Nguyệt Viên

Nguyệt Viên (http://nguyetvien.net/index.php)
-   Thơ Trữ T́nh (http://nguyetvien.net/forumdisplay.php?f=17)
-   -   Góc nhỏ Phale (http://nguyetvien.net/showthread.php?t=17)

phale 28-09-11 06:32 AM

Quote:

Nguyên văn bởi kehotro (Gửi 54373)
Thơ Buồn

Em có phải buổi chiều im ắng đợi
Phút hoàng hôn để nhuộm tím chân trời
Em có phải bài thơ ta nhớ măi
Để quay về với tuổi ấy rong chơi

Mưa tháng hạ góp buồn chen nỗi nhớ
Lá mùa thu xào xạc gọi ngàn thương
Chân cô lữ trên đường giờ mỏi mệt
Biết t́m đâu bến đỗ giữa đời thường

Tà áo ấy một màu xanh ngăn ngắt
Và em tôi lí lắc nhoẻn miệng cười
Trong dáng nhỏ có niềm tin dữ dội
Để dong buồm lướt sóng vượt trùng khơi

Em vẫn vậy thơ buồn da diết quá
Để người xem cứ canh cánh bên ḷng
Mà đâu phải quá đông xuân trở lại
Bóng ai ngồi hiu hắt cả ḍng sông.

KHT


Tự bao giờ anh thấp thoáng như sương
Chợt qua thềm, rồi chợi đi lặng lẽ
Vần thơ buồn treo lên tường khe khẽ
Rồi kệ mưa kệ nắng gội hoen phai...

phale 28-09-11 11:16 AM

Bận

Những ngày ta bận
trời ơi
Thơ cô đơn
đứng giữa đời không ai

Mực lưng
mực cạn
mực phai
Giấy tươi
giấy héo
giấy mai một màu

Thời gian lẩn măi đi đâu
Cơm tiền áo gạo giành nhau
vụn ngày

Ḷng ư ứ chữ
chờ tay
Ta bung biêng
giữa phương này phương kia

Những ngày nỗi nhớ mọc ria
Thơ cô đơn đứng bên ŕa việc vung...

PL 28.9.11

phale 28-09-11 12:15 PM

Tự bao giờ...

Tự bao giờ anh thấp thoáng như sương
Chợt qua thềm, rồi chợt đi lặng lẽ
Vần thơ vội treo lên tường khe khẽ
Rồi kệ mưa kệ nắng gội hoen phai...

Tự bao giờ ngơ thưa dấu chân ai
Trên lối cũ chỉ c̣n dăm vết sót
Ly rượu hứa nhạt rồi vui-thú-ngọt?
Có nụ cười lắng xuống giữa trầm ngâm

Tự bao giờ thơ tự dỗ bâng khuâng
Khu vườn lạ chắc nhiều hoa trái mới
Miền cũ kỹ thêm dài năm tháng đợi...
Phía sau người những chiếc lá thầm bay

Ở nơi này kỷ niệm vẫn thơ ngây
Im lặng đón, im lặng đưa gót khách
Tự bao giờ giữa ḷng nhau khoảng cách
Để tay này ngần ngại nhớ tay kia...?

PL 28.9.11

phale 30-09-11 03:11 PM

Đưa tiễn

Vừa rụng xuống trần gian chiếc lá
Sợi mây buồn thắt trắng trời xanh
Lệ nối lệ rơi dài lă chă
Bàn tay khô níu gió đầu gành

Trong lụy tường đời im lặng khóc
Người xong rồi một chuyến rong chơi
Ở nơi nào sân ga khuất bóng
Tiếng tàu im xóa một lời mời

Ai vừa đến ngồi bên bóng cũ
Khói nhang mờ vẽ vạn hư hao
Mai lá mục tan vào ḷng đất
Loăng khói sương lạnh lẽo giọng chào

Ta thắp nốt hương trầm tiễn bạn
Ừ về đi… cuối nẻo trùng phùng
Côi cút nắng, tần ngần ở lại
Mai gió về…. vắng lá buồn không?

PL 30.9.11

phale 30-09-11 04:06 PM

Không đề
For H.

Thắt ḷng ngày vắng bạn
Ḷng hoang mang từng giờ
Mịt mờ cơn gió vội
Vạt mây chiều lơ ngơ

Con ngựa hoang im tiếng
Buồn ta thoi thóp nằm
Dưới lưng triền cỏ tội
Nỗi niềm loang ăn năn

Hạt mưa hay dấu thánh
Băng ngang trần thế buồn
Ta ngồi bên cửa vắng
Ngậm riêng ḿnh khói sương...

PL 30.9.2011

phale 30-09-11 07:19 PM

Khoảng cách

Sao anh không nói?
hay anh chờ em hỏi...
Để vô t́nh khoảng lặng măi mênh mông
Đêm tĩnh mịch nỗi niềm như ḍng suối
Chảy rưng rưng trong kư ức vạn ṿng…

Tuổi xuân rụng bên thềm như lá nọ
Tóc đôi ḿnh mưa nắng gội hoen phai
Anh c̣n đợi thời gian bao mùa nữa
Hay nợ duyên hẹn lại chốn tuyền đài?

Không thể hái v́ sao trên trời được
Th́ đợi ǵ hoang phí tháng năm trôi…
Em hóa nhộng trong kén dày im ngủ
Trả trần gian lời ao ước ngậm ngùi

Anh không nói… ừ thôi anh đừng nói..
Như có lần đôi hạt gió ngược nhau
Trong tay sót nhúm bụi t́nh nhẹ hẫng
Chợt hiểu ra nỗi nhớ vốn không màu…

PL 30.9.2011

phale 01-10-11 06:49 PM

Một ngày không có anh

Một ngày không có anh
Là một ngày lặng lẽ
Nỗi nhớ đầy khe khẽ
Chất chứa ḷng không nguôi

Giữa bốn bề mưa rơi
Thèm bàn tay ủ ấm
Buổi chiều đi chầm chậm
Sợ bỏ người cô đơn

Ai nhớ ai nhiều hơn
Chưa bao giờ em hỏi
Anh chắc ǵ đă nói
Lạnh lùng như sương pha

Một ngày anh không qua
Em ngồi như tượng đá
Thấy trần gian xa lạ
Vạn mặt người không quen...

Buổi chiều mây xám chen
Nhớ anh không kể xiết
Một ngày anh không đến
Em c̣n nửa em thôi...

PL 1.10.11

Ban Mai Xanh 01-10-11 06:56 PM

Quote:

Nguyên văn bởi phale (Gửi 54613)
Một ngày không có anh

Một ngày không có anh
Là một ngày lặng lẽ
Nỗi nhớ đầy khe khẽ
Chất chứa ḷng không nguôi

Giữa bốn bề mưa rơi
Thèm bàn tay ủ ấm
Buổi chiều đi chầm chậm
Sợ bỏ người cô đơn

Ai nhớ ai nhiều hơn
Chưa bao giờ em hỏi
Anh chắc ǵ đă nói
Lạnh lùng như sương pha

Một ngày anh không qua
Em ngồi như tượng đá
Thấy trần gian xa lạ
Vạn mặt người không quen...

Buổi chiều mây xám chen
Nhớ anh không kể xiết
Một ngày anh không đến
Em c̣n nửa em thôi...

PL 1.10.11

Một ngày trời không xanh
Lá trên cành ủ rũ
Mây buồn thiu nằm ngủ
Là một ngày không anh

Một chiều thu mong manh
Gió đành hanh hờn dỗi
Giọt nắng tàn phai vội
Là một chiều không anh

Giá thời gian qua nhanh
Ai dỗ dành em nhỉ
Hạnh phúc ơi, b́nh dị....
Là một ngày bên anh...



cho em ké với nha cô PL :cutesmile:

Đông Dung 01-10-11 07:13 PM

Một ngày không có anh
Em thành con mèo ngốc
Rúc trong thành cô độc
Giương mắt buồn vu vơ

Em viết đôi bài thơ
Ám sắc buồn vào đó
Chẳng có ǵ là lạ
Đó là ngày không anh

Là một ngày không anh
Phố vui đành buồn tẻ
Bàn tay em buông lẻ
C̣n chờ một bàn tay

Chỉ c̣n một bàn tay
Em như c̣n một nửa
Thời gian như lần lựa
Là một ngày không anh

Heo cũng ké :D

phale 01-10-11 07:20 PM

Heo và Bmx ké th́ phải... phải... phải... nha...

Một ngày không có anh
Em đùa cùng con chữ
Thơ thành con mèo dữ
Nhe vuốt cào tim đau...


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 06:13 AM


© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.