Cô ơi ,có phải Cô đọc thơ của LH ko vậy?hiiii
buổi chiều và tối vui Cô nhé |
Quote:
Hình như vậy quá LH. Chúc LH mãi vui với ấy...nha. |
Sài Gòn chiều nay Sài Gòn chiều nay thật lạ Hoàng hôn rơi xuống dùng dằng Hạt nắng đọng hoài trên lá Nỗi niềm được dịp tung tăng Sài Gòn chiều nay ai vắng Mà thênh thang quá phố phường Ngã tư cháy hoài đèn đỏ Như chờ như đợi người thương Về trong Sài Gòn tan sở Con đường dắt díu nhau đi Hàng cây chụm đầu làm dáng Cành vươn níu gió thầm thì Ta về Sài Gòn như khách Một ngày cơm áo tha hương Về bên Sài Gòn đặt gánh Bâng khuâng đứng giữa muôn đường... PL 16.3.11 |
:cuoi::cuoi::cuoi:
HÀ NỘI CHIỀU NAY Hà Nội chiều nay sũng ướt Buồn ơi đừng níu chân ai Em đi phong phanh tóc mướt Mưa bay giọt ngắn,giọt dài Hà Nội chiều nay se lạnh Thương ai buốt cả mùa xuân Bao giờ làn mưa kia tạnh Bao giờ em hết chênh vênh Hà Nội chiều nay buồn quá Nỗi buồn ai gửi đến ai Hà Nội chiều nay xa lạ Mưa bay giọt ngắn giọt dài |
Quote:
Hà Nội hôm nay mưa lạnh Thương người bên đó co ro Hạt mưa trong lòng cũng rụng Tim chao về lối mây mờ Hà nội hôm nay trầm mặc Những hàng cây lá im rơi Mưa như điệu đàn khe khẽ Ru da diết trái tim người Hà Nội hôm nay, ta nhớ Thèm ly rượu ấm nồng môi Thèm tay đan vào tay nọ Bờ vai ủ lấy vai ngồi Trời Nam mơ về Hà Nội Sợi mưa không đủ bắc cầu Biết ai giờ này mong đợi Khát lòng quá vết môi nhau PL 17.3.11 p/s: Tks VA thăm nhà PL ha.. |
Vào nhà cô PL hay bị lây nỗi buồn lắm :D
HÀ NỘI...BUỒN Buồn ơi,cái buồn vô cớ Buồn như những hạt mưa bay Rơi,rơi,rơi,rơi...chực vỡ Bàn tay nhớ nhớ bàn tay Cái buồn ghé vào Hà Nội Cái buồn đậu trái tim em Cái buồn rưng rưng nóng hổi Bờ mi buồn đọng ướt mèm Nỗi buồn chưa kịp đặt tên Đã thành thân quen lâu lắm Vô tình em kéo buồn lên Nỗi buồn giăng giăng thăm thẳm |
Tsunami Biển cuồng nộ gào thét... Tsunami Những thân người chợt hóa thành xác lá Hơi thở tàn, chìm vào trong biển cả Lời dặn dò không kịp gởi cho ai Chuyện kể rằng, đã có một chàng trai Nhường sự sống cho người xa lạ khác Chàng trai ấy giờ nằm trong mộ vắng Thương dân mình vật lộn với tai ương Tôi xứ này, tin càng đọc càng thương Trong thảm cảnh, người kiên lòng chịu đựng Từ đứa trẻ, nằm nôi hay chập chững Đến người già... môi mím chẳng kêu than Tsunami le lưỡi liếm hung hăng Trong chớp mắt, bao người đi mãi mãi Trong chớp mắt, nhà xe thành rác thải Bao tiếng cười nghẹn lại giữa môi non Tsunami, hóa thác vực chon von Chôn hạnh phúc vào trong lòng địa ngục Rồi mai đây vạn mồ xanh cỏ mọc Xót đời người... như hạt bụi chờ rơi... Tsunami, vạn đau xót sao nguôi? PL 17.3.11 |
Quote:
Sài Gòn mưa Mưa ơi, rơi gì mãi thế Ướt trời, ướt đất ...ướt ta Sợi dài miên man rỉ rả Lẻ loi lại nhớ nhung xa Ngàn mưa lạc từ Hà Nội Da diết tựa bức thư tình Anh viết lòng anh khắc khoải Mưa làm chim nhạn đưa tin Hạt mưa vô tình quá đỗi Ta buồn, ta nhớ, ta mong Hay mai mưa về phố nọ Dẫn ta đi tắt nẻo vòng? Mưa ơi... mai về lối nọ Nhắn giùm ta một người dưng Một người đợi cầu Ô Thước Bắc qua chốn đó một lần... PL 17.3.11 |
Về chơi với mình Ta mải mê mây quên màu khói ấm Mải mê hoa, quên cỏ mọc chân thềm Mải mê nắng quên bếp vùi tro đợi Mải mê người quên lạnh lẽo đường riêng Vốn đã biết đời phù du hư ảo Mải mê nào mai cũng hóa sương bay Giọt nước mắt mải mê lần áo não Rồi cũng khô theo nắng gọi đầu ngày Thôi về lại khung trời riêng ta biết Chơi với mình không sợ có chia ly Ta sẽ dạy trái tim ta chịu đựng Thế gian kia tàn nhẫn với yêu vì Tựa dòng sông chảy hoài không ra biển Ta đi hoài không rời khỏi xác thân Mai về lại nơi có lần đã sống Chơi với ta, cho trọn một đường trần PL 17.3.11 |
Ngày chưa bắt đầu Vắng những điều quen thuộc Nên ngày chưa bắt đầu Lời chào ai chưa gởi Bóng đang chìm đi đâu? Nắng hình như cũng đợi Nhạt nhòa trên lá cây Gió hình như cũng ngóng Chờ lao xao lối này Đã mặc nhiên gần gụi Người một hôm im lời Nhận ra mình cô độc Giữa trùng trùng chơi vơi... Trái tim quen bè bạn Hôm nay đập một mình Nghe ra nhiều uể oải Chừng như muốn làm thinh.. PL 18.3.11 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 02:12 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.