PDA

View Full Version : Thơ sưu tầm dự thi - Lãng Du


LonelyStar
16-07-10, 05:19 PM
Hà Nội ơi, tôi đã cất giữ người cẩn thận
Như dưới làn da kia dẫu đã héo nhàu, máu vẫn âm thầm chảy
Hà Nội ơi, nguồn mộng mơ dày như cỏ mùa xuân
Mỗi khi tôi thấy mình xơ xác
Tôi lại về đánh cắp
Dẫu một chút bóng đêm trên đường phố Khâm Thiên
Dẫu một mảnh lá vàng còn ướt nước Hồ Gươm
Tôi rung lên mỗi khi chạm bóng cửa ô
Như được chạm vào vai gầy áo mẹ
Tôi bé nhỏ và tôi vẫn thế
Trái tim luôn xao động
Như bên trong vẫn đầy ắp sóng Hồ Tây

Vội vã trở về, vội vã ra đi
Chẳng kịp nhận ra từng con phố
Nhưng trong tôi vững bền đến thế
Những chiếc lá nhìn tôi vẫn mắt tuổi học trò
Những vòm cổ nghiêng xuống tôi hơi ấm
Thầm thì lời của rêu phong
Sâu đến nỗi bàng hoàng lạc tới ngàn năm

Những chiều thu hăm hở tôi đi
Hồn đánh võng với hơi giăng thấp thoáng
Từ gốc cây già đến mặt hồ sương
Từ ngàn xưa đến tận hôm nay
Quán ngập lá và mắt em đen thế
Rượu không say, chỉ đủ để buồn thôi!

Tôi vẫn về Hà Nội của tôi
Sau những ngày dài khô khốc
Để thẩn thờ uống từng vết nắng mưa
Chạy mệt nhoài trên những quảng trường sạm gió
Mỗi lần ra đi
Nặng nề như có chửa
Và vội vàng của một kẻ tham lam
Vì bất cứ vòm cây nào trên những đại lộ
Cũng có thể đòi tôi trả lại màu xanh!

Tác giả: Thanh Tùng

LonelyStar
16-07-10, 05:21 PM
Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa.
Cái rét đầu đông giật mình bật khóc.
Hoa sữa thôi rơi mỗi chiều tan học.
Cổ Ngư xưa lặng lẽ dấu chân buồn.

Trúc Bạch giận hờn phía cuối hoàng hôn.
Để con nước thả trôi câu lục bát.
Quán cóc vẹo xiêu dăm ba tiếng nhạc.
Phía Hồ Tây vọng lại một câu Kiều.

Hà Nội trời buồn nhớ mắt người yêu.
Nhớ góc phố nhớ hàng me kỷ niệm.
Nhớ buổi chia tay mắt đầy hoa tím.
Ngõ hoa giờ hút dấu gót hài xưa.

Hà Nội mùa này nhớ những cơn mưa…

Tác giả: Bùi Thanh Tuấn

LonelyStar
16-07-10, 05:26 PM
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Trương Quý Hải phổ nhạc thành nhạc phẩm Hà Nội mùa vắng những cơn mưa.
Dưới đây là phiên bản do Tuấn Ngọc trình bày.

http://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3Player_skin7.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog/?Ni83Mi82NzIwYTQ2YmY4ZGI4Y2ZkYTUyODkwMDkxNjEzMjM5Z C5cUIbaBmUsICDN8SMOgIE7hdUng5lpIE3DdUngWEgTsOgeSBW 4WeBqvInagaMEWeBmmUsICgTmjhdUng69dUngZyBDxqFdUngIE 3GsGF8VHXhdUngqVdUngIE5n4WeBdUngNY3x0mUsICnVl

Lời bài hát:

Hà Nội mùa này ... vắng những cơn mưa.
Cái rét đầu đông khăn em bay hiu hiu gió lạnh.
Hoa sữa thôi rơi, em bên tôi một chiều tan lớp.
Đường Cổ Ngư xưa chầm chậm bước ta về.

Hà Nội mùa này chiều không buông nắng,
phố vắng nghiêng nghiêng cành cây khô,
quán cóc liêu xiêu một câu thơ.
Hồ Tây, Hồ Tây tím mờ.

Hà Nội mùa này lòng bao nỗi nhớ.
Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay,
hơi ấm trao em tuổi thơ ngây.
Tưởng như, tưởng như còn đây

LonelyStar
16-07-10, 05:28 PM
Bị gộp topic sai nhạc và thơ ...

LonelyStar
16-07-10, 05:30 PM
1.
Em ơi! Hà Nội – phố!
Ta còn em mùi hoàng lan
Còn em hoa sữa.
Tiếng giày gọi đường khuya
Thang gác cọt kẹt thời gian
Thân gỗ
Ta còn em màu xanh thật đêm
Ngôi sao lẻ
Xào xạc chùm cây gió
Chiếc lá lạc vào căn xép nhỏ
Lá thư quên địa chỉ
Quay về

2.
Ta còn em một gốc cây,
Một cột đèn
Ai đó chờ ai?
Tóc cắt ngang xõa xõa bờ vai
Ta còn em một ngã ba vội vã,
Chiếc khăn quàng tím đỏ thoáng qua,
Khuôn mặt chưa quen
Bỗng xôn xao nỗi khổ
Mỗi góc phố một trang tình sử

3.
Ta còn em con đường vắng
Rì rào cơn mưa nhỏ.
Trên vòm cao
Đổ xuống chuông hồi.
Nhà thờ Cửa Bắc
Tan chiều lễ
Kinh cầu còn mãi ngân nga

4.
Ta còn em đôi mắt buồn
Dõi cánh chim xa
Tháng năm dừng lại
Một ngôi nhà
Gã Trương Chi ôm ghita
Từng đêm
Hóa đá
Ta còn em chuyến tàu đêm
Về muộn
Qua cầu
Một người nào lạc giữa sân ga

5.
Em ơi! Hà Nội – phố!
Ta còn em những hố sâu
Trước cửa
Cơn mưa đầy
Chiếc thuyền giấy lang thang
Không bến đỗ
Ta còn em quả bóng lăn
Một mình trên sân cỏ
Thằng bé thẫn thờ
Tuổi thơ qua cuộc chơi,
Vội vã
Ta còn em cánh cửa sắt
Lâu ngày không mở
Nhà ai?
Qua đó bâng khuâng,
Nhớ tuổi học trò

6.
Ta còn em giàn thiên lý,
Năm xưa
Thơm mùi hò hẹn
Cuộc tình đầu ngọt lịm.
Những nụ hôn xanh ngắt trên cành…
Ta còn em chuỗi cười vừa dứt.
Nắng chiều vàng ngọn cỏ
Vườn hoang
Ngày cũ vui tàn theo mùa hạ…
Ta còn em tiếng ghita
Bập bùng tự sự
Đêm kinh kỳ một thuở
Xanh lơ…

7.
Ta còn em chiếc đồng hồ quả lắc
Già nua,
Đếm thời gian
Theo nhịp đong đưa
Trước ngõ phố
Sót cây hoa gạo
Buổi chợ chiều họp giữa kinh đô

8.
Ta còn em những ngọn đèn mờ.
Trên nóc phố,
Mùa trăng không tỏ.
Tiếng rao đêm
Lạc giọng
Thờ ơ
Ta còn em bảy nốt cù cưa,
Lão Mozart hàng xóm
Từng đêm quên ngủ.
Cô gái mặc áo đỏ Venise
Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ
Những mảnh vỡ trên thềm
Beethoven và Sonate Ánh Trăng
Nốt nhạc thiên tài bay lả tả,
Một kiếp người,
Một phím đàn long

9.
Ta còn em khuya phố,
Mênh mông,
Vùng sáng nhỏ
Bà quán ê a chuyện nàng Kiều
Rượu làng Vân lung linh men ngọt
Mắt cô nàng lúng liếng,
Đong đưa,
Những chàng trai say suốt cả mùa…

10.
Ta còn em tiếng hàng ngày
Vang âm đường phố
Tia hồ quang chớp xanh
Toa xe điện cuối ngày,
Người soát vé
Áo bành tô cũ nát
Lanh canh! Lanh canh!
Tiếng chuông reo hay lời kêu khổ?
Bó gạo, mớ rau
Mẹ về buổi chợ
Lanh canh! Lanh canh!
Lá bánh, củ khoai
Đàn con trên bến đợi
Cuối ngày

11.
Em ơi! Hà Nội – phố
Ta còn em con đê lộng gió
Dòng sông chảy mang theo hình phố
Cô gái dựa lưng bên gốc me già,
Ngọn đèn đường lặng thinh
Soi bờ đá
Ta còn em một con tàu
Giã biệt bến sông
Mảnh trăng vỡ
Tiễn người bỏ xứ
Dãy phố buồn
Nghìn năm mắt nhớ…

12.
Ta còn em ráng đỏ chiều hôm,
Đôi chim khuyên gọi nhau trong bụi cỏ
Đôi guốc bỏ quên bên ghế đá
Gã đầu trần đi ngược trời mưa
Ta còn em con đường tên cũ
Cổ Ngư,
Cành phượng vĩ là đà
Chiều phai nắng,
Bông hoa muộn in hình ngọn lửa
Ta còn em chiếc lá rụng
Khởi đầu nguồn gió
Lao xao con sóng biếc
Gió Tây Hồ.
Hoàng hôn xa đến tự bao giờ?
Những bước chân tìm nhau vội vội
Cuộc tình hờ bỗng chốc nghiêm trang

13.
Ta còn em ngọn gió Nghi Tàm
Thoáng mùi sen nở muộn
Gió Nhật Tân
Gợi
Mùa hoa năm ấy
Cánh đào phai…

14.
Ta còn em cơn mưa rào
Đi nhanh qua phố
Chiếc lá bàng đầu tiên nhuộm đỏ
Cô gái băng qua đường
Chợt hồng đôi má
Cơn mưa nào đi nhanh qua phố
Một chút xanh hơn,
Trời Hà Nội hôm qua
Ta còn em cô hàng hoa
Gánh mùa thu qua cổng chợ
Những chùm hoa tím
Ngát mùa thu

15.
Em ơi! Hà Nội – phố
Ta còn em một Hàng Đào,
Không bán đào
Một Hàng Bạc,
Không còn thợ bạc
Đường Trường Thi
Không chõng, không lều
Không ông nghè bái tổ vinh quy
Ta còn em tiếng gọi trong đêm,
Người đi xa trở về
Căn nhà không biển số
Ngày đi mỏi mòn nỗi nhớ
Ngày về phố cũ quên tên

16.
Ta còn em chiếc xe hoa
Qua hàng liễu rũ,
Điệp vàng rực rỡ
Cánh tay trần trên gác cao khép cửa
Những gót son dập dìu đại lộ
Bờ môi ai đậm đỏ bích đào
Ta còn em tà áo nhung huyết dụ
Đất nghìn năm còn mãi dáng kiêu sa,
Phường cũ lưu danh người đẹp lụa
Ngõ phố nào in dấu hài hoa?

17.
Ta còn em đường lượn mái cong
Ngôi chùa cổ
Năm tháng buồn xô lệch ngói âm dương
Ai đó ngồi bên gốc đại
Chợt quên ai kia bên đường đứng đợi
Cuộc đời, có lẽ nào
Là một thoáng
Bâng quơ…
Ta còn em những cuộc tình
Như một bài thơ
Những nỗi đau gặm mòn phận số
Nhật ký sang trang
Ghi thêm nỗi khổ

18.
Ta còn em đống kim ngân
Đổ đầy Hàng Mã
Ngựa, xe, võng, lọng,
Những hình nhân nuối tiếc vàng son
Khi phố phường là miền loạn gió
Làm sao tìm được mớ tro than?

19.
Ta còn em nóc phố lô xô,
Màu ngói cũ
Ngôi nhà còn tiếng khóc oa oa
Con đường đá lát bao niên kỷ?
Qua sông nhớ mẹ tuổi già

20.
Em ơi! Hà Nội – phố
Ta còn em mảnh đại bác
Ghim trên thành cũ
Một thời thịnh,
Một thời suy,
Hưng vong lẽ thường
Người qua đó,
Hững hờ bài học sử
Ta còn em dãy bia đá
Nhân hình hội tụ
Rêu phong gìn giữ nét tài hoa
Ly rượu đầy xin rót cúng cha
Nghìn lạy cúi đầu thương đất tổ
Bến nước nào đã neo thuyền ngự?
Đám mây nào in bóng rồng bay?

21.
Ta còn em tháng chạp,
Những hàng cây óng ả sợi hồng
Tháng chạp
Trên giường trải chiếu hoa
Tháng chạp,
Mùi hương dài theo phố
Một tháng chạp
Mẹ
Nửa đêm thức
Hóa vàng

22.
Em ơi! Hà Nội – phố
Ta còn em năm cửa ô –
Năm cửa gió
Cơn bão thường niên qua đó –
Ba mươi sáu phố,
Bao nhiêu mảnh vỡ?
Ta còn em một màu xanh thời gian.
Một màu xám hư vô,
Chợt nhòe,
Chợt hiện.
Chợt lung linh ngọn nến,
Chợt mong manh một dáng,
Một hình,
Nhợt nhạt vàng son,
Đậm đầy cay đắng

23.
Ta còn em những ngõ cụt bất ngờ,
Ô cửa ngẩn ngơ
Ngôi nhà không người ở
Khung trời của nỗi buồn
Vô cớ
Người nghệ sĩ lang thang
Hoài
Trên phố
Bỗng thấy mình không nhớ nổi con đường
Tha hương ngay trước cổng nhà mẹ cha

24.
Ta còn em những giọt sương
Nhòe nhòe bóng điện
Mặt nước Hồ Gươm
Một đêm trở lạnh
Tháp Rùa ngả bóng lung linh
Cánh nhạn chao nghiêng chiều cuối
Người ra đi mang theo buốt giá
Áo choàng không ấm thân gầy
Cầm bằng như cánh chim bay

25.
Em ơi! Hà Nội – phố!
Ta còn em cây bàng
Mồ côi mùa đông
Ta còn em nóc phố
Mồ côi mùa đông
Ta còn em mảnh trăng
Mồ côi mùa đông…

12/1972

Tác giả: Phan Vũ

LonelyStar
16-07-10, 05:31 PM
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc thành nhạc phẩm Em ơi, Hà Nội phố.
Dưới đây là phiên bản do Bằng Kiều trình bày.

http://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3Player_skin7.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog/?Yy8zNi9jMzY5ZTkxYWEzNTdkZDhjOWRhNDgxOTI2YWZkMTVjM y5cUIbaBmUsICDN8RW0gxqBpIEjDoCBO4WeBdUngZaSBQaOG7k XxC4WeBqxWeBmmUsICgS2nhdUng4F1fHRydWU

Lời bài hát:

Em ơi, Hà Nội phố

Ta còn em mùi hoàng lan

Ta còn em mùi hoa sữa

Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ

Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm



Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông

Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông

Mảnh trăng mồ côi mùa đông

Mùa đông năm ấy

Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ

Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân



Ta còn em một màu xanh thời gian

Từng chiều phai tóc em bay

Chợt nhòa, chợt hiện

Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố

Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường



Ta còn em hàng phố cũ rêu phong

Và từng mái ngói son yêu

Nao nao kỷ niệm

Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng

Chợt hoàng hôn về tự bao giờ

LonelyStar
16-07-10, 11:51 PM
Tháng Tám mùa thu lá khởi vàng chưa nhỉ.
Từ độ nguời đi thương nhớ âm thầm.
Có phải em là mùa thu Hà Nội.
Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm.
Có phải em mùa thu xưa.

Có bóng mùa thu thức ta lòng sang mùa.
Một ngày về xuôi chân ghé Thăng Long buồn.
Có phải em là mùa thu Hà Nội.
Ngày sang thu anh lót lá em nằm,
Bên trời xa sương gió bay.

Thôi thì có em đời ta hy vọng.
Thôi thì có em sương khói môi mềm.
Có phải em là mùa thu Hà Nội.
Nghe đâu đây lá ướt và mi xanh.
Nghe đâu đây hồn Trưng Vương sông Hát.

Có chắc mùa thu lá rơi vàng tiếng gọi.
Lệ mừng gặp nhau xôn xao phím dương cầm.
Có phải em là mùa thu Hà Nội.
Nghìn năm sau ta níu bóng quay về.
Ôi mùa thu của uớc mơ.

1995

Tác giả: Tô Như Châu

LonelyStar
16-07-10, 11:58 PM
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Trần Quang Lộc phổ nhạc thành nhạc phẩm cùng tên.
Dưới đây là phiên bản do Hồng Nhung trình bày.

http://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3Player_skin7.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog/?OC80Yi84NGJiMGVmMjgyYWE3MWNmNjg5OGE3NjYwYjA2YjY5Z i5cUIbaBmUsICDN8Q8OzIFBo4WeBqjaSBFWeBSBNw7lhIFRodS BIw6AgTdUngG7mWl8SOG7k25nIE5odW5nfHRydWU

Tháng tám mùa thu lá rơi vàng chưa nhỉ?

Từ độ người đi thương nhớ âm thầm

Có phải em là mùa thu Hà Nội

Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm

Có phải em mùa thu xưa?



Có bóng mùa thu thức ta lòng son muộn

Một ngày về xuôi chợt ghé Thăng Long buồn

Có phải em là mùa thu Hà Nội

Ngày sang thu anh lót lá em nằm

Bên trời xa sương tóc bay.



Thôi thì có em đời ta hy vọng

Thôi thì có em sương khói môi mềm

Có phải em là mùa thu Hà Nội

Nghe đâu đây lá úa và mi xanh

Nghe đâu đây hồn Trưng Vương sông hát



Có chắc mùa thu lá rơi vàng tiếng gọi

Lệ mừng gặp nhau xôn xao phím dương cầm

Có phải em là mùa thu Hà Nội

Nghìn năm sau ta níu bóng quay về

Ơi mùa thu của ước mơ..

LonelyStar
17-07-10, 10:07 AM
Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm
Có một Hà Nội ngây ngất nắng
Có một Hà Nội run run heo may
Có một Hà Nội hoa đào tươi hồng rạng rỡ
Có một Hà Nội ngàn năm dấu ngựa
Có một Hà Nội Bích Câu, Quốc Tử Giám… thiêng liêng
Có một Hà Nội lặng lẽ chiều Tây Hồ sương khói
Có một Hà Nội lá sấu rắc vàng đường Điện Biên
Có một Hà Nội vắng em
Vắng em bên anh tinh quái
Có một Hà Nội lạnh giá đường Giảng Võ
Có một Hà Nội làng hoa Ngọc Hà và em đứng đó
Chầm chậm trở về trong mỗi giấc mơ
Chầm chậm đến với những câu thơ
Chầm chậm đời mình cho ngày xuân tới
Và anh
Tình yêu Hà Nội lại theo về…

Tác giả: Thái Thăng Long

LonelyStar
17-07-10, 10:08 AM
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc thành nhạc phẩm Mơ về nơi xa lắm.
Dưới đây là phiên bản do Thanh Lam trình bày.
http://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3Player_skin7.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog/?NS8wYi81MGJkOGZiNWIwNGJiZmMzYzNiODFmZDRmNTIyODZlO S5cUIbaBmUsICDN8TmUsICahIFWeBhdUng4EgTsahaSBYYSBM4 WeBqvInagaMEWeBXxUaGFdUngaCBMYW18dHJ1ZQ

Lời bài hát:
Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm
Một Hà Nội ngây ngất nắng
Một Hà Nội run run heo may.
Dạ khúc đêm nay.
Một mình em, một mình ta.
Tiếng lá rơi vô tình bên khung cửi.
Em bơ vơ, ta thẫn thờ mong nhớ.
Một giọt sương rơi như giọt nước mắt buồn.
Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm
Em cô đơn, căn phòng trống cô đơn
Dạ khúc đêm nay
chẵng thể nào dang dở
Trong nỗi khát khao
Em chầm chậm quay về.
Ta mơ thấy em Ở nơi kia xa lắm
Một Hà Nội ngây ngất nắng
Một Hà Nội run run heo may.
Dạ khúc đêm nay Một mình em, một mình ta.
Tiếng lá rơi vô tình bên khung cửi
Em bơ vơ, ta thẫn thờ mong nhớ
Một giọt sương rơi như giọt nước mắt buồn.
Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm
Em cô đơn, căn phòng trống cô đơn
Dạ khúc đêm nay chẵng thể nào dang dở
Trong nỗi khát khao
Em chầm chậm quay về.
Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm
Một Hà Nội ngây ngất nắng
Một Hà Nội run run heo may.
Dạ khúc đêm nay
Một mình em, một mình ta.
Tiếng lá rơi vô tình bên khung cửi
Em bơ vơ, ta thẫn thờ mong nhớ
Một giọt sương rơi như giọt nước mắt buồn.
Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm
Em cô đơn, căn phòng trống cô đơn
Dạ khúc đêm nay chẵng thể nào dang dở
Trong nỗi khát khao
Em chầm chậm quay về.
Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm
Một Hà Nội ngây ngất nắng
Một Hà Nội run run heo may.

LonelyStar
17-07-10, 10:09 AM
Phố Hàng Buồm không còn một cánh buồm
Phố Hàng Lược chẳng còn ai bán lược
Phố Hàng Bạc những người thợ bạc
Đã chết cùng đêm hội ngày xưa
Chợ Mơ không còn mơ
Cửa Hà Khẩu đã thành phố xá
Qua Ngõ Trạm chẳng còn ai đổi ngựa
Đường Cựu Lâu lầu cũ cháy lâu rồi
Người ta uống bia hơi
Dưới tấm dù xanh đỏ
Phố Hàng Bài bán giầy da dép nhựa
Đông Bộ Đầu thành bến ô tô…
Trên thềm rêu điện cũ những triều vua
Lũ trẻ lấm lem đùa nghịch
Bao quyền uy chót vót
Nay đã thành đất bụi lãng quên
Tiếng nấc Nguyễn Du, giọt lệ Xuân Hương
Những câu thơ buồn khổ yêu thương
Ngày ấy chẳng ai cần
Bây giờ ta nhớ mãi
Ngọn gió của ngàn đời
Chiều nay ùa trở lại.
Nơi xa
Một con tàu xuyên bóng tối
Đi về miền núi đá vôi
Một vùng nước trắng xa xôi
Một nhà ga cô quạnh
Một người đàn bà ướt lạnh
Đứng chờ anh.

Tác giả: Lưu Quang Vũ

LonelyStar
17-07-10, 10:16 AM
Xa một tuần có lâu quá không anh
Sao em thấy ngày cứ dài đến thế
Đêm Hà Nội thơm nghẹn lòng hoa sữa
Ngôi sao em ngân ngấn khóc chân trời

Ngày xa anh em bỗng thấy đơn côi
Cơn gió chẳng vô tình ngang cửa nữa
Một chiếc lá rơi cũng làm em nhớ
Áp mặt lên trăng mới biết trăng gầy

Hà Nội bồng bềnh trôi theo heo may
Hương hoa nhắc về một thời mê đắm
Thơ em xuống dòng
buồn nghiêng dấu lặng
Nỗi nhớ về anh lấp mãi vẫn không đầy.

Tác giả: Bùi Sim Sim

LonelyStar
17-07-10, 10:17 AM
Bất giác chiều như muốn chậm đi
Gió trên sóng
Đôi thuyền câu thả lưới
Mênh mông sương khói
Hồ Tây sóng vỗ Phủ Tây Hồ

Huyền thoại và giấc mơ
Chầm chậm lễ chùa cùng em cung kính
Tượng Phật trang nghiêm Bà Chúa Liễu
Em khói hương thanh thản một phần đời
Ta khói hương để khỏi chơi vơi

Chắp tay lạy những Thánh nhân trời đất
Khói hương rủ lòng mình bồng bềnh cõi Phật
Trời xa xanh tiếng hạc trắng kêu hoài

Những giấc mơ tiếc lắm ban mai
Những khát vọng phía chân trời xa thẳm
Những nỗi buồn gieo neo chiều vắng
Thanh thản bên em trước thềm điện đời thường
Một chút nước mắt cay khói đỉnh lư hương

Tĩnh lặng tận cùng
Bao la trên sóng nước
Hồn ta lọc trong vàng nắng
Gió Tây Hồ thổi buốt mái rêu phong

Một chiều Tây Hồ cuối năm
Vũ trụ luân hồi u u sóng nước
Rưng rưng lắm mà em chẳng khóc
Hóa vàng đi em lễ Phật Phủ Tây Hồ

Tác giả: Thái Thăng Long

LonelyStar
17-07-10, 10:18 AM
Ước hôm Hà Nội anh về
Cà phê quán cóc vỉa hè có Mai
Sương vờ ngái ngủ trên vai
Câu thơ xô lệch phố dài vu vơ…
Tiếng chim thon thót bên hồ
Mùa sao ảo đến nghi ngờ thế em
Lật trang lá tuổi cũ mèm
Gặp vàng hoe cả một thềm nắng xưa
Lá đùa gọi đấy, đừng thưa
Này em, nhớ trả cho mùa hết không
Loanh quanh phố dắt đi vòng
Mùi hương hoa sữa nhói lòng khi xa

Tác giả: Trương Nam Hương

LonelyStar
17-07-10, 10:22 AM
Bị gộp topic sai nhạc và thơ ...

LonelyStar
17-07-10, 10:24 AM
Sao không cài khuy áo lại anh
Trời lạnh đấy, hôm nay trời trở rét
Gió nhiều quá phòng trở nên chật hẹp
Bụi mù ngoài đường phố ít người qua

Em từ nhà đi tới ngã tư
Gặp đèn đỏ trước hàng đinh thứ nhất
Chờ sang đường đèn xanh vừa bật
Em lại quay về, thành phố mùa đông

Em đi qua hiệu sách ngoại văn
Cô bán sách ngồi trong quầy lặng lẽ
Sau tủ kính sách nằm yên tĩnh thế
Nào ai hay bão táp ở từng trang

Đến hay là nét mặt hồ Gươm
Vừa xanh đấy như lòng người dễ hiểu
Trời chuyển gió phải chăng hồ mềm yếu
Nên đổi thay rồi một sắc ưu tư

Chỉ vui là những quán hàng hoa
Rét nóng mặc, thế nào hoa cũng nở
Hoa mỉm cười giễu người qua phố
Đang giấu trong áo ấm niềm lo

Em lại thấy mình cũng thật vẩn vơ
Lại đi thương cây bàng trước cửa
Cây dù nhỏ, gió dù gió dữ
Hết mùa này cây lại lên xanh

Sao không cài khuy áo lại anh
Trời lạnh đấy, hôm nay trời trở rét…

Tác giả: Xuân Quỳnh

LonelyStar
17-07-10, 10:25 AM
Em chuyển đến nơi thời gian nhanh hơn Hà Nội một giờ
Để anh buồn hay vui đều chậm hơn em cả tiếng
Khi anh chỉ bắt đầu bữa ăn thì em đã gọi cho mình đồ tráng miệng
Ngày mặt trời anh cũng nắng sau em

Mắt dài miệng xinh con gái Bắc Kinh
Hè thì váy hoa, đông thì boot thêu công thêu phượng
Tay khép nép cầm ô, da khư khư không đồng tình với nắng
Em con bọ dừa nhiệt đới khiến Trung Quốc ngại ngần

Em chuyển đến nơi thời gian trôi nửa ngày phía sau anh
Để anh buồn hay vui đều kết thúc sớm hơn em mười hai tiếng
Khi anh dùng hết một ngày thì em và buổi sáng mới bắt đầu hò hẹn
Chiều mưa nhiều anh bão nổi trước em

Con gái Havana mắt rộng dáng mềm
Xuân hạ thu đông đều váy trần vai hở
Sải những bước chân dài mặc kệ đàn ông xung quanh trầm trồ nhìn ngó
Em con cánh cam thẹn thùng nên Cuba phân vân

Em chuyển về nơi gần, thật gần
Anh heo may thì em cũng sẽ vàng lá đổ
Để chiều nay giữa ngã ba Hồ Xuân Hương ngập gió
Em rưng rức Thuyền Quang

Đã ngỡ khoảng cách xa sẽ thấy mình thật gần
Mà Cổ Ngư bỗng như vời vợi
Con gái Hà Thành bóng đổ mắt môi.

7.2005

Tác giả: Đường Hải Yến

LonelyStar
17-07-10, 10:27 AM
Gặp buổi cùng em chung một thuyền,
Mới hay gần gũi cũng là duyên.
Nước Tây Hồ trầm tư mặt ngọc,
Chẳng gió giăng nên chửa ước nguyền.

Em nói, em cười vẳng tiếng oanh,
Hồn tôi bay theo khói kinh thành,
Mộng ngoài sơn hải, làm mây trắng,
Tưởng bóng hồ như bóng mắt xanh.

Em im lời nói lúc hoàng hôn,
Vì thấy hồ kia nổi sóng cồn.
Trước mắt ta: trời tình, nước bạc,
Khuất bờ dương liễu, bóng hoa thôn.

Một giang sơn ấy với đôi lòng
Bên cạnh Tây Hồ, thỏa ước mong.
Tôi bắc cầu hoa, làm thủy tạ,
Mỗi chiều ngồi ngắm mắt em trong.

Sen bạch, sen hồng của chúng ta
Mà bông chưa mở, cánh chưa già.
Trong vùng gió đợi, hương chờ ấy,
Lòng tưởng cùng ai đã dạo qua.

Trăng Tầm Dương cũ, nguyệt Cô Tô…
Tình chẳng xưa, mà cảnh giống xưa.
Ta dạo thuyền đây – ai nhớ lại
Đình hoa Yên Phụ, sóng Tây Hồ?

Tác giả: Đinh Hùng

LonelyStar
17-07-10, 10:29 AM
Sao Hồ Gươm biết tôi chia xa?
Mà run cho mọi bóng cây nhòa
Mà im im hết nghìn tăm cá
Mà thở chiều lên khắp cỏ hoa

Gó níu hoàng hôn xuống đáy tranh
Lá rụng, trời xao động cổ thành
Đổi dòng, sông gửi hồn ngưng đọng
Mượn hồ trả kiếm lại trời xanh

Tôi muốn mang hồ đi trú đông
Mà không khiêng vác được sông Hồng
Mà không gói nổi heo may rét
Đành để hồ cho gió bấc trông !

Sao Hồ Gươm biết tôi ra đây ?
Mà thương ôm bóng kẻ lưu đầy
Mà lau đôi mắt tôi bằng sóng
Mà cả trời kia xuống hết cây …

Hà Nội 1998

Tác giả: Trần Mạnh Hảo

LonelyStar
17-07-10, 10:32 AM
Hồ Gươm xanh màu xanh cổ tích
Con rùa vàng gửi bóng ở trên mây
Cây si mọc chúc cành xuống nước
Thê Húc cong cong một nét lông mày

Tóc em dài cho ta nhìn thấy gió
Áo em bay cho mờ tỏ thân hình
Em sâu sắc như kinh thành cổ kính
Gốc si già da mốc ngói rêu xanh

Em nhẹ nhõm đi về trong phố cũ
Tường nhà lở vôi cửa gỗ bức bàn
Ta lặn lội như một thằng ăn trộm
Nơm nớp lo mình bị bắt quả tang

Lần lữa mãi thế là ta lỡ dại
Để dành thành mất cắp cả tình yêu
Thế là ta mồ côi em mãi mãi
Cái vu vơ chết đuối dưới sương chiều

Cửa gỗ cài then….bóng em mất hút
Xe cúp đã thay cho ngựa tía võng điều
Ta trở lại gốc si già…và làm lại
Làm thơ tình tặng những lứa đang yêu…

Tác giả: Nguyễn Duy