http://1.bp.blogspot.com/-Sn287H8cll.../ph-nha-tr.jpg
Đọc Tạm biệt Phong Nha của Thanh Trắc Nguyễn Văn Động Phong Nha là một trong những danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất của Việt Nam. Tôi cũng đă đến Phong Nha được hai lần nhưng đều là ban ngày. Tác giả Thanh Trắc Nguyễn Văn tỏ ra rất sắc sảo khi chọn cảnh đêm có trăng để đặc tả cảnh đẹp của động Phong Nha. Đối với tôi đó là điều khá bất ngờ và khá độc đáo! “Quảng B́nh có động Phong Nha Nửa đêm trăng xuống là đà trên sông” Câu thơ rất tự nhiên và cảnh cũng rất đẹp. Trăng xuống ở đây không phải là trăng trên bầu trời rơi xuống mà là chính ánh trăng rọi rơi xuống mặt nước sông và nổi là đà theo sóng. Theo ư bài thơ th́ có lẽ tác giả đang ngồi trên thuyền và sắp ra đi “tạm biệt Phong Nha”. Một cảnh chia ly thật nhiều cảm xúc. Cảm xúc như được nhân lên gấp bội theo các câu thơ: “Người đi nổi nhớ ch́m mong Câu thơ gởi lại măi bồng bềnh trôi” Thuyền đưa người đi bập bềnh theo sóng. Khi sóng đưa thuyền “nổi” lên th́ “nhớ”, c̣n khi sóng đưa thuyền “ch́m” xuống th́ lại “mong”! Câu thơ tác giả gởi lại cũng da diết không kém: “bồng bềnh trôi”, nghĩa là cũng có “mong” có “nhớ” trong đó! Bút pháp thơ t́nh của Thanh Trắc Nguyễn Văn thật lăng mạng và cũng thật là đa t́nh! “Động Tiên tiên ở trên trời Tôi theo níu vội rối bời sợi tơ Ḱa em Mái Tóc mộng mơ Chàng Khổng Lồ ngó cứ vờ không quen…” Đây có lẽ là đoạn thơ tác giả hồi tưởng khi vào thăm động Phong Nha. Những địa danh trong động Phong Nha như Động Tiên, Mái Tóc, Chàng Khổng Lồ,… đều được tác giả nhân cách hóa rất khéo và cài vào bài thơ một cách thật sinh động. “Em” chính là cảnh, cảnh cũng chính là người thiếu nữ đất Quảng B́nh? Thơ tả cảnh nhưng thật ra tả t́nh, thơ tả t́nh thật ra để tả cảnh. Ảo và thật cứ ḥa quyện vào nhau đúng như một người đi lạc vào “Động Tiên” vậy! “Chén nồng cạn với đêm đen Gió thu rạo rực cũng len lén về Phong Nha sóng vỗ tứ bề Nhanh tay hứng được câu thề tặng em.” Đây là đoạn thơ mà có rất nhiều bạn thích. Theo các bạn ấy th́ câu thơ nghe thật sinh động và thật trữ t́nh, nhất là từ "gió thu rạo rực". Nhưng theo tôi lại nghĩ khác. Đồng ư là đoạn thơ này Thanh Trắc Nguyễn Văn đă viết được những câu thơ lục bát rất điêu luyện, nhuần nhuyễn khiến âm điệu nghe thật nhịp nhàng, ư tứ thật mới lạ, thật bay bổng. Song le “câu thề mà hứng từ sóng nước” lên rồi trao tặng cho “người đẹp” th́ tôi e có vẻ ngẫu nhiên và không thật ḷng! Nhưng xin cũng đừng trách Thanh Trắc Nguyễn Văn vội. Đó là bản chất của các nhà thơ. Họ luôn thường rất đa t́nh, đa sầu, đa cảm và cũng rất đa mang! “Sông Son son sắt nào quên Giọng ḥ xứ Quảng cứ chênh vênh sầu” Đoạn thơ cuối đưa người đọc rời khỏi cảnh hồi tưởng để quay về cảnh đầu lúc chia ly. Sông Son theo tôi biết nước có màu xanh ngọc rất đẹp, nhưng ở đây tác giả muốn nói đến một ư khác: “son sắt”, nhằm để nói lên cái t́nh của người con gái Quảng B́nh thủy chung như nhất. H́nh tượng cuối bài thơ được trải dài và thật đẹp: “Nụ cười em rải sông sâu Trăm năm tôi vớt Vẫn màu nhớ nhung…” Tạm biệt Phong Nha là một bài thơ t́nh hay. Lời thơ thật trong sáng, thật dễ hiểu nhưng cũng rất trữ t́nh. Tác giả cố ư dùng nhiều từ lấp láy như: là đà, bồng bềnh, chênh vênh,… hoặc sử dụng tu từ điệp từ như: Động Tiên tiên ở trên trời (hai từ “tiên” liền nhau), Sông Son son sắt nào quên (hai từ “son” liền nhau) khiến các câu thơ trở nên giàu âm điệu và giàu h́nh ảnh một cách rất đặc sắc (Giải nhất B́nh thơ trong tháng tại trang web văn học Đất Đứng) Huỳnh Ngọc ------------------------------------------------------------------ Tạm biệt Phong Nha Quảng B́nh có động Phong Nha Nửa đêm trăng xuống là đà trên sông Người đi nổi nhớ ch́m mong Câu thơ gởi lại măi bồng bềnh trôi. Động Tiên tiên ở trên trời Tôi theo níu vội rối bời sợi tơ Ḱa em Mái Tóc mộng mơ Chàng Khổng Lồ ngó cứ vờ không quen… Chén nồng cạn với đêm đen Gió thu rạo rực cũng len lén về Phong Nha sóng vỗ tứ bề Nhanh tay hứng được câu thề tặng em. Sông Son son sắt nào quên Giọng ḥ xứ Quảng cứ chênh vênh sầu Nụ cười em rải sông sâu Trăm năm tôi vớt Vẫn màu nhớ nhung… (Trang web văn học Quang Binh News tháng 6 năm 2010) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://3.bp.blogspot.com/-xm5d9mD_TO...0/BT-Ghen2.jpg (Bài thơ và bài b́nh thơ đă được chọn đăng trên trang web văn học Lục Bát ngày 5.5.2012) |
http://2.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...iAAc/s400/.jpg
Con đường xưa đi học Con đường xưa đi học Nắng mượt vàng chân đê Có người em gái nhỏ Từng buổi đợi nhau về. Em một thời leo nhăn Anh một thời lội sông Một thời ôm cặp sách Hát chạy rong trên đồng. Con đường xưa đi học Đôi bướm vàng chợt bay Tóc em ngỡ là gió Áo em ngỡ là mây. Em một thời ép lá Anh một thời làm thơ Một thời nhặt phượng đỏ Tiếng ve sầu lơ ngơ. Con đường xưa đi học Hai đứa giờ hai nơi Em theo người xứ lạ Anh lưu lạc phương trời. Em quên thời áo trắng Rơi nỗi buồn đâu đây Con đường anh trở lại Thăm thẳm một màu mây. (Báo Tài Hoa Trẻ số 794 ngày 15 tháng 9 năm 2012) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://1.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...5bw/s400/0.jpg |
Cảm ơn tác giả đă gởi tặng người đọc một tuyển tập thơ rất hay, rất lắng đọng. Lời B́nh của bác Huỳnh Ngọc đă giúp người đọc trải theo từng xúc cảm của Nhà Thơ trước một tuyệt cảnh như thế. Bài "Con đường xưa đi học giúp" người đọc lật lại tuổi thơ và sống trong những cảm xúc đầu đời mà mỗi người chỉ được một lần trải qua.
|
http://4.bp.blogspot.com/-IhuRsVvbzx...800d4a5f_b.jpg
Trái khổ qua Cầm lên một trái khổ qua Khổ mà kêu khổ đúng là khổ thôi! Yêu nhau leo núi vượt đồi Chia bùi xẻ đắng khổ rồi cũng qua! (Tạp chí ChưYangSin số 239, tháng 7 năm 2012) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://3.bp.blogspot.com/-8cSqsYyuEC...op-0913565.jpg |
http://bp0.blogger.com/_YBWZG5BZxfg/...s400/TroVe.jpg
Trở về Ta về qua ngơ mưa bay Nhớ chiều thu ấy mưa đầy tóc em Lối xưa đâu vạt cỏ mềm Một thời trăng rụng xuống thềm tương tư. Ta về t́m đọt mù u Nghe vườn trái chín tiếng ru em buồn Tơ ḷng ta buộc, em buông Trăm năm thương cánh chuồn chuồn lặng bay. Ta về gió ướt thấm vai Qua cầu thuyền ấy đă thay đổi ḍng Ngậm ngùi kẻ đứng bên sông Với tay níu lấy cành hồng bơ vơ. Bao năm sương trắng bụi mờ Bao năm tay trắng để giờ trắng... tay! Ta về qua ngơ chiều nay Nghe mùa trăng lạnh từ ngày xa em. (Báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính - Khoa Học Phổ Thông số 435, ngày 13.12.2011) Thanh Trắc Nguyễn Văn |
http://2.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...bU/s400/01.jpg
Không hiểu??? Không hiểu v́ sao nhỏ bỗng buồn Sân trường u ám bỗng mưa tuôn! Ḱa ai ngơ ngác, ai ngồi khóc Lệ ướt hoen mi, ướt ngập trường! Không hiểu v́ sao nhỏ chẳng nh́n Ngập ngừng ta hỏi, nhỏ làm thinh! Giờ chơi nhỏ giận "xù" đâu mất Ta đợi người ta, ngóng một ḿnh! Không hiểu v́ sao nhỏ thích hờn Để chiều tan học thích cô đơn! Để ta lủi thủi theo người ấy Mưa ướt hai ḿnh, ai ướt hơn? (Báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính - Khoa Học Phổ Thông số 476, ngày 9.10.2012) Thanh Trắc Nguyễn Văn |
http://2.bp.blogspot.com/--qsmIrrZHx...aS0/s400/2.JPG
Náo động Ta buồn náo động thời gian Phím đàn vọng giữa tay ngoan ngủ vùi T́m em ngày chủ nhật cười Lời ca gởi gió Gió lười không đưa! Ta buồn náo động âm xưa Mảnh thu rôm rốp vỡ mùa heo may Mưa rơi ướt bóng h́nh hài Bước chân hóa thạch một ngày không em! (Báo Tài Hoa Trẻ số 802, ngày 24.10.2012) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://4.bp.blogspot.com/-tjjuRkZN8u...p2Y/s400/3.jpg |
http://2.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...3o/s400/01.jpg
Đà Lạt ta về Đà Lạt ta về t́m trái thông T́m thông chợt thấy má em hồng! Má em hồng quá thông không rụng Rụng xuống hồn ta chút gió dông! Đà Lạt ta về t́m trái mơ Mơ chẳng t́m ra đến tận giờ! Giận ḿnh sao cứ lơ mơ măi Mơ nhiều đêm lạnh vẫn bơ vơ! Đà Lạt ta về t́m trái tim Thuở xưa rơi rớt biết đâu t́m? Em nhặt được không th́ trao lại Thương giùm gă ấy mắt lim dim! (Báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính - Khoa Học Phổ Thông số 474, ngày 25.9.2012) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://1.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...Zc/s400/02.jpg |
http://2.bp.blogspot.com/-32WTIS9sol...00/vayngan.jpg
B́nh bài thơ Xin em của Thanh Trắc Nguyễn Văn Nhận được tập thơ tặng của Thanh Trắc Nguyễn Văn, tôi rất vui v́ tập Tuyển thơ Đất Đứng của Nhà xuất bản Hội nhà văn in năm 2011 rất đẹp. Giấy trắng, b́a láng trông thật xinh xắn và trang nhă. Tuyển tập thơ dĩ nhiên là có rất nhiều tác giả và trong đó có 5 bài thơ của nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn. Trong các bài thơ của Thanh Trắc Nguyễn Văn in trong tuyển tập, tôi thích nhất lại là một bài thơ t́nh lục bát có tựa đề “Xin em” rất dễ thương và cũng rất đậm chất trữ t́nh. Cái “xin” của nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn rất lạ. Anh xin những cái rất “tầm thường” như: sợi tóc thề, nắm ngón tay. Nhưng đỉnh điểm của cái “xin” cuối cùng lại thật là cao trào và cũng thật là bất ngờ: xin một nụ hôn! Đầu tiên, để “thả lưới cưa cẩm người đẹp”, Thanh Trắc Nguyễn Văn đă “Xin em một sợi tóc thề”. Một sợi tóc thôi ư? Chuyện nhỏ! Nhưng không nhỏ đâu bạn. Thanh Trắc Nguyễn Văn đă chơi chữ đấy! Tóc thề là tóc của những cô gái mới lớn thường để xơa ngang vai. C̣n ở đây Thanh Trắc Nguyễn Văn xin sợi tóc “thề” là sợi tóc đă có lời thề yêu thương trong đó. Cứ đọc hết bốn câu thơ ta sẽ thấy rơ hết dụng ư của anh chàng đa t́nh này: Xin em một sợi tóc thề Để anh buộc nhớ kẻo về em quên Mùa này dông băo chông chênh Thuyền t́nh trôi mất bắt đền ai đây? Cô gái nào dại dột mà cho chàng nhà thơ đa t́nh này sợi tóc, cũng có nghĩa là sẽ bị cáo buộc phải luôn “nhớ” rằng chiếc “thuyền t́nh” của nàng đă có bến đỗ rồi đấy! Lời thơ cứ êm như ru. Êm nhưng lại đầy cạm bẫy! Cái xin thứ hai của Thanh Trắc Nguyễn Văn cũng khá nhẹ nhàng, nhà thơ chỉ “Xin em cho nắm ngón tay”. Nắm chỉ có một ngón tay, thật là lăng mạng và t́nh cảm cũng thật vừa phải. Nhưng hăy coi chừng! Nếu không cảnh giác chàng sẽ nắm ngón tay của nàng suốt đời đấy! Xin em cho nắm ngón tay Để anh cầm măi những ngày có nhau Lỡ khi biền biệt trăng sao Tháng năm tơ nhện toàn màu cô đơn. Chàng đă làm nàng rất cảm động với những từ “lỡ khi biền biệt trăng sao”, “toàn màu cô đơn”. Và biết đâu chỉ trông một phút thiếu cảnh giác, nàng sẽ gật đầu bằng ḷng cho chàng nắm ngón tay của nàng “suốt đời”? Đoạn thơ cuối là đoạn nhà thơ xin cái mà không phải ai cũng dám ngỏ lời xin khi mới gặp người đẹp lần đầu: Xin em tặng một nụ hôn Để anh hiểu biết lớn khôn thành người Một mai đắc đạo lên trời Gặp tiên nữ Biết trả lời Mà hôn! Vui nhất là những câu mà nhà thơ đă dùng để ngụy biện với người đẹp về cái xin táo bạo của chàng: “Để anh hiểu biết lớn khôn thành người”! Thật là “ngây thơ” và cũng thật là “trong trắng”! Theo ư của riêng tôi, cô gái xinh đẹp của bài thơ sau khi nghe hết những câu thơ cuối cùng, nàng sẽ vội trợn mắt và la lên ngay: Này anh chỉ được hôn một ḿnh em thôi nhé. Anh mà hôn ai, dù có là tiên nữ trên trời đi nữa, anh cũng sẽ biết tay em! (Tạp chí văn học Đất Đứng tháng 1 năm 2012) Kim Như ------------------------------------------------------------------------------------ Xin em Xin em một sợi tóc thề Để anh buộc nhớ kẻo về em quên Mùa này dông băo chông chênh Thuyền t́nh trôi mất bắt đền ai đây? Xin em cho nắm ngón tay Để anh cầm măi những ngày có nhau Lỡ khi biền biệt trăng sao Tháng năm tơ nhện toàn màu cô đơn. Xin em tặng một nụ hôn Để anh hiểu biết lớn khôn thành người Một mai đắc đạo lên trời Gặp tiên nữ Biết trả lời: Nụ hôn... 2001 (Tuyển tập thơ Tuyển Thơ Đất Đứng - NXB Hội Nhà Văn 2011) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://1.bp.blogspot.com/-qQ6ib0aiX9...8faaodai14.jpg Bài thơ và b́nh thơ đă được chọn đăng lại trên trang web văn học Lục Bát (lucbat.com) ngày 26 tháng 9 năm 2012 |
http://1.bp.blogspot.com/-KhVOhxoxYZ...Tsc/s400/1.jpg
Huyền thoại người lái đ̣ Sáu mươi năm tuổi đời Thầy về hưu với những giấc mơ bạc trắng Con đ̣ ngang rệu ră Cùng bao lớp học tṛ đă lũ lượt qua sông Có những ánh mắt thân thương Cũng có những tiếng cười bất nghĩa Ḍng sông chữ bây giờ không c̣n hiền ḥa Cứ chập chờn sóng dữ. Các quan chức giáo dục đứng trên g̣ cao Thét gào Hô hào Ḥ hét Hăy truyền lửa cho học sinh Truyền trong từng tiết học! Hăy truyền lửa cho học sinh Truyền trong từng bài giảng! Nhưng lửa ở đâu? Lửa ở đâu? Lấp ló quanh trường Hết băo đen rồi lại nước mắt Lũ sát thủ tuổi teen Những băng cướp áo trắng Clip sex học tṛ Bạo lực học đường... Ngày ngày vây quanh Ngày ngày gầm gừ Ngày ngày ŕnh rập Thầy từng đêm ṿ đầu thức trắng Lửa ở đâu? Lửa ở đâu? Người lớn nói “có”: - Dù có tiêu cực Dù có ném “phao” Nhưng kết quả thi vẫn thành công tốt đẹp! (nói "có" có nghĩa là "không"?) Người lớn nói “không”: - Hăy nói không với bệnh thành tích Hăy nói không với gian lận thi cử Nhưng thi tốt nghiệp vẫn không được rớt nhiều! (nói "không" cũng là "có"?) Các bài giảng đạo đức bỗng rụt đầu xấu hổ Các con số đậu 100% cứ lăn lộn măi v́ cười Học tṛ nh́n nhau ngơ ngác Lửa ở đâu? Lửa ở đâu? Học tṛ về thăm bến sông xưa Con đ̣ ngang vắng bóng... Có em nói thầy đă đi t́m lửa phương xa Có em đoán thuyền thầy đang vượt biển lớn Có em vớt được những mảnh vỡ của thuyền Khóc... (Đă đăng trên trang web văn học Hội Nhà Văn tpHCM ngày 20.11.2012) Thanh Trắc Nguyễn Văn Nguồn: http://nhavantphcm.com.vn/doc-duong-...oi-lai-do.html |
Đường link bài thơ Huyền thoại người lái đ̣ trên trang web văn học Hội Nhà Văn đă chuyển sang link mới:
http://nhavantphcm.com.vn/tac-pham-c...oi-lai-do.html |
http://3.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...mo/s400/01.jpg
Thu nhớ Xin thu chút nắng Xin thu chút mây Chợt sương bay trắng Chợt áo trắng bay. Chợt trời biển động Một chiều xa xăm Áo xưa thành mộng Mộng buồn trăm năm… T́m thu trong nắng T́m thu trong mây Bờ môi ngọt đắng Run rẩy tay gầy. Lời ru đă tắt Thả gió bềnh bồng Lệ tan vào mắt Lệ ḥa hư không. Em ĺa phố nhỏ Gọi nắng lên vai Ta chia giọt nhớ Gọi mây cuối ngày… Trả thu chút nắng Trả thu chút mây Con đường lạnh vắng T́nh đầu mưa bay. Một ḿnh cuối phố T́nh hỏi c̣n không? Nụ hồng bỗng vỡ Hương nồng mênh mông… (Báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính - Khoa Học Phổ Thông số 478, ngày 23.10.2012) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://1.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...Vo/s400/02.jpg |
http://1.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...9M/s400/01.jpg
Đại Đế và Nhỏ Phù Thủy Ta Đại Đế về thăm vương quốc cũ Thăm cánh đồng xưa mây trắng lưng đồi Thuở chăn trâu chơi lội sông đánh giặc Ta đủ tài thành Đại Đế lên ngôi. Lấy tre lá dựng lâu đài tráng lệ Lấy cờ lau làm hiệu lệnh vương quyền Bao tướng lănh, bao thần dân thần phục Trâu theo bầy theo Đại Đế uy nghiêm. Nhưng Nhỏ Phù Thủy môi hồng dễ ghét Cùng bọn nữ yêu đỏng đảnh tóc dài Thích chọi phá, thích leo trèo la hét Khiêu khích ta đạp ngă những lầu đài. Ta giận dữ đ̣i yêu ma quyết chiến Đại Đế ra quân đội ngũ trùng trùng Chỉ một trận giặc thù thua khiếp vía Vứt gậy chạy dài nhốn nháo bến sông. Nhỏ Phù Thủy biết quân ḿnh sức kiệt Đem bọn yêu lẩn trốn tận rừng sâu Ta thừa thắng xua đại quân đuổi đánh Bỗng phục binh, bị đá ném lỗ đầu! Vết sẹo nhỏ hóa đôi bờ ngăn cách Chẳng nh́n ai như hận oán ngh́n đời Ta lên tỉnh tháng năm dài biệt xứ Vẫn nhớ thầm một vương quốc xa xôi... Nhỏ Phù Thủy ai ngờ thành cô giáo! Mắt xinh xinh e lệ dưới mây chiều Ta Đại Đế giờ cúi hàng qui phục Khẩn xin nàng ban tặng trái tim yêu!... (Báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính - Khoa Học Phổ Thông số 480, ngày 7.11.2012) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://3.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...Lc/s400/02.jpg |
http://1.bp.blogspot.com/-muv3uBQTYr...hU/s400/38.jpg
Trà Vinh và em nhớ Từ An Trà Vinh mùa này vui hở em Vườn nhà vẫn thắm hoa tóc tiên? Anh xin làm bướm quanh hoa ấy Đợi bước chân em, nấp dưới thềm. Trà Vinh mùa này quên sao em Tóc ai thơm gió ngát vai mềm? Giờ hôn hương tóc nào hôn được Đành viết thơ t́nh gọi gió lên. Trà Vinh mùa này nhớ không em Thuở hái sao trời đón Nô-en? Bài thánh ca em say sưa hát Anh nghe vừa lạ lại vừa quen. Trà Vinh mùa này hẹn nghe em Anh về dựng hang đá Bê-lem? Quỳ bên máng cỏ cùng em thắp Đêm sáng lung linh vạn ánh đèn. Trà Vinh mùa này buồn ghê em Sông Cần vẫn chảy nước trong êm? Thuyền anh lại vướng bao dông băo Sóng vùi gió dập đắm thuyền nghiêng... Trà Vinh mùa này lạnh chưa em Xóm Đạo t́m đâu dáng ngoan hiền? Chuông nhà thờ vọng sao xa quá Hỏi ai c̣n nhớ, hỏi ai quên? (Báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính - Khoa Học Phổ Thông số 484, ngày 4.12.2012) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://1.bp.blogspot.com/-B_P0DuXUYN...sno/s400/1.jpg |
http://4.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...PQ/s400/01.jpg
Thiên sứ (Khóc Thuư Nga) Một chiều qua xóm Đạo Chân nhói kỷ niệm xưa Tượng Chúa trên thánh giá Cô đơn màu nắng mưa Ngọn gió đông gầy guộc Lạnh tim ta cuối mùa. Đâu sân trường Thiên Phước Đâu lầu trường Đức Minh Chuông nhà thờ chầm chậm Vọng tiếng buồn tâm linh? Chuông vang lời sương khói Ta về t́m đức tin. Em về đeo thánh giá Dắt ta kẻ tội đồ Sáng danh là Thiên Chúa Tội danh là... làm thơ! Bờ vai em tṛn nhỏ Đưa ta đến dại khờ! Em bông hồng Thiên sứ Xuống từ miền trăng sao Bầu má đỏ hồng đào Tà áo dài hồng phấn Để hồn ta lận đận Để t́nh ta lao đao. Ta tín đồ ngoại đạo Ngàn năm chỉ biết yêu Theo em Thiên sứ nhỏ Tóc xơa dáng yêu kiều Câu kinh em truyền đọc Ta nghe toàn rong rêu. Em thiên thần hờn dỗi Nụ cười hồng xinh xinh Ta trái tim nông nổi Lệ nửa đời phiêu linh Trước em xin sám hối Ngơ ngẩn một u t́nh. T́m trao lời vô tội Nẻo nào nghẹn tương tư? Bàn chân em bối rối Bàn chân ta chần chừ Nỗi đau dài không nói Câu thơ hằn đá sỏi. Em giờ mờ sương khói Cành hồng vội găy đôi T́nh ta màu băo táp Hồn ta màu tuyết rơi Mảnh trăng xưa vỡ khuyết Thổn thức cuối chân trời. Thiên sứ ơi, Thiên sứ Ta c̣n em nơi đâu? Lang thang chiều xóm Đạo Bước chân buồn bể dâu Chúa trên trời cũng khóc Mưa pha lê xám màu. (Báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính - Khoa Học Phổ Thông số 487, ngày 25.12.2012) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://4.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...q4/s400/02.jpg |
http://4.bp.blogspot.com/-bNwDVUBgh1...2QM/s400/a.jpg
1. Ḥ trên sông Câu ḥ bổng, nỗi đau ch́m Trăng sao cũng rụng rủ t́m bến mơ T́m duyên em chở thuyền thơ Thả chi giọt mắt dật dờ thuyền nghiêng? 2. Ngọc trong đá Nào ai thấy được hoa trong đá Sáng lung linh một cơi vô thường Nào ai t́m được ngọc trong đá Ngọc ẩn ḿnh, ngọc vẫn ngát hương. (Tập thơ Cỏ Hoa Th́ Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn ------------------------------------------------------------------- Cảm thụ hai bài thơ "Ḥ trên sông" và "Ngọc trong đá" của Thanh Trắc Nguyễn Văn Cả hai bài thơ đều rất ngắn gọn, sâu sắc. Bài "Ḥ trên sông", Thanh Trắc Nguyễn Văn sử dụng nghệ thuật tương phản rất hay. "Câu ḥ bổng nỗi đau ch́m" tạo nên chủ đề bao trùm bài thơ và sau đó là những liên tưởng, nhân hóa tạo nốt nhấn nghệ thuật rất tốt: “Trăng sao cũng rụng rủ t́m bến mơ". Câu thứ ba tạo nên h́nh tượng "Thuyền thơ" làm tâm điểm của chất trữ t́nh phối hợp với câu hỏi tu từ cuối bài chất chứa tâm trạng, đă khéo gợi lên thế giới nội tâm của nhân vật trữ t́nh trên con thuyền thơ ấy. Tiếng ḥ trên sông là tiếng nói của con tim thổn thức khát khao hạnh phúc yêu thương. Bài" Ngọc trong đá" cũng là một bài tứ tuyệt mang đậm phong cách thơ đường. Nghệ thuật của bài này có phần cao hơn, ngôn ngữ sắc hơn. Thanh Trắc Nguyễn Văn đă chọn được đề tài thơ độc đáo “ngọc trong đá". Nhan đề của bài thơ đă ngầm nói tới chủ đề tư tưởng có tính h́nh tượng, khái quát rất cao. Thanh Trắc Nguyễn Văn lại chọn tiếp được cách thể hiện ư tưởng bằng cách diễn đạt rất đơn giản, thoải mái mà hiệu quả cao. Đó là cách dùng ngôn ngữ phủ định để khẳng định: Nào ai thấy được hoa trong đá Sáng lung linh một cơi vô thường Nào ai t́m được ngọc trong đá Ngọc ẩn ḿnh, ngọc vẫn ngát hương. "Ngọc trong đá" là một thể vật chất có thật trong tự nhiên nhưng rất hiếm và rất đẹp, rất quư, rất đắt. Thông thường, mấy ai được gặp, được chiêm ngưỡng ngọc trong đá chứ nói chi đến quyền được sở hữu. Bởi vậy, có thể coi ngọc trong đá là tinh hoa của tạo hóa, là báu vật của trời đất. Phải trải qua hàng vạn, hàng triệu năm theo sự vận động của tự nhiên mới có được ngọc trong đá. Ngọc trong đá khó t́m, khó khai thác bởi nó ẩn giấu trong núi cao rừng thẳm, trong ḷng đất,...Tên khoa học của ngọc trong đá là sa-phia (ngọc xanh, đẹp nhất, đắt nhất, hiếm nhất ), ru-bi (ngọc màu hồng). V́ sự cao quư và đẹp đẽ của ngọc trong đá mà người đời thường dùng làm h́nh ảnh so sánh, ẩn dụ để ngợi ca hay để khẳng định tấm ḷng trong sáng, tâm hồn đẹp đẽ của bậc vĩ nhân quân tử. Trong bài "Thuật hứng", cụ Nguyễn Trăi cũng đă ẩn dụ ḷng trung hiếu: ... Kho thu phong nguyệt đầy qua nóc Thuyền chở yên hà nặng vạy then Bui có một ḷng trung với hiếu Mài chăng khuyết, nhuộm chăng đen. Và, "Hữu xạ tự nhiên hương", người có "Ngọc trong đá" dù có ẩn ḿnh giữa nước non lánh tục th́ muôn đời Cụ Nguyễn Trăi vẫn" sáng măi sao Khuê" bởi tài đức như sông như núi... Đâu cần đến cái hư danh như của bao kẻ bạo tàn. Thực tế, có không ít người thích tự đánh bóng ḿnh bằng những những lớp son danh lợi giả tạo nhờ thủ đoạn, nhờ ô dù, lăng xê... Giữa thời vàng thau lẫn lộn, đen trắng mập mờ, bài thơ “Ngọc trong đá" như một tiếng nói nhẹ nhàng mà sâu sắc. Một lần nữa, bài thơ là lời khẳng định chân lư: “Ngọc trong đá là một vẻ đẹp đích thực vĩnh cửu". Muốn có "Ngọc trong đá", phải tôi luyện toàn đức toàn tài gian nan, vất vả... Vẻ đẹp đó không phải là vẻ đẹp để trang trí mà có sức ảnh hưởng tốt sâu rộng. đem lại lợi ích cho muôn người và để lại hương thơm và gương sáng muôn đời cho hậu thế. Đúng như tác giả Thanh Trắc Nguyễn Văn đă nói: "Sáng lung linh trong cơi vô thường" (Trang web văn học Lục Bát ngày 15.6.2012) Tre Xanh http://4.bp.blogspot.com/-bG8bMSLv-E...2Bnam%2B29.jpg |
http://4.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...20/thieunu.jpg
Chiều sông Đuống Em phương nào xa sông Đuống Để mùa thu mất nắng vàng Ta hong thơ thành mây trắng Triền đê hóa khói lang thang. Sương đă phủ mờ năm tháng Thuyền ai xuôi giữa bập bềnh? Tay vốc nước t́m kỷ niệm Sóng cựa ḿnh lắc bấp bênh. Câu em ca xưa quan họ “Người ơi người ở đừng về...” Nay không về xin muốn ở Sao lạnh đôi bờ sông quê? Trăng vừa treo đầu đỉnh nhớ Sợi buồn giăng vướng băi chờ Chuồn chuồn bay đâu dải yếm? Hoa bướm giờ khuất bến mơ. Người dừng chân bên sông Đuống Thấy lá ngô reo cuối chiều Thấy hoàng hôn dần vỡ tím Gió đêm về bước liêu xiêu... (Báo Văn Nghệ Trẻ số 53, ngày 30.12.2012) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://2.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...10/s400/02.jpg |
http://1.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...Mw/s400/01.jpg
Kư sự cuối thu Ai chạm cốc giữa tiệc đó Sao hất văi bia thịt thừa? Vội sớm quên thời áo rách C̣ng lưng mót lúa ngày xưa? Gió hú gào trên cao đó Sao gieo rắc măi kinh hoàng? Hết băo dông rồi sóng lũ Mây chiều nát vữa tan hoang... Mưa dầm dề ngoài sân đó Sao chẳng về ướt cánh đồng? Đất quê nghèo đang nắng hạn Em thơ buồn khô mắt trông. Ai du lăng miền xa đó Sao không thăm lại mái trường? Con đường xưa giờ khói biếc Tóc thầy phủ trắng màu sương. (Tạp chí Tân Văn số 2 - Tháng 1 năm 2013) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://1.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...nU/s400/02.jpg |
http://3.bp.blogspot.com/-6v38QzzpwS...LThangTT08.jpg
Hát ghẹo Viết tặng T.H. Lư lơi đêm hội mùng mười Rao câu hát ghẹo t́m người hữu duyên. Nam Cường hát ghẹo Thanh Uyên Lời quen hát ghẹo lời nguyền trăm năm. Sợi đay hát ghẹo tơ tằm Quạt mo hát ghẹo quạt trầm hương bay. Cỏ lác hát ghẹo cỏ may Sương đêm hát ghẹo nắng ngày hồng tươi. Chuột con hát ghẹo mèo lười Khoai lang hát ghẹo chọc cười khoai môn. Cây giáo hát ghẹo cây côn Quẻ càn hát ghẹo quẻ khôn méo tṛn. Yếm đào hát ghẹo eo thon Tóc mai hát ghẹo cỏn con lông mày. Trầu nồng hát ghẹo rượu cay Trống cơm hát ghẹo một bầy nhện tơ. Quan họ hát ghẹo nhà thơ Con thuyền hát ghẹo bến chờ cỏ lau. Giữa đêm giọng hát vút cao Lặng nghe hát ghẹo trăng sao cũng cười... Thanh Uyên, Nam Cường, Phú Thọ 2011 (Báo Tài Hoa Trẻ số 821, ngày 23.01.2013) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://2.bp.blogspot.com/-eR1cLgct9J...(950x2000).jpg |
http://4.bp.blogspot.com/-2otKs5WOFM..._4008827_n.jpg
Trăng Cam Lâm Viết tặng T.H. Một chiều về lại Cam Lâm Đi t́m tháng chín gió dầm dề mưa Đâu rồi cái thuở ngày xưa Chăn trâu, cắt cỏ, những mùa lội sông? Tuổi thơ đốt khói đầy đồng Thả diều mây trắng bềnh bồng ca dao Hẹn cùng cổ tích trăng sao Đuổi bầy đom đóm lạc vào đêm mơ. Ngơ tre c̣n đó dại khờ Ai xa ai tiễn, ai chờ ai yêu? Câu thề giờ đă rong rêu Càng thêm gặp gỡ càng nhiều dửng dưng. Thôi th́ trả hết quay lưng Vầng trăng giữ lại để đừng quên quê Người đi cỏ ướt chân đê Nhớ trăng lại nhớ nẻo về Cam Lâm... Nha Trang 2013 (Báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 495, ngày 5.3.2013) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://4.bp.blogspot.com/-2Y-vkEscjP...LThangTT08.jpg |
http://4.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...Cg/s400/01.jpg
Thu Nắng rơi một nửa con đường Em đi một nửa nhớ thương vọng về Cỏ vàng một nửa bờ đê Tay cầm một nửa câu thề... Nửa buông Gió lay một nửa cánh chuồn Lá thu một nửa nỗi buồn Nửa thôi Hoàng hôn một nửa chân đồi... Trăng lên một nửa Cuối trời Nửa rơi. (Đă đăng trên Tạp chí Tân Văn số 2 - Tháng 1 năm 2013 ) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://4.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...1Q/s400/02.jpg |
http://4.bp.blogspot.com/-TSj1lg6Duo...Untitled-4.jpg
Thu Ngà Viết tặng T.N. Ta về quán gió chân đồi T́m mùa trăng lạnh cuối trời mù sương T́m đâu cô giáo Hải Dương? Dă qú Đà Lạt bỗng vương vương buồn. Ḱa trăng ứa lệ mưa tuôn Khóc ta tay trắng cạn nguồn nhân duyên Đồi thông thổn thức ngả nghiêng Hồ Than Thở cũng muộn phiền thở than. Thu xưa khói biếc trăng vàng Áo dài guốc mộc lang thang đêm ngà Làn da trắng, nét mặt hoa Giọng cười gái Bắc làm ta dại khờ.... Thôi th́ buông mảnh t́nh mơ Tiễn em về với bến bờ em yêu C̣n ta với bóng trăng chiều Hẹn Trương Chi thả sáo diều tương tư! Đà Lạt 2012 (Đă đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 497, ngày 19.3.2013) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://3.bp.blogspot.com/-fK7D9wnVV1...U/s400/008.jpg |
Thơ - truyện hay mới đăng báo (từ năm 2013)
http://3.bp.blogspot.com/-tHogkCAeOa...f9e29e3b99.jpg
T́m em T́m em Hỏi một chữ "chờ”! Tháng năm ḥ hẹn Vẫn ngờ không yêu... T́m em Trả mảnh khăn thêu Nhớ thương níu lại Chỉ rêu rong buồn. T́m em Buộc cánh chuồn chuồn Sợ vui nó đậu Sợ buồn nó bay! T́m em Khóc giữa tỉnh say Nửa đêm mây đến Sao ngày mưa đi? T́m em Đâu tuổi xuân th́? Sương trăng lạnh ướt Xanh ŕ cỏ lau… (Bài thơ đă đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 503, ngày 30.4.2013) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://1.bp.blogspot.com/-oNPv6aWS2-...Hw/s400/01.jpg |
http://2.bp.blogspot.com/-lQfhok1ViX...M/s400/002.JPG
Thơ t́nh hai câu Một nỗi đau để nhớ Hai nỗi đau để quên... Bàn chân chưa bước đă dừng Duyên trăm năm măi ngập ngừng trăm năm. Ly cà phê đắng quá May, có ánh mắt em ngọt lành! Đập vỡ nỗi buồn t́m thấy nhớ Đập vỡ nỗi nhớ t́m thấy trái tim. Người ta giận ghét trên đồi Tôi lên lại nhặt toàn lời yêu thương. Nơi t́nh yêu đă bỏ đi: tất cả hoa hồng đều hóa đá Khi t́nh yêu trở lại: tất cả đá lại hóa hoa hồng! Chuyện t́nh dưới cây ngọc lan Trang nhật kư ngàn năm c̣n thơm măi... Trầu người chưa nếm đă say Trầu tôi nhai măi chỉ cay không nồng. Yêu mà khinh khi: t́nh yêu của quỷ Không yêu mà vẫn được nhớ: hạnh phúc của thiên thần! Phép cộng của t́nh yêu: Một cộng một để là một duy nhất! Đừng yêu chỉ bằng trái tim, trái tim mù không có mắt Đừng yêu bằng nước mắt, nước mắt làm mềm trái tim. Người chẳng gần, duyên cũng xa Nhớ nhau soi mảnh trăng tà t́m nhau... (Bài thơ đă đăng trên Tạp chí Văn Nghệ Ninh Thuận số 78, tháng 3 - 4 năm 2013 ) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://2.bp.blogspot.com/-pfnrVPwPLY...SY/s400/15.jpg |
http://2.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...3o/s400/01.jpg
Đà Lạt ta về Đà Lạt ta về t́m trái thông T́m thông chợt thấy má em hồng! Má em hồng quá thông không rụng Rụng xuống hồn ta chút gió dông! Đà Lạt ta về t́m trái mơ Mơ chẳng t́m ra đến tận giờ! Giận ḿnh sao cứ lơ mơ măi Mơ nhiều đêm lạnh vẫn bơ vơ! Đà Lạt ta về t́m trái tim Thuở xưa rơi rớt biết đâu t́m? Em nhặt được không th́ trao lại Thương giùm gă ấy mắt lim dim! (Bài thơ đă đăng trên báo Tài Hoa Trẻ số 841, ngày 30.4.2013 ) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://1.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...Zc/s400/02.jpg |
http://1.bp.blogspot.com/-muv3uBQTYr...hU/s400/38.jpg
Trà Vinh và em nhớ Từ An Trà Vinh mùa này vui hở em Vườn nhà vẫn thắm hoa tóc tiên? Anh xin làm bướm quanh hoa ấy Đợi bước chân em, nấp dưới thềm. Trà Vinh mùa này quên sao em Tóc ai thơm gió ngát vai mềm? Giờ hôn hương tóc nào hôn được Đành viết thơ t́nh gọi gió lên. Trà Vinh mùa này nhớ không em Thuở hái sao trời đón Nô-en? Bài thánh ca em say sưa hát Anh nghe vừa lạ lại vừa quen. Trà Vinh mùa này hẹn nghe em Anh về dựng hang đá Bê-lem? Quỳ bên máng cỏ cùng em thắp Đêm sáng lung linh vạn ánh đèn. Trà Vinh mùa này buồn ghê em Sông Cần vẫn chảy nước trong êm? Thuyền anh lại vướng bao dông băo Sóng vùi gió dập đắm thuyền nghiêng... Trà Vinh mùa này lạnh chưa em Xóm Đạo t́m đâu dáng ngoan hiền? Chuông nhà thờ vọng sao xa quá Hỏi ai c̣n nhớ, hỏi ai quên? (Bài thơ đă đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 484, ngày 4.12.2012) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://1.bp.blogspot.com/-B_P0DuXUYN...sno/s400/1.jpg Ghi chú: bài thơ này đăng báo vào tháng 12 năm 2012, nhưng lănh nhuận bút vào tháng 1 năm 2013 |
http://4.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...PQ/s400/01.jpg
Thiên sứ (Khóc Thúy Nga) Một chiều qua xóm Đạo Chân nhói kỷ niệm xưa Tượng Chúa trên thánh giá Cô đơn màu nắng mưa Ngọn gió đông gầy guộc Lạnh tim ta cuối mùa. Đâu sân trường Thiên Phước Đâu lầu trường Đức Minh Chuông nhà thờ chầm chậm Vọng tiếng buồn tâm linh? Chuông vang lời sương khói Ta về t́m đức tin. Em về đeo thánh giá Dắt ta kẻ tội đồ Sáng danh là Thiên Chúa Tội danh là... làm thơ! Bờ vai em tṛn nhỏ Đưa ta đến dại khờ! Em bông hồng Thiên sứ Xuống từ miền trăng sao Bầu má đỏ hồng đào Tà áo dài hồng phấn Để hồn ta lận đận Để t́nh ta lao đao. Ta tín đồ ngoại đạo Ngàn năm chỉ biết yêu Theo em Thiên sứ nhỏ Tóc xơa dáng yêu kiều Câu kinh em truyền đọc Ta nghe toàn rong rêu. Em thiên thần hờn dỗi Nụ cười hồng xinh xinh Ta trái tim nông nổi Lệ nửa đời phiêu linh Trước em xin sám hối Ngơ ngẩn một u t́nh. T́m trao lời vô tội Nẻo nào nghẹn tương tư? Bàn chân em bối rối Bàn chân ta chần chừ Nỗi đau dài không nói Câu thơ hằn đá sỏi. Em giờ mờ sương khói Cành hồng vội găy đôi T́nh ta màu băo táp Hồn ta màu tuyết rơi Mảnh trăng xưa vỡ khuyết Thổn thức cuối chân trời. Thiên sứ ơi, Thiên sứ Ta c̣n em nơi đâu? Lang thang chiều xóm Đạo Bước chân buồn bể dâu Chúa trên trời cũng khóc Mưa pha lê xám màu. (Bài thơ đă đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 487, ngày 25.12.2012) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://4.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...q4/s400/02.jpg Ghi chú: bài thơ này đăng báo vào tháng 12 năm 2012, nhưng lănh nhuận bút vào tháng 1 năm 2013 |
http://1.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...Mw/s400/01.jpg
Kư sự cuối thu Ai chạm cốc giữa tiệc đó Sao hất văi bia thịt thừa? Vội sớm quên thời áo rách C̣ng lưng mót lúa ngày xưa? Gió hú gào trên cao đó Sao gieo rắc măi kinh hoàng? Hết băo dông rồi sóng lũ Mây chiều nát vữa tan hoang... Mưa dầm dề ngoài sân đó Sao chẳng về ướt cánh đồng? Đất quê nghèo đang nắng hạn Em thơ buồn khô mắt trông. Ai du lăng miền xa đó Sao không thăm lại mái trường? Con đường xưa giờ khói biếc Tóc thầy phủ trắng màu sương. (Bài thơ đă đăng trên Tạp chí Tân Văn (Hà Nội) số 2 - Tháng 1 năm 2013 ) Thanh Trắc Nguyễn Văn http://1.bp.blogspot.com/_80W4OAw1s-...nU/s400/02.jpg |
Quote:
Ḿnh có ảnh gốc nguyên đầu đây. :luoi: http://farm8.staticflickr.com/7283/8...8ab14f60_z.jpg |
Topic này là nơi post thơ chứ đâu phải là nơi khoe ảnh gốc đâu bạn MoonRiver?
|
Quote:
Ảnh của ḿnh xuất hiện trong topic của bạn mà không biết do vô t́nh hay hữu ư nó đă bị chỉnh sửa bỏ luôn cả chữ kư. Ḿnh không rơ là nguồn bạn lấy từ đâu, nhưng bản thân ḿnh là tác giả thấy nó không ổn lắm. Thêm nữa bạn đang vi phạm nội quy của diễn đàn về phần chèn link trang khác trong phần chữ kư mà chưa được phép. Thay mặt BQT ḿnh yêu cầu bạn dỡ bỏ sau 24h. Thân! |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 10:19 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.