Xuân Chờ
Trở giấc, Xuân về chim hót vang Nhành hoa sắc đỏ đón chân nàng Trời thanh, nắng nhẹ hương nồng, ấm Gió thoảng đưa t́nh thuở đă đang...! Sóng vỗ bồng bềnh con nước nổi Ngàn đời biển hát khúc hồng mơ Ru em bến đợi se duyên thắm Trống nhạc ngân vang thỏa kiếp chờ. Cởi bỏ nguyên trinh hái nụ đầu Khơi nguồn hạnh phúc suốt đêm thâu Môi mềm uống cạn ḍng ân ái Lấp kín hờn ghen giăi tỏa sầu! Xuân chờ cửa ngơ đợi duyên ta Gió lộng, mây xanh đuổi ánh tà Ríu rít chim muông tràn điệp mộng Thuyền t́nh lướt sóng nhịp ḥa ca...!!! 19.01.11 |
Quote:
Hồn thơ chẳng nỡ im ĺm hư không Gió heo may nhẹ chiều đông Hư không bừng sáng nắng hồng nghiêng rơi Hư không cũng bớt chơi vơi... Cảm ơn bác Phạm Văn Hiệp đă không chê vần thơ mộc mạc của An Thanh |
Quote:
Muôn hoa sắc thắm lung linh Long lanh sương đọng nghiêng ḿnh đun đưa Tâm t́nh sáng tối chiều trưa Tri âm tri kỉ cho vừa mến thương h Xin nối vần cùng An Thanh nhé! |
ĐÓN NHẬN T̀NH EM
Trong cơn loạn có vầng nhật nguyệt Rực chơn trời hướng tới b́nh yên T́nh em đó, chân thành ấm áp Ṿng tay êm giọng hát ngọt ngào Ru anh ngủ vẫy chào giống băo Quạt ấp nồng sầu năo lùi sâu. Em thân yêu! Cơi ḷng rộng mở Truyền cho anh sức mạnh yêu đời Vươn cánh thẳng giữa trời lộng gió Kề bên em một đóa hoa xinh Vững niềm tin sánh bước song hành Bồi hạnh phúc an lành muôn thuở! Cám ơn em nữ kiệt xuân thời Không ngại khó bởi lời thêu dệt Mộng ân t́nh giống hệt trăng thanh. Anh măi măi thẳng lưng sải bước Về bên em mộng ước đơm nhành... Sanh quả ngọt trĩu cành hoa lá Tỏa hương nồng lan cả ngàn mây Tô má đào hây hây ửng đỏ. |
U hoài Sóng ḷng măi tuôn trào Cưỡi lên con sóng bạc Chân trời xa trôi dạt Biết bao giờ nguôi ngoai!? Ḷng sầu khó phôi phai Luôn đọa đày năm tháng Mang theo h́nh bóng dáng Một thuở thời yêu đương! Khối t́nh măi vấn vương Đi sâu vào giấc ngủ Trở ḿnh vẫn chưa đủ Đọng u hoài trong tim. h |
Nỗi niềm V́ ai ngă bóng nghiêng h́nh Cho tim loạn nhịp cho t́nh lặng câm? Trách ai, ai trách âm thầm Để thương để nhớ ... xa tầm vói tay? Lặng nh́n bóng đổ chiều nay Nao nao tấc dạ giăi bày nên chăng? Cớ sao mờ nhạt ánh trăng Chị Hằng khuất dạng mây giăng tư bề? C̣n đâu bể hẹn non thề Trơ trơ ghềnh đá bên lề thác sâu? Nỗi niềm biết tỏ từ đâu Nhấp nhô con sóng bạc đầu nổi trôi! Lặng im tiếng vọng xa xôi Ngàn năm da diết để rồi phôi pha. h |
Ḷng đau Đàn ơi! dây phím nỡ rời? Âm thanh vương đọng giữa trời chiều đông Cung thương điệu nhớ se ḷng In bao kỉ niệm tuổi hồng vào yêu. Đường t́nh ẩm ướt rong rêu Trợt trơn mỗi bước hắt hiu đêm trường Ruỗi rong trên mấy nẻo đường Bờ môi ánh mắt như dường dơi theo... Dăm lần trôi dạt cánh bèo Xa bờ cách bến trườn trèo hiểm nguy Châu sa từng bước chân đi Buốt đau cam chịu sầu bi kiếp nàn! Thương em cô lẻ dặm đàng Nỗi niềm chan chứa ḷng càng diết da Trở về bến mộng trăng ngà Cùng em tạo dựng mái nhà thuở xưa! 13.02.11 h |
14.02 Nhân ngày mười bốn tháng hai Mừng nhau hạnh phúc tương lai ánh hồng Dung dăng dung dẻ xuôi ḍng Khai vần chuốc bút ướp nồng hương yêu. |
Bốn mùa yêu thương
Đường không xa mà chập chùng cách trở Tiếng tơ ḷng nức nở giữa đêm thâu Gió th́ thầm khơi gợi mối t́nh sâu Chân nặng trĩu níu giọt sầu khóe mắt. Những ngày xuân cơi ḷng luôn hiu hắt Nhớ người xưa khao khát phút tương phùng Mộng t́m mộng chưa nối sợi t́nh chung Ḷng khắc khoải u hoài trong giấc ngủ Hồn phiêu diêu xác thân tàn ủ rủ Uống nguồn si tự an ủi duyên đời D́m thương mến cố hít thở khí trời Mong hạnh ngộ dệt tô lời thệ ước. 13.02.11 |
KHƠI MỘNG
Mùa thu đến mộng tàn theo lá rụng Gió ru hời nghe chết lịm t́nh si V́ đâu hỡi! Chan chứa khối thương bi Ḷng khắc khoải những đêm về giá lạnh. Cuộc đời ta đong đầy bao hiu quạnh Bước đường trần chịu băo táp phong ba Trồi ngụp măi rồi sóng nhồi ra xa Cố bám víu nhưng thân ta kiệt sức Hỡi nhân t́nh! Lắm niên dài thao thức Muốn cùng ai khơi dậy mộng xuân xanh Để đôi ta cùng hát măi thâu canh Xua gió lạnh đừng bao giờ len lỏi. |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 05:40 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.