GIỌT THỜI GIAN (Họa CHƠI VƠI - Minh Đức) Cảnh vắng sang chiều lạnh lẽo thêm Tràn bao lá rụng quẩn quanh thềm Suy cùng vận số âm thầm nỗi Dõi tận chân trời khắc khoải đêm Nét đậm đà in vì nghĩa cả Tình khăng khít buộc bởi tơ mềm Trăng già hiểu được người thao thức Lặng lẽ canh trường giấc chẳng êm. Kiều Thành(26/6/14) |
ĐƯỢM HƯƠNG Hạt bụi trần ai cõng nắng vàng Len vào sợi tóc điểm mùa sang Lan bừng tiết hạ niềm tha thiết Sóng gợn hồ thu nét dịu dàng Những giọt thời gian bồi rạng trí Bao dòng kỷ niệm trải ngời trang Tàn xuân mãi đượm làn hương tỏa Để khách làng thơ đứng ngỡ ngàng! Kiều Thành(08/7/14) |
MONG CON HẠNH PHÚC (Tặng con gái đầu) Quán vắng ta ngồi dõi tận đâu Mong con khỏi vướng cảnh ưu sầu Bền duyên chỉ thắm nồng hương lửa Đượm trái tim hồng đẹp nghĩa dâu Chúc giữa đường trần luôn hợp ý Cầu trong cuộc sống mãi tươi màu Hai nhà gắn kết tình thêm nữa Hiếu thuận chan hòa vẹn trước sau! Kiều Thành(20/7/14) |
VẮNG THƠ Mưa đổ sụt sùi đang sẫm lối Gió đùa khe khẽ cũng nhòa thơ Người đi vạn dặm hồn mê mải Kẻ khắc vài câu ý vật vờ Lẻ tẻ đôi vần trông rệu rã Lèo tèo mấy chữ thấy xơ rơ Con đường vắng vẻ dài hun hút Dõi hết tầm xa chỉ mịt mờ! Kiều Thành(25/7/14) |
LIÊU XIÊU Thu còn quảy mộng dáng liêu xiêu Bởi cứ bâng khuâng nhạt nắng chiều Dõi bước người xa niềm khắc khoải Nghe làn gió lạnh bóng đìu hiu Vườn thơ chữ đượm hoài vương vấn Ngõ ái hồn ngây mãi dắt dìu Mỏi mắt vời trông càng ảm đạm Mây choàng xám xịt cảnh cô liêu. Kiều Thành(26/7/14) |
Quote:
|
LƯNG CHỪNG Khoảng giữa lưng chừng em với tôi Triều dâng ngọn sóng mãi tung dồi Tình yêu cách trở chưa tình hẳn Bạn hữu chan hòa vẫn bạn thôi Đã khuất xa mờ nơi góc biển Nào phân định rõ phía chân trời Theo dòng nhắn gởi niềm sâu kín Cũng chứa bao điều ngọt khóe môi. Kiều Thành(05/8/14) |
KHÓC Khóc cõi trần ai đượm vẻ sầu Khóc vùi cho dịu những niềm đau Khóc âm thầm giấu tàn hương lửa Khóc thẫn thờ trông gãy nhịp cầu Khóc kẻ buông hoài câu nặng nhẹ Khóc người quên hết nghĩa nồng sâu Khóc từ khi mới ra đời ấy Khóc cảnh nhân gian lộn chuyến tàu. Kiều Thành(06/8/14) KHÓC Khóc mạnh nhiều khi vợi bớt sầu Khóc thầm trong dạ đẫm niềm đau Khóc duyên lạnh lẽo theo dòng nước Khóc chỉ lơ thơ buộc bóng cầu Khóc bởi tương phùng khơi ý nhạt Khóc vì ly biệt dứt tình sâu Khóc thương tất cả đời dang dở Khóc buổi nhìn theo vệt khói tàu. Kiều Thành(07/8/14) |
THU KHẮC KHOẢI Thu về khắc khoải cõi lòng ta Trải hết niềm riêng rất thật thà Gió lạnh đìu hiu chùng núi thẳm Mây hồng rạng rỡ thắm trời xa Lời trao mãi đọng lời da diết Ý nhận hoài mang ý đậm đà Tận đáy tim rồi ai có hiểu Mong ngày chép trọn bản tình ca! Kiều Thành(07/8/14) |
THU QUẠNH Chuyển tiết thu về hẹn ước bay Lá rơi xào xạc phủ tim này Lời ve nuối hạ rưng chiều tím Vệt khói theo mùa tỏa mắt cay Gối mộng êm đềm bao ý tỏ Bừng mơ lặng lẽ mấy câu bày Hiên đời quạnh quẽ choàng sương lạnh Chẳng biết khi nào thỏa giấc say! Kiều Thành(08/8/14) |
THU VỀ Yên ả khu vườn lặng tiếng ve Đong đưa lá úa đậu bên hè Đường thôn vàng rực sen nhường cúc Ngõ xóm xanh rì lúa nối tre Chén rượu bâng khuâng nhìn bóng ngả Khói sương lãng đãng đón thu về Vào ra thơ thẩn ôm hoài niệm Người cũ xa rồi cảnh vắng hoe. Kiều Thành |
LẶNG LẼ Mùa thu chạm ngõ xốn xang lòng Lạnh lẽo theo về tỏa lối mong Bóng cũ dần xa cây đứng lặng Đường xưa đã bít cỏ leo vòng Chờ đêm rạng rỡ càng hiu hắt Đợi cảnh huy hoàng cũng viển vông Chỉ biết im lìm trong quạnh quẽ Nào ai hiểu được trái tim nồng! Kiều Thành(08/8/14) |
KHẼ… Vẳng vọng lời thu tiếng khẽ khàng Tâm hồn mở rộng trải mênh mang Niềm riêng đã nghẹn niềm đau đáu Mộng thắm còn đeo mộng võ vàng Ước được vầng mây cài quấn quýt Mơ làm ngọn gió dạo lang thang Thơ tình đẹp đẽ ngời bao áng Nguyệt Lão đành hanh đến ngỡ ngàng! Kiều Thành(27/8/14) |
SẮC THU Gió bụi đong đầy tóc trổ bông Hồn thu nhuộm sắc cũng xao lòng Nhìn mây đuổi nắng vương tình hạ Nhóm lửa hong vần ủ tiết đông Những tưởng hồng tươi chùm quả ngọt Nào hay nặng trĩu khối tâm nồng Đôi dòng kỷ niệm mùa xuân cũ Gió bụi đong đầy tóc trổ bông. Kiều Thành(31/8/14) |
NGẤM VỊ Đã ở trần gian lắm vị từng Bao ngày nếm trải giọt đời rưng Tơ choàng mấy sợi chừng run rủi Nắng sưởi vài tia cũng ngập ngừng Để bóng chiều phai trùm lạnh lẽo Cho dòng chữ thắm đọng bâng khuâng Đìu hiu cảnh vật mùa thu đến Nhuộm đẫm hồn thơ thảm lá rừng. Kiều Thành(27/9/14) |
ĐÂU NGƯỜI CHỐN CŨ Cảnh cũ người xưa biệt dấu hài Đi tìm giữa thảm lá vàng phai Còn in nghĩa đẹp bài thơ ấy Cũng gợi tia ngời ánh mắt ai Nhẩm đếm thời gian nhìn nước chảy Ngồi khơi kỷ niệm ngó sương cài Đâu rồi một thuở nồng hương ái Chẳng lẽ thu tàn rực sắc mai!? Kiều Thành |
THƠ MÙA ĐÔNG Lặng lẽ đông về giữa mắt sâu Nhìn quanh tất cả đã thay màu Sông đầy khói phủ mờ phương ấy Liễu nặng sương choàng đẫm giọt châu Bởi trống trải thêm mùa gió lạnh Thì lơ lửng nữa tứ thơ sầu Khi còn nhạy cảm cùng mưa nắng Lắng đọng tâm hồn ở mấy câu. Kiều Thành(13/11/14) |
NHỚ THẦY Tất cả chân tình gói trọn đây Nâng niu nét chữ kính dâng Thầy Còn nghe giọng nói bao ngày cũ Mãi đọng lời bình những áng hay Một thuở cho trò tâm mở sáng Ngàn câu tải đạo nghĩa đong đầy Mong Người mạnh khỏe lòng thanh thản Cuộc sống êm đềm lộng ánh mây. Kiều Thành(19/11/14) |
HƯƠNG... Hương nồng bỗng chốc lắng vào đâu Để gió hong khô ngấn giọt sầu Mỗi phút chia xa lòng dạ ướt Từng câu nhắn gửi nỗi niềm sâu Vì sao nét chữ chùng cung ái Chắc bởi đời ta lỡ chuyến tàu Vẫn cứ mơ màng vương vấn mãi Cho lòng nặng trĩu đến mai sau. Kiều Thành(26/11/14) |
TỈNH GIẤC MƠ CHIỀU Phố núi mây chùng lãng đãng qua Đường mơ ẩn hiện khói vây nhòa Bừng cơn mộng ảo hồn lơ lửng Nhớ buổi hương nồng dạ thiết tha Cứ ngỡ vườn xuân còn rộng lối Nào hay nhịp bước chẳng xuôi đà Quay về chốn cũ niềm chôn kín Quấn dải sương chiều ta với ta. Kiều Thành(29/11/14) |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 11:56 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.