Lại Lại băn khoăn có lẽ Lại hoang mang hình như Hình như và có lẽ Vây ta như ngục tù Lại vu vơ gió tối Lại bâng khuâng mưa chiều Mưa chiều và gió tối Bức tranh nào buồn thiu Lại ngó người qua phố Lại ngắm hoa vương rào Thạch sùng kêu vô thức Ta đang buồn hay sao Lại những điều chưa cũ Trở về theo dòng trôi Ta thấy ta ngồi lặng Giữa mênh mông khoảng trời... PL 20.7.2018 |
Trò chuyện với tuổi Tuổi đến đợi đầu thềm buổi sáng Hỏi mình: -Vui ? Mong ước gì không ? Mình gãi đầu nhìn ra khoảng nắng - Nghe bình yên chan chứa đầy lòng Tuổi nhíu mắt: - Thật không ? Hay vẫn ? - Vẫn gì đâu, năm tháng qua rồi - Những thác ghềnh bão giông chới với - Đã nhẹ nhàng quá vãng mây trôi Tuổi lặng lẽ nhìn mình không nói Ngồi mân mê chiếc lá vô tình Hàng cây phố sẻ đùa ríu rít Cửa gió luồn lay sẽ phong linh… - Đi qua tuổi, buồn vui quyến luyến - Yêu cõi này, sỏi đá cũng yêu - Mai sau nữa biết còn ghé đến Chợt rưng rưng ngày tới thật nhiều … Như thấy tuổi ôm mình thủ thỉ Thấy bờ vai nghiêng xuống bờ vai Như thấy mình gót hài bịn rịn Với mênh mông muôn nẻo đường dài Tạ ơn tuổi, cầm tay lần nữa Tạ bạn bè lời gởi, quà trao Em cũng tự ủ mình vào mộng Ngoảnh sau mình trả hết hư hao… PL 17.7.2018 |
Hình như thu rồi Co mình vào áo sáng nay Lẽ nào thu ghé nơi này rồi sao Vòng xe gió ruổi nôn nao Người ra phố sớm lao xao áo mùa Hình như vòm lá xanh vừa Đã nghe đầu nhánh lưa thưa đổi màu Nhà ai cúc nở hiên lầu Mênh mang nỗi nhớ người lâu gặp người Hình như là đã thu rồi... Sáng nay phố xá nơi nơi gió tràn... PL 14.7.2017 |
Khi người ta đói Ước gì có một cốc vang Dăm rau củ với một vài trái cây Ly chè ngọt đậu vào tay Nhẩn nha nhấm nháp cuối ngày vậy thôi... Con đường xe cộ lơi phơi Đôi chỗ hẹp thời gian trôi chần chừ Phố đêm như thể sương mù Ước gì xanh đỏ đèn như bánh mì... .... Gặm tay đỡ một chút gì Ước hàng cây bỗng thành ly kem mềm... PL 13.7.2017 |
Nơi này Nơi này chợt nắng chợt mưa Lòng em chợt ngẩn ngơ trưa nhớ người Áo quen quen quá ai cười Nghe da diết nỗi không lời trong tim Nơi này mây gió thênh thênh Hàng cây góc phố lá tìm chân ai Nhớ thầm tay vén tóc mai Ân cần dìu ngắn quãng dài bấp bênh... PL 12.7.2017 |
Bỗng nhiên thao thức Bỗng nhiên thức rồi ngổn ngang lục lọi Thấy bóng mình trong góc nhỏ trầm tư Thấy trái tim những nỗi niềm khôn nói Thấy mênh mông những huyễn ảo xa mù Ta đã tới nơi mình không muốn tới Đợi bao năm để vẫy chuyến quay về ? Thấy quanh mình những hư hao vời vợi Những lối đời hiu hắt đến lê thê Lòng đã muốn trả nợ nần bằng hết Mà nợ như cỏ nọ biết sinh sôi Đường những tưởng một quãng thôi cũng ngắn Mà quanh co giăng riết những ngậm ngùi Tim nửa kiếp còn non mềm khắc khoải Đã bao lần đêm không ngủ chông chênh Bỗng nhiên thức thấy lòng mình hơ hải Tựa rêu rong đầu ngọn sóng dập dềnh PL 12.7.2017 |
Chiều trong con ngõ nhỏ Chiều trong con ngõ nhỏ Em, mèo và con trai Đùa... cười ran nắc nẻ Mèo và con diễn hài Vui tràn từng ngóc ngách Lăn lao xao tầng lầu Ừ lâu rồi mới thế Mà con về đâu lâu... Tuổi mười lăm vẫn nhỏ Tâm hồn con trong veo Bên mèo con bé bỏng Đùa cuộn len vòng vèo Đời vẽ ra trăm thứ Dẫn người đi lung tung Cần chi nhiều thứ đó Chỉ cần vui đầy lòng Chiều trong con ngõ nhỏ Ôm mèo, con trong tay Căn nhà thành thế giới Đem bình yên biện bày... PL 8.7.2017 |
Cho thơ… Thơ đâu nhỉ lâu rồi không thấy Cả khi trời mưa đổ mưa vây Hay kẻ viết lòng thôi chống chếnh Nên an nhiên mây gió chốn này Ngày cứ đến, cứ đi bình thản Buồn rồi vui lần lượt đổi phiên Thôi khắc khoải nỗi sầu tiền kiếp Dẫu sương mai gió tối hằng tìm Dường như biển trầm cơn sóng cũ Dường như sông lặng ngọn triều xưa Im ắng cả nỗi niềm một thuở Hay tàn phai trổ lá xanh mùa Thơ có dỗi có hờn có trách Có quay lưng giấu mặt một mình Người từ độ đã lười gõ phím Hay quen rồi với nẻo chênh vênh… PL 3.7.2018 |
Trưa Ngủ trưa đi hạt nắng Ngủ trưa đi hàng cây Ngủ trưa đi ve nhỏ Bình yên bên lưng ngày Em cũng nằm gối giấc Lên dịu dàng cơn mơ Ừ, như thuyền độc mộc Thảnh thơi ôm bến bờ Bài tình ca lá hát Nôi mềm vạt mây đưa Ngủ đi, tình diệu vợi Nhẹ phong linh gió lùa Ừ, ngủ đi ta nhé Quên gập ghềnh trần gian Một cõi riêng khép cửa Kệ đời trôi vội vàng… PL 7.6.2018 |
Khi đêm còn lại mình Nửa đời người, ừ nhỉ thời gian nhanh thật Như ngày mai mình sẽ bỏ nơi này Hơ hải đếm buồn vui đang lở dở Thiếu đủ mất còn buông gió mây bay Ai sẽ đợi ai về nơi cuối dốc Ai sẽ tìm ai bóng nhỏ hư hao Ngày cứ vội đi ngang thềm chới với Như thể cuồng chân hò hẹn nơi nào Ừ nhanh thật cứ như là chớp mắt Vừa trẻ thơ đã thấy tóc phai màu Đường lữ thứ người đồng hành rơi rụng Hun hút dặm trường tịch mịch muôn sau Em còn lắm những ước mơ hoài vọng Tiếc một đời người hữu hạn đành thôi Bàn tay nhỏ thương bao điều muốn nắm Đã mắt chân chim da trổ đồi mồi... Ừ thôi vậy, thời gian không đợi nữa Những nợ nần thôi nhé hẹn lai sinh Ừ có lẽ em ngày sau cũng vậy Một trái tim con treo nặng khối tình... PL 7.6.2018 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 02:06 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.