Em nào bệnh nghe thương vậy Thing ơi? Thing định đuổi B đi à? Không cho B ở đậu nữa à....đang tính nằm lỳ luôn nè....không xây nhà đâu,để dành xèng mua xe 4 bánh gắn máy lạnh chạy chơi!
|
Em cũng tính học xong ĐL sẽ qua nhà anh Nô học mần thơ tán gái á.Em là con trai mờ đọc vào còn thấy dễ thương :congratulate:
|
Mình một ngày vẫn thế
Vẫn cách một màn hình Nhưng không còn dòng chữ Thả buồn vào lặng thinh Xin lỗi bạn mình ơi Vô tình không hiểu được Vô tâm để không chia Đường chông gai bạn bước Có lẻ duyên mình muộn Nên cũng chẳng được tròn Tình không đầy ý muốn Màu không đẹp như son Mọi sự nói tại thiên nhưng tại mình...thành sự Đành rũ bỏ buồn phiền Giấu vào ngăn quá khứ 2932011 |
Nhà Thing ấm cúng ha...
Rủ Thing và Bụi uống trà nhé... Mấy chén trà thơm đãi bạn hiền Này thơ này bạn, sướng hơn tiên Cơm tiền, áo gạo bên thềm gác Vui tận hôm này cho bõ duyên... PL |
Quote:
Thing đánh tiếng đuổi B đi rồi cô giáo ơi...Hic, nhưng B nói rồi, thà để tiền mua xe 4 bánh đi caravan chứ không xây nhà lầu...kekeke... |
Quote:
Thing đuổi Bụi hồi nào đâu... Hình như Thing muốn xây nhà riêng cho Bụi í chứ... Cưng Bụi thế còn gì... Mà PL thấy, ở chung vầy vui hơn mà ha... Để tiền xây nhà đãi PL ăn Ốc đi ha Bụi... |
Quote:
|
Quote:
Thêm một Ngôi nhà nhỏ, một mình ai rộng lắm Tớ mỗi ngày sang nhé, gởi thêm thơ Bếp nếu lạnh, tớ cời than nhóm lửa Trà năng pha, rượu năng ủ từng giờ Rằng thêm một, không còn đơn chiếc nữa Mình có bạn, con chữ cũng có đôi Bút mực cũng không còn buồn cô lẻ Nỗi cô đơn nhường chỗ chúng ta ngồi Tớ hứa sẽ, hiền như con mèo nhỏ Bên khóm hồng, chậu cúc thẩn thơ chơi Đi khe khẽ và nói cười khe khẽ Cậu ưng nhe... thêm một sẽ thêm vui... PL 30.3.11 |
Quote:
Nhưng cái này cô giáo hứa nha, không phải B đâu. Bắt B đi khe khẽ...cười khe khẽ chắc tiêu B rồi!Giá như B làm thơ hay như cô giáo thì B xin Thing cái rụp.... |
Quote:
Dzị sửa lại Tớ không hứa sẽ hiền như mèo nhỏ Cậu đừng buồn nếu lỡ vỡ cái chi Nhưng có tớ cậu hẳn không buồn nữa Tớ tung tăng, đảm bảo cậu cười khì... :luoi::luoi: |
Quote:
|
Quote:
Thing đâu roài... về nhận Trà Sữa ngọt ngào nè Thing oai... |
Quote:
|
Quote:
|
Viết cho con gái
Con gái ơi, sao con lại ngồi buồn Để nước mắt lăn tuôn tròn trên má? Hay con khó phải vượt qua sóng cả Vì lẻ gì con buồn héo tâm can Mẹ đi xa nên chẳng thể hỏi han Và gần gũi khi con cần khuyên bảo Mẹ chỉ thể đứng bên con hư ảo... Tiếp cho con lòng tin tưởng an lành Con gái ơi, đời bao thứ mong manh Cố gắng sống như lời Mẹ vẫn dặn Sống cho thật để con không hối hận Sống cho thơm vui khúc hát với đời Mẹ lo con sẽ có lúc chơi vơi Không định hướng... và niềm tin đánh mất Con đừng sợ khi tim con rất thật Và tin rằng luôn có Mẹ bên con! 2932011 |
Lâu lâu mới được về nhà, không ngờ nhà Thing lắm giai nhân ghé qua chơi, cảm ơn mọi người đã ghé thăm và mong thường xuyên được đón tiếp mọi người.
Mộng Em công chúa anh ước làm hoàng tử Để tặng em bao châu báu ngọc ngà Giá có thể mang tình anh đắp đổi Thừa cho em một cuộc sống xa hoa Em tiểu thư anh mơ làm lãng tử Mang thơ tình dệt mỗi bước em đi Để gót hồng không nhuốm màu lụy khổ Bớt cho đời giọt nước mắt sầu bi Em tươi tắn anh muốn làm kẻ dại Đi bên em lặng lẽ suốt cuộc đời Dẫu phong ba hay gập ghềnh bão tố Vẫn nhẹ lòng mỗi khi giọt cười rơi Nhưng mơ ước có bao giờ là thực Em kiêu sa Anh vốn dĩ thật thà Mơ mộng mãi để khi bừng tỉnh giấc Mới hay rằng Em đâu thuộc về ta 29.3.11 |
Vỗ về
Gục vào vai anh Nức nở Cứ khóc đi đừng sợ Anh lóng ngóng vỗ về Cuộc đời còn nhiều lắm những đam mê Xin em đấy, đừng gồng mình quá sức Để đêm về lại thở dài bất lực Thèm bàn tay an ủi vỗ về Đêm dài, sầu ngập dạ mê Thèm vòng tay ấm vỗ về bên em 31.3.11 |
Quote:
Mình rất hay khóc Mượn được không nè Biết dỗ không đó Hay lại xê xê Sầu ai một gánh Vai người bền không? Hay tuy nặng ký Mà mềm như bông? :welcome::welcome: |
Quote:
Cần mình tìm giúp cho không? Để xem người ta Hoàng Tử Có đẹp như những anh hùng? |
Quote:
Lòng mẹ bao giờ cũng thế Thương con vô bến vô bờ Khi con làm mẹ sẽ hiểu Mẹ vì con những khi xưa |
Bắt chước PL trêu Thing nè....
Ước mình là công chúa Được hoàng tử yêu thương Hưởng xa hoa cuộc sống Và châu báu lót đường Mình cũng ước làm sao Là tiểu thư đài các Được lãng tử dệt thơ Trãi vương đầy gót hạc Rồi mình ước là hoa Nở tươi tràn trong nắng Có kẻ dại thật thà Đi bên mình thầm lặng Biết ước là ảo vọng Là dệt mộng thành thơ Là đuổi hình bắt bóng Nhưng được ngủ trong mơ.... Kekeke....đừng đuổi B nha Thing ui..., |
Quote:
Em gục đầu vào thơ Để quên đi cuộc đời dâu bể Giọt nước mắt giữa cơn mê Tim buồn rạn vỡ Đêm dài .. Thèm lắm một bờ vai |
Bài thơ cuối
Bài thơ cuối và ta thôi chắp bút Góc buồn xưa giờ xin khép tại đây Bạn thơ ghé cũng xin đừng giận dỗi Và cho ta tạ lỗi nốt lần này Hơn hai năm thơ đã là tri kỉ Chở buồn vui qua những tháng năm trầm Ta bao lần tìm về thơ úp mặt Chưa một lần thơ trách móc hờn ghen Thơ là thế chân thành và mộc mạc Dù bão giông hay những lúc trầm tư Luôn song hành và chưa từng mỏi mệt Đi cùng ta dệt hết nỗi buồn dư Nay tạ từ thơ ơi đừng giận nhé Để mai này gặp lại sẽ vui hơn 5.4.11 |
Tiễn cánh thiên di Bài thơ cuối, một chiều phai người viết Ta ngang nhà... ngơ ngác đứng nhìn thơ Ai vừa thả hạt buồn trong sóng dạ Chữ co ro, nghiên bút cúi mặt chờ Thơ tri kỉ, hai năm buồn vui giữ Chợt một ngày... duyên nợ trả tình nhau Mai góc nhỏ, một vần thơ cô lẻ Ta tiễn ai đi... nỗi nhớ lên màu... Không thơ nữa, mai chân trời góc bể Ai nhọc nhằn cơm áo, một mình thôi Rồi những lúc nhìn hoàng hôn mây tím Chạnh nhớ thơ xưa khắc khoải bồi hồi... Bài thơ cuối... tạ từ loang nước mắt Khung trời này mai hút bóng thiên di Thơ ở lại với bốn mùa nhắc nhở Góc ai ngồi mai trà ngả nghiêng ly Tiễn ai nhé, mai hành trang vợi gánh Lại tương phùng con chữ giỡn trong tay Khu vườn cũ, chung tình nghiên bút đợi Một khối tình riêng ấm mãi nơi này... PL 5.4.11 |
Quote:
|
Bài này em viết lâu rồi,đem về nhà anh Nô hợp tâm trang á
RỒI SẼ VỀ VỚI PHỐ NGHEN CƯNG Phố lớn rồi...chẳng khóc nhè đâu Tại cứ mưa những ngày Phương Nam đi vắng Ghét ông trời...ai bảo làm Phương Nam lo lắng Phố vẫn giữ nguyên lành lời dặn yêu thương Cuộc đời đưa ta qua những con đường Trái đất thì quay... Phố ngậm ngùi...Sao mình cứ đứng yên một chỗ Ừ,không đứng yên Phố đâu còn là Phố Nhưng ai sẽ ru Phương Nam vào giấc ngủ bây giờ Phương Nam đi rồi,Phố lo lắng vẩn vơ Người gì lạ kì...cứ tỏ ra mạnh mẽ Yêu thương kia ai thèm quan tâm nặng nhẹ Chỉ đủ làm bờ vai tựa xuống bờ vai Ngủ nhé Phương Nam đêm vẫn còn dài Hư quá là hư,chúa hay suy nghĩ Ngày mai xa...chút thời gian thôi nhỉ Không đứng yên Phố đâu còn là Phố phải không nào |
Ta bỡ ngỡ...bước chân vào nhà bạn Vì cớ sao người khép cửa không mời Bài thơ cuối...vừa treo hờ thông báo Chân ngập ngừng...ta lỡ bước chơi vơi Thơ tri kỷ sao người không tri kỷ Người quay lưng thơ nào biết tìm ai Nhà lạnh vắng...mình ta ngồi trông ngóng Ghế đơn côi...chia ai chuyện bi hài Hay vì lỡ vô tình ta lấn chiếm Khoảnh trời thơ, người chở những buồn vui Hay có phải bước chân ta không khẽ Để bình rơi ly tách rớt lui cui Thôi cửa khép đành ta ngồi sân đợi Bước ai về...nhóm lửa ấm vần thơ Dẫu bão tố đường đời đi sẽ mỏi Vẫn mong ai....về mở cửa, thơ chờ! 05042011 |
Thăm bạn Bạn giấu nỗi niềm vào trong im lặng Biết làm sao chia sớt được bây giờ Ta lặng lẽ góc vườn im ắng đợi Thơ vẫn còn đi vắng phải không thơ... Cơm áo nặng, bạn lìa thơ day dứt Bỏ góc vườn mưa nắng lặng thầm chan Ta ghé tới, thương trà khô rượu cạn Nghe nỗi buồn trên chữ đứng than van Nhen bếp lửa, sưởi vần thơ đang lạnh Thương một người chừ đâu đó ruổi rong Bao quyến luyến, cũng đành... thơ đứng lại Vạn buồn vui... câm nín cất trong lòng Về thăm bạn, bần thần hiên lá rụng Lời hẹn nào cho mai nữa mực reo Trang thơ để, gió từng chương lật mãi Thổi nỗi buồn tản mác đó đây treo... PL 6.4.11 |
Có đôi lúc ta lấy mình ra ngắm
Thấy ngu ngơ như một kẻ dại khờ Ừ cứ thế...cho người đời đánh cắp Lòng tin yêu đem rao bán vu vơ Ôi ta ước mình được là kẻ dại Mộng hoang đường vui kiếp sống đa đoan Nhưng buồn thế...kẻ dại đôi khi tỉnh Nhận ra đời sao lắm thứ phủ phàng... 06042011 |
Chung cư thơ
Làm thơ thì cũng có nhà Có nhà nên bảo ấy là nhà thơ Từ khi Bụi ngẩn bụi ngơ Bao người ở góp thành nhà chung cư Chung cư thơ lập đến giờ Chủ nhà bỏ của phất phơ nơi nào Hỏi anh, anh bảo sống sao... Bụi đâu mà cứ nhao nhao khắp phòng Cái vụ chung cư thơ do Bụi là người đầu tiên sáng lập và đã có bằng chứng nhận. Nghiêm cấm mọi hành động sao chép. Kakaka. Có nhà thơ giờ có luôn chung cư thơ. Cái này, lần đầu tiên xuất hiện trên Thế giới nha! Đây là chuyện mọi người đùa với nhau cho vui khi đi sinh nhật. Không liên quan đến việc của Nothing làm thơ đâu mọi người. |
Bài thơ cuối … sao lời nghe chua xót
Ta vội vàng trở lại bỗng lòng ngơ Chút giận hờn khi con chữ xác xơ Thèm hơi ấm những vần thơ ai rót. |
Hoang hoải Góc nhỏ từ nay tắt lịm đèn Cho giờ hụt hẵng bước chân quen Người đi bỏ lại dăm vần yểu… Kẻ ở buông xuôi mấy chữ quèn… Chắc hẳn công danh còn lận đận Hay là địa vị phải bon chen Làm thơ chết rụi trong tim nhỉ Góc nhỏ từ nay…mặc bụi chèn TK 07-04-2011 |
[QUOTE=Tiểu Kiều;39724]
Hoang hoải Góc nhỏ từ nay tắt lịm đèn Cho giờ hụt hẵng bước chân quen Người đi bỏ lại dăm vần yểu… Kẻ ở buông xuôi mấy chữ quèn… Chắc hẳn công danh còn lận đận Hay là địa vị phải bon chen Làm thơ chết rụi trong tim nhỉ Góc nhỏ từ nay…mặc bụi chèn TK 07-04-2011 Nhắn nhe Tiểu Kiều Góc nhỏ còn anh thắp rạng đèn Em về sưởi nhé ấm hơi quen Bình yên một kiếp dù duyên ảo Hạnh phúc trăm năm dẫu mộng quèn Ngõ trúc từng đêm phong nguyệt lại Vườn hồng mỗi sáng bướm ong chen Tình ươm ắt hẳn mai này đượm Chớ để lòng kia bụi bặm chèn N. 7.4.11 Chịu hen TK. |
Em về, anh bỏ thơ
Muộn màng Sâm Thương quá Em về, chờ hóa đá Anh cam lòng đi ư? Yên về muộn rồi chăng? |
Ngờ ngợ Ngờ ngợ tình mới chớm Em về hong giấc thu Anh tan vào huyễn ảo Cuộc luân trầm phù du Mộng uyên ương hồ điệp Giữa lưng chừng dở dang Tim đầu nguồn thả nhớ Nghìn cung bậc đa mang Ngàn khơi chìm dấu sóng Lưng gió bạt ngang đời Buồn trong buồn thẩm thấu Câu đá vàng chia đôi HY |
]
Hoang hoải Góc nhỏ từ nay tắt lịm đèn Cho giờ hụt hẵng bước chân quen Người đi bỏ lại dăm vần yểu… Kẻ ở buông xuôi mấy chữ quèn… Chắc hẳn công danh còn lận đận Hay là địa vị phải bon chen Làm thơ chết rụi trong tim nhỉ Góc nhỏ từ nay…mặc bụi chèn TK 07-04-2011 Nhắn nhe Tiểu Kiều Góc nhỏ còn anh thắp rạng đèn Em về sưởi nhé ấm hơi quen Bình yên một kiếp dù duyên ảo Hạnh phúc trăm năm dẫu mộng quèn Ngõ trúc từng đêm phong nguyệt lại Vườn hồng mỗi sáng bướm ong chen Tình ươm ắt hẳn mai này đượm Chớ để lòng kia bụi bặm chèn N. 7.4.11 Chịu hen TK. Vì sao? Lạnh ngắt vườn xưa chẳng chút đèn Em về đợi mãi bóng chàng quen Buồn cho chữ đó thành hư ảo Tủi với thơ kia hóa huyễn quèn Mực để sương hòa cơn xót thấm Nghiên bày lá phủ nỗi sầu chen Vì đâu cánh nhạn im lìm bóng Ghé lại nghe tim vạn nhớ chèn HY |
Hoang hoải
Góc nhỏ từ nay tắt lịm đèn Cho giờ hụt hẵng bước chân quen Người đi bỏ lại dăm vần yểu… Kẻ ở buông xuôi mấy chữ quèn… Chắc hẳn công danh còn lận đận Hay là địa vị phải bon chen Làm thơ chết rụi trong tim nhỉ Góc nhỏ từ nay…mặc bụi chèn TK 07-04-2011 Nhắn nhe Tiểu Kiều Góc nhỏ còn anh thắp rạng đèn Em về sưởi nhé ấm hơi quen Bình yên một kiếp dù duyên ảo Hạnh phúc trăm năm dẫu mộng quèn Ngõ trúc từng đêm phong nguyệt lại Vườn hồng mỗi sáng bướm ong chen Tình ươm ắt hẳn mai này đượm Chớ để lòng kia bụi bặm chèn N. 7.4.11 Chịu hen TK. Vì sao? Lạnh ngắt vườn xưa chẳng chút đèn Em về đợi mãi bóng chàng quen Buồn cho chữ đó thành hư ảo Tủi với thơ kia hóa huyễn quèn Mực để sương hòa cơn xót thấm Nghiên bày lá phủ nỗi sầu chen Vì đâu cánh nhạn im lìm bóng Ghé lại nghe tim vạn nhớ chèn HY Tiếc Chán nhỉ thằng No lại “tắt đèn” Bao nàng trải chiếu đợi người quen Nhìn lên lá rụng thương duyên hẩm Ngó xuống rêu lan tủi phận quèn Ước được dăm lần ai chạm huých Mơ làm mấy lúc kẻ bu chen Phen này đóng cửa zời ơi tiếc Chẳng nhẽ từ đây để mốc chèn LK 7.4.11 |
Hoang hoải Góc nhỏ từ nay tắt lịm đèn Cho giờ hụt hẵng bước chân quen Người đi bỏ lại dăm vần yểu… Kẻ ở buông xuôi mấy chữ quèn… Chắc hẳn công danh còn lận đận Hay là địa vị phải bon chen Làm thơ chết rụi trong tim nhỉ Góc nhỏ từ nay…mặc bụi chèn TK 07-04-2011 Nhắn nhe Tiểu Kiều Góc nhỏ còn anh thắp rạng đèn Em về sưởi nhé ấm hơi quen Bình yên một kiếp dù duyên ảo Hạnh phúc trăm năm dẫu mộng quèn Ngõ trúc từng đêm phong nguyệt lại Vườn hồng mỗi sáng bướm ong chen Tình ươm ắt hẳn mai này đượm Chớ để lòng kia bụi bặm chèn N. 7.4.11 Chịu hen TK. Vì sao? Lạnh ngắt vườn xưa chẳng chút đèn Em về đợi mãi bóng chàng quen Buồn cho chữ đó thành hư ảo Tủi với thơ kia hóa huyễn quèn Mực để sương hòa cơn xót thấm Nghiên bày lá phủ nỗi sầu chen Vì đâu cánh nhạn im lìm bóng Ghé lại nghe tim vạn nhớ chèn HY Tiếc Chán nhỉ thằng No lại “tắt đèn” Bao nàng trải chiếu đợi người quen Nhìn lên lá rụng thương duyên hẩm Ngó xuống rêu lan tủi phận quèn Ước được dăm lần ai chạm huých Mơ làm mấy lúc kẻ bu chen Phen này đóng cửa zời ơi tiếc Chẳng nhẽ từ đây để mốc chèn LK 7.4.11 Hiểu rồi Chắc định chi đây mới giụi đèn Nhòm vô nhập nhoạng cảnh quen quen Đằng sau lúp xúp dăm bờ rậm Phía trước lô nhô mấy hõm quèn Chị gió bên rào đon đả lấn Nàng mây trước cửa ngẩn ngơ chen Thì ra... chợt hiểu vì sao thế Mặc sức Thing nha thoải mái chèn... PL 9.4.11 |
Gởi em Sao lâu rồi...em mới ghé thăm anh Xó thơ vắng bàn chân quen nhẹ bước Sao em trách anh quên vần thơ mượt Để góc buồn bếp lạnh ướt trà thưa Biển miên man vẫn chở nhữnh sóng đùa Dài bãi cát mình anh mua nỗi nhớ Rồi gởi gió thả về nơi em ở Tự hỏi lòng có ai đó nhớ thương Em lung linh như hạt ngọc vô thường Ngầm dưới biển...bao người thầm tìm kiếm Anh đành giấu...dập lửa tình tắt lịm Gom vần thơ khỏi góc xó bụi trần... Sao lâu rồi...em không ghé thăm anh? 09042011 (Gom về chung cư mình từ xó thơ anh Bụi trần) |
Tình thơ
Có những vần thơ tự đến Vô tình len lén vào tim Lãng đãng xây dần thành lũy Chữ nằm trú ngụ im lìm Đến lúc lòng người bỗng quẫy Hiền lành Thơ trỗi sóng đầy Tung tẩy thơ ôm tình nhảy Điệu thành tứ hát vần hay... Thơ có tội gì không nhỉ Thắm dùm mắt lệ ai tuôn Và chở nỗi lòng chôn dấu Nhưng người lại trách thơ buồn Có trách vì sao thơ đã Nỡ thành tri kỷ sẻ chia Thêm nặnh tình thơ chếch choáng Thêm nồng câu chữ khó lìa... 11042011 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 05:50 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.