Nguyệt Viên

Nguyệt Viên (http://nguyetvien.net/index.php)
-   Thơ Trữ T́nh (http://nguyetvien.net/forumdisplay.php?f=17)
-   -   Góc nhỏ Phale (http://nguyetvien.net/showthread.php?t=17)

phale 29-05-11 08:50 AM

Quote:

Nguyên văn bởi mimosa (Gửi 43755)
Bài thơ dễ thương quá cô ui....Mi thích h́nh ảnh hai mẹ con của cô quá điiiiii...... :smells::smells:


Cảm ơn Mi thấy bài thơ dễ thương nghen. Đọc cho bé nghe, bé ôm mẹ "I love mum"...

Bụi đường 29-05-11 11:31 AM

Thơ người cứ ngọt lịm từng vần điệu
Cảm xúc dâng theo con chữ mênh mang
Sao chẳng thể ta được như người nhỉ
Hay tim này gói vỏ bọc khô ran

Có đôi lúc tim chơi vơi nhoi nhói
Cũng đêm trường giấc trằn trọc nặng sâu
Hay v́ lẽ nỗi niềm quen chôn giấu
Muốn sẻ chia con chữ khó thành câu....

Sa Thạch 29-05-11 12:00 PM

Hôm nay Bụi thông được rồi...
Không c̣n bị tắc....than trời...trách thơ...
Bụi ơi mau tiếp vu vơ....
Thả nhà cô giáo....bom thơ....đè người...
Bụi vui, hay khóc hoặc cười...
Cứ vo thành chữ...thêm màu rồi tô...
Đă thông đường cống ra thơ...
Bụi mau tận dụng...hiếp cô ...Đá hùa...
Bụi hén.....
Mại dzô...ai hùa với Đá nửa hôn...?

tra sua 29-05-11 01:02 PM

Quote:

Nguyên văn bởi CM4Q (Gửi 43721)

Đúng là chỉ có ḿnh mới tự cứu được ḿnh , 4 hiểu điều đó ... và cũng đang tự kéo ḿnh ra khỏi vũng nhớ ... nhưng cái vũng này quá sâu quá rộng nên vẫn c̣n ngoi ngóp ngụp lặn PL à

Rồi sẽ có ngày 4 thoát được ... thời gian thôi...

Thoát nhanh đi 4 ơi. vũng sâu và lầy lội quá th́ 4 hăy bằng mọi cách để thoát ra dù bị ướt nhưng rồi sẽ được những tia nắng ấm hong khô thôi mà.

kehotro 29-05-11 01:43 PM

Của ngày xưa

Các muội nhà ta măi thất t́nh
Ḷng ṿng vẫn lạc chốn u minh
Vần thơ chở nặng nhiều đau khổ
Chẳng biết bao lâu trở lại ḿnh...

Bụi đường 29-05-11 03:51 PM

Này anh ai đó thất t́nh
C̣n em th́ lại ...chín t́nh đó nha
T́nh đâu ai bảo nhiều nà
Chín t́nh rụng xuống...em mà nhặt thôi!

phale 30-05-11 10:22 AM

Quote:

Nguyên văn bởi CM4Q (Gửi 43723)

Có lẽ v́ 4 đă quá yêu người ta , 1 ngày 1 bữa không thể thoát ra ngay được .Lư trí nhiều khi không thắng nổi con tim ... thế nên 1 ḿnh gặm nhấm cho hết nỗi buồn th́ sẽ không buồn nữa

Người ta nói yêu nhiều sẽ hận nhiều ,lư trí 4 đă nói 4 hận người ta lắm nhưng con tim th́ hoàn toàn ngược lại ... cứ chồng chất những yêu thương

Haizzz thế mới biết ...nợ đời là khó trả , mà trả rồi cũng không phải là đă dứt nợ..l

Gặm buồn

Buồn không là mẩu bánh
Gặm thêm ṃn ta thôi
Buông tay buồn ra nhé
Thả về phương trời người

Yêu đâu là ma túy
Sao ch́m đáy hôn mê
Dẫu say c̣n túy lúy
Đừng quên lối chờ về

Buồn không là mẩu bánh
Đừng gặm buồn ai ơi
Ḷng dẫu c̣n dính dấp
Đừng làm ngơ nụ cười...

PL

4 đang bệnh rồi, chúc 4 mau khỏi bệnh nhé!

phale 30-05-11 10:53 AM

Quote:

Nguyên văn bởi Bụi đường (Gửi 43789)
Thơ người cứ ngọt lịm từng vần điệu
Cảm xúc dâng theo con chữ mênh mang
Sao chẳng thể ta được như người nhỉ
Hay tim này gói vỏ bọc khô ran

Có đôi lúc tim chơi vơi nhoi nhói
Cũng đêm trường giấc trằn trọc nặng sâu
Hay v́ lẽ nỗi niềm quen chôn giấu
Muốn sẻ chia con chữ khó thành câu....

Chắc có lẽ, suối ḷng phong kín quá
Thơ nhọc nhằn không chạm nổi tâm tư
Thêm vỏ bọc xù x́ và gai góc
Cho nên thơ gơ cửa ngần ngừ...

p/s: Chỉ sợ đến lúc khơi được nguồn lại không làm sao ngăn nổi í Bụi...


Quote:

Nguyên văn bởi Sa Thạch (Gửi 43793)
Hôm nay Bụi thông được rồi...
Không c̣n bị tắc....than trời...trách thơ...
Bụi ơi mau tiếp vu vơ....
Thả nhà cô giáo....bom thơ....đè người...
Bụi vui, hay khóc hoặc cười...
Cứ vo thành chữ...thêm màu rồi tô...
Đă thông đường cống ra thơ...
Bụi mau tận dụng...hiếp cô ...Đá hùa...
Bụi hén.....
Mại dzô...ai hùa với Đá nửa hôn...?

Cứ theo gót Tím, Tím hơ
Vung tay một cái thơ chờ lăm lăm


Quote:

Nguyên văn bởi kehotro (Gửi 43800)
Của ngày xưa

Các muội nhà ta măi thất t́nh
Ḷng ṿng vẫn lạc chốn u minh
Vần thơ chở nặng nhiều đau khổ
Chẳng biết bao lâu trở lại ḿnh...

Cũng tại loanh quanh cái chữ t́nh
Thơ làm chạng vạng tới b́nh minh
Đời kia vốn dĩ nhiều đau khổ
Tại bởi trời xanh chẳng tại ḿnh...


Quote:

Nguyên văn bởi Bụi đường (Gửi 43802)
Này anh ai đó thất t́nh
C̣n em th́ lại ...chín t́nh đó nha
T́nh đâu ai bảo nhiều nà
Chín t́nh rụng xuống...em mà nhặt thôi!


Chín t́nh, t́nh rụng xuống tay
Mà sao chua chát đắng cay lạ lùng
Cuốc cày cày cuốc bỏ công
Bây giờ thu hoạch trái không muốn cầm...

Chín t́nh, muốn hái cũng đừng...

phale 30-05-11 01:33 PM


Niềm riêng
Viết giùm ai...

Anh đủ lạnh lùng để không nhớ ǵ em
Nên không biết sau lưng anh một người đang cúi mặt
Mưa tháng 5 thương nhớ ǵ ai đổ bên trời thưa nhặt
Đem cả ngh́n buồn trút ngập ngụa ngoài hiên

Em không thể như anh. Không đủ lạnh lùng để quên
Nên từng phút từng giây ngả nghiêng hoài về kỷ niệm
Kư ức càng ngọt ngào, nỗi đau càng hiển hiện
Càng thấy đời buồn như đă hoang vu

Em chỉ đủ hiền lành ôm lấy nỗi ḷng ḿnh tự ru
Chôn cất nỗi niềm hết ngăn này sang ngăn khác
Chỉ giỏi gạt gẫm ḿnh lăn vào thơ gơ, hát
Chứ có ai một ḿnh mà hạnh phúc đâu anh?

Em tự vẽ lên môi ḿnh những màu sắc tươi xanh
Để ít ra khi soi gương c̣n tưởng ḿnh đang vui thật
(Thấy ḿnh chẳng khác ǵ con búp bê lật đật
Quay quắt đổi thay ḿnh rồi chợt hiểu ḿnh không thể đổi thay)

Sao đổi ngôi rồi, em vẫn cứ là em. Loay hoay...
T́m giữa đêm mịt mùng, đôi mắt anh thấp thoáng
Thấy ḿnh như kẻ tật nguyền hụt bàn tay cầm. Loạng choạng...
Chỉ anh đủ lạnh lùng off nick thành người dưng...

Chỉ anh đủ lạnh lùng thản nhiên trước một người đang khóc rưng rưng...

PL 30.5.11

CM4Q 30-05-11 01:40 PM

Quote:

Nguyên văn bởi phale (Gửi 43835)
Gặm buồn

Buồn không là mẩu bánh
Gặm thêm ṃn ta thôi
Buông tay buồn ra nhé
Thả về phương trời người

Yêu đâu là ma túy
Sao ch́m đáy hôn mê
Dẫu say c̣n túy lúy
Đừng quên lối chờ về

Buồn không là mẩu bánh
Đừng gặm buồn ai ơi
Ḷng dẫu c̣n dính dấp
Đừng làm ngơ nụ cười...

PL

4 đang bệnh rồi, chúc 4 mau khỏi bệnh nhé!

Quote:

Nguyên văn bởi phale (Gửi 43845)

Niềm riêng
Viết giùm ai...

Anh đủ lạnh lùng để không nhớ ǵ em
Nên không biết sau lưng anh một người đang cúi mặt
Mưa tháng 5 thương nhớ ǵ ai đổ bên trời thưa nhặt
Đem cả ngh́n buồn trút ngập ngụa ngoài hiên

Em không thể như anh. Không đủ lạnh lùng để quên
Nên từng phút từng giây ngả nghiêng hoài về kỷ niệm
Kư ức càng ngọt ngào, nỗi đau càng hiển hiện
Càng thấy đời buồn như đă hoang vu

Em chỉ đủ hiền lành ôm lấy nỗi ḷng ḿnh tự ru
Chôn cất nỗi niềm hết ngăn này sang ngăn khác
Chỉ giỏi gạt gẫm ḿnh lăn vào thơ gơ, hát
Chứ có ai một ḿnh mà hạnh phúc đâu anh?

Em tự vẽ lên môi ḿnh những màu sắc tươi xanh
Để ít ra khi soi gương c̣n tưởng ḿnh đang vui thật
(Thấy ḿnh chẳng khác ǵ con búp bê lật đật
Quay quắt đổi thay ḿnh rồi chợt hiểu ḿnh không thể đổi thay)

Sao đổi ngôi rồi, em vẫn cứ là em. Loay hoay...
T́m giữa đêm mịt mùng, đôi mắt anh thấp thoáng
Thấy ḿnh như kẻ tật nguyền hụt bàn tay cầm. Loạng choạng...
Chỉ anh đủ lạnh lùng off nick thành người dưng...

Chỉ anh đủ lạnh lùng thản nhiên trước một người đang khóc rưng rưng...

PL 30.5.11


Híc... sáng ra chưa ...khóc , giờ khóc rồi nà:(

Đúng là...
Thấy ḿnh chẳng khác ǵ con búp bê lật đật
Quay quắt đổi thay ḿnh rồi chợt hiểu ḿnh không thể đổi thay



Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 06:13 AM


© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.