112. LUẬT RƠI Đời này lắm thứ cũng ào rơi Đâu cứ luật thơ lại nhiếc trời Xuống xuống lên lên là hết lỏng Lên lên xuống xuống chẳng còn lơi Trăng trăng gió gió ôm tròn kiếp Gió gió trăng trăng cuộn một đời Ngọn lửa diệm sơn hun nóng sốt Ngàn năm chớ chớ để tàn vơi HANSY |
113. VƯƠNG TÌNH Nắng cuối vai ta giọt tiếp rơi Mùa xuyên cõi nhớ níu mây trời Thương ơi mấy nỗi lèn tim nhặt Xót hỡi bao lần luống dạ lơi Chấp chới niềm mơ về cuối gió Xuyến xao cội mộng rảo quanh đời Có phải tình nồng vương mắt nhớ Nên lòng hoài cảm giữa chiều vơi HANSY |
114. MƠ Trong tim lấp lánh một niềm thương Dẫu có biệt chia vạn dặm trường Tóc bím thoáng cài hoa vạn đại Tay ngà chợt nảy phím tơ vương Có duyên ngàn dặm mơ ngây dại Kết nợ muôn đời mộng ngát sương Quá vãng lao xao về luyến tiếc Trong tim lấp lánh một niềm thương HANSY |
115. LUẬN ĐỜI Cuộc sống vốn là dĩ lẫn nan Hết ôn tất phải chuyển qua hàn Bồn chồn cho lắm thêm hao trí Lo lắng có nhiều cũng chỉ khan Thất thế anh hùng lâm mạt lộ Sa cơ quân tử chịu lầm than Vòng tròn dịch lý xưa nay vậy Tâm giữ yên bình kẻo hồn tan HANSY |
116. LUẬN NGƯỜI Vận người đâu dễ để tàn rơi Cũng chẳng thở than bởi tại trời Đời đẹp trăm năm thì vẫn ít Sống thừa ngàn kiếp chỉ là lơi Bông lơn vài chút vui cùng gió Lếu láo đôi phân ngạo với đời Cứ mãi ham mê ba cái vặt Thì hồn mấy chốc sẽ cùn vơi HANSY |
117. TÌNH SƯ ĐỒ Thơ thẩn chỉ cần chút gió mây Làm gì đe nẹt suốt bao ngày Đã sợ không roi thì vẫn sợ Chẳng cay nhiều giọng chắc gì cay Long Nữ phận thầy đâu nhớ mỏng Dương Qua thân tử cứ thương dày Thần điêu hiệp lữ sờ ra đó Thơ thẩn chỉ cần chút gió mây HANSY |
118. NGẪM THẾ SỰ Tình đời trôi nổi giống hình mây Lên xuống bao phen lắm tháng ngày Giữ dạ hiền lành trong tựa nước Gìn lòng ngay thật thẳng như cây Ai sai họ nhận bao lầm ấy Đường đúng ta đi một lối này Ngẫm mãi té ra là ảo cả Tình đời trôi nổi giống hình mây HANSY |
119. TÌNH NHỚ Tình nhớ lẫn vào giữa gió mây Người ơi cách biệt bấy nhiêu ngày Chân trời có biết đầy mong mỏi Góc bể nào hay lắm đắng cay Một thuở trao tình luôn thắm đượm Ngàn thu gởi mộng vẫn đong dày Mình ta ngồi đếm mùa thương cũ Tình nhớ lẫn vào giữa gió mây HANSY |
120. MỆNH TRỜI Ngọa long ngẫm nghĩ thấy mà thương Mưu sách an bang lẫn chiến trường Từ thuở Vườn đào chưa tấc đất Đến khi Lưu Bị đoạt ngôi vương Kỳ Sơn tám lượt tâm nung nấu Thục quốc bao lần gội tuyết sương Thời thế thế thời thời phải thế Ngọa long ngẫm nghĩ thấy mà thương HANSY |
121. ĐÊM NGÓNG Đêm vắng canh sầu đẫm nhớ thương Hỡi người có thấu lẻ canh trường Chốn này ta vẫn chờ tin nhạn Nơi ấy em còn ngóng nợ vương Trăng úa dạo duyên tan vỡ ngói Mây sầu độ nghĩa héo hon sương Chờ hoài chẳng thấy người mơ đến Đêm vắng canh sầu đẫm nhớ thương HANSY |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 11:00 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.