Nguyệt Viên

Nguyệt Viên (http://nguyetvien.net/index.php)
-   Thơ Trữ Tình (http://nguyetvien.net/forumdisplay.php?f=17)
-   -   Góc nhỏ Phale (http://nguyetvien.net/showthread.php?t=17)

MoonRiver 24-11-10 11:52 AM

Quote:

Nguyên văn bởi phale (Gửi 25485)
Kiểu này ấy muốn trèo cao
Cải nguyên cả ruộng chắc đào trăm năm
Về đem mùng gối chiếu chăn
Qua đây luôn hỉ, rồi ăn cả đời....

Thế thôi, khỏi dzái...ông trời
Khi không lại được lời mời trăm năm
Cau buồng phải có cả mâm?
Hay là mỗi việc cầm chăn sang nhà?

phale 24-11-10 12:05 PM

Quote:

Nguyên văn bởi MoonRiver (Gửi 25488)
Thế thôi, khỏi dzái...ông trời
Khi không lại được lời mời trăm năm
Cau buồng phải có cả mâm?
Hay là mỗi việc cầm chăn sang nhà?

Giật mình ấy hỏi nhớ ra
Nếu sang ăn cải thì qua... khỏi trầu
Còn như... thì cau gánh, rượu bầu
Thêm bà mai... để trước sau so lường...

phale 24-11-10 02:25 PM

Hồi ức

Bữa tiệc đời quá khứ thật xa hoa
Chỉ một lần... rồi không lần nào nữa
Cội rễ tâm tư mỏi mòn ứa nhựa
Vết thương còn nhói buốt mỗi vàng thu

Tay bới gì trong ký ức im ru
Mà trĩu thế cành quả sầu chen chúc
Ngơ ngác hỏi mình có thật không, hạnh phúc?
Trái ngọt nào sau quặn thắt gian truân?

Mũi tên ái tình đâm rỉ máu trên lưng
Nhuộm đỏ hực ngón gầy vô ý quyệt
Chẳng thước đo nào so được lòng hơn - thiệt
Để biết bắt đền đủ - thiếu nợ duyên vay

Anh có giật mình khi hồi ức qua tay
Người con gái rất hiền ngồi nhặt nhạnh
Khóe mi nhòe giữa cuộc tình ráo hoảnh
Đan đời mình sợi chỉ nhớ im câm...

Hồi ức buồn tuôn chảy tự nguồn tâm...
Như dòng suối chở đoạn trường mưa nắng
Những phù du cứ ngược xuối thầm lặng
Chở một người trăn trở vực nhớ quên...

PL 24.11.10

phale 24-11-10 03:36 PM

Trách

Nỗi buồn xù gai nhọn
Chi chít vết thịt da
Mười ngón tay bụm lại
Máu hồng vẫn ứa ra

Sao anh không lau lệ
Em úp mặt vào đâu?
Em tin lời anh hứa
Khóc một mình chợt đau...

Bò ra ngoài vỏ ốc
Yếu ớt xác thân mềm
Anh nửa đường dừng lại
Bỏ em cùng lênh đênh

Đừng vớt rong lên cạn
Anh đâu là dòng sông
Không bờ vai trốn nắng
Em khô mòn long đong...

PL 24.11.10

MoonRiver 24-11-10 03:50 PM

Ấy lại buồn rồi...............:simper:

Giác Ngộ 24-11-10 03:53 PM

Có bao chiều thơ dại
Ai mở quá khứ ra
Lục tìm bao ký ức
Chỉ thấy nỗi xót xa

Cuộc sống cùng phong ba
Chỉ mình ta đơn bước
Thời gian sao xóa được
Vết trầy xước ngày qua?

Góp cùng PL chút đồng cảm!

phale 24-11-10 04:09 PM

Lặng

Chợt nhận ra quanh mình thật trống vắng
Khi một ngày hẫng hụt giữa thói quen
Trời thảy gió cho ngày thêm lạnh lẽo
Ta níu lấy thơ ngồi khóc thật hiền...

Có những điều khi không còn mới biết
Là một phần của máu thịt xương da
Rời khỏi ngón co bàn tay chới với
Chợt nghe ra cô lẻ đến không ngờ

Em sợ hãi những hững hờ xa lạ
Ngỡ như mình vừa rớt lại sau lưng
Tim nhút nhát nên lòng mau hờn tủi
Nhiều khi buồn vô cớ... bỗng dưng...

Mà cuộc đời nhiều khi đâu biết trước
Những mất còn khi chạm phải mới hay
Sợ đau đớn nên thầm xây khoảnh cách
Dưới chân mình nghi ngại chực đâu đây...

PL 24.11.10

Mây Phiêu Lãng 25-11-10 11:39 AM

Quote:

Nguyên văn bởi phale (Gửi 25502)
Lặng

Chợt nhận ra quanh mình thật trống vắng
Khi một ngày hẫng hụt giữa thói quen
Trời thảy gió cho ngày thêm lạnh lẽo
Ta níu lấy thơ ngồi khóc thật hiền...

Có những điều khi không còn mới biết
Là một phần của máu thịt xương da
Rời khỏi ngón co bàn tay chới với
Chợt nghe ra cô lẻ đến không ngờ

Em sợ hãi những hững hờ xa lạ
Ngỡ như mình vừa rớt lại sau lưng
Tim nhút nhát nên lòng mau hờn tủi
Nhiều khi buồn vô cớ... bỗng dưng...

Mà cuộc đời nhiều khi đâu biết trước
Những mất còn khi chạm phải mới hay
Sợ đau đớn nên thầm xây khoảnh cách
Dưới chân mình nghi ngại chực đâu đây...

PL 24.11.10

Em lo sợ những gì chưa biết tới
Bởi niềm đau còn dằn vặt trong tim
Nửa vùng vằng, nửa lại muốn lặng im
Quá khứ ơi muốn tìm quên cũng khó…

phale 25-11-10 02:54 PM

Quote:

Nguyên văn bởi MoonRiver (Gửi 25499)
Ấy lại buồn rồi...............:simper:

Tớ buồn mãn tính, kinh niên ấy ơi...

Quote:

Nguyên văn bởi 独一无二 (Gửi 25501)
Có bao chiều thơ dại
Ai mở quá khứ ra
Lục tìm bao ký ức
Chỉ thấy nỗi xót xa

Cuộc sống cùng phong ba
Chỉ mình ta đơn bước
Thời gian sao xóa được
Vết trầy xước ngày qua?

Góp cùng PL chút đồng cảm!

Cảm ơn 1102...

Vết xước trầy đã cũ
Mà niềm đau chưa thôi
Mỗi khi trời trở gió
Lại nhói lên từng hồi...


Quote:

Nguyên văn bởi Mây Phiêu Lãng (Gửi 25620)
Em lo sợ những gì chưa biết tới
Bởi niềm đau còn dằn vặt trong tim
Nửa vùng vằng, nửa lại muốn lặng im
Quá khứ ơi muốn tìm quên cũng khó…

Cái buồn đỏng đảnh ghê huynh
Nhốt vào ngăn tủ cứ rình chui ra
Mỗi khi gió nổi mưa sa
Là rên rỉ suốt như là lên cơn...
:nguong:

phale 27-11-10 12:19 PM

Anh và em

Anh gọi cho em giọng nhớ nhung
Lửa không ai thắp cứ cháy lòng
Ước đừng xa vậy tay đan ngón
Sưởi ấm đất trời đang tiết đông

Nỗi nhớ từ anh như biết đi
Đến ôm lấy ngực, suốt đêm ghì
Sáng ra nghe tủi... đường thiên lý
Hai nẻo phương trời ngỡ biệt ly..

Thứ bảy mình em một góc này
Nhìn trời lá rớt, lạnh mưa bay
Chắc là anh cũng ... buồn anh nhỉ?
Có chiếc cầu nào bắc tới đây?

PL 27.11.10


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 05:43 AM


© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.