Quote:
Quote:
Kẻ cướp Em nói gì mà sao cay đắng thế Ừ thì anh, một kẻ cướp tình yêu Trót si mê nên thôi cũng đành liều Cướp tim em khỏi bình yên và gây sóng gió Anh – kẻ lang bạt mang trái tim lầm lỡ Trao tặng em nhưng em ngoảnh mặt ngơ Bởi em bảo nó không đáng tôn thờ Tim kẻ cướp có mấy khi là thật Cay đắng chi tiếng yêu thành tiếng nấc Thả vào nhau những đau đáu hờn ghen Đời kẻ cướp nào đâu dám cùng em Mơ mộng bước trọn cung đường tình ái 22.2.11 |
Mưa giăng nỗi nhớ ngang trời
Anh giăng nỗi nhớ Vào đôi mắt buồn Đêm sầu Mộng mị còn vương Ngày Rưng rức bới Trăm đường Tìm em 24.2.11 |
Trăm đường anh bới anh đào Anh giăng lô cốt đường nào em đi? Mưa buồn giọt ướt hoen mi Bụi bay không nổi... tìm chi Thing à? Hehehe...so zi Thing nha, đọc thơ Thing buồn quá vô phá phách cho dzui cửa dzui nhà chút nha! |
Ừ quên nhau nhé anh ơi,
Nắng xuân buồn tẻ chơi vơi bóng hình Biết làm sao giấu được tình Bướm kia vẫy gọi...hoa xinh nhạt nhòa Ờ kìa nỗi nhớ la cà Đến bên em gõ...cửa nhà không then, Mắt hờn em nói không quen Xua đi... nỗi nhớ đừng chen chân vào. |
Giờ này vẫn còn phải lọ mọ ở văn phòng, vô nhà đọc thơ của Bụi buồn quá, mần bài thơ rồi come back home vậy. Thanks Bụi đã ghé vào nhà chơi.
Buồn Ta xa nhau khi chưa từng gần gũi Anh lại về lầm lũi chốn buồn quen Em đừng nói giá như không là thật Để anh đau và giả dối tìm quên Ta xa nhau như là em muốn vậy Con tim buồn trót run rẩy vì yêu Giờ xin nhốt vào ngăn buồn rêu mốc Thổn thức chi lại hoang hoải cô liêu Giá như ừ giá như đừng khờ dại Đừng buồn vương để tê tái sầu giăng Anh vẫn vậy, lạnh lùng và vô cảm Đừng chông chênh day dứt buổi xế chiều 28.2.11 |
Nhớ... Thơ nhớ ai, mọc lên trăm con mắt Đau đáu chờ ai đó mới đi xa Ta nhớ ai, về thăm hoài góc vắng Giận ai kia... đi mãi... chắc quên nhà Thơ tội tình năm im không kể lể Ta một mình, vơ vẩn nhặt nắng rơi Ngày mở ra rồi ngày im xếp lại Rỗng ngăn đêm, khuất vắng bóng một người PL 2.3.11 |
Quote:
Ừ thôi quên nhé ai ơi Lối chung đành rẽ, hai người thành hai Sợi duyên cợt Huệ, đùa Mai Thắt lòng ai nỗi lệch cài lơi trâm Ừ thôi xa nhé một lần Trả nhau lại với duyên phần riêng nhau Nghĩ thôi lòng đã đớn đau Biết thời gian có nhiệm màu giùm không? |
Cám ơn cô giáo đã họa bài thơ của B. Đọc bài của cô B chỉ biết ngồi mà khóc nhè!!!
|
Quote:
|
Bớ Nô!
Ở đâu thì mau mau về lấy giẻ lau nhà đi. :incense::incense::incense: Vừa vào đến nhà trơn quá, ngã đến cái...oạch. |
Quote:
|
Cạn tình Người đã bỏ ra đi Để hồn ai....trống vắng Gió lặng, nắng thôi vàng Nuốt sầu...tim ai nặng Người hiểu là ai nhớ Người biết tỏ ai buồn Sao lặng câm đâu đó Ai lệ lòng nhẹ tuôn Nên chăng sầu người lạ Đáng chăng nhớ người dưng Đôi khi hồn hoá đá Rồi mắt lệ phải dừng Mật yêu thắm trên môi Hương nồng còn vương tóc Nhưng người quá xa xôi Tình còn chi để khóc! SG-2/3/2011 Bụi lại vào phá nhà Thing....nhưng không nhè nữa đâu! |
Quote:
Người đã bỏ ra đi Xót xa người ở lại Ôi cuộc tình hơ hải Nằm đau trên mộng hờ Mấy biết là ai chờ Gió biết là ai mong Lá bay vời bên song Biết... nên vàng khe khẽ Còn em.. em nhè nhẹ Úp mặt vào thơ. Im... Cọng gai nào trong tim Nhói lòng em đến vậy? Người xa không tay vẫy Cuộc tình tàn thiên thu... PL p/s: Phá với Bụi cho vui... |
Mơ
Vượt quãng đường dài nhớ Ta về gặp trong mơ Bờ môi thỏa mong chờ Những ôm cuồng xiết chặt Này là môi là mắt Là đắm đuối si mê Dường như níu chân về Giấc mơ không muốn thức Sao không phải là thực Để ta mãi có nhau Cho anh khỏi nguyện cầu Tìm em trong mộng mị NT 3/3/11 |
Tương tư
Gặp em vội vã chào nhau Dăm ba câu chuyện nào đâu nói nhiều Thế mà về cứ đăm chiêu Hay là... tôi lại... liêu xiêu mất rồi Hay... tại hôm ấy em cười Làm tôi đờ đẫn đánh rơi mất hồn NT 3/3/11 |
Không đề
Chiêm bao màu sương khói Có tan thành hư vô? Dưới mặt hồ phẳng lặng Cơn sóng ngầm lô xô Nhớ hay là không nhớ Quên hay là không quên Trái tim nhiều đa cảm Ngược về nhau kiếm tìm Anh bồng bềnh nỗi nhớ Em chênh chao sóng lòng Giữa mênh mông bể vực Mơ cuộc tình thong dong... PL 3.3.11 P/s: Viết giùm cho ai kia... |
Mưa quê...chiều xa vắng
Hiu hắt...gió lạnh tàn Côn trùng khóc kêu ran Tím mây sầu xa tít Gió đùa cây quấn qúit Chuối vườn lá tả tơi Mít mùi đượm chơi vơi Xao lòng người lữ thứ... UMinh thượng-5/3/11 |
Tiếng thở dài
Tiếng thở dài ai rót giữa đêm thâu Nghe nằng nặng bao nỗi sầu tê tái Giờ em xa có lẽ là mãi mãi Phút gần nhau ngắn ngủi quá người ơi Không trách em cũng chẳng trách duyên trời Anh xin giữ cho riêng mình nỗi nhớ Em xa anh cũng xin đừng trăn trở Hãy yên lòng sống hạnh phúc nghe em 8.3.11 |
Nguyệt treo hờ hững canh khuya...
Giật mình thức giấc... ai kia thở dài Tình chi chở nặng đầy vai Hỏi bao nhiêu mối để...hoài nhớ thương Tình xưa có biết còn vương? Còn mang tiếng nấc... tiếng thương bao ngày Bây chừ lại bảo đang say nắng từ phương ấy... quắt quay tại vì... Thơ người chất chứa tình si Biết tình nào đến... nào đi...nào còn? Thở dài chỉ để héo hon Để lòng trĩu nặng... Tim mòn tiếng yêu! SG-10/3/2011 Nghe Thing thở dài não lòng... ghẹo chút cho Thing dzui nè |
Thơ Bụi càng ngày càng hay ha, thế này mà cứ giấu nghề mới ghê chứ.
Tin nhắn Những tin nhắn từng đong đầy nhung nhớ Chở yêu thương vun vén những mầm yêu Và nhiều lắm những lúc buồn cô quạnh Tin lại về sẻ chia biết bao điều Rồi một ngày tin nhắn dường như lạc Inbox buồn nằm đợi những lời quen Nỗi nhớ tràn lang thang vào Draft Nào dám đi vì có lẽ…người quên Lời tạm biệt nghe đắng lòng người nhận Ngỡ ngàng anh Nhìn con chữ run run Yêu thương cạn Nét chữ dường như cũng Mỏng manh hơn vì hờn chứa nỗi buồn 8.3.11 |
Cám ơn Thing khen thơ B...cũng chỉ là thơ...thẩn...thẫn...thờ ấy mà Thing ui!
|
Tạm biệt
Thôi anh đi Trả lại cho em những vần thơ dang dở Trả lại cho em những giận hờn vô cớ Xót xa Những con đường gập gềnh anh đã đi qua Gặp em Ngỡ đã là tri kỷ Bỏ lại sau lưng những buồn thương cũ kĩ Anh đã vui Ngắn ngủi quá em ơi Anh lại đi Lang bạt với cuộc đời Cố kiếm tìm những chân thành hiếm gặp Nhặt nhạnh chút niềm tin bị đánh cắp Để được vui, được trải lòng Dẫu ngắn thôi Những con đường Lại gập gềnh bước chân côi 14.3.11 |
Chốn quen Chốn quen, về đợi thơ người Thấy con chữ níu trong bời bời thơ Cung đàn lại mượt phím tơ Cho lòng lữ khách ngẩn ngơ khi tìm ... PL 17.3.11 |
Nỗi buồn
Khi em buồn Anh sẵn lòng cho em mượn bờ vai Nghe em kể bao chuyện hờn chuyện tùi Anh lặng nghe vỗ về an ủi Để sóng lòng em hóa bọt tan mau Khi anh buồn Em chẳng thể biết đâu Bởi anh giữ cho riêng mình em ạ Không muốn vì anh mà em buồn nghiêng ngả Để em vui cho trọn Một lần vui Anh và nỗi buồn lại rong ruổi ngược xuôi Để tìm chút vui thừa ai xót lại Mong lấp đầy cõi lòng đang trống trải Để vờ như Mình thanh thản Bình yên 16.3.11 |
Quote:
TRẢ Anh trả lại vần thơ nguyên vẹn cho em Như trước khi những ham muốn đời thường từ anh lẫn vào trong đó Trả lại ngày xưa...ước mơ bé nhỏ Một chốn yên lành...nơi đó yêu thương Trả lại cho em giây phút vấn vương Câu chữ vô tình chứa chan trong mình bao nhiêu cảm xúc Có lẽ nào lòng anh khiến vần thơ vẩn đục Vô sắc vô thanh lại mệt mỏi một tâm hồn Anh trả lại em dịu ngọt nụ hôn Những siết nhẹ dịu dàng từng là chỗ dựa Trả lại kí ức ngày nào ngỡ là duyên nợ Trả lại hình hài đẹp đẽ tình yêu Anh trả bao nhiêu vẫn thấy thiếu rất nhiều Thời gian qua đi có bao giờ vụt quay trở lại Sẹo có thể lành...vết tích thì vẫn còn mãi mãi Đến bao giờ anh trả hết em đây.... |
Hihi...cũng định đòi như VA..
Trả Đòi giùm người ta nè... Nếu anh muốn trả cho em Hãy trả vần thơ nào anh chưa đọc Trả những hạt lệ thấm vào vai anh bao lần em đã khóc Trả bàn tay chưa lần nắm lấy tay Trả cho em nỗi niềm chưa nhung nhớ loay hoay Những tháng ngày buồn vui từng người riêng giữ Nụ hôn xa, trả về môi quá khứ Ước mơ của những ngày ta chưa biết tên nhau Trả một lần... rồi xa mãi ngày sau Anh trả được không trái tim em bóng hình anh đã khắc Tơ Nguyệt nhọc lòng, sợi tơ giăng mắc Chắc phải lấy đời mình mới trả hết nợ nần kia... PL 17.3.11 |
Vai anh...xa quá!
Anh dặn...em ơi rằng nhớ Lúc cần hãy ghé vai anh Luôn chừa sẵn đó để dành Em buồn dựa vào...lệ nhỏ Một ngày em muốn tìm anh Muốn mượn bờ vai anh nói Để trút sầu cay mòn mỏi Mà xa...xa quá...thôi đành... Mình em... |
Niềm tin
Anh nợ em bài thơ tình chưa kịp viết Đã mấy lần dang dở lại xóa đi Bởi câu chữ dường như còn chật chội Giữa nhớ thương yêu ghét so bì Anh nợ em ngàn vạn lời nhung nhớ Bởi kiêu căng chẳng dám thốt một lần Để bây giờ hai con đường đã ngược Lại thầm mơ nối lại mộng ái ân Nhưng em ạ dẫu anh là con nợ Cả cuộc đời chẳng trả hết tình em Nhưng anh vẫn đi con đường đã trọn Mất niềm tin liệu bao thứ có còn Em đừng trách tình anh mong manh thế Cạn tiếng yêu khi tim vẫn nồng say Đừng bắt anh đi con đường xưa cũ Bởi niềm tin đã khuyết chẳng thể đầy 18.3.11 |
MÙA LÁ RỤNG
Bài thơ sẽ mãi còn dang dở Vì chúng mình đã trọn đâu anh Anh đi nhé..Hãy vui anh nhé Em níu gì khi lá hết màu xanh Em không dám nghĩ về mùa lá rụng Không dám giữ anh...ngọn gió hoang vu Anh cứ bước khỏi con đường xưa cũ Trái tim anh,em đâu thể cầm tù Em không trách,muôn đời không dám trách Bởi niềm tin anh đã không còn Dẫu em tưới bằng trăm năm nước mắt Lá rụng rồi lá xa mãi xanh non |
Thấy Vịt trêu, mình cũng muốn trêu... :nguong::nguong: Không biết đặt tựa gì Thôi nợ ấy, từ nay quên anh nhé Hai con đường đang mỗi lúc thêm xa Xin đừng ngoảnh đau lòng thêm vết cắt Nhớ thương kia, mai giữ lại thật thà Thôi tình ấy, cất vào trong câu chữ Một chương buồn, khép lại tiễn nhau đi Còn chút lửa trong bàn tay đã nắm Sưởi tàn thu, rồi xa cách, âu vì... Thôi có lẽ, duyên muộn màng ngắn ngủi Chiếc kén không, sợi tơ hết đành thôi Em chẳng trách, mà trách gì Tơ Nguyệt Vì sao nào cũng đến lúc đổi ngôi... Thôi anh nhé, dẫu lòng anh, sóng vẫn Rồi mai này lối cũ thẫm rêu xanh Con đường ấy nếu có lần đi lại Anh đừng buồn, khi sương gió vây quanh... PL 24.3.11 |
Thôi đành
Thôi đành tiễn yêu thương về bến khác Dỗ dành yêu chỉ thêm tủi thêm hờn Anh nào phải bờ vai em cần đến Mỗi lúc buồn em chẳng thể gọi tên Thôi đành gói trong tim bao niềm nhớ Trả em về với bến mộng riêng em Anh ở lại chôn mình trong khoảng lặng Trút yêu thương vào con chữ say mèm Thôi đành thế ta không còn yêu nữa Cũng xin em đừng ngoảnh mặt dửng dưng Mai này nếu vô tình ta gặp lại Chỉ mong em nhớ lại lúc đã từng…. 24.3.11 |
Cậu và tớ, hai kẻ khùng thế kỷ Dắt tay nhau đầy thi vị chuyện trò Tớ trẻ con...cậu người lớn rất to Cậu rủ tớ...mình chơi trò cút bắt Nào rượt đuổi vào khu vườn bí mật Nhiều hồng thơm nhưng gai sắc trực chờ Tớ ngại ngùng...bước rón rén âu lo Cậu bực tức... quát tớ đồ con nít Đang hớn hở, rồi bỗng nhiên tớ tịt Mắt tròn xoe lăn giọt ngắn giọt dài... Cậu bỏ đi... không hẹn lại ngày mai Trả cho tớ khoảng trời xa đầy nắng! |
Say đêm
Canh khuya tàn vắng lặng Mình ta cõi thinh không Chìm trong sầu mộng mỵ Chênh vênh một nỗi lòng Nguyệt ơi...có biết đau? Hoa hững hờ biết khóc? Cùng ta rượu men cay Chan mầm buồn nảy mọc Cười gì ta đấy Nguyệt ? Mỉa mai hử hoa ơi. ...Chỉ đơn côi mới biết Ta khóc, cười chơi vơi Men đắng đọng đôi môi Mặn lệ nhòa khóe mắt Tình gởi lại xa xôi... Say lòng đau siết chặt... SG-2532011 Cuối tuần vô phá nhà Thing thôi... |
Quote:
|
Cho PL treo ké nha Cuối tuần Đi giữa Sài Gòn, ngỡ đâu Hà Nội Hơi sương này, từ phía đó hay chăng Em xuống phố, mơ bàn tay nào nắm Lá dầu bay, như vạn nhớ rơi thầm Cái lành lạnh, nhắc em ngày đơn chiếc Nắng thu mình giữa muôn lớp mây xa Bờ vai nhỏ đi qua mùa gió bấc Mộng bờ vai nơi phương đó thật thà Ôi nỗi nhớ như mầm cây lặng lẽ Cứ mỗi ngày lại thêm nữa sinh sôi Anh có hiểu, từng giây em ngóng đợi Là từng giây tình thao thức bồi hồi PL 26.3.11 |
Quote:
|
Quote:
Bài này dễ thương quá Bụi ơi, Trà đang suy nghĩ xem .. Cậu ngày xưa của Bụi thế nào nhỉ ?????:grimace::grimace::grimace: |
Yêu đi em
Em gởi đến vần thơ vừa khô nét Mang tự tình nước mắt quệt yêu thương Trái tim mềm...vẫn giăng mắc vấn vương Mối tình phụ nghiến lòng người con gái Duyên bỗng ngắt giữa đường tình...khắc khoải Em một mình ôm mãi trái tim đau Đổ hết vào thơ bao nỗi u sầu Và trách móc, thương đau chuyện đã kết Để mòn tuổi thanh xuân em mỏi mệt Em bọc gai, quên trang điểm tô son Buồn làm chi...khi tim em vẫn còn Hừng hực lửa...tiếng yêu tròn bừng cháy Chim vẫn hót, hoa cười em có thấy?! Trời lại xanh sau mỗi cơn bão dông Dẫu biết rằng kỷ niệm khóc trong lòng Và âm ỉ như than tàn chưa tắt Xin em cất dĩ vãng và khóa chặt Hãy mở lòng yêu...như đã chưa yêu Nhé em! 2732011 Bụi hơi bị chiếm dụng lòng lề đường nhà Thing nhiều rồi hen...Có gì hối lộ sau nha Thing ui.:congratulate: |
Quote:
|
Hôm nay mới được về nhà, vào nhà mà choáng váng quá Bụi ơi, thơ B giờ hay thế, cất nhà riêng được rồi
Ốm Gió trái mùa khiến em tôi đổ bệnh Giọng oanh vàng giờ nghèn nghẹt. Xót xa Những cơn ho như thắt lòng anh lại Muốn cầm tay, an ủi chút…gọi là Anh ở xa chẳng thể mua em thuốc Chỉ ân cần em uống đúng giờ nghe Đừng để gió len luồn qua khe cửa Lại khổ anh, kẻ chỉ biết vỗ về Gắng nghe em cho cơn ho dịu lại Giọng oanh vàng trong trẻo mãi như xưa Kẻ ở xa cũng nghe lòng ấm áp Gọi cho em lại nghe tiếng em đùa 20.3.11 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 10:00 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.