Nguyệt Viên

Nguyệt Viên (http://nguyetvien.net/index.php)
-   Thơ Trữ Tình (http://nguyetvien.net/forumdisplay.php?f=17)
-   -   Nhặt buồn dĩ vãng (http://nguyetvien.net/showthread.php?t=6911)

Phidiep5 10-10-24 09:10 AM

"Tý Ngọ" bây giờ ở chốn đâu
"Mười năm tình cũ" bấy nhiêu sầu
"Giọng ca dĩ vãng" vừa buông tiếng
" Giọt lệ trang đài" đã chuốt châu
" Trả lại thời gian" tà áo tím
" Gửi vào kỷ niệm" cánh hoa sầu
" Ngày buồn" chủ nhật xưa ai hẹn
" Lá đổ muôn chiều" vạn nỗi đau

2019

Phidiep5

"Tên bài hát". Mình không mấy khi viết thể loại tập danh này , viết thử vài bài cho biết, mình yêu cảm xúc thơ, thích thơ trữ tình.

Phidiep5 10-10-24 05:38 PM

Ta đã từng thấy ta bên bờ suối
Khuôn mặt hằn những vệt sóng đau thương
Ta cũng từng tự ngắm bóng trong gương
Dù thanh thản nhưng chứa ngàn gió lốc
Rồi ta chợt thấy mình nơi đáy cốc
Ảnh chập chờn nửa khuôn mặt thê lương
Dốc cạn ly cho rượu đắng ru hồn
Sao uống trọn được những gì ta thấy
Ta đã thấy ta có lẽ nào như vậy
Cái bóng chập chờn lẩy bẩy phải ta chăng
Ta đã khát khao vươn tay với cô hằng
Và mộng ước xoá tan niềm đau khổ
Cũng có lần ta thấy mình dưới hố
Cái sọ trắng xương nhăn nhở một nụ cười

Bờm 1991

Phidiep5 10-10-24 05:45 PM

Phong linh trút cạn những ly hồng
Say khướt trăng về ngả bóng sông
Bàng bạc trời mờ mây cuốn gió
Dăng dăng khói lộng nước xô dòng
Mắt chiều càng đậm đêm càng thức
Men cũ vẫn nồng dạ vẫn mong
Mượn nhé trần ai bầu túy nguyệt
Ngày sau giã biệt vấn vương lòng

Phidiep5 2012

Phidiep5 10-10-24 05:54 PM

Có những ngày niềm vui đi vội vã
Nỗi buồn dài trong mạch máu thờ ơ
Muốn vùi quên vào nhớ những vần thơ
Nỗi khát khao mong cho trời nhanh tối
Chút gì ơi ở đây đừng đi vội
Bỏ mặc ta trong vạn nỗi mông lung
Cõi thời gian như lao ngục mịt mùng
Dòng tâm tưởng rã rời như sa mạc
Ước gì mình vô tư là hạt cát
Mộng trùng khơi trong gió hát miên man
Dù xung quanh là nắng cháy điêu tàn
Vẫn bình lặng như ta là ta vậy
Ngày đã qua hệt bao ngày đã thấy
Trăm suối nguồn rồi cũng đổ về sông
Con nước kia chẳng thể chẩy ngược dòng
Thoả lòng mình dù chỉ trong khoảnh khắc
Từ cái nôi đến cái hòm về đất
Được nối liền bằng hai chữ phù du
Từ nhân sinh cho đến cõi hư vô
Sao mệt mỏi sát na trong dòng chấy.

Phidiep5 2012

Phidiep5 10-10-24 06:02 PM

Bánh xe thời gian trầm muộn
Vương theo những tiếng thở dài
Xuân nào chúm chím nụ mai
Lung linh hạt sương thắp lệ
Cổ tích tròn trăng như thể
Chén vàng ru lịm bể dâu
Tỉnh ra nửa mảnh trên đầu
Hoang hoang thuyền ngân yên vụ
Lòng trăng hay lòng cô lữ
Chi buồn trải mấy sơn khê
Chân đau đá sỏi lối về
Tìm đâu mơn man cỏ bé
Giấc hồng ru ta nhè nhẹ
Tóc huyền võng gió đong đưa
Đêm này thức mộng ngày xưa
Say cho vầng trăng thắp trọn
Tình thơ mong manh sương sớm
Rớt nhầm hẻm vắng mưa giăng
Tình mơ như bông hoa nhỏ
Nở nhằm buổi lạnh chiều đông

Phidiep5 2012

Phidiep5 10-10-24 06:08 PM

"Nhân sinh nhất mộng
Bất luận kiến tâm
Tâm vô sở cầu thị Phật"

Phidiep5 10-10-24 08:25 PM

Vầng trăng đẹp nhất là trăng lúc đang chuyển từ khuyết sang tròn
Viên ngọc đẹp nhất là viên ngọc trong như nước mắt
Không luân hồi nào có thể xoá nhoà đi được
Mãi mãi yêu thơ người
Mình thích đọc thơ hơn thích viết, đọc bất cứ cảm xúc thơ nào mình cũng đều rất trân trọng và biết ơn vì mình lại được biết thêm một cung bậc mới của cảm xúc thơ, lại được run lên vì hạnh phúc trong thế giới của thơ. Nghệ thuật ngôn ngữ thì học được nhưng thường không diễn tả được hết cảm xúc, viết được bài thơ đủ cảm xúc thì cần đủ Duyên. Mình vẫn đang cố gắng học làm thơ
Người viết nhiều thơ nữa cho em đọc với nhé

P/s: Em vẫn hay suy nghĩ, một là dừng cảm xúc, hai là đi hết cung bậc của cảm xúc thì sẽ giác ngộ đạo giải thoát, nhưng tất cả các đạo đều hướng muôn loài hữu tình đến tình yêu cuộc sống, trước giúp mình, sau nếu dư sức thì giúp người, giúp đời trở nên chân thiện mỹ hơn, dường như có mâu thuẫn lại cũng không mâu thuẫn. Em nghĩ đủ nhức đầu rồi nên không nghĩ nữa, cứ lặng lẽ cảm nhận. Và luôn mong những người mình yêu thương và trân trọng luôn bình an và hạnh phúc.

Phidiep5 11-10-24 08:22 PM

Dao bổ củi

Gác bếp tiều phu ngẫm đoạn trường
Trăm năm có nhẹ tựa hơi sương?
Giang sơn điểm nét tùy tay khéo
Da ngựa bọc thây vốn lẽ thường
Bóng xế đã mờ thân sét gỉ
Tâm hùng còn sắc lưỡi tang thương
Trăm năm chẻ củi đôi lần cũng
Nhớ giấc càn khôn khỏa mấy đường

1991 - tặng Đoạn Trường Nhân

Anh ĐTN cả đời chỉ viết thơ con cóc, chỉ có một lần nhậu say viết 1 bài họa lại 6 bài thơ, mình xin về để lưu trữ, anh thản nhiên châm lửa đốt, rồi nói với mình: sau lần này anh mất gần hết bạn thơ, nhưng anh thực sự coi họ là bạn bề, nên không mất chút nào đâu, Em đi tiếp đi, sau này khoảng 20-30 năm nữa em mới gặp Người Thầy thực sự của em, đừng quanh quẩn chữ Duyên, hãy mở rộng ra chữ Tình

Phidiep5 12-10-24 03:16 PM

Trăng như đĩa ngọc giữa trời
Trăng như dải lụa em phơi đầu hè
Trăng như ánh bạc triền đê
Trăng như thành lũy bên khe nước nguồn
Trăng như yếm trễ non non
Trăng như má thắm anh hôn đêm nào
Trăng như giọt sữa ngọt ngào
Trăng tròn như mộng gieo vào tim anh
Thế gian lắm kẻ tỏ tình
Phân vân trăng náu cho mình tương tư

Phidiep5 2011


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 05:09 PM


© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.