Xé
Xé ngang một mảnh t́nh đời Một lưu lại.. Một thả trôi giữa ḍng Xé tan một kiếp long đong Để c̣n trông thấy màu hồng đời nhau Xé nhanh một ư, một câu Làm cho nhân thế nghiêng đầu suy tư Xé t́nh, ta xé từ từ... Trút vào cơn hận phù hư kiếp người PD |
GIÁ MÀ
Giá mà trăng cũng có đôi Th́ đâu có kẻ khóc đời cô đơn Thế rồi... ...đêm sẽ sáng hơn Ngày dài hơn tối, Nỗi hờn kém yêu Giá mà... Thương khỏi phải ch́u Tay đơn trút hết bao nhiêu buộc ràng Giá mà... Lệ chỉ một hàng Một th́ ướt đẫm Một khô khan nh́n Giá mà... Kịp níu mối t́nh... Em không bỏ bến, c̣n ḿnh không đau PD |
Nhớ...
Giờ là giai đoạn tổng ôn Nào, cùng nhớ chuyện yêu, hờn ngày xưa!!! Và thêm nhắm mắt, đong đưa Nghiêng đầu hồi tưởng duyên thừa xa xôi Bây chừ, mỗi đứa một nơi Gặp nhau chi phải lựa lời hỏi thăm? Để rồi, thao thức âm thầm... Người trong ngực hận bao năm hiện về... PD |
Xa Quê
Ngựa hồ hí gió bắc Chim trĩ đậu cành nam Lữ khách buồn không nói Trong tim một nội hàm Pd |
Đi xa
Ta đi buôn bưởi bán ḅng Tha hương khắp chợ ḷng mong về nhà Mẹ hiền dâu thảo phương xa Sớm chiều tần tảo việc nhà việc con Nghinh tân yểm cựu vẫn c̣n Say mùi danh lợi lon ton một đời Ngồi mơ một cảnh rong chơi Bàn tay thủng thẳng, trí rời thị phi Thương em tuổi độ xuân th́ Tóc tơ xanh ngát,đôi mi đen huyền Ngồi mơ một cảnh trao duyên Tâm t́nh lữ khách giữa miền lăng du Phiêu Dao |
Buồn Lữ Thứ
Ai giăng sương gió ngoài thềm Để buồn lữ thứ vào đêm lạnh ḷng Bao năm,tay vẫn hoàn không Xoè ra,úp lại cũng không có ǵ Từ ngày,lạy mẹ ra đi Mang theo lều chơng hàn vi lên đường Đến giờ,tóc ngă màu sương Ngồi than đứng thở đoạn trường xót xa Pd |
Bổng dưng nuốt lệ vào tim
Để cho mây gió cũng t́m lối theo Rêu buồn giăng khắp mái nghèo Tô canh lạnh lẽo quắt queo cong hành Người đi dưới phố rất nhanh T́m đường họp chợ cũng thành chân quê Đêm dài gió gọi lê thê Tiếng ho của mẹ ê chề đáy tim Xuân này,bếp núc im ĺm Chẳng c̣n xao xác,lặng im giữa nhà Th́ ra,cơm cá nhà ta Chẳng c̣n đầy ấp như là xuân xưa! Pd |
Quê Nội
Ai đốt bếp để khói t́m rơm rạ? Để nội về,khen măi miếng cháy thơm Ai nheo nhóc đùa vui cùng lũ trẻ Nghịch cát sân c̣n nóng nắng ngoài thềm Ừ ta đó! một buổi chiều lội suối Vai thư sinh,mái tóc kiểu vỏ dừa Mắt đeo kính,miệng nói cười nhan nhản Cũng thanh tao,nho sĩ cuối đầu thưa Ừ lạ quá! khi t́m về quá khứ! Bóng hồng nào cứ hiển hiện thoáng qua Như chớp nhoáng ḷng ta chưa định hướng Nắm tay nàng nhún nhảy giữa ta bà Đây thân gỗ c̣n ghi lời hẹn ước! Đây sông xưa,c̣n văng vẳng lời yêu Tiếng tuyên thệ dội về từ thưở trước Bổng giật ḿnh,da diết nhớ quê nhiều Pd |
Mẹ về
Mẹ về nức nở mùa cơm áo Thăm thẳm đường đêm thấy nghẹn ngào Mưa về rào rạt lùa qua cổng Vóc dáng hao gầy nét xanh xao Pd |
Xuân Này
Xuân này,người có về quê? Về thăm ánh mắt tóc thề tung bay? Về thăm con suối,hàng cây Về thăm lũ trẻ ngày ngày rong chơi Về thăm chân nội rụng rời Tóc thời bạc trắng,lưng thời cong cong Về thăm lúa chín giữa đồng Về thăm quê cũ ôm ḍng lệ cay... Pd |
Về Dầu Tiếng
Anh về Dầu Tiếng-B́nh Dương Sau bao năm tháng tha hương chợ trần Nào hay gió kép mưa đơn Ḱa quy nọ phụng c̣n hờn chưa sang Nào hay trong nét ngang tàn Lời ăn tiếng nói cũng than thở nhiều Túi anh chẳng có tiền tiêu Lên voi xuống vịnh những chiều phồn hoa Giờ đây,trở lại quê nhà Mắt mi ngấn lệ xót xa phận ḿnh Em thời hiểu được tâm t́nh Dù anh nói khoác nhưng trinh trắng ḷng Gặp anh,em chỉ cười không Anh thời vỗ ngực..em trông nắng chiều Phiêu Dao |
Ngợp
ừ nắng mười phương khói ngợp đường Người đi chưa vẹn với người thương Ngựa xe cũng ngợp t́nh thiên hạ Khóc lóc tiễn đưa giữa phố phường pd |
Ngơ ngác..
Nắng nghỉ bên đàng chửa dạo chơi Hắt hiu cuối phố chỉ hai người Tàu rời bến cảng tự nhiên tịch Ngơ ngác trong ḷng sầu lại rơi pd |
NGẪU HỨNG
1. Trời mưa tháng chạp tạt vào người Lữ khách bên ngoài chẳng thảnh thơi Cử tử c̣n đeo theo hội thí Gió lay trang sách, gió rung trời Mối t́nh khuê các vẫn c̣n xa Khó tránh gia phong với đạo nhà Phận rách nho sinh là phận hẩm Hẩm hiu phận bạc, hẩm yêu hoa... PD |
2.
Vũ trụ xưa nay xoay tám hướng Luân hồi sáu ngă lẽ b́nh thường Tuy thế,người trần chưa hiểu rơ Gặp nguy mới biết chữ hoàn lương Pd |
3.
Họa vướng vào thân chớ nói ngày Đầu trâu mặt ngựa đến đêm nay Nên đem khăn trắng treo ngoài ngơ Hoan hỉ một ḿnh tiếng vỗ tay Cánh cửa Phong Đô giờ đă mở Âm-dương hai cơi mới giao ḥa Sanh li tử biệt giờ đây rơ Dưới bút Phán Ty khó thể qua PD |
4.
Ta đi t́m kiếm thuốc trường sinh Lận đận đời trai,nhọc một ḿnh Đi khắp phương trời,đi bốn bể Mà quên một thứ đó là "t́nh" PD |
6.
Ngóng xuân, ngồi tựa trướng Đêm lạnh lùng sương rơi Ánh đèn hiu hiu cháy Chớp nhoáng một đời người Vậy là Xuân sắp đến Chẳng thấy màu hoa mai Màu giấy là màu tóc Từ đó, biết ưu hoài Pd |
Sắc màu.......
Đỏ như một buổi hoàng hôn Vàng như lá úa giận hờn bay ngang Đục như cuộc thế của chàng Trong như nước mắt sang ngang ngại nh́n Đen như sự thật đời ḿnh Mộng nào mộng cũng trắng tinh bất ngờ PD |
Mỗi khi, tớ định bỏ thơ
Hốt nhiên, ư tứ bất ngờ bay lên pd |
Mây Đâu
Em lên chùa lễ Phật Hỏi Phật:"mây đâu rồi?" Nỗi buồn thêm hiển hiện Động đậy những vành môi Hôm nay em xuống núi Nhặt lấy cánh hoa rơi Kim Cang bừng tỏa sáng Mây đầy ấp chân trời Em hỏi mây phiêu lăng? Mây buồn giữa thinh không Vô thường trong được-mất Hành tŕnh giữa có-không Phiêu Dao(14/1/2010.) |
Kiếp Trước Là Hoa
Kiếp trước là hoa khoe sắc hương Thướt tha yểu điệu bước trên đường Tóc mây óng ả đầy kiêu hănh Ong bướm vờn quanh, vạn kẻ thương Người dâng nhung lụa,kẻ dâng châu Kẻ tặng ngọc trâm, biếu tọa lầu Lơi lả điên cuồng say gối mỏi Mỉm cười răng khểnh nét khuôn châu Kiếp trước là hoa khoe sắc Xuân Cong cong mày liễu, dài đôi chân Xinh xinh thon dáng chào ong bướm Mời gọi t́nh xa biên biết lần.... Găy đàn đằm thắm khúc Thiên Thai Nhi nữ cầm ca, đặt dấu hài Một buổi dựa ḿnh bên tượng cổ Khoe duyên lây động khắp trần ai... Lẳng lơ nghiêng ngă dựa nhân gian Thỏa thích say sưa nên chẳng van Mặc kệ thế nhân ôm rạo rực Gối chăn xô lệch những đêm hoàng Ngày kia chết rũ giữa ven đường Héo úa nhành hoa chẳng kẻ thương Nấm đất vàng hoe ôm cốt lạnh... Hồn đi lặng lẽ lúc canh trường Chợt nhớ kiếp xưa, khi tọa thiền Hai hàng lệ rớt chảy triền miên Mới hay kiếp sống vần xoay chuyển Luân hồi nhân quả thật vô biên pd |
Say Máu Đời
Người trợn mắt làm ta thêm trợn mắt Say máu đời nên động thủ phong ba Ừ có lẽ,sân si cùng hội ngộ! Của kiếp người chen chúc giữa ta bà pd |
Cơi Tạm
V́ lỡ biết cuộc đời là cơi tạm Nên đêm về ngủ trọ với nhân gian Tâm mơ tưởng đến Níp-Bàn cơi phật Nên ḷng tham đánh bật nét an nhàn Cố mở mắt nh́n trần gian khép lại Người mơ hồ bởi vạn cuộc viễn du T́m tuyệt hảo trong trăm ngh́n tuyệt hảo Nào ngờ đâu,tự trói dưới ngục tù Tay thủng thẳng trên đường thăm quê cũ Hiện thực nào,bằng hiện thực trần gian Sống có ích,mà thương cha yêu mẹ Để luân hồi thôi khắc khoải ngút ngàn! Phiêu Dao(3/1/2010.) |
NGƯỜI TRONG MỘ
Em đến thăm tôi một buổi chiều Vai gầy, tóc rối, dáng liêu xiêu Mắt rơi lệ ngọc dư hương yếu Tay níu mộ tôi khóc thật nhiều Không gian sụp đổ phủ chung quanh Vết cắt trong tim vẫn chửa lành Cô phụ đội tang ôm mộ khóc Ầm ầm đá lỡ, sóng khinh thanh Hồn vừa tỉnh dậy lúc canh trường Chợt thấy quanh ḿnh lắm kẻ thương Trong mộ, xương khô muốn rậm rịch Cũng mong đáp lại những t́nh thương Ta cũng như nàng sợ cách xa Sợ ĺa trần thế, sợ xa nhà Gia tài, sự nghiệp không người quản Vợ goá, con côi lẫn mẹ già... Đờn tiên măi gọi hồn về trời Nuối tiếc phàm trần măi dạo chơi Vẫn măi bên nàng, bên mái ấm Bay bay bổng bổng chẳng mong rời Lại thấy một chiều em đến thăm Em thưa:"con đến tuổi trăng rằm!" Thông minh, xinh đẹp, đảm đang lắm Đất mộ ấm t́nh mưa râm râm Em đă qua rồi! buổi khóc than Vết thương lành hẳn,lệ ngưng tràn Trong tim mờ nhạt t́nh yêu cũ Có lần em thốt :"muốn sang ngang" Em đến thăm tôi một buổi chiều Em mang theo cả một người yêu Hai người cuối lạy kẻ trong mộ Gió bỗng đổi chiều bặt tiếng tiêu Phiêu Dao |
Cũng định…
Ta cũng định làm như người thiên hạ Ôm kiếp đời đi ngược gió lao đao Vừa tá túc bên trần gian quán trọ Nào ngờ đâu nếm vị đắng đủ màu Ta sẽ đợi nghe đời ai kể lại Những gian truân,những khó nhọc trên đời Và sẽ cảm bằng đôi ḍng lệ đắng Để nhân gian đẹp một tiếng "người ơi!" PD |
Lỡ Hay
Lỡ hay quán trọ là trần gian Lữ khách nằm đây đă oán than Một phen hốt hoảng nh́n nhau khóc Bệnh tật cũng v́ lăng với loàn pd |
Tiền Kiếp
Trong giấc mơ tiền kiếp Thấy ḿnh ăn thịt tươi Răng nanh dài bốn tất Lông lá mọc quanh người Giữa rừng sâu u tịch Bầy cú hát nghêu ngao Sói nói cười điên loạn Nẻo u minh vẫy chào Mắt chờ người cứu độ Tai đợi nghe Kinh Hiền Ngóng Đạo Vàng màu nhiệm Trông Phật Ngài linh thiêng Quyết không săn bắt nữa Tâm hướng về Từ Bi Nghiệp c̣n nên chết thảm Ân oán chẳng so b́ Vui cùng màu áo đạo Nh́n ḱa! Mạn-đà-la Chúng tăng đang thuyết pháp Nam mô A-di-đà PD |
Hôm qua, cởi áo phong trần
Hôm nay, áo đạo làm thân với Thiền PD |
Thung Thăng
Nắng vàng vừa rửa hàng cây Làm cho sương trắng rũ đầy mái hiên Lá hoa lấp lánh lung liêng Hương thơm quả chín bay biền biệt bay Sớm mai đùa với gió ngày Trời cao đùa với mây bay giữa ngàn Đời ta vừa mới sang trang Thung thăng đầu xóm cuối làng thung thăng pd |
T̀NH YÊU VÀ TÔN GIÁO
Ta là phật tử tại gia Nàng dân xóm đạo cũng là chân tu Nàng yêu mến chúa Giê-su C̣n ta kính Phật thiên thu đời đời Đôi bên cùng thích mây trời Cùng thương c̣ng gió giữa trời luân lưu Cả hai cùng mến mùa thu Cùng yêu đàn bướm phiêu du bên đời Cách nhau một dậu mồng tơi Sớm chiều lấp ló gọi mời sang thăm Cùng nhau lên miếu xin xăm Cùng nhau khấn nguyện cùng thăm nhà thờ Ta th́ kính trọng ma-sơ Nàng th́ chẳng có hững hờ tăng ni Ta nh́n đức mẹ Ma-ry Tưởng rằng Bồ-Tát Phật Bà Quan Âm Trao nhau một chút t́nh thâm Hốt nhiên,thu trước thương thầm trộm yêu pd |
Lặng....
Nằm yên nghe gió thở Để mặc lá về đâu Một mảnh trăng bên cửa Một linh hồn cuối đầu Hư vô c̣n để lại Lặng lẽ nghe đời trôi Một tiếng dương cầm gọi Ngàn âm thanh bồi hồi... PD |
Giữa đường gặp mấy ả đào
Tay ôm đàn oán xôn xao nói cười Biết đâu vui phút c̣n tươi Mai này bạc mệnh người người chê hoa Nói chi an hưởng tuổi già Tóc vàng khó đậy tóc hoa râm màu Ngó đời náo nhiệt trôi mau Khách làng chơi cũng đổi màu theo xuân Ngày kia, đêm đă đến gần Mắt giương tiếc nuối bâng khuâng gọi ngày PD |
Nhà ḿnh.......
Nhà ḿnh nằm ở hướng Đông Gió tây giẫm nát vườn hồng chiều qua Lễ tang tổ chức tại nhà Thơ râm rang tụng tiễn hoa lên đàng Kẻ thăm người viếng dậy dàng Vài lời thăm hỏi hoang mang đôi điều Thú vui chăm bón tưới tiêu Thôi trồng trọt, lệ ít nhiều trào ra... Anh em, con cái ở xa Đêm ôm sương lệ, gối già cô miên Nhà ḿnh ở phía mặt tiền Đằng sau trăm nỗi niềm riêng khóc cười PD |
Làm thơ...
Làm thơ th́ phải có hoa Có thêm lũ bướm tà tà bay ngang Vẽ cô thiếu nữ điệu đàng Chóng cằm tơ tưởng dưới hàng hiên bông Làm thơ th́ phải có sông Bầy c̣ hoang dă xăm ḍng bắt tôm Nếu cần lột tả cơn buồn Th́ cho trần trụi nỗi hờn khỏa thân pd |
MƯA GÓA PHỤ
Hạt mưa góa phụ Bủa khắp mái hiên Ai đưa tay hứng? Nức nở muộn phiền Hạt mưa góa phụ Vừa đến thị thành Kéo theo sương trắng Phủ đầu em anh!!! Hạt mưa góa phụ Mang nặng lời thề Em tôi niệm trú Nhớ nghĩa phu thê Chỉ c̣n một kẻ Ôm ấp mộng thường Chỉ nh́n len lén Âm thầm... ...mà thương... PD |
TÂM TRẠNG NGƯỜI TÁM MƯƠI
(Tặng những ai bát tuần) Chao ôi! màu đỏ ngập đầy trời Áo đẹp rũ vào đôi mắt tôi Gậy trúc bên đường rung nhịp thở Rằng anh bát thập,em đôi mươi Mày cong,da tuyết,dáng thanh tân Ngực nở đôi hoa sắc tuyệt trần E ấp chân cài then chốt chặn Để ḷng lữ khách đứng bâng khuâng Ḷng ta sớm nặng thú thiên nhiên Cũng chẳng cần xem sách thánh hiền Mê sắc lâm tuyền,tâm loạn ngữ Trẻ-già điên đảo chuyện thơ điên Khúc khích bóng chiều buổi bát tuần Mặt soi xuống nước thấy c̣n Xuân Tóc mai nhóm lại,thơ vàng vọt Lại chuyện trêu hoa giữa cơi trần.... Phiêu Dao |
Từ dưới đất mới chui lên...?
Tôi từ bóng tối đă chui lên Xé đất rách bươm, động mái đền Nhướng cổ vươn vai xô thạch quyển Đá lăn trơ trọi, núi chênh vênh Dưới tầng địa phủ thấy bơ vơ Thiếu cảnh hà sa, thiếu khách thơ Một lúc, bốc đồng làm loạn cả Phong Đô nghiêng ngă, bụi tung mờ Quyết không chuyển kiếp, chẳng đầu thai Chẳng thích Mạnh Bà dưới Vong Đài Tâm trí c̣n yêu thơ Tứ Tuyệt Luyến thương Lục Bát chẳng nghe ai.... Bây giờ, đờ đẫn, đă quên tên Người hỏi:"Tớ là người cơi trên?" Tớ bảo rằng:"Không! không ở trển!" Tớ từ dưới đất mới chui lên PD |
Ngày dỗ-ngày sinh.......
Nói về ngày dỗ, ngày sinh Ngày sinh, ai cũng ngó ḿnh mà vui Câu ca, bầu sữa ngọt bùi Mẹ, cha, anh, chị mĩm cười với ta Kẹo thơm, tiếng dỗ khắp nhà Áo sơ sinh có nẹp tà bay bay Bàn tay víu lấy bàn tay Thân người nhỏ gọn ngày ngày trong nôi Lớn lên, dạo khắp núi đồi Cày sâu cuốc bẫm mong đời nên công Nói về ngày dỗ đau ḷng Đặt lên bia mộ một bông cúc vàng Người thân thảy gạo giữa đàng Hương nhang khói niệm quệt ngang cánh diều Ngày sinh chẳng quư bao nhiêu Chỉ thương ngày dỗ buồn hiu giữa trời Ngày sinh, là chúc ra đời Lời mừng ngày dỗ là thôi nhọc nhằn pd |
Lỗi từ phương trượng
Ngày qua nhanh,tiếc ngẩn ngơ Ngắt hoa đầu ngơ,hững hờ đạp cây Hôm qua,em có sang đây Mang theo dị phấn hây hây má hồng Cửa chùa sắc tức thị không Em buồn xuống núi bỏ công đợi chờ Nghe tin em có làm thơ Gửi cho chú tiểu đưa nhờ hộ anh Thân thiền,mắt vội long lanh Lỗi từ phương trượng mà anh thật buồn PD |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 01:32 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.