Thích Lam Trường...
Từ xưa, vốn đă thích Lam Trường Tiếng hát vang lừng cả một phương Mặt vẫn nhăn nhăn bao kẻ mến Giọng th́ lơ lớ khắp người thương "Gót hồng" đă nổi theo danh phận "Giày vải" vừa tung chiếm thị trường Âm luật am tường, nên tớ thích Ai mà nhức nhối, cũng mời cương! pd |
http://phienbancu.tuoitre.vn/tianyon...bnailID=544506
Thương Kim Dotcom... Thương anh sức trẻ với tài cao Tiếc cựu hách-cơ, triệu phú giàu Sự nghiệp đang lên, làm mắt mỏi Kỷ nguyên mới xụp, khiến tim đau Mê-ga-up-lót luôn về nhứt Trực tuyến sẻ chia vẫn dẫn đầu Ăn cắp bản quyền chi dại nhẩy? Bây chừ, chẳng biết tải nơi đâu! pd |
HƯ HAO...
Thân nhân ở đấy cứ lao xao Chút máu vừa rơi dính dưới rào Chiếc áo ôm vai nên nhuộm đỏ Cánh tay ĺa xác phải nghiêng chao Đàn em trợn mắt, mồm tru tréo Bác sĩ cuối lưng, giọng ngọt ngào Thầm hỏi Đại Ca mà lịm chết Th́ đời thầy thuốc có hư hao? pd |
Lắc lư.
Nục huyết tràn lan trước án thư Nhi tôn kinh hăi chuyện tàn hư Cầm càng khí nhược, cho nằm dưỡng Bức bách thân hao, để thở lừ Lá úa trên cành đâu phải nhọc? Xuân tan bên cửa chẳng hề nhừ Cửa âm đă mở sau đầu bạc Chăm việc dương trần măi lắc lư pd |
Thơ đối đáp 1...
Ảo vọng Bao giờ được đứng ở ven sông Để giũ sạch đi lớp bụi hồng Lạc lối trăng già trêu ảo mộng Lầm đường nắng xế cợt hư không Lang thang hạ tới mưa lênh láng Lếch thếch thu sang gió phập phồng Những cánh hoa lan rơi trắng xóa Vô t́nh gợi nhớ một mùa đông..! dangphuong ================================== Đối đáp: Bao giờ được ngắm khắp núi sông Và hứng đầy tay chút nắng hồng Lóng lánh mắt sầu thân Kiếp Sát Héo hon giọt thảm phận Thiên Không Xuân qua vùn vụt chào đêm ngục Gió đến vi vu khóc lửa phồng Lúa mạ ngoài kia vàng chửa nhỉ? Trong này vẫn lạnh tợ mùa đông phieudao |
Chớ nhận dại
Tự ḿnh nhận dại rất là khôn So với phần đông thiệt rơ hơn Cáo nhảy lên cành làm khỉ mẹ Ác chao xuống đất dụ gà vườn Giả điên nhằm gạt người lầm tưởng Đập cẳng để chờ kẻ xót thương Quân tử không dung tṛ khổ nhục Nếu hay cứ nhận giỏi khác thường.... PD |
CHUYỆN TAO ĐÀN
Tao đàn lắm lúc nổi cuồng phong Tục lụy dương dương khúc bận ḷng Tham bác say đ̣n tṛ hận hận Ái ngôn luận giải lư cong cong Tràn tràn phúc cảo c̣n hơn thác Ngửa ngửa hí thư chẳng kém ḍng Bốn phía hả mồm, tay chỉ trỏ Gục đầu inh ịch, ngước lên trông pd |
Khó Lắm..
Sớm đến chiều đi, ngày lại qua Mới vừa nhí nhố,hôm nay già Đề thơ, không nhớ luật bằng trắc Phóng bút, luôn quên viết chữ hoa Dăm cuốn đồ thư đầy gác nhỏ Vài tranh thủ pháp chật nguyên nhà Người thơ đâu hẳn là thi sĩ? Đúng vận,hợp vần khó lắm a!!! PD |
Khóc chuột chết...
Thấy con chuột chết ở ven đường Cảm khái trong ḷng, đứng xót thương Phụ mẫu chưa hay con tử biệt Nhi tôn đâu hiểu kiếp vô thường Huyết, mao xáo trộn pha trăm hướng Thê, thiếp dâm loàn khắp bốn phương Món lạ mới đưa vào cửa miệng Bánh xe đă tiễn tới thiên đường ......................................… Ơi hỡi! oan hồn người đă chết! Hồng trần mấy kẻ có thiên lương? pd |
Cảnh Sài G̣n.....
Sài g̣n lam chướng trắng như mây Trên nóc ngói xanh, bụi phủ đầy Dây điện vàng giăng cùng quạ ốm Ḍng sông đen nhiễm với hoa gầy Lênh đênh lội nước trong mưa băo Lận đận kẹt xe suốt tháng ngày Chuyện phố chớ xem, mà đứng lại V́ người chen chật vẫn c̣n đây pd |
Nhiều khi, muốn sống kiếp đàn bà
Những lúc vui buồn sẽ khóc oa Không phải gắng gồng buôn khắp phố Khỏi cần nhường nhịn chuyện trong nhà Có thêm lương bổng kỳ thai sản Được nhận hoa hồng tám tháng ba Phận gái thời nay nhiều đăi ngộ Nhiều khi, muốn sống kiếp đàn bà PD |
Cay
Ngày trực đêm trông khó giải khuây Ngước nh́n nghiêng ngả phía chân mây Lần thần tay chạm quơ ly đổ Điên đảo ngón rung gơ chữ đầy Lăi suất chưa nguôi vài vị đắng Lệ trần đă ngấm những mùi cay Bất ngờ, lên xuống làm bừng tỉnh Thanh lư hợp đồng khó lắm này....!!! pd |
ĐIÊN
Rằng trong kiếp sống của người điên Chẳng có hiện thân chữ muộn phiền Hoan hỷ không như nơi thế tục Vô ưu lại giống cơi thần tiên Khi mê, chọc phá nhanh chân vọt Lúc sảng, nói nghe có lư liền Tôn tử ngày xưa từng giả vượn Trốn đời để hưởng phút an nhiên pd |
Bố ơi
Con thấy hôm nay Bố đă già Tóc sương vừa rụng sáu c̣n ba Nụ cười khanh khách giờ đâu nữa??? Trí nhớ mê man chỉ mới à!!!! Bữa tiễn người đi trào lệ ướt Ngày về kẻ ở thấm mi nḥa Tha hương biền biệt, không thư tín Thằng út đă về...gọi tiếng "cha" pd |
Cuộc gọi lúc 0 giờ...
Ai hay cuộc gọi lúc không giờ Tiếng hú rùng ḿnh ghẹo gă thơ Điện đóm trong nhà vui chợt tắt H́nh hương trước mắt nhảy lập lờ Màn manh quấn cổ êm như nhạc Hơi hướm bên ḿnh nhẹ giống tơ Không ánh trăng khuya, không bạn hữu Một ḿnh hốt hoảng với đêm mờ pd |
Ngọa Triều Hoàng Đế...
Quyết phải thanh minh cho Ngọa Triều Tuyệt không phải chết bởi v́ yêu Sách xưa đă chép phải nằm nói Án cũ c̣n nghi bị thủ tiêu Trĩ lậu xa xưa chưa thuốc trị Kế ngầm muôn thủa vẫn toa điêu Hỡi ôi Đại Thắng Hiếu Hoàng Đế! Ôm nỗi hận kia đă được nhiều? pd |
Buổi luận thơ...
Sáng gặp, thi thư lũ bối đồng Thấy đời hanh hách, mặt chông chông Em thơ phát biểu lời linh diệu Cụ cả ngâm nga tiếng bốc đồng B́nh chuẩn hai hàng Đề chưa kết Phê cuồng tám chữ Thực đă hồng Một phen liên cú nghe hùng vĩ Bất giác vương nh́n ngọn hắc phong pd |
YÊU em ấp ủ, ỡm ờ yêu
NÀNG nịnh nó nên nét nũng ńu CHỚ chuyển chữ trinh cho chín chắn! ĐỪNG đưa đồng điếu để đầy đều! GIẢ danh dan díu, dê dai dẳng DỐI diện dây dưa, diễn dập d́u NGHE ngực ngổn ngang, ngươi ngúng nguẩy CHƯA chi cḥm chơm cho trần trêu pd |
BÊN bồng bội bạc, bên bôn ba
TAI tiếng tanh tao, tấp tới toa C̉N cố cộc cằn cong cớn cổ TIẾNG to tan tác tỏa từ ṭa QUAN quân quỷ quyệt quen quờ quạng SAN sẻ suối sông, sử xuưt xoa NGHẸN ngoạm ngổn ngang, nghĩ nguệch ngoạc L̉NG lo luân lư liệu lem, ḷa? pd |
Ham cháu...
Lâu rồi, nhà vắng tiếng xôn xao Tớ muốn trẻ thơ đến nghẹn ngào Ham ẵm cháu xinh cười khúc khích Mong hôn mặt bé hát nghêu ngao Chỉ thương cây héo không ra nụ Lại khóc, tay rung khó bưới đào Nhà có mắm kho treo trước tủ Ba mươi bốn tuổi vẫn trông cao pd |
Bị virus mấy bữa nay?
Bị nhiễm tro-jan mấy bữa này Spyware ngăn cản khó vào đây Trong ḿnh bực bội than bằng mỏ Ở ngực phập phồng lick bởi tay Tốt xấu đan xen đâu biết dạ! Trắng đen lẫn lộn há chau mày! Chung trong họa phúc, cần thương mến Nguy hại chực chờ nếu chẳng hay pd |
Năm Bính Mùi...
Tưởng gió yên b́nh, nước chảy xuôi Nhọc nhằn cơm áo, thuế kêu đ̣i Phu thê lục đục, ḷng không rộn Tài chánh ngặt nghèo, dạ chẳng vui Tang giữ bươu đầu, thương với khóc Ngựa theo đường núi, tiến hay lùi? Chia ly ngàn dặm, chưa người tiễn Năm ấy chênh vênh năm Bính Mùi pd |
Chán..........buồn...
Hôn nhân không thuận, khó mà vui Khắc vợ tổn con măi ngậm ngùi Trán hiện quan tinh buồn lẫn lộn Môi mang màu sắc nhạt nơi nơi Vơ ngay Tỷ, Kiếp nên suy bại Gặp phải H́nh, Xung cũng ră rời Đại phú ở đâu t́m chẳng thấy! Đêm sầu đẫm lệ, ánh đèn rơi pd |
Tưởng ḿnh con trưởng ở trong nhà
Cũng có độc tài, trưởng giả a Nghe mẹ thốt than: xưa lỡ vậy! Thấy ba tủm tỉm: trước xui mà! Vợ mang chủng tử, nhưng chưa cưới Chồng vác chinh y, lại thiếu hoa Sanh khó nên anh tui mới chết Tưởng ḿnh con trưởng ở trong nhà pd |
Khó sống...
Trần hoàn rộng lớn, khó t́m cơm Ba bữa lo xong, lưng đă kḥm Ái tử dị bào nằm, ngó, gọi Song thân lao khổ khóc, trông, ḍm Họ hàng ly tán nào ai đỡ? Sự nghiệp hưng long mấy kẻ nom? Kiếp sát-Thiên H́nh nay hội họp Kiếm kề cổ ngựa mắt giương gờm pd |
Giáo chủ Hội Long Hoa
Chuông chùa văng vẳng Hội Long Hoa Phật độ chúng sanh khắp mọi nhà Di Lạc Phật Vương làm giáo chủ Thượng Ngươn Thánh Đức đến ta bà Khai cơ tận độ người lầm lỗi Chỉ dẫn minh tường kẻ ác ma Ai bệnh nan y rồi sẽ khỏi Càn khôn Thế Giới lại b́nh ḥa pd |
Con gấu mẹ...
Từ khi, tôi hiểu về đàn bà Là lúc tịt ng̣i, viết chẳng ra Mộng đẹp hoa thơm đều biến dạng T́nh chàng ư thiếp cũng phai nḥa Nghe chân nhè nhẹ đừng trông ngóng Thấy vẻ yêu kiều chớ ngợi ca Ừ! đó chính là vài cái bẫy Của con gấu mẹ ở trong nhà pd |
Giọng em, nó sáng ngay từ đầu
Ngọt lịm, thơm lừng tựa mứt dâu Từng nốt bỗng trầm, nghe muốn cắn Vài âm luyến láy, gật cho mau Ngôn từ bổ béo hơn ḍng sữa Ư hướng rơ ràng nhất địa cầu Em nghĩ thơ anh hay, thật đúng! Giọng em, nó sáng ngay từ đầu pd |
Trung Thu của tôi...
Tôi đón Trung Thu khác với đời Một trà, một bánh, một ḿnh tôi Đăng lung tự tạo mà vui đón Tuyệt cú biện bày cũng dạo chơi Ráng dụng sơn căn t́m đóm bạc Cố sài địa các huấn ḷng người Nh́n xa, thám thính t́nh nhân thế Góp ư, đăng bài chỉ vậy thôi pd |
Thật khéo hạ sinh lúc có mùa!
Sao em lại đẻ lúc trời mưa? Tiếc thằng t́nh địch nh́n chưa kịp! Thương bác xích lô chạy quá bừa! Bệnh viện dậy dàng không kẻ viếng Khoa nhi đông đúc chẳng người đưa Trẻ thơ vừa khóc, mừng trong dạ Ấm áp bên hiên, ngọn gió lùa pd |
Mừng cho chú..
Thấy chú về quê lấy vợ hiền Phen này, đời chú sướng như tiên Được người chăm bẫm từng cơn bệnh Có kẻ ủi an những lúc phiền Thời trẻ phong lưu nhưng kén ghệ Ngày xưa, kham khổ lại ham tiền Một tay lo lắng gia đ́nh măi... Xuất ngoại lâu rồi chẳng ấm yên... pd |
Đời bảo: "Sao tui hiền quá à!"
Chuyện ǵ to nhỏ cũng cho qua Kệ người mạ lị, im thom thóp Mặc kẻ nhục lăng, nhịn hít hà Việc thế rối ren, đâu thể xử? Sự đời vướng víu, chẳng nên la Ngày công bộn rộn leo trèo măi Ai nói, ai chê, vẫn gật gà pd |
Ngồi ngắm nhân gian, mở mắt gờm
Thói đời luôn thích giữ ḿnh thơm Tay đeo nhẫn đẹp mà quăng rác Miệng chét son tươi lại nhổ đờm Áo cẩm xuềnh xoàng nhờ kén bướm Mèo vương ngang ngổ cậy lông bờm Trần hoàn quấy đảo chân cuồng khấu Đâu hiểu phận ḿnh vốn rạ rơm pd |
Em biết chuyện anh với chị Hào
"Thương nhau cho lắm, cắn nhau đau" Môi anh bầm tím vương ḍng máu Mắt chị sưng thâm rướm giọt đào Được lúc em về, nên chém, nhậu Mấy khi chị giận bởi chùi, lau? Có hờn, cũng chớ mà la cháu! Chị cứ rầy em, chị cứ ngầu! pd |
Đơn giản là v́ chẳng thích em
Tánh t́nh ngang ngược, tiếng không êm Dịu dàng chưa thấy trên vai mỏng Đoan chính chả hay ở tóc mềm Lên miếu thắp hương nhằm gạt Phật T́m trai, gọi điện lúc về đêm Gian manh, độc ác là em đó! Anh đă viết xong những nỗi niềm pd |
Vợ nói: "từ nay, anh tự do"
Trong ḷng, thoáng thấy nỗi âu lo Cũng mừng v́ ví không người quản Nhưng tủi cho thân chẳng kẻ ḍ Rường cột im ĺm, trơ tựa đá Canh thâu tịch mịch, lặng như tờ Chỉ c̣n đốm lửa vàng hiu hắt, Bên tiếng đọc bài của trẻ thơ pd |
GỞI ANH
Mấy khi đỉnh đạt giống hôm nay! Anh trả cho đời bản viết tay Lời lẽ hùng hồn từ ngực cứng Tâm tư róc rách của thân gầy Mắt mờ cố thấy vài nhân ảnh Gậy chống gắng lê mấy bước giầy Thơ thẩn tràn trề, căng nhựa sống. Nhưng cơn bạo bệnh ít người hay. pd |
Tớ chẳng giàu sang cậy nước ngoài
Xin đời đừng nói tớ ra oai Con trai du học xa bên Úc Đứa gái ṭng phu tận chốn Đoài Tiền có gởi về từng phút một Nhà chưa xây cất vẫn lầu hai Đó là thành quả người trồng trọt Lăi, vốn thu hồi chỉ vậy thoai! pd |
Quote:
|
Mẹ ghẻ, con chồng phải loét thôi!
Tiếng kêu thảm thiết vọng bên trời Yêu thương tùng tiện cho như thí Roi vọt dữ dằn đánh giống chơi Lệ vướng mi nḥa, trong hóa đỏ Máu văng gạch bể, nứt thành rời Từ nơi quán cóc, nghe xoang xoảng! Vội hỏi, nhằm nâng kiếp lẻ loi pd |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 01:56 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.