Bụi cám ơn cô giáo...sướng ghê!:nguong:
|
Rồi mai con xa Cho con gái... Cánh chim đủ lông, chân trời dõi đợi Mẹ biết mai này, con sẽ bay thôi Trong lồng ngực trẻ hồn tim rạo rực Mộng nguyệt mơ mây, lướt gió vào đời… Những chiều mưa rơi, bên thềm ngó lá Mẹ biết mai này con sẽ xa thôi Ngoài kia sông dài, ngoài kia biển rộng Đợi gót chân con vượt núi băng đồi… Rồi mai con xa, rồi mai nhà quạnh Mẹ nhớ giọng cười, mẹ nhớ dáng đi Nhớ nụ hôn chiều, nhớ bàn tay sáng Nhớ tiếng con ngoan mỗi tối thầm thì Rồi mai hoàng hôn mẹ ngồi tựa cửa Mắt dõi phương người, nhớ giọng con thưa Và mỗi bữa ăn nhìn ly đếm chén Nỗi nhớ chan theo từng miếng cơm lùa… Chắc con không biết nỗi niềm cuộn sóng Mẹ giấu vào lòng chăm chút hành trang Bàn tay nửa buông, nửa cầm vướng vít Rôi mai con xa, hun hút mây ngàn… Ừ thôi, tương lai gọi con phía trước Mẹ sẽ xây lầu ái tử trong tim Và ở nơi này cha hong tổ ấm Để mốt mai kia con ngược gió tìm... PL 28.11.11 |
MAN MÁC Một đời nuôi ảo vọng Đốt hương lửa tinh cầu Vắt tim thơ nhỏ giọt Thấm càng sâu càng sâu… Man mác buồn cô lữ Sương thu vương tím sầu Có còn ai thăm hỏi Để nhẹ chút lòng đau. HANSY |
Quote:
|
Nhớ nhóc con Nhóc con giờ đang ăn xế Có nôn đợi trống tan trường Tự dưng mẹ ngồi nhớ nhóc Đợi giờ về giật rung chuông Buổi chiều cứ đi chầm chậm Bên thềm nắng nhạt mông lung Nhóc con bây giờ trong lớp Chắc gì đã biết mẹ mong… Niềm vui lắm khi đơn giản Là khi tay nhóc mân mê Ngón xinh xinh măng măng sữa Co trong tay mẹ vụng về Là khi nhóc ôm thủ thỉ Chuyện trường chuyện lớp huyên thuyên Là khi nhóc hay quấn quýt Dụi má vào lưng êm đềm Buổi chiều vừa qua khỏi ngõ Mẹ ngồi nhớ nhóc miên man Giá mà bây chừ có nhóc Niềm vui chắc tựa sông tràn… PL 29.11.11 |
Vẫn là em thôi Cho em Em có đợi đâu, sao muôn đường vẫn gặp Hay bóng ai thầm lặng lẽ phía sau lưng Phút chạm lòng nỗi nhớ bỗng rưng rưng Nghe hờn tủi những điều em chưa nói Vẫn là em của ngày xưa bối rối Giấu mắt mình vào chiếc lá bay nghiêng Em có chờ đâu, sao gió cứ huyên thuyên Tim đã khép, còn chen vào lục lọi Cuộc đời này bao cuộc tình quá vội Em cũng một lần, lên chuyến ngược loay hoay Rượu nhạt rồi chưa tỉnh nổi cơn say Lòng thôi nhớ, cứ tưởng rằng quên được Ôi nỗi sầu chẳng dễ chi từ khước Em hóa côn trùng nằm khóc mỗi đêm sang Đem lòng mình thả vào chữ than van Không đợi nữa, mà không yêu ai nữa… PL 2.12.11 |
Anh đã bao lần lau nước mắt cho em? Cho những người vợ cô đơn Anh đã bao lần lau nước mắt cho em? Chắc có lẽ đếm không đủ một bàn tay năm ngón Có nghĩa là nhiều lần hơn thế một mình em còm cõi Vừa quệt má mình vừa nuốt bữa cơm khuya Em không phải tuýp người thích kể lể phân bua Nên đem nỗi buồn nhốt hết vào tim chật chội Bác sĩ đọc điện tâm đồ nhắc tim đang báo lỗi Anh đã lâu rồi không ghé ngực đâu hay Anh bây giờ dăm ba bữa một cơn say Hiểu bạn bè hơn em, và ở nhà ít hơn ngồi quán Vẫn biết gánh kim tiền trĩu bờ vai anh nặng Đành giữ riêng mình những trăn trở buồn vui Và cuộc đời cứ thế lặng thầm trôi Em úp mặt vào tay, anh vui cùng bè bạn Rồi cũng quen, đời người đâu vô hạn Thế gian này đầy rẫy những người vợ cô đơn… PL 2.12.11 |
Người con gái phương Nam thầm yêu Hà Nội Tặng M & ... Người con gái phương Nam thầm yêu Hà Nội Góc phố con đường xa lạ bỗng thân Hoa sữa , lộc vừng, hương chè, hương cốm Tóc liễu, Hồ Tây, ruộng cải, sâm cầm Anh vẽ Hà Nội vào tranh lãng đãng Sương lạnh buổi chiều, nắng nhạt ban trưa Lá đỏ bên thềm cúc vàng cuối ngõ Từng bức tranh in huyền hoặc bốn mùa… Cô gái phương này trái tim đa cảm Thương nhớ vô tình len lén không hay Quên Hà Nội mờ xa như ảo ảnh Cô gái tương tư… lặng lẽ hao gầy… Anh không hẹn, cô gái cũng không chờ đợi Những chuyến tàu qua phố chẳng còn ai Cô gái làm thơ, thả vào gió nọ Ngọn gió đi hoang… rơi tiếng thở dài… PL 3.12.11 |
Người con gái Hanoi rất yêu Saigon
Người con gái Hanoi rất yêu phương Nam Quán xá, hoa đèn xa lạ bỗng thân Đậu nấu, vịt lộn, hào to, cua lớn Quán rộng, lầu cao, người vẫn ân cần. Anh vẽ Saigon quanh năm nắng ấm Tất tả hằng ngày qua lại ngược xuôi Ai có về đây cũng thành người mới Dẫu lo toan môi vẫn nở nụ cười Con trai nơi này trái tim hào sảng Khẳng khái yêu như trời rộng phương nam Mảnh đất lành bao đời dung cô lữ Vẫn còn đây một chỗ đủ cho nàng. Anh không hẹn nhưng mà em cứ đến Vẫn nơi đây như bến nước dịu hiền Vào đây nhé, đã bao ngày quyến luyến Ta thỏa lòng những mộng ước thuyền quyên. @Lâu lắm mới nặn được 1 bài đem post cùng khắp.:p:p |
@ HuyenLam Quán nhỏ vô tình quên lữ khách Chén rượu mưa hòa theo gió chan Ai đợi ai chờ ai nhắc nhở Giở bút bâng khuâng gởi mấy hàng Người hỏi thăm người xao xuyến quá Chắc hẳn đâu hay cải cuôi mùa Chút vàng hoe sót âm thầm nở Bên góc đời chiều mây nắng thưa Người đến rồi đi, ừ đi nhé Chân trời miên viễn cánh thiên di Quán nhỏ rượu trà đâu mấy chốc Quyến luyến dù cho cũng thế... thì... PL 4.12.11 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 10:45 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.