Nhớ Ta lên đồi sương khói Tịch mịch bóng mây trôi Tiếng chim nào thôi hót Lặng cánh bay cuối trời Dưới chân mình cỏ dại Chiếc lá vàng hôm qua Hạt nắng rơi vương vãi Đàn kiến đi... không nhà Sợi nhớ tim thầm dệt Trong tĩnh lặng miên man Ly cà phê để nguội Mùi hương phai võ vàng Chợt nhận ra mầm nhớ Nảy trong lòng bấy lâu Khi bộn bề lắng xuống Giục giã tìm tay nhau Ta ngồi ôm nỗi nhớ Vần thơ rơi ngập ngừng Người bây giờ chốn đó Biết ta sầu đang dâng? PL 18.3.11 |
Bận Gặp vội vàng đôi lúc Công việc cũng ghen tuông Nhìn dòng tin dang dở Đôi trái tim thầm buồn Em ngập email sáng Anh họp tràn sang trưa Gọi nhau, ngày đã hết Chỉ còn cơn gió lùa Giữa cơm áo gạo tiền Em xuôi và anh ngược Đời trôi về phía trước Chiêm bao rụng bên đường Đã bao ngày mình bận Càng thương mình xa xăm Khi nào mùa Ngâu đến Để bên nhau tay cầm PL 19.3.11 |
Đừng tìm em anh nhé Nếu có hôm nào em tựa lá khô Úp mặt bên thềm phai vàng lặng lẽ Anh đừng quay quắt tìm em đến thế Phút lặng cho mình, trong nhớ nhung riêng Đi giữa cuộc đời muôn nẻo chung chiêng Nếu có khi nào, bên lề đứng lại Anh đừng trách em bạc tình bôi đãi Nhựa sống trong lòng, cần phút vun gom Em tạ tình anh chan chứa bể sông Đưa em quãng này qua lần sóng dữ Nếu có khi nào co lòng trú ngụ Con sóng đừng buồn gọi mãi hoang liêu Nếu có khi nào em lệ hắt hiu Bàn tay anh thôi, vai người từ chối Anh đừng tìm em, đừng thương, đừng tội Em muốn một mình ngủ giấc thiên thu... PL 19.3.11 |
Nghe mưa Có lúc nghe mưa chạnh mối sầu Một thời yêu dấu lạc về đâu Song thưa, ngọn gió vô tình thổi Giấc mộng nằm chờ trắng đêm thâu Anh của ai rồi không của em Lần dây kỷ niệm vết hương tìm Rụng trong ký ức mùa hoa cũ Trở giấc, xoay mình, thương nhớ thêm Chớp mắt mười năm lặng lẽ chờ Lệ nào trĩu nặng muốn nghiêng thơ Dầm mưa dĩ vãng về che mặt Lạnh thấu trong lòng, không lửa hơ Có lẽ tình kia đã cạn đèn Em nằm tưởng nhớ giấc thu quen Mưa rơi sẽ tạnh mai này nhỉ? Chỉ có em buồn dan díu chen... PL 19.3.11 |
Ngổn ngang Khắc khoải buồn, khoảng lặng dài hấp hối Thương tình mình, đất sống cạn phù sa Tình mọc rễ, tình không vươn cành nổi Nhìn theo nhau, khóe mắt lệ chan nhòa Ngổn ngang giữa chiến trường tim-lý trí Nghe hoang tàn trên mỗi bước chân đưa Tay vô thức, từng đêm về nhặt nhạnh Nỗi lòng nhau, nằm lăn lóc... thôi đùa Đàn im tiếng, điệu sầu bi vọng mãi Thơ vụng về gói ghém rã rơi câu Ta như thể trải qua ngày điên dại Bỗng một hôm, chợt tỉnh giữa vực sầu Thương xót quá, cây tình yêu... ép chết Những mạch hồng thắt lại đớn đau ai Lòng chan chứa nỗi trầm ngâm lá rụng Biết lai sinh tình có trổ lâu dài? PL 21.3.11 |
Nụ hôn đi lạc Nụ hôn đi lạc lâu rồi Em giang tay gọi... sầu rơi ngược về Lên ghềnh, xuống thác nhiêu khê Trái tình nát giữa câu thề bão giăng Nụ hôn đi lạc trăm năm Em ngồi dành dỗ vết dằm trong tim Gió ngậm ngùi, mưa liên xiên Nụ hôn đi lạc môi chìm trong mưa... PL 24.3.11 |
Mưa sáng Cơn mưa sáng lạnh lòng người đi sớm Gọi con đường ngái ngủ mở choàng mi Dăm chiếc lá giật mình rơi vội xuống Vọng tiếng xe trên lối vắng rầm rì Con ngõ nhỏ chìm trong mưa lặng lẽ Chú vành khuyên ướt át nằm co ro Ngày chưa rạng, dăm nhà im ỉm khóa Phố như ai, nét cọ vẽ đương mờ Ta khoác áo, vén màn mưa tất bật Lật trang ngày, gánh gánh nợ áo cơm Mưa làm bạn, đi cùng ta muôn lối Gió về đâu... xuôi ngược giữa phố phường Ừ chớm hạ, mùa mưa về đúng hẹn Sợi mưa dài, sợi mưa ngắn quen quen Vợ chồng Ngâu sắp đến ngày tương ngộ Ta buồn chi mà nghe lệ sa kèm... PL 24.3.11 |
"Ta khoác áo, vén màn mưa tất bật
Lật trang ngày, gánh gánh nợ áo cơm" Hai câu này tâm đắc quá. Like mạnh. :D |
Không đề Bỗng dưng gai nhọn mọc Trên bờ vai hôm nào Rát lòng nhau khi tựa Gai sắc khác gì dao Tình yêu sao đến khổ Anh nếm vào ghen tuông Lòng ghen cay như ớt Em lệ âm thầm tuôn Đã dư rồi đắng chát Từ bão giông đời này Anh yêu hay là ghét Mà đem sầu ra xây...? PL 24.3.11 |
Quote:
Cảm ơn DQ tâm đắc nhé... Thấy DQ lặng lẽ ra vào, giờ mới nghe tiếng... Chúc DQ ngày mới vui nhiều nhé! |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 02:09 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.