Còn nhớ về em không
Khi bông hồng đã vỡ Mà sao em vẫn ngỡ Pha lê anh, trong veo Câu lục bát vừa gieo Heo may vừa chạm ngõ Em thấy mình bé nhỏ Anh có về không anh ? Lá mùa này quên xanh Em mong manh chờ đợi Khoảng trời xa vời vợi Nỗi nhớ nào mây đưa Anh đã biết gì chưa Lại vừa thu chạm gót Phím tình si thánh thót Ngọt lắm, những môi hôn Một mình em chờ trông Ừ, bông hồng vừa vỡ Câu chuyện tình dang dở Anh có nợ gì đâu..... |
Thơ tình viết tặng ai chưa kịp đọc
Tháng ba qua như một tiếng khóc thầm Ừ sắp hạ, riêng mình đâu xuân nữa Nỗi buồn nào đã khép mắt, lặng câm Phố đã cũ hay lòng còn chưa mới Anh xa rồi, lá chỉ biết xanh thôi Trong veo quá, và bao la vời vợi Cánh thiên di mải miết mấy phương trời Câu chuyện cũ dở dang, ai còn kể Chỉ riêng mình khóc với một mình ta Thơ đã chán những lời tình giả dối Nét môi xưa nhạt bớt mấy mặn mà Hai tám ngày, tự nhiên sao mà ngắn Chưa kịp cười đã hết tháng hai sao? Có nhữg lúc chợt nghe lòng xa vắng Gọi tên ai trong kí ức thu nào |
Không thể nói rằng mình không còn nhớ
Không còn đau, cũng chẳng chút vấn vương Chuyện tình yêu, kết thúc còn dang dở Bộ phim hôm qua, vẫn nhạt nhẽo như thường Ta ngồi ghép một nỗi đau vừa vỡ Ghép miệt mài, sao mãi vẫn chẳng xong Nước mắt cạn, và trái tim đã chết Xuân, hạ, thu đông, năm tháng vẫn quay vòng Ta như lá, mỗi thu về tàn héo Anh như cây, chẳng níu lá khi nào Ai là gió, chắc rồi ai sẽ đến Lá thẫn thờ nép gió xôn xao Câu chuyện cũ, vẫn muôn đời rất cũ Anh vẫn xa, và ta vẫn âm thầm À ơi mãi, sao trái tim chẳng ngủ Đễ nỗi buồn cứ giả bộ lặng câm..... |
Quote:
dòng sông kia,hò hẹn đã bao lần như trăng vỡ,giữa muôn trùng bát ngát gởi mây trời, chút hờn nhạt heo may đò còn đây, chờ em những bao ngày cho lá đỗ, chất đầy khoang thuyền vắng để ai ngồi, thức trắng cả mông lung hỡi thu ơi,hãy buông nốt cuối cùng... sầu đau vỡ, thành muôn vì sao sáng thu cúi mặt, cho vàng phai năm tháng mùa thu sầu, bao nhiêu lá thu rơi thôi đừng buồn,em bé nhỏ tôi ơi... L.H.G...gởi mùa thu của tôi ơi... |
Nắng tắt rồi, môi son nào đã nhạt
Rượu chẳng say, em hết độ xuân thì Gió quên mất bản tình ca anh hát Những nỗi buồn cũng vỗ cánh bay đi Ngày vội vã, ngày xô nhau tê tái Chân hoang vu trên lối cũ hẹn hò Gai chảy máu, lê qua miền khờ dại Hết yêu rồi, thôi cũng chẳng đắn đo Anh là gió, là trăng, là ong bướm Ta là hoa không nhớ nổi tên mình Hương sắc cũ là phù du vay mượn Ảo ảnh nào đã tắt những lung linh Ta không nhớ, không quên, không day dứt Lòng miên man, lòng hóa đá một lần Ta thảng thốt mới hay lòng ta chật Chẳng vô tình ta hóa một kẻ câm @ anh LHG ; mùa thu nào vậy anh :rang: |
Quote:
|
Một hôm ghé lại ngập ngừng Mần thơ đề tặng người dưng ấy mà Giật mình em bỗng nhận ra Tự nhiên lại nhớ ....thế là...làm sao? Một hôm mấy bận ghé vào Ngẩn ngơ tự hỏi Khi nào anh onl? tặng "ngươi dưng" nào đó:cutesmile::cutesmile::cutesmile: |
Quote:
Bỗng dưng chợt thấy ai chờ online Ngập ngừng ghé lại ... mắt cay Mần thơ để tặng cái ngày ... tự nhiên Ô hay, sao lại ... thơ ghiền Phen này ... chắc tại ... ưu phiền ... trời ban Ghiến răng, trợn mắt, bậm gan Vung bừa con chữ mấy hàng ... người dưng :):):) |
Quote:
Ai xui ấy gọi người dưng Để cho cái nhớ nửa chừng vấn vương Ai xui ghẹo một chữ thương Để thơ em bỗng...lạc đường , ngẩn ngơ Ai xui câu chữ vu vơ Tự nhiên hai đứa...bất ngờ...ghét nhau :congratulate::congratulate::congratulate: |
Chỉ là chút giận vậy thôi
Chỉ là hờn dỗi riêng tôi ấy mà Thôi anh về với người ta Không cần giải thích, chắc là...tôi sai Nỗi buồn thao thức đêm dài Lệ nào rơi xuống bờ vai ....ướt vùi Chúc rằng nơi ấy anh vui Rượu này tôi uống ngậm ngùi cùng thơ Đừng về trong những giấc mơ Từ nay tôi chằng còn chờ anh đâu !!!!! |
Quote:
Hỏi người còn nhớ thưở đầu vấn vương? Quặn lòng một chút buồn thương Cớ sao người lại triệt đường cắt chuông? Tơ hồng sợi buộc nơi buông Hoen mi ... ừ tại .. chút cuồng ngày mưa Lá bay lối ngược đường xưa Ai về ngõ vắng chân bừa vườn hoang Câu hò đứt nhịp dừng khoan Thoáng nghe nhòe chữ miên man tình trường |
Quote:
Để cho cái luyến quyện vào mầm xanh Nắng hồng ướm ngọn gió lành Để ai thơ thẩn long lanh mắt huyền Nắng xui sóc nhảy chim chuyền Tự nhiên trời hửng ... đưa duyên ... ấm lòng :welcome: |
Chào em nhé, cô nhân tình bé nhỏ
Yêu ảo thôi mà, sao khổ vậy hả em Sao không ngủ mà thao thức từng đêm Kiếm tìm mãi một hình dung ảo ảnh Chào em nhé, đừng ngây thơ đỏng đảnh Trái tim người đã nguội lạnh từ lâu Đừng than van, đừng khóc lóc âu sầu Tội em chứ, ( chắc gì anh nghe thấy) Chào em nhé, mộng gì thêm. Thức dậy Bước ra ngoài nhìn ánh mặt trời đi Giọt lệ nào còn vương lại bờ mi Thì em hỡi, tiếc chi không lau sạch |
Quote:
Hư ảo buồn mà cũng khổ vậy sao? Ướp thương đau thấm đẩm lệ hồng đào! Để cồn cào xót thương người trong dạ! |
Quote:
Nói nhăng nói cuội, khéo ...chồng em ghen :grimace: |
Quote:
nói trăng nói gió, chồng khen em hiền...:bemused::bemused::bemused: |
Quote:
Lạ nhỉ Rõ phiền Dăm câu thơ thẩn, tự nhiên....khéo lời Lỡ mà mang tiếng...lả lơi U em lại mắng Người ơi, xin đừng Biết rằng đã chút vấn vương Ngại mình với ấy... Người dưng khác nhà Ấy về thưa với mẹ cha Trầu cau mang lại, chắc là....hết dưng :grimace: |
Quote:
Buông tiếng ... nhẹ tưng! Để cho ai đó bỗng dưng ... ngượng ngùng! Trống treo ai dám ... đánh thùng! Bỗng dưng ... đằng ấy vén mùng ... cho vô! Biết rằng Lỡ chút ... vụng thô Dẫu cho U mắng ai xô ... cũng đành Nhủ rằng Khấn với ... cao xanh Nếu không cho ấy thì canh ... vượt rào! |
Quote:
|
Chỉ là một chút dở hơi
Chỉ là nỗi nhớ đánh rơi cuối chiều Trời buồn, mây trắng hoang liêu Nhủ lòng, đừng nhớ những điều....sắp quên Nỗi niềm gọi chẳng thành tên Gió thầm xa xót hôn lên mắt sầu Mây nè, trôi mãi tận đâu ? Lá rơi Chân bước qua cầu dửng dưng Câu thơ thả gió .... ngập ngừng Lời thương vụn vỡ ..... mắt rưng .... lệ trào Thẫn thờ ru nhịp gầy hao Dỗ hoài chẳng nín ngoan nào....tim ơi |
Quote:
Chối ba chối bảy, lại chèn ... chồng vô Uốn ba tấc lưỡi vụng thô Quàng âm nhấn điệu để cô ... xiêu lòng |
Quote:
Thâm văn, dẻo lưỡi, ướm hoa tài tình! Mượt thơ, uốn chữ lung linh! Khen ai âm điệu Giám Sinh nàng Kiều! Lại còn e thẹn chẳng liều! Cao chiêu thủ giấu mỹ miều lời buông! Xiêm y nhung phục đóng tuồng! Nhắn rằng ai đó chớ suông thăm chồi! Hihi. Quả là cao thủ! |
Quote:
Lá thu phủ kín gốc đa già Gió thu vàng nhuộm cánh đồng xa CUỘI vuốt trăng thu cười móm mém Nghìn thu cô vẫn trẻ thế a??? |
Quote:
chớ đâu ăn ở nằm ngồi người ơi cũng vì tình ái lã lơi mượn hoa mượn gió, nắng trời đong đưa. hỏi rằng ai đó chớ đùa lung linh một chút hơn lưa thưa gầy chi bằng nhấp chén men cay mời ai hớp ngụm vơi đầy ... gió ... mưa... ngôn phong bác khách thâm thúy quá giang chịu không ganh đua vườn hồng nổi bác ơi... |
Quote:
Đong đưa ... tớ thích ... mượn bừa .. gió trăng Sớm hôm nguyệt điện cung hằng Ướm hoa đùa gió tung tăng nắng hồng Mưa xuân rãi khắp trên đồng Chồi non nãy lộc tình nồng trao nhau Vậy là bỏ vườn hồng chạy mất rồi hả? bỏ giọt mưa cho ai đây? hihi :infatuated: |
Thôi mà, nhớ mãi làm chi
Rũ lòng, trả hết sân si nợ đời Buồn vui thả gió về trời Nắng lên, hong lại những lời nỉ non Trả Người một mối tình son Làm sao trả lại cho tròn vầng trăng ? Ta ngồi ru mãi tháng năm Ước chi tỉnh giấc ta nằm chiêm bao |
À ơi, em đã ngủ chưa?
Câu thơ tôi viết ướt mưa mất rồi Thương là thương trộm vậy thôi Dẫu rằng em đã phụ tôi theo chồng À ơi, này lá diêu bông Người đi tìm lá tay không trở về Tại mình lạc giữa cơn mê Trách gì em lỡ hen thề đâu em Trăng khuya nấp vội sau rèm À ơi, vọng tiếng ru đêm, đắng lòng |
Quote:
Nến tàn le lói, diêu bông đêm trường Trách ai nói tiếng vấn vương Để người tìm lá lạc đường giữa mê Trách chi lỡ hẹn câu thề Để cho con sáo đường về ... lê thê |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 08:07 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.