Quote:
Hạ xưa lưu bút chuyền tay Tuổi thơ lưu lạc đó đây nổi chìm Phượng chan sắc đỏ đi tìm Nhớ nhung cháy khắp bao miền hạ ơi Nghe ve, thấy phượng lại nhớ tuổi học trò VA nhỉ? |
Không đề Anh hẹn em, quán cà phê ngày cũ Ngỡ dòng đời quay ngược lại bao năm Nghe chớp mắt ngày xưa thành kỷ niệm Mình lạc nhau đâu đó giữa thăng trầm Ta đã ngược một ngày mưa bão nọ Hóa chia lìa trên lối hẹp trần gian Mỗi mùa gió, nỗi sầu rơi rát mặt Lịm vòng tay rụng thương nhớ võ vàng Quán ngày cũ, hơn mười năm chưa ghé Cũng góc này... khung cảnh đã phai phôi Khánh Ly hát... ngỡ mòn câu hát Trịnh Rủ buồng tim len lén đập bồi hồi Có phải mình vừa trở vào quá khứ Lớp tuồng xưa, diễn lại nữa thêm lần Anh còn nhớ lời thoại quen không nhỉ Sao ngôn lời chết lặng giữa rưng rưng... Hơn nửa kiếp, thuyền tình duyên vẫn hẹn Bao muộn màng, hờn tủi đọng vào nhau Em đơn chiếc đi bên người lặng lẽ Tội vầng trăng còn dõi mãi trên đầu... PL 4.4.11 |
Không đề Bỗng dưng thèm úp mặt Vào mơ hồ trôi đi Thôi, tim đừng nhói nữa Lệ rơi ra...được gì Ôm buồn trong im lặng Thơ đừng hỏi thơ ơi Ta bây giờ đủ lớn Để dỗ ta ngậm ngùi... PL 4.4.11 |
Hạ ơi... Hoa phượng góc đường đã nở Tháng tư sắc hạ tô hồng Bay bay áo dài qua phố Em là tôi đó phải không? Vọng từ xa xưa tiếng trống Sang từ ký ức nhạc ve Cổng trường bao ngày khép mở Đưa ta theo kỷ niệm về Hạ ơi, nhớ gì không đó Mười hai năm tuổi học trò Xưa viết gì trong lưu bút Mà loang mực tới bây giờ Tháng tư ra đường gặp hạ Ngỡ gặp một thời ta xưa Phượng treo đèn lên muôn nhánh Thắp mênh mang một mùa chờ... PL 6.4.11 |
"Em là niềm vui của anh, niềm vui ấy bây giờ đang mất..." Tin nhắn buồn... anh nhỉ? Em hóa kẻ tội đồ Chút niềm vui nỡ tước Anh với buồn chơ vơ Biển khơi anh phía đó Dòng sông em bên này Cách vực sâu non thẳm Rẽ lối nào sang đây... Em biết giờ rượu đắng Mỗi chiều anh nâng ly Em ước là vị ngọt Cho buồn anh phai đi Niềm vui anh đi lạc Vào bàn tay em cầm Mai em nhờ Tơ Nguyệt Thôi, anh đừng phân vân... PL 6.4.11 |
Đợi... Những khi người vắng, đợi người nôn nao Sầu như chực sẵn, manh nha luồn vào Mặc ngoài kia phố, tiếng đời xôn xao Ô hay lạ nhỉ, phải là yêu đâu Mà thao thức nhớ, nhiều khi canh thâu Lòng ta ai vẽ, nhớ thương muôn màu Biết là ta chỉ, một mành lá rơi Vương trên áo ấy, rồi xa không lời Ghét mình vô ý... cơn sầu không vơi Người ta phương ấy nhớ gì ta không? Mà hun hút mãi, lối xưa chưa vòng Bến xưa đò gọi, vọng về rêu rong Ừ thôi cứ đợi, cho dù trăm năm Nửa vầng trăng khuyết rồi mai lại rằm Miệt mài bóng đá.... mơ về xa xăm... PL 7.4.11 |
Quote:
Em lúng túng, giấu vào đâu cũng thấy phale viết đều. bút lực rất dồi dào. Không bài nào dở, nhiều bài hay và những câu hay thì nhiều nữa. Đọc thơ Phale không uổng, đôi khi bắt gặp những ý thơ rất thú vị. Chẳng nhẽ không có câu nào, thôi thì đành ăn trộm ý thơ của em vậy: Anh cũng thế, làm sao mà giấu được Biết làm gì với nỗi nhớ em đây :smells: |
Quote:
Mà ăn trộm, dù là thơ cũng phạm tội đấy anh ơi... Anh trộm thơ thôi nhé Đừng ăn trộm trái tim Lòng anh không chỗ cất Tội tim này ngoài hiên :cutesmile: p/s: Cảm ơn anh đã đồng cảm với thơ PL nhé! Chúc anh ngày mới vui! |
Quote:
Mang tiếng người ăn trộm Trái tim em mấy bữa này rồi Mới đêm qua đó thôi Anh còn hỏi đâu là duyên, là nợ Mà sao văng vẳng nhớ Len lén vào giấc mơ Em xinh xinh má lúm đồng tiền Xúng xính nụ cười, em giàu biết mấy Hay là thế này vậy Mình vờ thương nhau đi Chỉ là vờ thôi, 7 ngày ít ỏi Anh sẽ đưa em đi khắp phố phường Dẫn em vào mấy nhịp văn chương Nẻo là thơ, nẻo là đời Mà nhà anh ở đó, có cả chúng ta Sau một tuần Buông tim em ra, nhưng tay em nắm chặt Em khép hờ đôi mắt Em tặng anh cả trái tim này Mang tiếng một đời, đâu chỉ mấy bữa nay :snicker: MD 08.04.2011 |
Mang về từ nhà anh Bụi Trần Thăm anh Em về thăm góc thơ buồn thứ bảy... Vu vơ ngày qua cửa lặng thầm trôi Anh đi vắng hay nụ cười đi vắng Mà nỗi sầu đậu đâu đó trên môi Về bỡ ngỡ chạm mênh mông mặt biển Cơn sóng ngầm... người trong cuộc mới hay Sóng bạc đầu từng đêm nghe gió thổi Dã tràng se, tàn tạ cuộc tình gầy Biển đã mặn từ ngàn xưa vạn lệ Đợi cánh buồm... huyễn ảo chốn xa xôi Sóng còn chở nỗi niềm bao kiếp nữa Chạnh lòng ai... khi góc vắng về ngồi... Góc thơ nhỏ thưa thớt vần thơ lạnh Anh cất lòng sao hết để nguôi ngoai Anh buồn thế... hay em người có tội... Về thăm anh nghe tiếng gió thở dài... PL 9.4.11 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 02:15 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.