Viết sau một giấc ngủ Ngủ một giấc rồi dậy Tưởng đâu đã sang ngày Thời gian trôi rõ chậm Hay cớ gì loay hoay Tàu xa còn vọng tiếng Đưa người đi muôn phương Lao xao ngọn gió tối Đến tìm hoa bên tường Ngủ một giấc rồi dậy Tin bạn chờ trên phây - Này sao im lặng thế Có chuyện gì không đây... Người về khuya vừa tới Tiếng cửa khóa lanh canh Ngày còn đôi giờ nửa Dường nghe sương động mành... PL 7.11.2016 |
Đừng làm thiêu thân em ạ Đừng làm thiêu thân em ạ Người ta lãng tử mà thôi Dưới chân đã trăm xác gục Cớ chi em cũng "say mồi" ? Ngọn đèn đôi khi đèn ảo Lao vào chưa kịp thăng hoa Thì đã tàn phai nhan sắc Uổng oan vóc dáng ngọc ngà Hay là trăm năm một dịp Huy hoàng rồi chết cũng cam Còn hơn suốt đời le lói Giấc mơ sợ để võ vàng ? Thôi đừng thiêu thân em ạ Chắc gì ai đó "thương" đâu Chọn chi con đường chật hẹp Rồi ra mẻ trán sứt đầu... PL 8.11.2016 |
Người gặp bên đường Người đàn bà áo tơi nón lá Sáng nay bên thành cầu Giữa dòng người hối hả Liêu xiêu liêu xiêu gầy Chiếc giỏ xách trên tay đựng gì trong đó Quải hành trang cũng tơi tả như mình Dép chiếc không chiếc có Bàn chân lê điêu linh Người đàn bà dường như vô thức Không biết ngoài kia người xa xỉ hào hoa Kiếm tìm đời mình trong rác Giữa bao người đi qua Người đàn bà nhặt cuộc đời từ rác Vui gì đang nhoẻn cười Tóc lòa xòa phủ trán Trên đầu là mưa rơi... PL 8.11.2016 |
Hai năm rồi cơ đấy... Tặng Cậu Kỷ niệm 2 năm bạn bè Hai năm rồi cơ đấy Thời gian trôi vèo vèo Cậu vẫn “ngon” cậu nhỉ Còn tớ bủng cùng beo Sài Gòn và Đà Lạt Cách bao nhiêu rừng đồi Nhờ ông Phây bà Bút Mà bạn bè “nên đôi” Hai năm rồi oách nhỉ Dù gặp nhau không nhiều Dù còn bao lời hẹn Đợi mùa hoa sang khiêu Rồi bao năm nữa nhỉ Đến khi già phải không Hay là tùy Phây Bút Cột tơ duyên căng chùng… PL 9.11.2016 |
Có đôi khi Có đôi khi lòng như đồi dốc Nỗi nhớ tròn tựa đá lăn lê Vô ý chạm vào muôn ngóc ngách Bày ra tim trăm nỗi bộn bề Người thuở ấy bây giờ vẫn đó Mà nghe chừng không phải người quen Là thay đổi thời gian vốn dĩ Hay bởi ai mộng ảo cố tìm Đã xa lắm thời gian kéo kén Nỗi nhớ chờ hóa bướm loi ngoi Người đã hóa thành ra người khác Vẫn đôi khi quá vãng gọi đòi Có thật là kiếp nào duyên ngắn Nên đời này chỉ gặp vậy thôi Người chưa cạn tuần trà đã bước Bỏ ghế không bàn trống gió vùi Hay lỡ lầm bóng hình tâm khảm Vết chưa mờ nên nhớ còn sâu Người đã chẳng người trong mộng cũ Mà lòng ngây thương mãi ban đầu… PL 9.11.2016 |
... Giờ này con thức chưa con Bên này trời đã non non chiều rồi Mẹ ngồi lặng ngắm mây trời Dường đâu đây vẳng tiếng cười con yêu ... Ngẩn ra chỉ lá rơi xiêu Dăm ba ngọn gió rung chiều bâng quơ Chao ôi nhớ quá ngây ngô Giờ này con hẳn cơn mơ đang về .... Bất chợt Bất chợt gặp đồng hương góc quán Nghe mô tê răng rứa bật cười Bạn vẫn còn y nguyên giọng cũ Mà sao mình đã bấy phai phôi Cũng một thời O ni O nớ Mái tóc thề gió lật buông vai Ai lỡ chọc trời ơi ốt dột Về coi gương thấy má đỏ hoài Thuở mười tám đôi mươi thùy mị Chừ giang tay đã hụt nghìn trùng Thời gian thiệt trôi nhanh dễ sợ Biết răng tìm ngày nớ... buồn không Ta đã mặc vào ta áo dị Đến bây giờ cởi miết không ra Bất chợt thèm thấu lòng giọng nói Những mô tê răng rứa quê nhà... PL 10.11.2016 |
Ước gì Ước gì Sài Gòn lạnh nhỉ Để em còn có lý do Đôi khi người ta ngốc thế Yêu thương mà phải giả đò Nếu như... chắc là em sẽ Bên người ủ má đan tay Sẽ không còn xa cách nữa Song đôi đây đó từng ngày... Hẳn là điều không có thực Sài Gòn lạnh chỉ chiêm bao Nên ngàn xa xăm vẫn vậy Càng khi càng nhạt giọng chào Ước gì bỗng nhiên cơn gió Mang sương về rắc muôn chiều Hẳn là em cần anh lắm Như là một thuở từng yêu... PL 10.11.2016 |
Hết buồn chưa con gái Hết buồn chưa con gái Bạn bè vui lại chưa Đã tung tăng nhí nhảnh Theo nụ hoa gió đùa ? Nỗi niềm con vừa trải Mẹ ngày xưa cũng từng Những giận hờn ngây ngốc Không gì vẫn rưng rưng.. Con, nếu buồn cứ khóc Sau lưng có mẹ nè Đừng một mình cố giấu Nặng thêm lòng lắm nghe Đời người ai cũng có Chuyện không như ý tìm Nếu cố mà không được Thôi thì bỏ qua bên Hết buồn nghen con gái Những giận hờn vu vơ Như gió mây rồi sẽ Lại thơm tho ngày chờ… PL 10.11.2016 |
5.45 Ra khỏi nhà. Trời vẫn mờ mịt... Phố đẫm hơi sương lạnh rất nhiều Em quàng thêm áo gió còn trêu Chen vào đôi vạt rồi xô tóc Lại lẻn buồng tim nghịch ngợm khều Xanh đỏ ngọn đèn treo cuối lối Như là ai đợi... phải ai không ? Vòng xe chầm chậm theo sầu níu Lạnh bỗng tràn tay túa ngập lòng Cây đứng hai hàng thương có phải Một người đi giữa vạn người...nhưng... Nhiều khi ngoảnh lại không ai cả Chỉ gió và sương với lạnh cầm Em chỉ em thôi đừng gió nhé Ruổi hoài theo bóng mỗi mai đi Người còn dở giấc trong chăn ấm Em dỗ làm sao được tủi ghì... PL 10.11.2016 |
Ngủ đi anh Ngủ đi anh đêm dài ngon giấc Ngủ đi anh xứ lạ quê người Ngày đang hết trở trăn gói lại Cất vào lòng và ngủ đi thôi Gió có về ngang thềm kiễng gót Đừng lay mành xô cửa rung song Người tất bật một ngày vừa mới Gió về ngang đừng nhé tràn phòng Ngủ anh nhé dù chăn gối lẻ Bớt đèn chong thôi nhớ nhung bày Mưa sẽ tới thay em dành dỗ Mộng theo về muôn hạt giăng bay Em xa quá tình nhờ thơ chuyển Một đêm này thêm vạn đêm sau Ngủ anh nhé... mắt em sẽ tựa Ánh sao xa lặng dõi hiên lầu... PL 12.11.2016 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 09:52 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.