vịnh Cọp
bốn bể vang danh có phải là ... thâu mưa gọi gió mấy phen và ... quỷ ma than khóc nhiều khi đă ... thiên điạ van lơn lắm lúc đà ... mạt vận anh hùng sao cứ vẫn... sa cơ kẻ sĩ ấy nhưng mà ... ai ơi lỡ gặp xin đừng có ... kẻo đến khi thăng lại trách bà ... |
này th́ nghèo
( nghèo thật các bác ạ ) tiền dư khổ nổi cái kia tèo ấy mới là đau cái sự nghèo một cú lăn đờ bà bảo dỏm vài phen nhấp nhỏm ả chê bèo cũng sâm cũng thuốc mà chưa khá thêm phán thêm thầy vẫn cứ xèo tại bởi khi xưa ham hố quá bây chừ ngó mặt mấy em lèo |
đánh Bida
em cầm cây gậy để bôi trơn anh nắm hàng bi xếp thế đơm cong đít chỉnh ḿnh t́m lỗ đút mặm môi vẹo cổ kiếm đường thơm ông rầu năo ruột ọc ngay dậu bả sướng mê tơi lọt hướng bơm một cuộc nhấp nhô dăm bảy phút đói th́ gọi phở ngán hàng cơm |
cho một cô đơn
có những chiều tôi lang thang nhỏ bé tựa hồ chẳng quen ai đi t́m vụng dại vết chân non in dấu em có phải ? có những chiều tôi vu vơ khói thuốc điếu thuốc tàn trên môi tôi ném vào xa xôi như vệt nắng cuối ngày chợt tắt có những ngày trong veo đôi mắt là đỏng đảnh em hay bối rối của tôi à th́ tưởng tượng chút thôi ! và thế giới có những ngày rất nhỏ hệt vô h́nh một bài thơ bỏ ngỏ dành cho một lặng thinh mai em về phố thị rót một môi xinh tôi cẩn thận tặng cho ḿnh một nửa tặng Vịt Tồ |
Chuếnh choáng
thôi về dốc nắng chẻ hai dốc mưa chẻ bốn mệt nhoài chẻ năm dốc đời chẻ vụn long đong dốc t́nh chẻ những mơ ṃng dáng ai ngây ngô đánh đổ thiên tài và câu thơ cũ trượt dài vào quên phải chăng em đứng bên thềm hay tôi lẩn thẩn gọi tên một ḿnh dốc h́nh dung một môi xinh cạn cơn say với những b́nh thường tôi |
Vịnh Cây Chổi
( nhà sạch th́ mát ) thân tớ tṛn dài lại xệ lông cơ mà cũng phải bận trăm công nhấp nhô nhô nhấp trên nền ướt đưa đẩy đẩy đưa dưới góc pḥng quỳ thọc sáng ra đau gối chị cúi vần đêm đến mỏi lưng ông ngày nào cũng thế nhưng c̣n chắc chỉ để ấm êm phận vợ chồng |
khi ... trăng...
khi chú cuội đă không cần Trăng nữa xuống trần gian xin thơm thúi cuộc đời rôi chị Hằng xây cầu và mở cửa đón đám đàn ông hám của lạ lên chơi khi trung thu đă không c̣n trẻ nữa đám thiếu nhi phải bận bịu học bài lân sư rồng múa may vờn khách khứa phát lộc ăn tiền một cách rất công khai khi phố xá là nhà lầu điện áp trăng cô liêu chẳng dám rọi xuống đường giun dế nh́n phải lộn đầu ngă ngửa cầu loài người cứu vớt chút t́nh thương khi tết thiếu nhi là phong b́ người nhớn lũ trẻ bi bo với đèn hiệu ba tàu đám thanh niên được một phen ngả ngớn bao cao su phút chốc bán buôn mau khi mùa thu vẫn c̣n vương lá rụng anh ngồi đây lúng túng ghép đôi vần nhưng em ạ vầng trăng đâu có phải v́ hotel là minh chứng t́nh nhân khi bài thơ được đăng cùng giả tạo đám công nhân tạc đúc nặn trăng về anh gơ phím với nụ cười đau đáu thơ viết trong nhà hay thơ đăng báo cũng thúi hoắc như nhau khi đom đóm bay về nơi thôn dă gă đàn ông ngậm thuốc nghĩ đôi điều ḍng thời gian trôi vô t́nh, vội vă vệt tuổi thơ nào đang ngả bóng liêu xiêu |
Vè ku rănh
Sáng ngồi bên máy tính tay rê chuột vẩn vơ đầu nhẩm mấy ư thơ từ đêm qua, đă cụt lâu lâu khách thậm thụt hỏi í ới một câu "Dạ thưa! ...ấy, đó, ạ..." Đầu vẫn cắm cúi đầu Mở cái khung h́nh chính Là thơ, nhạc web site Rồi mấy tab lai rai là vài trang tin tức Đời quả là nhàn thật Việc có quái chi làm?! "Tám" sớm trưa chiều tối Mệt, lăn ra vểnh càng... Ngộ ra. Ngồi đây viết Chứng tỏ ḿnh c̣n biết Chứng tỏ ḿnh chưa hâm nhưng mà rảnh tay chân và đầu óc lơ lửng... (t́m không ra cái hứng trong con mắt của ngày đào chẳng ra ư tưởng đơ như một thằng say) Đời thừa ra một đọt Là cái thằng tôi đây |
Quote:
Ôm hoài computer Web này rồi web nọ In rồi out mỗi giờ |
HĂY CHO TÔI CHỌN MỘT CON ĐƯỜNG
Hăy đưa tôi đi bằng những cánh chim Để tôi thấy chân trời và biển rộng Đừng tiễn tôi bằng những đoàn chiêng dăy trống Vết đạn bom tôi nghe đủ một đời Hăy để tôi làm chiếc lá thu rơi Như quy luật của muôn vàn sự sống Sẽ có những chồi non nhú màu khát vọng Tôi về nguồn vun đắp những đồi xanh Xin tạ ơn đời, tạ ơn chị ơn anh Xin cảm ơn những người cha người mẹ Xin tri ân những khát khao tuổi trẻ Cứ để tôi như dấu vết con người Hăy tặng tôi những hạnh phúc nụ cười Đừng để dấu hùng anh muôn đời bỏ phế Vẫy tay với tôi nhé như cuộc chia ly nào cũng từng như thế " Thưa đồng bào tôi đi " |
lời Tiên Tri
( sẽ có ngày răng môi cắn vào nhau khóc cũng khổ mà nói cười cũng khổ những nhạt nhẽo câu từ trở thành tṛ lố người ta không xót thương kẻ chẳng thích hoa ḥe ) vậy là ? đủ mười ngón tay chân vẫn xứng đáng ví là kẻ cụt kẻ què mái đầu bạc đầu xanh mọc cây đợi ông trời tiếp nước đôi mắt lơm lồi sẽ thông manh hơn trước cái mũi để ngửi phân và đôi tai nghe quần thể nói yêu ḿnh vậy là ? chẳng c̣n gă hero nào gơ phím phân minh chẳng c̣n dấu vết của loài ngựa hoang tung mù bụi cỏ đôi dép tông vứt vào một xó có thể mặc đồ lót ở bên ngoài nếu muốn thành biến thể siêu nhơn vậy là ? thi thoảng mọi người được phép lên cơn như thể được tiêm vào một liều doping mang tên nguyễn thị kim sắc tiến cái danh ngôn hảo tâm và ngoại cảm sẽ cùng nhau ḥa quyện khám phá vĩ đại của thế kỉ này là người chết hóa thạch sẽ thành xương chó xương heo ( cũng nhờ họ mà nhân loại bớt đói bớt nghèo v́ Ngân Hàng chính sách lại có thêm chính sách ) ừ th́ những tuyến giao thông trở nên phá cách cốt lơi giáo dục là vứt xác không tha thỉnh thoảng Hồ Tây phảng phất hương vị Canh Gà chủ nghĩa Mác Kê No được tôn sùng từ nhà trường ra xă hội ( sẽ có ngày bài thơ thêm nặng tội cũng bởi v́ răng môi cắn vào nhau ) |
chờ măi cái bài này của bác, kutit biết ngoài kia đang ầm ầm lên như thế rồi thể nào bác cũng cho ra 1 nhát như thế này mà hihi... hay lắm bác ơi. c̣n vấn đề y tế nữa bác chém nốt cho kutit măn nhăn với ạ :hi:
|
BÀI TIỄN THÁNG MƯỜI
tháng mười đến rồi cũng đi em ạ như ta từng gặp gỡ lại chia tay từ con nai mang dép , giày nom lạ để hôm nay tôi rụng mấy lông mày về phố xá như mọi hôm phố xá ly cafe tôi bỏ lại nơi này thèm môi em cũng như thèm thuốc lá cạn ly trà liệu cạn nổi cơn say ? tháng mười đến rồi tháng mười sẽ lại liệu "con nai cao gót " lạ lùng chăng và son phấn có khiến lời ta ngại nhớ nhé em tôi dễ mất thằng bằng ( mà đâu phải là tự nhiên , số đếm cắc cớ ǵ nỗi nhớ cứ lang thang ) tặng những ai sinh tháng 10 và Người T́nh |
Ha lô win
anh mang mặt nạ người em mang mặt nạ vượn hai đứa gặp nhau cười nhưng rất chi là ngượng ngoài kia nhiều ma quỷ ngoài kia lắm siêu nhơn những cũng không hung zữ bằng lúc em giận hờn @ Kutit :D |
Vu vơ thu (2)
"Tháng mười đến rồi lại đi em ạ Như ta từng gặp gỡ rồi chia tay" (LPP) Vô t́nh đến và đi không từ tạ Chỉ vấn vương theo gió vần thơ bay Ừ th́ thu đă qua đi lặng lẽ Dẫu rất vàng rồi cũng phải chia xa Nhưng ḷng anh trót gieo mùa nông nổi Vẫn rất thu! từ độ ấy, như là... Có lẽ yêu, v́ hồn thơ say quá Luyến thương nhiều theo mỗi cánh thu bay Có lẽ không, v́ vô t́nh đến lạ Đến rồi đi, em chẳng trọn một ngày Thu đă qua rồi thu c̣n trở lại Thương con nai ngơ ngác lạ lùng sao Tháng mười đến khẽ chùn chân ái ngại Dư hương thu c̣n sót chút ngọt ngào trộn salad :grimace: |
bán thơ
chẳng chua xót ai biết đời thi sĩ không khoe khoang ai biết kẻ thực tài chiều vệ đường gặm con chữ lai rai nốc ly rượu có ai mua th́ bán thôi kẻ đời ôi ngán ngao ngao ngán nhạt nhẽo ǵ mà chẳng chịu vào đây cứ đem tiền là những chiếc lá cây và mặc cả bằng những lời chua chát cứ chê đi để ta c̣n khao khát rồi so ra giữa hàng lỡm hàng ngon bĩu môi nào với ư tứ đen ṛm khi diễm tuyệt nâng đường lên kẻ sĩ ta nuôi thơ bằng những lời vô vị không béo tṛn người cũng biết vậy sao tư vấn ta sử dụng thuốc tiên nào để căng mọng chín nhanh từng thớ luật cứ xài tạm thơ ṛm nhưng mà thật bán rẻ người chẳng có phẩm độc đâu bạn phường ơi đừng nhắc để ta rầu chưa nắm bắt được nhu cầu người nhận thế nên ta cả đời thơ lận đận nghèo xác xơ thơ mọt lắm sâu ma hăy nh́n quanh lũ hàng xóm kia ḱa vườn tươi tốt văn minh và lịch lăm chiều về đường ôm mớ thơ lảm nhảm thanh lí hàng tồn cú chót để nghỉ ngơi @Kutit :D |
CHO NGÀY NHÀ GIÁO
(và sắp tới là ngày nhà giáo và anh viết đôi ḍng báo cáo được không em thiên hạ vẫn thơ mà ? ) anh nh́n gần nh́n xuôi nh́n ngược nh́n xa nh́n từ cửa nhà nh́n ra cổng chợ nh́n vào cái thông báo học phí mà gia đ́nh anh c̣n nợ bỏ mịa nhà trường ngày mai có thể bắt anh nhịn bữa trưa anh sẽ đứng ngoài trời nh́n nắng nh́n mưa nh́n các bạn lớp mầm được cô giáo đút ăn mà thèm rỏ dăi anh sẽ thấy số phận ḿnh thất bại v́ bố mẹ lao động nghèo chưa kịp đóng tiền nên phải nhịn bữa trưa anh sẽ tiếc cho mái tóc ḿnh vừa bạc vừa thưa mua cuốn sách học thêm có in tấm h́nh lá cờ mang tên tàu khựa ôi bạn trẻ đừng xót thương anh thằng già bẩn bựa hợp tác toàn cầu xu thế bây giờ cờ ḿnh cờ nó khác chó ǵ nhau ( đừng hỏi anh đă có lúc biết đau ) khi các nhà ( ư lộn lều ) báo xúm xít lại với nhau ngày ngày đăng dăm bài về cái xác ở Sông Hồng tới giờ c̣n mất tích anh đă thấy ngành giáo dục chuyển ḿnh rậm rịch tiến bộ cấp thời từ việc nhồi nhét cái tâm trường báo với trường y họ đă dạy cho sinh viên ḿnh sống để tư duy mà rơ ràng đếu tư duy th́ khác nào đă chết v́ thế khi ra trường họ hăng say làm việc không hề chi biết mệt những cặp vú thị trường được sản xuất với tốc độ di chuyển của siêu nhơn bác sĩ y tá đối xử với con bệnh như ứng xử với người thân ( v́ thân quá nên quan tâm là điều sến súa ) họ dung dị và " rất lúa " sự lạnh lùng là điều có thể cảm thông đừng nghĩ chân lư là tầm nh́n của một đám đông chân lư là cái lư có chân và mất chân th́ gọi là cụt lư khi em hiểu móc hầu bao hay đương đại gọi gọn hơn là móc ví tặng các thầy cô nghành kĩ thuật - th́ sẽ hiểu cụm từ "ok duyệt " em qua vốn dĩ anh là đứa bê tha suốt ngày lang thang mạng ảo nên cũng có nhiều thầy nhiều cô cùng kết bạn khi họ đọc vấn đề mà chúng ta đang bàn tán bỏ mẹ có đứa nào dỗi hờn tự ái mà nó unfriend ( mà cái đứa đó chắc chắn xứng đáng được ngợi khen ) và anh vẫn nh́n ra đâu đó c̣n có những vệt đen mấy thằng cha rỗi hơi lên vùng sâu vùng xa dạy chữ bỏ vùng vẫy bỏ viễn vong bỏ những điều tư lự bọn khùng ! cái sự khùng này anh chỉ nói chung chung chứ ai đâu rỗi hơi mở lớp học ở chùa mở lớp học ở nhà dạy mấy đứa nhà nghèo miễn phí quá nhiều người lập dị bỏ quên cái khái niệm kinh tế thị trường ngoài kia có những danh hiệu b́nh thường người ta gọi là tấm gương nhà giáo anh chẳng biết báo chí viết thật hay viết láo chỉ nôm na là " ừ zậy cũng mừng " thiên hạ biết anh chỉ là kẻ tưng tưng nên người ta không thèm chấp nhất ( bởi có khi " nó trừ ḿnh ra " ) |
Quote:
|
like ............ :hi:
|
họ từng dạy tôi miêu tả con đ̣
và người lái đ̣ ngày đêm cặm cụi chả biết là nghĩa bóng nghĩa đen hay nghĩa xương ghĩa tủi tôi thấy ḿnh hệt robot làm thơ thôi ngày tri ân chẳng dám viết vu vơ có thích có chê cũng chỉ là cái cớ ( hăy nhớ rằng trong từng cuốn vở có con chữ từng là mồ hôi của thầy cô ) về cơ bản th́ lăo chưa bao giờ thích môn văn cả @ kh́ kh́ nghịch tẹo ấy mà các bác |
NGÀY LẠ
( mừng sinh nhật một người bạn cũ 24/12 ) chỉ là ngày của chúa liên quan ǵ đời anh anh kẻ mù diêm dúa giữa một rừng thông manh Chúa ngự trên thánh giá làm phân bón rong rêu ôi một đời tượng đá những ảo huyền dệt thêu nhưng hôm nay anh nguyện làm một kẻ tín đồ giữa giáo đường lộng lẫy rung một hồi chuông khô đón em về từ thủa trần gian mấy mươi năm (dẫu quanh anh vây bủa những lời nguyền xa xăm ) hôm nay Santa Claus đánh rơi một gói quà một bài thơ anh viết liệu em c̣n vị tha |
có những giống loài đă trở thành bất tử
có những cái tên đă ghi danh lịch sử chỉ riêng em vẫn huyền bí với ta ôi thời gian trôi qua tựa như là ... |
CUỐI TUẦN LẨN THẨN
(tặng người t́nh da trắng ) rồi ta ḥ hẹn với ly cà phê và em dường như ta đang đợi một vài người quán quen ? v́ da em trắng quá v́ tóc em rất vàng v́ môi em đắng quá nên ta thèm khát em họ nói em rất xấu ta thấy em rất duyên họ nói em không tốt ta thấy em uy quyền ta rất tin vào họ nhưng cũng tin vào em nhờ em ta biết rơ lời từ ly đá đen ngày cuốn tuần lặng lẽ chẳng biết buồn hay vui nhưng c̣n ǵ sạch sẽ khi miệng ta bốc mùi ? khà khà |
nước mắt người th́ đắng
hoa chẳng thể nào thơm khi ḷng em phẳng lặng liệu manh nha dỗi hờn ? thơ càng viết càng buồn cho những chuyến cô đơn khi nụ cười đến muộn em thấy ǵ hoàng hôn ? nếu em biết hoa thơm sao ḷng em cuộn sóng em biết ǵ vị đắng những khi tim dỗi hờn làm thơ để bơ vơ làm thơ để bơ vơ cuộc đời chẳng nên thơ thơ làm sao có được làm thơ để bơ vơ đến bao giờ em biết em đă từng thờ ơ với những ǵ em viết |
Quote:
|
lời rắn
tạm biệt thị thành khô khốc ta về nương tựa hốc hang mai dấu người qua đă mốc xin đừng trách kẻ lang thang |
mă đáo
ta bỏ quên lời cỏ dại về đây nghiêng ngó thị thành chở chuyến thơ nào thất bại rũ bờm đón nhận hôi tanh |
xuẩn xuần xuân
mùa xuân về trên mười đầu ngón tay anh cụt ngón xuân mất đi một miếng anh cụt chữ thơ đâm ra xiểng niểng bỏ mẹ đống mai đào trơ trụi hết xuân mùa xuân về trên từng tiếng chuông ngân anh cởi áo nhăn răng làm Di Lặc đây túi vải thúi thơm anh đi nhặt bỏ mẹ loài người lè lưỡi tán tụng anh mùa xuân về trên từng chiếc lá xanh nhưng lá chỉ làm nền cho hoa trổ lá sẽ vàng khi ngày xuân găy đổ bỏ mẹ ngày buồn ai sẽ nhớ diệp bay mùa xuân về bên bia rượu nồng say khi choàng tỉnh anh chẳng c̣n xuân nữa anh gơ phím đôi ḍng và tự dưng lợm mửa bỏ mẹ bài này đi kiếm giải cho oai mùa xuân về trong đôi mắt bé trai và lúng liếng như nụ cười bé gái xuân đă đến và xuân c̣n trẻ măi (riêng đau lưng chỉ dành tặng tuổi già riêng ḿnh anh vẫn cứ thích bê tha ) |
tặng già thật
"tuổi trẻ của bạn chúng tôi đă đi qua tuổi già của chúng tôi bạn chắc ǵ được tới " những con chữ chỉ là lời vô tội sẽ chết rục ḿnh trong mạng ảo đêm nay ta nghịch đầu nghịch đuôi nghịch dại nghịch ngay nghịch vào lỗ rốn của người chẳng hay nghịch dại một cái nghịch thất bại trong cái giọng thiên tài mà lại rất ba gai nổi khổ của một người chẳng thể trẻ hơn ai v́ mạng ảo đă nâng tầm lên hàng lăo đối diện với người già nhưng chẳng ảo khái niệm ngang hàng đôi lúc chẳng giống làm thơ chợt giật ḿnh với đạo lí đơ đơ ( mà chẳng rơ ta cái kia đă đờ hay c̣n cứng ) tao nhân thời nay vẫn c̣n ưa cưng nựng tiếc cho cái " ảo - già " cao hứng vỗ đùi rung tuổi trẻ của các ngài đă đi qua chắc ǵ thơ văn của các ngài đă từng vùng vẫy hôm nay kẻ "ảo già " đă thấy chúng sinh này vẫn lăng loàn cùng hai chữ tao nhân viết xong đoạn này cảm thấy rất ngứa chân mây mây và vân vân |
Đônkihôtê
ném mũi lao triết học vào ngôn điệu nhân từ thấy cuộc đời gai góc vết thương nào đă như... thưa em là ngà ngọc thưa em là hồ ly ta dặn ḿnh chẳng khóc khi nặng đầy t́nh si |
Đường Luật giời ơi
thiên hạ quẩn quanh cái luật đường đă tranh hết thịt lại giành xương nêm vần thằng -tỏi cà ri bột gieo ư đứa -hành ngũ vị hương cậu trẻ oang mồm "đây đă trải " anh già vỗ ngực " tớ từng vương " gu gồ bác học như nhau cả có đếu ǵ đâu cứ phải tường |
Giêng Lạ
( tặng Nhok Axit ) tháng giêng về căng tṛn bầu ngực môi em thơm và mắt em ngoan ta trải chiếu bên đường ngủ gục (để em lườm) làm kẻ to gan tháng giêng về dáng h́nh thon thả chân em đi và tóc em bay ta say xỉn bên đường vật vă (để em khinh) làm kẻ ăn mày tháng giêng về ngọt ngon như thể tay ta run và trán ta nhăn em quá bộ thấy ta rồi kệ ta dơi theo dù biết nhọc nhằn tháng giêng về dịu dàng hay bởi lưng ta đau và gối ta run em ghé đến bĩu môi chào gửi ta lăn quay trà trộn đất bùn tháng giêng về thơ ta mọc nhánh nhánh bên này và nhánh bên kia thích leo trèo , thiên thần găy cánh giun dế , chim c̣ có dịp phân chia tháng giêng đến có riêng ngày lạ ngày của em đánh dấu từ ta ta khoái khẩu nói cười ha hả em sẽ vui , sẽ khóc hay là ... |
Quote:
|
@ KH̀ kh́ đa tạ cô Bèo , đă có đôi lời bèo
KHÔNG THANH hôm nay tui đi ngang qua công viên đâu 2 cô em đi ngang qua , kêu tui anh xinh zai ơi , hai em đang cô đơn đây anh đi chơi chung không tay chân tui run tê lên, nhưng băn khoăn ôi đâu ra 2 em ngon như ri ta tuy ham ghê nhưng lên cơn ta đây thanh tao nên tui say no hai em im re không coment nên tui đâm lo không dưng ngu ngu kiêu căng lên chi anh nông dân ơi rau kia xanh non ngon , anh không thu đi mai kia sâu sia ăn hôi sao đây ơ , sao đây ta hai em im luôn hay hai em coi tui dân gay ôi không ! tuy tui không cao nhưng tui to , ngon cơm không gay đâu nha hai em ơi do lo xa nên tui lăn quay ra chơi chiêu ngay ui da đau tim , đau tim heo mi , yu mi a , 2 em ơi em tên loan quay qua ôm tui xoa xoa tim em tên ly , đưa môi lên hun tui đưa ô xi vô van tim ôi chu choa , lang thang nhân gian bao nhiêu năm , hôm nay lên tiên luôn hê hê tui phê phê xong lim dim liu thiu luôn không dưng vang lên bên tai âm thanh i a i ôi đưa tay lên xoa xoa mông , eo ui không chi che thân ôi tiên sư , nơi đây nơi đâu , tư trang tui đâu huhu ra hai em cho tui hôn mê , chôm tư trang , quăng tui ra ven sông , trong đêm khuya tui lang thang không chi che thân đi ngang qua khu ve chai , đưa tay chôm lon cô ca che ngay nơi thanh tân đâu ra , anh công an đi ngang qua , la lên a tên điên , đi lang thang đâu đây , mau mau theo tao lên công an tui lo xa , toan lao đi , nhưng anh kia bem cho 2 cây , lăn quay luôn tui hu hu , anh ơi thương em , tha cho em hôm nay em xui 2 con kia chôm tư trang em , cho em hôn mê quăng em ra đây , em không điên đâu , em chôm lon coca bên kia che nơi xây tương lai thôi huhuhu may thay anh công an thương tui nên kêu : thôi im đi , khăn đây mang vô che đi lên xe tau cho mi theo ra công an khai đơn ... , xong anh ta cho tui 20k kêu xe ôm ôi hôm nay xui , 2 em troll , nguyên do ham rau xanh thôi sau ni xin ăn năn , nông dân nên chăn nuôi , không chăn rau hu lơ hu lơ |
với điều ḱ lạ
có nỗi nhớ nào cũng thế từ khi ta biết tên ḿnh có nỗi buồn nào cũng thế từ khi khói thuốc cung nghinh cũng thật lạ ḱ em ạ ngày thường ai dễ gặp nhau nếu ta nh́n em xa lạ mắt em liệu ánh thêm màu cũng thật tầm thường em ạ từ khi ta ghé cuộc chơi có dấu xưa nào hóa đá làm cho hoang thú ĺa đời có chuyến thơ nào đi lạc nhắn dùm ta một đôi câu có ngữ ngôn nào rời rạc đem ta trượt xuống dốc sâu thật ḱ lạ ... |
Xuân Lạ
( tặng Đông Ḱ ) đây mùa xuân , và ta đợi hương xuân em sẽ đến và hôn ta như thể qua ngàn năm , qua ngàn trùng dâu bể ta tái sinh làm số phận con người đây em xinh và môi mắt em cười ranh ma lắm , mà dịu dàng cũng lắm đây huyễn hoặc , sẽ làm ta mê đắm ? hay đắn đo khi vệt thú chưa tàn đây tóc dài và giọng nói em ngoan khi thôn dă lụy tàn trong phố thị em thanh nhă ngó nghiêng ta cũ kĩ ta ngượng ngùng đành giả bộ cầu kinh đây sắc hoa đang nở rộ lung linh giun với dế gọi bạn t́nh ư ơi đây khát dục cánh chim bay chới với ươm mầm non trong những chuyến phong trần đây mùa về vang vọng tiếng chuông ngân ta dốc cạn những ngày xuân c̣n lại ta sẽ say , và lời ta trẻ măi ( trên băi cỏ mềm ta ngủ gục hôm qua ) |
VƠ VẪN VỚI CÁNH C̉ BAY
thế giới sinh ra văn minh máy móc người Việt Nam khóc lóc cánh c̣ bay lả bay la anh cố giải thích hoài cho đến khi sạch tóc phố thị bây giờ C̣ vẫn cứ vươn xa ! cần ǵ đi tây đi tàu đi lại đi qua chỉ cần đi từ ngơ nhà em đi ra bệnh viện em sẽ thấy lời người đời phiếm diện một mét vuông dăm chục loại c̣ đứng ngổn đứng ngang miệng lưỡi loài người là miệng sói miệng lang là cái sự chua ngoa là cái loài rắn độc chứ thiên hạ rảnh rỗi mới đào ra một lũ dở văn thơ suốt ngày khóc lóc đồng ruộng không c̣n th́ bệnh viện c̣n mắc mớ ǵ cúng tế lũ c̣ hoang thế giời phẳng bây giờ khép lai chỉ độ nữa gang nhưng bộ y tế ưu tú nhất đă tận dụng nửa gang tay c̣n lại cái liều vắc xin mà toàn thể trẻ em đều run run sợ hăi yên tâm - sợ cái đếu ǵ vài ngh́n người chết dăm chục mống chuyện quá tự nhiên ( xác xuất ĺa đời của em chỉ à cái dấu chấm phẩy vô duyên đă được kí duyệt bởi cái tên nguyễn phi kim sắc tiến ) nhân đây anh gợi ư Lời thề Hippocrates bổ sung câu chuyện làm quái ǵ có chuyện dối gạt bệnh nhân họ đă đọc lời thề lời hứa của truyền nhân nên đừng tin lời báo chí công khai , bởi hiện tại đă có vị khai trong đơn thuốc nay phố xá mặt mũi anh lem luốc lương công nhân đếu đủ nhét phong b́ anh mặc kệ , bỏ về quê cày cuốc hát ca dao cánh c̣ , trồng cây ổi cây si anh về quê đọc sách của danh y đêm Hải Thượng Lăn ông đội mồ lên kể chuyện |
ḱa em !
ta chót tu hành em cười vỡ mất ḷng thành , câu kinh thưa em thưa Ngọc thưa xinh đă làm ta phải biết ḿnh trần gian mai đây ta lỡ kêu gàn liệu em xót một kẻ gian nan người |
sắc lạ
đây rừng thiêng đă chết từ vô tận tái sinh đây chỉ c̣n dấu vết từ một dạo sinh linh đây mặt trời găy đổ từ khởi thủy hồng hoang đây Du uyên cùng khổ hay ngữ ngôn kêu gàn em đă đến hôm nay cùng vệt xanh c̣n lại em là dă thú hay chỉ là nhành cỏ dại |
CHÚT LẠ
thỉnh thoảng nhắc ḿnh ghé phố nghe vài câu hát b́nh dân chẳng là ngữ ngôn đánh đố rất quen và cũng rất gần thỉnh thoảng nhắn ḿnh nhớ thuốc như là từng nhớ người yêu chẳng là những ǵ trói buộc rất t́nh và rất liêu xiêu thỉnh thoảng dặn ḿnh trống rỗng thoáng qua như thể giấc mơ chỉ là khi ḿnh c̣n sống làm thơ để được bơ vơ * ư thơ ĐCĐ |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 06:46 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.