Ngậm ngùi Giá mà có thể theo mưa Tan vào kẽ đất như chưa từng mình Đã ngao ngán những dập dềnh Đã quay quắt lắm dây tình bung biêng Tủi sầu càng lúc càng thêm Giá mà có thể bỗng quên mình là... Tóc xanh đã bấy nhạt nhòa Trái tim hà cớ còn sa mịt mù... ... Giá mà như cát bãi bờ Lăn vào con sóng nào xô đáy trầm... PL 27.11.2018 |
Và những khi Bỗng có nhiều khi chợt nghe thèm khóc Về lật thơ buồn ôm nỗi buồn xưa Úp mặt vào tay so vai rưng rức Kệ gió hoang mang khe cửa lạnh lùa Đừng ai dỗ dành em để cho em lớn (Đã nửa quãng đời vẫn nhỏ dại kỳ không) Em muốn khóc một mình...muốn dụi mặt vào hư không Để thấu tận nỗi niềm của một người cô quạnh Cứ để cho em, lẻ loi như giữa đêm như cánh hạc Soi bóng một mình chếnh vếnh với trăng lơi Như giữa sông dài, chiếc độc mộc lặng trôi Đừng ai níu rong rêu là em cả Cứ thế, một mình giữa trần gian hóa lạ Không con đường nào dẫn lại lối đi quen Hoa đừng xen, lá đừng chen Em muốn khóc... như là chưa từng khóc... Tay nắm bàn tay vùi tay trong tóc Để thấy quanh mình chỉ có hoang vu Giọt lệ chan vào thuơng nhớ phù du Để em thấy trái tim mình non dại... PL 27.11.2018 |
Lặng ... Đôi khi trong nỗi lặng thinh Là em với những dập dềnh riêng em Gói mình dán một cái tem Gởi về nguyên thủy người quen đừng tìm... ... PL 29.11.2018 |
Ừ thôi Ừ thôi không ngủ nữa Giấc thức dậy đi rồi Em nằm nghe gió xối Va vào rèm lơi phơi Nằm nghe tàu đâu đó Qua đường ray lăn thầm Nghe người mưu sinh sớm Tiếng xe chừng rưng rưng Sương dường rơi có lẽ Lạnh chan hoa hiên lầu Nằm co mình vào gối Nghe nỗi niềm chen nhau Ừ thôi không ngủ nữa Đừng tủi hờn chiêm bao Dậy pha ly trà mới Đón ngày sang đi nào... PL 28.11.2018 |
Này cơn mưa nhỏ Này cơn mưa nhỏ Thập thò hiên sang Ghé tìm ai đó Xếp tên thành hàng Lời mưa quen lạ Tìm ai ngập ngừng Lật từng phiến lá Mắt tròn bâng khuâng Em ngồi đọc sách Vần thơ chợt tìm Hạt rơi nhè nhẹ Rơi nằm du miên Mưa mềm tóc rối Mưa thầm vai xương Này cơn mưa nhỏ Tìm ai muôn đường Gập trang sách lại Nhìn mưa bời bời Nỗi lòng bất chợt Theo về nghiêng rơi... PL 29.11.2018 |
Nhớ con Nhớ con, nhiều khi vô cùng da diết Muốn tìm sang, ôm lấy riết hơi hương Con đã lớn, ừ đâu còn nhỏ dại Mà từng khi càng thương nhớ vô chừng Đông đang đến, mùa tuyết sương đang đến - Muốn cầm tay ủ má quá đi thôi - Con đã lớn, mẹ ơi đừng lo quá Mà vẫn lo, thêm xa xót bời bời Dường không nhớ thời gian trôi đã lắm Vẫn tưởng như non nớt cũ hôm nào Con bé bỏng ngồi sau lưng mẹ chở Giữa phố phường thủ thỉ với xôn xao Lòng muốn níu một thời quay trở lại Muốn xua tay che mặt với ngày qua Muốn kỷ niệm về y nguyên hiện tại Đùa cùng con những tan sở về nhà Mà đâu phải muốn mong là có được Gót son hồng càng lúc càng thiên di Nên nỗi nhớ càng da diết từng khi Như bé nhỏ, còn vẹn nguyên bé nhỏ… PL 29.11.2018 |
Cho ngày con trai 16 tuổi 24/11/2018 Không phải bỗng dưng mà con lớn Mà tình thương cha mẹ đã vun bồi Không phải tự nhiên con mười sáu Như kén đến ngày hóa bướm từ phôi Mẹ đã thấy gương mặt con tuấn tú Trái tim con nồng nhiệt với bao dung Mẹ đã thấy con yêu thương đời sống Chí nam chi sải cánh dấn muôn trùng Bay con nhé và vui nhiều con nhé Đời sống này ai cũng chỉ lần qua Đừng ngần ngại những khung trời xa mới Nếu đôi khi... hãy ngoảnh, Mẹ-Quê nhà Ai cũng sẽ từ trẻ con thành lớn Rồi như cây vươn tới nắng trên đầu Lòng ngay thẳng, con - cây tùng vững chãi Che chở người yếu đuối những mai sau Mười sáu tuổi, mở ra khung trời mới Xòe tay mình chạm từng chút tương lai Thêm một tuổi trưởng thành thêm một chút Mẹ chúc con bước vững vạn đường dài... PL 24.11.2018 |
Mùa Cúc Họa Mi Thương nhớ lắm màu hoa nhu mì ấy Một mùa xa, mới đó đã vời xa Đâu ai chạm sao mùa dần mất mát Những bàn chân qua trần thế vội và Mùa trở lại vẫn màu hoa trắng muốt Trắng tinh khôi, se sắt kẻ quên về Em ngồi ngắm đóa hoa mềm...sướt mướt Nghe lòng buồn vô cở, dở hơi ghê Là vẫn biết những điều không lạ lẫm Mà đôi khi như thảng thốt giật mình Trong vườn phố màu hoa xưa đến nở Giọt sầu nào chợt rơi xuống loang lênh... Người từng chút vẽ mình thành bóng khác Em kiên cường níu giữ buổi ban sơ Thương hoa cũ bao mùa hằng chung thủy Mà tàn phai trần thế thấy từng giờ... PL 29.11.2018 |
Chốn về Tạm biệt phố em về gác nhỏ Về hiên hoa, thềm cỏ vui vầy Về đọc sách, làm thơ, viết chữ Về với mình chứ đợi ai đây Phố hò hẹn người dưng thôi kệ Con đường chờ vui nhé đường ơi Em chốn của riêng mình về lại Nghe Khánh Ly hát Trịnh từng lời Thôi tất tả nhớ thuơng thuơng nhớ Thôi dập duềnh phương nớ phuơng tê Hàng cây đứng với hoàng hôn nhé Em về thôi buông bớt bộn bề Về ôm lấy con mèo nhỏ xíu Chắc đang nằm đợi cửa nôn nao Người sẽ đến thay người lấp chỗ Em về thôi gởi phố lời chào... PL 29.11.2028 |
Lưng chừng đêm Người thức giấc lưng chừng đêm trắng Dậy loanh quanh ngồi đứng một mình Con thạch sùng ôm tường tắc lưỡi Ngọn đèn vàng hiu hắt chênh chênh Lòng có chút gì như chếnh choáng Hồn chơi vơi đôi mảnh mê trùng Nghe đường ray nghiến tàu khuya vắng Đêm chợt tràn cơn sóng mông lung Hơi lạnh thấm thốt nhiên cô quạnh Kéo rèm buông rồng rộng căn phòng Người bên ấy chắc là đuơng mộng Cuộc rượu chiều ấm đủ đông phong Ai còn đợi bao giờ nữa vậy Mà im thinh ôm giữ riêng phần Người tóc đã phai màu... còn kịp Hẹn thề nào trầu rượu tay dâng Lòng chừng biếng, nhớ nhung lởt phớt Bàn chân chừng dờm dợm hoang mang Ừ có lẽ thời gian màu nhiệm Phủ lên tim quên nhớ bụi vàng Thôi đừng nghĩ những điều khó nghĩ Ôm đêm vào ru giấc đi thôi Ừ đã biết trần gian trầm lụy Thì che tay vuốt mặt nhẹ cười... PL 30.11.2018 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 05:28 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.