Cậu Sài Gòn mùa đông đâu ghé Mà sao tớ lạnh vô chừng Góc quán đìu hiu lá rớt Nghe sầu ruổi gió mênh mông... Cà phê cạn rồi tan đá Lệ thừa ướt đẫm tay xanh Tớ thèm quên mình phút chốc Thấy mình như lá mong manh Tớ vẫn như là cậu biết Vui buồn theo nắng theo mưa Chiều nay thấy lòng da diết Chênh vênh giữa những cợt đùa Ngồi đây và rơi nước mắt Ừ thì vẫn tớ mà thôi Ước gì... bao điều muốn ước Ngẫm ra sương khói ngậm ngùi... PL 30.12.2014 |
Lang thang Cầm nỗi buồn trên tay và lang thang vạn phố Phố đông người sao lạ lẫm phố ơi Ngày đã khép đâu bờ vai nương tựa Đớn lạnh mù sương quanh chỗ mình ngồi Người khách lạ cúi đầu bên máy tính Thi thoảng cười chắc chat với người yêu Ta lặng lẽ cắn tay mình bật khóc Lệ cứ như sông sóng sánh thuỷ triều Thôi ngọn gió đừng len vào áo nhé Kẻ lữ hành trong bóng tối co ro Chiều quạnh quẽ trầm ngâm trôi qua cửa Có còn ai đâu đó lòng chờ... Chẳng còn ai... bàn không ly trà nguội Tiếng nhạc trầm... bỡn cợt vết thương đang Ta như thể mồ côi trong cõi vắng Ngồi giữa hoang vu đau xót ngày tàn... PL 30.12.2014 |
Đêm Nằm im trong bóng tối Nghe ngoài kia ngày tàn Gió hình như cũng vội Về nơi nào mây đang... Tiếng xe dường thưa thớt Sao chắc cũng lặn rồi Một mình ta thức với Bóng trên tường kia thôi Giữa gối chăn phẳng nếp Tim nằm nghiêng xanh xao Đếm gì thời gian hỡi Gõ miên man cồn cào Giấc dỗi hờn chưa ghé Im dần tiếng xe đi Mắt nhìn nhau đau đáu Buồn tênh không nói gì... PL 30.12.2014 |
Ngủ đi con nhện nhỏ Ngủ đi con nhện nhỏ Dệt làm chi tơ nhiều Rối lòng ta quá đỗi Giấc đang chờ thiu thiu... Nẻo trần gian bỗng chật Thừa một ta bên đời Biết về đâu ta hở Dưới chân mình sông trôi Đừng thôi con nhện nhỏ Rút miên man tơ lòng Ta thấy mình cô quạnh Trên ngón gầy long đong Xót xa con nhện nhỏ Dẫu buồn vui miệt mài Nỗi lòng đan lặng lẽ Mảnh tình riêng cho ai... PL 30.12.2014 |
Thao thức Giấc ngủ không về làm sao ngủ nhỉ Đêm chẳng thương mình đỏng đảnh không trôi Lệ cớ gì cứ loang ướt bờ môi Mi lặng lẽ ứa nỗi sầu riêng biết Tim cớ gì vết dao nào thầm riết Đêm cứ vô tình giăng mãi thời gian Buồn cớ gì từng khắc thảng thốt loang Căn phòng rộng gió lèn chan chứa lạnh Chua xót cớ gì đong hoài không tạnh Đêm cứ miệt mài quanh quẩn rèm buông Gió lật nỗi niềm xao xác từng chương Nghe sầu rụng trên gối mềm lăn lóc Mưa rớt ngoài hiên buồn như ai khóc Đêm vẫn đan hoài mắt lưới mông lung Ta cớ gì thao thức với đèn chong Nằm nghe mắt dỗ mắt hoài không nhắm... PL 31.12.2014 |
Hôm qua Hôm qua em về trên phố Phố như xa lạ bao giờ Đường trôi hay là sông chảy Em-thuyền độc mộc bơ vơ Người quen bỗng như chưa gặp Tình nằm trong góc tim…tan… Mắt ngàn hạt lệ lăn xuống Trên vòng xe chạy hoang mang Gió trườn qua vai sươn sướt Lạnh loang vào tận đáy lòng Hàng cây lệ ư? Lá ướt Nhỏ thầm trên ngón tay không Hôm qua em về giấu mặt Vào trong chăn gối một mình Nằm nghe trần gian run vỡ Ngậm ngùi xa xót gọi tên... PL 2.12.2014 |
Chợt đông Sài Gòn chợt đông rất lạ Lạnh từng cơn gió qua vai Hàng cây mù giăng lấp lá Người đi khăn áo sương cài Vòng xe, vòng xe ruổi bóng Con đường… ngả rẽ miên man Đông chờ vẫy tay vạn phố Lòng ai cô quạnh thêm càng… Sài Gòn chợt đông không hẹn Giật mình lữ khách tha hương Niềm riêng đáy lòng thức dậy Nghe chân lạc giữa miên trường Đông về lạnh dư ngõ sáng Bàn tay ai đó đang xa Dỗ dành làm sao trống vắng Thầm nghe tim khóc thật thà… PL 8.1.2014 |
Có lần Có lần hoàng hôn buông góc quán Lầm lụi ai chờ ai đón đưa Chầm chậm cà phê tan loãng đá Góc ngực niềm đau ghé cợt đùa Cỏ cố co mình, hoa giấu mắt Thời gian rón rén kiễng chân đi Ngoài hiên lá rụng buồn tênh gió Ai hẹn hò ai đắng đót ghì… Ai hẹn hò ai, ai lặng lẽ Nỗi sầu chống chếnh quẩn xơ tay Thương mình lạc lõng bên người khác Ngõ chật… nhường ai… lặng góc này Có lần như thế… buồn như thế Ta làm khách lạ với tình thân Lòng đau từng phút đau từng phút Mới hiểu điêu ngoa lắm tình trần… PL 8.1.2015 |
Nắng chiều Nắng vàng như ươm mật Sao vàng thế nắng ơi Ngày bỗng dưng quyến luyến Người ngồi đây nhớ người… Lá gối đầu lên cỏ Cỏ gối đầu lên tay Nắng vàng ươm quanh chỗ Chiều vương vương nơi này Con bướm hiền thức? ngủ? Đóa hoa gầy phai chưa? Buồn vui gì chim nhỏ? Chiều hanh hao nắng vừa Nắng vàng ngày đông ghé Sợ lạnh lòng ai chăng Người nơi nào phố xá Còn ruổi rong ngày tàn? PL 8.1.2015 |
Những ngày Những ngày nắng lạnh mây phai Lòng như vọng tiếng thở dài ưu tư Nỗi niềm đâu đó phiêu du Hồn co ro giữa sương mù quạnh hiu Lá vàng rơi ngả, rơi xiêu Phố nằm nghiêng bóng đường chiều loay hoay Dỗ sầu sầu vẫn chan tay Tiếng người qua ngõ chiều nay lạ lùng… .... Theo nhau một quãng đường vòng Ngỡ ngàng mê trận lại long đong về… PL 9.1.2015 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 10:45 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.