Cuộc tình người For P & P Cuộc tình người chao ôi lệ đẫm Lối gai đầy dấn bước cam ư Em cúi mặt trái tim quặn xé Theo dấu ai, lạnh lẽo... sao chừ Tôi chỉ có đây tà áo tạm Đủ cho người giấu lệ vào không? Trời tháng tám chưa đông đã lạnh Thương cho ai xiêu giữa gió lồng Trăm vạn nẻo trần gian còn đợi Em chọn mình ngõ cụt mà đi Tôi chỉ thấy hiển nhiên rành rạnh Cuối con đường là nẻo chia ly Tôi chỉ đỡ giùm em một quãng Đâu thể nào dìu suốt thiên thu Rồi mai nọ hố sâu vực thẳm Em cô đơn giữa lối mây mù... Tình chẳng lẽ ma đưa quỷ dẫn Trước ánh đèn chết một lần mơ? Tôi ngại quá và thương em quá Dõi theo em lặng lẽ từng giờ... PL 30.8.2012 |
Đi chùa tháng 7 Tháng 7 cài lên màu hoa trắng Nghe buồn rười rượi tiếng chuông ngân Ánh nguyệt tròn vời vợi giữa phong vân Dường mắt mẹ từ phương nào gởi xuống Giọng kinh cầu lay nỗi niềm luống cuống Những khung hình năm tháng cũ đi ngang Vệt khói nào trong ký ức luênh loang Nhắc lặng lẽ một mùa thu ly biệt Lòng bỗng dưng bé bỏng đêm huyền nguyệt Dưới đài sen, quỳ gối lệ thầm lăn Có những điều lòng riêng mãi ăn năn Đời đang ngắn, nhớ thương hoài chưa ngắn Thế gian chật người quanh mình vẫn vắng Tháng 7 lên chùa, nhỏ lệ vào tay Mẹ bây giờ giày gió áo mây Làm sao biết con đường nào đi đến... PL 31.8.2012 |
Tiểu thuyết tình yêu Anh có nói gì đâu, vì sao em chìm trong ánh mắt? Để mỗi ngày ba cữ nhớ thương ôm Nỗi nhớ đầu ngày pha vào ly cà phê buổi sáng Nhỏ giọt âm thầm chỉ em biết mà thôi Những cung bậc tình yêu của loài người thường bắt đầu ở đôi môi Sao ánh mắt anh lại là điểm đầu tiên em vướng víu Ánh mắt không nói gì mà trái tim em tự hiểu Biển chẳng rộng bằng đủ giữ một đời ai Những chiếc lá buổi chiều hồ hởi chờ cơn gió bay về cõi thiên thai Và hạt mưa hí hửng cuống cuồng khi mùa mở ra tan vào đất Em lại vẽ vòng tròn đứng vào trong, ngốc thật! Rồi trở trăn một mình trong ánh mắt lạ xa Tiểu thuyết tình yêu chưa khởi đầu đã hóa chuyện hôm qua Em định đợi gì còn để rỗng không tờ kết Tim đã nhọc nhằn lăn trong mắt người mài miệt Vẫn không dám mơ về giây phút xác thân tan Tiểu thuyết tình không thể lật sang trang... PL 1.9.2012 |
Nắng phai chiều quá nửa rồi Lá vàng dăm chiếc bồi hồi bay nghiêng Cỏ nằm ngoan cạnh hàng hiên Khóm quỳnh ươm nụ hoa mềm đợi trăng... |
Đừng Đừng yêu em anh nhé Yêu làm chi hoa khô Hương lâu rồi không ngát Cánh màu phai từng giờ? Anh dẫu là biển rộng Em đã im cánh buồm Anh dòng sông triều dậy Tội tình em rong rêu Đừng yêu em anh nhé Bên đời vạn trà mi Em chỉ là chiếc lá Đâu còn chi còn chi... Nỗi buồn trong thơ ấy Mai thời gian phủ vùi Anh dẫu là ngọn nắng Sưởi mỏi mòn đông thôi... Dẫu em chờ tay ấm Dẫu em mong môi nồng Nhưng đừng yêu anh nhé Đừng theo tình long đong... PL 25.8.2012 |
Quote:
Anh vẫn đó môi nồng Theo bong bóng phập phồng Vẫn đây vòng tay ấm Sưởi mỏi mòn đông thôi? Dẫu nắng đã tàn rồi Dẫu thơ đã nhạt vôi Anh vẫn ngồi ôm mãi Đâu còn chi còn chi? Mỏi mòn trông chiếc lá Choàng nhẹ ngọn cỏ hoang Xóa hao mòn đông lạnh Tội tình ai rong rêu? Buồm xơ xác tiêu điều Vẽ nét thêu nguyệt hằng Đem biển lặng ôm thuyền Cánh màu phai từng giờ? Hương còn thoảng lối mơ Tội tình anh ngu ngơ Đau ngõ chờ em nhé :he: |
Vắng nhà
Vắng em chỉ mới mấy ngày Sao dài thăm thẳm, quắt quay… vậy trời? Hay là… vui ở bên người? Hay là đóng cửa quên đời buồn đau? Trà thơm thoang thoảng hương ngâu Thơ em man mác nỗi sầu thế nhân Tuy xa nhưng lại thấy gần Vắng nhà chút xíu…”người dưng” ngóng chờ Ước gì anh biết làm thơ Ước gì anh được mộng mơ… cùng nàng! Cô chủ đâu rồi, nhà cửa để màn nhện giăng tứ phía kìa. Mau mau về nhà quét dọn. Khách đến thả 1 cục nhớ to đùng nè... |
@Anh MPL
Hôm kia em bận vắng nhà Đâu hay anh đến vào ra kiếm tìm Lời thơ thăm hỏi thật hiền Đến hoa cỏ cũng làm duyên thẹn thùng Phải nào em với ai cùng Chỉ là cơm áo gánh gồng nên chi Vườn đành bỏ trống đôi khi May còn anh đến yêu vì treo thơ… P/s: Pl có chuyến công tác xa mấy ngày nên bỏ nhà hoang vắng. PL cảm ơn anh MPL luôn dõi theo PL nhé. Chúc anh MPL tuần mới yên bình… |
Nơi ấy mùa thu chưa? Nơi ấy mùa thu chưa? Nắng đã vàng, gió đã se se lạnh? Lá đã rơi xuống con đường hiu quạnh? Hoa sữa đã loang thầm trong khăn mỏng người qua? Em tự hỏi mình và nghe kỷ niệm phôi pha Mùa thu đến nhắc mùa thu nào cũ Có nỗi sầu trong góc lòng vẫn ngụ Thu gõ ngậm ngùi lên cánh cửa han then Anh vẫn gọi cho em những buổi chiều lơ lửng hơi men Hỏi vu vơ những điều bình thường anh không hỏi Anh không thấy mắt em buồn thiu trong bóng tối Im lặng nghe giọng người va vào ký ức lao xao Nơi ấy bây giờ mây trắng ra sao? Gió đã chải miên man mành tóc liễu? Phố sá buổi chiều nắng vàng dìu dịu? Góc quán một người thả khói thuốc chơi vơi? Nơi ấy bây giờ chắc đã lắm sương rơi… Đẫm mái tóc bồng đầu ngày qua phố? Và lối quen nào giày còn in dấu cỏ? ….Nơi ấy bây giờ ai nhớ ai không? Có những buồi chiều như thế…mông lung Nỗi niềm dâng lên co thành dấu hỏi Nghe nỗi nhớ nhung vun cao vòi vọi Nơi ấy bây giờ…. xa vắng gọi tên… PL 7.9.2012 |
Mưa Mưa sầm sập... Bão gần hay bão vợi Đêm trở mình ghém mãi mấy lần chăn Gói vào lòng những trăn trở xa xăm Nghe gió thổi thườn thượt nghìn cơn lạnh Đã quen lắm những nửa đêm hiu quạnh Nằm nghe mưa gõ ngàn nhịp lẻ loi Tiếng sấm rền lay bóng tối loi nhoi Không dỗ nổi trái tim mình ngủ nữa Mưa trút xuống muôn nỗi niềm thừa mứa Giăng qua lòng bao sợi diết da đêm Tiếng mưa trầm những nốt nhạc không tên Con phố thức có co mình giấu nhớ? PL 9.9.2012 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 06:22 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.