Hôm qua, anh viết vần thơ
Tưởng rằng, em hết hững hờ với anh Giải tŕnh, phân tích ngọn ngành Thông qua liên hệ trời xanh, mây hồng Bao nhiêu bất cập v́ mong Vài lần gặp mặt, vẹn ḷng các bên Với em, cốt ở thực quyền Với anh, phũ quyết...đường nhiên sai rồi! Tiếp thu, vận dụng, vâng lời Thực hành chỉ đạo, không lơi phút nào Đôi bên phối hợp cùng nhau Dựng xây, đoàn kết một lầu ấm êm pd |
Hôm qua, ta lỡ ngáp dài
Có con ruồi nhỏ lỡ bay vào mồm Tức thời, khó nói chữ "ôm" Nên đêm cô lẻ, người lườm với ta ^^ pd |
Mâu thuẫn
(tác giả Đinh Thu Hương) em tập nh́n anh như một người dưng dẫu điều ấy - bây giờ - không bắt buộc, nhưng ngày mai ... ai mà nói trước t́nh yêu nào lại không có khổ đau! em tập nh́n anh như một người bên đường lướt qua mau, t́nh yêu - niềm tin, cùng những ǵ trôi qua tương tự chia tay rồi, em không thể níu giữ một chút vấn vương ǵ của ngày xưa. em sẽ quên đi những đêm mưa những khoảnh khắc anh ngập tràn ở đó anh nồng nàn trong hơi thở để bây giờ ... chúng ḿnh mất nhau. em biết yêu anh là nhận cho ḿnh những nỗi đau, những băn khoăn, những giận hờn day dứt ... và điều ấy thường làm em kiệt sức nhưng ai mà hiểu được ... T̀NH YÊU ... em tập quên anh, tập xa anh, và hứa thật nhiều ... sao em có thể làm được điều vừa nói? (tác giả Đinh Thu Hương) |
SƯU TẦM
Tôi ví t́nh yêu như hơi thở Tôi ví em như nụ hoa Tôi ví tôi là cánh bướm Tôi ví đời như một cuộc chơi Đến một hôm không ví von ǵ cả Tôi mới nhận ra t́nh yêu mạnh đến nhường nào Tôi nhận ra em b́nh thường và chung thủy Tôi nhận ra đời gai góc biết bao nhiêu Đến một hôm không ví von ǵ cả Tôi nhận ra tôi lười nhác đến mức nào Những ước mơ của thời mới lớn Rụng dần theo từng chân bước sáo ṃn Tôi ví t́nh yêu như hơi thở Tôi ví em như nụ hoa Tôi ví tôi là cánh bướm Tôi ví đời như một cuộc chơi Cho đến một hôm không ví von ǵ cả… SUU TAM |
T́nh
Khóc trông ngóng Lệ sầu! Tay cầm tay Người t́nh Người! Người ơi! Đừng rời xa nữa. Khóc trông ngóng Ḷng buồn Tay cầm tay Muốn nói Yêu Nếu yêu Xin đợi nhau... Những năm tháng Đợi chờ... Trong ḷng chưa Người nào... T́nh! T́nh ơi! Xin đừng lừa dối Nắng trên tóc Bạc màu Đêm cuồng mưa Chân bước... Mơ Giấc mơ Anh gặp em... pd |
Người về nặng hạt tương tư
Ta vờ gặng hỏi: Bây chừ, khoẻ không? Nắng ôm lúa mọc trên đồng Tâm tư quạnh vắng chờ mong sắc vàng Bao nhiêu cực khổ, gian nan Chưa ngày thụ hưởng, lỡ làng cái duyên Người đi vẽ một chiếc thuyền Người về thở khói truân chuyên một ḿnh Bất ngờ, ta hỏi th́nh ĺnh Cơn mưa rào rạt trung, trinh khắp trời pd |
Ta thấy mặt trời lửa
Trên đỉnh đầu cao cao Ta nh́n em chói lóa Tỏa ánh dương hôm nào! Ta trèo lên ngọn tháp Em nghiêng vai, thoắt nh́n Sấm hồng hoang trở lại Lửa, con người, văn minh. pd |
NUỐT MỘT CÁI TỨC
Nuốt một cái tức Đỡ lo trăm ngày Nhịn được một lúc Được vạn điều hay Nuốt một cái tức Suy xét tỏ tường Tránh xa hiểm ác Được người mến thương Nuốt một cái tức Chồng vợ thuận ḥa Các con quư trọng Êm ấm cửa nhà Nuốt một cái tức Bạn bè mến yêu Con đường thăng tiến Chẳng nhanh th́ nhiều. |
Anh khóc cùng em có một lần
Trời ơi! Thôi mất dáng thanh tân? Râu thêm tiều tụy t́nh tiều tụy Hốc hác, gầy xương nói: "Vẫn cần" Anh khóc cùng em giữa phố phường Người đi lơ đễnh, có người thương? Trầm buồn, nhịp nhịp không hề thẹn U uẫn trào lên, hét dị thường Anh khóc cùng em bởi một người Dùng khăn khéo léo thấm ḍng rơi Chao ôi! mù cả t́nh con gái Bất tỉnh, mê man trước thói đời Anh dắt tay em chạy thật dài Đầu không quay lại để nh́n ai! Nhưng em c̣n tiếc vài nghiệp chướng Buông thả bàn tay, chậm dấu hài.... Anh khóc cùng em có một lần! Trời ơi! Thôi mất dáng thanh tân? Phiêu Dao |
Anh vùng dậy
Những kỹ năng T́m em trong giấc mơ hằn đậm sâu Anh đè hết Những mái đầu Loi ngoi tranh đoạt dáng châu diễm kiều Anh gom hết Những lời yêu Điên cuồng thưa gởi bao nhiêu sự t́nh Anh nhận lấy Những lặng thinh Từ em một chút Từ ḿnh trăm năm. pd |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 12:58 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.