩa, v́ tranh giành đất mà quên hết nghĩa anh em!

hamy
19-06-10, 06:11 PM
Hôm nay nhỏ nhiều chuyện đi học thêm môn Văn, cô cho đề "Cảm nhận chân thực về một người mà em yêu quư nhất". Đă thế, cô c̣n gợi ư cho nhỏ làm về ba của ḿnh...Sao nhỏ nghe chua chát quá. Nhỏ chợt nhớ lại h́nh ảnh người cha trong bài văn của Nguyễn Thị Hậu lớp 10A2 đă được Báo Tuổi Trẻ đăng lên năm 2006 mà mẹ nhỏ đă mang về cho nhỏ xem! Người ấy sao vĩ đại quá, đáng cho con ngưỡng mộ. Thế nhưng, sau đó nhỏ ngỡ ngàng khi nghe mẹ bảo trong cuộc sống đời thường người cha ấy không như vậy mà lại là một người vào tù ra khám. Dẫu sao, người ấy cũng vĩ đại khi hết ḷng lo cho con, dù thực tế cuộc sống có nghiệt ngă đi chăng th́ ông vẫn là h́nh ảnh đẹp trong mắt các con...C̣n nhỏ ư??? Nhỏ thấy thật năo ḷng khi nghe chuyện người và ngẫm lại chuyện ḿnh!

hamy
22-06-10, 08:22 AM
Nhỏ chẳng hiểu sao mấy đứa bạn của nhỏ chơi game giỏi ơi là giỏi đến nổi ghiền luôn...C̣n nhỏ th́ chơi dở ẹt, dù đôi khi nhỏ ráng để tâm vào nó. Vậy mà hồi ấy khi Bụt tải bom cho nhỏ, cho nhỏ picachu, tạo nick cho nhỏ vào nông trại vui vẻ và hướng dẫn nhỏ chơi để rồi hoảng hồn khi thấy nhỏ miệt mài, sợ nhỏ sẽ bắt đền v́ Bụt làm cho nhỏ ghiền...Nhỏ buồn cười cho cái ông già lẩm cẩm này ghê đi. Những tṛ chơi vậy mà ổng cũng bị ghiền. Hằng ngày đến công ty có khi làm đầu tắt mặt tối hổng kịp thở, có khi ở chơi game không hà, công ty ǵ ḱ ghê. Đôi khi nhỏ nghĩ, ḿnh hổng ghiền mấy tṛ chơi ấy nhưng ghiền cái khác..., đó chính là ghiền nhiều chuyện. Nhỏ có thể nhiều chuyện tới bụng đói cũng quên ăn luôn. Tự dưng viết đến đây, nhỏ chợt thấy buồn cười. Nguyễn Trăi đă từng tới bữa quên ăn...v́ lo cho đất nước, c̣n nhỏ tới bữa quên ăn v́...lo nhiều chuyện. H́...h́...Mà cũng lạ nha, ai quen nhỏ cũng lây bệnh nhiều chuyện của nhỏ hết hà! Hổng biết tại sao! Bởi vậy, khi thấy ai nhiều chuyện quá, nhỏ lại nghĩ...hổng biết người này có bà con với ḿnh hôn vậy ta?

hamy
25-06-10, 07:35 AM
Mấy hôm nay nhỏ nhiều chuyện hay về nhà ngoại chơi tới tối mới về...V́ ngoại yếu lắm, chơi với ngoại đặng ngoại có ǵ th́ điện cho người lớn hay. Nhỏ chơi tới khi Má Hai đi làm ở bệnh viện về th́ nhỏ mới về, ngày nào cũng thế...Ngoại của nhỏ yếu vậy chứ cũng hay kể chuyện đời, những cuộc sống xung quanh mà ngoại chứng kiến cho nhỏ nghe...Tự dưng, sống gần người già nhỏ có cảm giác ḿnh cũng trấm tư theo...Nhưng đi th́ thôi, mỗi khi về nhà, nhỏ thấy cảnh nhà trong ḷng mang cảm giác muốn ở trên ngoại luôn...

hamy
29-06-10, 10:11 PM
Đất trời Tây Ninh vào hạ nên mưa gió thất thường, nắng th́ gay gắt, mưa th́ to ơi là to, làm nhỏ nhiều chuyện cũng bị thay đổi theo...Chính v́ thế nên lười ơi là lười...Hôm nay, khi hết bệnh, nhỏ về ngoại chơi và khi về nhà ghé nhà nhỏ Bagiawadat định khoe áo mới mà nó về ngoại, hổng có ở nhà. Trên đường về nhà, nhỏ nghĩ mà thấy buồn cười..., ủa ḿnh sao giống như anh chàng trong truyện cười "Lợn cưới, áo mới" đă học ở 6 quá vậy ta? Chợt nhớ lại mấy hôm trước mặc áo mới lại nhà nhỏ M khoe ai dè nó mượn nhỏ mua dùm vải giống y và đặt may y chang vậy luôn. Tự dưng nhỏ Bagiawadat làm ḿnh phồng mũi ghê đi...Để hôm nay hổng có nhỏ ở nhà, th́ ḿnh lại thấy buồn cười khi mang cảm giác giống anh chàng khoe áo!

hamy
30-06-10, 04:27 PM
Hôm nay, một ngày mà nhỏ nhiều chuyện cảm thấy bao vui buồn lẫn lộn...Đi lang thang vào các trang web đọc lại những bài thơ ḿnh làm và rồi cũng thấy chán ngán...Một ngày hổng về nhà ngoại sao lại thấy buồn tênh! Nhỏ cũng chẳng hiểu ḿnh nữa, có khi thấy nỗi buồn không tên như len nhẹ vào hồn...
Nhớ chuyện hồi sáng, khi đang nằm nhiều chuyện trên điện thoại với Bụt, th́ ông kẹ này nhắc hỏi thăm chú N, bỗng nhiên, tí nữa nhỏ ra trước nhà bà cô mua bún riêu lại gặp chú và được chú trả tiền cho...Tự dưng, nhỏ mum mà nghe sao dở ẹt, hay là nhỏ cảm giác ḿnh đang nợ chú? Nhỏ cũng hổng biết nữa. Nhỏ M - Bagiawadat mà biết chuyện này thế nào cũng nói nhỏ tửng - v́ nó thường nói - người ta trả tiền là ăn phải cho ngon, vậy thiên hạ mới ngán chứ! Nghĩ cũng lạ, giữa nhỏ và bagiawadat tính t́nh khác nhau ghê đi vậy mà hai đứa lại thân nhau cơ chứ!
Sao nhỏ thấy sợ ông kẹ Bụt quá chừng luôn, v́ ổng nhắc ai là nhỏ gặp ngay người đó. Nhỏ để ư mấy lần đều y chang như vậy hết. Hồi sáng ổng vừa nhắc chú N th́ nhỏ lại gặp và ổng cũng nhắc anh L th́ giờ nhỏ buồn buồn lên yahoo cũng gặp ảnh vừa thi xong! Nhỏ thấy ớn ông kẹ Bụt ghê đi! Nhớ lại hôm đó nhỏ nấu cơm bị ổng trù cho sống, nhưng nhỏ thách ổng v́ nấu cơm điện th́ làm ǵ có vụ sống trừ khi bị cúp điện...Ai dè, một hồi cơm mấy lớp luôn và sống nhăn. Mà lạ nha, điện hổng cúp, nồi cơm điện đâu có bị hư, ai nấu cũng hổng sao, riêng nhỏ th́ bị ...Làm nhỏ giận ổng luôn, cái ông wỉ thấy ghét!

hamy
02-07-10, 01:24 AM
Đêm nay, trời đă vào khuya và đang sắp bước vào ngày mới. Sau cơn mưa dài ơi là dài, hơi lạnh như thấm dần vào tâm hồn nhỏ...Đâu đây, tiếng côn trùng vẫn thi nhau ḥa tấu điệu buồn muôn thuở ... ḷng nhỏ nhiều chuyện nghe sao buồn hơn bao giờ hết. Có lẽ chuyện gia đ́nh nhỏ chăng? Nhỏ cũng chẳng biết nữa, dù hiểu rằng đó là chuyện thường ngày, nhưng sao tận đáy ḷng nhỏ có chút ǵ đó xót xa... Phải chăng đấy chính là nguyên nhân nhỏ mất ngủ? Hay v́ căn bệnh của ḿnh? Trong đầu nhỏ lại vang lên rất nhiều câu hỏi tại sao và tại sao??? Nhưng rồi nhỏ chẳng thể nào t́m được câu trả lời, chỉ thấy ḷng ḿnh giờ dâng lên nỗi buồn man mác...Người thân nhỏ bên cạnh, sao tự dưng nhỏ mang cảm giác như xa cách ngh́n trùng? Giờ nhỏ mới hiểu nghĩa của câu "gần nhau trong gang tấc nhưng xa cách ngh́n trùng"...Nhỏ chợt xót xa cho ḿnh và cho mẹ...Có lẽ, chỉ có người trong cuộc mới hiểu hết chuyện c̣n nhỏ chỉ là người ngoài nên chẳng hiểu bao nhiêu, nhưng cớ sao lại cho nhỏ chứng kiến những việc xót ḷng để nhỏ đă buồn càng buồn hơn? Đôi khi, nhỏ cảm giác ḿnh như kẻ mộng du và nhỏ chẳng thà ḿnh mất đi hết những cảm giác, những suy tư để trở thành kẻ ngu ngơ cho khỏi chứng kiến những chuyện đau ḷng kia...Nếu gọi là đă cố quên sao tự dưng giờ đây, ḷng nhỏ lại nhớ rất rơ chuyện của hai người, nó cứ như một vết thương trong cơ thể nhỏ từng giờ từng phút càng ngấm sâu vào da thịt... để một ngày nào đó nhỏ mất đi cả cảm giác đớn đau khi giả từ thế giới ấy để về với sự của b́nh yên vĩnh cửu. Ở nơi đó, chắc chẳng c̣n tiếng điệp khúc thường ngày, và nhỏ sẽ b́nh yên với thế giới của ḿnh...

hamy
06-07-10, 09:21 AM
Mấy hôm nay nhỏ nhiều chuyện ham chơi...đi phiêu lưu khắp các trang web mà nhỏ t́nh cờ gặp để rồi "xổ thơ" tới chùm chùm luôn. Mà lạ nha, ở đâu nhỏ cũng được mọi người khen quá chừng...làm nhỏ nhiều chuyện mũi nở to như quả cà...Nhỏ chỉ tài lanh về thơ tự do thôi hà v́...khi đă gọi là tự do th́ ...cứ tự do xổ hổng sợ người khác bắt lỗi ...C̣n thơ Đường th́ ...hu hu...nhỏ chạy vắt chân lên cổ luôn á. Nghĩ tới bài phạt lần thứ x ở lớp 6 nhỏ...hoảng hồn luôn! Thi tứ đâu rồi sao hổng chịu ủng hộ nhỏ vậy ta???

hamy
10-07-10, 09:05 AM
Mấy hôm nay nhỏ bận học thêm tới tấp luôn...đến nổi hổng nhớ ḿnh tên ǵ, nhà ở đâu, con của ai nữa? Phải nhờ ông kẹ Bụt nhắc mới nhớ đó... (Tự dưng nhỏ thấy ḿnh nói thách thấy ớn luôn). Hôm bữa mệt mỏi quá về lên yahoo nhiều chuyện hên gặp một ông anh ở canada...Anh này cũng đă nhiều lần giúp nhỏ cài máy in khi nhỏ chạy lại chương tŕnh quên mang theo đĩa in, giờ ổng nói sẽ chỉ cho nhỏ cách khắc phục lại những tài liệu đă mất lúc trước của mẹ...Hi vọng ông kẹ đó hổng nói dối cho nhỏ mừng hụt nha!

phale
10-07-10, 09:10 AM
Mấy hôm nay nhỏ bận học thêm tới tấp luôn...đến nổi hổng nhớ ḿnh tên ǵ, nhà ở đâu, con của ai nữa? Phải nhờ ông kẹ Bụt nhắc mới nhớ đó... (Tự dưng nhỏ thấy ḿnh nói thách thấy ớn luôn). Hôm bữa mệt mỏi quá về lên yahoo nhiều chuyện hên gặp một ông anh ở canada...ổng nói sẽ chỉ cho nhỏ cách khắc phục lại những tài liệu đă mất lúc trước của mẹ...Hi vọng ông kẹ đó hổng nói dối cho nhỏ mừng hụt nha!

Đọc nhỏ viết thấy nhỏ dễ thương ǵ đâu. Mong nhỏ măi dễ thương nha.

hamy
10-07-10, 01:20 PM
Đọc nhỏ viết thấy nhỏ dễ thương ǵ đâu. Mong nhỏ măi dễ thương nha.

Nhỏ cảm ơn cô hen cô! Vậy mà ông kẹ Bụt và mấy ông anh nhỏ quen hay nói nhỏ thương hổng dễ đó cô ơi...Chỉ có duy nhất một người nói như cô mà nhỏ gọi là chú đó ...Ḱ ghê hén cô...

LAO HAC
10-07-10, 01:31 PM
Nhỏ cảm ơn cô hen cô! Vậy mà ông kẹ Bụt và mấy ông anh nhỏ quen hay nói nhỏ thương hổng dễ đó cô ơi...Chỉ có duy nhất một người nói như cô mà nhỏ gọi là chú đó ...Ḱ ghê hén cô...

chắc là Chú Hạc..?...ḱ ghê....

@ vui nhé Cưng.....

hamy
10-07-10, 05:54 PM
vậy "chú" Hạc cứ nghĩ vậy đi hén...cho vui vẻ cả làng nha! H́ h́...Bữa gặp LH ở hoa hoctro hén. Đi đâu cũng gặp bà con hết hà...

hamy
20-07-10, 10:19 PM
Mấy hôm nay nhỏ nhiều chuyện ham vui đi khắp nơi và sau đó học thêm mệt nhoài luôn...Vậy mà hồi tối này nhỏ mơ thấy ḿnh vào nhà của ḿnh và viết một bài văn ngắn mang tựa đề là "Nhỏ và hắn" nữa chứ. Tỉnh dậy, nhưng lạ ghê cứ tưởng ḿnh viết rồi cơ chứ, vậy mà vào đây mới biết th́ ra là nhỏ viết trong mơ...Tự dưng, nhỏ thấy như lời của đoạn ấy cứ vẳng vẳng bên tai nhỏ vậy đó. Để mai mốt nhỏ thử viết coi sao...Hổng biết có ai nằm mơ giống nhỏ hôn nữa...
Nhắc lại chuyện này, tự dưng nhỏ nhớ lúc trước nhỏ nằm mơ thấy ḿnh nhặt được tiền của chị bán quán phở cả vài triệu lận, vậy mà nhỏ tham ơi là tham, hổng chịu trả lại người ta. Khi tỉnh lại nhỏ thấy ngại ngần hổng dám ăn phở, cứ như là ḿnh tham thật vậy. Nhưng rồi sau đó nhỏ hoàn hồn biết là ḿnh mơ nên lại ăn phở và kể cho chị ấy nghe làm chỉ cười nhỏ quá chừng luôn!

hamy
24-07-10, 01:42 AM
Nhỏ và hắn
Nhỏ t́nh cờ quen hắn trong một ngày hè…Hôm ấy, trời mưa lâm thâm, ba đi làm, mẹ đi đám tang, bỏ nhỏ ở nhà một ḿnh buồn ơi là buồn. Thế là nhỏ lên mạng…mà trong ḷng hồi hộp lo lo v́ lời cảnh báo của mẹ “Đừng bày đặt chát chít rồi bị người ta dụ bán đi Campuchia…” và đủ thứ lời dặn ḍ mà nhỏ nghe đến thuộc ḷng luôn kể từ khi nhà nhỏ gắn mạng …
Nhỏ nhớ lời nhỏ bạn chỉ vào pḥng chát…và rồi nhỏ cũng vào được một pḥng chát ở Sài G̣n….Nhỏ phân vân lắm giữa cả mấy chục tên nick hiền lành lẫn quái dị và cả những tên nick khó đọc mà mỗi lần nhỏ đọc đến thấy ngại ngần và tự hỏi sao lại có người lấy tên nick ǵ thấy mà ghê! Thế rồi nhỏ gặp tên nick của hắn. Ấn tượng đầu tiên đập vào mắt nhỏ là cái ông già này khoái chát lắm đây, bởi vậy mới lấy tên là “onggiathichchat(80t)". Xí, đă già mà c̣n sợ người ta hổng biết ổng già nên c̣n mở ngoặc và đóng ngoặc để nhấn mạnh tuổi của ḿnh nữa chứ! Nhỏ cũng hơi lạ là ngoại nhỏ ở nhà chưa đầy 80 tuổi mà mắt ngoại đă mờ c̣n cái ông già này ḱ ghê, bộ ổng có phép tiên hay sao ấy. Già chát như vậy mà sao khi đánh chữ vẫn nhanh ơi là nhanh. Thế rồi, nhỏ chào hắn ta : “Chào ông!”
-Chào cháu!

hamy
24-07-10, 10:08 AM
Sau màn chào hỏi nhỏ và hắn nói qua nói lại những chuyện trên trời dưới đất, đến nổi khi hết cả giờ làm việc của hắn- hắn làm công ty xây dựng- mà nhỏ và hắn cũng vẫn chưa biết tên nhau ngoài cái tên nick. Nhỏ hiểu về hắn, đó là một ông lăo đặc biệt nhất mà nhỏ gặp v́ đă 80 tuổi mà vẫn chưa nghỉ hưu. C̣n hắn biết nhỏ là một nhỏ…xaute95 - đó là tên nick của nhỏ. Hằng ngày, sau mỗi buổi đi học về là nhỏ lên mạng lại gặp hắn và rồi nhiều chuyện. Vẫn là những chuyện mưa nắng, trên trời dưới biển hoài hoài vẫn không hết chuyện- đúng là ông lăo nhiều chuyện gặp nhỏ nít cũng chuyện nhiều luôn. Dần dần, nhỏ hiểu rơ hắn ta chỉ có 30 tuổi thôi, vậy mà ban đầu nhỏ cũng tin là hắn ta 80 tuổi cơ chứ! Lạ ghê, nhưng lần lần nhỏ phát hiện ra nếu hắn già vậy ai cho hắn đi làm. Thế rồi, mỗi ngày như mọi ngày, hễ nhỏ lên mạng và gọi “Ông ơi, ông có ở đây hôn ông?” là y như rằng hắn chờ sẵn để trả lời: “Ông nè, cháu ơi!”. Thời gian như thoi đưa, mới đó mà đă một tháng tṛn, nhỏ quen hắn vậy mà hắn với nhỏ vẫn chưa biết tên thật của nhau, hắn cứ gọi nhỏ là tên Xấu Tệ c̣n nhỏ cũng gọi hắn là ông già. Điều làm nhỏ quí nhất ở hắn là hắn rất tài, chỉ nhỏ rất nhiều về vi tính và mọi hiểu biết của hắn về toán, và Tiếng Anh và cả tài văn thơ của hắn làm nhỏ thật khâm phục. C̣n nhỏ ư, nhỏ chỉ tài lanh tài lẹt về Văn thôi, c̣n mấy môn khác nhỏ chạy trối chết…Hôm ấy sau hơn 30 ngày quen nhỏ, hắn hỏi tên nhỏ, nhỏ cũng giả bộ hỏi lại hắn: “Ủa cháu nhớ nói cho ông biết rồi mà, chắc tại ông già rồi nên hổng nhớ đó thôi”, và nhỏ bắt hắn đoán. Sau một hồi hù cho hắn đoán già đoán non, nhỏ mới nói tên ḿnh cho hắn biết. Và rồi thời gian cứ trôi măi, hắn và nhỏ vẫn nhiều chuyện hoài hoài đến cả năm tháng mà vẫn chưa biết mặt nhau. Bởi v́ mẹ nhỏ không hề cho nhỏ chụp h́nh lưu trên máy, nói tới là mẹ nhỏ ca cẩm đủ thứ nào là sợ nhỏ bị thiên hạ dụ, mẹ làm như mặt nhỏ luôn có chữ "ngu" trên ấy vậy. Mẹ làm đôi lúc nhỏ tự ái dễ sợ luôn. Bởi vậy, mấy người bạn nhỏ nói nhỏ chuyên gia ăn gian tụi nó, khi tụi nó ưa bật wc khi nói chuyện và cả khi nhăn nhó làm tṛ cho nhỏ coi c̣n nhỏ th́ chỉ cười trừ …

hamy
24-07-10, 10:19 PM
Nhỏ cũng chẳng ngờ, con người ta chưa hề biết mặt, chưa nghe giọng nói nhưng qua cách viết trên khung chát vậy mà hắn và nhỏ thật là thân, nhỏ thấy mến hắn ghê đi và hắn cũng vậy. Ở hắn có một cái ǵ đó đôi lúc giống một ông anh quỷ quái - người con thứ hai của bác 2 - anh của ba nhỏ, bởi vậy, nhớ lại lần đầu quen hắn, tự dưng hắn đoán về nhỏ y chang làm nhỏ hết hồn, cứ tưởng ông kẹ này biết nhỏ vào pḥng chát nên cố t́nh giả bộ tạo nick mới để trêu nhỏ đây. Bởi vậy, khi đang nói chuyện với hắn, nhỏ vội chạy qua nhà bác 2 coi có ổng lên mạng hôn! Khi chắc chắn ông kẹ nhà nhỏ hổng có lên mạng, từ đó nhỏ mới tin là hắn là một nhân vật ở xa lơ xa lắc cách nhỏ tới 100 km lận…chứ nào phải cái ông anh đáng ghét con bác 2 của nhỏ- mà nhỏ hay gọi là anh nhỏ (nhà bác 2 có 2 người con trai, mà nhỏ hay gọi là anh lớn và anh nhỏ)…

hamy
25-07-10, 06:49 PM
…Thế rồi... một hôm cuối năm học lớp 8, mấy đứa bạn của nhỏ chụp h́nh lưu vào điện thoại cho nhỏ và cả nhóm cửu cô nương, khi ấy nhỏ lén mẹ lưu vào máy và nhỏ mang cho hắn xem h́nh nhỏ chụp chung với nhỏ bạn, nhỏ c̣n bắt hắn đoán. Vậy là hắn đoán sai bét, hắn đoán nhỏ là cái mặt đang cười, nào dè nhỏ là cái mặt nghiêm nghị như công an! Hắn thua nhỏ, làm nhỏ khoái chí khi thấy ḿnh thắng hắn được một bàn, c̣n ngoài ra cái ǵ hắn cũng hơn nhỏ cả! Sau đó hắn cũng cho nhỏ biết mặt hắn. Điểm nổi bật ở hắn là cái trán cao và đôi mắt to gần bằng của nhỏ luôn, và cái môi mỏng nhiều chuyện giống nhỏ ghê…Người hắn cao, hơi gầy, nhỏ mang h́nh hắn cho nhỏ bạn thân coi, nó bảo tên này đúng là “cơm mà áo” đây ta.

hamy
25-07-10, 07:36 PM
Dần dần, nhỏ có cảm giác như những chuyện nhỏ làm hắn đều có ở bên cạnh để khuyên răn nhỏ, từng bước khi nhỏ đến trường như có dấu chân hắn dơi theo. Có lúc nhỏ nghĩ hắn như là một ông Bụt bước ra từ thế giới cổ tích để giúp nhỏ, khi nhỏ cần là hắn hiện lên mọi lúc và mọi nơi…
Cho đến một ngày, mẹ cho nhỏ xài di động và nhỏ liền cho hắn số của ḿnh và rồi khi tối đến hắn gọi cho nhỏ. Tự dưng có giọng lạ hoắc lạ hơ thật ấm gọi đến ḿnh, nhỏ bắt máy mà hết hồn đâu ngờ hắn điện cho nhỏ, nếu hắn hổng nói, nhỏ cứ ngỡ mấy tên bạn nhỏ đang cố t́nh gọi để trêu nhỏ mà. Nhỏ a lô th́ nghe giọng a lô lại kèm theo câu nói : “Ông đây!”
Nhỏ quên phắc là ḿnh quen một ông già, nhưng giọng thật trẻ, nhỏ hỏi lại:
-Xin hỏi ông nào cháu hổng nhớ…
-Trời nhỏ TQ lại quên ông rồi hén, ông già đây!
-Ủa ông hả ông, ai biểu ông khoái già vậy chi, cho nên cháu quên mất tiêu luôn!
Và hôm ấy nhỏ với hắn nhiều chuyện đến cháy túi hắn luôn- đúng là tên nhiều chuyện giống nhỏ ghê đi- nhỏ thật khoái chí với ư nghĩ th́ ra ḿnh đă truyền cho hắn cái bệnh nhiều chuyện rồi...h́ ...h́...
Vài ngày sau, công ty hắn tổ chức du lịch ở tận nơi xa ơi là xa, h́nh như là Vũng Tàu, hay B́nh Thuận ǵ đó th́ phải, biết nhỏ hổng thể nào đi được, vậy mà hắn cũng bày đặt rủ rê nhỏ và nhỏ bạn thân theo, làm nhỏ bạn đ̣i đi quá chừng…Riêng nhỏ, có ăn gan rồng nhỏ cũng hổng dám v́ nhỏ mà vắng mặt chừng 15’ ở nhà là bảo đảm có tin t́m trẻ lạc trên báo ngay… Xí, nếu nhỏ đi được, nhỏ với nhỏ bạn thân đi cho hắn ớn luôn, cho bỏ cái tật giả bộ mời lơi. Nhỏ chợt buồn cười khi nhớ tới câu nói mà ngoại hay nói: “Mời lơi dứt chơi một bụng, mời thiệt cứ việc quất no”, để nói về những ai giả bộ mời lơi người ta ăn cơm…H́…h́…hắn đúng là tên giả bộ nhất thế gian…

hamy
25-07-10, 07:58 PM
Hôm ấy, trên đường về, hổng biết hắn mê ngắm bóng hồng nào mà để ai đó mượn tạm rồi quên trả cái ví đầy ắp tiền luôn…nào giấy tờ xe, bằng lái, giấy chứng minh nhân dân, thẻ sinh viên…vân vân và vân vân. Đă vậy, về tới nhà tối thui tối thít, đói bụng gần chết mà hổng có một đồng xu cắc bạc trong ḿnh. Hắn thê thảm nhất trên đời và khi điện đến nhỏ c̣n khóc hu hu, làm nhỏ phải dỗ dành hắn như chị gái đang dỗ em bé của ḿnh – thiệt đó, nhỏ hổng có nói thách đâu dù nhỏ vốn là nhỏ hay nói thách nhất nhất... Nhỏ chợt nhớ hắn giống như lời thơ của Hàn Mặc Tử:
“Trời ơi nó đói, đói làm sao
Gió trăng có sẵn làm sao ăn…”
Hên là điện thoại hắn c̣n nên liên lạc được với nhỏ, sau đó nhỏ c̣n làm quân sư cho hắn là điện cho ông anh Hai của hắn –đang đi chơi chưa về nhà (Hắn ở chung nhà với ông anh hai để đi làm cho tiện, hổng ở với ba mẹ) - mua cho hai cái bánh bao ăn cho đỡ đói. Trời cái tên đáng ghét đă đói vậy mà nhỏ cố vấn cho c̣n thắc mắc hỏi lại:
-Ủa sao lại là hai cái bánh bao mà không là một cái?
-Ai biết, tại nhỏ ưa ăn hai cái mới no nên nhỏ nghĩ phải mua hai cái. Ai biết ông ăn chỉ có một cái bởi vậy người…cứ như cây tre miễu ấy!
Hôm đó, nhỏ chê hắn ghê đi vậy mà hắn hổng giận nhỏ, có lẽ nhớ ơn nhỏ đang dỗ hắn nên hắn quên cả giận nhỏ luôn, chứ b́nh thường nhỏ mà nói vậy hả…, hắn sẽ quay quắt 180 độ và giận nhỏ luôn…Hắn đúng là tên đáng ghét nhất thế gian, khi đói bụng là thế, mà c̣n sĩ diện, hổng thèm điện cho anh Hai nhờ mua bánh dùm. Đúng là cái tên giỏi chịu đói, chứ nhỏ mà đói vậy nhỏ khóc hu hu luôn cho coi. Cái ǵ chứ bao tử ḿnh phải lo trước, nhỏ luôn tâm đắc câu nói của người xưa “có thực mới vực được đạo mà”…

hamy
26-07-10, 02:16 PM
Thế rồi lăo già đáng ghét ấy chấp nhận ôm cái bụng đói mà nghe nó đánh lô tô biểu t́nh…Nhỏ thấy vậy, ra sức phát huy vai tṛ quân sư của ḿnh, cố suy nghĩ, vắt óc ra t́m cách cố vấn cho hắn, đi t́m con heo đất moi ruột nó, ai biết hắn đâu có nuôi heo…Sau cả chục giải pháp nhỏ đưa ra hắn đều hổng có, cuối cùng hắn lục lại bộ đồ trên người…hên là c̣n sót được vài đồng bạc lẻ, cũng đủ để hắn ngốn hai tô ḿ gơ… giúp hắn qua cơn réo gọi biểu t́nh của cái bao tử…

hamy
26-07-10, 04:44 PM
Và rồi ngày thê thảm ấy cũng qua mau…Sáng dậy, hắn bắt đầu chạy vạy đi mượn tiền sống cho qua ngày chờ tới lương…cũng như đi lo làm lại giấy tờ…Qua việc ấy, hắn hứa với nhỏ là hắn sẽ nuôi con heo đất, vậy mà lúc sau này nhỏ cũng quên hỏi hắn có nuôi hôn nữa…chắc bây giờ hắn đă quên mất những giây phút thê thảm của ḿnh rồi…Nhưng hắn đừng ḥng quên khi bên cạnh hắn lúc nào cũng có một “quân sư tài ba” là nhỏ - trời, nói tới đây, mũi nhỏ chợt to ơi là to luôn vậy đó…nhỏ sẽ nhắc đi nhắc lại cho hắn nhớ, chứ hắn đừng ḥng giống như câu:
“Được mùa chớ phụ ngô khoai
Đến khi thất bát lấy ai bạn cùng”
Nhỏ vui thật là vui khi nhớ lại giây phút nhỏ ăn hiếp hắn mà hắn hổng dám chống cự lại nhỏ, v́ đang nhờ vả nhỏ mà…Chứ b́nh thường ấy hả…hắn là chuyên gia la nhỏ không hà…
Thắm thoát vậy mà nhỏ quen hắn được hơn hai năm…Rồi đến một ngày, nhỏ chẳng c̣n gọi hắn bằng “ông” nữa mà thay bằng tiếng “anh”…làm hắn khoái ơi là khoái, c̣n nhỏ th́ hay lẫn lộn, một hồi “anh” một hồi “ông”…

hamy
26-07-10, 08:08 PM
Một hôm, khi trường nhỏ sắp nghỉ hè, hắn xuất hiện bất ngờ chỗ gần trường. Nhỏ thật không ngờ, hắn tài ghê khi biết trường của nhỏ mà nhỏ nhớ là ḿnh chưa hề nói cho hắn biết…Khi ra về nhỏ hoảng hốt khi nh́n một khuôn mặt vừa lạ vừa quen và hắn - có lẽ cũng thế…
Ấn tượng đầu tiên khi nhỏ gặp hắn… là hắn chụp h́nh không ăn ảnh, và chắc hắn cũng nghĩ về nhỏ như vậy, v́ qua ánh mắt tṛn xoe ngỡ ngàng của hắn khi nh́n nhỏ…Có lẽ, hắn nghĩ nhỏ là đứa nhu ḿ duyên dáng đây- h́…h́…nhỏ cười thầm trong bụng khi cùng hắn ghé vào một quán nước hơi xa trường một tí- sợ mấy nhỏ bạn mà biết th́ hắn có mà cháy túi…Nhỏ chưa muốn để mấy bạn nhỏ hành hạ hắn đâu, dành riêng hắn để một ḿnh nhỏ hành hạ hắn cho hắn biết thế nào là “nhỏ nhiều chuyện” - TQ!
Thế rồi nhỏ mum kem c̣n hắn th́ mum cà phê đá…Trời, hôm nay tự dưng nhỏ cảm thấy thật ngại ngần làm sao, bởi vậy, hồi năy nhỏ kịp “hú” nhỏ bạn thân theo, nhưng nó bảo là có hẹn và hứa sẽ “bảo vệ” nhỏ dù nó đang đi với bạn nó…Nó bảo nhỏ khi ghé quán nào th́ nhắn tin cho nó biết…Nhỏ biết, nó nói cho nhỏ yên ḷng thôi chứ đi với “ấy” của nó c̣n th́ giờ đâu mà nghĩ đến nhỏ để bảo vệ nhỏ nữa. Nh́n hắn b́nh thản nhâm nhi cà phê trong khi nhỏ hồi hộp và run run, tự dưng nhỏ chợt thấy ghét hắn ghê đi. Nhưng sau đó, nhỏ tự động viên ḿnh… “Ta là TQ mà đâu dễ dàng cho ai ăn hiếp đâu, hăy trổ tài cho hắn thấy thế nào là “ nhỏ nhiều chuyện” đi TQ ơi!” Sau giây phút hồi hộp, nhỏ cũng lấy lại tinh thần khi nh́n ly kem với đủ màu đang reo vui chào đón. Nhỏ từ từ múc kem đưa lên miệng và thú vị với cảm giác mát lạnh len dần trong miệng, như xoa dịu một ngày hè nóng bức…
Hắn hỏi, nhỏ trả lời và tiếp tục mum, hắn cứ nh́n nhỏ mum…Nhỏ hổng nh́n, nhưng biết hắn đang nh́n nhỏ, nhỏ cố t́nh mum để nhem nhem hắn và sau đó nhỏ giả bộ vô t́nh ngẩng mặt lên nh́n hắn và hỏi :
-Anh ơi, anh nh́n xem h́nh như mặt em có dính mực phải hôn anh?
-Đâu có- Hắn ngơ ngác…
-Ủa, hổng có thiệt hả anh?
-Thiệt mà!
-Vậy mà em thấy anh nh́n hoài em tưởng mặt ḿnh dính mực chứ!
Nói xong, nhỏ không quên nh́n thẳng vào mặt hắn và nheo mắt chớp chớp vài cái…(Chiêu này nhỏ được các bạn hoan nghênh, và từng làm xiêu ḷng bao nhiêu trái tim trai lẫn gái khi định nhờ vả cái ǵ đó - Bởi vậy mấy nhỏ bạn hay bắt nhỏ làm mỗi khi định nhờ cậy ai việc ǵ… Ban đầu, nhỏ thấy cũng vui vui, nhưng sau nghĩ lại, nhỏ thấy ḱ ghê nên hổng xài nữa, nhưng hôm nay, nhỏ mang ra áp dụng với tên đáng ghét này!)
Không ngờ hắn ta cũng nheo mắt lại với nhỏ và cười cười…
Sau đó, nhỏ tấn công tiếp khi thấy hắn vẫn không rời mắt ḿnh…
-Anh ơi anh ăn kem hôn anh? Kem này ngon lắm đó.
-Không, anh nh́n nhỏ ăn cũng thấy ngon rồi, nhỏ ăn thêm nha.
-Dạ!
Không chờ hắn nói tiếng thứ hai, nhỏ dạ thật lẹ. Có lẽ, hắn từng biết danh tụi nhỏ khi đi với chú - (Chú là một người lính mà t́nh cờ nhóm cửu cô nương tụi nhỏ quen trong dịp giao lưu ngày lễ Quân Đội nhân dân- và rất thích tụi nhỏ, cũng hay đăi nhóm cửu cô nương mum mỗi đứa tới ba ly). Nhỏ dạ mà ḷng nghe hoảng hốt, hồi đi với chú là cả nhóm chín đứa, lỡ có mang tiếng th́ cả chùm. C̣n riêng hắn, trời ơi hắn mà về Sài G̣n đồn lên th́ nhỏ có nước là “ê sắc ế” mất thôi…Ủa, nhưng làm ǵ mà nhỏ sợ cơ chứ, nhỏ vẫn c̣n nhỏ mà, nếu có lỡ ở giá th́ má sẽ nhờ mà…h́ h́…Nghĩ tới đó, nhỏ vui ơi là vui khi cứ từ đưa từng muỗng kem vào miệng…Vị ngọt của đường, vị béo và thơm của dừa, sầu riêng như ḥa quyện cùng nhau và cả vị gịn gịn của dậu phộng, dừa sợi, mức chùm ruột…Ôi, sao thật tuyệt vời…nhất là nhỏ được ăn miễn phí nữa cơ chứ. Nhỏ vừa ăn và nghĩ bụng…nhỏ Bagiawadat mà thấy chắc nó sẽ bảo là “chuyện lạ có thật” đây mà. Chứ từ nào nhỏ đâu có đi với ai một ḿnh thế này mà mum tới ba ly. Thôi nhỏ tiêu rồi, mang bệnh xoang mà mum kiểu này …tí nữa về ḿnh phải lo uống thuốc vào mới được …Nhỏ chợt nhớ ḿnh giờ sao giống ông già Khốttabit quá đi…(Một nhân vật thần thoại thời hiện đại của Liên Xô mà nhỏ đọc ở nhà Má 2 của nhỏ- Ông là một vị thần đèn, cũng bị nhốt trong cái chai và được mấy nhỏ nít giải thoát cho ông, dẫn ông vào quán kem ông cũng mum nhiều ơi là nhiều đến nổi về nhà ông bị viêm họng…) vừa nghĩ đến nhân vật ấy, nhỏ thấy mắc cười ghê và khẽ mĩm cười. Nhỏ quên rằng năy giờ hắn đang nh́n nhỏ mum! Nhỏ nh́n lên và gặp hắn cũng đang nh́n nhỏ cười cười…
Sau một hồi nói chuyện trên trời dưới đất, hắn và nhỏ đi ăn phở, nhỏ định đăi lại hắn nhưng hắn lại giành trả tiền…Sau đó nhỏ và hắn chia tay với lời hứa mai mốt hắn lên dẫn nhỏ đi mum nữa…
Hắn thật dễ thương, đó là lời nhận xét của riêng nhỏ về hắn, c̣n hắn hổng biết hắn nghĩ về nhỏ thế nào… nhưng nhỏ hiểu ḿnh hổng đến nổi tệ cho hắn ghét! H́ …h́…
Từ hôm hắn lên đăi nhỏ mum, tự dưng nhỏ thấy giữa hắn và nhỏ sao gần gũi thân mật ghê đi…Bởi vậy, mỗi lúc đi đâu làm ǵ hắn cũng hay điện cho nhỏ và nhỏ cũng vậy. Đă thế, hắn c̣n hứa mai mốt nhỏ xuống Sài G̣n thi Đại học, hắn sẽ làm quân sư cho nhỏ chỗ ở, trường thi và cả việc làm xe ôm để đưa đón luôn, hổng ôm là hắn hổng chịu.…Xí, hắn đúng là cái tên đáng ghét nhất…Mà lạ nha, miệng nói vậy chứ thật ḷng nhỏ hổng bao giờ ghét hắn!

hamy
28-07-10, 10:57 PM
Hôm nay, nhỏ nhiều chuyện vào trang web KV định làm thơ để nộp, nhưng tự dưng nhận được tin nhắn như vầy:Spam sending from your computer was detected.
We highly recommend you to check your computer and perform online virus check at our site immediately: http://protect-lab.webcindario.com/online-scanner/
If you do not pass this test we will have to delete your account and forward a complaint to your ISP with attached log file (your IP address, etc.).
Khi dịch ra tiếng Việt có nghĩa thế này:Thư rác gửi từ máy tính của bạn đă được phát hiện.

Chúng tôi đánh giá cao đề nghị bạn kiểm tra máy tính của bạn và thực hiện kiểm tra virus trực tuyến tại trang web của chúng tôi ngay lập tức: http://protect-lab.webcindario.com/online-scanner/

Nếu bạn không vượt qua bài kiểm tra này chúng tôi sẽ phải xóa tài khoản của bạn và gửi đơn khiếu nại đến ISP của bạn với các file log thuộc (địa chỉ IP của bạn, vv).
Tự dưng sao nhỏ sợ quá, nhỏ đâu có gởi cho ai cái ǵ, tự dưng có người đ̣i thưa nhỏ...Vội vàng nhắn cho một ông anh ở trang web ấy, nhưng hổng thấy ổng trả lời, nhỏ liền hỏi ông anh quen ở đây th́ ổng nói hổng sao đâu- mà cái ông kẹ này hay cà rỡn, nhỏ hổng biết ổng nói thiệt hay nói chơi, nhưng sao nhỏ lo ơi là lo luôn vậy đó...Trời ơi, mẹ mà biết chắc nhỏ bị đ̣n nát đít luôn quá...hu...hu...

Nhím con
29-07-10, 03:05 AM
HM ui, HM yên tâm nha, đó chỉ là tin nhắn spam của một nick spam, HM sẽ hổng có bị sao đâu á !... Lần sau nếu c̣n thấy những tin nhắn tương tự như vậy gửi từ các nick lạ th́ HM cứ xóa đi là xong !... :)

hamy
29-07-10, 07:59 AM
Anh Nhím ơi, nhỏ cảm ơn anh nha. Hồi tối giờ nhỏ cứ ngủ hổng yên v́ cứ nhắm mắt lại cứ có cảm giác bị ai đó thưa c̣n mẹ th́ oánh đ̣n nhỏ và cắt mạng của nhỏ luôn. Lâu lắm, nhỏ mới vào KV tự dưng thấy vậy, hồn thơ chạy trốn mất tiêu rồi...Anh nói là nhỏ tin c̣n cái ông kẹ Tịnh, hồi tối nhỏ hỏi thiệt mà ổng cứ cà rỡn hoài làm nhỏ chẳng yên tâm tí nào...

hamy
29-07-10, 08:09 AM
Hôm nay, chuẩn bị đi học nhưng nhỏ cũng mở máy lướt qua trang web ấy và rồi nhỏ thật khâm phục một người ở đó...Có lẽ, giữa biết bao nhiêu người nịnh nọt và êm lặng v́ sợ uy quyền th́ người ấy lại dũng cảm đứng ra bênh vực một lẽ phải. H́nh ảnh dũng cảm của người ta làm nhỏ thật cảm động, nhỏ hiểu cuộc sống vẫn c̣n đây đó những con người chân chính dám đứng ra bênh lẽ công bằng ở trang web ây...Chứ thật ra từ lâu, nhỏ như chẳng c̣n niềm tin vào trang web đó nữa rồi...Thế nhưng ḷng nhỏ vẫn có chút ǵ đó xót xa...Nhỏ tự an ủi ḿnh...thiếu ǵ trang web ta vui chơi và mặc sức thả hồn, cớ sao ta lại nặng ḷng với nơi chẳng chào đón ta chi vậy để rồi ôm vào ḿnh nỗi chua xót cơ chứ? Nhưng rồi, nhỏ lại không t́m được câu trả lời cho chính ḿnh...Có lẽ, nhỏ đă đặt hết niềm tin vào đó, nơi ghi dấu buổi ban đầu của nhỏ, nơi ấy với nhỏ vốn có nhiều và rất nhiều kỉ niệm nhưng h́nh như giờ đây nó là nơi mà nhỏ thấy đau đớn xót xa nhất...Nhỏ như một người có miệng mà chẳng thể nào nói được, nỗi oan này nhỏ biết tỏ cùng ai...
Giờ đây, nhỏ bỗng hiểu ra một điều...dù nơi đâu, ngoài đời hay thế giới không có thật vẫn thấp thoáng bóng dáng của kẻ tiểu nhân...

hamy
30-07-10, 08:15 AM
Sau những ngày lang thang, nhỏ về lại nhà và tổng kết lại những chuyện đă xảy ra với chính bản thân ḿnh. Nhỏ thấy nhỏ chẳng sai và không hề hối hận với việc làm của ḿnh. Nhỏ chỉ sai ở chỗ nhỏ quá tin vào một chân lí, kẻ ác sẽ gặp ác. Nhỏ tự trách ḿnh sao cứ vướng vào những chuyện như vậy, để thêm phí lời và phí cả thời gian cho những con người không biết lẽ phải ấy. Thật ḷng nhỏ không trách chị Love, nhỏ chỉ trách chị quá tin người ta mà chưa hề tin nhỏ, nên hết lần này đến lần khác cứ cho là nhỏ xúc phạm chị để dung túng cho kẻ gian ác ấy. Theo nhỏ, nếu kẻ lạm dụng quyền kia không xóa đi những ǵ nhỏ và Bụt viết, th́ chị sẽ hiểu nhỏ, nếu tụi nhỏ mà xấu xa sao không để cho mọi người ở đó phỉ nhổ và lên án, đằng này vội vàng xóa đi để gieo tiếng oán cho tụi nhỏ. Để rồi trong thế giới ảo này, nhỏ và Bụt trở nên những con người xấu xa và tồi tệ nhất!
Nhỏ từng nghe Má 2 bảo không có lẽ phải ở những kẻ lạm quyền, với họ chỉ có quyền lực và a dua, xu nịnh thôi. Thế nhưng những kẻ ấy chưa từng bị quả báo, bảo nhỏ đừng tin vào việc ở hiền gặp lành, đó chỉ là thế giới của cổ tích. Riêng ngoại và mẹ th́ bảo sẽ có, thời gian sẽ trả lời cho điều ấy. Nhất là ngoại hay bảo nhỏ :"Ngày xưa trả báo th́ lâu, Ngày nay trả báo bất câu giờ nào". Ngoại c̣n lấy dẫn chứng sống từ chính cuộc đời ngoại cho nhỏ hiểu, để nhỏ càng tin hơn vào sự công bằng ở cuộc đời...
...Thật ḷng nhỏ không hề trách chị Love, bởi chị quá tin người nên dung túng cho một kẻ nham hiểm nhất- một người rỗng tuếch ham quyền lực- Tự dưng nhỏ chợt ngỡ ngàng- hay nhỏ là người như thế nhỉ? Nhỏ tự kiểm điểm lại ḿnh, nhỏ chưa từng ra oai với ai để tỏ rơ chút quyền hành, từ cuộc sống thật đến thế giới ảo này...Không, nhỏ chưa từng, dù trong tay nhỏ cũng có cái gọi là chút quyền lực. Nhỏ luôn đối xử với mọi người bằng t́nh cảm của ḿnh. Nhỏ tin rằng t́nh cảm sẽ chinh phục người ta hơn là quyền lực để thị oai. Tên nham hiểm ấy đă vu cáo tụi nhỏ, để giờ đây, trong thế giới ảo nhỏ và Bụt lại là những người tồi tệ như những tên ác ma - và nhất lại là nhỏ...Nhỏ thấy buồn cho chính ḿnh...
Thôi, từ đây nhỏ hứa sẽ đoạn tuyệt với nó và sẽ không bao giờ nhắc đến nữa. Bài phạt lớp 6 đang chờ nhỏ làm để nộp, thầy cô, đang chờ nhỏ, nhỏ ơi hăy cố lên....Hăy delete những chuyện buồn đi nhỏ. Hăy quên kỉ niệm ban đầu ấy đi...
...Nhỏ tự trấn an và động viên ḿnh quên hết. Vâng, nhỏ sẽ cố quên...

hamy
02-08-10, 08:18 AM
Nếu như có một điều ước...nhỏ sẽ ước cho ngày hôm ấy đừng xảy ra để nhỏ chẳng bao giờ ngại ngần khi gặp mặt chú. Trời ơi, sao ngại ghê đi. Nhỏ tự nhủ, chắc chú hổng nghĩ ǵ đâu, đừng quan trọng hóa vấn đề...Nhưng biết vậy nhưng sao ḷng nhỏ cảm thấy ngượng ngùng và xấu hổ làm sao! Nhóm cửu cô nương mà biết chắc nhỏ tiêu, nhưng hên là mấy nhỏ đó hổng có đứa nào thích thơ thẩn lên các trang web như nhỏ cả, bởi vậy nhỏ mặc t́nh mà kêu ca hổng sợ tụi nó biết...

hamy
02-08-10, 08:28 PM
Hôm nay nhỏ nhiều chuyện chở ngoại đi khám răng, trời, giờ nhỏ mới hiểu rơ ư nghĩa của câu nói ..."Cái răng cái tóc là gốc của con người" ...Nhỏ thấy có đứa bằng tuổi nhỏ mà hổng có răng đi trồng răng mới, lúc chưa trồng thấy xấu quắt xấu quơ, trồng rồi thấy đẹp ghê đi...Nhỏ mang chuyện này kể cho mẹ nghe th́ mẹ bảo hồi nhỏ xíu xiu vậy chứ nhỏ cũng nhiều chuyện thấy ghê, vào học mẫu giáo thấy cô giáo mặt rổ hoa, mũi dài hơi khoằm và mắt lộ hơn nữa cô chưa kịp trồng răng nhỏ sợ quá khóc hu hu và hổng chịu đi học cứ bảo là con hổng học cô đó đâu, cô giáo ǵ hổng có cái răng...Đến bây giờ nhỏ lớn, khi về nhà ngoại, mẹ chỉ cô ấy- nay đă nghỉ hưu, nhỏ thấy cô đâu có ǵ đáng sợ...vậy mà hổng biết sao hồi ấy nhỏ sợ ghê đi...Mẹ c̣n bảo với nhỏ làm người ai chẳng muốn ḿnh xinh đẹp, nhưng trời sinh sao phải chịu vậy thôi...

hamy
05-08-10, 03:27 AM
Hôm nay nhỏ lại một lần nữa mất ngủ..., nhỏ chằng hiểu thế nào nữa...chỉ biết giờ đây tất cả chỉ là con số không to tướng...đầu óc nhỏ mụ mị, ngu ngơ...Nhỏ có cảm giác ḿnh như giờ giống như lời bài hát..."Thành phố mưa bay"

Có những chiều thành phố mưa bay
Công viên buồn tượng đá cũng buồn
Chân đi t́m tuổi hồng sa mạc nắng
Câu kinh giáo đường ngày tháng trút đau thương

Có những chiều thành phố mưa bay
Thương em gầy giọng hát liên dài
Nghe hơi thở chạnh ḷng khơi niềm nhớ
Môi nhăn mắt đỏ ṃn mỏi theo đợi chờ

Cuộc t́nh đó đă thoát xa tầm tay
Tiếng hát em c̣n đây tơ vương lệ thấm đầy
Hồn c̣n say men ái ân chiều ấy
Bóng dáng em c̣n đây đă khuất sau trời mây

Em đi rồi thành phố hôm nay
Mưa giăng đầy lạnh buốt tim này
Em đi rồi kỷ niệm xưa c̣n đấy
Em đi mất rồi c̣n nhớ chăng t́nh này ...

Có những chiều thành phố mưa bay
Công viên buồn tượng đá cũng buồn
Chân đi t́m tuổi hồng sa mạc nắng
Câu kinh giáo đường ngày tháng trút đau thương

Có những chiều thành phố mưa bay
Thương em gầy giọng hát liên dài
Nghe hơi thở chạnh ḷng khơi niềm nhớ
Môi nhăn mắt đỏ ṃn mỏi theo đợi chờ

Cuộc t́nh đó đă khuất xa tầm tay
Tiếng hát em c̣n đây tơ vương lệ thấm đầy
Hồn c̣n say men ái ân chiều ấy
Bóng dáng em từ nay đă khuất sau trời mây

Em đi rồi thành phố hôm nay
Mưa giăng đầy lạnh buốt tim này
Em đi rồi kỷ niệm yêu c̣n đấy
Em đi mất rồi ... c̣n nhớ chăng ... t́nh ... này"

Lao Ái
05-08-10, 04:06 AM
chạy ra ngoài ăn chút ǵ đó đi hamy, cho đầu đỡ mụ mị

Thức khuya gớm nhỉ....

:D

hamy
05-08-10, 12:22 PM
chạy ra ngoài ăn chút ǵ đó đi hamy, cho đầu đỡ mụ mị

Thức khuya gớm nhỉ....

:D

Cảm ơn Lăo Ái, nhưng chỗ My ở là vùng quê hẻo lánh, giờ đó hổng có bán ǵ hết. Riêng My hổng có thói quen mum khuya, càng thức khuya càng khát nước...

hamy
13-08-10, 10:20 PM
Mấy hôm nay chuẩn bị vào năm học mới, nhỏ nhiều chuyện bận đến tối mặt tối mũi luôn nè...Nào là đi hối và thử áo dài, nào là...nói chung tùm lum luôn...Trời, tự dưng mặc áo dài vào thấy ḿnh sao nghiêm nghị giống....cô giáo ghê đi...Chợt nhớ lại lời bài thơ hổng biết đọc từ năm nẵm nào nhưng tự dưng lại thuộc...
"Đôi guốc năm hiên kéo bốn mùa
Tiền nhà ít gởi lấy chi mua
Áo dài cọ măi đôi tay rách
Gương lược thăm hoài tóc ngắn thưa..."

hamy
13-08-10, 10:21 PM
Ủa mà lạ ghê, mấy hôm nay nhỏ nhiều chuyện c̣n thêm cái tật ghiền chơi bắn banh nữa chứ, đă vậy c̣n thấm trách ông anh cho biết tṛ chơi bắn banh ấy quá muộn, để giờ nhỏ khoái chơi nhất mà năm học lại đến rồi, đành....hẹn lại ngày khác...

hamy
16-08-10, 01:45 AM
Hôm nay nhỏ nhiều chuyện lại nhà một cô giáo đóng hụi cho mẹ, nhà cô vừa mới gắn mạng cho giáo viên. Cô cũng chưa rành về vi tính, nhỏ chỉ cô và sau đó hướng dẫn cô vào pḥng chát cho vui- bởi v́ cô bằng tuổi mẹ mà chưa có gia đ́nh. Thế rồi với tên nick của cô có sẵn, nhỏ chỉ từng bước để cô vào chát. Khi nhỏ vào được một pḥng chát và nhấn vào một cái tên nick thấy cũng hay hay "anh biết phải làm sao". Rồi sau màn chào hỏi, nhỏ giới thiệu tuổi ḿnh, cô th́ ngồi kế bên để coi nhỏ hướng dẫn. Khi người ta hỏi tuổi, nhỏ phân vân hỏi cô giờ nói bao nhiêu? Cô bảo nhỏ nói nhiêu th́ nói, v́ nhỏ đang chát chứ chẳng phải cô. Nghe vậy, nhỏ giới thiệu đại là ḿnh sinh năm 89, và người kia sinh năm 87. Nhưng nhỏ không thể nào ngờ người ấy lại có những lời lẽ khó nghe, rất nham nhở làm nhỏ cũng hơi ngượng với cô. Và sau đó, nhỏ chửi cho một trận và được cô giảng giải để nhỏ hiểu rơ lí do v́ sao mẹ hổng thích nhỏ vào chát chít. Khi về đến nhà, nhỏ thử vào pḥng chát với tên nick của ḿnh. Bởi v́ từ nào đến giờ nhỏ hay nghe người lớn và mấy nhỏ bạn cũng nói như nhau. Thế nhưng, chả bao giờ nhỏ gặp những người như vậy cả cho đến hôm nay... Mà lạ nha, khi nhỏ vào chát với tên nick của ḿnh th́ chưa hề gặp những người như thế, nhỏ cứ vào đại một pḥng chát và cứ thế đánh giáo án cho mẹ, và rồi nhiều người cũng vào làm quen với nhỏ, nhưng lại không hề gặp người nham nhở như cái gă kia. Để rồi lần nữa, sự chứng minh của nhỏ lại đúng và nhỏ hiểu rằng thế giới mạng cũng có kẻ xấu người tốt mà...Hay là cái tên nick của ḿnh hiền lành quá ??? Nhỏ cũng hổng hiểu nhưng có lẽ nhỏ là người duy nhất chưa từng gặp kẻ xấu trên mạng lần nào trừ cái ngày hôm nay ra...Đă thế nhỏ c̣n kể cho cô nghe chuyện của nhỏ và Bụt- một người nhỏ quen trên mạng nữa, sau đó nhỏ điện thoại cho Bụt nhưng v́ Bụt bận đi nhậu rồi hổng trả lời nên nhỏ ghét luôn...Nhỏ kể cho cô nghe với yêu cầu cô hổng được méc mẹ của nhỏ và cô cũng đă hứa....Sau khi nghe chuyện của nhỏ và Bụt, cũng như những bài thơ, mẫu chuyện nhỏ kể về chuyện tụi nhỏ nhất là bài tùy bút "Nhỏ và hắn" của nhỏ viết trên trang web ấy, cô lại phân tích đủ thứ mà phần thiệt tḥi luôn về phía Bụt, làm nhỏ thấy thương Bụt quá đi ...Bụt của nhỏ ơi, sao Bụt cứ măi tốt với em thật nhiều để em luôn nghĩ về Bụt và rồi lại lo sợ một ngày nào đó t́nh cảm một trong hai đứa nhạt phai th́ người chịu thiệt nhất lại luôn là Bụt của em...Định kể chuyện này cho Bụt nghe nhưng giờ nhỏ đang phân vân hổng biết thế nào...Thôi th́ cứ im lặng cho xong, nhưng hi vọng là giữ được măi v́ nhỏ vốn là "nhiều chuyện" nên giữ bí mật hổng được lâu đâu...

hamy
22-08-10, 08:51 AM
Hôm nay, một ngày chủ nhật - ngày của riêng ḿnh mà nhỏ lại là người thê thảm nhất...Là cháu của cái bang mất rồi...nè nha, điện thoại hết tài khoản và tiền cũng hết luôn...C̣n mẹ th́ đi phụ đám giỗ sớm rồi...Giờ sao nhỏ thấy ḿnh giống như Bụt lúc trước quá chừng...
"Trời ơi nó đói đói làm sao
Gió trăng có sẵn, làm sao ăn"
Nhưng nhỏ đỡ hơn ông kẹ Bụt ở chỗ nhà nhỏ có ḿ, có cơm tại v́ nhỏ ớn ăn mấy món đó, chỉ thích mum phở thôi hà...Nhắc lại cái vụ ớn nhỏ chợt nhớ, hôm bữa nhỏ bệnh, ông kẹ Bụt điện tới nhắc nhỏ mum cơm rồi uống uống thuốc, nhỏ bảo nhỏ ớn cơm mà thèm phở và mẹ đi mua phở cho nhỏ rồi. Tự dưng ông wi này nhắc lại câu nhỏ nói "ớn cơm thèm phở" và cười ha ha...Cái cười đầy tà ư, làm nhỏ ghét dễ sợ luôn, vội cúp máy cái rụp...Làm ổng điện hoài cả chục lần nhỏ mới bắt máy, ổng giải thích là từ nào giờ mới nghe có người nói ớn cơm chứ ai cũng khoái mum cơm hết nên thấy lạ mắc cười thôi...Sau đó ổng c̣n hứa là mai mốt hổng cười trêu nhỏ nữa, nhỏ mới hết giận ổng. Đúng là cái ông kẹ đáng ghét nhất...Bởi vậy, hồi năy khi điện tới nhiều chuyện, nghe nhỏ than thở ổng đâu dám cười nhỏ nữa...Ổng c̣n nói nếu giờ nhỏ ở gần ổng dẫn nhỏ mum tới 3 tô luôn. Cái ông kẹ chuyên gia nói thách giống nhỏ ghê đi, kem th́ nhỏ mum 3 ly được chứ phở từ nào giờ nhỏ chỉ mum có tô súp nhỏ hà, đâu có mum bánh phở, dù cho nhỏ có đói ơi là đói...Vậy mà c̣n giả bộ nói đăi nhỏ tới 3 tô...Hay ông kẹ này định trêu nhỏ đây ta? Tí nữa, ổng điện đến nhỏ la cho ổng ớn...dám cười trên sự đau khổ, thê thảm, te tua, tơi tả của nhỏ hén...

hamy
22-08-10, 09:14 AM
Tự hổm nay nhỏ ham chơi bắn banh ít vào đây, giờ vào thấy là lạ, nơi học thơ bị thầy xóa tên hổng cho vào, c̣n ở đây có cái tên mới vào "oan hồn thiếu nữ" ngay mục tư vấn ẩm thực cho cô Lê, nhỏ thấy lạ ghê, ḷng chợt nghĩ chắc chị này thích coi truyện ma và thích nghe Nguyễn Ngọc Ngạn đọc truyện ma ...giống nhỏ ghê đi, nhưng hổng biết có sợ ma như nhỏ hôn nữa. Mà ḱ nha, nhỏ có khi sợ, có lúc hổng sợ, trong nhỏ như có hai con người, một người mạnh mẽ, dũng cảm và một người mau nước mắt, yếu đuối đến phát ớn. Bởi vậy, nhỏ bị anh P - bạn của ông kẹ Bụt đặt biệt danh là Bé Nhè! Tự dưng, từ hồi nhỏ quen Bụt sao nhỏ có nhiều biệt danh ghê đi, nào là nhỏ nhiều chuyện, nào là bé nhè, nào là chuyên gia nhỏng nhẽo, nào là....quá chừng luôn vậy ta?

hamy
22-08-10, 01:05 PM
Thấm thoát mà đă đến mùa Vu Lan báo hiếu rồi nhỉ? Nhỏ chợt nghĩ ḿnh đă làm ǵ cho mẹ vui đây? Nhớ năm trước nhỏ ṿi tiền mẹ quá chừng và sau đó mua hoa tặng mẹ, mẹ cũng vui nhưng lại la nhỏ phí tiền khi mua hoa. Nhỏ hiểu lắm mẹ của nhỏ, có lẽ cuộc sống quá vất vả nên mẹ đă trở thành người quên đi cả sở thích của chính ḿnh rồi chăng? Thôi th́, nhỏ sẽ rủ mẹ nhỏ đi mum phở bằng tiền của mẹ như vậy là an toàn nhất mà hổng bị mẹ la. V́ nhỏ biết, khi nhỏ vào cấp III là mẹ nhỏ và ngoại nhỏ tốn tiền cho nhỏ nhiều lắm, nhất là tiền học thêm không c̣n đóng theo tháng nữa mà đóng theo cua. Đôi khi, nhỏ chợt nghĩ...nếu ngoại nhỏ hổng c̣n th́ chắc mẹ nhỏ và nhỏ sẽ khổ lắm đây... Mong rằng ngoại và mẹ của nhỏ luôn sống măi bên nhỏ hoài hoài...

CM4Q
22-08-10, 02:10 PM
Bé ơi Bé à ...biết Ngoại và Mẹ cực khổ như vậy th́ phải cố học cho tốt nha . Món quà quư giá nhất mà Ngoại và Mẹ mong chờ đó là kết quỷ học tập của Bé

Cô 4 tin rằng Bé sẽ làm được , bởi Bé là 1 cô Bé rất dễ thương , biết nh́n nhận và có trái tim rất chi là t́nh cảm

Chúc Bé luôn vui và học thật tốt

hamy
22-08-10, 09:18 PM
Bé ơi Bé à ...biết Ngoại và Mẹ cực khổ như vậy th́ phải cố học cho tốt nha . Món quà quư giá nhất mà Ngoại và Mẹ mong chờ đó là kết quỷ học tập của Bé

Cô 4 tin rằng Bé sẽ làm được , bởi Bé là 1 cô Bé rất dễ thương , biết nh́n nhận và có trái tim rất chi là t́nh cảm

Chúc Bé luôn vui và học thật tốt

Dạ, em sẽ cố gắng cô 4 ơi!

hamy
22-08-10, 09:36 PM
Ngày mai là ngày mà nhỏ nhiều chuyện và nhóm cửu cô nương trở thành những tiểu thơ yểu điệu thục nữ đây... Bởi vậy, lúc chiều đi học thêm tụi nó bàn tính xôn xao... Nào là mặc áo dài rồi sao chơi đá cầu, chơi đánh đũa, nhảy dây..., hổng lẽ cột hai vạt áo lại để chơi đây ta... Ôi thôi là đủ thứ lo hết... nhất là nhỏ Bagiawadat cứ nhắc đi nhắc lại là mai mốt làm sao nó ví được mấy tên con trai khi bị trêu ghẹo... Riêng nhỏ, bữa mặc thử áo dài, mẹ cứ nhắc là khi lên xe nhớ để vạt áo sau lên yên xe và ngồi lên c̣n tay trái th́ nhớ cầm vạt áo trước, nếu không sẽ bị vướng víu có thể té. Mẹ c̣n kể lại một trường cấp II trên tỉnh Tây Ninh, có một cô giáo mặc áo dài khi đi dạy, bị tung vạt áo sau, vướng vào xe và kéo cô té chết luôn. Thế rồi trường đó giáo viên được miễn mặc áo dài, chỉ mặc com lê thôi. Nghe mẹ nói tự dưng nhỏ cũng hơi sợ, mẹ c̣n bảo nhỏ ngồi lên xe và kéo vạt áo dài thử cho mẹ coi... Trời, nhỏ mặc vào và soi gương ... sao bỗng dưng thấy ḿnh lớn ơi là lớn vậy đó...
Hôm nay ḷng nhỏ nôn nao, bao hồi hộp và lo sợ vẩn vơ cứ tràn về, dù cho Bụt hết lời nhắc nhở là ngủ sớm để đi học, nhỏ hứa với Bụt rồi mà sao ḷng cứ nao nao khó tả... hổng ngủ được nữa rồi...

VỀ MIỀN TRUNG
22-08-10, 10:33 PM
Nghe bé kể, cứ nhớ hồi chị H, con gái chú vào cấp III, nhất định không mặc áo dài v́ thẹn. Tà áo dài trắng nơn không che dấu hết sự thẹn thùng của tuổi trăng tṛn. Chú phải chở bằng xe máy mất tuần học đầu tiên. Nhưng sau đó quen rồi, lại thích đi xe đạp. Tà áo dài thả bay phất phơ xinh ơi là xinh. Năm nay th́ chị đă xong tú tài rồi.

hamy
22-08-10, 10:36 PM
Nghe bé kể, cứ nhớ hồi chị H, con gái chú vào cấp III, nhất định không mặc áo dài v́ thẹn. Tà áo dài trắng nơn không che dấu hết sự thẹn thùng của tuổi trăng tṛn. Chú phải chở bằng xe máy mất tuần học đầu tiên. Nhưng sau đó quen rồi, lại thích đi xe đạp. Tà áo dài thả bay phất phơ xinh ơi là xinh. Năm nay th́ chị đă xong tú tài rồi.

Dạ! Thầy ơi! Mẹ định đưa em đi học nhưng ngày mai mẹ cũng bận đi dạy rồi, nên em phải tập làm "người lớn" thôi!

Nhím con
23-08-10, 12:40 AM
Vậy là Q đă thực sự trở thành một cô thiếu nữ yểu điệu trong bộ áo dài trắng rùi hén !... ;) :D

Chúc Q luôn luôn đạt kết quả thật tốt trong học tập, nhiều niềm vui trong cuộc sống và hạnh phúc trong ....., hihihi !... :)

hamy
23-08-10, 01:14 AM
Vậy là Q đă thực sự trở thành một cô thiếu nữ yểu điệu trong bộ áo dài trắng rùi hén !... ;) :D

Chúc Q luôn luôn đạt kết quả thật tốt trong học tập, nhiều niềm vui trong cuộc sống và hạnh phúc trong ....., hihihi !... :)

Em cảm ơn anh Nhím Con nha! Tự dưng có người gọi tên "đi học" của em, em chợt thấy hết hồn và tự hỏi...Ủa sao anh biết hay ghê vậy và rồi sau đó chợt nhớ lại là ḿnh đă đăng kí tên ở ATCT mà!
Nhớ lại hôm ấy...cái hôm mà...tự dưng em thấy ngại ghê anh Nhím ơi! Xin cảm ơn anh về tất cả nha!

Nhím con
23-08-10, 03:07 AM
Em cảm ơn anh Nhím Con nha! Tự dưng có người gọi tên "đi học" của em, em chợt thấy hết hồn và tự hỏi...Ủa sao anh biết hay ghê vậy và rồi sau đó chợt nhớ lại là ḿnh đă đăng kí tên ở ATCT mà!
Nhớ lại hôm ấy...cái hôm mà...tự dưng em thấy ngại ghê anh Nhím ơi! Xin cảm ơn anh về tất cả nha!

NC đâu có vào ATCT !... ;)

Sao ngủ muộn vậy HM, nôn nao, thao thức hở ? :D

Có ǵ đâu mà HM cảm ơn hén !... :)

hamy
23-08-10, 06:45 AM
NC đâu có vào ATCT !... ;)

Sao ngủ muộn vậy HM, nôn nao, thao thức hở ? :D

Có ǵ đâu mà HM cảm ơn hén !... :)

Dạ, ngủ muộn mà lại thức sớm nè, anh ơi! Sao hổng có, có người ta mới cảm ơn hổng có ai thèm cảm ơn chi? Xiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Tự dưng, khi nhỏ xí với anh, nhỏ chợt nhớ lại khi c̣n học lớp 8 có lần nhỏ quên xí cả với thầy dạy Toán luôn và bị thầy mét mẹ, làm nhỏ bị la. Vậy mà thỉnh thoảng nhỏ vẫn c̣n xí hổng bỏ được... Giờ nghĩ lại nhỏ thấy mắc cười ghê đi...
Hôm nay là ngày nhỏ nhiều chuyện đầu tiên rời ṿng tay mẹ ... sao mang trong ḷng bao cảm giác bâng khuâng, hồi hộp, nao nao khó tả...
Khi c̣n học cấp II đến lớp 8, khi học thêm cũng như học thật, mẹ vẫn đưa đi và rước về...Cho đến khi học lớp 9 thỉnh thoảng mẹ cũng đưa rước, nhưng vẫn thấp thoáng bóng mẹ v́ nhỏ học ở trường mẹ dạy... C̣n hôm nay, một khung trời xa lạ đang chờ nhỏ... Giờ nhỏ hết dám nướng nữa rồi... nhưng tật nhiều chuyện vẫn c̣n...

VỀ MIỀN TRUNG
23-08-10, 08:25 AM
TQ hamy !
ATCT và NV tuy diễn đàn khác nhau nhưng lớp học đều là một. Con học ở đâu cũng là môn sinh CM cả.
Vô năm học rồi, cố gắng học cho tốt.

CM4Q
23-08-10, 08:58 AM
Chúc Bé ngày đầu tiên được "làm người lớn " thật ư nghĩa

Lớn rồi , ăn nói đi đứng phải ư tứ nghen hông Bé .Đừng có cột 2 vạt áo dài lại mà đá cầu nhảy dây nghen...

Nói vậy chứ ... chắc TQ nhỏ giống TQ lớn này quá . Nhớ hồi xưa lên cấp 3 rồi mà Cô 4 và đám con gái c̣n dầm mưa đá banh với tụi con trai trong lớp nữa đó .Nghĩ lại sao ...quỷ thiệt

Chúc Bé một ngày mới an lành , một năm học mới với nhiều niềm vui và kết quả thật tốt . Vững tin lên nha Bé !!!

Cô 4

hamy
23-08-10, 08:43 PM
TQ hamy !
ATCT và NV tuy diễn đàn khác nhau nhưng lớp học đều là một. Con học ở đâu cũng là môn sinh CM cả.
Vô năm học rồi, cố gắng học cho tốt.

Dạ, em cảm ơn thầy nha thầy ơi!

hamy
23-08-10, 08:47 PM
Chúc Bé ngày đầu tiên được "làm người lớn " thật ư nghĩa

Lớn rồi , ăn nói đi đứng phải ư tứ nghen hông Bé .Đừng có cột 2 vạt áo dài lại mà đá cầu nhảy dây nghen...

Nói vậy chứ ... chắc TQ nhỏ giống TQ lớn này quá . Nhớ hồi xưa lên cấp 3 rồi mà Cô 4 và đám con gái c̣n dầm mưa đá banh với tụi con trai trong lớp nữa đó .Nghĩ lại sao ...quỷ thiệt

Chúc Bé một ngày mới an lành , một năm học mới với nhiều niềm vui và kết quả thật tốt . Vững tin lên nha Bé !!!

Cô 4
Nhỏ cảm ơn cô nhiều lắm cô ơi....T́nh cảm của thầy cô dành cho nhỏ thật ấm áp làm sao...và nhỏ nhiều chuyện cảm thấy ḷng ḿnh xúc động thật nhiều...Nhỏ xin cảm ơn thầy cô...

hamy
23-08-10, 09:17 PM
Hôm nay, ngày nhỏ nhiều chuyện bước vào năm học mới với tất cả đều mới mẻ hết...Chỉ có ông trời nơi quê nhỏ là cũ thôi hà. Sau một đêm hậm hực chắc v́ hổng được nghỉ hè nữa nên ông trời cứ mưa rả rích, cho đến sáng khi nhỏ đi học, ông mới mệt mỏi ngủ vùi, trả lại tí ánh sáng cho một ngày mới nhưng cũng c̣n dư âm cơn hờn dỗi nên bầu trời cứ ui ui măi...
Nhỏ dậy thật sớm và sau khi vào đây nhiều chuyện một tí, nhỏ vội vàng làm điệu cho ḿnh...
Nè nha, tóc nhỏ tếch thành hai bím thả hai bên, và khi nhỏ mặc áo dài chuẩn bị lên đường, mẹ nhỏ vừa đầy xe điện ra cho nhỏ và sau đó hôn nhỏ...mẹ c̣n bảo là...đúng là người đẹp v́ lụa mà, v́ nhỏ Xấu Tệ của mẹ hôm nay tự dưng đẹp và dễ thương ghê đi...Nghe mẹ nói, tự dưng mũi nhỏ to ơi là to, bởi v́ mẹ là chuyên gia chê nhỏ không hà...
Buổi học đầu tiên thật ấn tượng với cả lớp và nhỏ ...có lẽ nó sẽ theo nhỏ suốt đời...chưa ǵ nhỏ đă bị...chiếu tướng rồi!
Số là lúc sáng khi nhỏ sinh hoạt dưới cờ để điện thoại trong lớp nhưng quên để chế độ rung, nên khi nhỏ sinh hoạt xong th́ thấy cả chục cú gọi nhỡ của ông kẹ Bụt và anh Nhỏ của nhỏ kèm theo gần hai chục tin nhắn...mà nhỏ th́ đang là cháu của cái bang nên dù cho có bị nói xấu cỡ nào cũng đành ấm ức mà chịu trận chứ hổng trả lời được, nhất là cái ông anh quỷ quái của nhỏ...
Thế rồi, lúc học gần cuối tiết thứ tư của môn Văn, bỗng dưng điện thoại nhỏ reo lên to ơi là to làm nhỏ hết hồn, và tiếp theo đó là một loạt điện thoại ḥa tấu lên mà nhóm cửu cô nương của nhỏ cùng một bài hát: "Heo không thèm ăn cơm...", rồi bài hát Con lật đật, Con đường mưa,... gần phân nữa lớp (khoảng 20 điện thoại) chợt reo theo sau nhỏ. Trong khi nhỏ hoảng hốt, vội vă mở ngăn cặp t́m mà bối rối hổng nhớ ḿnh để nó ở ngăn nào, th́ cả lớp cười ầm lên...Và rồi, tụi nhỏ bị thầy trách nhẹ là : "H́nh như mấy tiểu thơ xinh đẹp của lớp ta có hẹn hay sao mà đồng loạt điện thoại lại reo cùng lúc?, mà bắt đầu từ cô bé có hai bím tóc kia..." Thế rồi, nhỏ bị thầy hỏi tên đầu tiên và lần lượt cả nhóm cũng bị thầy chiếu tướng hết...Sau đó, thầy nhắc nhở tụi nhỏ là trường cho xài điện thoại để phụ huynh theo dơi việc sinh hoạt, học hành của con em ḿnh, nhưng hăy để chế độ rung và nhớ đừng quên...Trời, ngày đầu tiên cái tật tâm hơ tâm hất của nhỏ đă hại nhỏ rồi...mà lạ nha, ngoài nhỏ và nhóm cửu cô nương c̣n thêm cả chục đứa cũng tâm hơ tâm hất như tụi nhỏ luôn...làm tụi nhỏ cảm thấy cũng đỡ quê v́ dù sao cũng có tới cả chùm luôn... Coi lại mới biết thủ phạm là ông kẹ Bụt, biết người ta đi học mà cứ điện thoại măi, mà cũng tại nhỏ quên để chế độ rung chi nè? Bởi vậy, lúc về ổng điện đến nghe nhỏ kể và bắt đền, lại cứ cười ha ha như trêu nhỏ tức thêm vậy! Thật đáng ghét!

hamy
24-08-10, 06:33 PM
Hôm nay là ngày mà nhỏ thấy mệt hơn lúc nào hết...Sáng học bài chiều học quân sự. Văn ôn vơ luyện mà trời cứ mưa râm râm nghe thê thảm quá chừng... Để giờ tự dưng nghe đầu đau nhói, cả người mệt mỏi ghê đi....

Nhím con
25-08-10, 12:08 AM
Hôm nay là ngày mà nhỏ thấy mệt hơn lúc nào hết...Sáng học bài chiều học quân sự. Văn ôn vơ luyện mà trời cứ mưa râm râm nghe thê thảm quá chừng... Để giờ tự dưng nghe đầu đau nhói, cả người mệt mỏi ghê đi....

Bé đi ngủ sớm cho khỏe nha, ngày mai lại tiếp tục hén !... :)

hamy
25-08-10, 01:02 PM
Bé đi ngủ sớm cho khỏe nha, ngày mai lại tiếp tục hén !... :)

Cảm ơn anh Nhím...Và có lẽ v́ lời chúc của anh nên hồi tối nhỏ nhiều chuyện ngủ sớm ơi là sớm luôn. Anh ơi, giờ gặp anh tự dưng nhỏ thấy mắc cỡ v́ nợ mấy bài thơ c̣n đó chưa trả được anh à!

Nếu một ngày nhỏ thiếu nợ người ta...
Nàng thơ dỗi nên đành ḷng biến mất
Th́ anh hỡi, xin người cho nhỏ khất
Hẹn một ngày chẳng thất hứa nữa đâu...

hamy
25-08-10, 01:24 PM
Tự dưng, mới vào năm học nhỏ nhiều chuyện lại có thêm một biệt danh nữa là "cô bé bím tóc"...Ngày đầu thật ấn tượng để giờ mang thêm danh xưng mới khi thầy gọi phát biểu nữa chứ...Bởi vậy, mai mốt tới tiết Văn của thầy nhỏ sẽ cột hai bên hết dám bím nữa rồi...Nhỏ chợt nhớ bài hát "Mái tóc đuôi gà" mà buồn cười, hên là bữa đó nhỏ hổng cột cao giống cái đuôi gà nếu không giờ thầy gọi nhỏ là "cô bé tóc đuôi gà" rồi...
Nhỏ chẳng dám cười khi nghe Bụt hỏi năm nay nhỏ có làm cán bộ lớp nữa hôn? Cấp II nhỏ c̣n hăng hái nhưng giờ cấp III, nhỏ thấy ḿnh thật dở làm sao, dù nhỏ cố gắng thật nhiều. Nhỏ chỉ tài lanh tài lẹt môn Văn thôi c̣n mấy môn tự nhiên ai mà hỏi đến nhỏ th́ cho nhỏ xin "hai chữ b́nh yên" đi ...bởi lẽ nhỏ dở ẹt luôn...Thành khẩn khai báo với Bụt và cho Bụt biết là nhỏ từ chối hết dám làm lớp trưởng nữa rồi v́ nếu là cán bộ lớp mà học lực loại khá nhỏ thấy quê quê, thôi th́ chạy trốn cho chắc ăn. Riêng mẹ của nhỏ th́ cứ bảo là cấp II học giỏi đến cấp III học khá là được rồi. Có lẽ mẹ hiểu rơ nhỏ hơn ai hết ...Mỗi khi học Văn th́ nhỏ hăng hái c̣n mấy môn tự nhiên sao đầu nhỏ cứ nói đau v́ chứng bệnh viêm xoang hành măi...Vậy mà ba nhỏ lại nói nhỏ này mai mốt đi học làm thầy căi là được rồi...Hổng biết sao khi nghe nhỏ kể, ông kẹ Bụt cứ cười h́ h́ hoài...cái cười đầy ẩn ư mà nhỏ chưa hiểu ra...Chắc chê nhỏ học dở ẹt chứ ǵ...Ư mà dở th́ nhỏ chịu dở chứ có chối hồi nào đâu, vậy mà ông kẹ này cứ ha ha măi, chắc ông quên bài học ĐH của ổng c̣n nợ lại 4 môn, tới thứ 6 này mới thi đây. Xiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii Sao càng ngày nhỏ càng ghét ông kẹ này quá, nhất là cái giọng ha ha của ổng cứ như đang chọc tức người ta...

hamy
26-08-10, 09:17 PM
Hôm nay nhỏ vào nhà của ḿnh mà lại lạc vào nhà chị Mỹ Duyên...hên hổng có chủ nhà ở nhà, hổng thôi nhỏ sẽ bị mang tiếng là ăn trộm mất rồi...Thấy tựa đề của chị Duyên là "Cho em", nhỏ chợt nhớ bài thơ mà mẹ cho nhỏ đọc lâu lắm rồi ... Mẹ bảo đó là của một sinh viên ĐH gởi người yêu, lúc người này rời bỏ quê hương khi mới ḥa b́nh, và lúc mẹ học CĐ các giáo sinh chuyền tay nhau chép bài thơ này. Bài thơ cũng mang tựa đề là "Cho em", giờ nhỏ chỉ nhớ mang máng, không đầy đủ lắm...

"Không phải tự nhiên anh bắt đầu bằng hai chữ: cho em
Dù t́nh yêu của anh - có lẽ chỉ c̣n một nữa
Anh không nói ở đây những t́nh yêu đôi lứa
Dù thơ anh cũng bắt đầu bằng hai tiếng...cho em!

Em bây giờ đang ở malaixia
Đang náo nức chờ một chuyến bay sang Mỹ
C̣n th́ giờ đâu cho em suy nghĩ
Về những người c̣n ở lại nơi đây...

Đất nước này c̣n thiếu gạo, thiếu rau
Th́ dĩ nhiên c̣n thiếu xăng …
Cho em chạy xe hon đa dạo chơi những buổi chiều chủ nhật...
Hạt cao lương c̣n lẫn với bát cơm sau một ngày tất bật
Với những họng súng đen ng̣m đang chĩa vào đây...

Đất nước trở ḿnh chỉ mới dăm năm
Đâu phải chỉ riêng em đau nhức
Những ai chưa quen tháng ngày khổ cực
Họ đều có những suy nghĩ như em

…Người ta tự lừa dối ḿnh vào cuộc sống bon chen
Khao khát từng giờ tấm giấy thông hành đi ban New York
Và âm thầm từng bước, họ đi vào cơi mông lung…
Anh không thể h́nh dung...
Người Việt Nam lấy tiếng Việt Nam làm ngoại ngữ
Thà rằng anh mù chữ
C̣n hơn đọc những bức thư đầy lỗi chính tả từ bên ấy gởi về...

…Nguyễn Trăi từng ăn độn mười năm
Mà vẫn viết nổi “B́nh Ngô đại cáo”
Có lẽ người không ngờ rằng...
Trong đám con cháu ...
Lại có những người không hiểu ư tiền nhân...”

Nhím con
27-08-10, 02:42 AM
Cảm ơn anh Nhím...Và có lẽ v́ lời chúc của anh nên hồi tối nhỏ nhiều chuyện ngủ sớm ơi là sớm luôn. Anh ơi, giờ gặp anh tự dưng nhỏ thấy mắc cỡ v́ nợ mấy bài thơ c̣n đó chưa trả được anh à!

Nếu một ngày nhỏ thiếu nợ người ta...
Nàng thơ dỗi nên đành ḷng biến mất
Th́ anh hỡi, xin người cho nhỏ khất
Hẹn một ngày chẳng thất hứa nữa đâu...



Nếu một ngày... nhỏ đi vắng thật lâu
Chẳng dám trách v́ biết người đang bận
Sẽ chờ đợi từng đêm dài vương vấn
Mong một ngày lại được thấy vần thơ !...

Đâu có chi mà nhỏ phải mắc cỡ hén, vui vẻ nha nhỏ !... :)

hamy
27-08-10, 08:49 PM
Nếu một ngày... nhỏ đi vắng thật lâu
Chẳng dám trách v́ biết người đang bận
Sẽ chờ đợi từng đêm dài vương vấn
Mong một ngày lại được thấy vần thơ !...

Đâu có chi mà nhỏ phải mắc cỡ hén, vui vẻ nha nhỏ !... :)

Cho nhỏ cảm ơn "ông thầy" dễ tính nhất nha!

Nếu một ngày nhỏ lại bớt ngu ngơ
Nhỏ sẽ viết bài thơ mang ra nộp
Ḷng bối rối xen lẫn bao hổi hộp…
Sợ thơ ḿnh không trùng khớp luật vần…

Nếu có thể nhỏ mong người bớt giận
Có xem bài xin vẫn cứ cho qua
Lời cảm ơn hàm chứa những thiết tha
Đừng nhăn mặt... ái chà nhỏ …hối lộ…

…Chút thâm t́nh mang dụ dỗ ta đây!
H́...h́...
Kí tên: Nhỏ nhiều chuyện!

hamy
27-08-10, 09:16 PM
Nhỏ thường nghe mẹ kể về "giai thoại" tên của ḿnh thấy cũng li ḱ hổng kém ǵ phim h́nh sự... Nó như là một sự đấu tranh gay gắt giữa cha chồng và nàng dâu... Bởi vậy, mẹ nói nhỏ đúng là nhiều chuyện tới cái tên cũng nhiều luôn...
Nè nha, lúc nhỏ ra đời ở trạm xá gần nhà ngoại, má 2 là người đón nhỏ chào đời... vỗ vào mông cái chát, khóc to ơi là to luôn...(nhỏ nghe má 2 kể lại vậy đó - và giờ vẫn khóc to y như vậy...)
Thế rồi, mẹ làm khai sinh tên nhỏ là Nguyễn Phan Hà My, ghép họ cha cùng họ mẹ, và lót tên mẹ, mọi việc đă sẵn sàng, khai sinh viết xong chỉ chờ về xă của ba chứng nhận. Thế rồi ông nội của nhỏ hổng chịu như vậy - mẹ nhỏ vốn không được ḷng ba chồng- ông đặt nhỏ tên là Nguyễn Thị Bé Trúc... nhưng mẹ nhỏ hổng đồng ư. Vậy là chiến tranh lạnh xảy ra giữa cha chồng và nàng dâu... Cuối cùng, mẹ nhỏ phải đổi tên nhỏ thành Nguyễn Phan Trúc Q. Ông nội nhỏ đành nhượng bộ nhưng trong ḷng không vui...
Giờ đây, khi ở nhà (nhỏ ở gần nhà nội) th́ nhỏ được gọi là Bé Trúc, nhưng trên nhà ngoại th́ gọi nhỏ là Hà My, có khi gọi Bé Trúc, c̣n bạn bè th́ gọi nhỏ là TQ hay Q. Riêng mẹ, nhiều khi c̣n gọi nhỏ là Xấu Tệ..., c̣n mấy ông anh th́ có người gọi Bé Trúc, có người gọi Bé Q... Hổng biết có ai mà tên nhiều như nhỏ hôn nữa?
Bởi vậy, có ai gọi nhỏ là TQ, nhỏ bỗng giật ḿnh cứ nghĩ như là những người bạn của ḿnh...những người ở cuộc sống đời thường mà nhỏ từng quen ...

hamy
28-08-10, 12:09 AM
Hôm nay, t́nh cờ nhỏ nhấn chuột vào mục "Kết nối những tấm ḷng", khi đọc xong nhỏ vô cùng xúc động. Khuất sau bóng dáng của những con người yêu thơ ấy là cả một tâm hồn nhân đạo cao cả. Nhỏ thật khâm phục vô cùng,...và ở đó c̣n có cả tên của những người mà nhỏ quen nữa chứ... Để nhỏ hiểu rằng dù thế giới ảo hay cuộc đời thật, nhỏ luôn gặp và quen với những ông Bụt và cô Tiên. Nhỏ thật hănh diện khi quen với những con người ấy...
Nhỏ từng nghe ngoại kể anh em ruột v́ tranh giành của cải cha mẹ để lại mà quên đi cả t́nh máu mủ ...Vậy mà, những người này, họ giúp đỡ người khác một cách vô tư... Bỗng dưng, nhỏ có cảm giác ... họ như là những ông Bụt, cô Tiên bước ra từ thế giới cổ tích để đi giúp đỡ những người khó khăn, hoạn nạn...Ngày mai nhỏ sẽ kể chuyện này cho ngoại nghe...

CM4Q
28-08-10, 04:29 AM
Nhỏ thường nghe mẹ kể về "giai thoại" tên của ḿnh thấy cũng li ḱ hổng kém ǵ phim h́nh sự... Nó như là một sự đấu tranh gay gắt giữa cha chồng và nàng dâu... Bởi vậy, mẹ nói nhỏ đúng là nhiều chuyện tới cái tên cũng nhiều luôn...
Nè nha, lúc nhỏ ra đời ở trạm xá gần nhà ngoại, má 2 là người đón nhỏ chào đời... vỗ vào mông cái chát, khóc to ơi là to luôn...(nhỏ nghe má 2 kể lại vậy đó - và giờ vẫn khóc to y như vậy...)
Thế rồi, mẹ làm khai sinh tên nhỏ là Nguyễn Phan Hà My, ghép họ cha cùng họ mẹ, và lót tên mẹ, mọi việc đă sẵn sàng, khai sinh viết xong chỉ chờ về xă của ba chứng nhận. Thế rồi ông nội của nhỏ hổng chịu như vậy - mẹ nhỏ vốn không được ḷng ba chồng- ông đặt nhỏ tên là Nguyễn Thị Bé Trúc... nhưng mẹ nhỏ hổng đồng ư. Vậy là chiến tranh lạnh xảy ra giữa cha chồng và nàng dâu... Cuối cùng, mẹ nhỏ phải đổi tên nhỏ thành Nguyễn Phan Trúc Q. Ông nội nhỏ đành nhượng bộ nhưng trong ḷng không vui...
Giờ đây, khi ở nhà (nhỏ ở gần nhà nội) th́ nhỏ được gọi là Bé Trúc, nhưng trên nhà ngoại th́ gọi nhỏ là Hà My, có khi gọi Bé Trúc, c̣n bạn bè th́ gọi nhỏ là TQ hay Q. Riêng mẹ, nhiều khi c̣n gọi nhỏ là Xấu Tệ..., c̣n mấy ông anh th́ có người gọi Bé Trúc, có người gọi Bé Q... Hổng biết có ai mà tên nhiều như nhỏ hôn nữa?
Bởi vậy, có ai gọi nhỏ là TQ, nhỏ bỗng giật ḿnh cứ nghĩ như là những người bạn của ḿnh...những người ở cuộc sống đời thường mà nhỏ từng quen ...

Nhỏ thương , Cô 4 cũng phải giựt ḿnh khi t́nh cờ gặp 1 người giống tên Cô như thế , chỉ khác có chữ thứ 2 trong tên thôi . Hihihi...có lẽ cả Cô và Nhỏ đều có giai thoại về cái tên TQ . Cô th́ không có nhiều tên như nhỏ , nhưng cái tên TQ của Cô cũng ly kỳ không kém , nó được đặt cho Cô 4 coi như là sự giao ḥa giữa Ba & Mẹ của Cô 4 . Bởi Mẹ kể ...Ba đặt tên nào Mẹ cũng ko ưng , Mẹ nói " Không được v́ toàn là tên của ...người yêu Anh..." C̣n Mẹ đưa tên nào Ba cũng không chịu v́ Ba nói " ... con gái mà đặt tên ǵ mà nghe...quê trớt..." Cuối cùng ... cả 2 chọn tên 1 nghệ sĩ kịch cũng khá nổi tiếng thời bấy giờ ở HN mà đặt v́ ...cả 2 đều mê tài diễn xuất của Cô này .Hơn nữa Ba nói , Ba muốn con gái của Ba phải nhă nhặn thanh tao như Trúc và dịu dàng quyến rũ như Quỳnh :rang:

Mấy mươi năm QN là tên thường gọi( Gọi tắt cho ...tiện nên thành quen ) nên khi có người gọi Cô bằng TQ , Cô cũng giựt ḿnh và cũng có cái cảm giác lâng lâng thật khó tả . Cô thấy ḿnh như trở về với những tháng ngày yên ả ở VN , được sống với gia đ́nh và bạn bè vậy...

Thế nên bắt gặp người có tên giống ḿnh , Cô 4 đặt biệt mến Nhỏ ( Không v́ cái tên mà Cô thấy Nhỏ cũng có nhiều cái giống Cô lắm nhất là có trái tim mẫn cảm...)

Tí tớn 1 chút với Nhỏ . Chúc Nhỏ luôn vui và học tốt .Đặc biệt là phải ngoan và biết nghe lời Cha Mẹ hơn Cô 4 ngày xưa nhá

VỀ MIỀN TRUNG
28-08-10, 07:59 AM
Nhỏ thương , Cô 4 cũng phải giựt ḿnh khi t́nh cờ gặp 1 người giống tên Cô như thế , chỉ khác có chữ thứ 2 trong tên thôi . Hihihi...có lẽ cả Cô và Nhỏ đều có giai thoại về cái tên TQ . Cô th́ không có nhiều tên như nhỏ , nhưng cái tên TQ của Cô cũng ly kỳ không kém , nó được đặt cho Cô 4 coi như là sự giao ḥa giữa Ba & Mẹ của Cô 4 . Bởi Mẹ kể ...Ba đặt tên nào Mẹ cũng ko ưng , Mẹ nói " Không được v́ toàn là tên của ...người yêu Anh..." C̣n Mẹ đưa tên nào Ba cũng không chịu v́ Ba nói " ... con gái mà đặt tên ǵ mà nghe...quê trớt..." Cuối cùng ... cả 2 chọn tên 1 nghệ sĩ kịch cũng khá nổi tiếng thời bấy giờ ở HN mà đặt v́ ...cả 2 đều mê tài diễn xuất của Cô này .Hơn nữa Ba nói , Ba muốn con gái của Ba phải nhă nhặn thanh tao như Trúc và dịu dàng quyến rũ như Quỳnh :rang:

Mấy mươi năm QN là tên thường gọi( Gọi tắt cho ...tiện nên thành quen ) nên khi có người gọi Cô bằng TQ , Cô cũng giựt ḿnh và cũng có cái cảm giác lâng lâng thật khó tả . Cô thấy ḿnh như trở về với những tháng ngày yên ả ở VN , được sống với gia đ́nh và bạn bè vậy...

Thế nên bắt gặp người có tên giống ḿnh , Cô 4 đặt biệt mến Nhỏ ( Không v́ cái tên mà Cô thấy Nhỏ cũng có nhiều cái giống Cô lắm nhất là có trái tim mẫn cảm...)

Tí tớn 1 chút với Nhỏ . Chúc Nhỏ luôn vui và học tốt .Đặc biệt là phải ngoan và biết nghe lời Cha Mẹ hơn Cô 4 ngày xưa nhá

Hai cô tṛ này giống nhau v́ tên th́ ít mà v́ nhiều "chiện" hehehe... Hamy biết không, cô TQ có những tên gọi ở nhà là Tư Kẹo, Bốn Tồ , Tứ Đức, 4 Quái, Quỳnh Nguyễn, Tứ Nhă, ... Nhưng mà chú vẫn thích nhất cái tên Trúc Việt :heart:

hamy
28-08-10, 11:59 AM
Nhỏ thương , Cô 4 cũng phải giựt ḿnh khi t́nh cờ gặp 1 người giống tên Cô như thế , chỉ khác có chữ thứ 2 trong tên thôi . Hihihi...có lẽ cả Cô và Nhỏ đều có giai thoại về cái tên TQ . Cô th́ không có nhiều tên như nhỏ , nhưng cái tên TQ của Cô cũng ly kỳ không kém , nó được đặt cho Cô 4 coi như là sự giao ḥa giữa Ba & Mẹ của Cô 4 . Bởi Mẹ kể ...Ba đặt tên nào Mẹ cũng ko ưng , Mẹ nói " Không được v́ toàn là tên của ...người yêu Anh..." C̣n Mẹ đưa tên nào Ba cũng không chịu v́ Ba nói " ... con gái mà đặt tên ǵ mà nghe...quê trớt..." Cuối cùng ... cả 2 chọn tên 1 nghệ sĩ kịch cũng khá nổi tiếng thời bấy giờ ở HN mà đặt v́ ...cả 2 đều mê tài diễn xuất của Cô này .Hơn nữa Ba nói , Ba muốn con gái của Ba phải nhă nhặn thanh tao như Trúc và dịu dàng quyến rũ như Quỳnh :rang:

Mấy mươi năm QN là tên thường gọi( Gọi tắt cho ...tiện nên thành quen ) nên khi có người gọi Cô bằng TQ , Cô cũng giựt ḿnh và cũng có cái cảm giác lâng lâng thật khó tả . Cô thấy ḿnh như trở về với những tháng ngày yên ả ở VN , được sống với gia đ́nh và bạn bè vậy...

Thế nên bắt gặp người có tên giống ḿnh , Cô 4 đặt biệt mến Nhỏ ( Không v́ cái tên mà Cô thấy Nhỏ cũng có nhiều cái giống Cô lắm nhất là có trái tim mẫn cảm...)

Tí tớn 1 chút với Nhỏ . Chúc Nhỏ luôn vui và học tốt .Đặc biệt là phải ngoan và biết nghe lời Cha Mẹ hơn Cô 4 ngày xưa nhá

Cô 4 ơi! Nhớ lại những ngày đầu quen cô nhỏ chỉ biết cô là QN, nhưng nhỏ đâu biết cô tên TQ như nhỏ...Rồi như một sự t́nh cờ nhỏ gặp lại cô ở ATCT và lại là học tṛ cá biệt nhất lớp v́ hay bỏ lớp, trốn thầy cô đi...nhiều chuyện hoài...để giờ này ...lớp học hổng có để mà vào...( nhỏ nói thách tí chút, chứ nhỏ biết chỉ tạm thời thôi chứ nhỏ có hỏi thầy NX rồi nha- vài bữa nữa thầy mở lại)
Nghe Thầy VMT nói nhỏ thấy sao đúng quá cô ơi, v́ ngoài cái giống tên nhỏ với cô c̣n giống nhau ở cái tật....chuyện nhiều...cô hén! Nhưng nhỏ th́ có biệt danh rồi...chẳng những ngoài cuộc đời thật mà cả thế giới ảo nhỏ cũng bị thiên hạ phát hiện ra cái tật nhiều chuyện... Bởi vậy, lúc về nhà ngoại chơi, khi ra về nhỏ chào ngoại cả chục lần rồi mà cũng chưa về...đến nỗi ngoại hay hỏi khi nào về thiệt hả nhỏ nhiều chuyện?...

Như Diệu Linh
28-08-10, 12:21 PM
Dễ thương quá nhỉ? Ai cũng thích được gọi bằng những cái tên thân thuộc đôi khi pha chút ngô nghê. Linh cũng có nh́u tên giống Hamy nè, nh́u đến nỗi đôi khi xưng hô cứ nhầm lẫn lung tung cả lên :coy:

Tên nào của Hamy cũng dễ thương hết á , nhất là tên bé Trúc :smells:

Ngày vui cùng tên đẹp hen...Hà My :D

hamy
28-08-10, 12:31 PM
Dễ thương quá nhỉ? Ai cũng thích được gọi bằng những cái tên thân thuộc đôi khi pha chút ngô nghê. Linh cũng có nh́u tên giống Hamy nè, nh́u đến nỗi đôi khi xưng hô cứ nhầm lẫn lung tung cả lên :coy:

Tên nào của Hamy cũng dễ thương hết á , nhất là tên bé Trúc :smells:

Ngày vui cùng tên đẹp hen...Hà My :D

Cho My cảm ơn chị nha chị Linh! Nhận xét của chị giống với Bụt của em ghê đi!

Như Diệu Linh
28-08-10, 12:43 PM
Bụt? My gặp Bụt rồi hở?:coy: Ở đâu vậy? Chỉ Linh đi :bemused:

hamy
28-08-10, 09:34 PM
Bụt? My gặp Bụt rồi hở?:coy: Ở đâu vậy? Chỉ Linh đi :bemused:

Chị ơi, Bụt của em là một người bước ra từ thế giới cổ tích và bây giờ đang sống ở thời hiện đại quên về luôn chị à... Bụt của em giờ đang ở Sài G̣n!

Tự dưng, kể cho chị nghe nhỏ nhớ lại lời của một bài hát "Huyền thoại một chiều mưa" ...

Một chiều cuối tuần mưa bay lất phất và mây trắng giăng giăng
Em đến thăm Anh, v́ trời mưa măi nên không kịp về
Bên em Anh lặng nh́n bầu trời và ánh mặt mộng mơ
Sợ người yêu khóc, khe khẽ bên tai Anh kể chuyện ngày xưa ...

Chuyện xưa kể rằng trên thiên giới ấy ngày vui kết hoa đăng
Thiên Quốc đang vui một nàng tiên nữ làm rơi ly ngọc ngà
Đang say nên trời bèn đọa đày nàng tiên xuống trần gian
Làm người dương thế không biết bao lâu mới được quay về trời

ĐK:
Em ơi! nàng tiên ấy xuống dương trần một chiều mây bay thật nhiều
Và v́ thương đời lính thương kiếp sống phong sương nên dù răng một hôm
Thiên Quốc người sai đem mây hồng làm xe đưa tiên về
Tiên nói dối rằng tiên c̣n giận trời và tiên chưa về đâu

Nàng tiên giáng trần tung đôi cánh trắng và đang ngắm mây bay
Em đứng bên Anh nguyện thầm mưa măi cho tiên đừng về
Tiên ơi, nếu mà trời gọi về th́ tiên có về không?
Mỉm cười tiên nói: tiên thích dương gian với một chiều mưa thật nhiều....

Bụt của em là người như vậy đó chị ơi, giờ mê chốn dương gian với những chiều mưa lất phất ... với lại nơi đây c̣n có một nhỏ nhiều chuyện nên Bụt quên về trời rồi...

hamy
29-08-10, 06:34 AM
Hôm nay là ngày nghỉ của nhỏ... vậy mà hồi năy nhỏ nằm mơ thấy ḿnh ngủ quên và đi trễ bị trường giữ lại ở ngoài cổng ... sợ quá khóc hu hu... và c̣n lấy vạt áo dài lao mặt nữa chứ... Chợt giật ḿnh thức dậy..., th́ ra nhỏ đang... mơ. Mà lạ nha, nước mắt cứ đầm đ́a...
Hồi tối, nhỏ thấy buồn cười cho ông kẹ Bụt của nhỏ ghê đi... Hôm qua và hôm trước là hai ngày ông kẹ này thi...Vừa thi xong là Bụt nhà ta nhậu "ăn mừng chiến thắng" liền... khi chưa hề biết kết quả (nhỏ nói thiệt đó, hổng nói thách miếng nào đâu!). Có khi nào vậy rồi kết quả ra báo rớt hôn ta? ... Chuyện ấy cũng dám có lắm đó... Nhỏ cũng từng nghe mẹ kể... hồi xưa ơi là xưa, lúc đó mẹ nhỏ học cấp III, có một d́ học chung, khi thi chưa biết kết quả mà vội cùng một số bạn bè tổ chức tiệc ăn mừng, mời cả thầy cô... Để rồi, khi kết quả đăng lên th́ hổng có tên ḿnh... Mong là ông kẹ Bụt hổng bị như d́ ấy nha...
Vậy chứ, khi "ăn mừng" xong, về c̣n nè nheo nhỏ bắt hát ru ổng ngủ... hay ổng định trả thù nhỏ v́ bị nhỏ trêu? V́ hơn ai hết Bụt biết nhỏ hát dở ẹt với lại có hát bao giờ đâu, dù lời bài hát nhỏ thuộc rất nhiều...
Nhớ lại mấy hôm Bụt đi thi, nhỏ nhắn tin chúc Bụt sử dụng phao cứu trợ thật tốt..., và chữ "phao" nhỏ bỏ vào ngoặc nhấn mạnh, làm ổng ghét quá chừng luôn. Nhưng làm ǵ được nhỏ nè... H́ ...h́... Bất quá bắt nhỏ hát, nhỏ cứ hét cho điếc tai và cháy điện thoại ổng luôn cho ổng ớn! H́....h́...,tưởng ăn hiếp nhỏ dễ lắm chắc? Xiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Ư mà, hồi tối nhỏ hét cho Bụt nghe hai câu, vậy mà Bụt nhà ta cũng khen hay ơi là hay! Nhỏ hổng biết tại sao? Hay ông kẹ này tính trả thù nhỏ bằng sự êm dịu? Hổng sao, ǵ chứ trả thù mà khen vậy là nhỏ chịu liền hà!

hamy
01-09-10, 03:21 PM
Mấy hôm nay nhỏ nhiều chuyện bị chiếu tướng hoài... Ngày nào vào lớp nhỏ cũng bị gọi trả lời hay trả bài, kiểm tra bài tập ít nhất là hai lần..., giờ nhỏ mang trong ḷng cảm giác sờ sợ làm sao! Năm trước nhỏ c̣n thờ ơ, chủ quan...nhưng giờ th́ nhỏ hổng dám nữa rồi... Đôi khi nhỏ nghĩ có lẽ là phút đầu nhỏ mang cho thầy ấn tượng...thấy ghét nên thầy cứ hay kiểm tra bài nhỏ chăng? Ủa mà lạ nha, chẳng những thầy Văn mà các thầy khác cũng vậy... Tự dưng, năm học này nhỏ học đa số là thầy dạy nhỏ không hà, chả bù cho cấp II, nhỏ học với cô nhiều hơn... mà nhỏ th́ cũng lạ ghê đi hễ học ai th́ nhỏ cứ thần tượng người ấy hết. Nhớ lại lúc học cấp II, từ lớp 6 đến lớp 9, nhỏ học Văn với cô không, bởi vậy nhỏ cứ măi thần tượng cô mà có khi nghĩ là thầy dạy Văn hổng hay bằng cô v́ cô đi sâu vào t́nh cảm hơn thầy... Thế rồi, nhỏ vào lớp học thơ và sau đó...ngoài đời thật nhỏ học Văn với thầy.... Giờ đây, mọi suy nghĩ của nhỏ đều bị đảo lộn, để nhỏ hiểu rằng thầy hay cô ai cũng hay cả...

hamy
01-09-10, 03:40 PM
Hồi trưa đi học về, đói bụng ơi là đói, nhỏ ghé quán cơm mum... Vừa mum xong th́ ông kẹ Bụt điện tới liền như biết trước hết việc làm của nhỏ vậy... Nhỏ vừa nhiều chuyện với Bụt vừa ngáp dài ngáp vắng. Lạ ghê, nhỏ hễ cứ ăn no là buồn ngủ, bởi vậy bị ông kẹ Bụt cứ trêu măi...đúng là heo con...Sau đó Bụt giục nhỏ về nhà nhanh để ngủ...C̣n hứa sẽ gọi nhỏ dậy để về ngoại chơi, mấy bữa nay nhỏ hổng về ngoại nên nhớ bé TN quá chừng luôn... Thế rồi, khi nhỏ đang thả hồn trong giấc mộng th́ Bụt nhà ta- chiếc đồng hồ báo thức của nhỏ - réo gọi, nhỏ bắt máy mà c̣n trả giá cho nhỏ ngủ thêm 15' nữa. Sau đó, nhỏ nghe tiếng giống ma gọi nhỏ dậy. Nhỏ tỉnh ngủ liền và coi lại số điện thoại lạ quắt lạ quơ, nhắn tin hỏi Bụt th́ ổng chối một hồi mới chịu thiệt... Đúng là ông kẹ!
Giờ đây, chỗ nhỏ mưa to ơi là to làm nhỏ hết về ngoại được rồi...

hamy
02-09-10, 07:42 AM
Sáng sớm... nhỏ vừa thả hồn thơ thẩn theo điệu nhạc trữ t́nh của Trịnh Công Sơn th́... bị mẹ la cái tội tâm hơ, tâm hất, hâm nồi canh hồi tối mà quên để khét nghẹt luôn, nhưng cũng hên khi khét cháy nhỏ kịp hay vội tắt bếp và ... thủ tiêu chứng cứ, nhưng sáng dậy nhà nhỏ sực nức mùi hương, thế là nhỏ bị mẹ phát hiện...
Buồn buồn, nhỏ lên mạng định đọc báo, thế nhưng vô t́nh nhỏ nhấn vào một trang web "Con trai công tử Bạc Liêu chạy xe ôm"... Trời ơi, nhỏ hổng thể nào ngờ được công tử Bạc Liêu là người giàu nhất, nổi tiếng nhất vậy mà giờ đây người con hổng có nổi cái nhà để ở..., Phút gần cuối đời ông phải sống bằng sự trợ giúp, cho mượn nhà của một doanh nghiệp, để rồi trong ḷng xót xa khi nghe lời nhận xét của thiên hạ là "Đời cha ăn mặn, đời con khát nước"... Bởi vậy, nhỏ luôn tin cuộc sống luôn có luật bù trừ, như lời ngoại nói : "Ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác"...

VỀ MIỀN TRUNG
02-09-10, 07:57 AM
đời mẹ nhiều chuyện, đời con vẫn nhiều chuyện...hehe...lâu nay chưa có ai bàn về chuyện này....nên nhỏ cứ tha hồ nhiều chuyện...
Nghỉ lễ vui vẻ nghe, qua lễ về lớp học tập trung.

hamy
02-09-10, 08:05 AM
đời mẹ nhiều chuyện, đời con vẫn nhiều chuyện...hehe...lâu nay chưa có ai bàn về chuyện này....nên nhỏ cứ tha hồ nhiều chuyện...
Nghỉ lễ vui vẻ nghe, qua lễ về lớp học tập trung.

Dạ, thầy ơi ngoại em nói em giống mẹ mà, giờ em có thêm nhỏ em con cậu mới 4 tuổi mà giống chị TQ cũng tật nhiều chuyện luôn!

hamy
03-09-10, 06:49 AM
Hôm nay nhỏ dậy sớm ơi là sớm lo ôn bài và in giáo án cho mẹ- hổng có nhỏ làm mẹ sao biết in được nè! Nhỏ thấy ḿnh quan trọng ghê đi...Bởi vậy, hôm qua nhỏ bị cháy túi mà thèm ơi là thèm tô phở...nhỏ liền ước vậy mà h́nh như điều ước linh nghiệm ghê đi, tí nữa mẹ cho nhỏ 50k, vậy là nhỏ có tiền mum phở và sau đó biến về nhà ngoại chơi tới tối mới về.
Khi làm xong công việc, nhỏ nh́n quanh nh́n quất hổng có ai hết, cảm thấy sợ sờ, h́nh như đâu đây có con ma đang lảng vảng chờ nhát nhỏ (8-x), sợ quá nhỏ vào pḥng chát nhiều chuyện với cái nick nhỏ dùng đi chơi chứ hổng phải nick của nhỏ khi nhiều chuyện với bạn bè- Nhỏ cũng lại gặp nhiều người nhưng nhỏ nói chuyện chỉ với một người mà thôi, trời ơi, giờ nhỏ mới hiểu là đâu chỉ ḿnh nhỏ hay mẹ thức sớm, mà đây đó c̣n có nhiều người thức khuya ơi là khuya từ tối tới giờ hổng ngủ...nhỏ mà thức như vậy là nhỏ vào lớp ngủ gục liền hà...Mẹ mà biết nhỏ thức sớm như hồi năy là mẹ la nhỏ cho coi... mà giờ này, nhỏ biết các bạn nhỏ đang thả hồn trong thế giới thần tiên rồi, hổng có ai thê thảm như nhỏ đâu!
Nhắc lại vụ này nhỏ mới nhớ hồi khuya khoảng 2 giờ, tự dưng nhỏ nằm mơ thấy ḿnh lạc vào một hang động của yêu quái... và sắp bị yêu quái ăn thịt, nhỏ sợ quá khóc hu hu, chắc nhỏ la lớn quá nên mẹ vào với nhỏ và sau đó nhỏ ngủ lại mẹ mới ra...Giờ nghĩ lại nhỏ sợ quá, yêu quái cái tay lông lá, mặt sần sùi giống y chang cái h́nh trong truyện Cô Tiên xanh mà nhỏ đọc lâu lắm rồi... Tự dưng, nhỏ lại thấy, ḱ ghê! Mà lạ nha, hổng ai ra cứu nhỏ hết...chỉ có mẹ vào đánh thức nhỏ dậy và dỗ nhỏ ngủ thôi...Hổng lẽ nhỏ làm ác nên cô Tiên hổng cứu nhỏ? C̣n Bụt của nhỏ th́ đâu mất luôn. Nhỏ thầm kiểm tra lại coi ḿnh có làm ác hay xấu với ai hôn? Nhưng không, nhỏ thấy ḿnh hổng làm ǵ xấu hết ngoài cái chuyện từ chối hổng đi chơi với nhỏ bàgiawadat hôm ra về thứ tư. Hôm ấy, nhỏ thấy đói ơi là đói dù sáng nhỏ mum hết một tô bánh canh và một ổ bánh ḿ rồi. Vậy mà, khi ra bao tử lại kéo biểu t́nh dữ dội nên nhỏ ghé vào quán cơm quen thuộc gần trường mum, nên hổng đi với nhỏ M, chắc nó giận nhỏ. Mà nhỏ bagiawadat này cũng ḱ, nếu đi với nhóm cửu cô nương không th́ nhỏ hổng nói, c̣n đằng này, đi chung với các anh bạn của ấy nó...Nhỏ nghe mẹ bảo trường mẹ mấy bữa nay có một tốp con gái ra về c̣n đánh nhau và cảnh báo nhỏ đủ thứ ... Bởi vậy, nhỏ thấy đi học xong là về nhà, hổng ấy lên nhà ngoại chơi bán banh với d́ và cậu cho vui chứ tụm năm tụm ba như vậy th́ sớm muộn ǵ cũng có chuyện như hồi lớp 8, mà hên là lúc đó hổng có mặt nhỏ, vậy mà nhỏ cũng sém bị mẹ la ... và Bụt cũng hay nhắc nhỏ cái vụ con nít đánh nhau bị người ta quay phim đưa trên mang hoài. Xiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii, Bụt làm như nhỏ là nhỏ M, chuyên gia đánh nhau, nhưng từ lúc vào cấp III, nhỏ thấy nó cũng dịu dàng quá mà...

hamy
06-09-10, 12:18 AM
Hôm thứ bảy vừa rồi, nhóm cửu cô nương của nhỏ lại thêm một chuyện làm thiên hạ để ư nữa ..., mà lạ nha, nó có sự trùng hợp ngẫu nhiên cũng vào giờ của thầy...điện thoại (Thầy hôm đầu tiên khi tụi nhỏ đang học gần đến giờ ra chơi tiết 4 tự dưng điện thoại nhỏ và các bạn đồng loạt réo vang...)
...Chuyện là như vầy... giờ ra chơi nàng T Ù chạy xuống căn tin tranh thủ mua đồ về lớp mum, nhưng trên đường về lớp tự dưng áo nàng bị ... trục trặc kĩ thuật... Thế là nàng bị "tẩu hỏa nhập ma", tiến thoái lưỡng nan, vội vàng điện thoại cho cả nhóm hộ tống về lớp... Sau một hồi ngâm cứu, nhỏ chợt nghĩ ra biện pháp là cho nàng ta mặc áo khoác vào là chắc ăn... Thế nhưng, nó lại sợ người ta biết nên c̣n chần chừ..., đúng là "có tật giật ḿnh". Và rồi nhỏ Bagiawadat tuyên bố giải pháp cứu nguy nó là cả nhóm đồng thanh mặc áo khoác hết. Trời ạ, buổi sáng cuối hè, troi oi bức mà vận chiếc áo khoác vào chả khác ǵ đi tắm nóng... mà nhóm cửu cô nương thường trêu nhau là "ră thịt", mỗi khi có đứa làm điệu, sợ đen mà mặc áo khoác vào lớp khi c̣n học cấp II, giờ vào cấp III th́ ngược lại, mọi người ai cũng muốn khoe tà áo dài duyên dáng của ḿnh nên ít mặc vào lớp, trừ khi bi bệnh... Giờ chiếc áo khoác chỉ dùng để che cái nắng gay gắt của đất trời Tây Ninh khi trên đường về nhà mà thôi. Bởi vậy, nghe bagiawadat phán một câu xanh rờn mấy nhỏ kêu lên oai oái, v́ ai cũng muốn làm điệu với tà áo dài của ḿnh mà. Sau cùng, tất cả v́ "t́nh bạn muôn năm" nên đành ép bụng nghe theo mệnh lệnh của nhỏ M, làm nàng T Ù khoái chí, cái mặt tươi như cây vừa được tưới nước... c̣n hứa sẽ đăi cả bọn một chầu chè ...v́ đă ra tay nghĩa hiệp "Anh hùng cứu mỹ nhân" h́...h́...
Khi hết giờ ra chơi, cả lớp - ngoài nhóm cửu cô nương ra - đều thấy ngạc nhiên sao mấy nhỏ này lại thay đổi trang phục nhỉ? Nhưng đành ấm ức mà hổng thể nào t́m được lời giải đáp...
Thế rồi, lại là sự t́nh cờ mà thầy "điện thoại" lại phát hiện ra khi vào lớp... Đúng là môn Văn thật giàu liên tưởng... Đó là cả chín đứa đều mặc áo khoác đủ ba màu: ba đứa màu vàng, năm đứa màu xanh và riêng nhỏ th́ màu tím nhạt. Bởi vậy, thầy bảo cả chín tiều thơ xinh đẹp hôm nay mặc áo khoác tổng hợp cả ba màu, làm thầy chợt nhớ đến các câu trong một bài thơ như vầy:
"Áo nàng vàng, tôi về yêu hoa cúc
Áo nàng xanh, tôi mến lá sân trường
Sợ thư t́nh không đủ nghĩa yêu đương
Tôi pha mực cho vừa màu áo tím"
Và vừa đọc tới màu nào là thầy đưa tay về những nhỏ mặc áo màu ấy như minh họa, làm cả lớp cười rộ lên đầy vui vẻ, nhóm cửu cô nương cũng cười...giả lả cho đỡ quê! Riêng nhỏ chợt giật ḿnh ngượng nghịu khi thấy tụi nó dù sao có tới cả chùm ba, bốn đứa, c̣n nhỏ th́ chỉ có một ḿnh thôi, nhỏ thấy tủi thân cho ḿnh quá! Biết vậy hôm đó nhỏ mặc áo khoác giống tụi nó...
Nhưng sau đó, nhỏ chữa thẹn bằng cách trả lời câu hỏi của thầy về tên bài thơ ấy và tác giả...Thầy c̣n bảo nhỏ nếu thuộc đọc vài câu cho cả lớp nghe... Tưởng ǵ chứ hỏi đến thơ là "nghề của nhỏ " mà. Thế là nhỏ nhiều chuyện hăng hái đọc vài câu như vầy:
"Trời hôm nay mưa nhiều hay rất nắng
Mưa tôi chả về bong bóng vỡ đầy tay
Trời nắng nhạt nḥa tôi ở lại đây
Như một buổi chiều hiên nhà nàng dịu nắng.

Trời hôm ấy mười lăm hay mười sáu
Tuổi của nàng tôi ngỡ chỉ mười ba
Tôi phải van lơn, ngoan nhé đừng buồn
Tôi phải nói như là tôi đă đợi
Để giận hờn, chim bướm trả dùm tôi..."

("Tuổi mười ba" - Nguyên Sa)

Bài thơ này nhỏ thuộc lâu lắm rồi, nhưng giờ hổng biết chính xác hôn nữa. Vây mà thầy khen quá chừng, khiến bao ngại ngần lúc đầu của nhỏ như được gió cuốn bay mất và nàng T Ù như quên đi nỗi buồn "kĩ thuật" của riêng nó...
Tiết học Văn trôi qua trong vui vẻ và phấn chấn...

(Nhỏ ngủ rồi hết một giấc, nhưng chợt thức khi nhớ h́nh như ḿnh chưa nhiều chuyện nên vào đây thực hiện "sứ mệnh cao cả" của ḿnh nè! Ông Kẹ Bụt mà biết, chắc thế nào cũng la oai oái lên cho coi! Xiiiiiiiiiiiiiiiiii, ổng là chuyên gia la nhỏ mà! H́... h́...)

hamy
09-09-10, 02:31 AM
Mấy hôm nay chẳng hiểu sao nhỏ khác hồi c̣n học cấp II. Nè nha, đi học chưa hết tiết 5 là bụng nhỏ réo gọi biểu t́nh dữ dội luôn dù rằng buổi sáng nhỏ đă mum nhiều ơi là nhiều. Chả bù cho hồi ở cấp II, sáng nhỏ mum nhiều y vậy nhưng trưa về nhỏ chỉ mum súp thôi, ông kẹ Bụt c̣n la nhỏ sao mum ít quá mất sức khỏe, nhưng bây giờ th́ ngược lại, nhỏ đói đến nổi hổng chịu được nên ra về, mặc ai réo gọi cứ réo, nhỏ cứ ghé vào quán mum một bụng , xong mới vững ḷng đi về... Mà là nha, cái tật của nhỏ từ nào giờ hổng bỏ được là hễ nhỏ mum no là tự dưng hai mắt mở hổng lên... Bởi vậy, mẹ hay gọi nhỏ là con heo đất...
Nhỏ cũng chẳng thể nào hiểu ḿnh nữa, hổi trưa, sau khi đi học thêm về, nhỏ dông thẳng lên nhà ngoại chơi bắn banh với cậu và d́, rồi về là ngủ liền để giờ tự dưng thức giấc giống như tên trộm thành Bá Đa... Nh́n quanh quẩn hổng thấy ai hết, không gian im lặng, đây đó tiếng côn trùng rả rích, sao nghe cảm giác lành lạnh...mà cái lạnh này h́nh như là do cơn mưa mang lại hay lạnh gáy đây? Nhỏ cũng hổng biết nữa...
Tự dưng định nhiều chuyện mà nghe cảm giác như có mấy con ma đang lảng vảng quanh nhỏ... tự dưng quên hết chuyện để kể rồi...
Hôm nay nhỏ mang trong ḿnh cảm giác sờ sợ giống như trước kia, nhưng giờ ở nhà nhỏ c̣n ba mẹ nữa chứ hổng giống như trước kia, cách đây một năm nhỏ ở nhà có một ḿnh...
Hôm ấy, ba làm ca đêm, mẹ th́ đi xuống nhà d́ ở Sài G̣n về hổng kịp nên ngủ lại...
Nhỏ ở nhà một ḿnh, trời th́ mưa lâm thâm, tiếng ếch nhái, ễnh ương ḥa tấu, khóc than như tiếng gọi hồn... Sau giấc ngủ dài êm ả cùng tiếng mưa, nhưng khi giật ḿnh thức giấc, bỗng dưng nhỏ sợ ơi là sợ, nhớ lại mấy câu chuyện ma mà nhỏ đọc với nghe Nguyễn Ngọc Ngạn kể, tự dưng nhỏ cảm giác như quanh giường ḿnh có năm sáu con ma đang bay qua, bay lại, dù nhỏ cố trùm chăn kín mít, tụi nó cứ như giở chăng ra để lẻ lưỡi nhát nhỏ, sợ quá nhỏ khóc hu hu... Vội vàng mở máy vào yahoo, hên là nhỏ gặp một ông anh ở Nga, ổng cho nhỏ wc để kể chuyện cho nhỏ nghe và động viên nhỏ đừng sợ...Sau đó, thấy quá khuya rồi ổng kêu nhỏ đi ngủ và bắt nhạc lên nằm nhắm mắt và cứ nghĩ về gia đ́nh bè bạn, người thân của ḿnh là sẽ quên hết mấy con ma đang lảng vảng gần đó... Vậy mà, nhỏ nhắm mắt mơ màng tới gần 3 giờ sáng mới ngủ...
Hôm đó, Bụt nhà ta đi lên nhà bạn ở Trảng Bàng chơi, cách nhà nhỏ hổng bao xa, mà khi ấy nhỏ chưa xài điện thoại chứ nếu xài nhỏ réo gọi ông kẹ Bụt là hổng sợ... Bởi vậy, khi nghe nhỏ kể ổng than trời, la nhỏ coi phim ma hay đọc truyện ma chi để tưởng tưởng.... Nhưng thật ḷng nhỏ hổng có tưởng tưởng, tự dưng nó hiện lên trong đầu nhỏ vậy đó... Và hôm nay cảm giác ấy lại về với nhỏ...Bữa nay Bụt của nhỏ làm ca đêm, hồi năy đă hát nhiều ơi là nhiều để ru nhỏ ngủ... , giọng Bụt của nhỏ ngọt ơi là ngọt để đôi lúc nhỏ cứ ngẩn ngơ, tự hỏi sao trên đời có người lại sở hữu cái giọng ngọt ngào thế vậy? Chả bù cho ông quỷ anh Nhỏ của nhỏ, nói chuyện với người yêu th́ ngọt ơi là ngọt (nhưng vẫn thua Bụt của nhỏ), c̣n nói với nhỏ th́ cứ như trêu tức, mà làm sao gây lộn lai nhỏ, người thua vẫn là ổng... Giờ nhỏ biết nếu nhỏ điện đến là chắc chắn Bụt sẽ la cho nhỏ một chập liền...

hamy
09-09-10, 02:32 AM
Mấy hôm nay chẳng hiểu sao nhỏ khác hồi c̣n học cấp II. Nè nha, đi học chưa hết tiết 5 là bụng nhỏ réo gọi biểu t́nh dữ dội luôn dù rằng buổi sáng nhỏ đă mum nhiều ơi là nhiều. Chả bù cho hồi ở cấp II, sáng nhỏ mum nhiều y vậy nhưng trưa về nhỏ chỉ mum súp thôi, ông kẹ Bụt c̣n la nhỏ sao mum ít quá mất sức khỏe, nhưng bây giờ th́ ngược lại, nhỏ đói đến nổi hổng chịu được nên ra về, mặc ai réo gọi cứ réo, nhỏ cứ ghé vào quán mum một bụng , xong mới vững ḷng đi về... Mà là nha, cái tật của nhỏ từ nào giờ hổng bỏ được là hễ nhỏ mum no là tự dưng hai mắt mở hổng lên... Bởi vậy, mẹ hay gọi nhỏ là con heo đất...
Nhỏ cũng chẳng thể nào hiểu ḿnh nữa, hổi trưa, sau khi đi học thêm về, nhỏ dông thẳng lên nhà ngoại chơi bắn banh với cậu và d́, rồi về là ngủ liền để giờ tự dưng thức giấc giống như tên trộm thành Bá Đa... Nh́n quanh quẩn hổng thấy ai hết, không gian im lặng, đây đó tiếng côn trùng rả rích, sao nghe cảm giác lành lạnh...mà cái lạnh này h́nh như là do cơn mưa mang lại hay lạnh gáy đây? Nhỏ cũng hổng biết nữa...
Định nhiều chuyện mà nghe cảm giác như có mấy con ma đang lảng vảng quanh nhỏ... tự dưng quên hết chuyện để kể rồi...
Hôm nay nhỏ mang trong ḿnh cảm giác sờ sợ giống như trước kia, nhưng giờ ở nhà nhỏ c̣n ba mẹ nữa chứ hổng giống như lúc trước, cách đây một năm nhỏ ở nhà có một ḿnh...
Hôm ấy, ba làm ca đêm, mẹ th́ đi xuống nhà d́ ở Sài G̣n về hổng kịp nên ngủ lại...
Nhỏ ở nhà một ḿnh, trời th́ mưa lâm thâm, tiếng ếch nhái, ễnh ương ḥa tấu, khóc than như tiếng gọi hồn... Sau giấc ngủ dài êm ả cùng tiếng mưa, nhưng khi giật ḿnh thức giấc, bỗng dưng nhỏ sợ ơi là sợ, nhớ lại mấy câu chuyện ma mà nhỏ đọc với nghe Nguyễn Ngọc Ngạn kể, tự dưng nhỏ cảm giác như quanh giường ḿnh có năm sáu con ma đang bay qua, bay lại, dù nhỏ cố trùm chăn kín mít, tụi nó cứ như giở mền ra để lẻ lưỡi nhát nhỏ, sợ quá nhỏ khóc hu hu... Vội vàng mở máy vào yahoo, hên là nhỏ gặp một ông anh ở Nga, ổng cho nhỏ wc để kể chuyện cho nhỏ nghe và động viên nhỏ đừng sợ...Sau đó, thấy quá khuya rồi ổng kêu nhỏ đi ngủ và bắt nhạc lên nằm nhắm mắt và cứ nghĩ về gia đ́nh bè bạn, người thân của ḿnh là sẽ quên hết mấy con ma đang lảng vảng gần đó... Vậy mà, nhỏ nhắm mắt mơ màng tới gần 3 giờ sáng mới ngủ...
Hôm đó, Bụt nhà ta đi lên nhà bạn ở Trảng Bàng chơi, cách nhà nhỏ hổng bao xa, mà khi ấy nhỏ chưa xài điện thoại chứ nếu xài nhỏ réo gọi ông kẹ Bụt là hổng sợ... Bởi vậy, khi nghe nhỏ kể ổng than trời, la nhỏ coi phim ma hay đọc truyện ma chi để tưởng tưởng.... Nhưng thật ḷng nhỏ hổng có tưởng tưởng, tự dưng nó hiện lên trong đầu nhỏ vậy đó... Và hôm nay cảm giác ấy lại về với nhỏ...Bữa nay Bụt của nhỏ làm ca đêm, hồi năy đă hát nhiều ơi là nhiều để ru nhỏ ngủ... , giọng Bụt của nhỏ ngọt ơi là ngọt để đôi lúc nhỏ cứ ngẩn ngơ, tự hỏi sao trên đời có người lại sở hữu cái giọng ngọt ngào thế vậy? Chả bù cho ông quỷ anh Nhỏ của nhỏ, nói chuyện với người yêu th́ ngọt ơi là ngọt (nhưng vẫn thua Bụt của nhỏ), c̣n nói với nhỏ th́ cứ như trêu tức, mà làm sao gây lộn lại nhỏ, người thua vẫn là ổng... Giờ nhỏ biết nếu nhỏ điện đến là chắc chắn Bụt sẽ la cho nhỏ một chập liền v́ cái tội hổng ngủ cứ thức dậy giữa chừng để nhiều chuyện, hồi năy Bụt có nhắc nhỏ là hổng được thức dậy vào đây nhiều chuyện...

ngochai
18-09-10, 09:38 PM
hiihihiiii be de thuoing !!!

ngochai
18-09-10, 09:38 PM
AI la but ha ?

hamy
19-09-10, 01:29 AM
Hôm nay, sau khi đi học thêm về mắc mưa ướt như chuột lột, nhỏ mum cơm và sau đó ngủ một giấc dài trong giận dỗi... Có một tên Sói Xám đă từng cho nhỏ tṛ chơi boom và đặt tên cho nhân vật đó bằng một phần tên của nhỏ "trucxinh". Vậy mà giờ đây khi nhỏ mất tiêu tṛ chơi đó th́ lấy lại hổng cho nhỏ nữa c̣n bảo nhỏ ngủ sớm đi, đă vậy c̣n lấy con đó của nhỏ chơi nữa chứ....Nhỏ ngủ mà tức ơi là tức ...Giờ giật ḿnh dậy mà cục tức vẫn c̣n ...

hamy
19-09-10, 02:27 AM
Hôm qua, nhỏ vào đây nhiều chuyện dài cả gang tay, tự dưng bấm lộn chỗ nào hổng biết làm nó biến mất cả, vậy là tiêu hết công tŕnh nhiều chuyện của nhỏ rồi...làm nhỏ cũng hết hứng nhiều chuyện luôn...
...Chẳng hiểu sao lúc này một ngày như mỗi ngày, hể đến tiết thứ năm là bụng nhỏ cứ như đánh lô tô, tâm hồn như đang gởi ở các quán ăn gần trường. Nhỏ học mà sao mùi thịt nướng, mùi phở cứ bốc lên thơm lừng...
Bởi vậy, trống trường vừa gơ cái thứ nhất là nhỏ vội vàng thu dọn sách vở gọn gàng, chuẩn bị chờ thầy cô ra là nhỏ nhanh nhẹn len lỏi lấy xe ra về ngay...để ghé quán cơm...
Đang chen chúc trong ḍng người hối hả, bỗng dưng nhỏ chợt nghe tiếng gọi thất thanh: TQ!
Trời tiếng ai mà lạ quắt lạ quơ, đă vậy mà gọi nhỏ cứ như nhỏ là con nợ từ muôn kiếp trước vậy. Nhỏ vội vàng quay lại và không quên trừng mắt một cái... Th́ ra là tên "hủ tiếu"!
-Ủa V gọi Q có chi hôn vậy?
-Có...
-Chuyện ǵ vậy V?
-Q nhớ là Q hổng có thiếu nợ V mà sao nghe V gọi Q hết hồn, cứ ngỡ như ḿnh thiếu nợ V mà quên trả vậy...
-Đâu có, V mới là người thiếu nợ Q mà!
-V thiếu nợ ǵ, Q đâu có cho V mượn ǵ đâu?
- Có V nợ Q lời cảm ơn!
-Cảm ơn ǵ?
-Chuyện năm lớp 8 ấy!
-Chuyện ǵ Q quên mất rồi...
-Q quên th́ thôi nhưng cứ biết là V nợ Q giờ V mời Q đi uống nước nha.
-Q uống rồi, giờ đói bụng lắm tranh thủ về nhà mum cơm nè!
-Vậy cho V đăi cơm Q hen!
-Cảm ơn V nha, cho Q hẹn lại khi khác, lúc đó Q sẽ rủ nhóm cửu cô nương cho mum cho vui V hén!
-Vậy cũng được...
Nh́n mặt tên hủ tiếu khi nói với nhỏ ba tiếng đó với giọng yếu x́u nhỏ cũng mắc cười quá, v́ hơn ai hết hắn đă biết danh nhóm cửu cô nương của tụi nhỏ, ai mà đăi cả nḥm th́ cứ coi như bị trấn lột đến cháy túi luôn...Bởi vậy, tụi nó nghe tên là co cẳng chạy trối chết, chỉ duy nhất có ḿnh chú là hổng ngán, t́nh nguyện đăi tụi nhỏ hoài hoài, bởi vậy, tụi nó khoái và hay nhắc chú ghê đi!
Thế rồi tên hủ tiếu vội chạy xe đi c̣n nhỏ th́ nhanh nhẹn ghé váo quán cơm quen thuộc ở gần trường...
Vừa mum, nhỏ vừa nhớ lại chuyện ngày xưa ấy...để giờ này tên hủ tiếu chẳng biết có ư ǵ mà nay lại cứ t́m nhỏ để đăi?
...Hôm ấy, lớp nhỏ vào giờ kiểm tra 15' môn Văn, mà cô giáo dạy Văn là người rất ư là nghiêm khắc, bởi vậy, ai mà lười nhác th́ đừng ḥng mà quay bài với cô...Và hắn ta- tên hủ tiếu ấy- quay bài, được cô nhắc nhở...Sau đó hắn cũng làm và viết thật nhiều trong 15' ấy...Thế nhưng, khi cô trả bài kiểm tra th́ hỡi ơi... hắn viết như vầy: "Học mà không chơi hao ṃn tuổi trẻ; chơi mà không học đánh mất tương lai...
T́nh bạn là bún riêu, t́nh yêu là hủ tiếu, mà cuộc sống này không thể thiếu hủ tiếu và bún riêu".
Tiếp theo hắn viết hai ba ḍng chửi cô giáo dạy văn: "Bốn mắt ơi, tôi quay bài mà cũng biết, sao bốn mắt hay quá vậy?"- có lẽ hắn quên là cô giáo có tới bốn con mắt?
Hôm cô phát bài kiểm tra, hắn ta không có mặt và lớp vắng tới ba tên, bài của hắn không ghi tên, hắn và hai tên khác nằm trong ṿng nghi vấn, cô giáo dạy Văn bảo cô ḱ hẹn cho bạn nào đă lỡ viết vậy th́ hăy xin lỗi cô và trong thời hạn một tuần, cô hứa sẽ giữ bí mật tên bạn ấy, c̣n nếu không, cô sẽ đề nghị BGH mang vụ này ra kỉ luật, cô đă biết bạn nào viết vậy rồi...
Và rồi khi đến thời hạn một tuần hắn ta viết thơ xin lỗi gởi cô giáo dạy Văn đại khái là "Cô ơi, em sai rồi, cho em xin lỗi cô!".Hắn đưa cho nhỏ và khi đến giờ cô nhỏ mang lên cho cô (v́ nhỏ là lớp trưởng mà). Cô mở thư ra đọc và cả lớp thắc mắc hỏi th́ cô trả lời là cô đang đọc thư "Xin lỗi t́nh yêu" làm cả lớp cười rần lên và rồi cô bỏ qua vụ ấy, kể từ hôm đó, hắn học tốt hơn và hết bỏ giờ Văn của cô nữa. Và rồi, nhóm cửu cô nương phong cho hắn danh hiệu kèm theo tên là "hủ tiếu"(v́ nhỏ vốn là nhỏ nhiều chuyện mà- nhưng nhỏ chỉ nói với nhóm cửu cô nương và tụi nó hứa hổng nói ra chuyện ấy)...
Chuyện xảy ra xa lắc xa lơ, vậy mà hắn c̣n nhắc lại để làm ǵ đây chứ? Nhỏ cũng chẳng tài nào hiểu nổi, chỉ biết rằng giờ này hắn và tụi nhỏ học khác trường nhau, và lại c̣n khác lớp bắt đầu năm lớp 9 rồi mà!

hamy
19-09-10, 06:15 PM
Hôm nay ngày chủ nhật của em mà nhỏ có được nghỉ ngơi đâu...Học thêm tới tấp đến nổi có lúc nhỏ tự an ủi ḿnh là... ca sĩ chạy xô...
Nè nha, sáng học hai môn, sau đó về nhà ngoại mum bánh chuối chiên rồi chạy đi học tiếp và giờ này vào đây nhiều chuyện để rồi tí nữa 6 giờ nhỏ sẽ lại lên đường học tiếp...
Vào cấp III rồi, tiền học phí chỉ một phần nhưng tiền học thêm tới 6 phần luôn, toàn là ngoại tài trợ hết...nghĩ thương ngoại ghê đi....Ḷng nhỏ chợt chùng xuống khi nghĩ tới lúc mà ngoại nhỏ ra đi, và mỗi lần đi học về, nhỏ về nhà ngoại mà hổng thấy h́nh ảnh thân yêu của ngoại......Ngoại ơi, ngoại sống hoài với con nha ngoại!
...Nếu có một điều ước, nhỏ sẽ mong ngoại của nhỏ trường sinh bất tử, luôn sống măi bên nhỏ và mẹ!

hamy
21-09-10, 11:25 PM
Gần đến ngày Tết của tụi nhỏ rồi, chưa hết vào lớp nghe nhóm cửu cô nương bàn tính thật xôm tụ làm sao nhất là nhỏ bagiawadat...Nó đúng là nhỏ khuấy động và vui nhộn nhất, bởi vậy lúc nào cũng thấy M nhà ta cười h́ h́...Vậy mà, có lúc bagiawadat lại hu hu khóc...
Chuyện là như vầy...Hôm nay, có lẽ là ngày đẹp trời, nàng M lấy oai đi xe máy đến trường, để khi ra về bị thầy giám thị giữ lại mời phụ huynh xuống nhận xe về... làm nó mặt mày méo xệch khi điện cho ba mà nước mắt cứ rưng rưng...thấy mà thương!

hamy
22-09-10, 01:09 AM
Không hiểu sao, mấy hôm nay nhỏ vào trang thơ mất hết hứng làm thơ...Có lẽ, nhỏ vốn là con lật đật nên làm bài chuyên môn sai hết lần này đến lần khác. Giờ nàng thơ như ghét nhỏ rồi nên biến mất...
Ở trang thơ là vậy, c̣n thế giới thật của nhỏ cũng nào khác chi đâu! Làm ǵ cũng tâm hơ tâm hất hết...Thế mà khi mẹ gọi nhỏ là "con lật đật" nhỏ lại giẫy nẩy lên chứ! Giờ nhỏ thấy mẹ nói nhỏ vậy là đúng ơi là đúng! Quả thật, lời ngoại nói hổng sai "Không ai hiểu con bằng mẹ"...

hamy
27-09-10, 01:00 AM
Mấy hôm nay, màn h́nh nhà nhỏ bị hư mang sửa tới 3 ngày...Ba ngày đối với đứa nhiều chuyện như nhỏ sao dài ơi là dài như là một thế kỉ luôn. Giống như là một thói quen, cứ sáng dậy là nhỏ lên mạng tung tăng một tí mới đi học và khi trưa về cũng vậy...Thế rồi, máy hư...mang màn h́nh đi sửa th́ người ta bảo chờ theo dơi, làm mấy bữa nay nhỏ buồn ơi là buồn...Vội về nhà ngoại mè nheo và được ngoại lén cho tiền mua màn h́nh mới, vội vàng hồi người ta bảo đừng sửa nữa định xuống G̣ Dầu mua màn h́nh mới hiện đại hơn, th́ được bảo là đă sửa rồi...Thế là, giờ nhỏ lại tiếp tục vào đây nhiều chuyện khi mọi người ngủ hết y như một tên trộm...

hamy
27-09-10, 02:34 AM
Hôm thứ bảy vừa qua, sáng thức dậy tự dưng đầu nhỏ đau nhói, nhỏ thật lười, phải nhờ ông anh quỷ quái chở đi đến trường … Vậy mà trưa ổng hổng rước nhỏ mà lại giao nhỏ cho… chú đưa về…làm nhỏ đă ngại ngần lại càng ngại ngần hơn…Nhưng chợt nhớ ra ḿnh c̣n nợ chú lời cảm ơn nên đành chịu theo chú về…
Nhớ lại bữa đó nhỏ thấy ḿnh thật buồn cười…vừa bước ra tới cổng, bỗng thấy chú gọi và đưa tay vẫy làm nhỏ hết hồn cứ ngỡ ḿnh đau đầu nên hoa mắt nh́n anh Nhỏ hóa ra chú chăng? Nhỏ vừa đi vừa dụi mắt chắc mặt nhỏ ngơ ngẩn mắc cười lắm hay sao, mà khi đến gần nhỏ thấy chú cười cười nh́n nhỏ…và chú như đọc được suy nghĩ của nhỏ…
-Sao bé Q bất ngờ hả? Có ǵ đâu, sẵn anh đi G̣ Dầu mua đồ nên nhân tiện rước Q luôn mà, anh Nhỏ em bận tiếp bạn đột xuất rồi…
-Trời- nhỏ chửi thầm trong bụng- Cái ông quỷ này đúng là ép người quá đáng mà, biết người ta ngại với chú mà lại…Rồi đây ông sẽ biết tay tui nha, cái ông đáng ghét!...
Nhỏ chợt giật ḿnh khi nghe chú bảo:
-Giờ sao có lên xe cho anh chở về không nào “Tí cô nương”?
Nhỏ yên lặng lên xe chú mà trong bụng rủa thầm ông anh đáng ghét đă bán đứng nhỏ rồi. Đúng là ông quỷ nhiều chuyện, tới cái tên nick – cúng cơm- của nhỏ ổng cũng khai hết cho chú…
Buổi trưa cuối hạ trời oi bức với cái nắng gay gắt dù rằng tối hôm qua cả đêm trời cứ mưa rả rích suốt…Ông trời cứ như vui buồn bất chợt…
Chú chạy từ từ giống như đua xe đạp chậm, làm mấy nhỏ trong đám cửu cô nương nhất là nhỏ M- bagiawadat cứ kè theo trêu măi:
-Anh N ơi, anh về nhớ ghé mua vé số nha, em đoán chắc là bữa nay thần tài chiếu cố anh đó…Bữa nào đăi em tụi em nữa hen anh!
-Bữa nào các em cứ báo là anh đến liền…
-Dạ, anh N là nhất Q hén!
-Xiiiiiiiiii- nhỏ xí nó một cái rơ dài và không quên nói vói theo- Cái đồ mê ăn!
-Ủa ăn ai mà hổng mê nè! –Sau khi trả lời nó c̣n lè lưỡi trêu nhỏ và chạy qua mặt cái vèo…Nhỏ cũng tranh thù lè lưỡi lêu lêu lại nó…
-H́nh như bé Q cố t́nh tránh mặt anh?
-Dạ đâu có- nhỏ vội trả lời khi nghe chú hỏi.
-Vậy sao anh ít thấy bé ở nhà?
-Dạ tại em học thêm nhiều lắm chú ơi! –nhỏ bối rối lúc xưng tên, xưng em lẫn lộn, nhưng vẫn hổng quên tiếng chú…
-Những lúc không học thêm anh hay thấy bé đi đâu lên hướng trên hoài vậy?
-Dạ, Q về ngoại chơi.
-Nhà ngoại Q ở gần đó không?
-Dạ, cách nhà em gần 15 km…
-H́nh như bé Q không thân với mấy cô?
-Hổng phải đâu chú, tại em bận hổng qua đó chơi thường!- Nhỏ vội chối phăng và ḷng chợt nghĩ chú thật tinh ư, hay chú nghe mấy bà cô nói ǵ về nhỏ và mẹ đây…Nhỏ vội lăng sang chuyện khác:
-Chú ơi! Cho Q cảm ơn chú nha!
-Về chuyện ǵ?
-Chuyện hôm ấy đó, h́nh như Q quên chưa cảm ơn chú…- Nhỏ trả lời mà mặt chợt đỏ bừng khi nghĩ đến chuyện xấu hổ của ḿnh…
-Có ǵ đâu, anh không nghĩ ǵ, em cũng đừng lấy đó mà ngại ngần, anh chỉ coi em như em gái của anh thôi…
-Dạ, em đâu có ngại ǵ đâu…
-Anh em ḿnh ghé quán nước tí nha em?
-Dạ.
Chú dừng xe bên một quán nước cạnh đường. Quán thật mát mẻ với bóng cây xanh ngát…
-Bé uống ǵ nè?
-Dạ Q uống cà phê sữa đá nhưng sữa nhiều cà phê ít thôi chú!
Chú gọi cà phê cho nhỏ và chú th́ uống trà lipton, mà lạ nha chú lại gọi cà phê cho nhỏ là bạc xỉu. Thấy nhỏ tṛn xoe mắt ngạc nhiên, chú giải thích Bạc là trắng, xỉu là ít, có nghĩa là cà phê sữa nhưng ít cà phê nhiều sữa…Từ nào giờ nhỏ uống cà phê mà đâu biết nó gọi là vậy…
Khi chủ quán mang nước ra chú khuấy cho nhỏ, nh́n chú làm vậy, nhỏ chợt nghĩ người ta nói vậy là ga lăng đây sao? Ai uống người đó quậy chứ nhỏ mà quậy là nhỏ nếm thử liền hà- giống như uống trộm vậy? Nhỏ chợt bật cười với suy nghĩ của ḿnh.
-Bé Q cười ǵ anh đó?
-Da, Q nghĩ linh tinh chú à?
-Là sao?
-Dạ em nghĩ em mà quậy cho ai là em uống thử liền hà!
-Vậy ư?
-Dạ.
-Vậy anh uống thử của Q nha!
-Xí, chú khôn ghê!
-Nhỏ Q thật dễ thương!
-Tại chú thấy vậy chứ em dễ ghét lắm đó…
-Không đâu, anh lúc nào cũng thấy nhỏ dễ mến…
Nhỏ vội lăng sang chuyện khác;
-Chú ơi, nghĩ cũng buồn cười quá hà. Nè nha vào quán nước con gái lại uống cà phê sữa, c̣n con trai th́ uống trà. Em nhớ lại lúc trước khi xuống nhà d́ ở Sài G̣n chơi, theo d́ vào quán có nhạc to ơi là to mà người ta khêu vũ nữa- anh Nhỏ em bảo đó là quán ba, ai cũng uống trà lipton như chú c̣n em th́ uống ǵ chú biết hôn?
-Bé Q uống ǵ?
-Em uống xá xị, nhưng người ta hổng có, cuối cùng em đành uống tribico làm d́ và mấy chú ai cũng cười em hết hà…
-Có ǵ đâu mà cười, ai thích ǵ th́ uống nấy mà…
-Cười em là nhỏ nhà quê chú à! Mà em là người ở quê xuống thiệt chứ bộ…
Chú bỗng nheo mắt nh́n nhỏ:
-Anh có thấy Q quê hồi nào đâu?
-Em không quan trọng vấn đề đó chú ơi, ư em nói em là dân quê có sao đâu…Thôi ḿnh về chú ơi! Giờ em đói bụng rồi.
-Vậy anh chở bé đi ăn phở nha!
-Thôi đi chú, giờ Q thèm cơm, Q ngán phở rồi!- Nhỏ trả lời chú mà tự dưng lại nhớ đến Bụt ghê đi, nhất là câu nói trêu nhỏ hôm nào “Ngán cơm thèm phở”…Và chắc chú cũng biết nhỏ nói dối nên im lặng trả tiền và chở nhỏ về nhà, ngồi sau xe chú, bỗng dưng ḷng nhỏ chợt ao ước…Giá như chú là Bụt chắc tụi nhỏ sẽ vui lắm…

hamy
30-09-10, 08:50 PM
Mấy hôm nay nhà nhỏ mẹ đổi máy mới cho nhỏ, giờ vào các ngôi nhà của ḿnh sao khó ơi là khó, nhất là nhỏ vốn tâm hơ tâm hất. Lúc trước ghi nhớ rồi cứ nhấn vào là được, c̣n bây giờ lại phải đi t́m nó. Nhà ơi, có ch́a khóa mà hổng biết mở thế nào nữa. Nhất là lớp học mở hoài hổng được nhưng sau đó nhỏ chợt nhớ ra là thầy NX có nói với nhỏ là tên nhỏ được viết hoa, nhờ vậy mới vào nhà của ḿnh được...Tự dưng nhỏ có cảm giác như ḿnh đi đâu cả năm trời mới về nhà lại... (Nói thách thấy ghê luôn! Mà thiệt vậy đó...)
Ở lớp học thơ, nhỏ thấy cô Giao học sau nhỏ mà giờ cô chạy theo muốn qua nhỏ cái vù luôn. Đọc thơ cô sao nhỏ thấy cô hay ghê đi, c̣n nhỏ cứ nặn hoài hổng ra miếng thơ nào hết nên cứ bị phạt hoài hoài...
Nhỏ vừa đọc ở lớp thơ ḍng tin nhắn của thầy và bỗng giật ḿnh tự hỏi...sao thầy biết nhỏ hay mum quà vặt vậy ta? Trời, nếu mà chịu béo ph́ th́ chắc nhỏ sẽ giống nhỏ T Ù mất rồi...Hên là dù nhỏ có mum hoài hoài cũng hổng sao, c̣n bị chê là gầy nữa nè... Với lại mum quà nhiều th́ đỡ cơm mà...Tự dưng nhỏ thấy vui vui khi chợt nhớ lại bài ca dao mà khi nhỏ học năm lớp 7 cô đă đọc cho tụi nhỏ nghe:
"Đi chợ th́ hay ăn quà
Chồng yêu chồng bảo về nhà đỡ cơm"

hamy
06-10-10, 02:21 PM
Hôm nay, nhỏ chợt học ở thế giới này lối ứng xử của cuộc sống...Để rồi chợt hiểu ra cuộc đời không như ḿnh nghĩ...Sao lại có những loại người thích mang người khác ra giễu cợt đến thế? Sự việc được nh́n từ ánh mắt của con người ấy sao nhỏ đọc mà cảm thấy khủng khiếp đến không ngờ!
Nhỏ chợt nhớ lại lời của một cô giáo khi kể về câu chuyện của một nhà thơ lớn của Tây Ninh - quê nhỏ (Ông này hay nói ở chuyên mục "Tiếng nói cử tri")...
Mỗi ngày, ông đều chứng kiến cặp vợ chồng già đi tập dưỡng sinh ngang nhà, hai người ấy cần mẫn cứ như một chiếc đồng hồ, dù mưa cỡ nào cũng thế và rồi trong bài thơ của ḿnh- h́nh như đăng ở báo Tây Ninh th́ phải- ông viết đại khái là nói lên cảm nhận của ḿnh về hai người ấy. Thế rồi ông bị ... mời v́ cho rằng thơ ông mang hàm ư xuyên tạc...

hamy
07-10-10, 08:30 PM
Hôm nay là một ngày ḷng nhỏ cảm thấy buồn tênh...
Đây là thế giới mà nhỏ cùng mọi người vào để vui chơi sau một ngày làm việc, học hành mệt nhọc...Vậy mà lại nặng lời cùng nhau chi cho thêm nặng ḷng...Ở thế giới thật, nhỏ là người thế nào? Để giờ đây nơi thế giới ảo nhỏ là người đáng ghét vô cùng...
Kể chuyện này cho Bụt nghe, Bụt bảo nhỏ nghĩ tới làm ǵ, ai muốn giễu cợt hay chê bay ai kệ họ, nhỏ tài lanh làm chi...Nhỏ chỉ thấy ngạc nhiên v́ sự việc không hề như nhỏ nghĩ. Có lẽ, như lời Bụt nói, trong trí óc non nớt của ḿnh chỉ có thế giới của Bụt, của cô Tiên Xanh th́ phải?...Vậy th́, nhỏ sẽ vui với thế giới ấy...Nghe lời Bụt, nhỏ trút hết muộn phiền cho Bụt, nhưng sao ḷng vẫn cảm thấy chút ǵ đó đượm buồn...

Nhím con
08-10-10, 01:24 AM
Hôm nay là một ngày ḷng nhỏ cảm thấy buồn tênh...
Đây là thế giới mà nhỏ cùng mọi người vào để vui chơi sau một ngày làm việc, học hành mệt nhọc...Vậy mà lại nặng lời cùng nhau chi cho thêm nặng ḷng...Ở thế giới thật, nhỏ là người thế nào? Để giờ đây nơi thế giới ảo nhỏ là người đáng ghét vô cùng...
Kể chuyện này cho Bụt nghe, Bụt bảo nhỏ nghĩ tới làm ǵ, ai muốn giễu cợt hay chê bay ai kệ họ, nhỏ tài lanh làm chi...Nhỏ chỉ thấy ngạc nhiên v́ sự việc không hề như nhỏ nghĩ. Có lẽ, như lời Bụt nói, trong trí óc non nớt của ḿnh chỉ có thế giới của Bụt, của cô Tiên Xanh th́ phải?...Vậy th́, nhỏ sẽ vui với thế giới ấy...Nghe lời Bụt, nhỏ trút hết muộn phiền cho Bụt, nhưng sao ḷng vẫn cảm thấy chút ǵ đó đượm buồn...

Đừng có suy nghĩ nhiều nha Q !... Trong cuộc sống nên khơi dậy những niềm vui và cố gắng xua đi những nỗi buồn !...
NC hiểu tâm trạng của Q lúc đó, nhưng nói chung th́ cũng chẳng có ǵ phải bận tâm đâu á !...
Chúc Q một ngày mới thật vui vẻ !... :ok:

Lữ Khách
08-10-10, 08:45 AM
Hôm nay là một ngày ḷng nhỏ cảm thấy buồn tênh...
Đây là thế giới mà nhỏ cùng mọi người vào để vui chơi sau một ngày làm việc, học hành mệt nhọc...Vậy mà lại nặng lời cùng nhau chi cho thêm nặng ḷng...Ở thế giới thật, nhỏ là người thế nào? Để giờ đây nơi thế giới ảo nhỏ là người đáng ghét vô cùng...
Kể chuyện này cho Bụt nghe, Bụt bảo nhỏ nghĩ tới làm ǵ, ai muốn giễu cợt hay chê bay ai kệ họ, nhỏ tài lanh làm chi...Nhỏ chỉ thấy ngạc nhiên v́ sự việc không hề như nhỏ nghĩ. Có lẽ, như lời Bụt nói, trong trí óc non nớt của ḿnh chỉ có thế giới của Bụt, của cô Tiên Xanh th́ phải?...Vậy th́, nhỏ sẽ vui với thế giới ấy...Nghe lời Bụt, nhỏ trút hết muộn phiền cho Bụt, nhưng sao ḷng vẫn cảm thấy chút ǵ đó đượm buồn...

Vui lên đi cô bé, mọi nỗi buồn rồi cũng sẽ qua, anh cũng trao đổi với bé rồi, mong rằng cô bé hiểu những ǵ anh nói và anh ại thấy một cô bé Hamy nhí nhảnh như trước.

hamy
08-10-10, 10:40 PM
Mấy hôm nay nhỏ toàn gặp chuyện phiền ḷng không hà. Nêu ở tuổi lẻ như 21 th́ chắc chắn sẽ nghe ngoại và mẹ bảo là 21 bước qua 23 bước lại, vậy 16 th́ sao nhỉ? Nhỏ nêu câu hỏi này với mẹ th́ mẹ bảo con nít con nôi mà bày đặt xui với rủi...

Hôm bữa, lúc tan trường về, vẫn như mọi hôm, nhỏ lại đói ơi là đói, vội vàng ghé quán cơm gần trường...
Vào quán, vừa gọi cơm th́ có ba tên bợm vào uống rượu đột xuất v́ quán này đâu có bán đồ nhậu mà bán cơm và bánh xèo…
Thấy nhỏ, tự dưng có một tên lại gọi là cô giáo, nhỏ cứ phớt lờ như mấy ổng đang gọi ma. Vậy mà có một ông tự dưng lại trước mặt nhỏ kéo ghế ngồi và hỏi:
-Cô giáo ơi, ở trường cô có dạy học tṛ chữ “thương” không?
Nhỏ chưa kịp trả lời th́ d́ chủ quán bảo:
-Người ta là con nít c̣n đi học mà cô giáo ǵ!
Bợm ta lại hỏi tiếp:
-Vậy học tṛ ơi, ở lớp có học chữ “yêu” không?
Nhỏ bực lắm nhưng cũng trả lời:
-Cái chữ đó chú học ở trường đời chứ sao hỏi cháu!

Sau đó, nhỏ nh́n thẳng vào mắt bợm ta. Tự dưng, nhỏ muốn gây sự và hổng sợ, chứ b́nh thường hả, nhỏ ngán mấy tên nhậu lắm. Thế rồi, chắc ánh nh́n của nhỏ mang h́nh viên đạn hay sao ấy, nên liền đó hắn ta quê quê trở về bàn nhậu của ḿnh. Nhỏ định trả lời hắn là: “Ở trường thầy cô có dạy cháu nhưng là dạy chữ lịch sự, tế nhị…”. Nhưng nhỏ kịp nén lại…

Bợm kia vừa trở lại chỗ ngồi th́ Bụt điện đến, nhỏ kể cho Bụt nghe, vừa kể nhỏ vừa tranh thủ mum - v́ đang đói mà. Khi nghe chuyện Bụt nhà ta hoảng hồn, kêu nhỏ nghỉ ăn, tính tiền và về liền đi. Không hiểu sao, hôm đó, con người nhút nhát trong nhỏ biến mất, nhường cho một người không biết sợ trời, sợ đất ǵ cả….làm Bụt cứ la om ṣm trong điện thoại. Bụt la cứ la, nhỏ vẫn cố ngồi mum cho hết cơm mới về. Bởi nhỏ nghe ngoại bảo, ai mà ăn cơm bỏ mứa mai mốt chết xuống Âm Phủ là bị cho ăn cát ngay, và rồi khi đầu thai kiếp khác sẽ nghèo khổ, hổng có một hột cơm thừa để ăn.

Nhỏ kể cho Bụt nghe anh Lớn của nhỏ làm ở Ṭa án huyện cũng gần đó, có ǵ nhỏ điện cho anh tới liền. Nhưng Bụt vẫn lo, giải thích cho nhỏ nghe là lỡ có chuyện anh Lớn tới th́ sẽ chẳng hay v́ đó là mấy tên say xỉn, sẽ lớn chuyện. Bụt hết lời phân tích c̣n nhỏ th́ cứ ba gay…

Một hồi, có lẽ la nhỏ hổng xong nên Bụt nhà ta mới xuống nước…năn nỉ nhỏ… Lúc bấy giờ, nhỏ cũng vừa mum xong cơm và tính tiền ra về. Trên đường về, ông kẹ Bụt vẫn cứ lo cho nhỏ măi, giống mẹ của nhỏ ghê….Bụt c̣n nói nhỏ ỷ lại anh Lớn là không được đâu, lỡ có chuyện ǵ xảy ra… Bụt c̣n nhắc lại chuyện hôm bữa chú đấm cho mấy tên loi choi mấy đấm chảy cả máu miệng, làm nhỏ phải một phen sợ ơi là sợ…Nhỏ cũng chẳng hiểu ḿnh thế nào nữa. Lúc bị trêu th́ tức lắm nhưng khi thấy chú đánh người ta, tự dưng nhỏ thấy tội tội làm sao ấy…

Khi về nhà, nhỏ kể chuyện này cho mẹ th́ y chang Bụt, mẹ la nhỏ quá chừng luôn…Mà lạ nha, hôm ấy sao nhỏ tự dưng cam đảm ghê đi, chứ b́nh thường hả, nhỏ sợ gần chết…

hamy
09-10-10, 07:05 AM
Đôi khi, nhỏ thấy ḿnh thật tài lanh giống y chang chàng Đôn-ki-hô-tê mà nhỏ học ở lớp 8...Đây là nhân vật nhỏ yêu thích nhất dù rằng hành động của ông bị mọi người lên án...trừ nhỏ ra...

Nhỏ nghe ngoại thường bảo, một con người dù khéo che giấu thế nào bản chất của ḿnh nhưng một thời gian nào đó cũng sẽ lộ ra ngay...

Nhỏ tự hỏi...con người nhỏ là thế nào đây nhỉ? Chỉ hiểu rằng sao thật tài lanh...Và nếu có sống ở thời của Đôn-ki-hô-tê chắc nhỏ cũng như ông quá...

Bởi lẽ ở cuộc đời thật nhỏ cũng từng tài lanh mà...

Chuyện là như vầy....

Ngày xửa, ngày xưa....cách đây tới mấy ngàn phút...Khi đi học về, nhỏ chuẩn bị đi về ngoại th́ cô điện cho nhỏ, bảo là mấy nhỏ học thêm nói đă gởi tiền học thêm cho nhỏ rồi (Ở cấp III, hổng có dạy thêm môn Ngữ văn- tụi nhỏ nhờ cô dạy cấp II hướng dẫn. Bởi vậy, tụi nhỏ tới mấy trường kết hợp lại học môn Văn). Nhỏ đó cũng ḱ, các bạn trường nó gởi cho có mấy trăm ngàn mà bày đặt nói dối với cô, làm nhỏ thấy tức ơi là tức, điện đến nhà nhỏ gom tiền kia th́ được biết nó đă đi học thêm rồi. Thế là nhỏ đành ngồi ở quán phở quen thuộc nhâm nhi chai sữa để chờ nó. Sau khi mum hết chai sữa và một b́nh trà to tướng tới gần hai giờ đồng hồ th́ thấy nó chạy ra. Nhỏ đuổi theo nó và hỏi...Lúc bấy giờ nó mới đưa tiền cho nhỏ và nói tại quên...cách giải thích của nó không thuyết phục nhỏ tí nào. Riêng nhỏ khi hứa với ai việc ǵ là nhỏ làm bằng được c̣n không th́ chẳng thà từ chối thẳng...

Nhớ lại chuyện nhỏ ngồi chờ tới mấy tiếng đồng hồ, nhỏ chợt buồn cười..., cũng may là quán quen chứ không thôi mọi người nh́n vào cho là nhỏ bị ai đó cho "ngồi đồng" hay đánh mất tiền, hổng có tiền trả bị người ta giữ lại, chờ mẹ mang tiền lên chuộc về...(hên là từ nào giờ nhỏ ít có ghé quán lạ, chỉ toàn là quán quen không hà)...Trong hai tiếng dài đăng đẳng ấy, hên là có ông kẹ Bụt nhiều chuyện cùng nhỏ chứ không thôi buồn ơi là buồn...Nghĩ cũng thấy thương thương..., v́ nhỏ mà Bụt nhà ta bị mọi người ở công ty phong cho danh hiệu "chuyên gia nấu cháo điện thoại". Ban đầu khi nghe Bụt kể, nhỏ cứ ngỡ Bụt bỏ điện thoại vào nồi để nấu giống như Trạng Quỳnh nấu món ăn mầm đá cho chúa chứ, ai dè Bụt nhà nhỏ bị mọi người trêu là nói chuyện lâu tới máy hết pin luôn...

Nhắc lại chuyện lời hứa của ḿnh, nhỏ chỉ thất hứa với bé TN - con cậu Út của nhỏ mà thôi...Mà lạ ghê, nó mới bốn tuổi vậy chứ lanh thấy ghê luôn - nghe ngoại nói nó giống chị TQ mà...

Hôm bữa, nhỏ với d́ đi Tây Ninh, nhỏ mua sách c̣n d́ mua đồ về bán, nó đ̣i theo và nhỏ hứa rồi nhưng chợt nhớ ra sợ đi vậy sẽ mất giấc ngủ của bé, với lại trời th́ nắng chang chăng...Thế là, nhỏ với d́ giả bộ đi đổ xăng và biến luôn làm nó ở nhà chờ hoài trong giận dỗi...

Khi nhỏ và d́ về nhà th́ nó đă ngủ dậy, thấy nhỏ nằm đọc sách, nó lại chỉ vào mấy quyển sách nhỏ mới mua mà nói rằng:
-Chị T đi đổ xăng mà có sách mới như vầy...Chị nói dối với em, nếu ở hồi xưa người ta sẽ gọi chị là "cô bé nói dối" và chị sẽ bị sói xám ăn thịt cho coi! Em bo x́ chị, hổng thèm nh́n mặt chị nữa...

Nghe nó nói mà nhỏ bỗng giật ḿnh, hổng ngờ nó phát hiện ra nhỏ đang dối nó, làm nhỏ ngượng ơi là ngượng, xin lỗi quá chừng luôn...Vậy mà nó c̣n xuống méc ngoại nhỏ làm nhỏ bị ngoại la:
-Mai mốt có cho em đi th́ cho, c̣n không th́ cứ giải thích rơ cho em biết, đừng nói dối em như vậy, xấu lắm...

Nhỏ kể chuyện này cho Bụt nghe th́ lại bị ông kẹ ấy lêu lêu và gọi nhỏ là cô bé quàng khăn đỏ ham chơi, giờ thêm tật nói dối bé TN nữa...

hamy
09-10-10, 12:19 PM
Giờ nhỏ hiểu rồi, cái tật tài lanh và cách nói của ḿnh sẽ làm người khác phiền ḷng...Nhưng tận đáy ḷng ḿnh, nhỏ cảm thấy có chút ǵ đó ức ức, giống như ḿnh đang bị người khác ăn hiếp mà hổng ai bênh hết...

hamy
09-10-10, 12:48 PM
Nhỏ M- bagiawadat thật lắm tṛ....Hồi năy nhỏ vừa ấy xe ra về và thẳng tiến vào quán cơm v́ bao tử đang kéo biểu t́nh dữ dội th́ nó và nhóm cửu cô nương đi ...theo dơi nhỏ. Vậy mà nhỏ nào hay...
Th́ ra, giờ ra chơi nhỏ thấy tụi nó rù ŕ nhưng cứ nghĩ chuyện hẹn ḥ ǵ đó ai dè...
Trong suy nghĩ của nó cứ cho là nhỏ ra về là lấy xe về liền hổng cà kê dê ngỗng ǵ hết và tụi nó c̣n để ư nhỏ vào quán nhưng lại cho là nhỏ hẹn với ai ở đó. (À mà có chứ, nhỏ hẹn với chàng cơm ở đó...) Hên là d́ bán quán có con đă lớn hết, không thôi nhỏ t́nh ngay mà lí gian...Tụi nó nào biết tự hồi vào học cấp III đến giờ chẳng hiểu tại sao đến tiết thứ tư là nhỏ đói ghê đi...phải mum liền mới được. Chắc nhỏ lớn rồi nên phải ăn nhiều đây mà, với lại khi đói th́ chịu hổng nổi luôn...
Nhắc lại chuyện tụi bagiawadat theo dơi, chờ đợi trong ṭ ṃ c̣n nhỏ th́ vẫn cứ thản nhiên mum một bụng no nê rồi thong thả ra về, làm tụi nó ngẩn ṭ te...Vội chạy theo nhỏ và thông báo là nhỏ...vô tội...nghĩ mà buồn cười cho sự tưởng tượng phong phú của bagiawadat!

hamy
18-10-10, 10:13 PM
Mấy hôm nay nhỏ mang trong ḷng một chút ǵ như là thất vọng???, và nhỏ tự hỏi ḿnh thất vọng về cái ǵ cơ chứ? Câu hỏi như lọt vào khoảng không, chẳng có âm vang để nhỏ hiểu rằng măi măi chẳng có lời giải đáp...Đôi khi nhỏ cũng chẳng hiểu nổi ḿnh...
Hôm nay, nhà nhỏ lại trổi dậy điệp khúc cũ...Vẫn biết là chuyện thường ngày cớ sao ḷng măi cứ nhói đau...Giá như mọi cảm xúc của nhỏ đều tê liệt hết, có lẽ sẽ tốt hơn và giờ đây nhỏ ao ước ḿnh được như vậy!....

VỀ MIỀN TRUNG
18-10-10, 10:16 PM
Ê ! nh́u chiện
Lâu ngày dữ ta?

hamy
18-10-10, 10:18 PM
Ê ! nh́u chiện
Lâu ngày dữ ta?

Dạ, mấy hôm nay em bận học thi khảo sát rồi kiểm tra tới tấp luôn thầy ơi, cho em thiếu nợ lại nha thầy...

hamy
19-10-10, 08:49 PM
T́nh cờ nhỏ nhấn chuột vào mục "7 lí do yêu giai già", đọc rồi thấy sao cũng hay hay, Bụt của nhỏ chưa đến đổi là "giai già" nhưng cái khâu chiều nhỏ th́ tuyệt vời...
Nhớ lại hôm bữa, nhỏ đến nhà cô dạy chung với mẹ để đóng hụi và sau đó chỉ cho cô sử dụng máy in v́ máy in của cô bị hư. Trời hỡi, nghĩ cũng buồn cười ghê v́ nhỏ có biết ǵ đâu, vậy mà cũng tài lanh tài lẹt chỉ cô ...để rồi hết lần này đến lần khác điện đến ông kẹ Bụt tới ấy chục lần luôn...nhất là lúc ấy Bụt nhà nhỏ đang nhậu với bạn... đến nổi cô la nhỏ v́ sợ làm phiền Bụt, nhưng nhỏ nói với cô là ai chứ Bụt của nhỏ là hổng có giận đâu... Mà thật vậy, Bụt của nhỏ phải nói là hết ư, chỉ tận t́nh, cô khen Bụt thật nhiều làm nhỏ cũng nở mũi to ơi là to. Bụt là vậy đó, c̣n ba nhỏ đang nhậu mà nhỏ dám quấy rầy như thế là có nước về nhà lấy mo cau che mông trước...

hamy
19-10-10, 09:05 PM
Từ hổm rày quên măi, đến hôm nay nhỏ mới nhớ ra và copy trên mạng bài hát "Bản t́nh cuối" của Ngô Thụy Miên, giai điệu bài hát thật dễ thương đă từ lâu theo nhỏ vào giấc ngủ với giọng ru hời ngọt ngào của Bụt mỗi khi nhỏ mệt mỏi... Tự dưng, nhỏ yêu bài hát này ghê đi...

Đôi khi, Bụt nhà nhỏ cũng cười cười và bảo: Người ta có giọng hát ru hồn, c̣n Bụt th́ có giọng ca ru...ngủ! Nghĩ cũng lạ, mỗi lần nghe Bụt hát là tự dưng cơn buồn ngủ của nhỏ kéo đến, để rồi nhỏ ngủ lúc nào hổng hay làm Bụt cứ bảo nhỏ giống như là con mèo nhỏ... Ngao! Ngao! Ngao!

Mưa có rơi và nắng có phai
trên cuộc t́nh yêu em ngày nào
Ta đă yêu và ta đă mơ,
mơ trăng sao đưa đến bên người.
Một lần gặp gỡ đă như quen thuở nào
một lần gặp gỡ nhưng t́nh đă xa xưa.

Mây có bay và em có hay
ta ngại ngùng yêu em lần đầu.
Ta đă say hồn ta ngất ngây
men yêu thương đă thấm cuộc đời.
Một lần nào đó bước bên em âm thầm
một lần nào đó ta vẫn không nói yêu người.

Yêu em ta yêu em như yêu tuổi ngây thơ.
Bên em bên em ta hát khúc mong chờ.
Ngày nào người cho ta biết t́nh yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết t́nh là đắng cay

Mưa đă rơi và nắng đă phai
trên cuộc t́nh yêu em ngày nào
Ta vẫn yêu hồn ta vẫn say
qua bao nhiêu năm tháng ơ thờ
Một ngày nào đó tóc xanh xưa bạc màu.
Một ngày nào đó ta có thôi hết yêu người

hamy
20-10-10, 06:01 AM
Nhỏ dậy sớm ôn bài, theo thói quen cứ vào đây trước ...thấy trên trang đầu một dọc toàn là bài của anh Nhím Con, ḷng cũng vui vui khi nghĩ...ông kẹ này cũng nhiều chuyện thấy ghê...Mà lạ nha, nhỏ gặp và quen ai cũng toàn là nhiều chuyện hết hà...

Nhím con
22-10-10, 01:51 AM
Nhỏ dậy sớm ôn bài, theo thói quen cứ vào đây trước ...thấy trên trang đầu một dọc toàn là bài của anh Nhím Con, ḷng cũng vui vui khi nghĩ...ông kẹ này cũng nhiều chuyện thấy ghê...Mà lạ nha, nhỏ gặp và quen ai cũng toàn là nhiều chuyện hết hà...

Q ui, coi lại đi nè, NC có nhiều chuyện đâu á, hihi... ;) :D

hamy
22-10-10, 08:07 PM
Q ui, coi lại đi nè, NC có nhiều chuyện đâu á, hihi... ;) :D

Nhỏ xí quên! Anh Nhím Con đâu có nhiều chuyện mà tại v́ chuyện nhiều hén!..

hamy
27-10-10, 09:57 PM
Mấy hôm nay, nhỏ bận đến nổi đầu tắt mặt tối, đầu bù tóc rối..., bởi vậy quên cả thói quen của ḿnh...dù rằng nhỏ vốn là đứa nhiều chuyện nhất thế gian...
Nhớ lại chuyện hôm bữa nhỏ mắc cười ghê đi...
Nhỏ vốn là một đứa dở tệ về vi tính vậy mà lại đi dạy vi tính cho người ta cơ chứ...Chuyện lạ có thật đây nè...
Chuyện là như vầy, cô dạy chung trường với mẹ mới mua vi tính, về nhà nhờ con của cô đánh giáo án hộ, mà anh đó c̣n phải đi làm phiên dịch cho một ṣng bài, nghe nói ở Campuchia về mệt c̣n phải phụ mẹ nên ổng ngán, bảo cô đi học. Thế là cô hỏi mẹ học chỗ nào để cô học. (V́ cô cứ nghĩ mẹ tự đánh giáo án, nào ngờ mẹ nhỏ có biết v́ đâu chỉ là cố vấn cho nhỏ khi nhỏ đánh giáo án dùm thôi). Mẹ thật thà khai báo và rồi cô nói với mẹ bảo nhỏ ra dạy cho cô...Nhỏ nghe mà hoảng hồn, nhưng nhờ ông kẹ Bụt làm quân sư nên nhỏ vừa dạy cho cô mà vừa hồi hộp khi nghĩ hổng biết lúc nào ḿnh "bỏ của chạy lấy người" đây ta? Hên là mọi chuyện xảy ra suôn sẻ khi cô chỉ muốn học cho biết đánh giáo án và chỉnh canh trang như nhỏ thường làm cho mẹ... Vậy là nhỏ dở tệ vi tính lại làm "thầy" chỉ cho cô...Mà lạ nha, nhỏ chỉ có ba buổi vậy mà cô đă rành hết, chỉ c̣n hơi chậm v́ chưa quen mặt chữ thôi. Cô khen nhỏ làm nhỏ khoái ơi là khoái, vậy chứ nhỏ cũng giả bộ nói với cô là hổng phải nhỏ giỏi mà tại cô thông minh...Cả nhỏ và cô ai nấy khen nhau hoài hoài...Nhỏ chợt buồn cười khi nghĩ h́nh như chuyện thầy tṛ khen nhau là mới nha...Và rồi nhỏ được cô ĺ x́ 150.000 cho ba buổi dạy...Trời, cầm tiền trên tay mà nhỏ vui vui khi nghĩ rằng ḿnh cũng làm ra được tiền rồi nè...h́...h́...(10 tô súp phở chứ ít ha...)

hamy
06-11-10, 05:52 AM
Trời đất lúc này đă giao mùa, nơi nhỏ sống trở gió lạnh ơi là lạnh làm bệnh xoang cứ hành hạ nhỏ măi...Bởi vậy, nhỏ mất đi thói quen nhiều chuyện của ḿnh (chỉ là vào đây thôi c̣n điện thoại th́ cứ "đốt" măi nhất là với ông kẹ Bụt nhà ta...)
...Hôm qua, sau khi đi học về, nằm ho sù sụ như một lăo già nghiện thuốc đến giai đoạn cuối, dù nhỏ mới uống thuốc xong...Vậy mà nhỏ cũng chẳng kiềm được một trận cười ha hả khi nghe mẹ kể về cái chuyện tâm hơ tâm hất của mẹ với các cô ....
Chuyện là như vầy...
Trường của mẹ đăng kí hiến máu nhân đạo chỉ có một ḿnh mẹ nhỏ đi, khi xuống chỗ đó lấy giấy điền tên và mặt sau là một phiếu trắc nghiệm đánh dấu chéo vào ô trống giống như tụi nhỏ làm kiểm tra trắc nghiệm vậy đó. Ngay 2 mục quan hệ t́nh dục với người cùng giới ; quan hệ t́nh dục với người ngoài hôn nhân: có, không ? Mẹ nhỏ tâm hơ tâm hất đánh dấu vào ô có. Sau đó kiểm tra lại hết hồn vội xóa và đánh vào ô không. Mẹ kể làm ấy cô cười quá chừng, c̣n nhỏ th́ đang ho cũng cười ké theo. Nhỏ hiểu hai mục đó là thứ nhất là BD, c̣n thứ hai là ngoại t́nh chứ ǵ? Vậy mà khi mấy cô về nhỏ hỏi mẹ, mẹ giả bộ nói hổng có ǵ đâu, con nít bày đặt nghe chuyện người lớn. Nhỏ đâu có muốn nghe, ai biểu mẹ và các cô kể lớn ơi là lớn để rồi nó lọt vào tai nhỏ chi. Chắc mẹ sợ nhỏ biết cái tật tâm hơ tâm hất của mẹ chứ ǵ? Mẹ giấu vậy chứ nhỏ cũng biết. Bởi vậy, mỗi lần về ngoại, nhỏ bị mẹ la cái tật tâm hơ tâm hất th́ nhỏ hay nghe ngoại nói: Hổng biết nó giống ai nữa hén?...

hamy
30-11-10, 08:48 PM
Mấy hôm nay trời trở lạnh, đông đă đến rồi! Gió về mang theo cái lạnh hanh khô của vùng biên giới làm nhỏ nhiều chuyện cũng bị vạ lây v́ căn bệnh của ḿnh...

Nhớ lại hôm bữa, ngày sinh nhật của Bụt mà nhỏ bị đau đầu quá nên chẳng viết thư chúc mừng để rồi khi sinh nhật qua hết một tuần, nhỏ mới trao đến tay Bụt lá thư chúc sinh nhật mà khi đọc lại nhỏ chợt bật cười với suy nghĩ: trên thế gian này hổng đụng hàng, chỉ ḿnh nhỏ là người chúc mừng với giọng điệu đầy ... hăm dọa và ...khủng bố...h́...h́...

G̣ Dầu tháng ngày kỉ niệm!

K của em!

Vậy là đă hai mùa cây thay lá, hai mùa ghi dấu cuộc sống của K có một nhỏ nhiều chuyện quấy rầy! (Hơn hai mùa nhưng nhỏ bớt cho anh đó hen!)

Nhỏ chợt buồn cười khi hồi tưởng…ngày này, tháng này của mấy chục năm về trước một một tên nhóc tỳ ra đời, khóc hu hu đ̣i mum! Và giờ đây tên ấy lại trở thành một người lớn, làm ngành xây dựng, tính t́nh rất tốt cũng nhưng có cái tật xấu là một tháng mum rượu tới 29 ngày, chuyên môn ăn hiếp nhỏ nít là em! Bởi vậy, mỗi lần nhỏ điện đến mà thấy hắn uống rượu th́ ghét lắm vội cúp máy cái rụp và hổng quên quăng lại một câu:

-Hổng dám phiền ai đó luyện Túy Quyền!

Thế rồi, mỗi khi thấy hắn ta đi mum rượu là nhỏ ghi sổ b́a đen, để giờ này sổ của nhỏ chật kín hổng c̣n chỗ để kí tên luôn; nên nhỏ tổng kết lại hắn là tên chuyên gia say xỉn! (Hổng nói thách đâu nha, dù rằng nhỏ vốn là đứa nói thách nhất thế gian).

(Xí quên, giờ có thêm cu Boy nữa chứ - hai chị em nhỏ tối ngày bị người ta bắt nạt mà tên đáng ghét ấy chính là anh! Nhưng hổng sao, nhắc cho anh nhớ để mai mốt nhỏ ăn hiếp lại nha! Bởi nhỏ nghe người ta thường nói “Quân tử trả thù mười năm cũng chưa muộn”, c̣n nhỏ th́ vốn là kẻ tiểu nhân nên trả thù ngay trong vài năm nữa, hăy chuẩn bị tinh thần đi nha…ông kẹ! Trời ơi, tự dưng ngày kỉ niệm của “ai đó” mà nhỏ viết thư giống như “hăm dọa” ghê quá! )

Hôm nay, ngày vui của anh, nhỏ hổng có ǵ ngoài lời chúc, gởi đến anh chúc anh của nhỏ luôn hồn nhiên, vui vẻ, được mọi người yêu mến và ĺ x́ tiền với quà nhiều ơi là nhiều luôn nha! (Nhớ để dành và chia bớt cho nhỏ với hen!)

Nhỏ muốn viết nhiều lắm nhưng tự dưng bao lời lẽ như biến mất hết cả rồi, thôi th́ nhỏ xin kể cho anh nghe một câu chuyện cổ tích thời hiện đại…(do nhỏ sáng tác hay sưu tầm đây nhỉ? Đọc rồi sẽ biết hén!)

Câu chuyện được mang tên: Khăn Đỏ và Sói Xám.

“Ngày xửa, ngày xưa, nơi vùng biên giới có một có cô bé tên là Khăn Đỏ, (chả là cô c̣n ở lứa tuổi quàng khăn đỏ đến trường mà). Khăn Đỏ rất dễ thương và đáng yêu, mọi người ai cũng yêu thương hết, nhưng phải cái tật là ham chơi, thích hái hoa bắt bướm…
Một hôm, mẹ sai Khăn Đỏ mang bánh lên nhà ngoại, đường đến nhà ngoại phải qua một cánh rừng nhỏ, trong rừng có nhiều loài hoa đẹp, nào phong lan, hoa hồng, lay ơn, nói chung đủ loại hoa với nhiều màu sắc. Khăn Đỏ đi đến đó rồi v́ mải ham chơi nên quên luôn việc mẹ giao. Đang say sưa hái hoa chợt Khăn Đỏ thấy có một tên Sói Xám đang lẩn khuất sau gốc cây. Tên Sói Xám này đă từ lâu nổi tiếng là hung dữ nhất khu rừng này. Sợ quá, Khăn Đỏ cố giữ b́nh tĩnh và lấy hết sức quát lên:

-Tên Sói Xám kia! Ta hổng sợ ngươi đâu!

Phía sau gốc cây, dường như thấy âm mưu ŕnh bắt Khăn Đỏ của ḿnh bại lộ, nên tên Sói Xám vội vàng lủi mất.

Thế rồi, Khăn Đỏ tiếp tục đuổi theo những chú bướm đầy màu sắc, đến một tảng đá to, Khăn Đỏ chợt thấy tên Sói Xám hồi năy nữa. Khăn Đỏ cũng la to câu nói cũ, lần này lại to hơn lúc trước và rồi tên Sói Xám lại bỏ đi.

Bấy giờ, Khăn Đỏ chợt nhớ tới nhiệm vụ mà mẹ giao cho ḿnh nên vội vàng đi đến nhà ngoại. Khi đi ngang qua một bụi rậm, Khăn Đỏ lại một lần nữa gặp tên Sói Xám đang núp ở đó. Lần này, khăn đỏ hết sợ Sói Xám rồi, nên giọng quát lại to hơn hai lần đầu:

-Tên Sói Xám đáng ghét! Sao ngươi cứ theo ta hoài vậy, ta hổng sợ ngươi đâu!

Cứ ngỡ là tên Sói Xám sẽ bỏ đi như hai lần trước, nhưng không ngờ lần này Sói Xám bước ra và trả lời:

-Ta cũng sợ ngươi luôn, ta đi WC mà cũng hổng yên với ngươi nữa.

Nghe Sói Xám nói, Khăn Đỏ cảm thấy ngượng ngùng v́ sự ngộ nhận của ḿnh. Nh́n kĩ Sói Xám, Khăn Đỏ thấy hắn ta cũng hiền lành dễ thương, hổng giống như lời đồn đại, mang suy nghĩ này, Khăn Đỏ nói cho hắn biết th́ được hắn giải thích là tên Sói Xám hung dữ kia đă bị bác thợ săn xẻ thịt mất rồi, và hắn hổng phải tên ấy. Hắn hỏi Khăn Đỏ đi đâu mà mê hái hoa bắt bướm. Khăn Đỏ trả lời cho Sói Xám biết nhiệm vụ của ḿnh, tự dưng Khăn Đỏ bị hắn la một chập v́ tội ham chơi và rồi hắn hộ tống Khăn Đỏ đến nhà ngoại…

Kể từ hôm ấy, Khăn Đỏ và Sói Xám trở thành hai người bạn thân thiết nhất trên đời…”

Câu chuyện của nhỏ kể đến đây là hết rồi…

Lần nữa nhỏ chúc K của nhỏ vui ơi là vui anh nhé! Hi vọng là hổng chê chữ của nhỏ Q xấu quắt xấu quơ nha!

À quên, nhỏ tặng lại anh bài hát “Bản t́nh cuối” của Ngô Thụy Miên – bài hát mà “ai đó” hay hát ru nhỏ ngủ, cho nhỏ thấy giai điệu bài hát thật dễ thương, để rồi nhỏ thêm yêu người hát cùng lời bài hát, dù rằng nhỏ nhiều chuyện từ nào giờ hổng biết hát, ai mà ép nhỏ hát th́ hổng khác nào bắt nhỏ nhốt chung pḥng với…ma! (Bởi vậy, nhỏ ghét nhất những ai bắt nhỏ hát!). Giờ coi như là nhỏ đọc cho anh nghe đi hén!

Mưa có rơi và nắng có phai
Trên cuộc t́nh yêu em ngày nào
Ta đă yêu và ta đă mơ,
Mơ trăng sao đưa đến bên người.
Một lần gặp gỡ đă như quen thuở nào
Một lần gặp gỡ nhưng t́nh đă xa xưa.

Mây có bay và em có hay
Ta ngại ngùng yêu em lần đầu.
Ta đă say hồn ta ngất ngây
Men yêu thương đă thấm cuộc đời.
Một lần nào đó bước bên em âm thầm
một lần nào đó ta vẫn không nói yêu người.

Yêu em ta yêu em như yêu tuổi ngây thơ.
Bên em bên em ta hát khúc mong chờ.
Ngày nào người cho ta biết t́nh yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết t́nh là đắng cay

Mưa đă rơi và nắng đă phai
Trên cuộc t́nh yêu em ngày nào
Ta vẫn yêu hồn ta vẫn say
Qua bao nhiêu năm tháng ơ thờ
Một ngày nào đó tóc xanh xưa bạc màu.
Một ngày nào đó ta có thôi hết yêu người

Nhỏ xin dừng bút, xin gởi đến anh cùng gia đ́nh lời chúc sức khỏe. Riêng anh của nhỏ thật nhiều niềm vui và hổng bao giờ “b́nh mực” khi bị nhỏ quấy rầy măi…

TB: Ngày vui của ḿnh nên hổng được giận khi người khác nói xấu nha!
(Ư mà có giận th́… làm ǵ được nhau hả? He he…!)

Nhỏ nhiều chuyện dễ thương nhất!
TQ

hamy
10-12-10, 08:59 PM
Nhỏ vốn là đứa tâm hơ tâm hất, nhớ lại chuyện hôm bữa chợt thấy buồn cười và xấu hổ cho ḿnh đă thế c̣n bị ông kẹ Bụt chọc quê nữa cơ chứ!
Hôm ấy, nhỏ măi nướng và chắc sẽ khét nghẹt nếu mẹ hổng gọi dậy…
Và rồi v́ lật đật nên vội mặc áo mà quên kéo dây kéo bên hông (áo dài nhỏ mặc có một cái dây kéo bên hông) hên là nhờ mặc áo khoác ở ngoài nên đă cứu cho nhỏ một phen xấu hổ, (tự dưng nhỏ thấy yêu nó vô cùng). Khi đến trường, nhỏ cởi áo khoác ra mới phát hiện và hết hồn vội kéo lên. Hên là bữa đó trong lớp có chỉ vài đứa con gái mà tụi nó hổng để ư nhưng cũng đủ làm cho nhỏ đỏ mặt v́ tính tâm hơ tâm hất của ḿnh. Mang chuyện này kể cho ông kẹ Bụt nghe c̣n bị ổng lêu lêu, quê ơi là quê luôn. Bởi vậy, mỗi buổi sáng ổng hay điện tới nhắc nhỏ coi lại quần áo cho kĩ càng! Xíiiii, cái ông kẹ này làm như nhỏ là chuyên gia sơ suất hổng bằng.

hamy
10-12-10, 09:07 PM
Mấy hôm nay gần thi HKI rồi, vậy mà xoang cứ hành nhỏ măi, làm nhỏ cứ buồn ngủ ghê đi nhất là sau khi uống thuốc xong, làm nhỏ bỏ cả thói quen về nhà ngoại “tha” đồ ăn về. Vậy mà trong mơ nhỏ cứ thấy ḿnh về ngoại rồi chứ. Ḱ ghê…
Nhỏ cũng hổng hiểu sao mọi giấc mơ của nhỏ đều y như thật, đôi lúc nhỏ tưởng đó là thật chứ hổng phải mơ…
Nhớ lại lúc trước tự dưng nhỏ mơ thấy ḿnh nhặt tiền của chị bán quán phở và rồi tham ơi là tham, hổng chịu trả lại người mất nữa chứ. Bởi vậy, khi đi ngang quán phở nhỏ ngại ơi là ngại và hổng dám vào ăn luôn v́ ngượng. Nhưng rồi hai bữa sau, phát hiện ra đó chỉ là giấc mơ nên nhỏ vào ăn và kể cho chị bán phở nghe làm chị cười nhỏ quá chừng luôn.
Cách đây hai bữa, nhỏ cũng nằm mơ thấy căi nhau với ông kẹ Bụt nên khi ổng điện tới nhỏ hổng bắt máy, làm ổng điện hoài, sau đó nhỏ ghét quá bắt máy và chửi ổng một chập th́ mới vỡ lẽ ra là nhỏ với ổng gây nhau trong mơ… làm ổng la làng và cho rằng nhỏ bị tửng! H́…h́…chắc nhỏ tửng thiệt rồi bà con ơi!

hamy
14-12-10, 07:40 PM
Hôm nay nhỏ nhiều chuyện vô t́nh bấm vào trang web "Nếu một ngày" tự dưng nhỏ gặp được thơ của ḿnh ở trang web: http://www.mobifone3g.com.vn/forum/index.aspx?g=posts&m=46215, và đây nữa:http://vn.360plus.yahoo.com/nh0k.over/article?mid=264#blog_compose, nhưng mang 2 nick lạ, ḷng nghe có chút ǵ đó tức tức, nhỏ liền đăng kí vào làm thành viên ở đó, nhưng chẳng biết tại sao lại không được. Giờ đây nhỏ mới thấu hiểu v́ sao những trang web văn học triệt để lên án vụ đạo văn và đạo thơ của người khác...Từ nào giờ nhỏ chỉ biết ḿnh tài lanh tài lẹt, thơ chẳng ra hồn, đi đâu nhỏ cũng lấy nick tên ḿnh đôi khi đụng hàng th́ nhỏ kèm theo dấu sao hoặc số (*hamy*, hamy905). Nhỏ ghét cay ghét đắng những ǵ mà của người khác lại vơ vào để nhận là ḿnh...Sao những người đó chẳng biết xấu hổ cơ chứ. Tiếc là nhỏ hổng đăng kí làm thành viên ở đó được, chứ nếu không th́ nhỏ hổng bỏ qua vụ này đâu...

Nhím con
15-12-10, 12:51 AM
Hôm nay nhỏ nhiều chuyện vô t́nh bấm vào trang web "Nếu một ngày" tự dưng nhỏ gặp được thơ của ḿnh ở trang web: http://www.mobifone3g.com.vn/forum/index.aspx?g=posts&m=46215, và đây nữa:http://vn.360plus.yahoo.com/nh0k.over/article?mid=264#blog_compose, nhưng mang 2 nick lạ, ḷng nghe có chút ǵ đó tức tức, nhỏ liền đăng kí vào làm thành viên ở đó, nhưng chẳng biết tại sao lại không được. Giờ đây nhỏ mới thấu hiểu v́ sao những trang web văn học triệt để lên án vụ đạo văn và đạo thơ của người khác...Từ nào giờ nhỏ chỉ biết ḿnh tài lanh tài lẹt, thơ chẳng ra hồn, đi đâu nhỏ cũng lấy nick tên ḿnh đôi khi đụng hàng th́ nhỏ kèm theo dấu sao hoặc số (*hamy*, hamy905). Nhỏ ghét cay ghét đắng những ǵ mà của người khác lại vơ vào để nhận là ḿnh...Sao những người đó chẳng biết xấu hổ cơ chứ. Tiếc là nhỏ hổng đăng kí làm thành viên ở đó được, chứ nếu không th́ nhỏ hổng bỏ qua vụ này đâu...

HM ui, tức làm chi cho mệt !... Hồi xưa NC c̣n gặp trường hợp 1 nick vào post mấy bài thơ của NC ngay tại trang diễn đàn NC làm Admin á, NC đă PM cho người ấy đề nghị sửa đi (những bài thơ đó dĩ nhiên là NC đă post rùi) !... Cũng hơi bực chút nhưng lại cảm thấy vui vui, v́ thơ của ḿnh như vậy mà cũng "được" ăn cắp, hihi !... :)

hamy
15-12-10, 06:22 AM
HM ui, tức làm chi cho mệt !... Hồi xưa NC c̣n gặp trường hợp 1 nick vào post mấy bài thơ của NC ngay tại trang diễn đàn NC làm Admin á, NC đă PM cho người ấy đề nghị sửa đi (những bài thơ đó dĩ nhiên là NC đă post rùi) !... Cũng hơi bực chút nhưng lại cảm thấy vui vui, v́ thơ của ḿnh như vậy mà cũng "được" ăn cắp, hihi !... :)

Cảm ơn anh Nhím con đă chia sẻ cùng nhỏ nỗi bực này hén. Giờ nhỏ chợt hiểu hôm bữa nhỏ vào diễn đàn văn học trẻ, thấy cũng vui vui đăng vài bài "Nếu một ngày" và rồi nhỏ bị anh Admin ở đó thắc mắc, nhỏ hơi tức tức, nhưng giờ nhỏ biết lí do v́ sao anh đó hỏi vậy rồi...

Phieuvan_Thlangdu
17-12-10, 11:20 AM
Gửi bạn Hamy
Tức th́ hẳn là tức, nhưng khinh th́ lại quá khinh phải không nào?
Người có đủ sức tự viết th́ không ăn cắp thơ, kẻ vô dụng và chẳng có liêm sỉ mà muốn được khen mới ăn cắp thơ. Đó chính là điểm bạn cần quan tâm khi giải quyết vụ việc này của bạn.

Nếu tôi là nạn nhân của bọn kẻ cắp tôi sẽ làm các bước sau:
1. Tôi vào đấy và khen thơ hay, bày tỏ ḷng ngưỡng mộ.
2. Tôi viết thơ họa cùng họ => viết thơ mời họ họa (cố cho bằng được - trước cố viết cho vừa phải để họ không e dè, càng về sau càng tăng "công lực" của ḿnh lên).
3. Sau nhiều bài họa cùng nhau tất nhiên khả năng thơ của họ buộc phải bộc lô.
4. Lúc này là lúc tôi yêu cầu họ tháo mặt nạ ra là vừa. (dĩ nhiên lúc này tôi mới cho biết tôi chính là tác giả bài thơ họ ăn cắp)

Tôi không quên copy hoặc chụp ảnh tất cả những ǵ liên quan sự việc.

Chúc bạn thành công
Phieuvan_Thlangdu

P/s Bạn đăng kư lại bằng một nick khác đi, có lẽ lúc ấy web kia có vấn đề đấy. Cũng có khả năng v́ ăn cắp nên kẻ cắp đă đăng kư tên của tác giả nhưng không dùng hầu ngăn tác giả vào cùng trang đấy bạn ạ

hamy
17-12-10, 10:50 PM
Gửi bạn Hamy
Tức th́ hẳn là tức, nhưng khinh th́ lại quá khinh phải không nào?
Người có đủ sức tự viết th́ không ăn cắp thơ, kẻ vô dụng và chẳng có liêm sỉ mà muốn được khen mới ăn cắp thơ. Đó chính là điểm bạn cần quan tâm khi giải quyết vụ việc này của bạn.

Nếu tôi là nạn nhân của bọn kẻ cắp tôi sẽ làm các bước sau:
1. Tôi vào đấy và khen thơ hay, bày tỏ ḷng ngưỡng mộ.
2. Tôi viết thơ họa cùng họ => viết thơ mời họ họa (cố cho bằng được - trước cố viết cho vừa phải để họ không e dè, càng về sau càng tăng "công lực" của ḿnh lên).
3. Sau nhiều bài họa cùng nhau tất nhiên khả năng thơ của họ buộc phải bộc lô.
4. Lúc này là lúc tôi yêu cầu họ tháo mặt nạ ra là vừa. (dĩ nhiên lúc này tôi mới cho biết tôi chính là tác giả bài thơ họ ăn cắp)

Tôi không quên copy hoặc chụp ảnh tất cả những ǵ liên quan sự việc.

Chúc bạn thành công
Phieuvan_Thlangdu

P/s Bạn đăng kư lại bằng một nick khác đi, có lẽ lúc ấy web kia có vấn đề đấy. Cũng có khả năng v́ ăn cắp nên kẻ cắp đă đăng kư tên của tác giả nhưng không dùng hầu ngăn tác giả vào cùng trang đấy bạn ạ


Nhỏ cảm ơn anh nhưng tiếc rằng nhỏ nhờ anh của nhỏ đăng cũng hổng được luôn. H́nh như trang web đó nó đ̣i phải có số di động của nó anh ơi. Ban đầu nhỏ cũng định làm như anh, nhưng sau khi đăng kí hổng được nhỏ mất hết cả hăm hở rồi, bởi lẽ nhỏ vốn là nhỏ nhiều chuyện và khoái gây sự lắm anh à, thôi đành ngậm cục tức to ơi là to luôn nè!

hamy
17-12-10, 11:08 PM
Mấy hôm nay nhỏ bận thi HKI, vậy mà ông kẹ Bụt th́ lại bị tai nạn do đi uống rượu về say xỉn bị người ta tông hay tông người ta nhỏ cũng hổng biết nữa ... Hậu quả là Bụt nhà ta bị trầy ngay mắt phải một đường, dưới cằm một vết và ngay rốn một vệt bằng bàn tay, bên vai phải một bệt to ơi là to luôn, khi điện đến nhỏ khóc hu hu. Xui cho Bụt là bữa đó nhà nhỏ ba với mẹ lại ḥa tấu điệp khúc cũ, thế là nhỏ hổng dỗ được nên Bụt giận nhỏ luôn, sau khi hổng quên bắn cho nhỏ một tin khủng bố đầy hăm dọa: "Ngày mai em điện tới hổng thấy anh là em biết là anh ra đi măi măi hen, giờ anh ngủ đây, anh mệt quá!". Xíiiiiiiiiiiiiiii, ổng làm như ổng dễ chết lắm vậy. Từ hồi nhỏ quen ổng tới giờ h́nh như là ổng bị tai nạn tới 4, hay 5 lần ǵ đó. H́nh như Bụt nhà ta quá hấp dẫn những người chạy xe ẩu nên khi Bụt ngừng xe bên đường cũng bị thiên hạ tông vào. H́...h́... Sáng hôm sau, khi đi ôn thi, nhỏ điện tới ổng cả trăm lần ổng tắt máy cái rụp đầy giận dỗi và bắn lại tiếp một tin: "Hổng cần ai quan tâm tới tui nữa, mặc kệ tui sống chết thế nào". Cái ông kẹ đáng ghét này - nhỏ thầm chửi trong bụng và rồi nhỏ hồi âm cho Bụt ta: "Chiều nay là ngày nhỏ thi, anh làm nhỏ buồn, nhỏ bệnh là nhỏ thi hổng được, nhỏ sẽ bắt đền anh và bo x́ anh luôn đó". Nhỏ vừa nhắn xong trong tít tắt Bụt ta điện lại liền và giải thích tại giận nhỏ. Xiiiiiiiiiiii, nhỏ có làm ǵ đâu mà cũng giận... Nhưng đời nào giận lâu được với nhỏ...h́...h́...

hamy
21-12-10, 07:44 AM
Hôm qua, ông kẹ bụt vào đọc rồi khiếu nại tùm lum, ổng nói ổng bị mắt trái chứ hổng phải mắt phải như nhỏ viết, nhưng nhỏ cứ cà nanh nói nhỏ muốn viết mắt phải đó làm ǵ nhỏ? Xiiiiiiiiiiiii, chưa hết ổng viện lí do lỡ mai mốt lăo Hạc vào đọc thấy vậy rồi khi Bụt nhà ta gặp LH ở Sài G̣n thấy hổng phải th́ sao? Xiiiiiiiiiiiiiii, có sao đâu, hổng lẽ LH bắt nhỏ đi bỏ tù??? Ai biểu bữa đó Bụt điện đến nhỏ khóc hu hu quá chừng và nói vậy, để giờ hết hoảng hốt (hết chết), bày đặt căi với nhỏ nữa chứ? Xiiiiiiiiiiiii
Nhắc chuyện này nhỏ chợt nhớ lại chuyện hôm bữa gần nhà ngoại nhỏ có xảy ra tai nạn xe, hai người hổng sao hết vậy th́ cho qua đi..., c̣n hổng chịu cứ măi căi nhau. Bởi vậy, ngoại nhỏ nói, hổng có sao th́ làm khó nhau chi, tới hồi có sao th́ nằm một chỗ hay chết chóc ở đó, lấy ǵ mà căi...

hamy
22-12-10, 08:18 PM
Hôm qua là ngày mà nhỏ thê thảm nhất trần trời....
Ai ngở nhỏ có người quen và thân toàn là chuyên gia vi tính không, vậy mà khi nhỏ cần th́ hổng gặp ai hết, nghĩ mà tủi thân cho nhỏ ghê đi...
Mà cũng tại nhỏ nữa, cái tật lười hổng bỏ, hồi chiều mẹ kêu nhập điểm vào phần mềm cộng điểm mẹ mượn của trường về cài vào máy, chỉ cần nhập danh sách và điểm vào là tự động nó cộng cho ḿnh và chia ra phần trăm lọc luôn trên nữ là bao nhiêu. Vậy mà nhỏ cừ kèn cưa , ham đi làm thơ gây lộn ở trang web có người đạo thơ của nhỏ (nhỏ gây mà hổng có ai ở đó. Trời ơi, giờ sao nhỏ thấy ḿnh hổng khác ǵ chàng Đôn ki hô tê khi đánh nhau với cối xay gió quá hà!), bởi mê chơi nên để nước tới chân ới nhảy hổng kịp, số là năm này điểm của môn mẹ thêm một cột khảo sát nữa mà nhỏ hổng biết chèn thêm cột thế nào, trước kia nhỏ có mấy tờ giấy copy hướng dẫn cách thực hiện nhưng giờ nó cũng phản bội nhỏ luôn, trốn mất tiêu để nhỏ t́m đến đổ mồ hôi hột , dù rằng trời quê nhỏ lúc này đă vào đông lạnh ơi là lạnh...
Sau khi t́m lâu ơi là lâu, mà hổng có kết quả, nhỏ nh́n lên đồng hồ th́ hỡi ơi gần 12h, nhỏ liền điện cho ông kẹ Bụt th́ được ổng nhắn lại là chờ chút - hồi chiều ổng nói bận đi đám giỗ mà. Xiiiiiiiiiiiiii một chút của ổng kéo dài tới cả thế kỉ luôn. Chờ hoài chờ măi trong mỏi ṃn, c̣n hơn chờ mẹ đi chợ mua phở về cho nhỏ, vậy mà Bụt nhà ta lại biệt tích biệt tăm, nhỏ khóc hu hu và bắn cho ổng ba tin:
-Truyện cổ tích mỗi lần cô Tấm khóc là Bụt hiện lên giúp đỡ c̣n Bụt của nhỏ đâu rồi sao chẳng đến giúp nhỏ
-Bụt ơi Bụt à, Bụt ở đâu có biết giờ nhỏ thê thảm hôn Bụt, hu hu...
-Nhỏ giận Bụt rồi hổng phiền Bụt nữa đâu, từ nay hổng cần Bụt luôn, hu hu hu...
Sau một hồi khóc chán chê, nhỏ sực nhớ hay là ḿnh vào yahoo hú ấy ông anh thử coi, anh nhỏ của nhỏ giờ ở trường làm ǵ có mạng, c̣n ấy anh khác th́ giờ này khuya lắc khuya lơ người ta ngủ chứ ai mê chơi như nhỏ để giờ phải thức như vầy, nhỏ nghĩ mà thương cho ḿnh quá..
Thế rồi nhỏ chợt nghĩ hay ḿnh vào pḥng chát cầu cứu mấy người ở trong đó, nhưng Bụt hay dặn nhỏ là đừng có nhận khi người ta cho ǵ hen coi chừng cho viuss không đó, tốt hơn hết là ổng được vào pḥng chát, sợ gặp những người hổng tốt. Nhưng giờ nhỏ sắp chết tới nơi rồi, nhỏ đành bạo gan vào đại một pḥng nào đó ổng nhớ nữa, và nhỏ hỏi hai nick mang tên Tuấn và ấy anh đó bảo ổng biết, hên cho nhỏ hỏi được một anh chắc cũng chuyên gia vi tính chỉ nhỏ rơ ràng và nhỏ làm được rồi mừng ơi là mừng luôn. Nhỏ cũng hổng nhớ ḿnh có cảm ơn anh đó hôn nữa. Đúng lúc đó th́ Bụt nhà ta về và điện cho nhỏ, nhỏ tắt cái rụp hổng thèm nghe, nhưng cái ông kẹ này kiên nhẫn ghê đi, biết nhỏ giận, nên cứ điện hoài, cuối cùng nhỏ cũng bắt máy và rồi Bụt thức cùng nhỏ tới gần sáng luôn, mỗi lần nhỏ làm ổng được là gọi Bụt, nhờ vậy nhỏ cũng hết giận chứ không thôi nhỏ định bo x́ Bụt luôn rồi...

hamy
22-12-10, 08:23 PM
Hôm qua là ngày mà nhỏ thê thảm nhất trần trời....
Ai ngở nhỏ có người quen và thân toàn là chuyên gia vi tính không, vậy mà khi nhỏ cần th́ hổng gặp ai hết, nghĩ mà tủi thân cho nhỏ ghê đi...
Mà cũng tại nhỏ nữa, cái tật lười hổng bỏ, hồi chiều mẹ kêu nhập điểm vào phần mềm cộng điểm mẹ mượn của trường về cài vào máy, chỉ cần nhập danh sách và điểm vào là tự động nó cộng cho ḿnh và chia ra phần trăm lọc luôn trên nữ là bao nhiêu. Vậy mà nhỏ cứ kèn cưa , ham đi làm thơ gây lộn ở trang web có người đạo thơ của nhỏ (nhỏ gây mà hổng có ai ở đó. Trời ơi, giờ sao nhỏ thấy ḿnh hổng khác ǵ chàng Đôn ki hô tê khi đánh nhau với cối xay gió quá hà!). Bởi mê chơi nên để nước tới chân mới nhảy hổng kịp, số là năm này điểm của môn mẹ thêm một cột khảo sát nữa mà nhỏ hổng biết chèn thêm cột thế nào, trước kia nhỏ có mấy tờ giấy copy hướng dẫn cách thực hiện nhưng giờ nó cũng phản bội nhỏ luôn, trốn mất tiêu để nhỏ t́m đến đổ mồ hôi hột , dù rằng trời quê nhỏ lúc này đă vào đông lạnh ơi là lạnh...
Sau khi t́m lâu ơi là lâu, mà hổng có kết quả, nhỏ nh́n lên đồng hồ th́ hỡi ơi gần 12h, nhỏ liền điện cho ông kẹ Bụt th́ được ổng nhắn lại là chờ chút - hồi chiều ổng nói bận đi đám giỗ mà. Xiiiiiiiiiiiiii một chút của ổng kéo dài tới cả thế kỉ luôn. Chờ hoài chờ măi trong mỏi ṃn, c̣n hơn chờ mẹ đi chợ mua phở về cho nhỏ, vậy mà Bụt nhà ta lại biệt tích biệt tăm, nhỏ khóc hu hu và bắn cho ổng ba tin:
-Truyện cổ tích mỗi lần cô Tấm khóc là Bụt hiện lên giúp đỡ c̣n Bụt của nhỏ đâu rồi sao chẳng đến giúp nhỏ
-Bụt ơi Bụt à, Bụt ở đâu có biết giờ nhỏ thê thảm hôn Bụt, hu hu...
-Nhỏ giận Bụt rồi hổng phiền Bụt nữa đâu, từ nay hổng cần Bụt luôn, hu hu hu...
Sau một hồi khóc chán chê, nhỏ sực nhớ hay là ḿnh vào yahoo hú mấy ông anh thử coi, anh nhỏ của nhỏ giờ ở trường làm ǵ có mạng, c̣n ấy anh khác th́ giờ này khuya lắc khuya lơ người ta ngủ chứ ai mê chơi như nhỏ để giờ phải thức như vầy, nhỏ nghĩ mà thương cho ḿnh quá..
Thế rồi nhỏ chợt nghĩ hay ḿnh vào pḥng chát cầu cứu mấy người ở trong đó, nhưng Bụt hay dặn nhỏ là đừng có nhận khi người ta cho ǵ hen coi chừng cho viruss không đó, tốt hơn hết là hổng được vào pḥng chát, sợ gặp những người không tốt. Nhưng giờ nhỏ sắp chết tới nơi rồi, nhỏ đành bạo gan vào đại một pḥng nào đó hổng nhớ nữa, và nhỏ hỏi hai nick mang tên Tuấn và mấy anh đó bảo hổng biết, hên cho nhỏ hỏi được một anh chắc cũng chuyên gia vi tính chỉ nhỏ rơ ràng và nhỏ làm được rồi mừng ơi là mừng luôn. Nhỏ cũng hổng nhớ ḿnh có cảm ơn anh đó hôn nữa. Đúng lúc đó th́ Bụt nhà ta về và điện cho nhỏ, nhỏ tắt cái rụp hổng thèm nghe, nhưng ông kẹ này kiên nhẫn ghê đi, biết nhỏ giận, nên cứ điện hoài, cuối cùng nhỏ cũng bắt máy và rồi Bụt thức cùng nhỏ tới gần sáng luôn, mỗi lần nhỏ làm hổng được là gọi Bụt, nhờ vậy nhỏ cũng hết giận chứ không thôi nhỏ định bo x́ Bụt luôn rồi...

hamy
22-12-10, 08:37 PM
Nhỏ hổng biết cái vụ lên mạng trên điện thoại, hôm qua thấy nick mấy ông anh sáng đèn, nhỏ cầu cứu nhưng hổng trả lời giờ nhỏ vào yahoo th́ thấy mấy ảnh nhắn lại là lên mạng bằng điện thoại... hỏi sao nhỏ lên mạng khuya quá, hổng lo giữ ǵn sức khỏe, có anh bảo nhận được tin nhắn nhưng khuya quá sợ nhỏ ngủ rồi nên không tiện trả lời, có người bảo để điện thoại vậy chứ ngủ quên tới sáng luôn. Mấy ổng nhắn đến làm nhỏ cứ ngỡ như ḿnh đang bị mấy ông anh khó tính bị la một chập v́ tội thức khuya hổng giữ sức khỏe ... Nhỏ đọc tin mà vừa giận vừa thương ...

hamy
26-12-10, 10:39 PM
Nhỏ hổng biết tại sao hôm qua ông anh nhỏ- cái ông nhiều chuyện nh́ thế gian (thua nhỏ một tí), tự dưng hăm méc mẹ chuyện nhỏ vào trang web làm thơ, chắc ổng vô t́nh vào đọc nên biết chứ nhỏ hiểu ông đâu có mê mấy cái vụ thơ thẩn như nhỏ đâu. Ổng là chuyên gia thích ấy cái vụ nhạc sôi động và nhạc nước ngoài không hà. Mong sao cho ông nhiều chuyện đó hổng méc mẹ nhỏ. Ḷng nhỏ chợt nghi nghi ...hay ổng muốn nhờ vả nhỏ ǵ đây nên trước tiên lên kế hoạch hù cho nhỏ sợ. Hi vọng suy đoán của nhỏ hổng sai... (Nhỏ chuyên gia đoán y chang mà)

hamy
29-12-10, 11:18 AM
Hôm qua trường mẹ làm tập san, bắt mỗi giáo viên phải nộp một bài thơ về quê hương, Đảng, Bác; ca ngợi nghề dạy học hoặc tùy bút, truyện ngắn, truyện cười. Mẹ lại nhờ đến nhỏ. Vậy mà, tự dưng hồn thơ của nhỏ chạy trốn mất tiêu, làm nhỏ phải cầu cứu ông kẹ Bụt...Thế rồi sau khi Bụt nhà ta xuất khẩu thành thơ, đọc cho nhỏ ghi vào, lúc bấy giờ nhỏ mới hứng chí làm một mạch tới 4 bài luôn - một bài lục bát và 3 bài thơ tám chữ. Nhỏ mang cho mẹ, và rồi trời xui đất khiến tự dưng mẹ hổng chọn bài của nhỏ lại chọn bài của Bụt nhà ta, c̣n lại mấy bài nhỏ làm mẹ mang cho các cô để nộp và được cộng 3 điểm thi đua... làm nhỏ ôm cục ganh tị vào ḿnh mà hổng dám nói với ai hết, chỉ hu hu với Bụt, c̣n bị ổng lêu lêu cho một chập. Thấy ghét!

hamy
29-12-10, 09:04 PM
Tự dưng nhỏ nghĩ mà nể ḿnh ghê đi, sao nhỏ hay ghê thế khi đoán ư chang chiêu nhờ vả của ông anh quỷ quái. Th́ ra ổng giả bộ hù nhỏ để rồi sau đó mượn nhỏ cặp loa một tuần để nghe nhạc. Xíiiiiiiiiii, hăy đợi đấy nha ông kẹ, bày đặt hù làm nhỏ cũng hơi sợ sợ...(hơi thôi nha!)

hamy
03-01-11, 10:37 AM
Mấy hôm nay nhỏ mang trong ḷng cảm giác ḿnh đi hành hiệp giang hồ...
Đôi khi nghĩ lại nhỏ cũng buồn cưới cho chính ḿnh, nhỏ làm vậy để được ǵ cơ chứ? Hay nhỏ vốn là con người háo chiến háo thắng nhỉ? Nhỏ cũng chẳng biết nữa, nhưng theo lời Bụt th́ nhỏ là vậy đó...
Chuyện là thế này....
Hôm bữa nhà đến nhà cô bạn mẹ đóng hụi cho mẹ - cô này dạy khác trường với mẹ, và nhỏ giới thiệu cho cô trang thơ để cô vào đọc v́ trường bắt các giáo viên làm thơ, truyện ngắn để làm tập nội san với về sở GD để dự thi. Thế rồi nhỏ vào google thay v́ đánh tên các trang web có thơ nhỏ lại hổng biết, nhỏ đánh vào đó lời bài thơ "Nếu một ngày", Nhỏ nhiều chuyện" của ḿnh, và rồi nhỏ t́m được các trang web và hướng dẫn cô đọc. Thế rồi nhỏ vô t́nh bắt gặp một nhân vật cũng làm chức Mod thơ, vậy mà lại đạo thơ nhỏ làm thơ ḿnh. Nhỏ tức ơi là tức nhưng hổng dám nói ra, v́ cô với mẹ đâu biết nhỏ tài lanh vào mạng học thơ và làm thơ... Ôm cục tức trong ḷng, nhỏ mong về nhà thật nhanh...
Về đến nhà, nhỏ vội đăng nhập vào đó và làm bài thơ hồi đáp sao đó với ư là sao lại đạo thơ người dán max bảo thơ ḿnh?
Nếu một ngày ḷng nhỏ chợt xót xa
Khi nh́n kĩ người là Mod đấy hở
Chưa đọc kĩ nên có hơi ngờ ngợ
Xin hỏi người có nhớ nội quy chăng?
Vừa thấy nhỏ hồi đáp như vậy, Mod nhà ta vội vàng xóa hết topic đó và mang theo lời thơ của nhỏ, nhỏ ức ghê và chát trên khung chát thắc mắc của ḿnh. Mod nhà ta liền xin yahoo của nhỏ và nhỏ ghét nên hổng cho, với lại lâu lắm rồi nhỏ cũng ít vào yahoo. Mod liền nhắn tin với nhỏ vào nick và xin lỗi nhỏ v́ quên lời chú thích nguồn sưu tầm. Nhưng nhỏ bảo là bạn để nới sáng tác và ghi rơ "Made in Tự tui" mà. Sau giấy phút ngơ ngẩn, Mod nhà ta liền thực hiện theo yêu cầu của nhỏ là khôi phục lại cho nhỏ topic đó, và tự Mod chuyển vào mục sưu tầm...(http://forum.vietboom.com/tho-suu-tam/96055-neu-1-ngay.html)
Thế rồi chắc để gỡ gạc lại chút uy tín, Mod rủ nhỏ đối thơ và sau đó cùng làm Mod thơ... Nhỏ trả lời là nếu nối thơ cho vui thi nhỏ tiếp, chứ nhỏ không muốn tranh tài cao thấp, hay làm Mod đâu, vả lại biết đâu nhỏ chính là kẻ vơ vào mạo nhận là thơ của ḿnh th́ sao?
Sau đó người ấy hẹn nhỏ nối thơ ngày thứ 7 - ngày đầu năm 2011, nhỏ vẫn chờ đợi và rồi sau vài câu hồi đáp, trời hỡi, nhỏ xấu hổ ghê đi, Mod thơ mà làm thơ thấy ghê. Nêu là nhỏ, nhỏ từ chức từ lâu...
Nhỏ biết thơ ḿnh chẳng hay, đôi khi vần luật cũng í ẹ, nhưng người này c̣n í ẹ hơn nhỏ nữa, vậy mà h́nh như ở chỗ đó người này rất được mọi người hâm mộ th́ phải...
Mang chuyện này kể cho ông kẹ Bụt nghe th́ nhỏ lại bị la thêm về tính háo chiến háo thắng của ḿnh... Nhưng thật ḷng, nhỏ thấy ḿnh có háo chiến đâu, nhỏ tự lượng sức ḿnh mà. Thấy hổng xong là nhỏ biến chứ hổng dám làm tṛ cười cho thiên hạ như Mod kia đâu!

hamy
26-01-11, 06:30 PM
Mấy hôm nay nhỏ lười ơi là lười, có lẽ một phần v́ căn bệnh của nhỏ chăng?

Nhỏ vốn là một đứa tâm hơn tâm hất, bởi vậy như một sự t́nh cờ bài hát nhạc chờ trên điện thoại của nhỏ cũng là "Con lật đật" V́ thế nên nhỏ hay bị ông kẹ Bụt nhà ta bảo nhỏ hổng khác ǵ con lật đật!

Xiiiiiiiiii, nhỏ là người như vậy và cả thế giới đều biết chứ hổng giống như một người luôn trầm tĩnh, sáng suốt trong suy nghĩ vậy mà đă có lần trở thành tên thô lỗ nhất thế gian v́ nghe lời xúi giục đầy hăng hái của nhỏ...Đáng ghét chưa... H́ ...h́...

Hôm nọ, Bụt nhà ta rủ một người bạn gần nhà lại nhà nhậu, người này lại bè thêm một người khác nữa...Thế rồi sau khi nhậu xong ai về nhà nấy, Bụt phát hiện ra mất cục xạc điện thoại và cái romoc (nói chung là cái bật tivi)...Thế là Bụt nhà ta tâm hơ tâm hất t́m hoài hổng thấy (t́m sao được khi trong ḷng cứ nghi cho người khác lấy). Sau khi t́m muốn mờ con mắt mà cũng hổng được, lúc này Bụt ta mới khẳng định là bè của bạn ổng lấy. Bụt kể cho nhỏ nghe, và - nhỏ vốn là một đứa chuyên gia tâm hơ tâm hất, hay gây lộn nhất thế gian, biết là mấy cái đó chẳng có bao nhiêu tiền đâu, ai thèm lấy chi, nhưng nhỏ cũng liền xúi Bụt điện cho bạn ổng...Vội vàng Bụt điện tới nhà bạn, hoảng hồn bạn ổng lấy xe chạy đến nhà bè....

Trong lúc bạn của Bụt đến nhà bè th́ ở đây tên Bụt đáng ghét này liền điện đến nhà người bạn với những lời lẽ của một tay anh chị ở Macao, chưởi thề thấy ớn...Ai dè, mẹ của bạn ổng bắt máy... Sau đó, ông kẹ Bụt t́m được hai cái đồ ấy ở nhà ḿnh...Bụt nhà ta xấu hổ quá chừng luôn...

Thế rồi, qua ngày sau, Bụt nhà ta xin lỗi người bạn lẫn bè ấy...Hên cho ổng là mấy người đó dễ cảm thông hổng giận, chứ gặp nhỏ hả...Xiiiiiiiiiiiiiiiiii, hổng chấp nhận lời xin lỗi đâu nha...

Ai bảo chỉ có nhỏ là tâm hơ tâm hất đây ta...Xiiiiiiiiiiiiiii, vậy mà ổng c̣n "đổ thị thừa" là ổng bị nhỏ lây tính ấy...

hamy
17-03-11, 07:31 PM
Lâu lắm rồi nhỏ chẳng vào đây, cuộc sống với những tất bật như cuốn nhỏ vào... để rồi nhỏ thấy ḿnh như chẳng c̣n giây phút nào cho riêng ḿnh nữa...
Hôm qua, ngày Bụt của nhỏ bị tai nạn, tự dưng nhỏ thấy ḷng lo sợ ghê đi, thường ngày khi về đến nhà là Bụt điện cho nhỏ ngay, nhưng v́ khi nhỏ nghe tiếng biết là có tí bia là nhỏ ghét nên bo x́...ai ngờ...
Giờ Bụt của nhỏ đang nằm ở bệnh viện Thống Nhất, khoảng cách giữa Sài G̣n và Tây Ninh chẳng là bao, sao nhỏ có cảm giác xa vời vợi, hổng biết làm sao để thăm Bụt đây, mà không đi th́ thấy ḷng ray rứt không yên khi Bụt bị thương nặng quá...
Mọi chuyện cũng bắt đầu từ rượu mà ra, Bụt của nhỏ có rượu trên đường về nhà và rồi người tông vào Bụt cũng vậy, thế là...
Nhỏ định nhờ cô giáo dạy Văn cấp II của nhỏ nhân dịp xuống nhà bà con gần bệnh viện Bụt nằm thăm Bụt dùm nhỏ, nhưng nhỏ chẳng biết nói thế nào đây về Bụt với cô... Hi vọng những lời thật t́nh của nhỏ sẽ được cô thông cảm và hiểu cho nhỏ...

hamy
17-03-11, 07:42 PM
Mấy hôm nay chỗ nhỏ ở có vụ nữ sinh bị rạch đùi khi đi học và rồi mẹ nhỏ cũng sợ ghê đi nhưng biết làm sao được khi người vô t́nh, kẻ cố ư, làm sao mà tránh đây, đành chấp nhận thôi...Thật ḷng nhỏ sợ lắm, nghe mẹ nhỏ kể mấy học sinh lớp 9 trường mẹ nghe chuyện ấy hết đi học thêm ban đêm luôn.

CM4Q
17-03-11, 08:43 PM
Lâu thiệt lâu mới thấy Bé HM về đây ,nhưng lại với 1 nỗi buồn và lo lắng cho Bụt nữa . Cô 4 gởi lời chúc đến Bụt của Bé, mong rằng Bụt của Bé sớm b́nh phục nhá .Mà Bé cũng đừng lo lắng quá mà ảnh hưởng đến sức khỏe và kết quả học tập nha , mọi chuyện sẽ tốt cả thôi . Cầu nguyện cho Bụt mỗi ngày Bé nhé sự thành tâm sẽ động ḷng đến các đấng bề trên

Nghe Bé kể chuyện cô nữ sinh bị nạn mà cô 4 thấy ghê quá đi , chuyện xui rủi chẳng biết trước thế nào , đúng là người vô t́nh kẻ hữu ư gây ra . Nhưng dù sao cẩn thận đề pḥng cho ḿnh vẫn tốt hơn hết .Bé đi đâu buổi tối cũng nên có người lớn hoặc là cả nhóm đi th́ an tâm hơn

Chúc Bé luôn khỏe và học tốt nha
Cô 4

hamy
17-03-11, 08:57 PM
Cô 4 ơi, tự năy giờ em măi lang thang nên hổng thấy cô trả lời, em đi mất biệt tưởng cô quên và bo x́ em rồi chứ, ai dè...Cảm ơn cô, chúc cô vui vẻ và nhiều sức khỏe nha cô!
Kí tên: Nhỏ nhiều chuyện (cùng tên với cô hén!)

Nhím con
17-03-11, 11:44 PM
Lâu lâu mới lại được đọc những ḍng tâm sự của HM hén !... :)

CM4Q
18-03-11, 01:14 AM
Cô 4 ơi, tự năy giờ em măi lang thang nên hổng thấy cô trả lời, em đi mất biệt tưởng cô quên và bo x́ em rồi chứ, ai dè...Cảm ơn cô, chúc cô vui vẻ và nhiều sức khỏe nha cô!
Kí tên: Nhỏ nhiều chuyện (cùng tên với cô hén!)

Sao mà quên Bé được , chỉ có Bé là ham chơi mới quên đường về nhà quên cô 4 này thôi:nhaymat:

hamy
24-03-11, 05:56 AM
Sao mà quên Bé được , chỉ có Bé là ham chơi mới quên đường về nhà quên cô 4 này thôi:nhaymat:

Cô ơi, nhỏ ít vào đây nên hổng hồi âm cho cô và anh Nhím, nhưng tận đáy ḷng ḿnh, nhỏ luôn yêu quư cô cùng mọi người. Đôi khi nhỏ nghĩ, đây là thế giới ảo thế nhưng sao xâm chiếm tâm hồn nhỏ ghê gớm, nhỏ vui theo niềm vui mọi người có và cùng buồn với nỗi buồn mọi người mang. Giờ nhỏ hiểu dù thế giới ảo nhưng mọi người đến với nhau bằng tấm chân t́nh, bởi vậy nhỏ luôn yêu quư cô và tất cả mọi người nơi đây!

hamy
24-03-11, 05:57 AM
G̣ Dầu, ngày 22 tháng 3năm 2011
K của T ơi!
Mấy ngày nay T buồn và lo thật nhiều, ḷng luôn ray rứt v́ không biết làm sao, thế nào để đến thăm anh. T biết anh buồn T ghê lắm. Giây phút anh của T đang nguy hiểm, đau đớn nhất, mà T chỉ điện thoại hỏi thăm, T có lỗi với anh thật nhiều. Anh ơi, hăy tha thứ cho T! T không thể nào đến thăm anh được, v́ sao chắc anh đă hiểu. Nhưng ḷng T luôn cầu Trời, khấn Phật cho anh của T luôn b́nh an măi. T tin rằng người như anh ông trời sẽ phụ hộ. Rồi đây anh sẽ b́nh phục và sẽ thực hiện bao ước mơ, hoài băo của ḿnh. Tất cả đang chờ đợi anh. Hăy cố lên anh nhé! Bụt của em ơi, anh hăy cố lên!

Nơi này, T luôn tự trách ḿnh nhiều lắm anh ơi, nhưng gia đ́nh em, anh biết đó, T không thể đến thăm anh được rồi, giờ T rối lắm anh ơi.
Hôm bữa, T nhận ḍng tin nhắn quái ác “K mất rồi” từ số điện thoại của mẹ. T thật sự bị sốc, đau ḷng lắm anh ơi. Sau đó, T điện cho cha th́ được biết anh đang đau đớn. Anh của T vẫn b́nh an, T mừng lắm. Từng ngày, vết thương luôn hành hạ anh mà chẳng được uống thuốc giảm đau, T biết anh đau nhiều lắm. Bởi v́ mỗi lần T bị xoang hành đầu cứ đau như búa bổ, tưởng chừng như có thể chết đi được – có khi T nghĩ ḿnh chết đi có lẽ là một sự giải thoát. Nhưng rồi, khi uống thuốc xong, cơn đau giảm, T lại thấy suy nghĩ ấy của ḿnh thật quá dại dột - như lời anh từng khuyên T, T luôn nhớ măi anh à.

Chỉ là căn bệnh hành hạ mà T nghe đau đớn như thế ấy, c̣n anh của T, T h́nh dung anh đang bị dày ṿ thể xác ghê lắm, mà T - người thân nhất của anh th́ măi chẳng thấy đâu, T thấy ḿnh giống như một kẻ máu lạnh đến vô t́nh!….Nghĩ đến đây mà nước mắt T cứ rơi rơi… Anh ơi, xin hăy hiểu và thông cảm cho T nha anh!

T nhờ cô của T – cô giáo dạy Văn cho T từ hồi cấp II đến giờ, nhân tiện đi Sài G̣n đến thăm anh hộ T. T kể sơ cho cô nghe về chuyện của tụi ḿnh. Anh cứ coi cô như người thân của T đi anh. T tin cô v́ cô là người thấu hiểu T!

Anh biết không, mỗi lần điện thoại đến cha hay mẹ cũng như chị Ư, T nghe tiếng rên đau đớn của anh, ḷng T như kim châm muối xát, xót xa quá anh ơi. T hiểu anh của T là người giàu nghị lực nhưng vết thương nhiều quá, dày ṿ ghê lắm nên anh mới như thế. Và qua đó, T hiểu được tấm ḷng của cha mẹ dành cho ḿnh. Những lúc T đau đớn v́ xoang hành, T cũng từng khóc và mè nheo mẹ như anh. Nhưng em c̣n được uống thuốc, c̣n anh th́ không. Anh ơi, anh gắng sức lên anh nhé! T tin là anh của T sẽ làm được điều ấy. V́ anh của T là một ông Bụt cơ mà!

Anh ơi, anh hăy gạt bỏ những suy nghĩ vu vơ hay giận hờn T đi anh, mà hăy cố lên, để sức khỏe b́nh phục. Mọi công việc đang chờ anh nơi ấy.

Ngày anh mổ ḷng T xót xa lắm anh ơi, T muốn điện thoại đến hỏi thăm cha, mẹ hay chị Ư nhưng rồi T sợ ḿnh là kẻ làm phiền mọi người khi gia đ́nh đang rối bời v́ lo lắng, T chỉ có thể làm được việc ấy thôi, ngoài ra T không thể làm ǵ khác anh à! T bất lực với chính ḿnh rồi anh ơi. Bụt của T ơi! Hăy tha lỗi cho em nha!

T chào anh cùng gia đ́nh, T luôn cầu mong anh của T mau b́nh phục và gia đ́nh xin đừng ai giận T hết! T ngàn lần xin lỗi anh cùng gia đ́nh.
TQ

hamy
24-03-11, 06:26 AM
Có một người vẫn măi đợi chờ em
Khi vết mổ đang từng hồi đau nhói
Không đến được ngàn lần mong thứ lỗi
Xót xa buồn tự hỏi tại làm sao?

Có một người em hiểu măi rất đau
Khi thương tích như bào tan thể xác
Đau xót quá tưởng chừng như tan nát
Xót xa ḷng như muối xát kim châm!

Có một người chờ đợi đến âm thầm
Nhưng chẳng được xót xa ḷng viễn xứ?
Xin hăy hiểu ân t́nh kia cất giữ
Nhật kí buồn, mong hai chữ thứ tha!

hamy
02-06-11, 01:26 AM
Lâu ơi là lâu nhỏ mới về nhà của ḿnh...
Tự dưng hổng vào , giờ vào lại hồn thơ nhỏ bay mất rồi... nhỏ bị lụt nghề rồi... hay nàng thơ giận chạy trốn nhỏ rồi chăng? Nhớ lại trước kia ngày nào nhỏ cũng vào nhiều chuyện hết , hổng vào th́ cảm thấy thiếu thiếu cái ǵ đó... Thế rồi... việc học lu bù đến nỗi nhớ sém quên ḿnh tên ǵ nữa chứ. Hên là bên cạnh nhỏ c̣n có ông kẹ Bụt nên tên nhỏ chưa bị quên...Học vậy mà nhỏ cũng dở vẫn dở, chả bù cho khi học ở cấp II nhỏ giỏi ơi là giỏi...

Nếu một ngày viễn xứ cách sơn khê
Ân t́nh ấy lối về đành lỗi hẹn
Nhỏ viết gởi nỗi ḷng đang cố nén
Một t́nh yêu ḥ hẹn dưới trăng thanh

Nếu một ngày nhỏ nói lại cho rành
Bao dấu ái nhỏ dành riêng người ấy
Dù nhỏ biết bây giờ thơ để đấy
Người ít vào để thấy nhỏ nhớ thương

Nếu một ngày ḷng nhỏ cứ vấn vương
Nhỏ ngơ ngẩn nhớ thương người là Bụt
Vườn cổ tích nhỏ t́m tre trăm khúc
Trong mơ màng nhỏ thấy Bụt hiện lên…

Nếu một ngày lạc bước lối về quên
Th́ người hỡi nhỏ bắt đền người đó
Hăy hóa phép thảm thần theo ngọn gió
Mang nhỏ về nơi có mẹ dấu yêu!

Nếu một ngày mưa buồn biết bao nhiêu
Nhỏ nhớ măi bao chiều lời người hát
Ru nhỏ ngủ gió về nghe man mát
Giọng à ơi sao bát ngát t́nh ai…

Nhím con
02-06-11, 02:50 AM
Mấy tháng rùi mới lại thấy HM ghé về qua nhà hén !... :)

Chúc HM luôn luôn vui vẻ nha !...

hamy
26-07-11, 01:46 AM
Anh Nhím ơi!
Mấy lúc này nhỏ bận học thêm tới tắp luôn nên hổng có thời gian thơ thẩn anh à. Lâu quá nhỏ hổng về nhà, nhà nhỏ giờ con nhện đă giăng tơ rồi...

hamy
01-08-11, 09:20 PM
Lúc này nơi nhỏ ở thường có băo, vùng cao nhưng cũng bị ảnh hưởng... Nhất là nhỏ chứng bệnh viêm xoang được nước hành nhỏ ghê gớm...
Nhỏ lại thêm cái tật mê chơi ca rô nữa cơ chứ... Bởi vậy, nhỏ quên luôn danh hiệu "nhiều chuyện" của ḿnh... Nhỏ có rất nhiều nhà, nơi đâu nhỏ cũng trồng cây, gây rừng... Thế rồi, nhỏ vào dọn dẹp tùy hứng, đôi khi vào thường xuyên, có lúc bỏ đi, mất tích mấy chục năm mới trở về. Eo ôi, nếu nhà nhỏ biết nói chuyện chắc sẽ lôi áo nhỏ bắt đền cho mà coi....

hamy
20-08-11, 12:01 PM
Lúc này đây nhỏ lên núi....luyện phim!
Tự dưng nhỏ ghiền phim thấy ghê luôn, cứ mỗi lần coi xong một bộ phim th́ nhỏ lại nghĩ khác đi với đoạn kết, chợt nhớ lại nhà ḿnh để lâu quá hổng vào dọn dẹp, nhỏ liền ghi lại những suy nghĩ của riêng nhỏ- hi vọng đạo diễn phim đừng trách nhỏ nha!

Hôm bữa nhỏ xem bộ phim "Vật chứng mong manh" của Việt Nam.
Bộ phim kể về những hi sinh thầm lặng của những chiến sĩ công an ta, trong việc phá án, điều tra những tên tội phạm núp dưới vỏ bọc là nhà tỷ phú...
Sau đây là nội dung phim nhỏ copy trên mạng:
"Nội dung phim bắt đầu từ những đứa trẻ bụi đời, trong lúc nhặt rác chúng đă nhặt được một chiếc nút áo rất đẹp, tưởng là vàng, chúng tiếp tục t́m kiếm và dẫn đến việc phát hiện ra một xác chết đă biến dạng. Công an vào cuộc và một chuyên án được thành lập. Từ những manh mối ban đầu, xác chết được liên tưởng đến tay giang hồ khét tiếng Sơn Cầy.

Ba Dẫu là một tên giang hồ già xảo quyệt. Bề ngoài tuy tuyên bố “gác kiếm” nhưng thực chất hắn ngấm ngầm chiêu binh, phát huy thế mạnh trong toàn thế giới ngầm. Hắn kết nghĩa với những tay giang hồ máu lạnh, các ông trùm, trong đó có Lănh Xọa Tử ở Hải Pḥng và Chí Cùa – tay trợ thủ gan ĺ của Lănh có vơ nghệ cao cường nhưng thực ra là công an ch́m. Nhờ tài nghệ hơn người, Chí Cùa dần được tin tưởng và biết tường tận mọi hoạt động của Dẫu – Lănh.

Ban chuyên án do thiếu tá B́nh chỉ huy quyết định bổ sung gă pê đê Thảo Phương đến khu Mă Vôi hành nghề xem bói nhằm hỗ trợ đồng đội. Khi Chí Cùa mật báo về đơn vị việc giới giang hồ khu Mă Vôi không hề dính líu đến cái xác trong băi rác th́ một xác phụ nữ khác lạị được phát hiện tại Bảo Lộc. Hướng điều tra mới bắt đầu và nhiều t́nh tiết gay cấn khiến ban chuyên án gặp khó khăn.

Bảo Lộc, Ba Dẫu tiếp tục tạo nên mâu thuẫn giữa các nhóm giang hồ để họ tự giết nhau. Một hợp đồng tội ác được triển khai nhưng bất thành nhờ vào tài xử trí dũng mănh của một trinh sát giả dạng. Và cũng từ đó, nhiều thông tin mật trong từng vụ án dần bại lộ, các chiến sĩ cảnh sát đă lật tẩy và dẹp tan bọn tội phạm đặc biệt nguy hiểm, tạo được niềm tin trong nhân dân.

Đan xen những t́nh tiết gay cấn và các màn theo dơi, điều tra hồi hộp đến nghẹt thở là một mối t́nh đẹp của một nhân vật chính trong phim. Cuộc t́nh đầy bất trắc, nhiều thử thách, nghi ngờ, từ nhiệm vụ bí mật của chàng cảnh sát h́nh sự trẻ với cô vũ nữ sớm bước vào cơn lốc xoáy của cuộc đời. Và cuối cùng họ cũng t́m được hạnh phúc bên nhau.

Qua 3 vụ án lớn được ban chuyên án triệt phá,” Vật chứng mong manh” đọng lại những bài học về cuộc sống trong xă hội ngày nay. Đừng v́ cám dỗ hào nhoáng trước mắt mà gây nên những tội ác và sa lầy vào vũng bùn không lối thoát. Bộ phim cũng xây dựng thành công h́nh ảnh đẹp về các chiến sĩ công an pḥng chống tội phạm, một nét đẹp nhân văn nhưng rất anh dũng, để mọi người có cuộc sống b́nh yên."

Nhỏ đồng t́nh với tất cả diễn biến sự việc trong phim, nhưng có đoạn cuối khi kết thúc phim nhỏ không đồng t́nh...
Đó là khi nghe lời năn nỉ của hai cô gái, thượng sĩ (Kinh Quốc) lại tiết lộ địa điểm mà hai chiến sĩ cảnh sát đang truy bắt tên trùm ma túy sừng sỏ và hung hăn nhất là Hai Dương cho hai cô gái - người yêu của Thượng sĩ Long (Thảo Phương pê đê) và Thượng Sĩ Viễn (Chí Cùa) biết? Khi v́ nhiệm vụ các anh đă phải giấu hết với người thân của ḿnh? Có lẽ đạo diễn không nghĩ đến mối nguy hiểm đang đe dọa hai người chăng? Đă thế, 2 chiến sĩ vơ công cao cường lại không thắng nổi Hai Dương mà cô bồ của thượng sĩ Long lại chiến thắng được tên ấy?
Theo nhỏ, đó là hai điểm chưa thuyết phục nhỏ lắm...

hamy
20-08-11, 08:04 PM
Suy nghĩ của nhỏ về bộ phim "Cơm tấm t́nh yêu"!

Nội dung phim mà nhỏ "ăn cắp" trên mạng đem về nè!

"Đây là bộ phim đầu tiên nói về ngành nghề cơm tấm. Phim không có những nhân vật “thần tượng” mà là những con người rất b́nh dị, rất gần gũi với cuộc sống. Mai (ca sĩ Hoàng Nghi Lâm đóng) là một cô gái nhanh nhẹn, năng động, có hơi “nam tính” v́ giỏi vơ nghệ, nhưng bên trong chan chứa t́nh cảm, biết quan tâm đến người khác. Mai tốt bụng nhưng không may mắn trong t́nh yêu. Cô bị mang tiếng “diệt trai”, “ế” và trước áp lực lấy chồng từ mẹ, Mai chán nản quyết tâm phải thay đổi số phận. Cô trốn nhà lên Sài G̣n sống với một người d́ và số phận Mai cũng thay đổi từ đây.

Mai được nhận vào làm trong quán “Cơm tấm t́nh yêu”. Ở đây, Mai phát hiện ra những người khá đặc biệt v́ sở thích, tính cách và số phận của những người trong đây đều có phần “khác người”. Chính v́ sự “khác người” ấy mà họ đă tạo ra món cơm mà khách hàng đến ăn một lần sẽ nhớ măi.

Bà chủ Hồng (Ngân Quỳnh), bà chủ quán ăn khá xinh đẹp.. Bà có một đứa em là Hải. Từ khi cha mẹ mất, bà một ḿnh nuôi Hải khôn lớn. Kén chọn trong t́nh yêu nhưng cuối cùng bà lại bị một người đàn ông lừa dối ḿnh.

Hải (Anh Tài) một chàng thanh niên tuổi Dậu, tính t́nh bộc trực, thẳng thắn nhưng lại có thói ăn chơi lêu lỏng. Hải hay căi nhau và kiếm chuyện với Mai, như là “chó với mèo”. Hải thường bị Mai đánh tơi bời nhưng không dám méc chị ḿnh v́ Mai đă nắm được điểm yếu của Hải. C̣n Mai, cô vẫn chăm chỉ cố gắng làm việc và không thèm quan tâm đến Hải. Mai làm việc hăng say và phụ giúp các nhân viên trong quán nên được mọi người yêu mến. Một lần, hai tên say rượu vào quán tỏ ư sàm sỡ Mai, Mai tung “cú đ̣n” cho hai tên một bài học làm nhiều người phải trố mắt. Và chính trong lần đó, Mai đă lọt vào mắt xanh của Quốc (Trương Thanh Long) một thanh niên trí thức và lịch thiệp. Quốc t́m cách tiếp cận và chinh phục Mai. Mai lại tỏ ra khá thờ ơ v́ cô đă từng thất bại trong mối t́nh trước.

Mai như cái gai trong mắt Hải nên Hải luôn t́m cách để đuổi Mai ra khỏi quán. Trong một lần Hải thuê người đánh Mai để dằn mặt cô nhưng Quốc đă giúp Mai thoát khỏi. Cũng chính giây phút ấy, Mai bắt đầu rung động và cảm kích Quốc. Cô bị Quốc chinh phục bởi vẻ ngoài trí thức, nho nhă nhưng bên trong lại rất nam tính, anh hùng, đối lập với Hải quậy phá, miệng mồm và dung tục. Mai chưa kịp cảm nhận được trọn vẹn t́nh yêu của Quốc dành cho ḿnh th́ người yêu của Quốc từ Đà Lạt trở về.

Cũng từ lúc này những cuộc căi vă, nói móc nhau giữa Hải và Mai cũng ít hẳn. Đôi lúc có những lần Hải tỏ ra nhường nhịn và giúp đỡ Mai đến ngạc nhiên. Hải là người phát hiện ra Quốc “bắt cá hai tay” nhưng Mai lại không tin mà cho rằng Hải dựng chuyện nói xấu Quốc. Trong một lần Mai bắt gặp Quốc đang đứng ôm hôn thắm thiết một người con gái, Mai vung tay cho Quốc một bại tai. Tức giận, Quốc nói trắng ra anh ta thích cảm giác chinh phục và nhất là những cô gái “lạ” như Mai. Chứ c̣n để yêu th́ không bao giờ, Mai không có “cửa” với anh khi tiền không có, nhan sắc lại càng không. Mai hai hàng nước mắt chảy ṛng ṛng vừa đi vừa khóc. Chẳng hiểu sao lúc này, người Mai gọi điện thoại lại là Hải. Anh ta vội chạy đến chỗ Mai đang đứng. Cô tựa vào ḷng Hải và trút hết buồn bực trong ḷng. Mai tâm sự ḿnh đă thất bại trong chuyện t́nh cảm như thế nào. Lần đầu Hải cảm thấy trái tim ḿnh có ǵ đó rung động và thấp thỏm, nhất là khi Mai tựa vào ḷng anh mà khóc rất nhiều….

Trái ngược với t́nh cảm của Mai và Hải là t́nh yêu của Vũ (Âu Tần Quang) và Thủy (Thiên Ny). Vũ là cháu gọi Hải bằng cậu, Vũ đam mê chụp ảnh. Trong một lần chụp ảnh ở Đà Lạt, một cô gái có vẻ đẹp mong manh như sương mai đă lọt vào ống kính của Vũ, đó là Thủy. T́nh yêu chưa kịp đến với Vũ và Thủy th́ bà Hồng lại phát hiện ra Thủy chính là con gái của người đàn ông lâu nay bà hẹn ḥ. …".
Biết được chuyện ấy nhưng chị Hồng (Chủ quán cơm) lại không phản đối, chị rất nhân hậu. Ở chị như hội tụ đủ bản chất hiền lành, nhẫn nhịn, vị tha của người mẹ, người chị - nói riêng - và người phụ nữ Việt Nam nói chung...

Nội dung phim gần gũi với cuộc sống đời thường, thế nhưng theo nhỏ phần kết thúc vẫn chưa thuyết phục lắm. Bởi lẽ, phim hay truyện đều không ngoài mục đích ca ngợi cái đẹp, nhằm hướng mọi người tới chân, thiện, mỹ ở cuộc đời. Vậy mà phần kết thúc vẫn c̣n chút ǵ đó day dứt trong nhỏ. Tại sao chị Hồng - một người hiền lành chân thật, đối đăi với mọi người đều bằng t́nh cảm, tấm ḷng của ḿnh. Chị nhân hậu như thế, sao lại phải chịu cảnh ngồi xe lăn suốt đời? Dù biết rằng cuối đời chị được sống với t́nh yêu của ḿnh? Giá như đạo diễn thêm phần cuối là khoa học kĩ thuật tiến bộ, chị được chữa lành đôi chân và đi lại được th́ hay biết bao - người tốt phải được đền bù, đúng như ông cha ta đă nói: "Ở hiền gặp lành"! Nếu được như thế, có lẽ bộ phim sẽ hấp dẫn và đọng lại ḷng người xem nhiều hơn...

Trúc Huỳnh
23-08-11, 02:12 PM
Chào bạn! Ḿnh cũng rất vui khi được biết và làm quen với bạn! Tớ thấy cậu và ḿnh cũng đôi lúc có vài điểm chung với nhau :cutesmile:

hamy
23-08-11, 06:57 PM
Chưa hết, ḿnh thấy tên 2 đứa giống gần 70% rồi hén... Rất vui khi được quen với bạn!

hamy
12-11-11, 06:30 PM
Trời đă chớm đông, cái lạnh hanh khô của vùng biên giới mang đến cho ḷng người bao nỗi bâng khuâng, xao xuyến và riêng "nhỏ nhiều chuyện" th́ thêm cái bệnh xoang hành ... nhỏ lười ghê đi...

Mấy hôm nay, nhỏ "tạm thời" quên đi thói quen nhiều chuyện của ḿnh rồi ... (Chỉ là nhà của ḿnh thôi nha, c̣n trên điện thoại th́ nhỏ hổng quên đâu hen!), dù rằng nhỏ biết chuyện trường lớp của ḿnh th́ đó là chuyện dài hổng có hồi kết...

Bữa nay, ngày sinh nhựt của ông kẹ Bụt, v́ thế tờ mờ sáng (gà chưa kịp gáy là nhỏ đă thức dậy rồi - thiệt đó - nhỏ hổng có nói thách đâu) nhỏ vội vàng nhắn tin đến chúc mừng Bụt liền và thiếu lại bức thư hẹn sẽ gởi sau ... H́ ... h́...tự dưng hai chữ "tờ mờ" cho nhỏ cảm giác nhỏ giống chàng "Sơn Tinh" khi dậy thật sớm mang lễ vật đến để cầu hôn nàng Mị Nương! Nhỏ mang suy nghĩ này nói với Bụt th́ Bụt trêu nhỏ rằng:
-Cứ coi như nhỏ mang lễ vật đến cầu hôn Bụt đi!

Nhỏ vội Xiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii một hơi dài và bảo:
-Nhỏ mà cầu hôn Bụt th́ lúc ấy Bụt sẽ gọi nhỏ là "chị Q" hen!

Nghe nhỏ bảo vậy Bụt nhà ta la lên oai oái...và quên chút giận hờn khi nhỏ viết thư chúc mừng trễ ngày... Tại nhỏ bệnh chứ nhỏ có muốn vậy đâu! Với lại, viết thư cho Bụt hổng phải là bức thư b́nh thường nên nhỏ phải "đầu tư" suy nghĩ, làm sao khi Bụt đọc và "xúc động" đến nước mắt rơi "lộp đột" như mưa và "hứng cả tô" nhỏ mới chịu! H́...h́...

phale
12-11-11, 07:39 PM
Gần 3 tháng Hamy mới trở lại nơi này. Chúc cưng vui nhé Hamy.

hamy
12-11-11, 07:55 PM
Gần 3 tháng Hamy mới trở lại nơi này. Chúc cưng vui nhé Hamy.

Dạ, em cảm ơn cô! Dù có đi đâu em cũng nhớ cô và mọi người, cũng nhớ nhà của ḿnh, cô ơi!

hamy
06-07-13, 06:12 AM
... Lần thứ tư nhỏ lại là đứa bị đụng hàng - mà lại đụng hàng với diễn viên điện ảnh nữa cơ chứ! Nhưng nói ǵ th́ nói chứ giống diễn viên điện ảnh là nhỏ khoái – nhất là lời xác nhận của mẹ - Nhỏ vui ơi là vui khi nghĩ rằng - từ nhỏ đến lớn mẹ chuyên gia chê nhỏ xấu ơi là xấu – tệ ơi là tệ không hà!

Chẳng hiểu sao lúc này mẹ hay ngủ chung với nhỏ ghê và thường kêu nhỏ bắt phim cho mẹ coi.
Hôm bữa, khi xem xong bộ phim “Hương bưởi” mẹ nhỏ bảo nhân vật Phương Thư thật giống nhỏ và biểu nhỏ t́m coi nhân vật đó tên ǵ? Và sau khi biết được đó là Lê Bê La – mẹ nhỏ bảo cái tên thật ấn tượng!

Nhỏ cũng không để tâm chuyện mẹ nói. Nhưng khi về ngoại chơi, lúc bấy giờ truyền h́nh đang chiếu bộ phim “Trận đấu định mệnh” ngoại nhỏ lại thích nhân vật Thiên Phúc và nói sao nó giống nhỏ nhiều chuyện của ngoại quá.
Nhỏ soi ḿnh trong gương, thấy đâu có giống tí nào. À, h́nh như có là cái miệng với hàm răng “chín sáu ba không” như lời ông quỉ - anh Nhỏ của nhỏ nhận xét – bởi nó không đều v́ “ḷi sỉ”!

Mang chuyện này, kể với ngoại th́ ngoại bảo nhỏ của ngoại mắt to hơn, tóc dài hơn, trẻ hơn, gầy hơn và nhất là yếu đuối, hồn nhiên, dễ thương nhất trên đời. Bởi vậy, mỗi khi ngoại giận mẹ v́ chuyện ba, nhưng nhỏ nhiều chuyện lên nịnh là ngoại hết giận ngay và bấy giờ nhỏ lại tiếp tục “làm chuột” để tha đồ ăn về nhà!

Nhớ lại hôm bữa, nhỏ mới đi ôn thi về th́ gặp chú và nhóm cửu cô nương, đang chờ nhỏ ở nhà để rủ đi ăn chè.
Lâu lắm rồi nhóm cửu cô nương của nhỏ mới họp mặt đông đủ như vậy. Dù năm cấp III bị phân khác lớp, nhưng tụi nó bằng mọi cách cũng mè nheo cùng ba mẹ, nhờ xin xỏ, và cuối cùng tụi nhỏ cũng học chung lớp với nhau tới bây giờ.
Chung lớp là thế nhưng cũng ít đi với nhau như hồi ở cấp II v́ không c̣n học thêm chung với nhau nữa.
Tất cả là nhờ công của nhỏ My, nhỏ mà réo gọi ai th́ người đó đừng ḥng từ chối được với nó – ngoại trừ nhỏ ra.
Phải nói là thành tích mum của tụi nhỏ không thay đổi – dù hiện tại tụi nhỏ giờ đă thành những tiểu thư yểu điệu thục nữ nhất thế gian …

Chú vẫn hồn nhiên, vui vẻ bên tụi nhỏ và cười h́ h́ khi nghe nhỏ M gán ghép:
-Anh N mấy hôm nay vô t́nh coi phim thấy bé yêu của ḿnh giống nhân vật trong phim quá hén – Lê Bê La mà cứ tưởng Nguyễn Phan TQ chứ! Mà lạ nha, nhỏ Q nay “mở cửa mả” nên nh́n cũng giống ghê! Đồng ư hôn các bạn?
Cả nhóm vỗ tay tán thưởng làm mũi nhỏ lại ph́nh to sém nổ luôn. H́ h́ … Ǵ chứ giống nhân vật nổi tiếng là nhỏ khoái chí. Vậy chứ nhỏ cũng giả bộ la nó:
-Xiiiiiiii, nhỏ mê ăn, giả bộ nói để bắt tui đăi chè hả bà?
-Ủa, anh N đăi chứ bà đăi ha mà lo …
-Xiiiiiiiiiiii, thấy ghét! – Nhỏ xí nó một tiếng thật dài và liếc nó bằng đuôi mắt dài cả cây số.
-Thôi, cứ ghét tui đi c̣n thương dành cho người đăi chè nha!
-Cái bà này …

Cả bọn vỗ tay tán thưởng khi thấy nhỏ chợt ngượng ngùng. Vậy mà chú c̣n phụ hoạ thêm khẳng định lời của nhỏ M là thật, làm nhỏ cũng hơi ngường ngượng và thầm tức chú khi hổng chịu bênh ḿnh.
Mà lạ nha, sự nhận xét của chú làm nhỏ vô cùng ngạc nhiên v́ nó y chang lời của ngoại nhỏ khi nói về sự giống nhau của nhỏ với diễn viên Lê Bê La.

Chuyện này đă lâu rồi từ lúc ôn thi HKI, nhưng nhỏ hổng dám kể cho Bụt nghe cũng như nhiều chuyện ở đây v́ sợ ông kẹ Bụt giận khi nhỏ đi ăn chè với chú…
Nói chung, cái ǵ liên quan tới chú là nhỏ cố tránh - nhất là khi nói chuyện với ông kẹ Bụt …

Mấy nay, Bụt nhà ta sau khi “chết đi sống lại” nên cũng ít vào đây giám sát nhỏ … nên nhỏ lén ghi lại – Và coi như đó là kỉ niệm đẹp cuối cùng của nhỏ và nhóm cửu cô nương, để nếu lỡ mai này nhỏ rời xa nơi đây – những người thân yêu của nhỏ cũng có một chút ǵ gợi nhớ … gợi thương về nhỏ nhiều chuyện nhất trên đời …