Quote:
Kẻo không có kẻ bị què em ơi! Ơ kìa, đằng ấy đã mời Tớ vào vẽ bút cho đời ta vui :khoa: |
Quote:
Em đâu dám tự nhiên mời ấy qua Mượn thơ nói hộ vậy nha Rằng em cũng muốn.....người ta góp vần :grimace: |
Có một lần em khất nợ giấc mơ
Nợ vần thơ viết chung còn dang dở Nợ riêng anh một mùa thu lá vỡ Em nợ rồi....thì xin nhớ, đừng quên.... Rồi một chiều mùa thu ấy gọi tên Bắt đền em chẳng bao giờ quay lại Vần thơ ngày xưa vẫn ngu ngơ khờ dại Chờ một người, chờ mãi chẳng vẹn câu Chẳng bao giờ anh giận em đâu Chỉ có lá lắc đầu, khẽ rơi nghiêng buồn bã Giấc mơ ấy bây giờ thành xa lạ Mùa thu vẫn hỏi thầm : em đã nhớ ra chưa ? |
Những cánh buồm nghiêng ngả tháng mùa hoang
Chợt ngỡ ngàng mới hay ta mộng mị Mơ viển vông, quên những điều giản dị Trái tim nào lí giải được nguồn cơn Ta sợ mình phút bồng bột van lơn Hay lại sợ cao xanh hờn vô cớ Sóng xô bờ có bao giờ không vỡ Trả một đời có hết nợ sân si Phút dị hình, trái tim hóa vô tri Đâu thể níu một chút gì ...đâu thể Sóng thét gào phía đại dương ..ngạo nghễ... Chẳng yêu bờ, sao biển khóc ngàn năm ? |
Chẳng phải vô tình em giận mùa thu
Giận nắng hanh hao, giận cây mùa trút lá Con phố vắng bỗng nửa quen , nửa lạ Mùa không nhau, chưa đến đã phai tàn Có những nỗi buồn lặng lẽ đi hoang Em đứng lại giữa bao chiều....hờn dỗi Trách lá rơi, trách mùa thu nông nổi Bước vội vàng trên lối nhớ chênh chao Những dối lòng vẫn chẳng hiểu vì sao Giấc mơ nào ru mình em khờ dại Yêu thương ấy, và anh không trở lại Chẳng vô tình, em trách...tại mùa thu... |
Quote:
Ngộ ghê, thơ bỗng sượng trân ... lạ kỳ Ô hay, chẳng phải trường thi Mà sao tớ lại ngại đi ... đưa vần:grimace: |
Quote:
Có gì ...ấy nói một lần thử xem Thôi thì trước lạ sau quen Hay là ấy tính ghẹo em .....hay là..... Chớ mà bắt nạt người ta :cutesmile::cutesmile::cutesmile: |
Yêu thực lòng chỉ đơn giản vậy ư ?
Dăm bảy lời ngọt ngào, vài ba câu thương nhớ Như sóng đại dương, ồn ào rồi tan vỡ Bước ngang nhau, ta chẳng chút nợ nần Kịch bản xưa nhân thế diễn bao lần Chuyện tình yêu chẳng có nhiều mới mẻ Nhân vật cũ chỉ âm thầm lặng lẽ Hoán đổi mình trong vị trí người đi Biết vậy rồi, sao còn khóc làm chi Vai diễn cũ thôi thì em diễn lại Trái tim ấy, vẫn muôn đời khờ dại Đành nhận về, là lỗi của mộng mơ Trách mình thôi, sao chỉ một chữ ngờ Qua đổ vỡ, học hoài mà không thuộc Nếu bảo rằng thủy chung là ngu ngốc Vậy cũng đành, em chọn được người khôn |
Quote:
|
Rằng đau cũng ráng mỉm cười
Em vay nước mắt khóc người tình sau Thôi đành, đã lạc mất nhau Chân thành cũng đã nhuốm màu dối gian Ngọt ngào anh hãy riêng mang Còn em ...nỗi nhớ lang thang cuối trời Đưa tay nhặt lá vàng ơi Vô tình gọi khẽ Người ơi, nhói lòng Nắng xưa đã chẳng còn hồng Từ đây đành đọan chuyện hong tóc thề Tạ từ dĩ vãng u mê Tiễn mùa thu ấy đi về ....xa xôi..... Rằng đau cũng mím chặt môi Nuốt vào nước mắt cho trôi nỗi buồn |
Quote:
Chưa gì đã bảo thiệt là dễ thương Chỉ e gặp giữa phố phường Chưa quen ấy đã ....tìm đường rút lui Gặp đây, tớ gửi đôi lời, Ấy đừng giận nhé, nói vui thôi mà :D trêu ấy nà , bắt tay làm quen nha :D |
Quote:
|
Quote:
Đâu hay bữa ấy, có người ngẩn ngơ Lỗi này là lỗi của thơ Mà gieo tiếng xấu ....lẳng lơ....ối trời:rang::rang: Em nào dám ghẹo, Người ơi :khoa: hihihi, thôi hổng ghẹo nữa , GM mang tiếng chết :D |
Anh tìm về nơi phố phường Rạch Gía Chẳng thấy người mắt anh nhuốm ưu sầu Nắng Hạ say Phượng rực một sắc màu Cảnh nào cũ chỉ tình người rêu- cũ Cổng Tam Quan bụi thời gian trùm phủ Dấu môi hôn, những bước chân hẹn hò Anh mệt nhoài sau một chuyến lãng du Cô ấy cũng đưa tình vào hoài niệm Anh trở về soi góc đường tìm kiếm? Chút ấm nồng năm cũ bớt tâm hư Lạc mất rồi trần trụi lời yêu mơ Người cười khẩy hụp lặn trong dấu ái nhịp đam mê nhịp cuồng si rơi rải Ứớc thệ đá vàng rơi rớt giữa lụa mềm Gieo vào anh vạn nỗi sầu đầy tim Hóa máu nóng vỡ tung lồng ngực trái Chuyến đò tình anh chậm chân trể nãi Đứng âm thầm xa xót giữa mông mênh Giọt rượu thơm hòa lẫn giọt mưa lành Cùng anh uống quên giọt tình ngang trái ! |
Quote:
Ấy ơi, sao lại nói xa nói gần Người ta ngại, đứng phân vân Thế mà ấy lại ... lấn phần ... ghẹo xem!:luoi: |
Quote:
Để ai méo mặt nụ cười quắt queo Rứa thì ấn bỏ dây treo Từ nay quy ẩn quanh đèo gió mây :luoi::he::luoi: |
Quote:
Đôi khi như gió, như mây lững lờ Tuổi vừa biết những mộng mơ Chút tình lãng đãng vu vơ ghép vần Người ta nếu chẳng ngại ngần Vườn thơ xin hãy đôi lần ghé qua welcome anh LTK và anh luuhangiang họa thơ với GM. Thơ là thơ, không giống đời thực, thôi thì cứ lãng mạn hết mình trong thơ vì cuộc sống thực vốn trần trụi và nhiều muộn phiền lắm rồi, phải không nào ? Trót đành mang tiếng lẳng lơ Dẫu rằng ....em chỉ yêu thơ thôi mà chúc mọi người luôn vui vẻ :) |
Quote:
|
Quote:
|
Quote:
Giựt mình tỉnh mộng hóa ra lững lờ Than ôi mặt mốc bơ phờ Phen này lãng đãng vu vơ ghép vần :rang: |
Quote:
Ơ kìa, vốn lạ,chẳng thân Chỉ là bữa nọ dăm vần ghẹo nhau Thế mà....ai đó ...hôm sau Vu vơ nghĩ chuyện trầu cau xa gần :D Ghẹo ấy nữa nà, :rang: |
Quote:
Ơ hay , đâu nợ nần gì Gặp nhau sao cứ nhiều khi...ngượng ngùng Nếu mà em có ...lạnh lùng Ấy ơi,chớ ngại,...cứ chung lối về :P Hôm qua trông ấy vụng về Câu thơ viết tặng....ấy đề ....tên ai ? (Đoán bừa....hổng biết đúng sai Sợ rằng nếu hỏi ấy khai....tên mình ) :rang::rang::rang: |
Thơ này viết tặng riêng ai
Mùa thu - hoa cúc đã phai hương nồng Hỏi Người còn nhớ gì không ? Khung trời kỉ niệm đầy trong mắt chiều Đông vừa tàn một nụ yêu Mà tim vẫn thắm bao nhiêu sắc tình Hỏi mùa, mùa chỉ lặng thinh Rêu phong mờ phủ bóng hình ngày xưa Xa rồi một thưở đón đưa Chẳng còn ai hát chiều mưa chung đường Biết rằng anh chẳng vấn vương Riêng mình sao mãi nhớ thương làm gì Ngậm ngùi tiễn mấy thu đi Trái tim vẫn cứ nhiều khi dối lừa Làm sao tìm lại ngày xưa Tìm em của những ngày chưa biết buồn |
Quote:
Người dưng hôm trước, lần lần thành thân Ai ơi khác họ khác vần Quây quần vài bữa, phân vân đêm ngày Đường về ngắm lá mưa bay Thương con sáo sậu mi cay nhớ lồng Một đêm quân tử cạnh hông Còn hơn chàng ngốc đèo bồng sớm hôm Hihi, tổng hợp câu nói của người xưa :welcome::welcome::welcome: |
Con gái Bắc , em hờn em dỗi
Ta ngẩn ngơ, tội lỗi quá ta ơi Cầu xin em cho ta nói mấy lời Rằng trai Nam vụng về không giỏi tán Con gái Bắc, em giả vờ lãnh đạm Liếc ngang ta,ôi thê thảm hồn ta Em có nghe nắng đang gọi chiều tà Ta thật thà, không biết lời ngọt nhạt Con gái bắc, đường vế em khẽ hát Để trong veo dịu mát cả trời chiều Em ngúng nguẩy, ừ thì cứ làm kiêu Nếu ta liều....lời yêu....em có chịu ? Con gái Bắc, ơ kìa, em nũng nịu Chết ta thôi, ngọng nghịu cả mấy lời Chỉ nhủ thầm " Cô bé Bắc kì ơi Nụ cười em rơi đâu, anh nhặt hộ " Con gái bắc, em làm ta khốn khổ Hương sắc nào cám dỗ một nghìn năm Em có nghe trái tim gọi xa xăm Hà Nội ơi, ước lần thăm lịch sử Con gái bắc, ai bảo rằng sư tử Thì riêng mình, ta vẫn cứ thầm yêu Cô bé ơi, anh muốn nói bao điều Riêng chiều nay, em nghe chăng, em hỡi :congratulate: |
Quote:
O em cô gái xứ mô? Để anh con chữ vụng thô xoay vòng! |
Quote:
|
Quote:
Mà sao ai hỏi , nói "hông" ngọt ngào Em hay giả bộ làm cao Người ta bảo ....dễ thương sao....bắc kì :D GM là con gái Bắc nhưng lớn lên trong Nam đó anh LTK ơi |
Quote:
Hỏi dòng nước chảy nơi nao? Sâm ngâm ngải ngậm khi nào lâu chưa? Tổ tông, huynh đệ, sư thừa? Nơi mô xuất xứ quàng bừa nơi đây? :cuoi: Giởn chút xíu chơi nha luuhangiang |
Quote:
Nữa thi với Bắc nữa bì cùng Nam Dễ thương ... nghe thấy ... mà ham Kiêu sa đỏng đảnh ... chết hàm ... khối anh :welcome::welcome::welcome: |
Quote:
Ngộ chưa, tim cứ miệt mài ...nhớ thương Chỉ như phút gặp bên đường Mà xao xuyến lạ, mà vương vấn lòng Này là đợi, này là mong Mà sao vẫn bảo rằng "không có gì" Bởi em, cô gái bắc kì Thầy u dặn phải ....nhu mì, ấy ơi :nguong: |
Quote:
Nửa hiền như lúa, nửa chanh ...chua lè:rang: Ấy nè, hỏi nhỏ chút nghe Thương nhau, ấy có chịu về....Tràng An ??? :rang::rang::rang: ( nói nhỏ thêm chút nà anh LTK, hình như GM càng lớn càng....đanh đá đới ạ :D) à, anh LTK có biết câu này không nhỉ ? Chẳng thơm cũng thể hoa nhài dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An |
Quote:
Cớ sao nàng lại ướm lời gió trăng? Bực mình, ổng quát bảo rằng: Người ta con gái! lằng nhằng quá thôi! Nghe chi chót lưỡi đầu môi Mặt dày mày dạn đít ngồi ...cây si Nếu người bảo "chẳng có gì" Thì con cứ nói "ừ thì... tớ nghe" Xong thì tiến thẳng chớ ... de Liếc qua trông lại, ôm đè mà hun :khoa: Hổng biết ổng chỉ dạy có đúng không nữa nè :hoi: |
Quote:
Sợ rằng ấy chẳng dám....hun kiểu này :rang::rang::rang: Gặp mình, chẳng dám nắm tay Nghe chi ổng xạo, đặt bày....nói điêu ( Ấy nè, chớ bảo mình kiêu Nhưng mình thách ấy....dám liều thế kia ) :welcome::welcome: |
Quote:
Nổi danh từ thưở xuân xanh non thì Anh hào vạn kẻ dự thi Mong sao có kẻ liếc ghi tên mình Tú cầu trống giục thình thình Tranh nhau giành giật dãi tình Tràng An Phụ nử Hà Nội nổi tiếng thanh lịch từ ngàn xưa lận cơ nhưng mà cũng giống như GM mô tả: Nửa dịu dàng, nửa đành hanh Nửa hiền như lúa, nửa chanh ...chua lè |
Quote:
Bữa nào tớ ráng mượn bia hun liều Biết rằng ấy có nhiều chiêu Thôi thì cùng lắm là tiêu thân tàn :cutesmile: |
Quote:
cùng chung mộng huyễn tại sao truy nguồn hay là nỗi sóng ghen tuôn cớ chi lại hỏi sự tuồn nghêu ngao cũng dòng đỏ thắm máu đào da vàng mũi tẹt không cao chẳng gầy sư thầy của đó với đây không rồng thì hạc cỡi mây non ngàn huyền môn báu vật trời ban chiêu nhất dương chỉ để nàng yêu ta bác lang thang khắp sa bà sánh vai một guộc như giang ấy mà nhất dương chỉ diệt cuồng ma cùng lang thang khách xông pha địa đàng vườn hồng rộng rãi mênh mang hỡi ơi bác khách biết quàng nơi mô... hà hà bác khách ơi chúng mình khổ rồi. mất ăn mất ngủ vì vụ này đây.:hi::hi::hi::hi: |
[QUOTE=Giọt Mưa;68350]Thơ này mình tặng riêng ai
Ngộ chưa, tim cứ miệt mài ...nhớ thương Chỉ như phút gặp bên đường Mà xao xuyến lạ, mà vương vấn lòng Này là đợi, này là mong Mà sao vẫn bảo rằng "không có gì" Bởi em, cô gái bắc kì Thầy u dặn phải ....nhu mì, ấy ơi bắc kì em nhỏ tôi ơi thầy u đã dặn chọn nơi gởi vàng mình đây chẳng phải cao sang như chim dẩm phải cành ngan té rồi nào là đợi nào là thôi thoảng theo hương gió bồi hồi nhớ thương giăng chi một khúc đoạn trường cho ai ngơ ngẩn bên vườn gió mưa... |
Bản nhạc tình yêu câm lặng không lời
Một note si chơi vơi trong quãng nhớ Em đứng lại giữa mùa cây lá đổ Heo may chạm mùa, mà ngỡ vẫn còn thu Phím trầm buồn ngân lại khúc thụy du Nỗi buồn em ru hoài không khép mắt Lá vàng rơi, đôi tay gầy khẽ nhặt Gió tủi hờn, em cúi mặt làm thinh Note si lặng thầm thêm một chấm nhỏ xinh Bản tình ca chợt dài như bất tận Yêu thương ơi, lẽ nào ta hờn giận Chưa một lần ta trách...tại mùa thu Phía không anh trắng xóa những sương mù Trang giấy cũ ngả vàng từng khuông nhạc Chiều lãng đãng ....những nhịp mơ rời rạc Chợt vô tình...chạm phím...note si rơi |
Quote:
Sánh vai một guộc vui vầy cỏ hoa Ừ thì, xa đấm gần xoa Hỏi chàng có biết quần thoa-hoa thuần? Huyền môn báu vật bao tuần? Cuồng ma chỉ diệt lần quần mấy chiêu? Nếu mà đằng ấy biết điều Khai ngay lốt đội mỹ miều lưu giang! :hoanho: |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 08:10 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.