Biển nhớ - Thơ Tuấn Phong
Tình thơ - trăng - biển
Anh nắm tay em dạo dưới trăng Như ngày xưa ấy vẫn dung dăng Nhún nha, nhún nhẩy hồn nhiên thế Đắm đuối bên nhau ngắm chị Hằng Trời đêm lồng lộng gió trùng khơi Nâng nhẹ đôi chân bước thảnh thơi Sóng nước đùa reo, tung bọt trắng Biển tình dâng đón ...mặn mềm môi Vằng vặc trăng soi bãi cát dài Tiếng em thỏ thẻ ấm bên tai Ngàn sao nhấp nháy nhìn ghen tức Khi thấy chúng mình vai sát vai Biển cũng thèm yêu đến khát khao Ngày đêm dồn dập nghĩa tình trao Ầm ào sóng vỗ , hôn bờ cát Dẫu bạc đầu yêu ... vẫn dạt dào! 23 - 6 – 2010 |
Biển nhớ - Thơ Tuấn Phong
TRÒNG TRÀNH
Anh chẳng bao giờ thử thách trái tim em Bởi anh biết trái tim em là biển Tình em rộng mênh mông không bờ bến Để hồn anh mơ đậu bến thơ duyên Dù "Em là ai ? Cô gái hay nàng tiên?" Dù em là một cánh buồm rất nhỏ Dù em là bông hoa hồng bên cửa sổ... Anh vẫn chờ, vẫn đợi ...nhớ - thương - yêu! Nếu em hoài nghi, trăn trở sớm chiều Thức trọn với sao khuya, kiếm tìm mãi mãi Chờ trăng xa, khêu ngọn đèn sáng lại Vớt câu thơ anh, gõ cửa trái tim mình Em ơi em! Sao em lại lặng thinh ? Mắt ướt cay cay, lệ tràn đôi má ? Nếu trái tim em ... một ngày kia ... hóa đá Rồi tan ra thành nước chảy theo dòng? Sao em lại về với biển mênh mông Vời vợi muôn trùng, dạt dào sóng vỗ ? Để thơ anh viết tặng em lỡ dở Cứ tròng trành ... thương nhớ mãi ... Vì em ! 20 - 3 - 2010 Tuấn Phong |
Biển nhớ - Thơ Tuấn Phong
Rung động
Con tim đang lặng lẽ bình yên Bỗng thổn thức ngày đêm mơ mộng Bỗng nhớ nhung cồn cào rung động Bỗng trào dâng dòng máu cuộn trong tim Kể từ khi gặp ánh mắt của em Và nhận được bài thơ tình em tặng ! Tuấn Phong |
Bồng bềnh trước biển
Em bồng bềnh trên sóng biển chiều nay Mái tóc nhẹ buông _ che vầng nhật nguyệt Dáng cao gầy nghiêng nghiêng màu trăng khuyết Anh thẩn thờ ôm cả biển vào tim Em có hay rằng, có kẻ lim dim Lặng đứng nhìn em xoãy người trong gió Bờ vai thon trói tình anh bỏ giỏ Thôi thúc dâng trào nỗi nhớ không tên Anh lạy trời khi vai áo hớ hênh Đừng để hồn anh lạc vào cõi mộng Biển đêm vỗ về tay em lạnh cóng Trái tim này bỗng tan rã thành mây Em bềnh bồng trước biển em có hay Một kẻ si em dù chưa chạm mặt Một kẻ khờ đã no tròn đôi mắt Chỉ vì em đứng trước biển bềnh bồng |
Biển nhớ - Thơ Tuấn Phong
Quote:
@ CÔ BÉ MƯA: Cảm ơn CÔ BÉ MƯA đã gửi tặng TP bài thơ BỒNG BỀNH TRƯỚC BIỂN TP cũng có bài BỒNG BỀNH đây nè: BỒNG BỀNH Anh đúng hẹn , chiều nay Vui cùng em - sóng biển Em từ xa ập đến Ve vuốt gợi tình anh Em - Những ngọn sóng xanh Mừng anh, tung bọt trắng Anh dang tay chờ đón Trong nắng chiều nhẹ buông ... Anh thèm khát được ôm Ghì hôn từng mỏm sóng Em và anh sung sướng Dập dềnh trên biển xanh Có em và có anh Sóng tình dâng ào ạt Thỏa lòng ta khao khát Bồng bềnh ... anh và em ! Bồng bềnh ... anh và em ! Tuấn Phong |
Quote:
|
Biển đợi
Biển đợi em về Nối lại vầng trăng Giữa những thanh âm Thời gian nhàn nhạt Sóng cuộn tròn mình Trong màu tan tát Lạnh lẽo vô hồn Khắc khoải không yên Biển của màn đêm Biển vẫn đợi em Vẫn đợi em về Trong vòng tay ấm Về lại đi em Biển chiều lấm tấm Những hạt sương khuya Đọng lại trên đồi Về đi em biển vẫn mãi đợi em |
Biển nhớ - Thơ Tuấn Phong
Quote:
BIỂN VÀO ĐÊM Biển vào đêm Triều lên Ì ... oạp ... sóng Dồn dập hôn bờ Vỡ òa ... Bọt trắng Gọi gió về Thổn thức ... Lao xao ...! Biển vào đêm Mềm môi mặn ... Cồn cào Em đắm đuối Trong vòng tay ... Anh khát! Biển vào đêm Ru hồn ... Bát ngát! Bồng bềnh Mái tóc lồng nhau Ngắm trăng sao Đầu chụm ... Nghiêng đầu Tình hư ảo Biển vào đêm Say mộng! Tuấn Phong |
Biển nhớ - Thơ Tuấn Phong
Vẫn còn đây
Anh lắng nghe em gọi lúc chiều buông Lúc hoàng hôn gợi buồn da diết nhất Nỗi nhớ nhung nén dồn lên đôi mắt Lòng bâng khuâng, đêm xuống bỗng dâng đầy Chút tình anh ngày ấy vẫn còn đây Trái tim nhỏ nồng say tràn kỷ niệm Ký ức xưa hiện về thêm xao xuyến Phút giây nào hơi ấm đọng bàn tay Góc phố khuya xào xạc gió heo may Con đường vắng mưa bay dồn nhịp bước Bao năm rồi... chiều buồn, đêm thao thức Nao nao lòng nhớ lúc nói lời yêu ... Chân trời xa gọi nỗi nhớ bay theo Thời gian trôi ... muốn chôn vùi dĩ vãng Em ơi em! Làm sao mình quên lãng Khi hương tình thuở ấy đã thăng hoa ! 2 - 7 – 2010 |
Biển nhớ - Thơ Tuấn Phong
YÊU LÀ THẾ !
Anh biết lắm, "trái tim em là biển" Tình mênh mông dâng sóng vỗ bờ anh Ào ạt ngày đêm đùa rỡn dưới trời xanh Tung bọt trắng hòa tan vào nỗi nhớ Em ước mơ làm con tàu nho nhỏ Căng buồm lên vượt sóng gió đại dương Có phải chăng muốn cặp bến yêu đương Nên chẳng ngại bao hiểm nguy - Em hỡi! Anh sẽ giang tay đợi ngày em tới Niềm tin yêu trao gửi trái tim em Con đường duyên ngào ngạt hương đêm Đưa ta đến vườn yêu say cõi mộng Hồn thơ bay theo gió mây, trời lộng Mơ trăng - sao, biển rộng mịt mờ sương Anh cùng em chung dệt mối tơ vương Dắt tay nhau tìm bến bờ hạnh phúc Vun mầm yêu tươi xanh không ngã gục Nhựa nuôi cây, dòng nước chảy theo nguồn Lời yêu trao đâu phải chỉ hứa xuông Em ơi em ! Muôn đời ... yêu là thế ! Tuấn Phong |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 03:04 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.