Nguyệt Viên

Nguyệt Viên (http://nguyetvien.net/index.php)
-   Thơ Trữ T́nh (http://nguyetvien.net/forumdisplay.php?f=17)
-   -   .... Một bắt đầu.... từ một chấm dứt ! (http://nguyetvien.net/showthread.php?t=1046)

phale 04-11-11 01:58 PM

Quote:

Nguyên văn bởi Sa Thạch (Gửi 58230)
Đầu Đông...!

Trời vào đông cho tim lạnh chênh_chao
Gío cuối ngày bay la đà rớt nặng
Có lẽ nào t́nh chết lại xôn_ xao
Chợt nhớ về hiện như "Trăng chạng vạng"

Trời đầu đông, lối nẻo vẫn một ḿnh
Khe khẻ gọi t́m ai trong lặng lẻ
Vẫy thời gian thổi da diết ngh́n trùng
Đan bàn tay gói ḷng cơn gió xẻ

Trời vào đông, mong gió ấm cho người
Thu đă hết, chỉ c̣n dăm lá rụng
Gom đốt tặng người ấm áp đêm nay
Và ngày mới, em ru buồn giấc ngủ....

Bài thơ này của Tím mênh mang quá, cái buồn như của kẻ buồn chán rồi... không c̣n cảm thấy bị quay quắt, nhưng lại khiến người đọc dừng chân thật lâu.. chẳng giống nàng chi cả...

Sa Thạch 05-11-11 03:32 PM

Quote:

Nguyên văn bởi phale (Gửi 58263)
Bài thơ này của Tím mênh mang quá, cái buồn như của kẻ buồn chán rồi... không c̣n cảm thấy bị quay quắt, nhưng lại khiến người đọc dừng chân thật lâu.. chẳng giống nàng chi cả...

Hơ hơ hơ ...
Ko giống nàng, chẳng lẻ giống chàng sao trời...
Cả năm nay nhớ là chưa sang Thái Lan mà, đang định cuối năm làm một chuyến, mừ nghe nường bảo thế lầy chằc khỏi sang Thái cũng xong rồi...
hu...hu...hu....

Sa Thạch 13-11-11 01:57 AM

Nếu....!!

Nếu một ngày ḿnh quên hơi thở
Chắc là không
tất bật bơ phờ..
Và cũng không trợt dài sợi nhớ
Để lao ḿnh ...
tránh nỗi bơ vơ...

Nếu ngày mai không là ngày mới
Th́ đâu rằng có...
.... mộng tương lai...!
Sao phân chia ngày và đêm tối
Người với Ta...
ai nhớ thương ai...

Nếu....ừh....cũng chỉ là Nếu...
Mộng cùng thực...
.... đâu hẳn song hành...
...!
Phải không...?
Người ơi....
10.11.2011
[/size]

Sa Thạch 17-11-11 08:17 PM

Thế Thôi..!!!
(Nhắn... )
Người sợ vướng phiền, phải trốn thôi
Nhưng đừng hoang tưởng chuyện qua rồi
Dù cho thương mấy, cũng c̣n biết
Mark chảnh Tôi_Người giống như nhau
Chỉ mong xin Người quăng lối nghỉ
Rằng đây mượn cớ để chung đôi
Cuộc đời thực tế, xa mộng mị
T́nh ảo muôn trùng chỉ thế thôi...
17.11.11

Sa Thạch 02-12-11 10:04 AM

Viễn Vông..

Người hoang tưởng viễn vông điều vô lư
Chắc rằng ai đă chịu cột đời nhau
Đời người sống được bao điều như ư
Tội vạ ǵ đi thắt gút niềm đau

Không!
Không...
không... tâm nói lần sau cuối...
Chỉ rằng yêu, nhưng sẽ rẽ riêng đường
Nợ không duyên.. nợ măi hoàn là nợ
Dẫu Thiên Ư ... biến vô lư thành thương

Một lần cuối xin Người lơi hoang tưởng
Để t́nh thâm không sọt rách tâm can
Hôn nhân như nấm mồ chôn mộng
Sợ lắm... canh bạc đời ... chẳng thử đâu....?
25.11.11

hahaha 02-12-11 11:25 AM

Mụ Tím lại vừa từ hôn ai à :p

Sa Thạch 02-12-11 12:23 PM

Quote:

Nguyên văn bởi hahaha (Gửi 60377)
Mụ Tím lại vừa từ hôn ai à :p

Tại c̣n ham chơi....nên ứ thèm....sợ bị cột gị...
Bỏ NV chịu sao nổi ư....

Sa Thạch 13-12-11 01:39 AM

Không đầu.... Không đuôi...

Căn pḥng rộng đi về ko ai đợi
Gường thênh thang dẫu nhiều gối ngỗn ngang
Đêm dài thêm trở ḿnh bao ṃn mơi
Tưởng nhớ hương Người thoảng đến loang nhanh

Căn pḥng rộng nh́n quanh toàn thấy bóng
Ḿnh đơn côi lạc lơng đến thảm thương
Cố nhắm mắt ru t́nh bằng giấc mộng
Để ngày mai c̣n chút với đời thường

Căn pḥng rộng nghịch số phần bề bộn
Ṿng Càn khôn vướng măi chẳng lối ra
Thôi bảo dạ dỗi hờn câu duyên số
Âu là nợ, mau nam mô di đà!!!
......
12.12.11

phale 13-12-11 11:18 AM

Quote:

Nguyên văn bởi Sa Thạch (Gửi 61342)
Không đầu.... Không đuôi...

Căn pḥng rộng đi về ko ai đợi
Gường thênh thang dẫu nhiều gối ngỗn ngang
Đêm dài thêm trở ḿnh bao ṃn mơi
Tưởng nhớ hương Người thoảng đến loang nhanh

Căn pḥng rộng nh́n quanh toàn thấy bóng
Ḿnh đơn côi lạc lơng đến thảm thương
Cố nhắm mắt ru t́nh bằng giấc mộng
Để ngày mai c̣n chút với đời thường

Căn pḥng rộng nghịch số phần bề bộn
Ṿng Càn khôn vướng măi chẳng lối ra
Thôi bảo dạ dỗi hờn câu duyên số
Âu là nợ, mau nam mô di đà!!!
......
12.12.11

Căn pḥng rộng giữa mùa đông đẫy gió
Giấc ngủ hoài trăn trở chiếu chăn đơn
Người lặng thầm ôm nỗi nhớ rêu phong
Khi đêm xuống, và ngoài hiên nguyệt lặn

Không phải lệ, sao vần thơ lại mặn
Sau nụ cười, người giấu nỗi niềm ư?
Nửa cuộc đời duyên phận vẫn ưu tư...
Nên lặng lẽ từng đêm thơ làm bạn...

kehotro 14-12-11 02:20 AM

Chiều đi ngang khung cửa
Hắt ánh nắng cuối ngày
Mảng mây hồng pha tím
Dềnh dàng không muốn bay

Căn pḥng nhỏ sao giờ thênh thang vậy?
Gió bấc se qua ô cửa thân quen
Buồn lăng đăng buồn từ khi người ấy
Bỏ ta đi t́m vui thú hoang đàng

Ta gặm nhấm nỗi buồn từ muôn kiếp
Buồn hanh hao cho bóng chiếc đơn côi
Hay có lẽ buồn đă là cái nghiệp
Quấn vào ta từ buổi mới sinh thời?

Lặng lẽ ra vào lặng lẽ ḿnh ơi!
Thương thương lắm chuyện ngày xưa dĩ văng
Tay trong tay những chiều mưa chợt thoáng
Lạnh bên ngoài mà ấm cả đôi tim

Em hỏi v́ sao đời măi vẫn đi t́m
Những cái vô vi và những điều không hiện thực
Vâng! Đàn ông luôn từ trong tiềm thức
Có một di truyền để măi thích đong đưa

Mặt trời tṛn gay gắt lúc ban trưa
Chẳng đủ cho anh ấm nồng con tim nhỏ
Anh là trăng là mây là ngọn gió
Để em buồn em thổn thức măi ngàn năm!

Có phải chăng là Thượng đế vẫn chơi khăm?


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 05:26 PM


© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.