Gởi Hà Nội Ngoài nớ lạnh rồi bạn hỉ Trong này bỗng cũng lạnh theo Lẽ nào đất trời chung thủy Xa xăm đến mấy cũng trèo ? Hay là bạn gởi vào đấy Cái lạnh của buổi chớm đông Sài Gòn se se gió tối Đủ cho ai nhớ đầy lòng Mình hẹn từ khi đầu hạ Bây giờ thu cũng xa xôi Bốn mùa dần qua ga cuối Vẫn chưa quán cũ về ngồi... Ngoài nớ lạnh nhiều không bạn Như lần mình ghé ra thăm ? Áo khăn từ bao mùa trước Đã thay hay vẫn vai quàng... PL 31.10.2016 |
Vu vơ Hôm nay thơ cảm cúm rồi Cả ngày sụt sịt im lời co ro Chữ buồn so, câu buồn so Ngồi bên ô cửa tò vò nhìn mưa Tháng Mười vừa mới tiễn đưa Đã nghe gió lạnh về lùa áo khăn ... Tháng Mười người hẹn chưa thăm Sáng nay vẫy biệt thơ nằm ôm thơ... PL 1.11.2016 |
Sáng nay trời lạnh Em muốn ôm anh, sáng nay trời lạnh quá Sài Gòn bất chợt mùa đông Dường như thấy sương treo nặng lá Và em nghe buốt trong lòng... Đừng nhìn em bằng ánh nhìn đã cũ Nhắc em về một mùa đông xưa Em chỉ muốn ôm anh bây giờ Lặng im vùi má vào ngực anh ấm Đừng nói gì với em, có những điều ngôn từ là thừa thãi Dẫu sau lưng giông gió... cũng qua rồi Em muốn tựa vào vai anh thôi Để lạnh ngoài kia dừng chân trước cửa Hãy ủ tay em bằng bàn tay anh vững chãi Rồi dẫn em qua đoạn cuối một con đường Em muốn mình trở về thơ dại Trong vòng tay anh yêu thương... PL 2.11.2016 |
Hình như đông về Hình như đông về anh ạ Sáng nay trời lạnh quá chừng Bây giờ đã trưa lưng lửng Mà còn hơi gió âm âm Buổi trưa phòng không ai thức Gió càng có dịp huênh hoang Em ủ tay vào túi rộng Chợt mơ một chút vai quàng Còn anh, có kịp thêm áo Sáng nay ra cửa một mình? Gió mùa về không hẹn trước Muôn đường giá buốt nhông nhênh Mùa đông ngang đường ghé lại (Nơi này có mấy khi đông) Nghe ra bóng mình đơn chiếc Không anh chỉ gió mây cùng… PL 2.11.2016 |
Viết cho XYZ Người cứ mãi hành trình vô định Đã về đâu mai nữa về đâu ? Những niềm vui dễ dàng xa xỉ Hóa đường ma lạc lối ban đầu Dường như thấy bên đường nắng rụng Một bóng người vai nặng hành trang Rồi một hôm bàn chân lầm lũi Giữa mùa thu muôn nẻo lá vàng Người cứ mãi về đâu cuối lối Bao mặt người loang loáng quên tên Hay tiền kiếp chiếc xương nào lạc Chốn trần gian mê mỏi đi tìm.. Sông dẫu chảy, cùng đường biển rộng Hoa dẫu tàn mai nữa chồi xanh Chân trời đợi gót người Bến Hết Còn loay hoay góc bể đầu gành Người cứ mãi ... sau mình bỏ lại Những xuân hồng, hạ ấm bơ vơ Trầu xanh lá và cau nồng đượm Dấn thân đi… tuyết lạnh sương mờ… PL 2.11.2016 |
Đông đến rồi nơi con ở Mùa đông đã đến rồi con nhỉ Tuyết đồ nhiều chưa lạnh lắm chưa Có thấy nhớ nhà hơn dạo trước Khi xứ người dưng gió chuyển mùa ? Mặc ấm con nghen.. khăn áo kỹ Một mình đất khách một mình lo Gió đêm buốt lắm chăn dày đắp Lỡ tuyết sương chan cửa tò vò Mẹ vốn mùa đông chưa sống trải Khó lòng hiều thấu lạnh con đang Mà nghe giá rét thương con trẻ Mỗi sáng ra đi giữa tuyết tràn… Lối học còn xa.. muôn ngút ngát Bốn mùa lần lữa bánh xe quay Gót son dấn bước phương trời lạ Đông đến nghe tim vạn nỗi này… PL 4.11.2016 |
Bỗng dưng nhớ Huế Bỗng dưng ta ngồi nhớ Huế xa Nhớ như lâu lắm chửa thăm nhà Dòng Hương, Núi Ngự …kinh thành nọ Lần cuối bao giờ ta đã qua Ta nhớ làng quê xanh bóng trúc Đường thôn nho nhỏ cát phau phau Hàng hiên dâm bụt nhà Ôn Mệ Chái bếp, đụn rơm.. đã bạc màu? Giếng nước, bờ mương, sân khế rụng Mái đình, nón lá, chợ ven đường... Dường như mới đó mà tay với Chỉ bụi thời gian trên ngón vương… Mẹ vắng từ khi…quê cũng vợi Rú dày mồ mả mỗi mùa trôi Nhiều khi ngoảnh lại chừng hơ hải Ai đẩy mà xa quá một thời… PL 4.11.2016 |
Ngày áp thấp Phố bỗng hình như hóa dịu dàng Nắng không nỡ nắng gió thênh thang Người lao xao bước hồn vương nẻo Mưa vẩn vơ bay hạt phủ ngàn Ngó lá đầu hiên hiên vợi vợi Nhìn sương cuối lối lối mang mang Dường đông lạc đến nơi này vậy Ta ủ riêng ta dưới áo quàng... PL 5.11.2016 |
Nằm nghe mưa Nằm nghe mưa ngoài hiên tầm tã Thương những người rong ruổi còn xa Đường sẽ ngập ai về có kịp Phố thành sông muôn nẻo sóng và (Ta đang sống ở nơi kỳ bí Đường và sông có thể biến hình Đôi lúc chợt giật mình thảng thốt Ngỡ lạc lầm khi sóng mông mênh) Tháng Mười Một Đông? Thu? Hay Hạ? Có lẽ nào vẫn sót mưa ngâu Nhẽ Chức Nữ Ngưu Lang bịn rịn Lão Tạo thương chưa rút nhịp cầu Tiếng mưa đổ, tiếng tàu xa vọng Tiếng gió luồn, tiếng cửa va xô Chợt lòng như một cung đàn trỗi Nỗi nhớ thương ngày cũ về hờ Ôi góc bếp, chái nhà, sân gạch... Chỗ ngồi ăn, bậc cửa, dây phơi Ôi mắt chị, hình cha, dáng mẹ Nằm nghe mưa mà nhớ bời bời Ta như thể trăm năm vẫn cũ Bước không qua ký ức đã từng Những chiều mưa ngồi bên cửa nọ Vẫn bây giờ nguyên vẹn rưng rưng (Thèm quá đỗi một lần về lại Bên buổi chiều mưa đổ mái hiên Có cô nhỏ xòe bàn tay hứng Rồi mộng mơ len lén thật hiền) Ôi chảo bắp chiều mưa rang cát Ôi nồi chè mẹ nấu củi than Tìm đâu nữa thời gian đã lấp Mẹ ta xưa cũng đã suối vàng... Nằm nghe mưa từng trang lòng lật Kỷ niệm nào cũng quý cũng thương Có phải là ngàn mưa dan díu Về bên song từ lối ngược đường... PL 5.11.2016 |
Về Nửa muốn shopping nửa muốn về Phân vân giữa lối, lối đông ghê Tan tầm mà nhỉ người vàng vội Ta cũng cuồng chân... bóng tối kề Nhà không ai đợi đâu ai đợi Bữa tối lâu rồi chỉ qua loa Con trẻ từ khi... chiều rỗi rãi Mà sao chỉ muốn trở về nhà... Phố xá chiều nay thôi áp thấp Không còn hơi hướm của đông, thu Mấy cô gái trẻ phong phanh váy Chợt nhớ thanh xuân đã mịt mù Về nhỉ, về chơi với một mình Ngồi bên cửa sổ đắm phong linh Đọc dăm trang sách, nhâm trà ngọt Lần lật album tưởng bóng hình... Về thôi, dẫu rằng không kẻ đợi Có lẽ ta già ngại quẩn quanh Về ngắm hoa hồng chưng góc kệ Chỉ thế cũng vui trọn ngày lành... PL 7.11.2016 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 05:41 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.