.............
Quote:
|
Cảm ơn chị TP thăm nhà mới và treo bài thơ lãng đãng dễ thương. Chúc chị luôn vui!
Mỗi ngày em chọn một niềm vui Mỗi ngày em chọn một niềm vui Trong nụ cười của những người vừa gặp Gom nắng vàng để hừng trong tim thắp Ủ lòng mình cho hết những mùa đông Những chiếc thuyền vẫn xuôi mái theo sông Mỗi ngày mới mơ một miền đất mới Dẫu sau lưng bờ quen xa vời vợi Và thác ghềnh đâu đó rập rình xô Niềm vui đọng trong cơn gió vu vơ Trong cỏ dại vừa lên mầm xanh nõn Trong tiếng mưa chiều rơi đầu ngõ Và góc yên bình ta với ta riêng Mỗi ngày đang ngắn lại trần duyên Buồn chi nữa, thời gian còn ít lắm! PL 5.11.09 |
Quote:
Cầm tay bắt mạch kê toa bữa giờ Hôm nay bệnh hết bất ngờ Bụi loay hoay khám rồi sờ... lo lo Bụi nhìn hai mắt tròn vo "Hay là cô giáo gạt trò thay tim..." Ừ thôi Bụi cứ khám thêm Rồi cho Lê bước ra thềm ngắm mây :o:nguong::D Bệnh nhân đi chơi được chưa bác sĩ? |
.............
Quote:
|
Ôi trời nàng đã trở về Thì ra vẫn nhớ lời thề hôm xưa :youarethewoman: Trang thơ cũ bây giờ đóng lại Chuyện ngày xưa buồn mãi làm gì Sau thời vắt óc nghĩ suy Làm trang thơ mới gạt đi nỗi sầu... Hoan hô PL! 1 sự thông thì vạn sự thông! Chúc vui vẻ nhé! :tungtang::tungtang: Mỗi ngày 1 niềm vui, Ừ nhỉ! Để cái tên ý tứ gì đây? Nhưng...vậy cũng hay! Vui thì bằng hữu dễ lây Cả nhà cười nói suốt ngày...thích ghê!! Nào, uống cho Pha Lê! TNĐ :uong::uong: |
Quote:
Nhỏ chẩn đoán kiểu này giống bệnh mãn tính quá nhỏ ơi... Kề tai nhỏ nói thật thà Coi chừng nhỏ đoán trật là nghỉ chơi... Chúc Nhỏ ngày mới an lành nha. |
Quote:
"Nào, uống cho Phale" Để đón niềm vui về Lật thêm tờ lịch mới Là quên dần buồn kia :D:nguong::nguong: |
Sáng nay trời lạnh hơn mọi bữa, hay tại mình đi sớm hơn mọi bữa...mà nghe gió riết lên da thịt sắt se... Tháng 11 rồi... cũng có nghĩa là gần hết năm...thời gian trôi nhanh thật! Mới đó...lại sắp Tết...
Chuyến xe thời gian, chở mình đi mãi Con đường dài loang loáng chạy qua gương Từng trang lịch khẽ khàng mỗi ngày lật Kiếp trần gian một chốc nữa...vô thường |
Giò lan treo trước cửa phòng sáng nay hé một cái chồi nho nhỏ... Giò lan gầy guộc trơ trụi tưởng đang lịm chết, hóa ra là vì ấp ủ một mầm hoa mà gầy guộc, trụi trơ...
Không đề Chồi mơn mởn mọc ra từ gầy guộc Tưởng như nghe tiếng nứt của thịt da Cây không nói, chắc gì không đau nhỉ? Chợt hiểu nhọc nhằn nuôi hạnh phúc thăng hoa... Chồi xanh ấy, từng giây từng giây lớn Cây sẽ còn gầy guộc mãi từng khi Chắt máu đỏ nuôi nấng một hài nhi Cây lặng lẽ nhường cho hoa sự sống.. Tưởng chừng như một bài ca bi tráng Vọng âm thầm trong hun hút thinh không Những cành tàn, trong dáng vẻ ung dung Không than khóc, không cần ai thương cảm.. Và chồi xanh lớn dần lên, thanh thản! PL 6.11.09 |
Ai dẫn đông về?
Ai dẫn đông về đi khắp phố Sáng nay chạm mặt, lạnh lùng chen Đông không hẹn trước, ta còn biết Để mặc thêm vào chiếc áo len Đông rải màu lên những lá bàng Vẻo vàng úa đỏ mỗi ngày sang Cành kia lá ấy mai tàn rụng Có tựa vai đêm đổ lệ hàng? Đông nhẩn nha về mang giá buốt Gõ từng cô gác, lộng chiếu chăn Đông về..ai dẫn mà vô ý Giẫm cả lên trên gối kẻ nằm... PL 6.11.09 |
..........
Quote:
|
Quote:
Hơ..bảo mình là tự kỷ ám thị...:o:nguong: Mà mình xém xỉu khi đọc bài thơ dài nhất từ trước đến giờ của Yeu100C... Không khéo Sài Gòn lụt mất! Hỏi làm chi ta? Bạn tròn xoe mắt nhìn ta lạ "Vừa thay áo mới phải hay không?" Nếu gần chắc ký cho vài cái Tội dám trêu mình nghĩ tứ tung Cớ gì phải khoác vào áo mới Mai mốt nỗi buồn có cớ sang Mưa đổ một lần hong chưa ráo Còn nghe rưng lạnh buổi thu tàn Mỗi ngày thôi chọn một niềm vui Để thắp trong lòng ngọn nến soi Đừng hỏi làm chi...xa xót ấy Lại theo lối cũ đến van đòi... PL 6.11.09 p/s: Cảm ơn đã ghé thăm nhà mới PL nha Yeu100C. |
..............
Quote:
|
Quote:
Hôm nay mẹ hỏi con bao nhiêu tuổi Con trả lời con sắp đến đôi mươi Mẹ cười nói cặp kè được rồi đấy Khéo chọn vào dâu mẹ phải xinh tươi Con nghiêm mặt rằng chờ thêm con lớn Còn năm năm mới tốt nghiệp đốc tờ Thêm vài khoá lấy thêm bằng cao học Hai tay dâng , thương mẹ suốt một đời Nghe con nói, cám ơn con yêu quý Bằng cấp không quan trọng đâu con Mẹ vui vì thấy con thành người tốt Chỉ bấy nhiều thôi, mẹ hạnh phúc rồi ON |
Quote:
Mỗi khi không có việc gì làm PL hay xếp hạc, xếp sao...Cũng được kha khá rùi...:D Nhưng hạc này không bay được, sao này không lấp lánh... làm sao thả theo gió về trời hơ anh? Nên để chưng trên kệ và ngắm thôi... Truyền thuyết kể đủ ngàn hạc giấy Ước mơ kia sẽ thấy, sẽ gần Đôi bàn tay nhỏ ân cần Ước mơ xếp gởi trong từng cánh mong Ngàn cánh hạc... trong lòng tự nhủ Ba năm trường vừa đủ hôm qua Lật trang nhật ký chưa xa Ước mơ ngày cũ hiện ra...ngọt ngào... Cảm ơn anh đã thăm nhà treo thơ nhé! |
Quote:
Con là đóa hoa hồng Nở từ cây hạnh phúc Trái tim là nến rực Ủ ấm cả gia đình... |
................
QUOTE=hương rừng;57326]mỗi ngày ta xin chọn một niềm vui và nhân đôi lời yêu thương ấm áp giữa đời thường bao phong ba bão táp vẫn chào nhau bằng ánh mắt thân quen mỗi ngày ta xin chọn một niềm vui thắp sáng lên ngọn nến tràn hi vọng mang tình yêu đến bến bờ gió lọng trải vòng tay cho nhịp đập trào dâng mỗi ngày ta xin chọn một niềm vui và xin chọn những tình yêu còn lại ta xin gởi những vần thơ mềm mại để cuộc đời như nắng ấm ngày xuân[/QUOTE] |
Sáng nay trò chuyện với 1 người bạn, bạn ấy bảo mình "chắc uống thuốc quá liều" nên dạo này bỗng dưng trông lạ..Hic...
Bỗng dưng lạ Toa thuốc Bụi kê, uống quá liều Bỗng dưng thành khác, chết rồi, tiêu! Còn đâu mình nữa, lạc đâu mất Vội vã soi gương, thiệt, khác nhiều... Gương cũng nhìn mình ngơ ngác mắt Toan chừng ngoảnh mặt ngỡ không quen Ngó thơ, thơ ngó như người lạ Nghi hoặc nhìn ta dưới ánh đèn Bỗng dưng lạ lẫm, băn khoăn quá Ta của ngày xưa lạc chốn nào Trở lại hay là không trở lại Sao mà khó nghĩ quá, ui chao... Muốn gặp ta xưa hỏi mấy lời Không tìm ra nữa lối sang nơi Đành thôi chịu thế, đành thôi vậy Quen lạ dù cho cũng một đời.. PL 7.11.09 |
Quote:
Ngôi nhà vắng vẻ, nhờ em mang hương rừng sang mà trở nên thơm mát. Chúc HR luôn vui nhé! Hương rừng Có phải là hương lá Thoang thoảng mùi sương đêm Có phải là hương cỏ Ngát xanh bên vệ đường Hay là hương của nắng Sót lại trên tàng cây Hay là hương của gió Nơi nào lạc về đây Hay hương từng cụm nấm? Trên đất mùn sinh sôi Hương của muôn hoa nở Tỏa ngan ngát đất trời? Hương rừng loang lạ lẫm Ngỡ lạc chốn bồng lai Tôi cuốn rèm lên đợi Hương rừng mỗi sớm mai... PL 7.11.09 |
Mỗi ngày đi làm về, việc thường làm đầu tiên là cõng con trai nhỏ lên mấy tầng lầu, trong khi con gái xách cặp cho Mẹ, nối đuôi theo sau... Được cõng, con trai thích lắm, cười toe toét, còn mình thì vừa cõng vừa cân nặng nhẹ...hôm nào nghe nhẹ, lại chất vấn con, "Hôm nay con ăn mấy chén cơm?" "Uống mấy ly sữa?", rồi bắt con trai leo lên cân....
Cõng con Mẹ làm chiếc cân nhỉ? Cõng con cân mỗi ngày Mấy bậc lầu lấp xấp Trong tiếng con thơ ngây Chiếc cân này lạ lắm Theo nặng nhẹ buồn vui Dù cân oằn lưng cõng Mong con nặng không thôi Hẳn là con không biết Bước chân mẹ chậm mau Mỗi ngày chậm một ít Vẫn cõng con lên lầu Rồi mai cân rệu rã Rồi mai con nặng nhiều Chắc là cân buồn lắm Không cõng được con yêu... PL 7.11.09 |
Quote:
Nếu mà cô sẽ nghỉ chơi Không cần bác sĩ ,cô ơi ,Bụi buồn :( Phòng mạch vắng tiếng cười luôn .. Vắng huynh Tường Thụy ,vắng Chuồn Cá anh .. Lấy đâu tim ..em nấu canh Lấy đâu thuốc bổ ..chữa lành cho cô ...:o Quote:
Cô thì lạ mới lạ xưa ..mất rồi Bệnh này cũng lạ cô ơi Liều đúng ...do thuốc lạ hơi ..bệnh này ..:D Sao cô hông trách nắng mưa Mà cô lại chỉ đổ thừa ..thuốc em Lỡ mai phòng mạch cài then Lỡ em thất ngiệp ...bắt đền cô nuôi :botay: 1 ngày mới nhiều niềm vui cô hen ;) |
Quote:
Nghe người nhận xét giật mình làm chi Pha Lê chớ có nghĩ suy Điều quan trọng nhất...chính vì mình vui Dù là chỉ một mà thôi Mỗi ngày thêm chút...cả đời cũng hay NX :nguong::nguong: |
Quote:
Hay Bụi muốn bịnh kia lâu hết Để phòng mạch luôn có người sang Nên vờ kê khác thuốc thang Tới lui phòng khám mấy hàng bệnh nhân:D:o |
Quote:
Về giữa lưng đồi mê mải học Cùng mây, cùng gió, vẩn vơ trôi Mực là mưa trút, ghi lên cỏ Cần mẫn từng chương vẽ cuộc đời |
Lãng đãng đầu đông
Là những niềm vui xưa lục lọi Về trong góc khuất của thời gian Nụ cười tan giữa đêm sương lạnh Trăng nửa bóng treo chớm rụng tàn Là hiu hắt gọi niềm xưa cũ Lạnh áo tình quân trên giá treo Bấc lụn, tro tàn vương dấu lệ Mộng xưa nghiêng xuống đổ lưng đèo Thì gói lại thôi nhiều nuối tiếc Thả thuyền theo gió lững lờ trôi Chiêm bao đã trả hồn phiêu lãng Ta vẽ lại ta một nụ cười... PL 9.11.09 |
Đi họp phụ huynh cho con, đọc bảng điểm mà thương con quá.
Để có điểm trung bình 2 tháng 9.7, 9.8 là bao đêm con học bài đến muộn. Có những hôm thiếp đi, tỉnh dậy vẫn thấy con cặm cụi bên ánh đèn... Cặp con nặng mẹ có thể xách giùm, chân con mỏi mẹ có thể cõng con đi, nhưng kiến thức thì mẹ không thể trang bị giùm cho con...Nên, việc học dù vất vả thế nào cũng không ngừng cố gắng con gái nhé! Đèn khuya Một ánh đèn khuya soi bóng trẻ Bên bờ kiến thức vẫn còn xa Sông đời rình rập bao ghềnh thác Dẫu dõi theo con chẳng gọi là Mẹ dẫn con sang với cuộc đời Chỉ là đưa đến thế rồi thôi Sống thay, dẫu muốn không làm được Con phải tự mình vượt biển khơi Đèn khuya một bóng hôm nay rọi Để sáng mai này một lối đi Tay mẹ bây chừ con nắm níu Để mai mạnh mẽ cánh thiên di... PL 9.11.09 |
.................
Quote:
|
Quote:
Đọc bài thơ của nhỏ, nghe lòng chùng xuống... Tìm vui Ừ nhỉ niềm vui lục gió tìm Chiếc thuyền độc mộc chở lòng riêng Đêm dài... sao lặn... đêm dài lắm Tựa bóng thời gian vẽ nỗi niềm Từng cơn gió lạnh ru sầu bóng Sợi lệ đan hoài trên áo mơ Gối mộng còn vương hương phút cũ Chuyến xe ký ức rẻo mây chờ Rừng thu trút lá sang mùa lạ Vạt cỏ xanh màu dấu gót xưa Chú dế kê đầu lên đất ngủ Còn ai quanh quẩn nhặt vui thừa PL 11.10.09 |
Một hôm Một hôm vốc một vốc thơ Rải vào trong gió bỗng mờ sương giăng Lệ từ thơ rớt xuống chăng Hay lạnh muôn kiếp theo trăm năm về? PL 11.10.09 |
..............
Quote:
|
Không tên Ta Ta từ tiền kiếp đến chơi Ai cười sao giống một người từng quen Người Người mang một kiếp đa tình Nửa khuya đợi ngắm cánh Quỳnh ...rồi thôi! Buồn Buồn treo ngọn bút treo hoài Một hôm cất tiếng thở dài thành thơ Đợi Vàng thu đợi hết lá rơi Lá đau từng phút giây rời thu đi... |
Quote:
Viết trong cơn say hử TS? Vụng bút đành thôi dang dở ấy Màu sơn nhạt nhẽo gió mưa trôi Biển còn âm ỉ ngàn cơn sóng Lặng lẽ dã tràng xe cát thôi |
http://i.imagehost.org/0959/Rungthu.jpg Gọi lá vàng cho thu Gọi em từ xa thẳm Nghe bên đời hoang vu Một mình ta lẳng lặng Trả mây về với gió Trả gió về nơi nao Ai trả ta ngày tháng Giật mình ừ! chiêm bao NHẬT NGUYỆT. Gọi nhau từ tiền kiếp Chờ vọng âm không thôi Gọi từng mùa lá đổ Mùa đến đi xa vời Trả sầu cho mưa lạ Trả đợi cho trăm năm Thời gian không trở lại Ừ thôi, đành chiêm bao PL |
http://i.imagehost.org/0787/muathu.jpg Ướt thu Thu Hà Nội, mênh mang hoa sữa ủ Lặng lẽ se lòng, buổi ghé lại đơn côi Người xa vắng, ghế trống bóng thu ngồi Thầm san sẻ nỗi niềm tôi-lữ khách Thu dẫn tôi đi, Hà Nội đêm lặng vắng Những phố mơ đã thưa kẻ hẹn hò Tôi với bóng mình, so dấu guốc co ro Kỷ niệm cũ gặp nhau không chào nữa Đêm nẻo lạ, bước chân sầu lần lựa Giẫm dấu hài của một thuở nghe đau Lệ biệt ly trời mang rắc áo nhau Dây uớt cả một trời thu Hà Nội... PL. 30.10.09 |
Bao giờ vơi hết những tàn phai? Bao giờ vơi hết những tàn phai? Câu hỏi ấy hơn một lần em hỏi Trái tim non khẽ cúi đầu không nói Những mầm xanh mỏi đợi nắng xuân kề Đã nhạt phai, ngày cũ vẫn thường về Trong nắng muộn, trong mưa chiều rả rích Trong bóng đổ những đêm dài tĩnh mịch Trong vần thơ nét mực đẫm hoen châu Đến bao giờ vết thương ấy thôi đau? Và tàn phai chìm vào trong ký ức? PL 2.11.09 |
Quote:
Thử đem mình xẻ nửa Hai phần giống nhau không? Tỉ mỉ ngồi đo đạc Chẳng khác gì, thế nhưng...:D:o |
Quote:
Ướt thơ Thu Hà Nội con đường quen bỗng lạ Tôi một mình đi dọc phố thường qua Người đã vắng còn đây bóng lá Lay nhẹ nhàng san sẻ giấc mơ xa Thu Hà Nội sương mù giăng trắng xóa Lạnh vai gầy lời hò hẹn giá băng Dấu guốc gõ nhịp đời cô đơn quá Tôi còn tôi kỷ niệm níu đầy tay Thu gần qua hương thu còn lần lữa Cánh hoa rơi hương lan ấp dáng chiều Không biệt ly mây trời lạc khung cửa Chẳng hẹn về niềm nhớ ướt thơ rơi 11/11/2009 Thu Phong |
Thơ làm theo đơn đặt hàng của "anh". PL mong là "anh" không buồn khi đọc và chúc "anh" dù thế nào cũng hãy luôn vui với mỗi ngày mới đến nhé!:D:nguong: Em có là một ngày mới của anh? Em có là một ngày mới của anh? Tờ lịch nhỏ, chần chừ chưa dám lật Ngày mới nọ lỡ thành ngày buồn nhất Bến thời gian có một kẻ không nhà Em gần gũi hay là em cách xa Mai ngày mới buồn hay vui, khó nghĩ Nhắm mắt lại ước một điều, và chỉ... Một lần thôi môi má ấy kề nhau Em có lẽ không vương vấn gì đâu Anh khắc khoải-nỗi niềm câm giấu mộng Đường vui hẹp mà lối buồn quá rộng Sợ đưa nhau lạc vào nẻo gai chờ Sợi duyên ấy, nguyệt gieo xuống hững hờ Em-ngày mới, có chờ anh phía đó? Hai góc đời có hai người vò võ Muốn tìm nhau sợ chạm phải chia ly Bên cửa sổ từng ngày bóng câu đi Cung đàn ái, mơ một lần so phím Em hẳn là không biết mơ đang lịm Giữa đợi chờ trong khao khát mong manh Em có là một ngày mới của anh? PL 12.10.09 |
Quote:
"Chẳng hẹn về, niềm nhớ ướt thơ rơi"... câu thơ như một giọt nước mắt... Cảm ơn chị họa thơ cùng em nhé! Ướt nhau Thơ đổ lệ xuống lòng trang giấy trắng Mực loang ra, nhòe cả mắt ai rồi Thêm trời chiều ngân ngấn khóe mưa rơi Xiêm áo chợt lạnh giữa mùa đang mới Thu đã khuất, bên thềm màu đông tới Còn chút hương ngày cũ giữa mong manh Cây vẫn còn chờ đợi những mầm xanh Đông đã lạnh, vô tình không nói trước Những con đường bốn bề vây gió ngược Sỏi co mình, và cây lá quay lưng Ai một mình đặt bước giữa rưng rưng Thơ đổ lệ ướt nhau mùa đông lạ... PL 12.11.09 |
Sao trăng không ngủ? Ừ, sao trăng không ngủ? Sáng mãi góc trời xa Đêm tàn rồi trăng ạ Xiêm áo lạnh sương nhòa Hay không người dỗ giấc Nên ngủ dỗi đi chơi Hay nhớ ai thao thức Đèn chong mãi lưng trời? Hay là trăng chung thủy Nỗi nhớ thắp từng đêm Người muôn trùng lẩn khuất Vẫn miệt mài gọi tên Thôi ngủ đi trăng nhé Trời sắp sáng mất rồi Gối đầu lên mây nọ Khép mi huyền đi thôi PL 12.11.09 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 06:00 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.