Hôm nay bị Lê mắng
"Ta-zang chỉ bêu nắng Thơ văn không chịu học Mà chỉ khoẻ khóc lóc..." Kể từ khi mọc tóc Zăng đã phải lăn lóc Nay Pha Lê cho học THật là ơn mưa móc :grimace: |
Nhớ Hà Nội Tặng anh LH Hà Nội mùa này không lãng mạn Sao em chợt thèm về Thương con đường nho nhỏ Nằm sôi giữa nắng trưa Không có hoa sữa nhắc em mùa trước Không có sương mù gọi ấm một bàn tay Sao nỗi nhớ Hà Nội day dứt Giày vò em mỗi ngày... Em nhớ gì Hà Nội? Đâu phải nhớ anh đâu Mà sao mong mỏi quá Nhớ thương này bao lâu... PL 15.7.10 |
Quote:
Lê làm sao dám mắng Mà Tazang nói nặng Oan này giải sao đặng Hay đè Zăng ra cắn :snicker: Nhớ đầu Zăng trụi tóc Sao bây giờ lại mọc Hèn chi Zăng khóc lóc Đòi đi học... đi học... |
Em muốn vào góc nhỏ pha lê
Thương con chữ nằm nghiêng nhiều tâm sự Mỗi lần ghé qua là bao lần lưỡng lữ Âm thầm vào, âm thầm lại đi ra Góc nhỏ ơi xin thơm ngát hương hoa Vần thơ nhỏ đọng trong lòng hạnh phúc Dòng đời trôi, biết đâu là trong đục Hãy mỉm cười nơi chốn nhỏ pha lê |
Quote:
Góc nhỏ riêng mình buồn vui gởi gắm Có sương chiều, nắng sớm, có ban mai Có vết lá vàng và bóng thu phai Có nụ cười nằm nghiêng bên nước mắt Góc nhỏ riêng mình, vần thơ góp nhặt Con chữ nhu hiền thương nét mực lao đao Mặc khách qua đường dừng lại bước thanh tao Lòng cảm kích gởi đôi dòng cảm tạ... |
Không đề Có khi nào anh hờn trách em không Bao lần hẹn vẫn chưa lần tròn hẹn Lửa nồng nàn...rơm hững hờ không bén Lá vô tình về phía ngược bay thôi Bến xót lòng dõi bóng độc mộc trôi Tay muốn nhặt rong rêu trên lối vướng Sóng dập dồn bên mạn thuyền ương bướng Bến nhọc nhằn theo dấu cát vươn theo Em cứ chọn cho mình lối cheo leo Rồi giấu lệ vào tay cười héo hắt Anh vẫn vì em... gởi theo ánh mắt Bóng cây hiền che chở cánh chim ngây Ước gì nhỉ, có chút nợ xưa vay Thì chỉ thắm đâu mỏi mòn chờ kết Có những điều, chỉ trời xanh mới biết Những con đường không có lối giao nhau...? Anh ngó em, còn em ngó đâu đâu Tội tình anh bao mùa qua lận đận Giữa vô vọng vẫn âm thầm kiên nhẫn Có khi nào anh hờn trách em không? PL 16.7.10 |
Quote:
Anh tự hỏi mình: Em có giận lắm không? Hứa thật nhiều nhưng rồi đành lỗi hẹn Câu thơ buồn như lưỡi dao ngọt bén Anh chỉ còn gặm nhấm nỗi đau thôi Đời phiêu bồng vô định cánh bèo trôi Vẫn khắc khoải chữ tình ta lỡ vướng Một thuở ngu khờ kiêu căng hư bướng Đành trải lòng cho kỷ niệm vờn theo Nhớ ngày xưa bao suối vượt thác leo Ngọn đèn nhỏ trong phòng ai hiu hắt Khát cháy lòng những được kề môi mắt Chẳng dám đến gần bởi trinh trắng thơ ngây Rồi cuốn mình theo cuộc sống nợ vay Mối tình đầu chưa viết thêm hồi kết Khi xa rồi vẫn ngu khờ chẳng biết Giữa cuộc trần ta đã đánh mất nhau Bổng chiều nay thư gởi đến từ đâu Lệ nhòe mi, đôi tay già lận đận Vẫn có một người chung tình kiên nhẫn Anh tự hỏi mình: Em có giận lắm không ? |
|
Quote:
PL cảm ơn anh LH nhiều... Chúc anh LH nhiều niềm vui và hạnh phúc trong cuộc sống! |
Quote:
|
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 02:12 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.