NHẬN XÉT NHỮNG BÀI VÀO CHUNG KẾT CỦA VMT
MĐ-13 ĐÔNG Đã thoáng đông về nghịch áo bay Pha màu nắng nhạt vẽ sương dày Đường ôm lấy phố đìu hiu ngủ Liễu nép vào tường xao xác lay Giấu mỏ chờ thu im nhạn đó Vùi yêu đợi kẻ lặng thơ này Âm thầm lạnh mới tràn khăn cũ Sợi khói nào luồn cho mắt cay • Tác giả tạc nên bức tranh buổi chớm đông với chút nắng nhạt, chút gió lạnh đầu mùa trên làn áo. Cảnh vật co mình trước thời gian trông đìu hiu, xao xác. Chi tiết cái lạnh đầu đông len vào trong tấm khăn cũ rất đời thường mà cũng rất thơ. • Ý thơ đẹp, hồn thơ hay. Có sống chung với mùa đông mới có những cảm nhận tinh tế như thế. • Hạn chế: Còn lỗi Phong Yêu ở câu 2, Tiểu Vận ở câu 5. Về ý, nhạn giấu mỏ chờ thu chưa hợp lắm. Chữ “kẻ” chỉ mới tá đối với “thu”… MĐ-14 BỨC TRANH MÙA ĐÔNG Phố đã quàng khăn đứng gọi mùa Cây bàng cuối nẻo nhánh gầy khua Mưa từ hạ trước còn dây nghịch Gió tận thu nao vẫn sót đùa Gác vắng chiều lên mờ khói vẩn Thềm hoang tối đến đẫm sương lùa Bên rèm thiếu phụ ngồi đan áo Đứt sợi len tình chưa chỗ mua.. * Bức tranh đầy đủ với phố: cây bàng khẳng khiu, khói mờ gác nhỏ. Khai thác đề tài “mùa đông đan áo cho chồng” dưới một góc nhìn mới Hạn chế: Chưa chỉnh đối : “khói vẩn” >< “sương lùa” MĐ-15 CHỚM ĐÔNG Nắng đã phai rồi...! Đông tới chưa? Bàn tay run khẽ, lạnh giao mùa Hàng cây lá rụng đìu hiu gió Dãy phố ai về lất phất mưa Khẽ rọi tầng mây tia nắng cũ Buồn vương mái ngói hạt sương thừa Mơ màng non nước bình yên nhỉ Chẳng biết đông này có giống xưa • Tác giả vận dụng niêm luật khá tốt. Cặp đối đạt xét theo từng cặp. • Hạn chế: Các cặp đối sa vào tả cảnh: gió, mưa, nắng, sương…Sự ôm đồm thái quá này nghiêng về màu sắc cho buổi chớm đông chứ chưa tạo điểm nhấn về cảm xúc. Kết bài trong tâm trạng hoài nghi, yếu đuối, bài thơ bị hụt dần. MĐ-16 ĐÔNG SẦU Trời gọi đông về lạnh giá thêm Bao nhiêu kỷ niệm xốn xang tìm Này sông gió rũ ngàn lau úa Nọ phố mưa vùi một bóng im Nắng ẩn vào mây hoa nắng lạc Trăng lui tới biển mặt trăng chìm Mình ôm đóa mộng ngày xưa ấy Chẳng gợi mà sầu nặng trĩu tim • Một chút thay đổi vần đưa bài thơ vào thể Cô Nhạn Hợp Quần. Nếu tác giả tinh ý hơn mà đặt vận thông ở cuối bài thay cho đầu bài thì hợp hơn với tâm trạng. MĐ-17 ĐỢI NGƯỜI XA Bên đường cội sữa đã tàn hoa Mèo lén tìm chăn ngủ góc nhà Bến Bạc âu sầu sương trắng dãi Sông Hồng nhàn nhạt nắng vàng pha Anh đi mỗi dặm lòng tan nát Em ngóng từng đêm lệ nhạt nhòa Có lẽ năm nay trời lạnh sớm Hong giường, ủ chiếu đợi người xa 05/11/2011 • Mùa Đông về từ những gốc cây đến thú vật trong nhà, trải rộng ra không gian xa… • “lòng tan nát >< lệ nhạt nhòa” cũng chỉ dừng ở mức tá đối • Kết hay và nhân bản MĐ-21 KHẮC KHOẢI... Lặng lẽ thu tàn chạm gót đông Rồi mai bạn cũng bước theo chồng Trăng hờn lãng đãng nằm ven phố Lá rụng tơi bời dạt mé sông Giã biệt tình xưa cùng pháo thắm Từ ly bến cũ với đò hồng Ai người bỏ lại hương mùa nhớ Khắc khoải đêm này lắm kẻ trông • Vận dụng tốt niêm luật, đối chỉnh • Cách diễn đạt ở câu dẫn đề tính thơ chưa cao. Đọc đi đọc lại, VMT cảm giác như tác giả đang trêu ai đó đi lấy chồng với kiểu “có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi”. Không hiểu sao tôi vẫn chưa “khắc khoải” lắm. MĐ-23 GỞI CHÚT TÌNH Chờ đông sao chẳng thấy đông sang Trời vẫn trong xanh nắng vẫn vàng Gốc rạ trơ trơ nhòm ruộng nẻ Ngọn may hút hút xiết vườn quang Ao xưa lặng lẽ lòng Yên Đổ Nợ cũ eo sèo cửa Tú Xương Thơ thả đôi vần khi hưỡn đãi Chút tình xin gởi có ai mang • Một chút hoài niệm khi đông sang, cảnh vật dựng lên như ngầm so sánh với bức tranh thủy mặc năm nào. Chút nuối tiếc về tiền nhân. Sử dụng lại một số từ cũng như khẩu khí cũ. • Phối thanh chưa tốt, còn lỗi Phong Yêu MĐ-24 NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG Khi trời tuyết đổ lạnh tràn song Nỗi nhớ quê hương cháy bỏng lòng Rượu rót cô ly nào đủ ấm Thơ làm lẻ đoạn khó vơi mong Đèn chờ mẹ thắp hoe nương cải Gót đợi em bày thẫm lối rong Gánh nợ kim tiền xô tứ hướng Nhìn mây xám phủ lệ chia dòng • Bức tranh mùa đông nơi đất khách quê người, tấm lòng tác giả quay về nơi đất mẹ. • Quá tập trung tả tình nên chỉ gói gọn mùa đông bằng “tuyết lạnh” và “mây xám”. Thủ pháp đối “cô ly / lẻ đoạn” còn vụng; “đủ ấm / vơi mong” chưa cân. MĐ-25 NGƯỜI ĐÀN BÀ MAY ÁO MÙA ĐÔNG Chiếc áo em may hẳn tặng chàng Khi mùa giấu nắng cõng mù sang Tơ hồng thấm nhớ này thoi quyện Chỉ đỏ chan yêu đó sợi quàng Đất khách sương mờ hoen mắt dõi Quê nhà gió đậm trĩu tình mang Cô phòng bóng đổ tàn canh vắng Để hạt tương tư nặng mấy tràng … * Motuyp “may áo cho chàng” được sử dụng trong không gian và thời gian giao thời. Vận dụng niêm luật tốt, đối đạt Phối thanh nhẹ nhàng, uyển chuyển Hạn chế: Chữ thứ ba ở câu 1 làm cho người đọc không phân biệt là lời tự sự của tác giả hay ý nghi ngờ của khách chứng kiến. MĐ-30 ĐÃ THẤY MÙA ĐÔNG Chợt thấy mùa đông đến thật gần Khi ngày gió lạnh phủ đầy sân Bàng thay áo lá gầy xơ cội Phố đội khăn mây lạnh xám tầng Khắp nẻo màu quen chồn ánh mắt Quanh đời dốc lạ mỏi bàn chân Nắng chiều vội tắt ngoài song cửa Vọng tiếng cô đơn gọi mấy lần * Niêm luật đúng, đối đạt Thủ pháp dụng từ chuyên nghiệp Bài còn lỗi Tiểu Vận; lỗi Điệp Từ không chủ đích “gió lạnh, mây lạnh”. MĐ-36 CẢM ĐÔNG TÂY NGUYÊN Ta nghe tiết lạnh thấm về buôn Xứ núi Tây Nguyên lạnh lẽo buồn Cá nước rùn vây chờ nắng nhạt Chim trời dúm cánh gạt mưa suông La đà khói rũ che tầm mắt Lửng thửng trăng chìm khóc đáy sông Cảm tác trầm tư đông tịch lắng Không gian bất tận vọng hồi chuông! • Niêm luật tốt, đối đạt. Đông về trên cao nguyên cũng khác hẳn. • Hạn chế: Bài phối thanh chưa nhuyễn. Cảnh vật đi vào chổ bị động: cá rùn vây, chim dúm cánh, khói rũ, trăng chìm…..thiếu sức sống MĐ-41 ĐÔNG VÔ VỌNG Đông sầu lả gót lặng thầm tôi Vỡ giấc Nam Kha mộng chẳng hồi Mặc tuyết rơi đầy trơn ngõ hẹp Nghe tình chất nặng buốt hồn côi Thơ cời đốm lửa niềm tây trút Ý động buồng tim bản ngã trồi Ngỡ phút tao phùng trong cõi thực Mi hồng chợt úa nhạt nhòa môi * Khi tỉnh giấc mộng, chẳng nhận ra mình, chẳng nhận ra mùa. Hồn thơ đau đớn bật lên. Cảnh đông chưa đủ sắc nhưng tình đông đã đậm màu. Kết câu chưa nhuyễn |
Phần Nhận Xét Của Quân Tấn
1) MĐ-13: ĐÔNG
Đã thoáng đông về nghịch áo bay Pha màu nắng nhạt vẽ sương dày Đường ôm lấy phố đìu hiu ngủ Liễu nép vào tường xao xác lay Giấu mỏ chờ thu im nhạn đó Vùi yêu đợi kẻ lặng thơ này Âm thầm lạnh mới tràn khăn cũ Sợi khói nào luồn cho mắt cay. Nhận xét của Quân Tấn: Bài thơ phác họa được khung cảnh mùa đông với những: sương dày, phố đìu hiu ngủ, tường xao xác lay… Nhưng tôi thích nhất từ “nghịch” ở câu khởi đề. Nó phá vỡ những liên tưởng thường gặp khi miêu tả mùa đông: buồn, cô đơn… Như là một đốm lửa vùi trong băng tuyết. Vì thế nhạn im là để “chờ”; thơ lặng là để “đợi”. Không phải sự chờ đợi mỏi mòn vô vọng… “Âm thầm lạnh mới tràn khăn cũ” hoàn toàn đủ hay để có thể đứng độc lập mình. 2) MĐ-14 : BỨC TRANH MÙA ĐÔNG Phố đã quàng khăn đứng gọi mùa Cây bàng cuối nẻo nhánh gầy khua Mưa từ hạ trước còn dây nghịch Gió tận thu nao vẫn sót đùa Gác vắng chiều lên mờ khói vẩn Thềm hoang tối đến đẫm sương lùa Bên rèm thiếu phụ ngồi đan áo Đứt sợi len tình chưa chỗ mua... Nhận xét của Quân Tấn: Bài thơ khá tròn trịa. Bức tranh mùa đông tương đối đủ sắc màu: Phố, cây bàng, mưa, gió, thềm hoang… Hình ảnh người thiếu phụ đan áo không mới nhưng điểm xuyến cho bức tranh mùa đông lặng lẽ một tia nhân khí. “Đứt sợi len tình chưa chỗ mua” là một nét lạ. 3) MĐ-15: CHỚM ĐÔNG Nắng đã phai rồi...! Đông tới chưa? Bàn tay run khẽ, lạnh giao mùa Hàng cây lá rụng đìu hiu gió Dãy phố ai về lất phất mưa Khẽ rọi tầng mây tia nắng cũ Buồn vương mái ngói hạt sương thừa Mơ màng non nước bình yên nhỉ Chẳng biết đông này có giống xưa Nhận xét của Quân Tấn: Bài thơ tròn trịa, đối chỉnh chu nhưng thi tứ khá nhạt. Thủ pháp nghệ thuật thì đạt nhưng cảm xúc thì nông. Hai câu kết làm hỏng mất bài thơ. 4) MĐ-16 : ĐÔNG SẦU Trời gọi đông về lạnh giá thêm Bao nhiêu kỷ niệm xốn xang tìm Này sông gió rũ ngàn lau úa Nọ phố mưa vùi một bóng im Nắng ẩn vào mây hoa nắng lạc Trăng lui tới biển mặt trăng chìm Mình ôm đóa mộng ngày xưa ấy Chẳng gợi mà sầu nặng trĩu tim. Nhận xét của Quân Tấn: ”Trời gọi đông về lạnh giá thêm” Có nghĩa là trước đó đã lạnh rồi(!) Nỗi “sầu đông” này không đợi đến mùa đông mới có. Hai câu thực không nhiều sức gợi nhưng hai câu luận với hình ảnh: “hoa nắng lạc”; “mặt trăng chìm” lại hàm súc, cho ta nhiều liên tưởng. 5) MĐ-17: ĐỢI NGƯỜI XA Bên đường cội sữa đã tàn hoa Mèo lén tìm chăn ngủ góc nhà Bến Bạc âu sầu sương trắng dãi Sông Hồng nhàn nhạt nắng vàng pha Anh đi mỗi dặm lòng tan nát Em ngóng từng đêm lệ nhạt nhòa Có lẽ năm nay trời lạnh sớm Hong giường, ủ chiếu đợi người xa Nhận xét của Quân Tấn: Chờ đợi luôn là một cảnh giới tâm trạng dễ thành thơ. Sáu câu thơ đầu vừa vừa. Hai câu kết hay hơn nhiều. 6) MĐ-21: KHẮC KHOẢI... Lặng lẽ thu tàn chạm gót đông Rồi mai bạn cũng bước theo chồng Trăng hờn lãng đãng nằm ven phố Lá rụng tơi bời dạt mé sông Giã biệt tình xưa cùng pháo thắm Từ ly bến cũ với đò hồng Ai người bỏ lại hương mùa nhớ Khắc khoải đêm này lắm kẻ trông Nhận xét của Quân Tấn: Lắm kẻ khắc khoải vì bạn bước theo chồng, nhiều quá nên khắc khoải cũng lễnh loãng đi. Quá nhiều sáo từ: lãng đãng, tơi bời, pháo thắm, đò hồng… cũng làm cho khắc khoải không còn khắc khoải. 7) MĐ-23: GỞI CHÚT TÌNH Chờ đông sao chẳng thấy đông sang Trời vẫn trong xanh nắng vẫn vàng Gốc rạ trơ trơ nhòm ruộng nẻ Ngọn may hút hút xiết vườn quang Ao xưa lặng lẽ lòng Yên Đổ Nợ cũ eo sèo cửa Tú Xương Thơ thả đôi vần khi hưỡn đãi Chút tình xin gởi có ai mang Nhận xét của Quân Tấn: Đọc bài thơ này gặp nhiều người quen! Thơ có khẩu khí (dù chỉ vay mượn) nhưng chút ngạo cốt ngụy tạo ấy lại bị bóc trần ở chữ “xin” của của câu kết: Chút tình “xin” gởi có ai mang. 8) MĐ-24: NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG Khi trời tuyết đổ lạnh tràn song Nỗi nhớ quê hương cháy bỏng lòng Rượu rót cô ly nào đủ ấm Thơ làm lẻ đoạn khó vơi mong Đèn chờ mẹ thắp hoe nương cải Gót đợi em bày thẫm lối rong Gánh nợ kim tiền xô tứ hướng Nhìn mây xám phủ lệ chia dòng Nhận xét của Quân Tấn: Nỗi nhớ mùa đông thực ra chính là nỗi nhớ quê hương của người con tha phương cầu thực. Những cặp đối : cô ly/ lẻ đoạn còn vụng nhưng cái tình rất thực. Tiếc là câu kết buồn quá, không có lối thoát. 9) MĐ-25: NGƯỜI ĐÀN BÀ MAY ÁO MÙA ĐÔNG Chiếc áo em may hẳn tặng chàng Khi mùa giấu nắng cõng mù sang Tơ hồng thấm nhớ này thoi quyện Chỉ đỏ chan yêu đó sợi quàng Đất khách sương mờ hoen mắt dõi Quê nhà gió đậm trĩu tình mang Cô phòng bóng đổ tàn canh vắng Để hạt tương tư nặng mấy tràng … Nhận xét của Quân Tấn: Bài thơ hay, tròn trịa, các cặp đối khá tốt. Cái tình mãnh liệt của người đàn bà được biểu hiện khá tinh tế Từ “giấu” ở câu thừa đề đắc địa và tâm tư của người phụ nữ may áo đợi chờ gói trọn vào trong một chữ “giấu” này… Tiếc là các sáo từ còn nhiều. Ở hai câu kết các sáo từ “cô phòng” “tương tư” làm lộ hết cả những điều muốn giấu. Nhưng lại không gợi được cho ta cảm giác cái tình cảm được chôn giấu đè nén kia nó đến hồi cao trào mạnh mẽ đến độ bung thoát ra không thể nào giấu được nữa… 10) MĐ-30: ĐÃ THẤY MÙA ĐÔNG Chợt thấy mùa đông đến thật gần Khi ngày gió lạnh phủ đầy sân Bàng thay áo lá gầy xơ cội Phố đội khăn mây lạnh xám tầng Khắp nẻo màu quen chồn ánh mắt Quanh đời dốc lạ mỏi bàn chân Nắng chiều vội tắt ngoài song cửa Vọng tiếng cô đơn gọi mấy lần Nhận xét của Quân Tấn: Bài thơ đọc thấy vừa vừa. Niêm luật đạt, đối cũng được, có chút lỗi điệp từ không cần thiết: gió lạnh, mây lạnh. Định bỏ qua, cho điểm. Không ngờ hơi phân vân, đọc lại mấy lần chợt nhận ra bài thơ này có hai câu luận hay nhất trong số các bài dự thi. Sướng quá, cứ ngâm nga mãi. Cái triết lý ở cặp câu luận của bài thơ này, không phải người nhiều thăng trầm trong đời, khó tả được, cảm được, viết được như thế! 11) MĐ-36: CẢM ĐÔNG TÂY NGUYÊN Ta nghe tiết lạnh thấm về buôn Xứ núi Tây Nguyên lạnh lẽo buồn Cá nước rùn vây chờ nắng nhạt Chim trời dúm cánh gạt mưa suông La đà khói rũ che tầm mắt Lửng thửng trăng chìm khóc đáy sông Cảm tác trầm tư đông tịch lắng Không gian bất tận vọng hồi chuông! Nhận xét của Quân Tấn: Bài thơ này có chút đặc trưng riêng của một vùng đất. Nhưng tác giả chưa khai thác và thể hiện được tốt khung cảnh mùa đông của vùng đất này qua ngôn ngữ thơ. Có nét Tây Nguyên nhưng thiếu hẳn cái thần, cái trầm hùng huyền bí của Tây Nguyên 12) MĐ-41: ĐÔNG VÔ VỌNG Đông sầu lả gót lặng thầm tôi Vỡ giấc Nam Kha mộng chẳng hồi Mặc tuyết rơi đầy trơn ngõ hẹp Nghe tình chất nặng buốt hồn côi Thơ cời đốm lửa niềm tây trút ý động buồng tim bản ngã trồi Ngỡ phút tao phùng trong cõi thực Mi hồng chợt úa nhạt nhòa môi Nhận xét của Quân Tấn: Mộng hay là thực? Rõ ràng tác giả biết mình đang mộng. Nhưng lòng vẫn mong nó là thực! Thà sống trong mộng còn hơn ngỡ là cõi thực. Người si nói mộng. Có thể lừa được người cũng không thể lừa được mình. Đau đớn thay! Và thế là thơ đã bật ra. Tiếng thơ hay tiếng lòng? Là thực hay là mộng đây? Tiếng lòng đau đáu đấy nhưng tiếng thơ chưa tròn... |
Chúc mừng các anh chị đã đạt giải trong cuộc thi lần này !... :hi: :handshake:
Xin cảm ơn BTC và BGK !... :congratulate: |
Minh Đức cảm thấy rất vinh dự và may mắn khi mình có một tác phẩm đoạt giải.
Xin cảm ơn BTC, BGK đã cho Minh Đức có được vinh dự này. Xin cảm ơn mọi người đã chia vui cùng Minh Đức và những người đoạt giải. Xin chân thành cảm ơn những lời nhận xét quý báu của BGK và đặc biệt cảm ơn thầy Nắng Xuân và thầy VỀ MIỀN TRUNG. Nhờ có thời gian theo học với các thầy mà em mới có thể có được những bước ban đầu để tìm hiểu và làm được thể thơ Đường luật (dù còn non kém), mà quan trọng hơn nữa đó là những bài học cuộc sống. Kính chúc mọi người một năm mới thật nhiều niềm vui, sức khỏe và thành công. Chân thành cảm ơn vì tất cả! |
Quote:
|
Chúc mừng các thi hữu đã đạt giải trong cuộc thi lần này !...
Thơ có con đường đi riêng của nó nhiều khi không thể đoán trước được. LH có gửi vài bài thơ dự thi, có bài làm vội trong lúc vừa onl nên khi cô PL post lên mới thấy sai niêm luật phải nhờ sửa lại. Có bài viết sau 1 lần ... cãi nhau tưng bừng nhưng lại lọt vào vòng trong. LH cũng thấy có bài, có chữ mình ráng trau chuốt cho đúng niêm luật và không mắc thi bệnh thì lại thành ra sáo ngữ, thiếu tình cảm Tất nhiên thơ hay cũng có những tiêu chí chung. Trước đó, khi xem các bài dự thi LH có làm 1 thử nghiệm nhỏ, bài nào thấy hay thì nhấn thank. Xem ra cũng khá trùng hợp với ý của BGK. Cảm ơn BGK đã dày công nhận xét từng bài thơ. Nhưng có lẽ đối với thơ cũng chẳng nên mổ xẻ quá kỹ. Có những tiểu tiết đúng với người này, vùng miền này mà lại sai với ng khác, vùng miền khác. Và có những ý chỉ người trong cuộc mới hiểu tại sao tác giả lại hạ 1 chữ như vậy Đây là những ý kiến chân tình của LH, nếu có sai sót mong BGK và các thi hữu thông cảm bỏ qua cho |
Chúc mừng các Anh Chị đoạt giải :handshake:
Lần này 4Q như mèo mù vớ phải cái ... đuôi cá rán ..... hiiii Viết lung tung thế mà được KK .Lạ thiệt :D Cám ơn BTC đồng cảm ơn BGK Nếu có thư pháp cho 4 đăng ký ( sưu tầm mai mốt lập " CM QUán " hiii .Khi nào có chuyển về nhà Mẹ 4 dùm nghen ) Còn hiện kim thì chuyển vào quỳ từ thiện của NV nha Thanks All |
Quote:
PL sẽ chuyển giải vào quỹ và khi nào có tranh sẽ chuyển đến nhà Mẹ 4 nhé! |
Quote:
Vẫn biết rằng "nhân thất thập toàn" và "trăm người trăm ý" với lại "làm dâu trăm họ" nên rất khó đạt được 100% ý kiến đồng thuận của cả người chấm lẫn thí sinh. Và cũng để chứng minh tại sao bài này hay hơn bài kia kiểu bó đũa chọn cột cờ thì chắc chắn người chấm phải nêu lên quan điểm của mình về bài thơ đó -kiểu như Lan Hương đã nhận xét - Quote:
Quote:
Chúc Lan Hương vui! |
Tác giả Pigeon có tới 05 bài, chị Thu Phong có 02 bài vô Chung khảo và đều được đánh giá cao!
Khâm phục và đáng học hỏi. Đây cũng là niềm vui và niềm tự hào của Lớp học Thơ Đường Cổ Mộ. Xin chúc mừng. |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 06:22 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.