HẸN ANH Mấy lời để tạ ơn anh Khi em thả chữ xông xênh giữa trời Tri âm dễ có mấy người Yêu thương chia sẻ suốt đời vì nhau Nếu mà có một kiếp sau Ướp hương giữ áo... qua cầu nhé anh! Nguyên Xuân 14/6/2014 |
BIỂN VÀ CÁT Biển xanh gối dải cát êm Ngày đêm sóng vỗ phủ lên cát vàng Nụ hôn chạm cát vỡ tan Hôn rồi hôn nữa dịu dàng làm sao Bao năm biển cứ dạt dào Mãi ôm bờ cát xôn xao tự tình Hoàng hôn cho đến bình minh Biển và cát mãi cuộn mình không lơi Ta ghen ghen lắm cát ơi Chỉ mơ được sống một đời cát êm! Nguyên Xuân 14/6/2014 CÁT & BIỂN VÀ SÓNG Ta yêu sóng lặng biển êm Đêm ngày cát phủ trải lên băi vàng Sóng xô bờ vỗ bọt tan Gió đưa sóng đẩy dễ dàng mê sao Biển cho tôm cá dồi dào Đôi sam quấn quưt lao xao trao t́nh Biển phơi ḷng dạ quang minh Cát và sóng biển đắm ḿnh chẳng lơi Sóng ghen với biển cát ơi Biển bờ cát mịn sóng dời dịu êm! Lệ Hà 15-6-2014 |
HOÀNG SA VÀ TRƯỜNG SA Mốc son đã định trước rồi Công lao phát hiện là người Việt Nam Hai quần đảo giữa biển lam Dân binh vượt biển thăng trầm từ lâu Rất xa rất rộng rất sâu Nhưng người Việt đã lần đầu đặt chân Hội lễ tế sống dâng thần Tôn người giữ đảo nhận phần lo chung Gian nan nhưng rất hào hùng Kiên cường trấn giữ một vùng biển Đông Biết bao con của Tiên Rồng Hiến dâng tuổi thắm máu hồng nơi đây! Thiêng liêng là núm ruột này Cháu con quyết giữ đắp xây vĩnh hằng! Nguyên Xuân 15/6/2014 |
LỤC BÁT TÌNH (Lục bát vui riêng tặng mình) Thơ ta giấu mối tơ lòng Ai xem chớ vướng vào trong lưới tình Dòng thơ ta viết cho mình Mong ai đừng nhớ bóng hình của ta Mình ơi mình phải nhớ nha Dòng thơ ta viết chỉ ta với mình Ai đọc cũng chớ rung rinh Là ta chỉ viết cho mình của ta À ơi lục bát ơi à Sinh ra chắc hẳn cho ta với mình Tự tình...! Nguyên Xuân 16/6/2014 |
TÍM ƠI Tím chiều Tím cả câu thơ Tím mong nhớ Tím đôi bờ sông duyên Tím trăng Tím cả lời nguyền Tím câu hò hẹn Tím thuyền sang ngang Tím mơ Tím mộng bẽ bàng Tím xao xuyến Tím dịu dàng với ai Tím chiều Tím cả ban mai Tím lòng tôi Tím u hoài miên man! Nguyên Xuân 25/6/2014 http://vnthihuu.net/showthread.php?8...l=1#post173341 |
SUỐI NGUỒN VÀ NGỌN LỬA Tình em là mạch suối nguồn Ngọt ngào tuôn chảy giọt hồn trắng trong Tình anh là ngọn lửa hồng Tỏa lan ánh sáng ấm nồng lung linh Chất men của sự hồi sinh Suối nguồn ngọn lửa quyện hình vào nhau Hoàng hôn nhuộm tím sắc màu Hương tình yêu nhuộm đỏ au cuộc đời! Nguyên Xuân 26/6/2014 |
BIỂN XƯA Bồi hồi dạo bước biển quê Muôn ngàn con sóng vỗ về bàn chân Giơ tay khỏa nước trong ngần Cay nḥe mắt ướt mỗi lần qua đây T́nh hồng chưa chuốc đă say Ngọt ngào kư ức dâng đầy hoàng hôn Muốn t́m lại dấu chân son Cùng người sánh bước thuở c̣n xuân xanh Biết bao kỷ niệm ngọt lành Cuốn theo ngọn sóng bồng bềnh … biển xưa Em về t́m lại cơn mưa Giấu trong tim măi đến giờ chưa nguôi Em về t́m lại nụ cười Nghiêng trong vành nón một thời mê ly Ngàn con sóng nhỏ thầm th́ Biển c̣n hát măi những ǵ … xửa xưa! Nguyên Xuân 28/8/2012 |
OAN T̀NH THÚY VÂN
Ba trăm năm nữa và hơn Xót xa duyên chị, tủi hờn duyên em! Em không khóc mộ Đạm tiên Người dưng nằm dưới cửu tuyền… mà sao Đời em mới chớm nụ đào Ngây thơ chi phải vận vào đời đau? Em không phải mối t́nh đầu Chị yêu chàng đă từ lâu rồi mà Kể từ dạo nép dưới hoa Bâng khuâng chị ước người là thiên duyên Bóng h́nh chị chẳng nguôi quên Thiết tha dệt mộng đào nguyên mơ màng Giấc xuân luống những ngỡ ngàng Văn nhân phong nhă dùng dằng v́ ai Kim thoa sao chị chẳng cài Chàng Kim viện cớ trúc mai hẹn thề Oan gia ập đến năo nề V́ ai chị mới trao về duyên em? Thân em cũng số thiền quyên Nếu ḥ hẹn thề để nguyền dưới trăng Tấm ḷng trinh tuyết trắng trong Nét hoa lời ngọc t́nh nồng xốn xang Khuôn trăng thùy mị đoan trang Giọng êm thủ thỉ dịu dàng như ru Tóc xanh hơn áng mây thu Mặn mà yểu điệu bỏ bùa chàng thôi! "Sự đâu chưa kịp đôi hồi" Chị đà rơi lệ phụ người t́nh chung Ngày xuân gặp gỡ lạ lùng Duyên kim phận cải cuối cùng là ai? Thanh minh vấn vít dấu hài Xuân lan thu cúc cả hai thẫn thờ Rồi khi chắp mối duyên tơ Trong âu yếm vẫn c̣n ngờ chiêm bao! Dù chàng giọt ngọc tuôn dào Phím đồng lần giở, cồn cào t́nh xưa Nh́n trầm nhạt, ngắm rèm đưa Tưởng tơ người cũ, nhặt thưa tiếng huyền Dù chàng ṿ rối bao đêm Nhưng mà em chẳng chia phiền được đâu Đá vàng chi dễ cất sầu V́ Kiều dứt nối ḍng châu cũng là Nỗi riêng, riêng nhớ về hoa Vẫn cùng em, vẫn vào ra mỗi ngày Thương Kiều góc bể chân mây Chạnh ḷng chi nỗi dứt day lửa nồng. Cùng sinh ra kiếp má hồng Chị sao ch́m nổi long đong cuối trời C̣n em êm ái thảnh thơi Hưởng phần vinh hiển bên người tài hoa. Chăm nom xuân cỗi huyên già Thương chồng lo liệu việc nhà đảm đang Đỉnh chung, phú quư, giàu sang Có t́nh em nâng giấc chàng bao năm. Hoa đào trướng rủ pḥng xuân Nhớ thương xui mộng quây quần đoàn viên Chia ĺa trong bấy nhiêu niên Chàng đà t́m chị khắp miền cùng quê. Gặp nhau mừng tủi tái tê Xe duyên để chị phu thê đá vàng Cũng nhờ chén cúc tàng tàng Lời em thốt mới dịu dàng đó thôi. Rằng trong bể ái muôn đời Bẽ bàng xa xót là người thứ ba Có đâu đầm ấm giao ḥa Chồng chung chi dễ thiết tha riêng ḿnh. Mười lăm năm vẹn nghĩa t́nh Nghé theo chàng độ thanh minh đến rày Kim - Kiều bạn kết duyên say Tạ ơn chị thấu t́nh này cho em! Đà Nẵng 30/6/2012 Nguyên Xuân |
GIÁ MÀ CÓ MỘT KIẾP SAU Vân ơi! Chị tạ ơn ḷng Keo loan chắp nối em không ngại ǵ! Tơ thừa thiên hạ khinh khi Mà em thương chị đền ngh́ tấm thân. “Gương trong chẳng chút bụi trần” Nhưng ḷng chị măi muôn phần đớn đau. Giá mà có một kiếp sau Th́ em chẳng phải ôm sầu đêm đêm. Chị dù phải nát con tim Phận bèo lưu lạc nổi ch́m lênh đênh Hoa trôi gió cuốn mặt duềnh Cuộc đời đen bạc chông chênh kiếp người. Không ǵ bắt chị buông xuôi Mây trôi bèo nổi vào nơi miệng hùm. Một ḷng nguyện với chàng Kim “Trăm năm thề chẳng ôm cầm thuyền ai!” Nguyên Xuân |
CHIM GƠ KIẾN (Phỏng theo truyện ngụ ngôn cùng tên) Trong rừng sâu thẳm xa xanh Có nàng Gơ Kiến chữa lành cho cây Những con sâu đục thân gầy Th́ cô bác sĩ ra tay săn lùng Nhưng cô chẳng được chào mừng Bởi vua các giống chim không phục tài. Cao sang, tao nhă bề ngoài Tâm hồn lạnh giá là loài chim Công Khách luôn khéo nịnh lấy ḷng Giọng cao lảnh lót ấy chàng Sơn Ca Các vua ra vẻ kiêu sa, Thay đen đổi trắng Quạ là chúa lanh… Phượng Hoàng vua của chim xanh Sai nàng Gơ Kiến chữa lành rừng cây Thấy sâu là phải bắt ngay Không tha cho kẻ đục gầy thân non Tội t́nh cho tấm ḷng son Không ai ghi nhận lại c̣n chịu oan Mọi loài ra sức luận bàn Trong khi Gơ Kiến núi ngàn bay quanh Kiên tŕ thăm khám cây xanh T́m sâu ăn hết cứu nhanh khu rừng. Chim Công bà chúa lạnh lùng bảo rằng: “Gơ Kiến chỉ ưng khoe ḿnh!” Mỉa mai Quạ nói bất b́nh: “Làm quan rồi trốn yên lành trên cao”. Khách th́ luôn miệng rêu rao: “Nhảy nha nhảy nhót ... gơ vào thân cây bắt sâu mà lại thế này chơi đùa, ra vẻ ta đây cứu rừng!” Sẻ luôn chí chách lùng bùng: “Tưởng đâu Gơ Kiến anh hùng bắt sâu thực ra hắn ngại cơ cầu Đắp xây cuộc sống, lo âu chính ḿnh!” Nhỏ to Bạc Má khi khinh: “Phá như Gơ Kiến làm thinh sao đành!” Chào Mào c̣n có ḷng lành Bùi ngùi thương bạn bay quanh suốt ngày Nói lời khuyên giải vẽ bày: “Bạn đà vất vả quặt quày bắt sâu Nhọc thân mà chẳng đến đâu Chỉ nghe rền rĩ mấy câu chê cười!” Nghe khuyên, thanh thản rạng ngời: “Con đường ḿnh chọn một đời ḿnh theo chỉ v́ bàn tán chê khen mà chùn chân bước chẳng nên việc ǵ Suốt đời phấn đấu kiên tŕ sống v́ nghĩa lớn thị phi mặc ḷng!” (Khen cho cái chí anh hùng Việc làm có nghĩa lợi chung th́ làm!) Đà Nẵng, 5/8/2011 Nguyên Xuân |
NGÀY GIỖ CHA Đốt cho cha ít giấy vàng Lửa leo lét, gió vội vàng cuốn đi Mẹ ơi! Mẹ ước mong ǵ Mắt ngân ngấn, giọng thầm th́ xa xăm? Chín tháng bảy, thêm một năm Đá bia lạnh lẽo lặng nằm cô liêu Hương tàn gió cuốn đ́u hiu Mẹ quỳ trước mộ, bóng chiều lặng câm! Nguyên Xuân (8/8/2011) 9/7 Tân Măo |
TẶNG ANH Sương trong ánh mắt mơ màng Hoa trong tà áo, dịu dàng làn môi Nắng trong rạng rỡ nụ cười Hương trong mái tóc lơi lơi vai gầy Xuân trong khao khát đắm say Hạ trong gió mát đong đầy lời yêu Thu trong sợi tím tơ chiều Đông trong lửa ấm em khêu mỗi ngày! Nguyên Xuân 25/8/2013 |
VỀ VỚI BIỂN QUÊ HƯƠNG Người về với biển quê hương Mà qua muôn nỗi đoạn trường non sông Ngừng reo một trái tim hồng Mà đau bao triệu cơi ḷng Việt Nam. Người đi thương tiếc vô vàn Muôn dân nước Việt lệ tràn đẫm mi Từ nay sóng măi thầm th́ Ru người hiếu nghĩa sống v́ nước non. Từ nay lớp lớp cháu con Nắm tay đoàn kết sắt son với Người! Dừng chân nghỉ trước biển khơi Vẫn canh đất mẹ dơi trời quê hương. Hồn theo sóng cả đại dương T́nh yêu dát nắng con đường măi xanh ...! Nguyên Xuân 13/10/2013 |
VỀ VỚI BIỂN QUÊ HƯƠNG Người về với biển quê hương Mà qua muôn nỗi đoạn trường non sông Ngừng reo một trái tim hồng Mà đau bao triệu cơi ḷng Việt Nam. Người đi thương tiếc vô vàn Muôn dân nước Việt lệ tràn đẫm mi Từ nay sóng măi thầm th́ Ru người hiếu nghĩa sống v́ nước non. Từ nay lớp lớp cháu con Nắm tay đoàn kết sắt son với Người! Dừng chân nghỉ trước biển khơi Vẫn canh đất mẹ dơi trời quê hương. Hồn theo sóng cả đại dương T́nh yêu dát nắng con đường măi xanh ...! Nguyên Xuân 13/10/2013 |
HƯƠNG L̉NG Em dành một chút miên man Làm thơ lưu dấu thời gian thôi mà Lũ nguồn chở nặng phù sa Đời người sương khói thiết tha những ǵ Mật hương diệu khúc t́nh si B́nh minh hay tiếng họa mi nghiêng chiều Những bông hoa, những dáng kiều Cùng bao khung cảnh hoang liêu bên trời Thiên hùng ca của một thời Với bao số phận con người đắng cay Ước mơ từ những luống cày Phận duyên đời mẹ đong đầy khát khao Mùa xuân nắng ấm xôn xao Mùa thu xoáy cuộn dâng trào băo dông...? Em thầm lặng chắt hương ḷng Ủ vào tim ấm mấy ḍng yêu thương! Nguyên Xuân 16/10/2013 |
CÓ ANH TRONG ĐỜI Em hiền dịu và mong manh Tựa vào gối mộng bên anh dịu dàng Em vui vẻ lại đảm đang Việc nhà việc nước nhẹ nhàng quẩy đi. Em xinh đẹp lại nhu ḿ Dẫu bao khó nhọc thầm th́ nhẹ tênh Em như ḍng nước mát lành Bao nhiêu ước vọng đều dành cho nhau. Bỗng dưng con sóng chuyển sầu Những ḍng cảm xúc quyện nhàu con tim Em ngơ ngác vụt đi t́m Làm con mắt băo xoáy ch́m quanh thơ. Rồi như chiếc lá mộng mơ Nấu cơm rửa bát thẫn thờ để quên ... C̣n anh th́ vẫn rất hiền Thương em lặn lội giữa miền nắng xanh! Nguyên Xuân 17/9/2013 |
T̀NH ĐẦU Biển đầy sắc tím hoàng hôn Sương giăng lành lạnh, sóng cồn mênh mang Con tim run rẩy xốn xang “Ḿnh xinh đẹp và dịu dàng mê ly!” Gặp nhau chẳng nói điều ǵ Nghe con hát sóng thầm th́ êm êm Nến hồng buông giọt vào đêm Gió lay ngọn lửa quặn niềm ngẩn ngơ Sao như cuộc gặp t́nh cờ Anh không c̣n nhắc niềm mơ ngọt ngào Gặp nhau như giấc chiêm bao Cát ch́m ngơ ngác, sóng chao tứ chiều Chẳng hờn chẳng trách nhau nhiều Một câu đành đoạn nói điều biệt ly Anh quay gót bước chân đi Để em với mối t́nh si dại khờ Ước sao ḿnh cứ hững hờ Đừng thương nhớ cái vẩn vơ t́nh đầu Đừng mong cái đẩu cái đâu Để cho tim khỏi bạc màu v́ anh. Nguyên Xuân Đà Nẵng, 29/3/2012 |
MÂY HỒNG Kính tặng nữ giảng viên Đào Thị Vân Hồng Trường Đại học Sư Phạm - ĐHĐN Em là một áng Mây Hồng Một làn gió mát hay ḍng thơ hoa Bồi hồi nhớ lại thu xa Nụ cười như ngọc, nuột nà dáng xuân. Bao năm ấm áp t́nh thân Rưng rưng khúc hát bội phần nhớ nhau Hoàng hôn mây cũng tím màu Chia tay xao xuyến nghẹn câu thơ buồn. Phượng hồng thắp lửa tâm hồn Giảng đường hồi hộp em c̣n nhớ không? Phấn gieo mơ ước vào ḷng T́nh yêu dào dạt thành ḍng sông hoa! Bao năm nồng ấm thiết tha Chia tay rồi vẫn măi là t́nh thân… Đà Nẵng, 18/11/2011 Nguyên Xuân |
ÂN T̀NH CỦA MẸ Con thương người mẹ thảo hiền Long đong vất vả truân chuyên suốt đời Tám mươi chưa được thảnh thơi Lo toan vất vả suốt đời v́ con. Ngày xưa ḷng mẹ héo hon Thương cha đi cứu nước non không về Đớn đau chua xót cảnh quê Chiến tranh bom đạn bốn bề nát tan. Gia đ́nh xẻ nghé tan đàn Quê hương máu chảy lửa tràn non sông Nhiều năm mắt mẹ ngóng trông Đàn con ly tán đau ḷng quắt quay. Đông con thân mẹ hao gầy Lo cơm lo áo dựng xây cửa nhà Nhờ ơn nghĩa mẹ bao la Các con khôn lớn thật là mừng vui. Nhớ gian khổ mẹ ngậm ngùi Đắng cay nghèo khó ngọt bùi tái tê... Bây giờ dâu rể đề huề Ước mong tim mẹ hướng về niềm vui! Ước mong mẹ nở nụ cười Sống vui sống khỏe để đời dài thêm Các con hưởng phước mẹ hiền Bốn mùa ấm áp không phiền không lo Dù cho sóng lớn gió to Các con có mẹ ấm no sang giàu Mẹ ơi quên nỗi buồn đau Ngâm thơ đọc sách nhai trầu nghỉ ngơi... Cầu mong ḷng mẹ an vui Dâu hiền rể thảo gái trai tận t́nh Cháu chắt nội ngoại khỏe xinh Lớn khôn đền đáp nghĩa t́nh sâu xa. Các con dâu rể thiết tha Lo tṛn đạo hiếu mẹ già sống lâu Thương cha thương mẹ dăi dầu Công cha nghĩa mẹ khắc sâu trong ḷng. Quê hương là cả non sông Mẹ ở Đà Nẵng vui cùng cháu con Những lời mẹ dặn sắt son Các con ghi nhớ vẹn tṛn đinh ninh. Trái tim trĩu nặng ân t́nh Mẹ dành trao tặng hết ḿnh cho con Mẹ ơi! Nghĩa trọng ngh́n non Muôn đời chưa thể đền ơn sinh thành! Đà Nẵng, 1/10/2010 Nguyên Xuân |
ÂN T̀NH CỦA MẸ Con thương người mẹ thảo hiền Long đong vất vả truân chuyên suốt đời Tám mươi chưa được thảnh thơi Lo toan vất vả suốt đời v́ con. Ngày xưa ḷng mẹ héo hon Thương cha đi cứu nước non không về Đớn đau chua xót cảnh quê Chiến tranh bom đạn bốn bề nát tan. Gia đ́nh xẻ nghé tan đàn Quê hương máu chảy lửa tràn non sông Nhiều năm mắt mẹ ngóng trông Đàn con ly tán đau ḷng quắt quay. Đông con thân mẹ hao gầy Lo cơm lo áo dựng xây cửa nhà Nhờ ơn nghĩa mẹ bao la Các con khôn lớn thật là mừng vui. Nhớ gian khổ mẹ ngậm ngùi Đắng cay nghèo khó ngọt bùi tái tê... Bây giờ dâu rể đề huề Ước mong tim mẹ hướng về niềm vui! Ước mong mẹ nở nụ cười Sống vui sống khỏe để đời dài thêm Các con hưởng phước mẹ hiền Bốn mùa ấm áp không phiền không lo Dù cho sóng lớn gió to Các con có mẹ ấm no sang giàu Mẹ ơi quên nỗi buồn đau Ngâm thơ đọc sách nhai trầu nghỉ ngơi... Cầu mong ḷng mẹ an vui Dâu hiền rể thảo gái trai tận t́nh Cháu chắt nội ngoại khỏe xinh Lớn khôn đền đáp nghĩa t́nh sâu xa. Các con dâu rể thiết tha Lo tṛn đạo hiếu mẹ già sống lâu Thương cha thương mẹ dăi dầu Công cha nghĩa mẹ khắc sâu trong ḷng. Quê hương là cả non sông Mẹ ở Đà Nẵng vui cùng cháu con Những lời mẹ dặn sắt son Các con ghi nhớ vẹn tṛn đinh ninh. Trái tim trĩu nặng ân t́nh Mẹ dành trao tặng hết ḿnh cho con Mẹ ơi! Nghĩa trọng ngh́n non Muôn đời chưa thể đền ơn sinh thành! Đà Nẵng, 1/10/2010 Nguyên Xuân |
HOA DẺ Một loài hoa dại khiêm nhường Vàng như ánh nắng, mùi hương thơm lừng. Nh́n hoa ḷng cứ lâng lâng Đưa tay vin hái, bâng khuâng thuở nào Từng trang từng cánh xôn xao Cho ai mượn vở … nôn nao trong ḷng. Biết là bạn có hiểu không Cánh hoa dịu ngọt khô nồng trang thơ. Nâng chùm hoa, thoáng ngẩn ngơ Cánh hoa ngày ấy ... bây giờ vẫn thơm! Nguyên Xuân |
GỬI CON TRAI Tặng các con trai yêu quư Mẹ thương con biển hồ lai láng Cha yêu con từng tháng từng ngày Nh́n con khôn lớn mẹ vui Mong con thành đạt tài đức vẹn toàn Mong con hạnh phúc b́nh an Vợ hiền thơm thảo ngập tràn niềm vui Mong con hưởng phước ngọt bùi B́nh tâm can đảm vượt thời đắng cay. Mẹ thầm cầu nguyện mỗi ngày Mong con mạnh khỏe hăng say luyện rèn Muôn loài quư nhất hoa sen Làm người quư nhất không hèn không kiêu Núi cao sông rộng bao nhiêu Càng thêm khát vọng cánh diều tuổi thơ Càng thêm kỳ diệu ước mơ Càng thêm ư chí không mờ ḷng son. C̣n trời c̣n nước c̣n non Mẹ c̣n cầu nguyện mẹ c̣n ước mong Nhớ thương quặn thắt cơi ḷng Biết bao tin tưởng đợi trông tháng ngày Lớn khôn con muốn tung bay Sớm nuôi khát vọng mơ ngày thành công Đi t́m kiếm ngọn gió đông Cơn mưa đầu hạ ... con trồng ước mơ. Chia tay cái tuổi dại khờ Con t́m bến đỗ cập bờ vinh quang Đem công mài ngọc luyện vàng Vàng trong ngọc sáng lại càng gian nan Dốc ḷng quyết chí bền gan Niềm tin sắt đá vẹn toàn thành công. Nhớ thương chôn chặt đáy ḷng Xốn xang chín đợi mười mong mỗi ngày Ru con từ thuở thơ ngây Lời ru vời vợi con say giấc nồng Lớn khôn rong ruổi núi sông Gửi theo ngọn gió nỗi ḷng mẹ cha. Chim bằng sải cánh bay xa Không quên nguồn cội ông bà tổ tiên Đinh ninh lời của mẹ hiền Thiêng liêng ngọn lửa cha truyền cho con. Đà Nẵng, 25/2/2011 Nguyên Xuân |
VỌNG PHU Đường phố rực rỡ hoa hồng Ơ hay mai là ngày lễ Bản nhạc ai gieo khe khẽ Th́ thầm điệu khúc đắm say. Lưng trời gió quyện mây bay Hơi thu buông chiều lành lạnh Lá nhỏ đùa nhau sóng sánh Sao ḷng hiu hắt chạnh buồn? Đâu đó ḍng lệ đang tuôn Vọng phu bồng con nức nở Cầu mong núi đừng sạt lở Mẹ con nương náu qua ngày ... Nguyên Xuân 19/10/2013 |
NHỜ GIÓ Gió ơi mang hết buồn đi Gió lau nước mắt làn mi vơi đầy Gió mang kỷ niệm về đây Lung linh nỗi nhớ giăng đầy trời thu. Nhờ gió dệt những lời ru Bồn chồn biết gửi tạ từ về đâu Gió mang đi nụ hôn đầu Sông thơ đầy mộng t́m nhau suốt đời. T́nh đầu lạc giữa thu rơi Đường trăng lẻ bóng chơi vơi lối về Gió ơi t́m lại bến quê Gói theo hương mật hẹn thề năm nao. Lửa t́nh giấu tự thuở nào Mà tim lạc lối chiêm bao phượng buồn Chút ǵ để nhớ trong hồn Tạ t́nh dịu bớt nỗi hờn người thương. 27/3/2012 Nguyên Xuân |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 03:49 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.