Tường Thụy
19-07-10, 12:51 PM
T̀NH YÊU THỜI A C̉NG
Truyện ngắn của Nguyễn Tường Thụy
Y nhặt mấy bộ quần áo, vài thứ đồ dùng lặt vặt rồi lên công ty t́m sếp:
- Báo cáo anh, em sửa nhà. Anh cho em ở luôn cơ quan để làm việc cho tiện.
Sếp y ngạc nhiên:
- Sửa nhà à. Nhà cậu mới xây được mấy năm, sao đă phải sửa.
Y nói đầy ẩn ư:
- Nhà em trông thế thôi nhưng cũng đang xuống cấp đấy sếp ạ. Có khi nó đổ lúc nào mà không biết ấy chứ.
- Cậu th́ cứ hay cường điệu hóa sự việc. Thế cô ấy với các cháu ở đâu?
- Đang nghỉ hè, em cho mẹ con nó về quê chơi một thể. Việc sửa sang đă có thằng em nó lo.
Sếp y vui vẻ:
- Thôi được, cậu ở đây cũng chẳng ảnh hưởng ǵ. Ngoài gờ làm việc lại có thêm người kiêm nhiệm bảo vệ mà không phải trả thêm lương cũng tốt chứ sao.
*
Thực ra, vợ chồng y vừa căi nhau một trận kịch liệt tới mức suưt nữa th́ xưng hô với nhau bằng cô, tôi. Trước khi đi, y buồn rầu bảo vợ:
- Em ạ, anh thấy chúng ḿnh nên tách nhau ra một thời gian để mỗi bên cùng suy nghĩ lại. Nếu cả hai đều cảm thấy không thiếu được nhau, anh sẽ quay về. Nếu thấy không nên ở với nhau nữa th́ em cứ viết đơn, lúc nào về qua nhà anh kư. Chuyện con cái, tài sản, em yêu cầu thế nào anh cũng chiều, đừng lo có chuyện xảy ra tranh giành. Giải quyết xong, em có thể lấy chồng. C̣n anh, khi đă mất hết ḷng tin vào phụ nữ th́ chẳng bao giờ có chuyện lập lại gia đ́nh nữa đâu.
Y làm ra vẻ nghiêm trọng thế thôi chứ có cho hoa hậu y cũng chẳng dám bỏ vợ. Chẳng phải là y chê hoa hậu hay vợ y toàn mỹ nhưng vợ chồng bỏ nhau đâu dễ, nó có bao nhiêu ràng buộc và cái chính là y vẫn c̣n yêu vợ. Vợ chồng y hay căi vă nhau nhưng toàn xuất phát từ những chuyện vặt vănh. Tính y với vợ rất khác nhau. Chẳng hạn y cẩu thả luộm thuộm c̣n vợ y th́ ngăn nắp gọn gàng, y ít nói, cần sự yên tĩnh nhưng vợ y th́ lắm lời, y mê thơ trong khi vợ y lại dửng dưng. Theo cô th́ thơ của y đem tặng cũng c̣n khó nữa là bán. Nó cũng chẳng thể đem đổi lấy gói thuốc lá hay những lon bia mà hàng ngày cô vẫn mang về cho y. Điều vợ y lo hơn cả là cứ đà này rồi y sẽ hóa hâm lúc nào không biết. Cô sợ nhất là những lúc y đi đi lại lại trong pḥng, tay vung lên, hạ xuống, miệng th́ lẩm bẩm như một thằng tâm thần. Tệ hơn nữa là khi vợ đi ngủ, y vẫn c̣n loay hoay với những tứ thơ giời ơi đất hỡi. Tất nhiên, vợ y chẳng thể thức chờ y. Đến khi y tạm dứt được nàng thơ th́ cô đă ngủ say sau một ngày vất vả. Tuy cũng mệt, mệt theo kiểu của kẻ đánh vật với chữ nghĩa nhưng để tỏ ra ḷng yêu vợ không v́ thế mà suy giảm, y sán vào ôm lấy cô. Cô hất tay y ra: "Để yên cho người ta ngủ". Làm như tôn trọng ư kiến của vợ, y quay mặt đi nhưng ḷng th́ khấp khởi, rất khả nghi. Chưa đầy năm phút, thấy y đă ngáy đều, vợ y biết là ḿnh dại.
Dù chẳng mặn mà ǵ với thơ nhưng tác giả của nó lại là chồng cô, cô không thể coi chồng giống như những sản phẩm mà anh ta tạo ra. Y đi tận Sài G̣n hội ngộ với bầu bạn, cô vẫn phải đôn đáo lo vé máy bay rồi chuẩn bị tư trang hành lư cho chồng chu đáo. Những lúc y ngồi viết, cô vẫn mang đến cho y khi th́ cốc nước mát, khi th́ một thứ trái cây vừa mua về. Nếu chỉ thế thôi th́ đă chẳng có chuyện ǵ nhưng đôi khi cô lại kèm theo câu: "Suốt ngày thơ với thẩn". Thế là lại nổ ra căi nhau.
Được cái vợ chồng y chẳng giận nhau dai bao giờ. H́nh như lần lâu nhất, hai đứa thi gan cũng chỉ được có ba ngày. Giận nhau nhưng vẫn ở chung pḥng. Bên nào cũng chờ bên kia quay mặt vào, quàng tay sang một cái là cả hai ôm riết lấy nhau như chưa hề có cuộc căi vă nào trước đó. Những lần như thế, y hay vợ chủ động làm lành th́ tùy thuộc vào ai gan hơn. Khi ấy y lại có được cảm giác thật thú vị, nó gần giống như làn đầu tiên y tán được cô và cô đồng ư cho y ôm. Cũng thổn thức nghẹn ngào, cũng nói với nhau những câu t́nh tứ.
Nhưng dù sao th́ cái sự căi nhau cũng chẳng hay ho ǵ. Chuyện hôm qua bắt đầu bằng việc vợ y mắng mấy đứa trẻ:
- Từ nay đứa nào mà c̣n vứt rác ra nhà là tao đánh chết. Tao bày bẩn ra cho chúng mày cũng được quyền đánh.
Chẳng biết ngứa mồm thế nào, cô lại thêm một câu:
- C̣n bố mày ném mẩu thuốc lá ra nhà th́ tao với chúng mày phân công nhau dọn.
Thế là cái ư thơ y vừa nắm bắt được bay đâu mất. Y tức điên lên. Y cho là vợ phá đám và móc máy ḿnh nên lập tức ra lời. Vậy là căi nhau. Rồi y chủ động đẩy cuộc xung đột to hơn chút nữa để lấy lư do bỏ nhà đi như đă định từ sau lần căi nhau trước mà y cho là chưa đủ độ. Y bỏ đi là để ép vợ phải hoàn toàn làm theo ư ḿnh. Vợ y có thể chịu đựng chồng một chút không sao chứ y không thể nhịn vợ. Không chấm dứt được t́nh trạng ông chẳng bà chuộc th́ cái gia đ́nh con con của y trước sau cũng dẫn đến tan vỡ. Y thấy cần thiết phải lập lại trật tự. Theo y, chỉ như thế mới tránh được những cuộc căi vă vô tiền khoáng hậu mà chưa bao giờ có dấu hiệu sẽ không tái diễn.
Y nghĩ cùng lắm chỉ ba ngày, vợ y phải gọi điện năn nỉ y. Y sẽ ra điều kiện với vợ và cô sẽ hứa, lúc ấy y mới chịu về.
Nhưng một tuần trôi qua, trái với mong muốn, y không nhận được tin ǵ từ vợ. Mấy lần định gọi điện về nhưng ḷng sĩ diện đàn ông đă ngăn y lại. Y muốn về nh́n vợ con một lúc song lại lo vợ máy móc làm theo lời y dặn, ch́a lá đơn xin ly hôn ra bắt kư. Điều không lường trước được là cô ta gan hơn y tưởng. Mỗi lần chuông điện thoai reo là ḷng y lại khấp khởi, Nhưng nó vẫn không phải là cuộc gọi từ số máy của vợ y. Đó là những cuộc điện thoại của mấy đứa bạn rủ y đi nhậu, hoặc sếp bắt y theo tiếp khách cùng. Gần đây, khi sếp có khách đột xuất chỉ có huy động y là tiện nhất v́ không vướng bận ǵ. Kể ra th́ những cuộc nhậu như thế cũng không đến nỗi tệ lắm, nó làm cho y nguôi ngoai đi phần nào nỗi thất vọng bởi vợ y có lẽ đă coi như không có y ở trên đời này.
*
Y làm thơ và giao lưu với nhiều bạn bè trên các diễn đàn. Chẳng biết thơ y hay đến đâu nhưng đôi khi cũng có người vào cổ vũ. Chắc người ta thấy trang thơ của y hoang vắng quá mới hạ cố động viên một câu. C̣n những bạn thân và am hiểu thơ y th́ cùng lắm chỉ nhấn nút cảm ơn rồi ra, có vẻ rất là bí hiểm.
Hàng ngày, ngoài giờ làm việc ở cơ quan, y thường chăm chăm vào những diễn đàn mà y tham gia. Y thả vào đấy vài câu tâm trạng hoặc bài thơ vừa nghĩ ra, chẳng biết hay dở thế nào, nhưng ít ra, nó cũng xả bớt nỗi ḷng y đang chất chứa.
(C̣n tiếp)
NTT
Truyện ngắn của Nguyễn Tường Thụy
Y nhặt mấy bộ quần áo, vài thứ đồ dùng lặt vặt rồi lên công ty t́m sếp:
- Báo cáo anh, em sửa nhà. Anh cho em ở luôn cơ quan để làm việc cho tiện.
Sếp y ngạc nhiên:
- Sửa nhà à. Nhà cậu mới xây được mấy năm, sao đă phải sửa.
Y nói đầy ẩn ư:
- Nhà em trông thế thôi nhưng cũng đang xuống cấp đấy sếp ạ. Có khi nó đổ lúc nào mà không biết ấy chứ.
- Cậu th́ cứ hay cường điệu hóa sự việc. Thế cô ấy với các cháu ở đâu?
- Đang nghỉ hè, em cho mẹ con nó về quê chơi một thể. Việc sửa sang đă có thằng em nó lo.
Sếp y vui vẻ:
- Thôi được, cậu ở đây cũng chẳng ảnh hưởng ǵ. Ngoài gờ làm việc lại có thêm người kiêm nhiệm bảo vệ mà không phải trả thêm lương cũng tốt chứ sao.
*
Thực ra, vợ chồng y vừa căi nhau một trận kịch liệt tới mức suưt nữa th́ xưng hô với nhau bằng cô, tôi. Trước khi đi, y buồn rầu bảo vợ:
- Em ạ, anh thấy chúng ḿnh nên tách nhau ra một thời gian để mỗi bên cùng suy nghĩ lại. Nếu cả hai đều cảm thấy không thiếu được nhau, anh sẽ quay về. Nếu thấy không nên ở với nhau nữa th́ em cứ viết đơn, lúc nào về qua nhà anh kư. Chuyện con cái, tài sản, em yêu cầu thế nào anh cũng chiều, đừng lo có chuyện xảy ra tranh giành. Giải quyết xong, em có thể lấy chồng. C̣n anh, khi đă mất hết ḷng tin vào phụ nữ th́ chẳng bao giờ có chuyện lập lại gia đ́nh nữa đâu.
Y làm ra vẻ nghiêm trọng thế thôi chứ có cho hoa hậu y cũng chẳng dám bỏ vợ. Chẳng phải là y chê hoa hậu hay vợ y toàn mỹ nhưng vợ chồng bỏ nhau đâu dễ, nó có bao nhiêu ràng buộc và cái chính là y vẫn c̣n yêu vợ. Vợ chồng y hay căi vă nhau nhưng toàn xuất phát từ những chuyện vặt vănh. Tính y với vợ rất khác nhau. Chẳng hạn y cẩu thả luộm thuộm c̣n vợ y th́ ngăn nắp gọn gàng, y ít nói, cần sự yên tĩnh nhưng vợ y th́ lắm lời, y mê thơ trong khi vợ y lại dửng dưng. Theo cô th́ thơ của y đem tặng cũng c̣n khó nữa là bán. Nó cũng chẳng thể đem đổi lấy gói thuốc lá hay những lon bia mà hàng ngày cô vẫn mang về cho y. Điều vợ y lo hơn cả là cứ đà này rồi y sẽ hóa hâm lúc nào không biết. Cô sợ nhất là những lúc y đi đi lại lại trong pḥng, tay vung lên, hạ xuống, miệng th́ lẩm bẩm như một thằng tâm thần. Tệ hơn nữa là khi vợ đi ngủ, y vẫn c̣n loay hoay với những tứ thơ giời ơi đất hỡi. Tất nhiên, vợ y chẳng thể thức chờ y. Đến khi y tạm dứt được nàng thơ th́ cô đă ngủ say sau một ngày vất vả. Tuy cũng mệt, mệt theo kiểu của kẻ đánh vật với chữ nghĩa nhưng để tỏ ra ḷng yêu vợ không v́ thế mà suy giảm, y sán vào ôm lấy cô. Cô hất tay y ra: "Để yên cho người ta ngủ". Làm như tôn trọng ư kiến của vợ, y quay mặt đi nhưng ḷng th́ khấp khởi, rất khả nghi. Chưa đầy năm phút, thấy y đă ngáy đều, vợ y biết là ḿnh dại.
Dù chẳng mặn mà ǵ với thơ nhưng tác giả của nó lại là chồng cô, cô không thể coi chồng giống như những sản phẩm mà anh ta tạo ra. Y đi tận Sài G̣n hội ngộ với bầu bạn, cô vẫn phải đôn đáo lo vé máy bay rồi chuẩn bị tư trang hành lư cho chồng chu đáo. Những lúc y ngồi viết, cô vẫn mang đến cho y khi th́ cốc nước mát, khi th́ một thứ trái cây vừa mua về. Nếu chỉ thế thôi th́ đă chẳng có chuyện ǵ nhưng đôi khi cô lại kèm theo câu: "Suốt ngày thơ với thẩn". Thế là lại nổ ra căi nhau.
Được cái vợ chồng y chẳng giận nhau dai bao giờ. H́nh như lần lâu nhất, hai đứa thi gan cũng chỉ được có ba ngày. Giận nhau nhưng vẫn ở chung pḥng. Bên nào cũng chờ bên kia quay mặt vào, quàng tay sang một cái là cả hai ôm riết lấy nhau như chưa hề có cuộc căi vă nào trước đó. Những lần như thế, y hay vợ chủ động làm lành th́ tùy thuộc vào ai gan hơn. Khi ấy y lại có được cảm giác thật thú vị, nó gần giống như làn đầu tiên y tán được cô và cô đồng ư cho y ôm. Cũng thổn thức nghẹn ngào, cũng nói với nhau những câu t́nh tứ.
Nhưng dù sao th́ cái sự căi nhau cũng chẳng hay ho ǵ. Chuyện hôm qua bắt đầu bằng việc vợ y mắng mấy đứa trẻ:
- Từ nay đứa nào mà c̣n vứt rác ra nhà là tao đánh chết. Tao bày bẩn ra cho chúng mày cũng được quyền đánh.
Chẳng biết ngứa mồm thế nào, cô lại thêm một câu:
- C̣n bố mày ném mẩu thuốc lá ra nhà th́ tao với chúng mày phân công nhau dọn.
Thế là cái ư thơ y vừa nắm bắt được bay đâu mất. Y tức điên lên. Y cho là vợ phá đám và móc máy ḿnh nên lập tức ra lời. Vậy là căi nhau. Rồi y chủ động đẩy cuộc xung đột to hơn chút nữa để lấy lư do bỏ nhà đi như đă định từ sau lần căi nhau trước mà y cho là chưa đủ độ. Y bỏ đi là để ép vợ phải hoàn toàn làm theo ư ḿnh. Vợ y có thể chịu đựng chồng một chút không sao chứ y không thể nhịn vợ. Không chấm dứt được t́nh trạng ông chẳng bà chuộc th́ cái gia đ́nh con con của y trước sau cũng dẫn đến tan vỡ. Y thấy cần thiết phải lập lại trật tự. Theo y, chỉ như thế mới tránh được những cuộc căi vă vô tiền khoáng hậu mà chưa bao giờ có dấu hiệu sẽ không tái diễn.
Y nghĩ cùng lắm chỉ ba ngày, vợ y phải gọi điện năn nỉ y. Y sẽ ra điều kiện với vợ và cô sẽ hứa, lúc ấy y mới chịu về.
Nhưng một tuần trôi qua, trái với mong muốn, y không nhận được tin ǵ từ vợ. Mấy lần định gọi điện về nhưng ḷng sĩ diện đàn ông đă ngăn y lại. Y muốn về nh́n vợ con một lúc song lại lo vợ máy móc làm theo lời y dặn, ch́a lá đơn xin ly hôn ra bắt kư. Điều không lường trước được là cô ta gan hơn y tưởng. Mỗi lần chuông điện thoai reo là ḷng y lại khấp khởi, Nhưng nó vẫn không phải là cuộc gọi từ số máy của vợ y. Đó là những cuộc điện thoại của mấy đứa bạn rủ y đi nhậu, hoặc sếp bắt y theo tiếp khách cùng. Gần đây, khi sếp có khách đột xuất chỉ có huy động y là tiện nhất v́ không vướng bận ǵ. Kể ra th́ những cuộc nhậu như thế cũng không đến nỗi tệ lắm, nó làm cho y nguôi ngoai đi phần nào nỗi thất vọng bởi vợ y có lẽ đă coi như không có y ở trên đời này.
*
Y làm thơ và giao lưu với nhiều bạn bè trên các diễn đàn. Chẳng biết thơ y hay đến đâu nhưng đôi khi cũng có người vào cổ vũ. Chắc người ta thấy trang thơ của y hoang vắng quá mới hạ cố động viên một câu. C̣n những bạn thân và am hiểu thơ y th́ cùng lắm chỉ nhấn nút cảm ơn rồi ra, có vẻ rất là bí hiểm.
Hàng ngày, ngoài giờ làm việc ở cơ quan, y thường chăm chăm vào những diễn đàn mà y tham gia. Y thả vào đấy vài câu tâm trạng hoặc bài thơ vừa nghĩ ra, chẳng biết hay dở thế nào, nhưng ít ra, nó cũng xả bớt nỗi ḷng y đang chất chứa.
(C̣n tiếp)
NTT