Em về đô thị...
Em về đô thị lúc trăng lên Chiếc bánh nhà quê kẹp ở ḿnh Xe khách dừng chân đèn ngấp ngó Bạn bè hé mắt cỏ rung rinh Hỏi sao giọng nói trong thanh quản? Rặng bởi ḷng đau giữa ánh nh́n! Tiếng gọi ngoại ô c̣n níu giữ Trên người vác cả khối lênh đênh pd |
YÊM HOẠN
(nỗi ḷng người nội thị) Hoàng Cung nghiêm khốc giữa thềm trăng Oán khí lệ phong nổi khóc oằn Dao rạch mảnh đời dồn máu đổ Giọng kêu một tiếng nén buồn lăn Mưa rơi lớt phớt sầu yêm hoạn Chân dúm co ro hận thế trần Kư ức kinh hoàng người nội thị Đêm thu sinh tử cổng trời giăng pd |
Bệnh
Đắm dục muôn đời đắm dục thôi Lâu không lên miếu thắp hương trời Loe toe ngoài miệng con nhà Phật Hằn học trong tâm cháu họ Bùi (1) Thường ghé lầu xanh chưa muốn dứt Hay gần má đỏ chẳng mong nguôi Đến nay, bệnh tật nhiều khôn kể! Quỳ lạy lang y cứu giúp đời pd ========== (1): Bùi Kiệm |
Bực ḿnh hà...^__^
Làm chi nghĩ ngợi nhọc phần đầu? Phần dưới lụy theo, chẳng khỏe đâu Lỡ tính đường sai th́ phải chịu Xui làm thơ bậy cũng nên hầu Lời Hoa dăm lúc như ăn tục Ư Ngọc nhiều lần giống sủa gâu Người thế cười gằn, danh chắc bẩn Có cần luyến láy chuyện đâu đâu? pd |
Bực ḿnh 2...
Phật, Tổ đôi khi cũng bực ḿnh Chúng sanh ăn nói quá linh tinh Hào quang được khích nhanh thay đổi Tượng khắc bị trêu vội ứng linh Gió bén như dao, cây khó lặn Người hiền tựa đá, thế không t́nh Bụt trong Viên Giác liền hoàn tục Thị giảng một lần lũ súc sinh pd |
Thơ thẫn cũng hơi nhiều...
Hôm nay, thơ thẫn thế hơi nhiều Ôn lại dăm vần cũng bấy nhiêu Tống cũ nghênh tân th́ ít thấy! Chê eo khen ỏng vẫn hay liều Thánh xưa kiện cáo mi hơi khít Thường nọ bàn du miệng lớn kêu Giũ sạch quan trường, t́m núi cũ Vô ngôn cảm hóa được trăm điều pd |
Chuyện đi xa..
Mấy bữa gần đây chẳng ở nhà Phận treo trước cổ phải đi xa Thoái trào vài ư thương thê tử Ṭng chính dăm hôm nhớ vị trà Gươm giáo khó nằm trên ngón nơn Lư Anh(1) không ở chốn tâm ḥa Xưa nay, việc lớn t́m nhân cựu Đời hái cho ḿnh trái khổ qua... pd ============= (1)Thời cuối Trần, Vua Minh sai chức Xá Nhân là Lư Anh xuống Vân Nam đ̣i mượn đường đi sang Chiêm Thành, yêu sách những voi, ngựa, lương thảo bắt ta phải cung đốn |
Khi ba chết...
Khi chết, hồn ba sẽ trở về Lúc trời mưa lạnh, gió lê thê Lơ mơ giúp cháu vài bài toán Lẩn thẩn cho con mấy số đề Cơm áo nhà ḿnh c̣n túng quẫn Bạc tiền trần thế có làm mê Xui tay nhắm mắt không di chúc Một mảnh t́nh người con chớ chê pd |
Trốn...trốn...trốn...?
Lâu nay, khép cửa trốn trong nhà Cổng kín then cài chẳng dám ra Nghị lực để dồn cho bếp núc Chí cao dành hết tặng vườn hoa Ngẩn đầu hí hửng: "lây-đi-phết" Phóng mắt nhởn nhơ: "chuộng-mấy-bà" Vừa bước vào đời, ḷng lại sợ Người trần đánh đấm thấy ghê a!!! pd |
Nói dối...
Lâu ngày, nói dối riết rồi quen Nghiệp ở trên thân, nghiệp khiến hèn Sỹ diện nên buông lời gạt gẫm Phận nghèo lại nói bạc leng keng Người nghe biết rơ nhưng chưa nói Kẻ thấy minh tường lại giả điên Đă lỡ phóng lao không chộp kịp Thế trần tay vỗ giễu bao phen pd |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 02:57 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.