SẦU ĐÔNG 5
Mắt xanh lúng liếng dải sông Cầu Nỗi ḷng thương nhớ hướng về nhau Vào trông ra ngóng chừng lưu luyến Kẻ Bắc - Người Nam luống dăi dầu Ai về có nhớ mong đến hẹn? Người ở nào hay đợi miếng trầu! Trèo lên quán dốc trông trăng lạnh Khắc khoải đêm thâu gửi điệu sầu... |
SẦU ĐÔNG 6 Trở ḿnh ôm gối giữ khư khư Gà gáy canh ba hay canh tư? Bông vải c̣n đem hơi ấm lại Duyên t́nh sao để lạnh măi ư? Mở mắt nh́n đêm đang nhảy nhót Lắng tai nghe gió khẽ gầm gừ Ở chốn xa xôi nào nao đó Ai biết bây giờ canh ba,tư? |
SẦU ĐÔNG 7
Ra sông em ngắm lục b́nh trôi Ngước mắt nh́n theo bóng trăng côi Ở đây mưa ướt ḷng nhân khách Chốn ấy nắng tràn thắm đôi môi T́nh gửi cho ai - đi có lại? Duyên đượm về em - đợi chẳng hồi... Phu thê, em biết là huyễn hoặc Thảm sầu số kiếp của em thôi |
SẦU ĐÔNG 8
Lạnh căm ḷng dạ khách làng thơ Yêu rồi!nhớ lắm!khổ quá cơ! Gặp nhau hai nữa cùng hoan hỉ Chia ly ḿnh thiếp phải bơ phờ Lă chă giọt buồn - khô khan mộng Cằn cỗi tâm hồn - ướt át mơ Đêm đông buốt giá c̣n bao nữa? Xuân chửa đến ư? đến bao giờ? |
SẦU ĐÔNG 9
Bầu trời u ám đổ cơn mưa Giọt sầu lất phất lọt song thưa Liễu rũ hiên nhà - cơn gió hú Vơng chùng bên vách - mối sầu đưa Cầm gương ngắm lại - buồn bă thế! Bó gối trông ra - hắt hiu chưa? Nhớ nhau! cảnh ấy càng thêm năo Bao nhiêu nước mắt khóc cho vừa... |
SẦU ĐÔNG 10
Nữa đêm chợt tỉnh lại bồi hồi Se sắt ḷng ai? chỉ ḿnh tôi... Bầu trời xanh dớt như tàu lá Vầng trăng mỏng dính tựa thuyền côi Chớp ḷe một đám mây vần vũ Giá ngắt vài cơn gió nổi trôi Hé cửa nḥm song, xong chẳng thấy Mặt ủ mày chau đứng lại ngồi... |
LẬP ĐÔNG
Này "đằng ấy" ơi! có biết không Đất Bắc bây giờ đă lập Đông Vườn đào hiu hắt trong gió sớm Cây gạo trơ cành đứng bên sông Cỏ hoa phai sắc sương cài áo Chuông chùa đứt quăng đánh hư không Nàng Xuân đâu nhỉ sao chửa lại? Tô điểm lên đây một thức hồng... |
Sầu Đông 11 Đông cuối mùa rồi trời vẫn mưa Giọt dài giọt vắn lọt song thưa Gió rít mái tôn luồn bậu cửa Mưa đầm tấc dạ buộc hồn xưa Ở đây trăng cũng như ngày trước Soi lạnh hồn đơn với mộng thừa Người ở đâu đâu người có biết Một ḷng em hứng trọn cơn mưa. |
SẦU ĐÔNG 12
Mưa rụng trắng trời,trắng trước sau. Ḿnh em ngồi đấy, chứ anh đâu? Lưng đồi trước mặt mây xám phủ Chân dốc sau lưng gió ruổi mau Xao xác tiếng gà khua cảnh động Năo nề mơ cú xé đêm thâu Tri kỷ chưa tṛn - t́nh đứt đoạn... Để cái Đông thêm lạnh mối sầu... |
SẦU ĐÔNG 13
Gió lạnh bây giờ cứ đảo điên Áo đơn áo kép tựa mái hiên Cất bút thấy ḷng buồn vô ư Nh́n mây trong mắt đọng niềm riêng Nơi kia người ấy ra sao nhỉ? Chốn đây ḿnh thiếp dạ vẫn phiền Xa nhau! mỗi khắc là thêm nhớ Sầu đổ ra ngoài ướt bút nghiên... |
Lẩn thẩn quay ra lại nhoẻn cười
Tớ mong ai nhỉ? tớ mong người Bấm đốt - t́nh ḿnh đương đ̣i phát Xem tay - duyên tớ vẫn c̣n hôi Trông giờ đă quá giờ có thể... Nh́n trăng hay nhỉ trăng săp ḷi Tưng tửng một ḿnh cho bơ nhớ Tấm ḷng ai đó chẳng chịu soi... :complaint: |
Giao thừa tưởng vọng đến nơi xa
Người ơi người có nhớ đến ta? Bao năm chờ đợi c̣n bao nữa? Giọt dài giọt vắn nhuộm mù sa Vó ngựa đường trần chàng có mơi? Thân rùa nẻo ái thiếp vẫn tha... Khắc này ngày này nỗi nhớ ấy Chỉ mong Mai Trúc được một nhà |
ĐỀ SÔNG TRĂNG QUÁN
Sông sông nước nước trắng phau phau Ḷng quê len lỏi một nỗi sầu Bốn bề cỏ úa che mờ lối Hai dăi cây xanh phủ kín đầu Bó gối trông trăng,trăng chả thấy Thuyền t́nh muốn lướt,lướt về đâu? Tai nghe sóng khóc mà khản tiếng Ngân hà rơi lụy giọt mưa ngâu... |
Chuyện T́nh Chim Yến Tử
Thương thương... cảm xúc ngọt ngào Ân t́nh nồng mặn dạt dào thiết tha… Thuỷ chung đâu khác người ta… Uyên ương đôi lứa - đậm đà khó phai…! Như Mai Một tờ báo tại Pháp sau khi mua lại và đăng tải những bức ảnh cảm động về t́nh yêu sinh tử của một đôi chim tiểu yến tử, đă tiêu thụ hết sạch lượng báo xuất bản trong thời gian ngắn nhất. Những bức ảnh được một nhiếp ảnh gia vô t́nh chộp lại trên đường, đă tường thuật lại câu chuyện t́nh li biệt cảm động của đôi chim yến: “cô gái” lúc đó ven theo đường cái, lượn ṿng sát mặt đường th́ đâm phải một chiếc ô tô đang lao tới. “Cô gái” bị thương, t́nh h́nh vô cùng nguy cấp… “Chàng trai” từ đâu bay đến mang thức ăn kiếm được cho “người yêu” như để an ủi “cô ấy”. Lúc “chàng trai” bay đi kiếm mồi lần nữa trở về th́ phát hiện “cô gái” đă chết. “Chàng trai” dường như muốn gọi “cô gái” thức dậy, cố gắng hết sức để gọi “cô gái” dậy. Khi “chàng trai” phát hiện cô gái thật sự đă chết và không thể trở về bên ḿnh, nó đă ngửa mặt lên trời kêu khóc. “Chàng trai” cứ đứng măi đó bên cạnh “cô gái”, cả thế giới như lắng đọng. “Chàng trai” đau khổ, tuyệt vọng đứng măi bên xác “người yêu”… Một câu chuyện t́nh giản đơn nhường vậy nhưng đă lấy đi nước mắt của hàng triệu người khi chứng kiến nó qua những bức ảnh. Không biết nhiều người có c̣n cho rằng “động vật không có trí năo và t́nh cảm” hay không? KHÓC BẠN Anh muốn hóa thân một con tằm Kéo vương sợi ái đến trăm năm Ai định tính: chia loan rẽ phượng? Người muốn cho: bung phiếm tan cầm Để rồi nh́n bóng con sáo lượn Khốn nỗi trông thân Yến Tử nằm... Ghếch mặt nom trời anh xẵng giọng Thương ḿnh đau đớn lại càng căm... KHÓC BẠN 2 Yến tử chết rồi,vỡ bến mơ Cẩn thận mà chi loăng cuộc cờ Bái biệt từ đây thi với phú Vọng hoài muôn thưở mộng cùng mơ Hương lụy khách trần sao vướng víu Hồn oan kẻ thác luống ngẩn ngơ Khiết ngọc có tan,màu có đổi Nương tử nàng ơi!đứng đó chờ....! Họa Bài Khóc Bạn 1 Ai trót mượn vay một kiếp tằm Nhân duyên tan ră hận bao năm Yêu thương chẳng chọn tầm nhân loại Cảm xúc sao phân biệt thú cầm Đau đớn nghẹn ngào h́nh bạn khóc Xót xa bi thiết dáng em nằm Uyên ương khăng khít giờ ly biệt Lệ chảy đôi ḍng nỗi oán căm Như Mai 22-12-2011 Bèo ghi lại mấy bài thưở mới tập tễnh làm thơ thất ngôn và đă được cô Như Mai tận t́nh hướng dẫn,nhưng duyên thầy tṛ không được lâu dài do cô có việc riêng, bèo xin phép dời một số bài từ diễn đàn Zing sang góc nhỏ này để gom gọn lại và cũng là để nhớ về cô, híc, zị mà bèo học măi vẫn chưa qua được truông dài... |
Câu chuyện về chim Yến Tử này PL cũng đă đọc được trên báo và đă rất xúc động. CẢm ơn Bèo đă ghi lại những ḍng thơ đầy cảm xúc nhé!
|
Tiên sư con chó cứ kêu gào
Làm cho thức giấc nỗi niềm tao Mới vắng vài hôm mà đă thế Xa người năm chẵn chửa làm sao Nhớ t́nh chủ tớ nơi chốn cũ Chờ duyên phu phụ ở phương nào? Tao lạy mày đừng...rên rỉ nữa Kẻo làm đau xót nỗi niềm tao... (Con chó nhà kế bên mới xin về, đêm nó nhớ chủ cũ nên kêu gào thảm thiết, đôi khi giống vật c̣n có t́nh hơn cả người...) |
Quote:
|
Quote:
|
Quote:
|
Quote:
|
Hồn em anh bỏ ở đâu đâu?
Đă mấy xuân qua xác cũng rầu Xương trắng có ngày nằm trong quách Thịt nhăo đôi khi vứt đầu cầu Tóc lụi khỏi da bùng nhùng mỡ Đốt rời khỏi ngón bạc bẽo màu Hốc mắt vẫn c̣n giương ra đó... Chết rồi !Ai chẳng mục đầu lâu!...(Thấy ghê !!!...:Sick:) |
Lưu luyến mà chi để mơi ṃn
Kinh thành kư thác cái duyên con Nỏ thần gieo họa đời ngân hạnh Công nương ngộ biến chẳng mồ chôn Non xanh nâng giấc người phận bạc Nước biếc chôn vùi nghiệp phấn son Hiếu t́nh hệ lụy ḥa ái được Mỵ Châu đâu lỡ cuộc vuông tṛn. |
Thiếu ḿnh đời tớ sẽ mơi ṃn
Lấy ai chăm sóc cái cùng con Văn chương thi phú không người đọc Tài hoa phong vận cũng đành chôn Bệnh tật kéo về đầu thêm bạc Xuân xanh sớm khép úa nét son Chút nghĩa phu thê đâu phải bỡn? Thiếu nhau, thời khổ cuộc vuông tṛn...:khocloc::khocloc::khocloc: |
Giọt t́nh đắng chát đọng bờ môi
Tưởng xa,xa măi nỗi chia phôi Cánh nhạn thiên di Đông chớm rét Nụ hồng khai tận Xuân muộn rồi Bến lạc bồng bềnh con thuyền lướt Vườn yêu lấm tấm cánh hoa rơi Bao giờ cho đến bao giờ nhỉ? Nhấp nhỏm thi nhân...đứng lại ngồi. |
Quote:
Thống khổ điêu linh chiếm nữa phôi Vận biếc quan gia ôm óc hết T́nh xanh kẻ cướp chiếm tim rồi Thuyền xuôi phía đó sao nhoài giử Nước ngược phương kia cứ phóng rơi Yếm thắm thời gian đâu đứng măi Loay hoay trói buộc lấy chi ngồi |
Đời Kiều sớm vướng cảnh trái ngang
Một thân sao vẹn cả đôi đàng Bạch diện xanh xao hồn tuyết ngậm Hồng nhan vàng vơ mảnh đào tan Thúc Sinh muốn cứu cành hoa thắm Từ Hải mong thay kiếp đoạn tràng Sóng lặng Tiền Đường ai đón đợi? Vội vă tay chèo...chuyến đ̣ ngang. |
Số Từ đâu phải cái số ḿnh
Có chăng ràng buộc lấy hư vinh? Bởi ai hăm hở gieo mầm Ái Cho kẻ ngáo ngơ mắc giọng T́nh Đă đành non Hiếu ngăn cách điểu Thời thôi vũng Nghĩa bất thả ḱnh Lưới sầu giăng kín sao mà gỡ??? Thương cho thân tớ với thân ḿnh...:complaint: |
Điệu ḥ loang loáng mặt sông sâu
Mái dầm khua nhẹ mối tơ sầu Miệng hoa theo nhịp dây đàn phách Tay ngọc buông lơi gơ trống chầu T́nh tự mấy hồi, gà đâu gáy Xuôi ḍng một chốc cạn đêm thâu Nhàn nhă vui cười cho bỏ tiếc Tiếc cái xuân xanh...hận bạc đầu... Híc híc....Vui đó vui nào vui đến thế Buồn này buồn đấy buồn hóa ngây. |
Đa đoan cho lắm cái Duyên ṃn
Đường đời khốn khổ nỗi chồng con Một chút tự do đành phải lấp Vài câu lăng mạn cũng mang chôn Đa sầu gợn cả...con mắt biếc Đa t́nh phô tận...cặp môi son Ông xanh rỗi việc trêu ḿnh đấy Trêu chán thời cho...méo lại tṛn :smells: |
Quote:
Khắc khoải làm ǵ chữ chồng con Mấy bữa thiên đường c̣n mộng hưởng Trăm năm tiết hạnh khéo đồng chôn Trinh nguyên cố gói e hư mực Thục nữ kiên đeo ắt hỏng son Dậm đất kêu trời sao khéo diễu Đa đoan lại muốn méo nên tṛn |
Quote:
Ấy Cuội cho nên mới chơi ngông Yêu nhiều lấy lắm...mơi tay bồng Ngượng ngập ra chiều: xanh chuyển đỏ Hoan hỉ đôi khi: tím lại hồng Tấc lưỡi trời ban lưng ...một rọ :Sick: Ư thảm đất xui ngập cổ ḷng Được tiếng Cuội nhăng, ông... cứ Cuội Thuyền t́nh vây bủa kín bến sông :bemused: |
Chàng Ngốc sao mà khôn quá ta!
Dám đem cây quạt đổi trăng ngà Năm sáu phen liền trêu vầng Nguyệt Tám chín lần rồi ghẹo Hằng Nga Ôm cả đất trời đ̣i thoát tục Nắm chặt tay tiên chửa buông ra Ở đời được tiếng là chàng Ngốc Bệnh ni xá kể đến Hoa Đà ...:incense: |
Vất vả thân anh, kiếp thợ cày
Suốt ngày quanh quẩn đất cô hai Xông pha trận mạc gieo mầm thóc Thám núi khơi nguồn chẳng rỗi tay Ốm yếu xanh xao v́ gắng sức Chồn chân mơi gối tấm thân gầy Lăn lóc đă nhiều phen sống mái Quen nghề nên vẫn cứ...phây phây :infatuated: |
Quote:
Cục tức thôi đây khéo lẻn bồng Nghĩa trút xanh trời đun mực tím T́nh dâng đỏ đất nấu nghiên hồng Lưng trần dát ngọc luôn ... vừa dạ Lưỡi thịt phun châu khó chạnh ḷng Cuội được Hằng Nga sao ... chẳng Cuội Ôm bèo tú mộng rắc đầy sông |
Quote:
Thích cơng ham ôm vóc ngọc ngà Lục viện tam thanh bồng ngọc nữ Tam cung tứ bảo ẳm tiên nga Không e dập lưỡi đau buông xuống Chẳng ngại oằn lưng nặng bỏ ra Mến nguyệt yêu trăng nên gắng quạt Cung dài nỏ bén cứ dương đà |
Đây tính đi tu, đấy biết không?
Cuộc đời thoát khỏi kiếp lông bông Cố sáu bảy hôm thành...chính quả Ngất nghểu đài sen ước...phượng long Quy y Tam Bảo ḷng nhẹ bẫng Thọ tŕ Ngũ Giới trí hẳn thông Thương ôi! Nghiệp chướng c̣n đeo nặng Nợ t́nh đây đấy nó chửa... bong |
Quote:
Tu mà chẳng tới, thú nhồi bông! Vô minh ái dục, mê vờn tỉnh? Ngũ giới tam quy, chép hóa long? Quả báo nhân duyên ù trả tận? Hoa nghiêm giới định có lường thông? Đài sen tuệ giác c̣n tâm mộng? Chính quả tu thiền ắt rối bong! |
Tặng chú LT nè!
Vài ba năm nữa cái lưng khom Phất phơ râu bạc một đôi cḥm Nắng dội cầm ô đi dạo mát Mưa dầm che mũ đứng mà nom T́m chiếu nằm khi chiều tím lại Cười bơ thói ngông cưỡi ḅ c̣m Vài ba năm nữa già chưa nhỉ? Nhập nhèm ngơ liễu mắt...lom đom :expect: |
T́nh sầu dốc cạn với duyên ta
Cố ngẩng trông lên bóng nguyệt nḥa Vài buổi cũng thành ra mộng mị Dăm ngày khốn nỗi tưởng chia xa Giá như quên được thời quên hẳn Đằng này nhớ lại nhớ thêm ra Anh ở trong tay người nao đó !? Sao không thấy thẹn với trăng ngà? |
Thiếp đau lắm rồi chàng biết không?
Chua chát tay ghi một chữ Đồng Tâm hồn ḿnh đă ai đó giữ? Thân xác tớ đây thiếp vẫn... c̣ng Nỗi niềm em gói: không mà có Tâm t́nh chàng giữ: có lại không Đời tôi đâu phải là tiểu thuyết? Chẳng đọc, mà sao lệ ṛng ṛng... |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 08:08 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.