Bỗng dưng Bỗng dưng mà em nhớ Như là muôn cách xa Bỗng dưng mà chan chứa Những yêu thương chực ̣a Muốn cầm tay đan ngón Muốn giụi má vào vai Bỗng dưng ngàn tha thiết Về đan muôn sợi dài Ngày từ khi anh đến Ấm như là lửa hong Em từ khi anh ghé Thơm tươi như hoa hồng Ngôn từ không thể nói Hết giùm em t́nh này Em yêu anh nhiều lắm Yêu hơn là em đây… PL 22.2.2017 |
Buổi sáng đi làm Không phải mùa đông... không phải mùa thu Mà sương mù giăng mịt mờ muôn lối Gió... lạnh như là nơi nào gởi tới Len vào ngón cầm nhắc nhở tay ai Không đếm hết bao mùa gió sớm rủ trên vai Và lá rụng đầu ngày đem nỗi niềm đến thả Chững vòng xe đi nhớ cồn cào bờ vai ai quá Nhắm mắt nghe mình cơn sóng tan loang Phố sớm đèn còn ngã rẽ mênh mang Chớm lạc về nơi mắt người ấm áp Cây đứng bên đường chụm đầu bóng sát Có biết một người nhớ một người không Buổi sáng đi làm phố nhỏ chưa đông Em chở theo mình nhớ nhung chan chứa Một nẻo trần gian đường qua quá nửa Thương gót song hành Tơ Nguyệt vừa se... PL 20.2.2017 |
Sài Gòn bỗng dưng mưa Sài Gòn bỗng dưng mưa Hay Sài Gòn con gái Chợt vui rồi chợt sầu Nắng rồi mưa hơ hải Em đầu trần về phố Hạt rơi mềm trên tay Hạt thầm lăn trên áo Ướt hoàng hôn cuối ngày Lòng bỗng dưng nghìn nhớ Hẹn hò nào thương dâng Trời mưa...khung cửa sổ... Bức tranh thơ đợi lần... Cứ như là anh biết Mưa Sài Gòn và em... Nghe hẹn hò thắc thỏm Mỗi khi mưa qua thềm Mưa nhẩn nha mưa nhé Cọ vẽ chờ tay người Quán cà phê...cô nhỏ... Chống cằm nghe mưa rơi PL19.2.2017 |
Không đề Chim đã hót đầu ngày ríu rít Người đã đi ra phố lâu rồi Em cũng đã pha mình trà mới Cớ chi lòng trầm quá đi thôi Lịch trên tường tháng 2 sắp hết Ngoảnh sau mình bao nỗi lênh đênh Từng ngăn lòng từng trang ký ức Vẫn đôi khi như sóng dập dềnh Ai đứng lại bên đường bịn rịn Chuyến xe tình vừa khuất sau sương Lòng rụng xuống trái sầu lặng lẽ Lệ hoang mang nhỏ xuống bình thường Có những điều trái tim không thể Như sai mùa, lạc lối, không duyên Âu kiếp trước quên chưa nần nợ Thành đó đây xa ngái nẻo tìm... Ngày đã mới... rồi mai lòng mới Rồi mai tình sẽ đổi phiên sang Lưu luyến cũ buồng tim xếp lại Lửa lại khơi lên dưới tro tàn... PL 19.2.2017 |
Cafe một mình Chỉ một mình em thôi Ghế trống không người ngồi Lướt phây rồi lướt web Thời gian trôi...trôi...trôi... Tiếng dương cầm da diết Từng nốt rơi vào lòng Không dưng mà buồn thế Giữa ngày đang thong dong Người xôn xao quanh chỗ Sao như là không ai Ghé vào đi ngọn gió Cho thời gian đừng dài Chợt thèm vin tay nắng Ngoài kia phố phường chờ Sầu manh nha đâu đó Khi người chừng bơ vơ... ́ PL 18.2.2017 |
Vu vơ Hoa vẫn nở mỗi mùa đang đến Mộng vẫn hiền mỗi tháng năm qua Ngày vẫn cứ sáng chiều đổi chỗ Đưa người đi muôn nẻo lụa là.. Con sẻ nhỏ hót ǵ đầu lối Chắc gần rồi mùa nhớ mùa yêu Mùa của những cơn mưa gội phố Mùa lá bay quyện lá đường chiều Em cũng muốn nói ǵ có phải X̣e tay ra thấy bóng tay người Hạt yêu thương xôn xao mầm nảy Trổ dịu dàng những đóa thơm tươi Nhặt lên nắng thấy yêu nắng quá Pha tách trà nghe nhớ hương quen Muốn bỏ lại việc vàng ra phố Vọng ngoài hiên tiếng gió gọi t́m PL 17.2.2017 |
Ngày sang Ngày đã bắt đầu rồi đấy ta ơi Xe vẳng tiếng, tàu vừa qua động phố Gió cồn cào gõ vào then tở mở Hoa đầu thềm, cây cuối lối vươn vai Trời vẫn lạnh... cớ gì ? Đã tháng hai Đông thì cũ và thu còn chưa tới Giụi mặt vào tay, nghiêng lòng phía gối Đơn lẻ nghe từng cơn gió qua hiên Giấc ngủ tan rồi trăn trở niềm riêng Lơ lửng góc lòng bao điều cũ kỹ Chợt giữa an yên đôi điều ủy mị Nghe lệ chực chờ trên khóe mi rơi Ngày đã bắt đầu, ta với ta thôi Dậy đi chải đầu soi gương ra cửa Khăn nhớ quàng thêm, áo dày chút nữa Tháng Hai vẫn còn sương gió chưa buông... PL 17.2.2017 |
Đêm tháng 2 Có điều gì chưa nói tháng 2 Mà đêm lạnh như là thu sớm Phố đã khuya ngọn đèn chấp chới Cây cúi đầu khép lá co sương Có điều gì như mối tơ vương Tháng 2 giữ trong lòng chưa nói Ngày trôi theo buồn vui lỏi chỏi Tháng 2 trầm một giấc mơ xa Ai chở mùa trên phố đi qua Tháng 2 còn luyến lưu mộng cũ Bóng liễu còn mong ai nhớ rũ Những con đường xiêm áo người dưng Không còn sầu như buổi mây phân Mà cớ gì tháng 2 lạnh rướn Muốn ủ mình vào vai bóng ấm Ngủ yên bình bên lối tháng 2... PL 16.2.2017 |
Bức tranh t́nh yêu Anh ngủ thêm đi anh em dậy làm bữa sáng Đêm vẫn chưa tàn và gió vẫn c̣n sương Em sẽ nấu cho anh ăn với tất cả yêu thương Sẽ ủ sẵn b́nh trà, ly cà phê lát nữa anh uống Bản nhạc anh thích em bật rồi, anh nằm thêm đi, đừng vội Tiếng chim đầu ngày chắc lát nữa mới vang Em sẽ để sẵn kem đánh răng, khăn tắm ở hành lang Sẽ ủi áo, ủi quần treo phẳng phiu trên móc Em cũng sẽ để sẵn giày và lược chải tóc Anh lát nữa xuống giường không phải kiếm đâu đâu Hạnh phúc với em là được làm tất cả cho nhau Như anh đă trồng hoa quanh vườn v́ em rất thích Căn nhà nhỏ đă hóa thiên đường từ khi anh đến Chim hót đầu hồi và hoa lá xanh hiên Chợt thấy ḿnh như nàng công chúa hồn nhiên Trong cổ tích mà anh là hoàng tử Khi anh vắng em sẽ mỗi chiều ngồi bên bậc cửa Vừa đan khăn, vừa đợi tiếng giày quen Thêm chú mèo nhỏ bên chân nằm nghịch cuộn len Nghe ấm áp hoàng hôn giăng mái khói Bức tranh t́nh hạnh phúc, ngôn từ không thể nói Anh như cả bầu trời sau cánh cửa riêng tư “Yêu…là sống đến già…”, nghe cảm xúc dôi dư … Em muốn vẽ bức tranh thành sự thật… PL 15.2.2017 |
Khi người ta hạnh phúc Khi người ta hạnh phúc Nh́n đâu cũng thấy hồng Ấm sương mù lăng đăng Vui ngọn gió lông bông Lá vàng thành lá đẹp Hoa tàn thành hoa xinh Những con đường vắng vẻ Thành thênh thang đường t́nh Niềm vui trong ánh mắt B́nh yên trong tay cầm Khi người ta hạnh phúc Lối đời như chuông ngân Ngày đă sang rất mới Ḷng em sầu qua trang Khi người ta hạnh phúc Nghe thương yêu vô vàn… PL 15.2.2017 |
14/2 Cho những ai đă, đang và sẽ yêu... Nấn ná ǵ không yêu Thời gian không đợi nhiều Tóc xanh rồi tóc trắng Lại tiếc ngày chưa phiêu Trần gian không rộng chỗ Nơi ḿnh không dám qua Mai một người sẽ tới Vun t́nh xây thành nhà C̣n để dành chi nữa Cuối đường là trăm năm Gót giày rồi rêu phủ Tội gối chăn chưa nằm Đừng cố như ḿnh khác Không dấn thân bể sầu Chưa yêu làm sao biết Hạnh phúc hay niềm đau Chần chờ mà chi vậy Người mù xa khó t́m Ngại ngần tàn cơ hội Càng đơn độc con tim Yêu đi người đang đợi Yêu đi kẻ đương chờ Nếu cần th́ nhắm mắt Kệ đường gai lô nhô... PL 14.2.2017 |
Người đàn ông thế kỷ Thay mặt một nửa thế giới tặng anh nhân 14/2 nha :) :) Sáng cổ cồn cặp táp doanh nhân Trưa cơm nước lau nhà rửa chén Tối dạy con học hành trọn vẹn Anh thuộc hàng sách đỏ cần ghi Nghĩ, anh cần nhân bản thêm đi Cho phụ nữ bao người bớt khổ Vẫn c̣n bao đàn ông thô lỗ Với vô t́nh, độc đoán quanh đây Vẫn c̣n bao phụ nữ loay hoay Áo, cơm, tiền, cửa nhà, con cái Mà đàn ông như anh ít thấy Cần lưu truyền cho những kiếp sau - Lễ t́nh nhân anh có đi đâu ? - Không, với anh mỗi ngày đều lễ Cớ ǵ anh hoàn hảo đến thế C̣n đợi ǵ không vẽ tấm gương... PL 14.2.2017 |
14/2 Nhắm mắt lại đi anh Nụ hôn nồng nàn đang đợi Em sẽ dốc t́nh ḿnh trên mê đắm bờ môi Đừng nghĩ ngợi ǵ anh cứ tan chảy đi thôi Trôi theo sóng của ngh́n sông về biển Em cũng sẽ chẳng c̣n là em ngây lịm Tay riết thịt da nóng bỏng ngực mời Dẫu qua rồi lâu lắm tuổi hai mươi Nụ hôn vẫn trẻ trung niềm rạo rực Mê muội đi anh cuộc t́nh đang có thật Nụ hôn dài nụ hôn ngắn miên man Em sẽ ngọt ngào như một chú mèo ngoan Đợi anh rót mật lên bờ môi he hé Gh́ lấy em đi anh kệ rèm lay gió ghé Rượu cũng không làm em say thế như anh Hăy quyện môi đi cho cháy lại ngày xanh Anh là lửa hay là em cũng lửa Trước nụ hôn t́nh ngôn từ thừa mứa Thinh lặng lối trần khi ta -sóng tan nhau.... PL 14.2.2017 |
Không đề Biết người buồn lắm buổi hôm nay Rượu tràn bóng tối nặng trên tay Một ḿnh độc ẩm ôm ḿnh khóc Tưởng lối mai qua ngại gót giày Em chẳng cỏ cây, không sỏi đá Nghe ḷng lặng lẽ một niềm thương Muốn hờn tơ nguyệt se vô ư Cho xót ḷng ai vỡ mộng thường Em biết làm sao, biết làm sao Nợ nần không có lấy chi trao Đành thôi cửa khép, dây chuông cắt Mà xót xa ai đợi trước rào Th́ thôi ai nhé rượu tràn đi Rồi mai quên tận bóng nhu ḿ Phố c̣n trăm kẻ duyên đương chớm Vướng vít càng thêm lỡ độ th́... Đừng chờ, đừng đợi, đừng mong nữa Đă khác ḍng trôi khó ngược nguồn Dẫu biết t́nh chân đành co ngón Tơ nài dẫu cố cũng nan suôn... PL 13.2.2017 |
Tạm biệt phố Cho em gởi trái tim ở lại Mai chuyến tàu có một người đi Phố có nhớ có mong không phố Mai em xa im ắng nhu mì Cây chắc đợi vàng phai thêm lá Lối hẳn chờ tiếng sỏi huyên thuyên Mai gót giày thôi vang nẻo nọ Gió và mây chắc cũng ruổi tìm Người khoác áo về nơi xứ lạ Chợt nghe nhiều thương nhớ sau lưng Em đã gói vào trong hành lý Bờ vai ai ấm áp ân cần Tạm biệt phố, muốn cầm tay phố Muốn khẽ khàng nhắm mắt nghiêng hôn Dường như cả bầu trời bịn rịn Gởi theo mây... bóng nắng chập chờn... PL 12.2.2017 |
Khi người ta mong đợi Buổi tối lặng thầm đi qua ngõ Khi một người mong đợi một người xa Con hẻm nhỏ bỗng hình như đầy gió Rắc lạnh vu vơ quanh quẩn thềm nhà... Cuốn sách đọc đã xong rồi trang cuối Đèn nhà bên cũng vừa tắt buông rèm Người lạ lẫm gõ giày về ngang lối Nghe nỗi niềm thương nhớ góc tim len Căn phòng rộng đứng, ngồi... càng thêm rộng Nỗi mong chờ theo bóng đổ lênh loang Người tất bật chắc là người không biết Một người mong trong da diết vô vàn Càng hiểu rõ vắng người muôn cô lẻ Như thể là phố bỗng chốc hoang vu Không ai cả chỉ mình em đơn chiếc Ngồi giữa xôn xao chỉ thấy sương mù... PL 12.2.2017 |
Thời gian Thời gian nhiều khi thật ngộ Lúc cần lại ruổi nhau trôi Hờn ghen gì em có phải Khi em bên một người ngồi Tưởng đâu vô hình không thấy Nhiều khi cứ hiển hiện tìm Giá mà vô hình đi nhỉ Hoặc là có thể sinh thêm Tựa như ghét em tinh nghịch Kim giờ kim phút kim giây Chậm nhanh mặc tình ngẫu hứng Kệ ai muốn níu cuối ngày Có thể mua được không nhỉ Em về bán hết để mua Những khi cạnh người không sợ Thời gian vùn vụt cợt đùa... PL 12.2.2017 |
Cho anh Có những lúc em chờ mong như thể Anh xa vời, xa lắm, xa xôi Không dám gõ vào ô cửa lặng Sợ động không gian bên ấy... bùi ngùi Càng tay nắm hình như càng da diết Là vì sao Tơ Nguyệt biết hay không Nợ kiếp trước hay là tình kiếp trước Mà mỗi phút giây lại đượm lại nồng Hay tiềm thức bóng hình anh đã khắc Đến kiếp này mới gặp lại...rưng rưng Thương như thể cả đời em dành dụm Cho phút giây anh tha thiết tay cầm Lòng thương nhớ cả khi anh gần gụi Là vì sao... ngôn ngữ cũng khó bày Anh như thể một phần em máu thịt Hay đã từng là chồng-vợ không hay... PL 12.2.2017 |
Bỗng thấy Bỗng thấy ḿnh thôi đơn lẻ Đầu ngày ngọn gió hỏi han Bỗng thấy ḿnh như thơ trẻ An yên vui giữa ngày nhàn Thấy ḷng ân cần lửa ấm Sưởi ḷng lặng lẽ tan sương Thấy t́nh như mùa xanh lại Cỏ hoa thơm trải vạn đường Bỗng thấy đời như cơi lạ Niềm vui ai thắp lung linh Thấy ḿnh ngây ngô tự thuở Trong veo tươi mới ánh nh́n Bỗng thấy yêu người như thể Đă từng yêu mấy muôn xưa Bỗng thấy ngôn từ thiếu thốn Không sao nói hết t́nh vừa.... PL 10.2.2017 |
Tiếng xe sớm Tiếng xe vọng thương người đi ngoài phố Giờ này sương chắc lạnh lắm muôn đường Cơi trần gian tất bật kẻ muôn phương Ngày chưa tỏ đă xiêu ḿnh vào gió Một kiếp người lật bàn tay không - có Dưới chân ḿnh đất lấp vạn chân qua Ngày càng trôi ngày càng lắm phôi pha Bao người nặng hành trang chưa buông được Tiếng xe vọng... thương người đang xuôi ngược Sau lưng ḿnh chắc chỉ bóng trên yên Cây bên đường c̣n ôm giấc mơ riêng Và bóng tối ngọn đèn không soi đủ Người về đâu... bỏ lưng chừng cơn ngủ Áo có dày, khăn có ấm trên vai Can cớ ǵ ra phố... phố chưa ai Trên lối lạnh có nghe ḿnh cô độc... PL 10.2.2017 |
Tan tầm Tan tầm rồi đó ta ơi Về đi.. phố đón, chân trời mây đưa Sân c̣n dăm hạt nắng thưa Về đi... lá cũng thôi đùa hàng hiên Dập dềnh dăm nỗi sầu riêng Về đi... gói lại trong miền cỏ hoa Lối người đă vắng chân qua Về đi... ngày đă phôi pha... cuối ngày Ngó chi mấy nhánh liễu gầy Cánh chim bạt gió xiêu bay dặm trường Hồng hoa cánh rụng góc tường Cỏ vàng bậc cửa...khói vương mái lầu Về đi… như vẫy chuyến tàu Sân ga là thuở ban đầu chưa yêu… PL 9.2.2017 |
Đợi Cứ vậy mà em đợi Việc lâu lâu lại dừng Cứ vậy mà em mong Check tin rồi rưng rưng Ngó mây rồi ngó nắng Nh́n cỏ hoa tường rào Dơi lá bay cuối gió Nghe đời thôi xôn xao Người có biết em thế Tựa vào thơ dỗ ḷng Ngoài kia ngày lầm lụi Dắt díu ngày qua song… Cứ vậỵ… chiều trống vắng Người bận ǵ quên sang Em ngồi ôm nỗi nhớ Loay hoay và hoang mang.. PL 9.2.2017 |
Anh đâu phải là sóng Anh đâu phải là sóng Cớ ǵ mà em trôi Hỏi gió, gió không nói Hỏi mây, mây chỉ cười Phài là duyên nợ cũ Hay thề hẹn xa xưa Mà chạm nhau buổi ấy Tựa trăm năm gọi mùa Muốn cầm tay đan ngón Muốn giụi má tựa vai Anh không phải là nắng Mà sưởi em đông dài Yêu anh như lửa đượm Nhớ anh cả khi gần Chan thứa ḷng em lắm Nh́n thôi cũng rưng rưng PL 9.2.2017 |
Đêm Chắc không c̣n ai thức nữa Một ḿnh ta với ta thôi Pḥng rộng gió len thừa mứa Phố khuya chắc cũng sương vùi Lướt phây, làm thơ, đọc sách... Đêm dài lầm lũi thời gian Đèn chong đôi ngọn đă tắt Không dưng bịn rịn ngày tàn Người khắp muôn trùng đă ngủ Ngoài kia vạn vật im ĺm Thạch sùng nhớ ai tắc lưỡi Đêm duềnh sóng nước mông mênh Đâu c̣n có ai để đợi Mắt chờ chi đó mắt ơi Gối đơn ôm vào dỗ giấc Ngàn sao đang lặn cuối trời... PL 8.2.2017 |
Giá mà Giá mà giờ này anh thức Để biết em đợi nơi này Phố khuya tàu qua đă vắng Chỉ c̣n em với loay hoay Ngọn gió chen vào song cửa Ngọn đèn soi bóng lẻ loi Giá mà giờ này anh thức Nhớ nhung chắc bớt gọi đ̣i Trong ṿng tay em chiếc gối Giá mà gối hoá thành anh Em sẽ là em bé nhỏ Trên vai anh dỗ mộng lành Giá mà... bỗng dưng Bụt hiện Thương em... đũa phép nhiệm màu... Áo người mùi hương chan chứa... Nhớ tràn như đă bao lâu... PL 7.2.2017 |
Góc b́nh yên Hoa, lá, cỏ, bướm, ong, gió, nắng Thành khung trời nho nhỏ vô ưu Ngồi bên phố mà như không phố Thấy trong veo thơ dại về cười Áp má mềm lên tay nhắm mắt Gió quanh ḿnh lay lá như ru Nghe bộn bề sẽ sàng lắng xuống Gót niềm vui hiện dấu từ từ Ḷng chợt hiểu muôn điều chưa hiểu T́nh chợt xanh như đă đợi xanh Ngày treo nắng lên từng khóm lá Mộng an nhiên về rủ đầu cành Người ghé tới từ đâu quen ? lạ ? Ly trà chờ bỗng dậy hương yêu Hoa cũng chợt nở hồng bậc cửa Nghe b́nh yên về trổ thật nhiều… PL 7.2.2017 |
Mai Sài Gòn có mưa không nhỉ Mai Sài Gòn có mưa không nhỉ Mai sân ga đón một người về Thời gian chậm... mỏi lòng phố nhớ Nghe như ngày ai kéo lê thê Cây có mừng xanh hơn lá trổ Gió có vui rộn gót muôn đường Mưa có ghé nồng nàn hạt đổ Như thể là chan chứa yêu thương... Người sẽ về... một người lặng đợi Bao đêm rồi mắt ngóng sao xa Mưa có đến thầm thôi mưa nhé Như hỏi han ai đó về nhà Mai Sài Gòn nếu mưa có tới Cho một người gởi nhé mưa ơi Có những điều mạch hồng thăm thẳm Nhờ mưa trao lặng lẽ không lời... PL 3.2.2017 |
Nụ cười con gái Tặng con gái yêu Nụ cười con gái đẹp Cười nhiều con gái nghen Vui quanh mình góp nhặt Đừng để nỗi buồn chen Sau lưng con là mẹ Dù trước mặt bể sông Đừng sợ gì con nhé Gian nan mới bền lòng Đông dài nơi con ở Tuyết rơi chắc nhớ nhà Cũng đừng buồn con nhé Thời gian rồi sẽ qua Còn nếu như buồn quá Gởi mẹ cất giùm cho Túi càn khôn mẹ có Buồn bao nhiêu cũng vừa ... Nụ cười con gái đẹp Này nỗi buồn đừng sang Con đang hồn nhiên lắm Đừng ai buồn chen ngang PL 1.2.2017 |
Đà Lạt quê người không phải quê em Đà Lạt quê người không phải quê em Mà anh ghé nên nghe gần đến thế Đồi dốc quanh co mù sương gió vẽ Hoa cỏ ngọt ngào dìu dặt thông reo Như thể là anh đã dẫn em theo Gió tối sương đêm đắm mình ngỡ thật Và sớm mai hồng nắng thơm như mật Không phải quê mình mà diết da thương Đà Lạt bao người tay khoác tình nhân Vui cuộc hành trình đến đi... nấn níu Như thể là em dại khờ líu ríu Nhón gót chân trần qua lối anh đưa Đà Lạt quê người... tựa đã thân xưa Em ở nơi này mà như nơi đó Thông hát quanh mình, vòm cây lá gió Ngỡ tựa vai người ngồi giữa bình yên... PL 1.2.2017 |
Uống rượu với... Lâu lắm rồi... em mới uống với anh Ly rượu đỏ... từ trăm năm thì phải Duyên nợ nào đã từ lâu xa ngái Chạm ly này có tan hết phong sương... Tình hẳn còn dan díu những tơ vương Mà ngút ngát những hẹn thề buổi cũ Cõi buồn vui đã tự mình trú ngụ Cánh cửa lòng cũng khép đến han then Lâu lắm rồi... như thể đã quên quen Em lặng lẽ và anh cùng lặng lẽ Tiếng cốc chạm cũng ngại ngần khe khẽ - Ta còn gì để nói với nhau không ? - Em còn gì ngoài quá quãng rêu rong Xanh cỏ mọc dấu giày xưa đất lấp Tim đã mỏi những vui buồn được mất Rượu thay lời nghèn nghẹn thấm qua môi Ta chỉ còn ký ức tựa mây trôi Mùa giông bão và gập ghềnh thác vực Rượu đêm này chạm gì trong lồng ngực Mà muôn trùng xa cách lại càng thêm... PL 31.1.2017 |
Chỉ còn em và phố Chỉ còn em và phố Cùng vần thơ bên chiều Ngồi nghe hiên đầy gió Ngó chân trời mây phiêu Dăm lá vàng ghé ghế Khẽ khàng như rơi nghiêng Và vòm cây sẻ giỡn Ngày trôi không muộn phiền... Nắng nghĩ gì không nắng Thầm vàng phai...vàng phai... Hạt vu vơ trên áo Hạt len len tóc cài... ... Em lật qua trang sách Thấy mình đang đổi thay Thấy nỗi sầu quá vãng Đang dần tan từng ngày... PL 31.1.2017 |
Có những đầu ngày Có những đầu ngày nằm nghe gió sớm Nghe hơi sương lành lạnh quẩn quanh mình Nghe khẽ khàng tiếng rèm lật chung chiêng Tay quàng gối muốn vùi thêm giấc nữa Căn phòng rộng màu lẻ loi thừa mứa Cuối góc giường chiếc chăn gấp phẳng phiu Dăm đóa hồng trên kệ nhỏ hiu hiu Chật nỗi nhớ theo mùi hương áo thoảng Lòng như rượu sánh tràn ly chếnh choáng Những đầu ngày thức sớm phố chưa ai Nhung nhớ này biết mai nữa nguôi ngoai Hay hóa bể nghìn xưa sau không cạn ? Có những đầu ngày nằm thương chạng vạng Thương mắt người lần sưởi ấm hoàng hôn Em đã lật mình về phía yêu thương Nghe tha thiết những đầu ngày đang đến.... PL 31.1.2017 |
Thức Chẳng hiểu vì sao mắt thức Lẽ nào... Đêm chầm chậm trôi Tiếng xe thưa dần ngoài phố Nơi nao người chắc ngủ rồi Trà chiều hay cà phê tối Dỗ hoài không nổi rèm mi Khép xuống, mở lên... rười rượi Ngoài song tiếng gió thầm thì Còi tàu đã không còn vọng Thi thoảng một chiếc xe qua Nghĩa là đã khuya lăm lắm Mà sao mắt vẫn thật thà Nhớ người lẽ nào nhiều vậy Hơn hai bốn tiếng một ngày Gương mặt, nụ cười, ánh mắt Nhìn đâu cũng ngỡ... như say PL 30.1.2917 |
Không đề Có những buổi chiều như buổi chiều nay Em ngồi với hoàng hôn và gió tối Ngắm phố người đi dòng trôi vời vợi Nghe những hạt lòng kết chuỗi miên man Ai gọi tên mình ? Đâu có ai sang... Chấp chới chân trời lưng chừng cánh én Gió lọt vô tình vào tay len lén Ngỡ lạnh trở mùa bất giác so vai Người đi ngang thềm kẻ lạ hay ai Ngờ ngợ như quen dáng hình sắc áo Thấp thoáng khói sương vẽ vời hư ảo Chiếc lá rơi thầm cũng chạm ngăn tim Sao can cớ gì thương nhớ dâng lên Góc phố buổi chiều một người tựa cửa Trang sách đọc rồi dường quên lật nữa Lấn bấn nỗi niềm ngấp nghé vu vơ... Em đợi gì ư... tựa má vào thơ Ôm chữ dỗ lòng... buổi chiều sắp tắt Anh hiểu gì không... nhớ thương se sắt Trĩu nặng trên vần... nghiêng phía mây xa... PL 29.1.2017 |
Giao thừa con gái gọi Giao thừa con gái gọi Biết là con nhớ nhà Uh, không nhớ sao được Bao mùa Tết con xa - Nhà mình vui không mẹ - Có con sẽ vui hơn - Bánh mứt nhiều không mẹ - Nhiều...hơn xưa nhiều lần - Bên con còn lạnh lắm - Mẹ gởi nắng sang nghen - Lì xì con mẹ nhé - Uh...mừng con tuổi thêm ... Giao thừa dăm phút nữa Nghe giọng con ấm lòng Muốn ôm con gái lắm Tim ngàn thương nhớ đong... PL 29.1.2017 |
Đọc sách chiều tà Bên chiều tà lật trang sách đọc Giữa xôn xao cười nói xung quanh Tựa như gió kéo rèm phố xá Một góc riêng ta với chữ bày Cụm sống đời nở hồng góc quán Ngày xuân vừa còn vẩn vơ hương Đâu phải mình qua đường khách lạ Mà bỗng như lạc giữa bình thường Lòng thôi nhớ, thôi chờ, thôi đợi Nghe tim mình xếp lại niềm riêng Lật trang sách... buông điều nghĩ ngợi Lá về rơi ghế trống thật hiền Tựa sách nhỏ thương mình làm bạn Trên tay cầm ấm ngón lẻ loi Người trôi theo dòng người muôn lối Thảnh thơi ta ôm sách chiều ngồi... Ừ, cứ vậy thảnh thơi ta nhé Giữa hoàng hôn xuống thấp quanh mình Người bận bịu những điều vốn dĩ Đọc sách rồi lặng nhé chông chênh... PL 29.1.2017 |
Chiều 29 Bỏ lại xôn xao ngoài phố Ta ngồi góc quán cà phê Ngồi nghe miên man thác đổ Dường trôi đi hết bộn bề Ngồi ngắm màu xanh vòm lá Vu vơ cuối mắt khung trời Ngồi nghe buổi chiều lửng đửng Dịu dàng buông hạt nắng rơi Bỏ lại vui buồn đâu đó Ta ngồi thương nhớ trên tay Thấy mình xanh lại mùa cũ Ngồi trau chuốt những tháng ngày Buổi chiều ngồi bên vai Tết Một mình không thấy lẻ loi Ngồi đem nỗi niềm gói ghém Mai quên một thuở sầu đòi.. PL 26.1.2017 |
29 Tết Muốn cầm tay Tết lắm Mai bao cành đã vàng Treo lên tường liễn đỏ Bâng khuâng mùa theo sang Ta rụt rè như thể Tuổi hai mươi thật thà Khẽ quàng tay ôm Tết Giữ lại ngày xưa xa Gỡ thêm tờ lịch nữa Còn tờ cuối trên tường Tựa đầu vào vai Tết Nghe lòng dâng yêu thương Mặc vào xiêm y mới Tô lại son môi hồng Tết đang đầu hiên đợi Lật trang ngày thong dong.... PL 26.1.2017 |
Mưa Huế Em biết rồi mưa Huế Âm thầm và thiết tha Như cầm tay bịn rịn Như ôm vai lệ nḥa Hạt mềm rơi trên tóc Sợi dài đan trong tay Như nhớ người quấn quưt Như thương ai biện bày Và lạnh như gió cố Chen vào ḷng người đi Lật áo khăn chộn rộn Ôm thịt da riết gh́ Người đă xa mấy nẻo Mưa Huế vẫn thắt ḷng Càng muôn trùng càng nhớ Bao mưa mờ bến sông ... Ngồi đây nghe mưa Huế Sang từ message người X̣e bàn tay muốn hứng Kư ức nào đang rơi… PL 24.1.2017 |
Tết Chưa Tết đã được lì xì Chợt thấy vui như trẻ con... :) :) Hân hoan theo mùa đang tới Hiểu ra ngây thơ vẫn c̣n Cỏ cây dường như cũng vậy Sáng nay rụng nốt lá vàng Gọi gió về hôn ṿm lá Nghe ḷng cười nói râm ran Ai c̣n sầu sau khung cửa Tô son giậm phấn đi nào Hoàng hoa đó đây đợi nở Tươi hồng cả áng mây cao Chợt muốn tung tăng ra phố Muốn đùa vang cả khoảng sân Muốn lại là ḿnh thơ bé Chỉ hoa và lá tay cầm.. PL 24.1.2017 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 10:27 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.