86. TIỄN BIỆT CHA Nắng chiều hiu hắt cõi đồng hoang Nghi ngút khói hương nấm mộ tàn Thương tiếc một đời cha cực nhọc Khóc đau cho kiếp người đa mang Sống thời sao buộc lời ai oán? Chết xuống để đeo tiếng bẽ bàng... Cúi lạy gửi cha lời tiễn biệt Tuyền đài nơi ấy được bình an. Phong Nương Mùa lũ Xa xót lòng ta trước cảnh hoang Cánh đồng thửa ruộng đã điêu tàn Nhọc nhằn bao tháng vai mòn gánh Vất vả mấy mùa kiếp nặng mang Chỉ một con nước về tan tác Đôi ba trận lụt đến bàng hoàng Mẹ già tóc trắng buồn bên cửa Trông ngóng con mình lòng chẳng an Thủy tâm NHỚ CHA Người mất lòng này bỗng lạnh hoang Mùa thu năm ấy cổ sơn tàn Nhớ xưa công khó đau hồn rước Hồi lại ơn đầy xót dạ mang Trọn kiếp hy sinh vì con đỏ Một đời phiền lụy bởi thân bàng Ngàn thu vĩnh biệt lòng khắc khoải Chín suối cha ơi có ủi an HANSY • Khóc... Ngấn lệ đôi dòng khóc mộ hoang Trầm hương vừa đốt đã rơi tàn Ba đi âm thế duyên còn giữ Má ở dương trần nợ phải mang Từ gốc măng vươn ôm khóm trúc Trên cao lá rụng ủ thân bàng Gió đưa hơi thở nghe văng vẳng Cứ ngỡ hồn ai vẫn chửa an Bách Tửu Hành chiều buông giọt nắng cánh rừng hoang ngoảnh lại mình ta một xác tàn gối mỏi trưa về luôn địu gánh lưng oằn tối đến mãi còng mang mồ hôi lại rớt tình ngao ngán giọt lệ thêm rơi nghĩa bẽ bàng tất cả đời này như chấm hết cầu mong chốn ấy được bình an congcong Khóc ba Ba vừa tạ thế giữa chiều hoang Giọt lệ rưng rưng lúc nến tàn Xứ lạ bạn cùng chia hoạn nạn Quê người ai cũng cố cưu mang Xót thương nghĩa cả sao ai oán Nuối tiếc tình cao lắm bẽ bàng Khẽ gọi cha ơi lòng thổn thức Cầu mong người nhắm mắt bình an lehuuhau Cách trở mấy năm mái lá hoang Rêu phong phủ lối khóm hoa tàn Một đời thương nhớ còn đeo lấy Trọn kiếp u buồn vẫn phải mang Nghĩa cả công sâu như nước bể Tình thâm cội lớn tựa thân bàng dẫu thân trôi nổi phương trời lạ Đêm vọng quê nhà nguyện vạn an Thủy tâm Ráng chiều sắc đỏ cõi hồng hoang Ta bước chân đi giữa cảnh tàn Nước mắt lặng rơi lòng nức nở Giọt sầu đong chặt dạ hoang mang Nghĩa ân níu giữ đầy tha thiết Công đức còn vương lắm bẽ bàng Tiếng nấc trầm nương theo gió lạnh Nhớ Người cúi mặt nguyện bình an Tiểu nha đầu BA ƠI Nhà mình ba vắng bỗng lạnh hoang Sức sống dường như cũng lụi tàn Ba hãy quay về cùng kỷ niệm Mẹ còn lịm khóc với tang mang Nhớ xưa bé bỏng cười nắc nẻ Nay đã lớn khôn tủi phận bàng Siêu thoát vong linh lên cõi phúc Giữa trần thương nhớ mãi không an HANSY |
87. Tha mồi ba năm ly biệt chẳng lời từ Hỏi đã bao mùa nhớ tháng tư Tuổi trẻ dại khờ thương vẫn đó Năm dòng cuồng nhiệt nhớ bây chừ Tâm can chất chứa bên nghiên mực Bạn hữu xong hành lại biệt thư Chén rượu bên nhau ta khất vậy Thu sau ta hẹn sẽ say lừ linkfun THA THỨ Biết lỗi xin rồi chớ chối từ Làm người tha thứ nhẹ tâm tư Giữa đời hơn kém nào chi khá Trong bạn thắng thua cũng đó chừ Quân tử sá gì người dưới ngựa Tiểu nhân lơ láo kẻ lòn thư Rộng tình đối đãi như huynh đệ Trúc trắc lòng nhau cổ đỏ lừ HANSY |
88. CHƠI VƠI Ơ hờ mây nước, nắng chiều rơi Thảng thốt cánh chim lạc cuối trời Hương cũ tàn phai hơi gió lặng Tình xưa lỗi nhịp phím đàn lơi Em chưa khép mắt đắm chìm mộng Anh đã nung thơ đốt cháy đời Hoang hoãi con đò chờ mục nát Giữa trời, giữa nước…giữa chơi vơi huyendieutho NHỚ Phảng phất hương xa thấm chút rơi Người đi dõi mắt góc bên trời Xuyến xao độ ấy lòng vương nặng Thao thức canh nào dạ luyến lơi Khúc nhạc người trao luôn đọng ý Vần thơ ta gởi mãi trôi đời Thương ai góc bể niềm xa xứ Có biết nơi này nhớ chẳng vơi HANSY VĨNH QUYẾT Cầm như sương khói đã tàn rơi Bạc áo phong ba rũ dưới trời Ta đã hết mong tình ngắt ngoải Em còn chi giữ mộng lung lơi Đã không bịn rịn duyên muôn kiếp Sao phải vương mang nợ một đời Sóng biển, mây trời hai hướng rẽ Khóc rồi hết khóc, lệ rồi vơi ! huyendieutho MÃI NHỚ Xa ngái lâu rồi nghĩa có rơi Mà nghe nhung nhớ tím phương trời Má xưa lúng liếng vờn lôi kéo Môi cũ đong đưa chút lả lơi Tình đó vẫn hoài trong dạ nhớ Thương này cứ mãi giữa tim đời Chiều phai cuối nẻo hờn lên mắt Người hỡi hương nồng chớ để vơi HANSY |
89. Em có còn làm thơ? Vắng bóng lâu rồi chẳng thấy qua Vườn hoang cây cỏ mọc xanh nhà Em về bè bạn làm mâm cổ Anh đến chúng ta dệt khúc ca Có lẽ nàng thơ đà mất hứng Hay là thi sĩ đã đi xa Rêu phong che lối ai còn ghé Vắng bóng lâu rồi chẳng thấy qua chaungoctuan Tình xưa Em còn nhớ đến chuyện hôm qua Đôi bóng chung tay dệt mái nhà Ngói lá đơn sơ đầy tiếng hát Nhà tranh giản dị thắm lời ca Hương yêu hai đứa chừ biền biệt Hơi ấm bao người đã cách xa Lạc lối tìm về nơi chốn củ Em còn nhớ đến chuyện hôm qua mtct* NHỚ DỐC MƯA Anh thường ghé đến gởi thơ qua Mà vẫn thấy em chẳng có nhà Sao hỡi thơ xưa giờ biệt dạng Hay là duyên mới đã hòa ca Trúc xanh thiếu sắc vần đà lỗi Hoa tím nhạt màu chữ cũng xa Dốc nhớ cơn mưa chiều tháng hạ Anh thường ghé đến gởi thơ qua HANSY |
90. SÔNG QUÊ Mảnh mai xen giữa một dòng sông Bao lớp phù sa phủ cánh đồng Rán vắt cho đời khi cuối hạ Ươm đầy mạch nước buổi tàn đông Rửa trôi thương cảm nhiều cay đắng Giấu kín sầu tư lắm mũi lòng Đã mấy thu rồi chưa trở lại Biết bờ thương cũ có ai mong HANSY Một búi ngô vàng mọc giữa sông Vừa nâu vừa xám ở trong đồng Hai hàng cà pháo nom chưa đã Môt tá trai làng ngó rõ đông Bờ dậu ngo ngoe cành đậu đũa Chân đê tơi tả đĩa dồi lòng Xuân thời đã đến nên không đặng Khắc khoải sao đành nỗi nhớ mong Yeu100C TÌNH SÔNG Bờ tre tha thướt ở ven sông Dải lụa vờn quanh níu cánh đồng Trăng sáng soi mình loang bóng nước Đò ngang nhẹ lướt nối tình đông Ngày nao duyên ngộ xao nồng dạ Để mãi vần thơ đốt cháy lòng Từ độ lìa sông vì nghiệp lớn Giữa hồn kỷ niệm tím chờ mong HANSY Vẫn Đợi Dạo ấy khi thuyền tách bến sông Người đi giữa lúc ruộng xanh đồng Theo chân lũ nhạn về non bắc Dõi gót đàn cò tới biển đông Lạc lõng phương này đau buốt dạ Bơ vơ chốn nọ thắt se lòng Chờ ai vẫn mịt mờ tăm cá Mấy độ thu tàn cứ đợi mong minhlatiennu HOÀI CHỜ Tình cờ gặp gỡ ở ven sông Giữa buổi mùa vui rợp cả đồng E ấp thẹn thùng thì gái hạ Ngúng ngơ thừa thải chút trai đông Vương tình từ dạo ngời trong mắt Thắm ý kể khi xuyến giữa lòng Có dẫu ngàn xa mình cách biệt Mà sao tim nhớ vẫn hoài mong HANSY Ngọn gió đưa người về bến sông Đưa người về với chút hương đồng Anh em bè bạn ngày thêm vắng Nhà cửa quán hàng năm lại đông Gối chiếc mẹ khô dòng nước mắt Phương xa con thắt sợi tơ lòng Chiều lên mái rạ vương vương khói Nơi ấy bây giờ ai có mong? Lan Hương TÌNH XƯA Nhớ ơi ngày ấy khúc quanh sông Thoang thoảng mùi thơm lúa chín đồng Em gởi lòng này mây biếc tím Ta trao tim ấy nắng hừng đông Tình thơ dệt đượm nồng bao ý Duyên mộng ủ đầy thắm mấy lòng Thương lắm mùa xưa đầy kỷ niệm Nên hồn thao thức nỗi trông mong HANSY Ngày nao mẹ tiễn đến bên sông Xao xác bờ đê ngọn gió đồng Lầm lụi mẹ về bên xóm vắng Lơ ngơ con bước giữa đường đông Tay gầy lượm nhặt từng bông lúa Thư mỏng yêu thương cả tấm lòng Sông cũ bao giờ con trở lại Mẹ già nơi ấy vẫn trông mong Lan Hương Xa biệt lâu rồi cách núi sông Còn đâu quê cũ đượm hương đồng Làng trên còn có thêm nóc mới Xóm dưới liệu chừng đã rộn đông Ruộng lúa rì rào lời mật ngọt Bờ tre kẽo kẹt tiếng ru lòng Tổ tiên gầy dựng nên làng xóm Phước hạnh truyền dài ước nguyện mong HANSY Xa rồi ngày xưa… Vẫn đó con thuyền đợi bến sông Còn kia vạt khói dậy hương đồng Chân người đã khuất dòng mưa hạ Bóng kẻ thôi chìm ngon gió đông Én vẫy từng xuân thêm đắng rượu Tình ru mỗi nguyệt lại se lòng Chiều nay khản gọi ngày xưa cũ Mới biết riêng mình ôm nhớ mong… PhaLe HỒI TƯỞNG Giữa dòng con nước đượm tình sông Thương khúc đò đưa tỏa khắp đồng Một thuở tình cờ duyên đất dậy Ngàn năm nhung nhớ rét trời đông Xa xôi chốn ấy còn thương dáng Cách biệt nơi đây có xót lòng Bờ cũ tìm về trong kỷ niệm Ơi người sao mãi cứ chờ mong HANSY Buồn vọng sông quê Cay đắng lệ chờ phút đợi mong Oán than sầu hận tiếng vương lòng Say cuồng bước loạn chân thầm bước Lạnh thấm đông về bóng rũ đông Hoài mộng cõi mơ chiều lạc giấc Muộn xuân ngày hạ gió xa đồng Dài thêm nhớ vọng hồn lưu luyến Ai đợi cảnh quê bến vắng sông Lưu Vĩnh Hiệp XÓT NHỚ Thương yêu ngày đó vẫn hoài mong Ấp ủ vành tim chút xuyến lòng Mơ giấc Nghê thường đêm tháng hạ Mộng trời Tiên đảo sáng mùa đông Chập chờn say tỉnh nồng tim nhớ Xa xót đắng cay lạnh bấc đồng Tình ấy cứ còn trong góc nhớ Nên lòng đau mãi buổi sang sông HANSY Nguồn: Nguyetvien.net |
91. Miền ký ức Ngày qua nắng đổ bóng thay mùa Kẽo kẹt ru hời tiếng võng đưa Tiếng hát ầu ơ trong xóm nhỏ Câu hò đối đáp ngoài song thưa Bâng khuâng nỗi nhớ còn đâu đó Da diết niềm đau đã đủ chưa Quay lại thương về miền ký ức Ngậm ngùi kỷ niệm tím hoa xưa Thị phạm NGHIỆP GIÁO Xuân Hạ Thu Đông đủ bốn mùa Bằng lòng nhận lấy kiếp đò đưa Khêu đèn tâm trí lời ngay thật Hun đức gia phong tiếng dạ thưa Kinh sử dùi mài đâu uổng phí Bút nghiên giũa gọt có thừa chưa Một đời nặng nợ theo nghề giáo Gắng sức noi cùng kẻ sỹ xưa HANSY |
92. Tâm sự hoa Quỳnh Quỳnh hương yếu đuối giữa mây trời Đón đợi trăng tàn ngả bóng soi Sớm lại âm thầm, ngao ngán nợ Khuya qua khắc khoải, mỉa mai đời Nhiều hôm bứt rứt đong gầy guộc Một thoáng tưng bừng đếm lả lơi Háo sắc người ta chen chúc thưởng Bình minh hết mộng ngả nghiêng rồi! Persephone TÌNH HOA Một đóa trắng trong giữa gió trời Nghiêng hồn mơ tỏa thế gian soi Bâng khuâng lòng thắm tương tư thảo Xao xuyến dạ thơm lả lướt đời Khẽ liếc giai nhân hình đắm đượm Trộm nhìn quân tử nét buông lơi Hương đêm thoang thoảng mùi trinh nữ Dạ yến vương tơ chớm mộng rồi HANSY [CENTER]http://www.dulichvietnam.com.vn/Imag...en.jpg/Sen.jpg |
93. HẠ LONG TIÊN CẢNH Điệp điệp trùng trùng Vịnh Hạ Long Đến đây e lạc cảnh tiên bồng Thuyền trôi đỏ thắm in hình phượng Núi đứng xanh lơ ấn dáng rồng Khách đến nôn nao ghi giữa dạ Bạn thăm nức nở khắc trong lòng Lung linh biêng biếc non vời nước Châu ngọc chói ngời sáng biển đông Quế Hằng TÍCH XƯA Mây bay gió cuốn tựa như long Sóng nước lao xao chuyện bập bồng Thuở trước mẹ trời sinh nở trứng Ngàn sau biển hóa núi hình rồng Mũi chông cản giặc thề chung sức Hòn đạn chống thù quyết một lòng Đất Việt muôn đời như núi đá Cũng nhờ non bể tụ linh đông HANSY |
94. NGẪM ĐỜI Ngược xuôi giữa thế chí hùng còn Ước nguyện giúp đời một dạ son Kiến thức thâu tìm thêm chói sáng Văn chương gò giũa thật thơm ngon Nghĩa nhân rao giảng đầy như biển Phước đức mong cầu lớn tựa non Sống lắm cũng là trong một kiếp Sao cho tâm huyết chớ cùn mòn HANSY Tình nghĩa bao năm hỏi đâu còn Hay là phai nhạt tấm lòng son Lợi danh phú quý đâu là trọng Quyền chức cao sang há phải ngon Vào cúi người ta hờn với thế Ra lòn thiên hạ nhục cùng non Trăm năm một kiếp rồi buông xuống Hơn kém chi nhau dạ mỏi mòn songnhi TÌNH ĐỜI Tình đời người hỡi hỏi có còn Mưa gió giũa bào dạ sắt son Phú quý được thời chơi chẳng khá Công danh gặp vận xử không ngon Lưu Bình thuở trước sao già dặn Dương Lễ ngày nay thấy quá non Bạc trắng lòng ai sao đắng nghét Thâm giao ân nghĩa phải hao mòn HANSY |
95. GIÓ.... Gió giăng cảnh đẹp, đẹp sao vừa Gió tự tình mời ngày đến chưa Gió thướt tha đùa sương sớm đọng Gió hờ hững thổi áng mây thừa Gió xui nắng rọi trên đường mới Gió nhủ chim chuyền góc phố xưa Gió trông bảy sắc cầu vồng đấy Gió đừng vội cuốn để buồn mưa. Magnolia TRĂNG Trăng sáng lung linh đẹp mấy vừa Trăng nằm đợi liễu rộn lòng chưa Trăng đùa khóm trúc mơ còn thiếu Trăng ghẹo tình nhân mộng có thừa Trăng liếc tràn lan qua chốn cũ Trăng nhòm đầy đặn lại gương xưa Trăng ơi em đến từ đâu nhỉ Trăng có bận lòng chuyện gió mưa HANSY |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 03:33 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.