nỗi nhớ kéo những canh thâu
đêm ơi vô tận giây sầu không em buôn len vào tận kẽ đêm cho tim nhức nhố bên thềm nhớ nhung chiếc phone chờ những phím rung điêu chuông thân thuộc muôn trùng tim yêu giờ ôi xa vắng cô liêu tiếng phôn xa lạ bây nhiêu nhịp chờ tiếng chuông lạc giữa bơ vơ hơn mười con số vô hồn anh ghi để rồi tự hỏi ... được chi ...? khi em bên ấy quay đi hững hờ phon anh vang những nhịp chờ từng hồi tut tut vô bờ tim đau một ngày thôi ... hai đứa hai đầu mà giăng nỗi nhớ đầu này tan hoang ..... |
Xuống dòng đặt bút làm thơ
Gửi nơi xa ấy....một người em yêu Bao ngày giận dỗi đìu hiu Là bao ngày nhớ...bao nhiêu chuyện mình Thời gian suy ngẫm một mình Biết đâu bến đỗ....chữ tình bên ai Thời gian để biết ....lá lay Nếu ta rẽ lối....chia hai.....bước về Một lần ...ta đã ngủ mê Hoang man tỉnh giấc...lê thê....não nùng bao lần muốn nói ngập ngừng Cho anh tỏ rõ ....chưa từng ghét anh Ta dệt tình ấy màu xanh Là bao yêu dấu....trao anh .....cả đời Dù cho vật đổi sao dời Vững bền tình ấy....dù đời chông gai Một lần nói tiếng yêu ai Là không nuối tiếc ngàn ngày ta yêu Thôi giận....thôi hết liêu xiêu Chông gai phía trước....chẳng chùn bước ta Nỗi buồn đọng lại hôm qua Thì thôi....thôi để....thời gian xoá nhoà |
Ta lặng lẽ dệt cho mình mơ ước
Để vơi buồn mong nắng mới vây quanh Bao ngày qua, làm lòng ta lạnh buốt Sóng cuộc đời cứ ồ ạt ngang qua ta sợ lắm những phong ba ngoài ấy Cứ chập chờn như muốn vồ lấy ta ta ngơ ngác hỏi vì sao lại thế Sao cuộc đời bắt ta phải lao đao Có những lúc ta ngước hỏi trời cao Gieo thêm chi những âu sầu nghiêt ngả Nước mắt rơi cứ bao lần lả chả là mỗi lần ta khóc vì quá đau Có những lúc ta muốn bước qua mau những phồn hoa...những gì là phù phiếm Tìm cho mình nơi bình yên trong sáng Để tâm hồn không vướng bận điều chi Có những lúc ta giấu vội nỗi buồn là chú hề chẳng bao giờ biết khóc thể hiện mình là chú hề vui tính mang niềm vui cho tất cả thế gian Có lẽ....khóc....làm cõi đời nhạt mất Cho cuộc đời sẽ buồn chán lắm thay Ừ thì cuộc đời có lá lay THì vững tin chờ một mai tươi sáng Dù một lần và vài lần oán thán Cũng cho mình một kiếp sống buồn thiu Có những lúc ta ước muốn bao điều Với ước mong bao niềm vui sẽ đến Để xoa dịu những tròng trành chống chếnh Của bao lần ta gục ngã vì đau Dù mai này cuộc đời sẽ ra sao vẫn mong đời cho ta vay nụ cười Một lần thôi....nếu ta sắp gục ngã để một lần ta có được bình yên Một lần gục xuống ... một lần chới với Mơ mộng bao điều .... phấn đấu đi lên. |
Có khi nào?
Có khi nào anh về lại phố nhỏ Góp yêu thương hôm bữa trước hẹn chờ Để khoảnh khắc ta lại cùng hội ngộ Chẳng xa rời .....thưở ấy lỡ buông lơi Có khi nào anh nhớ mãi một nơi Hoà tình yêu ....theo dòng sông vàm cỏ Nghe gió hát.....khúc yêu thương nho nhỏ Mãi ngân nga....cho nơi ấy em chờ Sóng yêu thương giờ ở quá xa bờ Lần hò hẹn....sao mịt mờ sương khói Em ngơ ngẩn dệt bài thơ lầm lỗi Tỏ cùng anh như nỗi nhớ về người Tiếng yêu thương giờ chẳng có nụ cười Bẻ câu thơ....bởi tình chia hai lối Em nhớ anh....chỉ vài câu hờn dỗi Anh theo người ....bỏ tình ấy bơ vơ |
Ngoài trơi mưa cứ rơi nhanh Cõi lòng tôi cũng mong manh với đời Tôi yêu màu mắt hay cười Mà giờ chẳng thấy vẹn mười niềm vui Lòng tôi sao chẳng thể nguôi Dù rằng đã cố buông xuôi nỗi lòng Tôi mơ cuộc sống màu hồng Để mà phấn đấu .... cho niềm tin yêu Sao giờ tôi thấy buồn hiu Tình xa....trao lại xót xa cho mình Tôi mơ....khắc đậm bóng hình Chỉ trong giấc ngủ ....lung linh....tôi cười Nào đâu giấc mộng cho người Chỉ trong hư ảo .....tỉnh người mới hay Kiếm tìm người ấy quanh đây Mà sao xa quá....ai hay mình buồn. |
Nay tẻ nhạt, vơi đi chút ấm áp
Nắng đã lên sao vẫn thấy nhạt màu Ta ngơ ngác kiếm tìm con nắng mới Con nắng tươi cười sao chẳng thấy đâu đây Chỉ còn lại áng mây buồn thơ thẩn Trôi lang thang chẳng biết nẻo nào dừng Cánh cò mãi cũng thôi ngừng chao liệng Cả vùng trời tĩnh lặng thấy nao nao Khúc chim trời cũng ngừng cất tiếng hót Gió cũng ngừng man mát ru hồn ai Chỉ còn lại khoảng không buồn tê tái Khoảng lặng thinh chi phối cảm xúc người. |
Có khi nào anh nhớ lại kỉ niệm
Buổi hẹn hò ngày ấy thưở mới quen Chiều bãng lãng ta cùng nhau dạo phố Phố ven sông ấm áp buổi đợi chờ Anh biết không....những lúc ngồi thẫn thờ Bao yêu thương tràn về trong giấc nhớ Chẳng muốn đâu dệt tình mình dang dở Để lời thơ ngấn lệ ....bỗng chực trào Em nhớ anh....lời ước nguyện năm nào Anh nơi ấy sẽ vui vầy hạnh phúc Dệt bài thơ ...luôn dạt dào cảm xúc Như tâm tình em muốn gửi đến anh Có khi nào thời gian sẽ trôi nhanh Chẳng dùng dằn níu chân người lữ thứ Bao ước vọng chẳng mịt mù ....thêm nữa Chờ một ngày...em sẽ lại nguôi ngoay Anh biết không...em chỉ ước một mai Dù phai phôi....vẫn mong anh về lại Cùng hàn huyên ....sẻ chia bao nỗi nhớ Anh hững hờ....giọt lệ đắng môi em. |
Giấc mơ nồng....cũng chỉ là kỉ niệm
Chẳng bao giờ sẽ có cảnh bên nhau Lần lỗi hẹn anh về bên bến mới Đò tình trôi....nơi bến cũ đợi chờ Chẳng bao giờ anh hiểu được em đâu Khi trong lòng vẫn mang một hình bóng Biết bao giờ....sẽ thôi hoài trông ngóng Em dại khờ ấp ủ mối tình thơ Chẳng bao giờ anh hiểu được em đâu Bao kỉ niệm .....để giọt sầu len lỏi Ta yêu nhau với bao nhiêu hờn dỗi Tình yêu nào không lầm lỗi phải không? Chẳng bao giờ anh hiểu được mưa dông Xé tan hoang....nỗi lòng em giấu kín Dệt câu thơ...với cái nhìn ngây dại Biết bao giờ em có lại niềm vui Trang nhật kí...em sẽ vùi kỉ niệm Giấc mơ mình sẽ chỉ có trong mơ Nên anh ạ sẽ cố dìm giấc nhớ Để một ngày em sẽ hết vu vơ |
em gọi anh thật dịu dàng
đánh thức kỉ niệm ....tưởng đã mơ màng ....ngủ say những ngày xưa ấy quanh đây trong mơ lũ lượt kéo đầy tim ta tình xưa tưởng đã phôi pha giờ giăng trước mắt ngỡ rằng yêu thương ơ trời một thuở vấn vương làm sao quên được ....những yêu đương ....hôm nào giờ người xưa ấy nơi nao? mà mình ta với những lao xao buồn dù người đã lại bên đời nhưng hồn đâu mất một thơi kiêu sa một thời xưa đó ... đã xa bên em cứ ngỡ người là không quen |
Nếu có thể yêu thêm một lần nữa
Chẳng bao giờ muốn anh là cơn gío thoảng qua Bởi là gió….nên chẳng thể là mãi mãi Cuộc tình buồn ….sẽ âm ỉ …thêm đau Nếu có thể yêu thêm một lần nữa Em sẽ ước anh là nắng mới riêng em Sưởi lòng em ….anh vỗ về an ủi Đời có anh….em hạnh phúc thật nhiều Nếu có thể yêu thêm một lần nữa Em sẽ nguyện là biển núi cao vời vợi Dang vòng tay đón nắng ấm từ anh Em chẳng muốn chiếc lá xanh yếu ớt Thu đến rồi ….từng chiếc lá rơi rơi Như tình em cũng phai khi thu đến Gió thu về….tình lẵng lặng ra đi. |
Cao nguyên ơi chiều nay người có nhớ
Trận mưa nào đã kết chặt đôi ta Em nhớ anh....nhiều hơn ngàn lời nói Trái tim này em vẫn mãi trao anh Cao nguyên ơi....tình vẫn hoài trong xanh Kéo giăng mây ...lấp đầy thêm khoảng trống Mây trôi mãi để tình thêm loang lỗ Chẳng bao giờ trọn vẹn để mà yêu Cao nguyên ơi, ...ta muốn nói bao điều Bởi vì đâu tình chịu nhiều cay đắng Anh hứa rằng chẳng bao giờ xa cách Sóng gió thế nào cũng chẳng buông lơi Để giờ anh đi....yêu thương tơi bời Lòng rã rời....chẳng một lời từ biệt Bước âm thầm ...mang cuộc tình phiêu lãng Để một người ...đọng nỗi nhớ thênh thang Mưa cao nguyên....của một mùa kỉ niệm Cuộc tình buồn luôn len lõi trong tim Kí ức hôm qua....cho lòng ta vụn vỡ Ướt nhạt nhòa trang nhật kí đôi ta |
Cúc Tím đi ngủ đông mới về hở?
|
hic, do cúc tím đi du lịch liên tục từ hôm noel về bệnh luôn đến giờ, hem viết dc 1 bài nào ra hồn cả nên trốn mất luôn đó, lén phén đây sợ gặp thầy nhím , do cúc tím trốn học thời gian dài mà chưa làm bài nộp cho thầy đó cô, hic hic
|
Quote:
|
Em đi rồi....lòng ta thấy trống trải Lúc vui buồn chẳng biết tỏ cùng ai Đọng dư âm những phôi phai tình cũ Dâng thêm nhiều những giọt lệ vương mang Em đi rồi....ta đơn lẻ miên man Từng dòng thơ với nỗi niềm chất ngất Dòng hoài niệm cho những gì được mất Chia ly buồn....vẫn chẳng thể phai phôi Em đi rồi....ai viết chuyện tình tôi Dạo khúc sầu tơ lòng nghe ai oán Ai họa lại những tâm tư muốn nói Viết tình buồn như chia sẻ cùng nhau Dòng đời trôi....vẫn một màu ảm đạm Sắc tím buồn nhàn nhạt ánh chiều lam Tiễn em đi với bao nhiêu tình cảm Mong một ngày em sẽ trở về đây Nhớ nha em....những kỉ niệm nơi này Tình chị em -tình bạn bè thương mến Diễn đàn yêu....sao thể rời quên lãng Nén nỗi buồn ....mỗi đứa một hướng đi. Viết cho em thân yêu |
Quote:
|
Một lần nữa ta lại về phố nhỏ
Góp yêu thương cho thưở ấy hẹn chờ Chẳng còn buồn....bởi thời gian xoa dịu Nỗi đau mình... là kỉ niệm không phai Ta vẫn nhớ bờ kè sông vàm cỏ Cả hàng me....lũng lẵng trái chín vàng Ly ché thái...nơi công viên hò hẹn Anh đèo em đi dạo khắp phố phường Vẫn còn đó một ngày xưa kỉ niệm Dĩ vãng mình ....vẫn chẳng thề phôi phai Ta vẫn mong...người sẽ đến...một mai Và lúc ấy....ta ở hai lối khác Thu qua rồi...lá vàng vẫn xơ xác Đông chẳng còn...lòng giá lạnh....thênh thang Ta đón xuân với bao nhiêu tâm sự Để âm thầm...mang nỗi nhớ chơi vơi. |
Em nhớ anh....thời gian dài xa cách
Nay anh về....lòng bỡ ngỡ ....cho em Bao kỉ niệm em cất vào dĩ vãng Hai nằm dài...ta đã phải chia ly Anh nhớ em....lời nói có đầu môi? Hay ảo ảnh.....để lòng ta mơ mải Em thương anh nào phải đâu thương hại Sợ một ngày....ta lại phải xa nhau Bao kỉ niệm...bao yêu dấu ngọt ngào Em nhớ mãi...chẳng thể nào quên được Ngày hôm ấy...anh vô tình quay bước Người âm thầm...chôn chặt nỗi niềm riêng Những tưởng rằng....anh có mái ấm riêng Và hạnh phúc ...như câu chuyện cổ tích Ôi ngỡ ngàng...tình cảm sao mù mịt Anh và em vẫn đơn lẻ...miên man Thôi thì...chúng mình hãy cứ để thời gian Xem hai ta có thể nào quay lại Bởi bây giờ em vẫn còn ngần ngại Yêu thật nhiều....gió cuốn mất...anh ơi. |
Gọi tên anh xem chừng như rất lạ
Tiếng anh ơi...đứt quãng chẳng thành lời Có một thời anh âm thầm giấu giếm Nửa cho người...nửa còn lại yêu em Để bây giờ giở nhật kí ra xem Đau lòng lắm....lệ ướt nhèm câu chữ Tình chúng ta như là cơn sóng dữ Yêu thật nhiều ...rớt xuống ....đáy biển sâu Hơn một năm ...thì có là bao lâu? Để gìn giữ cho nhau tình nồng ấm Nỗi đau mình...cứ âm thầm chôn chặt Dệt câu thơ để dằn dặt chính mình Em nhớ anh...nhớ mãi một mối tình Nhớ kỉ niệm....với bao lời nguyện ước Những lầm lỗi....những yêu thương có được Giờ chỉ còn hoài niệm để ....mà quên Sóng cuộc tình lại bất chợt nổi lên Chiều ngghiệt ngả...sao khó quên anh nhỉ? Để bây giờ là mỗi ngày thủ thỉ Viết vu vơ...tình cũng chỉ mơ màng Muốn quên anh...nhưng lòng vẫn hoang mang Nửa chẳng quên....để hoài niệm cuộc tình Nửa còn lại ....em chỉ đứng lặng nhìn Tự nhủ rằng ....thôi sẽ yêu người khác Nói thì dễ...nhưng sao lòng mặn chát Chữ yêu đầu ...phút chốc mờ nhạt đi Người đi rồi...người ở lại ...tình si Bao ngày qua...ngủ li bì ...ai biết Chữ thủy chung...với lời yêu tha thiết Chẳng thể nào giữ được mối tình xa Để trong lòng vẫn hoài thôi xót xa Và ôm mãi...chữ buồn ...ta giấu vội Ta yêu nhau...cũng có nguồn ..có cội Nào phải đâu đơn lẽ ...mối tình hồng Sao bây giờ...ôi tiếng chồng...ta gọi Chỉ còn là lất phất những hạt mưa. |
Thẫn thờ ...ta nghĩ về ai
Bao nhiêu kỉ niệm những ngày xa xưa Dệt thơ biết mấy cho vừa Để mà kể lại ngày xưa...ta sầu Nhớ sao sinh nhật năm nào Ở quê ta đó ....dạt dào yêu thương Cuộc đời thay đổi khôn lường Cho ta được-mất...vô thường làm sao Nhớ nhiều hoài niệm hôm nao Chỉ trong lặng lẽ ...ta đau thật nhiều Muốn gửi ai đó bao điều Nhân ngày sinh nhật ...với nhiều ước mơ Tâm tình ta trút vào thơ Như là tự sự ...bao giờ nguôi ngoay Bao dòng cảm xúc lăn quay Nhớ ôi chao nhớ những ngày xa xưa. |
Có khi nào anh trở lại ngày xưa
Nhớ kỉ niệm ....với bao lời nguyện ước Nỗi đau mình bởi có duyên không nợ Lối rẽ cuộc đời...ta chẳng thể sánh đôi Trách cuộc đời...cho tình ấy mồ côi Anh nơi ấy...vẫn một mình cô lẻ Và lặng thầm...ôm nỗi buồn quạnh quẽ Em nơi này khắc khoải một niềm riêng Tình chúng mình...trong em rất thiêng liêng Trong suy nghĩ...em thương anh nhiều lắm Dù tan vỡ...chẳng thể bên nhau nữa Em vẫn rất cần...cần lắm anh kề bên Ba năm dài...ôi sao có thể quên Anh-mối tình đầu với em lí tưởng Em dối lòng...trong lòng không nghĩ nữa Cho chúng ta....vơi bớt những nỗi niềm. .................................................. ..... |
Bất chợt cảm xúc dâng trào
Gặp nhau cứ ngỡ thưở nào đã yêu Một chút nhớ...chút liêu xiêu Cho em ngơ ngẩn ...đâm chiêu nhớ người Anh mang bao tiếng nói cười Gieo bao ấm áp vẹn mười cho em Ngày qua nước mắt tèm lem Cũng vì sóng gió đã đem ưu phiền Bạn bè ở khắp mọi miền Động viên chia sẻ chẳng liền vệt đau Trong lòng cảm thấy nao nao Cảm xúc khó tả...đêm nào em mơ Nhớ ai em viết vu vơ Mong sao người sẽ dệt mơ cùng mình Anh ơi...dù có gập ghềnh Mối tình chung thủy sẽ bền trăm năm Ngồi buồn em nghĩ xa xăm Anh là một nửa....hai năm...em chờ. |
Mấy ngày không ghé trang thơ
Nét buồn phủ lấy ...ước mơ một thời Bây giờ hạnh phúc ngập trời Thơ buồn tôi thả bao lời bâng quơ Nhớ ai ta viết vu vơ Lời thơ sâu lắng đợi chờ người ta Dù rằng mình ở rất xa Nhưng tình ấm áp mượt mà anh trao Trong lòng cảm thấy xuyến xao Tình yêu nỗi nhớ viết sao cho vừa Một thời hoài niệm tình xưa Giờ là dĩ vãng dệt vừa vệt đau Nỗi buồn cũng đã qua mau Hạ về mang đến cho nhau tình nồng Bao giờ tình hết đợi mong Nơi đây em nhớ em trông người về. Hạnh phúc ....giản dị đồng quê Cùng anh ước hẹn lời thề tình chung. |
Anh đã đến cho em nhiều mơ mộng
Có chút buồn...chút nhớ ....chút phân vân Bởi trong anh những hờn dỗi đôi lần Thêm khoảng cách để vần thơ gãy nhịp Em chẳng dám tin mình có thể đuổi kịp Khi phong ba cứ lũ lượt kéo về Dấu chấm hỏi ....chuyện bên lề ....em biết Ái ân mình...sao mải miết ....trong nhau Thưở ban đầu lời ước nguyện trầu cau Rất ngọt ngào dù đôi lần hờn trách Ngoài trời mưa...những giọt buồn tí tách Nao nao lòng buồn lắm anh biết không? Anh bên mình...sao em vẫn hoài mong Điều giản dị chân thành em ao ước Em sợ lắm ...sợ những điều biết trước Cho tình mình hai lối rẽ chia phôi Đã bên nhau sao lắm lúc đơn côi Mang nghĩ suy để bờ môi thêm nhạt Gieo trong lòng những vị buồn chua chát Nhớ thật nhiều....và khao khát một tình yêu. Bao ngày rồi ta góp nhặt chắt chiu Những vỡ tan và những điều lo sợ Sợ một ngày đôi mình không duyên nợ Sẽ thế nào ....sao quá đỗi chơ vơ Hôm nay buồn ...em viết những câu thơ Thả kí ức...chợt vu vơ miền nhớ Những đợi chờ ban sơ....lòng rộng mở Mong đôi mình là tình cuối vẹn nguyên. |
Một mình dạo phố chiều này
Để dòng cảm xúc phôi phai từng ngày Ta mơ rồi ước bao ngày Để khi vỡ nát miệt mài làm thơ Bây giờ sao quá chơ vơ Nhặt bao kỉ niệm vu vơ mây trời Nghẹn ngào chẳng nói thành lời Măc bao cảm xúc rơi rơi nhạt nhòa Sóng gió cứ mãi lướt qua Nhặt bao kỉ niệm xếp ra tình buồn Ta buồn cũng có ngọn nguồn Đành thôi im lặng vuông tròn đôi bên Đường đời ta bước chênh vênh Nửa tim ghép lại chẳng bền tình sâu. |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 08:30 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.