112. LUẬT RƠI Đời này lắm thứ cũng ào rơi Đâu cứ luật thơ lại nhiếc trời Xuống xuống lên lên là hết lỏng Lên lên xuống xuống chẳng còn lơi Trăng trăng gió gió ôm tròn kiếp Gió gió trăng trăng cuộn một đời Ngọn lửa diệm sơn hun nóng sốt Ngàn năm chớ chớ để tàn vơi HANSY |
113. VƯƠNG TÌNH Nắng cuối vai ta giọt tiếp rơi Mùa xuyên cõi nhớ níu mây trời Thương ơi mấy nỗi lèn tim nhặt Xót hỡi bao lần luống dạ lơi Chấp chới niềm mơ về cuối gió Xuyến xao cội mộng rảo quanh đời Có phải tình nồng vương mắt nhớ Nên lòng hoài cảm giữa chiều vơi HANSY |
114. MƠ Trong tim lấp lánh một niềm thương Dẫu có biệt chia vạn dặm trường Tóc bím thoáng cài hoa vạn đại Tay ngà chợt nảy phím tơ vương Có duyên ngàn dặm mơ ngây dại Kết nợ muôn đời mộng ngát sương Quá vãng lao xao về luyến tiếc Trong tim lấp lánh một niềm thương HANSY |
115. LUẬN ĐỜI Cuộc sống vốn là dĩ lẫn nan Hết ôn tất phải chuyển qua hàn Bồn chồn cho lắm thêm hao trí Lo lắng có nhiều cũng chỉ khan Thất thế anh hùng lâm mạt lộ Sa cơ quân tử chịu lầm than Vòng tròn dịch lý xưa nay vậy Tâm giữ yên bình kẻo hồn tan HANSY |
116. LUẬN NGƯỜI Vận người đâu dễ để tàn rơi Cũng chẳng thở than bởi tại trời Đời đẹp trăm năm thì vẫn ít Sống thừa ngàn kiếp chỉ là lơi Bông lơn vài chút vui cùng gió Lếu láo đôi phân ngạo với đời Cứ mãi ham mê ba cái vặt Thì hồn mấy chốc sẽ cùn vơi HANSY |
117. TÌNH SƯ ĐỒ Thơ thẩn chỉ cần chút gió mây Làm gì đe nẹt suốt bao ngày Đã sợ không roi thì vẫn sợ Chẳng cay nhiều giọng chắc gì cay Long Nữ phận thầy đâu nhớ mỏng Dương Qua thân tử cứ thương dày Thần điêu hiệp lữ sờ ra đó Thơ thẩn chỉ cần chút gió mây HANSY |
118. NGẪM THẾ SỰ Tình đời trôi nổi giống hình mây Lên xuống bao phen lắm tháng ngày Giữ dạ hiền lành trong tựa nước Gìn lòng ngay thật thẳng như cây Ai sai họ nhận bao lầm ấy Đường đúng ta đi một lối này Ngẫm mãi té ra là ảo cả Tình đời trôi nổi giống hình mây HANSY |
119. TÌNH NHỚ Tình nhớ lẫn vào giữa gió mây Người ơi cách biệt bấy nhiêu ngày Chân trời có biết đầy mong mỏi Góc bể nào hay lắm đắng cay Một thuở trao tình luôn thắm đượm Ngàn thu gởi mộng vẫn đong dày Mình ta ngồi đếm mùa thương cũ Tình nhớ lẫn vào giữa gió mây HANSY |
120. MỆNH TRỜI Ngọa long ngẫm nghĩ thấy mà thương Mưu sách an bang lẫn chiến trường Từ thuở Vườn đào chưa tấc đất Đến khi Lưu Bị đoạt ngôi vương Kỳ Sơn tám lượt tâm nung nấu Thục quốc bao lần gội tuyết sương Thời thế thế thời thời phải thế Ngọa long ngẫm nghĩ thấy mà thương HANSY |
121. ĐÊM NGÓNG Đêm vắng canh sầu đẫm nhớ thương Hỡi người có thấu lẻ canh trường Chốn này ta vẫn chờ tin nhạn Nơi ấy em còn ngóng nợ vương Trăng úa dạo duyên tan vỡ ngói Mây sầu độ nghĩa héo hon sương Chờ hoài chẳng thấy người mơ đến Đêm vắng canh sầu đẫm nhớ thương HANSY |
122. YÊU Lòng yêu gởi gắm chốn tình mây Người hỡi xót xa tím mỗi ngày Ngăn cách đẵng đằng sầu diệu vợi Bẽ bàng thui thủi chén tình cay Tường là chia biệt vài canh chốc Đâu ngỡ phân ly mấy hạ dày Thương nhớ hằng đêm về đỏ mắt Lòng yêu gởi gắm chốn tình mây HANSY |
123. NGẪM ĐỜI Thế sự nhiều khi thật khó thay Đục trong nào biết dối hay ngay Ba hoa nhiều kẻ phường xu nịnh Xạo xự lắm tên ngẫm đắng cay Cật dạ người đây nào đạc đếm Hồn tim ta đó vẫn xưa rày Sầu buồn vì bởi nào ai hiểu Một tấm lòng son mãi giữ đây HANSY |
124. ẢO ẢNH Chỉ là ảo ảnh tụa như mây Thoáng chốc xa nhau mấy vạn ngày Phố nhỏ không tình vương sắc xám Sông dài vắng nghĩa bợt màu cay Sao hoài mong nhớ ngày yêu cũ Cứ mãi xót xa buổi lụy dày Vẫn biết cuộc tình luôn trắc trờ Chỉ là ảo ảnh tụa như mây HANSY |
125. BẠN THƠ Thơ thẩn đâu cần quản khó nghèo Miễn lòng luôn thẳng chối đường kheo Thật tâm giao kết cho đầy đặn Thiệt dạ nối tình chớ kiệt keo Cuộc rượu vun trồng bền bánh lái Câu ca bồi đắp vững tay chèo Trăm năm là mấy mà nhăn nhó Hãy để tâm hồn mãi thắm veo HANSY |
126. ÁO TRẮNG Nhớ hoài áo trắng lượn thương thương Phơ phất mềm lay buổi tựu trường Dáng lụa nao nao trao nỗi mộng Tình thơ dìu dịu gởi niềm vương Ngọt ngào trong gió lung linh nắng Đượm ngát giữa lòng sóng sánh sương Ngày ấy chập chờn trong kỷ niệm Nhớ hoài áo trắng lượn thương thương HANSY |
127. HOÀI VỌNG Màu nắng tình yêu mãi chẳng phai Người ơi năm tháng nhớ thương dài Môi xưa in dấu mơ màng ấy Mắt biếc lắng hồn mộng tưởng ai Xa biệt bao thu lòng rướm xót Cách ngăn mấy khoảnh gót tình hài Còn thương về nhé mùa trăng cũ Ấm lại tim hồng xóa nét cay HANSY |
128. LUẬN BÀN Đã sinh thân kiếp giữa trần đời Vinh nhục lấm lem lắm cuộc chơi Bó hó cũng rồi qua mộng chiếc Băn hăn là thế lại mơ đôi Nhăn nhăn cũng uổng tô mi mắt Nhó nhó thêm hoài điểm miệng môi Biết đủ thì lòng luôn thấy đủ Bon chen cho lắm lại trách trời HANSY |
129. MÃI NHỚ Biết mấy thu rồi mãi cứ thương Bóng ai thấp thoáng giữa đêm trường Thương nay mấy nẻo lòng tha thỏm Khóc ấy bao đường dạ vấn vương Một phút gặp tình cùng gió lạc Vài phân hẹn ước với trăng sương Đêm khuya bấc lụi mình ta khóc Biết mấy thu rồi mãi cứ thương HANSY |
130. VỮNG ĐẠO Chữ sư muôn thuở vẫn tâm ngời Tải đạo thánh hiền khắp chốn soi Một dạ trung thành gìn mối gốc Ngàn thu bồi đắp giữ niềm vui Qua sông bao lớp còn quay lại Bảng phấn nhiều năm vẫn đẹp đời Đã chọn cho mình vào nghiệp giáo Chữ sư muôn thuở vẫn tâm ngời HANSY |
131. MONG LÀ Dẫu biết tình đời lắm ghét thương Xin cho lòng mãi được miên trường Tinh thơ gởi đến nhiều tha thiết Duyên bút trao về đẫm nét vương Đã có kiếp xưa bền tựa núi Thì xin hồn mộng chớ như sương Mĩm cười trước cảnh tang thương nhé Dẫu biết tình đời lắm ghét thương HANSY |
132. TÌNH SÔNG Bờ tre tha thướt ở ven sông Dải lụa vờn quanh níu cánh đồng Trăng sáng soi mình loang bóng nước Đò ngang nhẹ lướt nối tình đông Ngày nao duyên ngộ xao nồng dạ Để mãi vần thơ đốt cháy lòng Từ độ lìa sông vì nghiệp lớn Giữa hồn kỷ niệm tím chờ mong HANSY |
133. TỬU SẦU Sầu nặng lòng ta mải miết bay Thu ơi cho gởi chút vào mây Băn khoăn góc bể nào còn nhớ Lưu luyến chân trời chẳng thể phai Kỷ niệm thuở nào còn đọng kín Dư hương buổi đó vẫn thơm đầy Một mình gác nhỏ buồn lên mắt Biết có ai cùng uống thật say HANSY |
134. DƯ ẢNH Xa nhau từng ấy vẫn còn thương Cứ thấy ai kia thoáng dặm trường Tóc gíó thôi bay chiều kỷ niệm Môi cười lặng chím tối sầu vương Người đâu cuối nẻo mờ mi nhớ Để kẻ chân trời luống mắt sương Tình nặng trong nhau già mấy kiếp Xa nhau từng ấy vẫn còn thương HANSY |
135. TÌNH XƯA Nhớ ơi ngày ấy khúc quanh sông Thoang thoảng mùi thơm lúa chín đồng Em gởi lòng này mây biếc tím Ta trao tim ấy nắng hừng đông Tình thơ dệt đượm nồng bao ý Duyên mộng ủ đầy thắm mấy lòng Thương lắm mùa xưa đầy kỷ niệm Nên hồn thao thức nỗi trông mong HANSY |
136. CẢM Giang hồ mỏi bước buổi lòng cay Ghé quán tìm vui phút lá lay Hương ấm người trao nhiều mật ngọt Lửa nồng ta gởi chút môi mày Lời thơ xao xuyến đời ly khách Giọng hát trầm vương kiếp gió mây Dừng lại giữa đường trong thẳm vắng Mà nghe cuồn cuộn cảm thương đầy HANSY |
137. TÌNH XƯA Ngày ấy tưởng tơ một bóng hồng Trong hồn cứ mãi ước thầm trông Đêm đêm mơ đến hồng trông mắt Sáng sáng mộng vương tím giữa lòng Ríu rít niềm thương vui tiết hạ Lao xao nỗi nhớ ấm mùa đông Nào ngờ giông gió từ đâu đến Khiến kẻ tình chung lệ đẫm ròng HANSY |
138. MONG Thi Đàn quy tụ lắm tâm lòng Góp gió gom mây tiến thẳng dong Văn sách thơm lừng vần lóa sáng Thi thư ngọt lịm điệu ngay cong Mười phương hội sức ngàn năm vững Bốn bể chung vai một chữ đồng Hướng mũi thuyền thơ ra biển cả Ngâm lời khoáng đạt hạ thu đông HANSY |
139. LẠY TRỜI MƯA XUỐNG Khô nóng lâu ngày ước giọt rơi Thắm đều nương lúa rộn vui cười Nông dân trông nước như chờ mẹ Khắp chốn ngóng trời nhả hạt tươi Cóc nghiến bao lần sao mặt hạn Đất dòn mấy lượt vẫn lưng phơi Cầu xin ơn phước rồng mây cuộn Để chốn trần gian đẹp dạ người HANSY |
140. BA ƠI Nhà mình ba vắng bỗng tan hoang Sức sống dường như cũng lụi tàn Ba hãy quay về cùng kỷ niệm Mẹ còn lịm khóc với tang mang Nhớ xưa bé bỏng đùa vui lắm Nay đã lớn khôn tủi bẻ bàng Siêu thoát vong linh lên cõi phúc Giữa trần thương nhớ mãi không an HANSY |
141. NHỚ QUÊ Xa biệt lâu rồi cách núi sông Còn đâu quê cũ đượm hương đồng Làng trên còn có thêm nhà mới Xóm dưới liệu chừng đã rộn đông Ruộng lúa rì rào lời mật ngọt Bờ tre kẽo kẹt tiếng ru lòng Tổ tiên gầy dựng nên làng xóm Phước hạnh truyền dài ước nguyện mong HANSY |
142. TIẾU NGẠO GIANG HỒ Giang hồ thanh thản giữa mây ngàn Phiêu bạt biển trời khắp thị man Cứu giúp người ngay trong hoạn nạn Vui đùa bằng hữu giữa thi đàn Hồng tâm sóng sánh niềm mơ ái Trực tánh long lanh nét mộng hoan Biết đủ thì lòng luôn thấy đủ Chữ nhàn quý giá đáng nên bàn HANSY |
143. VUI MÀ SỐNG Vẫn biết giòng đời lắm đắng cay Cũng vui với ngọn cỏ đùa lay Trăm hương gió đuổi nhòa mờ mắt Vạn sắc trăng xua nhạt úa mày Danh lợi nổi chìm như bóng nắng Công khanh lên xuống tựa hình mây Lạc quan ấy chính thần tiên dược Trọn vẹn sao cho kiếp sống đầy HANSY |
144. MƠ Lá chiều thương nhớ cứ bay bay Gởi đến người xa chút ấm đầy Giấc điệp này còn mơ dáng ngọc Vần thi ấy vẫn vướng tình mây Chập chờn mộng ảo vang mời gọi Xao xuyến tâm lòng cuộc tỉnh say Một thuở trong nhau dài luyến ái Ngàn năm tim nhớ cứ phơi bày HANSY |
145. TRĂNG Trăng sáng lung linh đẹp mấy vừa Trăng nằm đợi liễu rộn lòng chưa Trăng đùa khóm trúc mơ còn thiếu Trăng ghẹo tình nhân mộng có thừa Trăng liếc tràn lan qua cảnh cũ Trăng nhòm đầy đặn lại gương xưa Trăng ơi em đến từ đâu nhỉ Trăng có bận lòng chuyện gió mưa HANSY |
Quote:
Thói đời Trần gian còn đó những chua cay Con tạo sẵn bày lắm lá lay Thân thiết gọi thưa huynh với đệ Ghét ghen kêu réo tau rồi mày Sáng còn kề cận như hình bóng Chiều lại xa xôi tựa nước mây Ngẫm chốn phù sinh nhiều bạc bẽo Nghĩa nhân đong đếm biết sao đầy thủy tâm vào họa với huynh chút cho vui nè |
146. HỒI TƯỞNG Giữa dòng con nước đượm tình sông Thương khúc đò đưa tỏa khắp đồng Một thuở tình cờ duyên đất dậy Ngàn năm nhung nhớ rét trời đông Xa xôi chốn ấy còn thương dáng Cách biệt nơi đây có xót lòng Bờ cũ tìm về trong kỷ niệm Ơi người sao mãi cứ chờ mong HANSY |
147. GÓT SON Thoáng bước em đi nhẹ gót son Hồng lên đôi má dấu trăng tròn Xuân ơi vương mãi cành hoa dại Thu hỡi đậu hoài nụ bắp non Tha thướt như mây chiều ửng nắng Dịu dàng tựa nước buổi mưa dòn Dáng hình ngày ấy còn in mãi Thoáng bước em đi nhẹ gót son HANSY |
148. LẶNG BUỒN Đêm buồn thao thức nhớ thương ai Nơi ấy có nghe tiếng thở dài Chín khúc sầu tuôn bên gối mộng Một mình lệ đổ giữa tâm hoài Người đi thoang thoảng hương mê vướng Ta ở bồng bềnh nét đắm say Cạn chén tiêu sầu nơi góc phố Tình ơi tim nhỏ vướng niềm cay HANSY |
149. ƯỚC Cạn tình nỗi nhớ vẫn không phai Đã mấy thu qua thổn thức dài Em hỡi duyên bền do trọn ước Ta hời tim vỡ bởi vì ai Năm canh trở mộng bao lời cũ Sáu khắc hoài mơ một tiếng hài Biết đến khi nào mình gặp lại Bên đường yêu dấu thắm nồng cay HANSY |
150. MƯA TRÊN BIỂN VẮNG Biển chiều mưa xuống trắng như mơ Tiếng vọng dặt dìu đẹp tựa thơ Màn nước xa xa rơi chắn góc Cánh buồm thấp thoáng hiện lô nhô Hồn đơn dạ buốt sầu giăng lối Bãi vắng lòng hoang nghĩ vẩn vơ Chốn cũ người xưa đà biệt dạng Biển chiều mưa xuống trắng như mơ HANSY |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 02:36 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.